Ầm...
Một chiếc xúc tu mọc đầy con mắt đâm vào trang viên, đâm sụp đẩy ngã một
dãy phòng ốc rất dài.
Lượng lớn cát đá và gạch vỡ bị bắn lên trên không.
Trên bầu trời, hai bóng hình lấp lóe tránh né lẫn nhau, tới một khoảng thời gian
nào đó, bọn họ bỗng nhiên lao về phía đối phương.
Va chạm sinh ra gió lốc quét về bốn phương tám hướng.
Mảng lớn tro bụi thuận gió tung bay, rơi về phía sâu trong vườn hoa.
Keng! Trường kích cuồng bạo đâm về phía trước, lại bị ông lão tóc bạc dùng
tấm chắn trên tay ngăn cản.
Ông lão tóc bạc liếc nhìn rất nhiều vết rạn trên lá chắn mà đau lòng: "Chúng ta
có thể dùng tay hay không, tấm chắn này là tác phẩm quý giá đó, mỗi thêm một
vết nứt, ta đều tổn thất một số tiền rất lớn."
Đang lúc nói chuyện, sát ý kinh khủng từ trong hai con người của ông ta lóe lên,
cuối cùng biến mất không thấy.
Hiệp ước công thủ đồng minh đáng chết! Ông lão tóc bạc nghiến răng nghiến
lợi, gân xanh xuất hiện đầy mặt và tay như những con giun vặn vẹo vậy.
Hiệp ước kia được thiết kế vô cùng xuất sắc, có thể nói là kiệt tác tối cao của
các điều khoản ngân hàng.
Vô số năm qua, dựa vào các điều khoản trong hiệp ước mà mình đã thu được vô
số tài sản và linh hồn, thậm chí rất nhiều Ma vương và Thần linh đều trở thành
nô lệ của chính mình.
Thế nhưng ai có thể nghĩ tới, cái tên tự xưng Hắc Ám này lại có được quyền
giải thích các điều khoản cơ chứ! Đây chính là quyền giải thích! Cho dù mình
có vô số thuật pháp và lực lượng, thế nhưng dựa theo lời giải thích của hắn, hiện
tại mình chỉ có thể phòng thủ, không thể công kích! Như vậy thì chơi kiểu gì!
Ông lão tóc bạc thở dài một hơi, ngăn chặn cảm xúc bản thân.
Mình chỉ có thể so tài với hắn, đồng thời còn phải tránh né rất nhiều xúc tu xuất
hiện tại bốn phía hư không nữa.
Cứ tiếp tục như vậy sẽ chỉ càng ngày càng nguy hiểm mà thôi.
Không có cách nào khác... Chỉ có thể vận dụng quân cờ kia ra tay, cắt đứt công
kích của đối phương mới được.
Vừa nghĩ tới đây, ông lão tóc bạc phất tay tạo nên từng pháp thuật ẩn nấp, làm
cho khí tức của bản thân trở nên yếu ớt và biến mất.
"Tới giúp đỡ."
Ông ta phát ra tâm linh cảm ứng về một nơi trong trang viên.
Một giây sau.
Một luồng tàn ảnh xuyên qua trời cao, nhào thẳng về phía Liễu Bình.
Liễu Bình cảm ứng được, trường kích trong tay bỗng hóa thành một chiếc cung
màu đen.
Vụt vụt vụt... Mấy chục mũi tên liên tục bị bắn ra, tạo thành từng quỹ tích hình
cung trên không trung, khóa kín luồng tàn ảnh kia lại.
Từng tiếng vang như sấm sét vang lên.
Tàn ảnh bị bắn trung, lùi về phía sau liên tục, hiện ra hình dáng chân thật của
nó.
Chủ mẫu Tàn Nhẫn - Medea.
"Không thể nào!"
Bà ta thét lên: "Lực lượng yếu như vậy, tại sao lại có thể đánh lui ta?"
Liễu Bình đặt cung xuống, giải thích với vẻ bất đắc dĩ: "Bởi vì hiệu quả Kỳ Quỷ
của nó chính là cưỡng chế đánh lui mà, nó dùng năng lực vô hạn đánh lui để
phong thần đó, chị gái à."
Cung tiến trên tay hắn biến mất, hóa thành một cây quạt màu đen.
Liễu Bình dùng một tay nắm chặt cây quạt, một tay khác thì sử dụng pháp
quyết... Thuật thành! Cây quạt mở ra, con rồng màu đen như mực trên cây quạt
bỗng nhảy ra ngoài, nhanh chóng phóng đại giữa không trung, dài ra theo gió,
trong nháy mắt đã hóa thành một con rồng dài vài trăm mét.
