Trên người ma quỷ phun ra vô số sương mù, thân hình lóe lên tiến tới trước
người Liễu Bình Nó giơ móng vuốt lên cao, ngưng tụ luồng sáng màu trắng
bệch trên tay làm cho hư không liên tục vỡ vụn... Một giây... Hai giây... Ba giây.
Ma quỷ vẫn duy trì tư thế tiến công, đứng im tại chỗ không động đậy.
Nó cố gắng muốn tấn công Liễu Bình, thế nhưng có vẻ như có một luồng lực
lượng nào đó trong hư không ngăn cản nó, làm cho nó không thể phóng ra bất
cứ công kích nào đối với Liễu Bình.
Liễu Bình đứng tại chỗ, vẻ mặt đờ đẫn.
Bỗng nhiên.
Hắn bỗng hóa thành một tượng gỗ hình người đứng im tại chỗ.
Mà tượng gỗ hình người trên tay tượng gỗ lại bay ra ngoài, hóa thành Liễu
Bình, nói: "Kẻ tiếp nhận thẻ vàng chính là kẻ giả mạo ta, cũng không phải ta
chân chính - cho nên hiệp ước công thủ đồng minh giữa chúng ta vẫn chưa kết
thúc."
"Dựa theo quy định của hiệp ước, ta không tiếp nhận sự bồi thường của lão,
hiệp ước vẫn không thể xé bỏ."
"Cho nên hiệp ước vẫn thành lập."
"Nếu như lão ra tay với ta, linh hồn của lão sẽ tới Vĩnh Dạ ngủ say."
"Tới đi."
Ma quỷ trở nên im lặng.
Thật lâu sau.
Nó cúi đầu nhìn về phía tượng gỗ đang cầm thẻ vàng kia.
"Tên đáng chết... ta muốn lấy lại thẻ vàng của ta."
Nó ồm ồm nói.
"Không thể"
Liễu Bình nói.
"Dựa vào cái gì? Chẳng lẽ người tiếp nhận tấm thẻ vàng này?"
Ánh mắt ma quỷ lấp lóe, hỏi.
"Vừa rồi lão lại dùng năng lực Giật Dây đối với ta, nếu không phải ta đã sớm
kích hoạt năng lực Mộc Thể Thân, thì đã trúng chiêu rồi... ta nhớ rằng ta đã nói
với lão, không thể dùng chiêu này đối với ta rồi mà."
Liễu Bình nói.
"Thế nhưng điều này có quan hệ gì với thẻ vàng?"
Ma quỷ hỏi.
ể ề ồ ế
"Để ta giải thích một vài điều khoản trong hiệp ước công thủ đồng minh đi, nếu
như lão sử dụng thuật pháp không phải thuật pháp công kích để ảnh hưởng tới
ta, làm cho ta sinh ra ảnh hưởng tiêu cực, vậy lão phải bỏ ra một cái giá lớn mới
có thể đạt được sự tha thứ của ta."
Liễu Bình nói xong, gật đầu với tượng gỗ.
Tượng gỗ thu hồi thẻ vàng đi.
"Ngươi vẫn nhận lấy nó."
Ma quỷ cười gằn nói.
Loại lực lượng trói buộc trên người nó đang dần yếu bớt... Liễu Bình bình tĩnh
nói: "Ta không nhận lấy nó, nó bị công chứng viên: Thế thân tường gỗ tạm thời
thu hồi."
"Nói cách khác, một nửa tài sản của lão là tiền đặt cọc bị tượng gỗ thu giữ, tiếp
đó, nếu như lão lại ra tay với ta, tiền đặt cọc sẽ mất đi."
"Điều này căn cứ vào cơ chế giám thị của hiệp ước."
Hắn vừa nói xong.
Lực lượng trói buộc trên người ma quỷ lại mạnh lên như trước, làm cho nó
không thể không buông tay ra, không thể hiện tư thế công kích nữa.
Quyền giải thích cuối cùng đáng chết! Cái tên này thực sự quen thuộc với việc
lợi dụng các điều khoản! Chẳng lẽ trước kia tên này thật sự là cho vay nặng lãi
sao? Bỗng nhiên.
Phía sau Liễu Bình xuất hiện một xúc tu.
"Ta quá khó ăn, đi ăn ma vương phía đối diện đi."
Liễu Bình lạnh lùng nói.
