Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1054 - Chương 1055: Hình Chiếu Chu Tước Ý Chí

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1055" class="block_" lang="en">Trang 528# 1

 

 

 

Chương 1055: Hình chiếu chu tước ý chí



Hỏa Như Liệt lại vung bàn tay to lên, sau đó thở dài:

- Không, đây là hai chuyện khác nhau. Chuyện năm đó Diệp nhi bị thương, lòng ta biết sư tôn ngươi chỉ vô tình, nhưng sau khi phát hiện trước tiên gượng ép thu tay lại, bằng không Diệp nhi đừng nói có thể còn sống, ngay cả xác đều sẽ không lưu lại. Muốn nói Diệp nhi gieo gió gặt bão… Kỳ thật cũng không sai.

Hỏa Như Liệt lắc lắc đầu:

- Chính là Diệp nhi dù sao cũng là huyết mạch duy nhất của ta, năm đó ta bị đả kích kích thích lý trí hoàn toàn biến mất, sau mỗi lần nhìn thấy dáng vẻ của Diệp nhi, ta đều vốn không cách nào tỉnh táo lại. Coi như quên đi, không nói. Tóm lại, chuyện năm đó ta ám toán Mộc Băng Vân, ta thật sự là hỗn đản. Nàng khỏe rồi đương nhiên tốt nhất, hiện giờ Diệp nhi cũng sắp khỏe lên, đến lúc đó, ta sẽ tìm thời gian, một mình tự đi Ngâm Tuyết giới, mặc kệ cho hai nữ nhân kia… Khụ. Tùy ý sư tôn ngơi thích đánh thì đánh, thích mắng thì mắng, lưu cái mạng là được, ta tuyệt đối không đáp trả nửa chữ.

Hỏa Diệp được cứu, tâm tình thậm chí tâm tính của Hỏa Như Liệt đều rực rỡ hẳn lên, lúc trước còn hận nghiến răng nghiến lợi, lúc này, hoàn toàn chỉ cần Hỏa Diệp khang phục, có vẻ oán trách sao đều được, còn chủ động bắt đầu tự kiểm điểm.

Hỏa Như Liệt vỗ mạnh lên ngực mình:

- Nhưng ngươi cứu Diệp nhi, hoàn toàn là một chuyện khác. Mỗi một lời Hỏa Như Liệt ta mới vừa nói, một chữ đều sẽ không thu hồi.

Tính nết của Hỏa Như Liệt, thật đúng là phong cách riêng. Thân là tổng tông chủ của Kim Ô tông, chính là trực tiếp ưng thuận đáp ứng nặng như vậy với hắn một hậu bối… còn là hậu bối hiểu biết cũng không nhiều.

Hỏa Diệp cũng mỉm cười nói:

- Vân huynh đệ, về sau nếu gặp phải chuyện gì nan giải, tuyệt đối đừng nên khách khí. Tính tình của cha ta luôn luôn như thế, nếu ơn này không báo, ông chắc chắn sẽ ăn ngủ khó yên.

Vân Triệt lại không chối từ nữa:

- Được. Vậy về sau nếu như gặp chuyện gì nan giải, tất nhiên sẽ không khách khí với Hỏa tông chủ.

- Ha ha ha, vậy mới đúng chứ.

Hỏa Như Liệt cười lớn một tiếng, sau đó lại bỗng nhiên ngừng, cấp tốc lấy ra một truyền âm ngọc màu vàng, sau đó mặt lộ vẻ vui mừng kích động.

Thấy thế, Hỏa Phá Vân vội vàng nói:

- Sư tôn, có phải viễn cổ cầu long xuất hiện không.

Hỏa Như Liệt nắm chặt ngọc truyền âm, gật đầu thật mạnh:

- Không sai! Viễn cổ cầu long cuối cùng hiện thân, vị trí xuất hiện cách nơi này chỉ có đại khái bảy ngàn dặm. Phá Vân, lập tức truyền âm cho các đại trưởng lão trông coi hỏa ngục, nói cho bọn họ biết cầu long đã xuất hiện, hỏa tốc lui về!

- Vâng!

Hỏa Phá Vân vội vàng lấy ra ngọc truyền âm, nhắm mắt truyền đạt hồn âm.

- Ta lập tức liên hệ với sư tôn.

Vân Triệt cũng cùng một thời gian cầm lấy băng hoàng minh ngọc, nhưng Hỏa Như Liệt lại khoát tay chặn lại:

- Không cần, lấy thực lực của sư tôn ngươi, tất nhiên là người đầu tiên phát hiện ra cầu long hiện thân, vốn không cần người khác báo cho biết. Hiện giờ nàng chắc đã phá hết ngọc truyền âm rồi.