Liễu Bình nói với giọng tán thưởng: "Đây là Bí thuật Ngũ Hành - Họa pháp - Tà
Long Thuế Phàm, có người có thể dùng kỹ thuật vẽ như này để phong thần, có
thể thấy được kỹ thuật đã gần tới thần, đáng tiếc duy nhất chính là..."
Con rồng kia bay lượn trên bầu trời, há mồm phun ra từng luồng khí đen.
Trong luồng khí đen này, từng bộ khô lâu như ẩn như hiện, phát ra những âm
thanh kêu nên đau đớn.
"Muốn Tà Long Thuế Phàm, cần phải cắn nuốt vô số sinh vật, làm cho tội
nghiệt càng càng càng sâu nặng, coi như thành thần, cũng chỉ có thể chịu khổ
chuộc tội trong Địa Ngục."
Liễu Bình nói xong, gấp quạt lại.
"Di."
Hắn thầm thì.
Tà Long trên bầu trời mừng rỡ, trong nháy mắt hóa thành một luồng khói đen
đặc bay về phía xa.
"A..."
Medea chỉ kịp rống lên một tiếng, đã bị Tà Long ngâm trong miệng.
Bà ta dùng toàn lực đẩy tay, ngăn cản phía trên và bên dưới hàm của Tà Long,
không tới mức để cho mình bị nuốt xuống bụng.
ầ ắ ầ ồ ắ
Tà Long lăn lộn trên bầu trời, thỉnh thoảng còn lắc đầu, ý đồ cắn xé Medea.
Một người một rồng dần dần bay lên không trung.
Không thấy đâu nữa.
Liễu Bình thu hồi ánh mắt, lại không biết ông lão tóc bạc đã đi đâu mất rồi.
Hắn phe phẩy cây quạt, liên tục phóng ra thuật pháp hệ Phong có uy lực lớn,
làm cho thân hình của mình linh hoạt như lá cây trong cơn gió mạnh, tránh né
toàn bộ xúc tu tấn công tới.
Không có cách nào.
Chỉ cần vừa ra tay, những xúc tu này đã có thể cảm ứng được khí tức của người
ra tay.
Cũng may có Mặt nạ Địa Ngục, có thể mượn dùng lực lượng của chúng thần
Địa Ngục, nếu không mình không thể né tránh nổi.
"Lão già, thật biết tránh né mà... thể nhưng chúng ta đã ký hiệp ước công thủ
đồng minh, lão nên ra ngoài chống địch."
Liễu Bình hét lên.
Hắn vừa nói xong.
Tùng hàng chữ nhỏ hiện lên:
[Người có quyền giải thích cuối cùng đối với hiệp ước công thủ đồng minh]
[Đối phương không thể không ra ngoài chống địch.]
[Chú ý!]
[Đối phương đang thử kết thúc hiệp ước công thủ đồng minh]
[Dựa theo điều khoản của hiệp ước, đối phương cần bồi thường một nửa tài sản
của mình cho ngươi.]
Một tấm thẻ bài vàng kim bay qua trời cao, hạ xuống trước mặt Liễu Bình.
Một giọng nói già nua vang lên từ trong hư không: "Thứ này là người nên được,
thu giữ đi."
Liễu Bình thấy được lời giải thích đối với thẻ vàng từ Danh Sách, bật cười nói:
"Ta không thể tưởng tượng nổi, lão lại trở nên hào phóng như vậy."
Cây quạt trên tay hắn hóa thành một bức tượng gỗ hình người.
Ông lão tóc bạc xuất hiện lần nữa.
Lần này, đôi con ngươi ẩn chứa sự tỉnh táo và trí tuệ hóa thành con người dựng
thắng như mắt rắn, khí thế toàn thân sôi trào vô cùng kinh khủng.
"Không sao, nhận lấy đi, ta thừa nhận trận này là ta thua."
Ông ta khom người nói.
Liễu Bình đưa tay nắm chặt thẻ vàng.
Hầu như trong nháy mắt đó, trên người ông lão tóc bạc dâng lên sát ý ngập trời.
ầ ố
Cả người ông ta hóa thành một con ma quỷ đen nhánh, đầu mọc ra hai sừng bốc
lửa, xương cốt trắng bệch bao phủ bên ngoài cơ bắp, miệng mọc đầy răng nanh
sắc nhọn.
"Một tên bị tài sản che đi hai mắt, hiệp ước đã kết thúc, nhìn ta giết chết người
đi!"