Xúc tu dùng giữa không trung, bên ngoài xúc tu mở ra vô số con mắt, nhìn về
phía ma quỷ đối diện.
Ma quỷ đã biến trở về ông lão tóc bạc.
"Cho dù có ngày ta tới Vĩnh Dạ, ta cũng sẽ nhớ rõ ngươi, Hắc Ám tiên sinh."
Ông lão tóc bạc dán sát tới người Liễu Bình, chậm rãi nói.
"Không có vấn đề gì, hiện tại đón địch đi, đồng minh của ta."
Liễu Bình cười nói.
Chiếc xúc tu kia lao tới, cuốn lấy ông lão tóc bạc.
Xúc tu tán loạn đầy trời.
Ông lão tóc bạc cầm một bộ thẻ bài trên tay, không ngừng né tránh, đồng thời
ném thẻ bài ra ngoài... Những thẻ bài kia hóa thành thuật pháp, binh khí, tùy
tùng, cạm bẫy, trận pháp không gian,... ngăn cản toàn bộ xúc tu đánh tới.
Trải qua sự rối loạn ban đầu, ông lão tóc bạc dần dần tìm được tiết tấu.
ế ố ễ ế
Thậm chí ông ta còn có thời gian châm một điếu thuốc, nói với Liễu Bình: "Vết
rách không gian chỉ có ngần ấy, bản thể của tên kia không qua đây được."
"Cho nên chúng ta sống qua 12 giờ là không thành vấn đề?"
Liễu Bình hỏi.
"Hiện tại xem ra hẳn là như vậy."
Ông lão tóc bạc cười hòa ái.
Giữa không trung, một tấm chắn vàng óng ánh bị xúc tu đập nát, đã mất đi tất cả
hào quang, rơi xuống đất như đồng nát sắt vụn vậy.
Khóe mắt ông lão tóc bạc nhảy lên.
Đây cũng là tổn thất rất lớn, muốn sửa chữa tấm chắn này cần phải tiêu tốn hai
mươi ngàn đồng tiền vàng của mình! 12 giờ.
Kiên trì 12 giờ, chờ khi toàn bộ vết nứt không gian khép lại, không còn quái vật
Ác Mộng xuất hiện, hiệp ước công thủ đồng minh giữa mình và đối phương lập
tức kết thúc.
Medea đang lột xác.
Khi hiệp ước công thủ đồng minh vừa kết thúc, mình và Medea sẽ dùng toàn
lực ra tay! Cần phải xử lý cái tên này! Ông lão tóc bạc nghiến răng nghiến lợi
nghĩ.
Cho dù vì tấm thẻ bài tùy tùng Kiếm Thần - Lục Đạo Luân Hồi trên người hắn,
cũng phải xử lý hắn!
"Lão đang suy nghĩ gì vậy?"
Liễu Bình hỏi.
Ông lão tóc bạc bưng ly rượu lên uống một hộp, rất phong độ nói: "Không nghĩ
cái gì cả, chẳng qua cảm thấy nếu như chúng ta sớm biết con quái vật kia không
thể xuyên qua khe hở không gian, cũng sẽ không bị nó làm mất hứng, tới mức
ngay cả chiến tranh thẻ bài đều không chơi tận húng."
"Còn chưa tận hưng à?"
Liễu Bình hỏi.
"Đương nhiên, chúng ta cũng đã đặt cược không ít lá bài rồi... hiện tại không
thể không bỏ dở nữa."
Ông lão tóc bạc nói với giọng đầy tiếc nuối.
Liễu Bình liếc nhìn hư không.
Cũng như lời nói của ông lão tóc bạc vậy, khe hở không gian đã tới mức cực
hạn, sẽ không tiếp tục khuếch trường hơn nữa.
Hiện tại, những ma quỷ khác đều đã chết mất.
Chỉ còn lại Medea, ông lão tóc bạc và mình còn sống mà thôi.
Thế nhưng... Chuyện này không đơn giản như vậy.
ấ ế ầ Á
Không gian dưới đất của thế giới tầng Ác Mộng đã không còn bộ dáng như
trước.
Tất cả những con người vây quanh bức tường đều đã hóa thành hài cốt.
Thậm chí còn có một con quái vật ẩn núp, cuối cùng bị Lạc Tinh Thần, Yana và
Maria dẫn đi.
Điều này đã chứng minh nơi đó đã bị công phá.