- Phá nát ngọc truyền âm? Vì sao?

- Lúc ác chiến với cầu long, phải hết sức chăm chú. Nếu trong lúc ác chiến có người truyền âm, cho dù là phân tâm trong khoảnh khắc, cũng có khả năng nhận lấy nguy hiểm. Trong quá khứ trước khi sư tôn ngươi giao chiến với viễn cổ cầu long, làm một chuyện chính là phá nát ngọc truyền âm.

Hỏa Như Liệt giải thích.

Vân Triệt gật đầu:

- Thì ra là thế.

Không thể nhận lấy quấy rầy… Xem ra, cho dù sư tôn có thể thắng viễn cổ cầu long, cũng nhất định chính là hơn một chút, bằng không nào đến nỗi này.

Hy vọng lần này, thật sự có thể giống như mọi người kỳ vọng đi.

Đúng vậy, lần liệp sát cầu long này, có thể rõ ràng nhìn ra được tất cả mọi người rất lạc quan, không chỉ Viêm Thần giới, Mộc Huyền Âm cũng như thế. Mà mầm mống lạc quan đương nhiên không phải không có nguyên nhân, nguyên nhân đầu tiên là lần trước suýt chút nữa thành công, nguyên nhân thứ hai là huyền lực hiện giờ của Mộc Huyền Âm còn xa hơn ngàn năm trước, nguyên nhân thứ ba, chính là viễn cổ cầu long bị thương long khuyết.

Vân Triệt không cách nào biết được trong vòng ngàn năm này huyền lực của Mộc Huyền Âm đã tăng trưởng bao nhiêu, càng không biết được long khuyết bị thương sẽ có ảnh hưởng bao lớn đến viễn cổ cầu long… Nhưng chẳng biết vì sao, sau khi biết được cầu long cuối cùng hiện thân, trong lòng hắn dâng lên càng nhiều không phải là hưng phấn và chờ mong nên có, ngược lại bỗng nhiên có một cảm giác phiền chán và bất an.

Là lo lắng cho an toàn của sư tôn sao?

Vân Triệt dùng sức lắc lắc đầu, nỗ lực dứt bỏ tạp niệm không nên có này… Sư tôn không phải là lần đầu tiên giao thủ với cầu long, mỗi lần đều chiếm thượng phong lớn, lần trước thiếu chút nữa thành công liệp sát. Lần này đối mặt với cầu long bị thương long khuyết, năm chắc chỉ biết sẽ lớn hơn nữa, phiêu lưu chỉ biết nhỏ hơn… Cho dù vẫn thất bại, lấy sự cường đại của sư tôn, toàn thân mà lui chính là dễ dàng.

Hỏa Như Liệt nói:

- Diệp nhi, con ở nơi này nghỉ ngơi thật tốt. Lần này chúng ta nhất định có thể thành công! Thương thế của con xét đến cùng vẫn là do cầu long kia tạo thành, lần này ta sẽ đi hủy xương cốt của nó nấu canh cho con uống!

Hỏa Diệp mỉm cười gật đầu:

- Con cũng có dự cảm, lần này, nhất định sẽ không thất bại.

- Ha ha ha, chúng ta đi!

Hỏa Như Liệt trực tiếp túm lấy Vân Triệt và Hỏa Phá Vân, giống như lôi đình đi thẳng đến hỏa ngục.

Táng thần hỏa ngục vốn mãi mãi bốc lên giống như gió lốc nổi lên, sóng lửa bốc lên càng thêm cuồng bạo, từng đường hỏa trụ phóng lên cao, cháy thẳng đến trời cao.

Bên cạnh hỏa ngục, đã đừng hơn mười cường giả cấp bậc trưởng lão của tam đại Viêm Thần tông, sắc mặt của bọn họ uy nghiêm trang trọng, một thân áo đỏ bị huyền khí làm phồng lên cao cao, lấy lực lượng cường đại ngăn cách nóng rực đến từ Táng thần hỏa ngục, để ngăn ngừa đệ tử trẻ tuổi phía sau khó có thể thừa nhận lâu dài. Cũng đề phòng khi giao chiến chiến trường bị dời lên phía bắc, bị dư ba lực lượng quét đến tận đây.

Toàn bộ người của tam đại tông môn Viêm Thần có mặt ở đây đều đã đến, tuy rằng số lượng không nhiều lắm, nhưng có gần ngàn người, tuy rằng tông môn khác nhau, nhưng toàn bộ tụ tập đến một chỗ, đám người ở gần bên nhất, cách táng thần hỏa ngục không đến trăm bước.

- Tại sao phải tụ tập cùng nhau?

Vân Triệt ngạc nhiên hỏi.

- Ha ha, lát nữa ngươi sẽ biết.

Hỏa Như Liệt cười lớn một tiếng, mang theo hai người cấp tốc đánh xuống, rơi vào đám người đứng đầu.

Chu Tước tông chủ Diễm Vạn Thương và Phượng Hoàng tông chủ Viêm Tuyệt Hải đang sóng vai đứng ở đó, phía sau, là Diễm Trác và Viêm Minh Hiên mà Vân Triệt đã từng gặp ở Ngâm Tuyết giới. Phía sau, các đại trưởng lão, đệ tử trật tự ngay ngắn, các sắc mặt kích động, nhất là đệ tử trẻ tuổi này, đều là lần đầu tiên sắp tự mình nhìn thấy viễn cổ cầu long trong truyền thuyết.

- Các ngươi đã tới.

Diễm Vạn Thương xoay người lại, chậm rãi gật đầu với ba người.

- Diễm tông chủ, Ngâm Tuyết Giới Vương nói đã đến gần viễn cổ cầu long, bắt đầu đi.

Viêm Tuyệt Hải nói.

Diễm Vạn Thương gật đầu, bước chân tiến lên trước, chu tước viêm trên người không tiếng động dấy lên, sau đó một đường chu tước viêm bỗng nhiên từ dưới chân hắn cháy ra, sau đó cấp tốc lan tràn về phía táng thần hỏa ngục, nhanh chóng nhập vào trong táng thần hỏa ngục, nối liền một chỗ với lửa hỏa ngục.

Giữa thân thể của Diễm Vạn Thương và táng thần hỏa ngục, nhất thời nối liền một đường hỏa tuyến dài nhỏ.

Mà Diễm Vạn Thương vào lúc này lại nhắm mắt lại, gần như cùng một thời gian, tiếng động chung quanh bỗng chốc nhỏ xuống, một vài đệ tử trẻ tuổi đều nín thở.

Hắn đang làm cái gì? Vân Triệt kinh nghi trong lòng, mà ánh mắt mọi người chung quanh, đều nhìn chăm chú vào trên người Diễm Vạn Thương.

Yên tĩnh này giằng co thật lâu, trọn vẹn nửa khắc đồng hồ đi qua, Diễm Vạn Thương mới bỗng chốc mở mắt, cánh tay trái chém ra về phía trước, lòng bàn tay hướng về, bầu trời phía trên, bỗng nhiên sáng lên một huyền trận cực lớn, trong huyền trận phủ hỏa diễm dày đặc.

Diễm Vạn Thương lại thay đổi thế tay, nhất thời, hỏa diễm trong huyền trận nháy mắt tan hết, trong huyền trận, rõ ràng chiếu ra hình ảnh biển lửa khổng lồ

Trung tâm hình ảnh, là một cự thú lơ lửng trong biển lửa, khắp cả người là hỏa lân!

Con thú vĩ đại này, đỉnh đầu ba sừng trạc dài thiêu đốt hỏa diễm lên tận trời, tuy rằng tướng mạo hung ác hung thần, nhưng liếc mắt một cái liền có thể biết đó là đầu rồng! Thân tráng kiện này, móng này còn thô dài hơn viêm long mà Vân Triệt từng nhìn thấy xa, đuôi giống như cự mãng, dài hơn thân thể này. Thân này phủ đầy hỏa lân, mỗi một vảy đều phản xạ ra viêm quang chói mắt.

Một luồng khí tức làm cho người ta hồi hộp, từ trên thân huyền thú chiếu ra trong huyền trận truyền đến, khiến chúng đệ tử trẻ tuổi đều kinh hãi hoảng sợ thất sắc.

- Đây là… Viễn cổ cầu long!

Ánh mắt Hỏa Phá Vân trừng lớn, trong miệng khẽ lẩm bẩm:

- Quả nhiên giống như miêu tả của sư tôn. Chính là thoạt nhìn, còn đáng sợ hơn.

Con thú lớn này, rõ ràng chính là viễn cổ cầu long, chuẩn xác hơn là… Là viễn cổ cầu long giờ phút này!

Trong lòng Vân Triệt vô cùng rung động, đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ là linh giác chiết xạ? Huyền lực của Diễm Vạn Thương là Thần Quân cảnh, thật sự vô cùng cường đại, nhưng con viễn cổ cầu long này cách xa trọn vẹn bảy ngàn dặm, dù cường đại như thế nào, linh giác kéo dài đến ngoài bảy ngàn dặm, cũng quá khoa trương đi… Chứ đừng nói chi là còn có thể hiện ra đầy đủ đến trình độ như vậy.

- Linh giác của Diễm tông chủ, thế mà lại cường đại đến trình độ như vậy?

Vân Triệt không tự kiềm chế được nói nhỏ ra.

Hỏa Phá Vân quay đầu, lắc đầu giải thích:

- Đều không phải như thế. Vân huynh đệ có thể không biết, đây thật ra là Diễm tông chủ lấy chu tước viêm lực thi triển ra hình chiếu ý chí đặc thù.

- Đặc thù… Hình chiếu ý chí?

Vân Triệt càng không hiểu.

- Đây là người có được chu tước viêm lực, với linh hồn chu tước mới có được một năng lực linh hồn đặc thù, có thể thông qua hỏa diễm truyền “Chu tước ý chí” của bản thân tới bất cứ ngóc ngách nào, chỉ cần hỏa diễm không dứt, ý chí liền có thể không chỗ nào không tới.

Hỏa Phá Vân đưa tay chỉ về phía hỏa diễm nối liền giữa Diễm Vạn Thương với táng thần hỏa ngục:

- Vân huynh đệ ngươi nhìn đường hỏa diễm kia, “Chu tước ý chí” của Diễm tông chủ chính là thông qua đường hỏa diễm này, truyền tới táng thần hỏa ngục, lại thông qua hỏa diễm của táng thần hỏa ngục truyền tới chỗ cầu long, do đó có thể hình chiếu ra tất cả một khu vực như vậy. Chẳng những là hình ảnh, ngay cả âm thanh, thậm chí đại khái khí tức đều có thể hình chiếu ra.

“…” Vân Triệt ngẫm nghĩ một lát, khẽ gật đầu, cuối cùng có phần sáng tỏ. Đơn giản mà nói, chính là thông qua hỏa diễm “Truyền” “Chu tước ý chí”, hỏa diễm không dứt, liền có thể liên tục truyền… Về tính chất, lại giống như lôi điện truyền xuống.

Mà toàn táng thần hỏa ngục đều là hỏa diễm, như vậy chỉ cần tinh thần lực đủ cường đại, liền có thể “Truyền” tới khắp ngóc ngách tùy ý.

- Chỉ tiếc, chỗ sâu của táng thần hỏa ngục thật sự rất đáng sợ, lấy thực lực của Diễm tông chủ cường đại như vậy, lực lượng và tinh thần lực của hắn đến độ sâu dưới ngàn trượng, đều sẽ lập tức bị đốt diệt. Bằng không, chẳng những có thể sớm thăm dò đến chỗ của viễn cổ cầu long, ngay cả bí mật dưới đáy hỏa ngục đều có thể biết được.

Hỏa Phá Vân hơi tiếc nuối than thở nói.

Chân mày Vân Triệt khẽ động… Hình chiếu chu tước ý chí, năng lực đặc hữu của chu tước viêm, à năng lực này chỉ cần vừa nghĩ liền cực kỳ đáng sợ. Lúc chiến đấu nếu như nổ tung một biển lửa, dưới thi triển chu tước ý chí, như vậy cho dù đối mặt với bao nhiêu kẻ địch, chỉ cần thân trong biển lửa, vị trí của bọn họ, khí tức thay đổi, mọi cử động đều rành mạch, rõ như lòng bàn tay.

Hoàn toàn tương đương với toàn bộ khu vực biển lửa đều là hai mắt của mình!

Chu tước viêm…

- Nghe sư tôn nói, loại năng lực này sẽ tiêu hao tinh thần lực, lại cách xa như vậy, tinh thần lực tiêu hao nhất định vô cùng vĩ đại, cho dù là Diễm tông chủ, chắc cũng không kiên trì được bao lâu.

Hỏa Phá Vân nhỏ giọng nói.

Đúng lúc này, khí tức đột nhiên thay đổi

Bên trong hình chiếu chu tước, bầu trời bao la phía trên viễn cổ cầu long đột nhiên xé mở ra một vết rách không gian màu xanh biếc, một bóng trắng mộng ảo mà hiện.

- Sư tôn!

Vân Triệt cảm nhận được khí tức vội ngẩng đầu, khẽ kêu lên.

Băng mâu của Mộc Huyền Âm nhìn xuống, ở trước mặt viễn cổ cầu long, bóng dáng của nàng có vẻ đặc biệt bé nhỏ, nhưng khoảnh khắc khi nàng hiện thân, một luồng hàn uy che trời nháy mắt hoàn toàn áp chế khí tức hung sát khủng bố của cầu long, biển lửa chung quanh vốn bốc lên không nghỉ như bị trời cao đè xuống, cuối cùng đột ngột bình ổn xuống, lại không một chút gợn sóng.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment