.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1098" class="block_" lang="en">Trang 549# 2
Chương 1098: Vô tình đốt giết
Một đường hỏa quang xuyên qua dưới trời không, Hắc Hồn sơn phía dưới, cũng đã lan tràn lên một đường dài vết máu càng lúc càng dài. Dưới vòng vây tuyệt cảnh, Vân Triệt không cảm giác được đã trôi qua bao lâu, lại đã giết bao nhiêu người rồi, ngay cả thương thế của mình nhẹ hay nặng đều hoàn toàn không biết. Hắn phải hết sức chăm chú bảo trì thế xông tới vào bảo vệ tốt cho thiếu nữ khiến cho hắn hận nghiến răng nghiến lợi ở trong ngực, mà tay phải cầm kiếm của hắn vốn không cần tập trung vào mục tiêu, mỗi một kiếm đánh ra, đều sẽ máu nhiễm cả bầu trời đêm.
Đúng lúc này, hai khí tức khiến áp lực toàn thân Vân Triệt xoay người tăng lên từ bên hông nhanh chóng tới gần.
- Lăng Vân… Chịu chết đi!!
Hai thanh hắc hồn thương quấn lấy lôi điện dữ tợn dễ dàng xé mở lực lượng trọng kiếm của Vân Triệt, như hai hắc xà truy hồn, một trái một phải tiến về phía Vân Triệt.
Hai đại phó đường chủ Hồn tông… Huyền lực Thần Kiếp cảnh trung kỳ!
Khí tức huyền lực toàn bộ không thua gì Lôi Cuồng Phong!
Vân Triệt như tia chớp quay lại, Oanh thiên mở ra, huyền khí tăng vọt, một kiếm đón nhận.
- Chết đi!
Hai đại phó đường chủ Hồn tông thấy Vân Triệt chính là quay người lại chính diện đón đỡ, ánh mắt đều trong nháy mắt trở nên âm ngoan mấy lần, lôi điện quấy quanh trên hắc hồn thương như bỗng nhiên có sinh mệnh, tùy ý nhảy múa.
Rắc rắc!!
Như một đường sấm sét xé rách không gian, nhưng dưới lôi đình nổ tung, lại chỉ có một mảnh hư ảnh rách nát.
Sau đoạn nguyệt phất ảnh thuấn thân bóng dáng và khí tức dừng lại ngắn ngủi, khiến một kích toàn lực của hai đại phó đường chủ Hồn tông này đồng thời đánh hụt, khoảnh khắc trở tay không kịp, trọng kiếm của Vân Triệt đã từ trên không vô tình đánh xuống.
Ầm ầm!
Lại là một tiếng nổ giống như sấm sét, hai đại phó đường chủ từ trên không trung hung hăng ngã xuống… Nhưng gần như liền trong một lúc, lại hai luồng lực lượng cường đại khác đồng thời đánh tới… Trang phục kia không giống với đệ tử thông thường, rõ ràng lại là hai nhân vật cấp bậc phó đường chủ!
Kiếm thế của Vân Triệt nhanh chóng thu về, lực lớn mênh mông đánh thẳng mà lên.
Keng!!!!
Kiếp Thiên kiếm với hai thanh hắc hồn thương nhô lên cao chạm vào nhau, phát ra tiếng kêu giống như trời cao bị xé rách.
Cho dù ở dưới trạng thái toàn thịnh, hai tay cầm kiếm, Vân Triệt cũng quả quyết không có khả năng chính diện đối chiến với hai phó đường chủ Hồn tông, chứ đừng nói chi là ở dưới trạng thái một tay kiếm thế và uy lực đều giảm lớn. Kiếp Thiên kiếm bị đánh văng ra trong nháy mắt, cánh tay phải của Vân Triệt nứt toác, cả người như thiên thạch rơi xuống, hung hăng nện lên trên Hắc Hồn sơn tối đen.
Rầm! Mặt đất phá nát, vài ngọn núi chung quanh đều kịch liệt rung rung.
Vân Triệt bị đánh rơi, toàn bộ đệ tử Hồn tông chung quanh đều lập tức tập trung vào phương hướng, trong nháy mắt, có chừng mấy ngàn đường huyền khí đồng thời bùng nổ, đồng thời đánh xuống.
Mặt đất bị nện ra hố sâu hơn mười trượng, khóe miệng Vân Triệt tràn đầy máu, nhưng ánh mắt lại vô cùng lạnh lẽo tỉnh táo, hắn cảm giác được mấy ngàn khí tức đang tới gần, tập trung công kích đáng sợ như thế, một khi bị trùm xuống, cho dù mười cái mạng cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Phượng dực thiên khung!!
Vốn không kịp phân tâm nhìn xem Tiểu Mạt Lỵ có bị thương hay không, hỏa diễm cháy bùng lên trên người hắn, một tiếng phượng hót lảnh lót vang vọng trên bầu trời đêm trong Hắc Hồn sơn mạch.
Phượng hót một tiếng, một đường hỏa quang phóng lên cao, trong nháy mắt thẳng hướng ngàn trượng, uy áp vĩ đại và thế xông tới của hỏa diễm gió lốc mang đến khủng bố tuyệt luân, đánh văng toàn bộ đệ tử Hồn tông tới gần chung quanh ra.
Ầm ầm ầm…
Ở chỗ hắn vừa thuấn thân, lực lượng của mấy ngàn đệ tử Hồn tông nháy mắt hóa thành luyện ngục hủy diệt.
- Cái… Cái gì?
Uy áp phượng hoàng bá đạo tuyệt luân khiến vài phó đường chủ ở phía sau đều cả kinh hốt hoảng rút lui, mà Vân Triệt đã kéo theo ánh lửa, không hề lưu lại chút gì chạy xa mà đi.
- Mau đuổi theo!
Một phó đường chủ quát.
- Yên tâm, hắn trốn không thoát.
Một phó đường chủ khác lại không hề lo lắng nói.
- Tỷ phu, ngươi chảy máu.
Tiểu Mạt Lỵ đưa tay chọc chọc ngực Vân Triệt, từng vệt máu đang từ nơi đó chảy ra, mới đầu là vài vệt, sau đó hơn mười vệt… Càng ngày càng nhiều, mà toàn thân nàng được thân thể và huyền lực của Vân Triệt che chắn, lại lông tóc vô thương.
Vân Triệt cắn răng nói:
- Còn không phải đều bởi vì ngươi! Nếu hôm nay ta chết ở chỗ này, ngươi chờ đời sau làm nha hoàn bồi giường trả nợ cho ta đi!!
- A này? Cần ta nói bao nhiêu lần, ta chính là tiểu di tử của ngươi, ngươi thân là tỷ phu cứu ta là chuyện đương nhiên nên làm nên làm nên làm!!
“…” Miệng Vân Triệt phun ra một ngụm lớn bọt máu, cũng không biết nội tạng tụ huyêt hay là bị Tiểu Mạt Lỵ làm tức giận. Dưới tình thế này, nàng còn có tâm tư nghẹn hắn!
Cho dù ta ra tay là đần độn cộng thêm bị coi thường, ngươi tốt xấu gì cũng nên có chút lòng cảm ơn chứ!
Đệ tử Hồn tông từ bốn phương tám hướng vọt tới càng ngày càng nhiều, cho dù từ phương hướng nào, bóng đen đầy trời đều chi chít dày đặc, cho dù ở phía dưới đã thây ngang khắp đồng, nhưng lưới lớn bao phủ Vân Triệt cũng càng ngày càng dày đặc, khiến Vân Triệt không cách nào có cơ hội thở dốc cho dù chỉ là một cái chớp mắt.
Lúc này, chân mày của Vân Triệt chợt vừa động… Phía sau của hắn, bốn khí tức lấy tốc độ nhanh hơn hắn đang cấp tốc đến gần, cũng càng ngày càng gần, bốn khí tức vô cùng trầm trọng cũng đã chặt chẽ tập trung trên người hắn.
- Thất đường chủ, thập nhất đường chủ, tam thập tứ đường chủ, tam thập ngũ đường chủ… Bốn vị đường chủ!
Chung quanh, vang lên tiếng kêu ầm ĩ hưng phấn của đệ tử Hồn tông.
Vài phó đường chủ vẫn đuổi theo Vân Triệt không bỏ đều không hẹn mà cùng hơi hoãn tốc độ lại, bốn Hắc Hồn đường chủ đồng thời tới gần, lần này Vân Triệt không còn đường trốn.
- Lăng Vân! Còn không bó tay chịu trói!
Một tiếng gầm dữ dội, mang theo bốn uy áp khủng bố càng ngày càng gần, khiến máu toàn thân Vân Triệt đều có phần lay động kịch liệt
- Đừng nương tay. Nguyên văn lời tông chủ, lần này không cần sống, trực tiếp giết chết!
- Hắn giết nhiều đệ tử của đường ta như vậy, ta nằm mơ cũng muốn chính tay đâm chết hắn… Đồng loạt ra tay!!
Bốn đường chủ Hồn tông Thần Kiếp cảnh hậu kỳ, ở Hắc Gia giới có địa vị siêu nhiên, vào lúc này thế mà lại đồng loạt ra tay, bốn lực lượng mênh mông rót thành gió lốc che trời, phủ thẳng Vân Triệt.
Bất cứ lực lượng của người nào trong bốn người này đều không phải hắn có thể bằng, bốn người hợp lực, đối với Vân Triệt mà nói không thể nghi ngờ là lực lượng giống như vực sâu ác mộng. Lực lượng này còn chưa tới gần, uy áp vĩ đại cùng với sóng khí tới gần đã khiến cho hắn lung lay sắp đổ.
Vân Triệt không hề quay người lại, chợt cắn răng một cái, Kiếp Thiên kiếm thu hồi, hai tay đồng thời ôm chặt lấy thiếu nữ trong lòng, “Oanh thiên” mở lại, vách chắn Tà thần mở ra trên phạm vi lớn nhất.
- Phong vân tỏa nhật!!
Ầm ầm!
Như biển cả sóng to vô tình đánh về phía một chiếc thuyền con, vách chắn Tà thần nháy mắt biến hình, lại trong nháy mắt tiếp theo hoàn toàn vỡ vụn, toàn thân Vân Triệt chấn động mạnh, lại ầm ầm rớt xuống… Nhưng xu thế rơi xuống một lần này, còn thảm trọng hơn lần trước đâu chỉ mấy lần, chỗ rơi xuống kéo theo một đường vết máu thật dài, thật lâu không tiêu tan.
Rầm!!!!
Thân thể Vân Triệt hung hăng nện lên trên đỉnh một ngọn núi, thân núi nhất thời chặn ngang mà gãy, đá vụn đầy trời. Thế đến của Vân Triệt không hề giảm chút nào, hung hăng nện lên trên núi ngoài ngàn trượng, ở trong tiếng đất nứt đáng kể, thẳng tắp cày mặt đất ra một rãnh sâu dài mấy trăm trượng, mới cuối cùng dừng lại.
Sau yên tĩnh trong khoảnh khắc, đệ tử Hồn tông chung quanh nhất thời nhất tề hoan hô. Cao trên không trung, đường chủ Hồn tông phía bên phải cười lạnh một tiếng:
- Giết nhiều đệ tử Hồn tông ta như vậy, còn khiến toàn tông ta bị nhục nhã vô cùng, cứ để hắn chết như vậy, cũng lợi cho hắn quá.
- Ít nhất có thể bàn giao lại cho tông chủ, bằng không tông chủ tức giận chưa tiêu tan, còn không biết sẽ làm ra chuyện gì!
Đường chủ ở chính giữa đột nhiên biến đổi sắc mặt:
- Đợi chút! Khí tức của hắn… Vẫn còn! Hắn còn chưa chết!
Linh giác của tứ đại đường chủ đồng thời quét về phía vị trí của Vân Triệt, có vậy mới bỗng nhiên giật mình, khí tức của Vân Triệt bất ngờ rõ ràng vẫn còn tồn tại
Tuy rằng yếu đi hơn vừa rồi rất nhiều, nhưng vẫn được gọi là mãnh liệt, tuyệt đối không có khả năng là khí tức còn sót lại sau khi chết hoặc gần chết.
Mà khiến cho bọn họ càng thêm kinh hãi chính là, nơi tận cùng của rãnh sâu kia, bóng dáng toàn thân nhuộm đầy máu tươi, nhưng vào lúc này thế mà lại chậm rãi đứng dậy.
Tứ đại đường chủ hai mặt nhìn nhau, một khắc này, bọn họ từ trong mắt của nhau nhìn thấy không chỉ là khiếp sợ, rõ ràng còn có sợ hãi.
Đây rốt cuộc là một… Quái thai như thế nào!
Rõ ràng mới có khí tức huyền lực Thần Hồn cảnh cấp hai, sao có thể đáng sợ đến trình độ này. Dung hợp nhận thức cả đời bọn họ, đều quả quyết không cách nào lý giải.
- Hắn đã trọng thương, lập tức giết hắn đi! Cho dù thế nào… Cho dù thế nào đều không thể cho hắn sống tiếp!!
Bốn chữ “Cho dù thế nào” nói liên tục hai lần, hiển lộ rõ ràng kinh hãi trong lòng bọn họ. Tứ đại đường chủ đồng thời phi thân xuống, đối mặt với Vân Triệt đã trọng thương, độ uy hiếp giảm mạnh, sát khí của bọn họ lại còn xa hơn lúc trước nhiều.
- Tỷ phu, bọn họ lại tới nữa, chạy mau đi!
Tiểu Mạt Lỵ hô to ở bên tai Vân Triệt… Toàn thân Vân Triệt đều là thương tổn, hơn nữa cực kỳ nặng, mà dáng vẻ của nàng, lại dường như vẫn lông tóc vô thương.
Không cần Tiểu Mạt Lỵ nhắc nhở, hắn đã rõ ràng cảm nhận được bốn luồng uy áp khổng lồ từ phía sau đang tới gần. Vân Triệt đứng thẳng thân thể, nhưng không lại toàn lực trốn chạy, mà đứng thẳng ở đó, máu không ngừng chảy nơi khóe miệng, trên mặt không có thống khổ, chỉ có vẻ dữ tợn như ác quỷ.
Một mình đối mặt với một tông môn, chuyện này hắn từng làm không ít.
Năm mười chín tuổi ấy, hắn từng một mình đối mặt với Phần Thiên môn đứng hàng một trong tứ đại tông môn của Thương Phong quốc, cũng lấy lực lượng một người, diệt Phần Thiên môn. Tuy có phần gian nan, nhưng hắn khi đó, đúng là có lực lượng như vậy.
Sau này, hắn lại một mình đối mặt với Phượng Hoàng thần tông, khi đó, hắn đã có huyễn quang lôi cực với Thái cổ huyền chu ở trong người, mặc dù không có khả năng cứng đối cứng với Phượng Hoàng thần tông, lại có tốc độ mà không một người nào của Phượng Hoàng thần tông có thể bằng, nhưng thực lực của hắn, cũng khiến cho hắn tự tin tuyệt đối không rơi vào cảnh nguy hiểm… Cuối cùng, hắn cũng bằng vào sức một mình, dám đẩy Phượng Hoàng thần tông vào tuyệt cảnh.
Nhưng một lần này, lại hoàn toàn khác với hai lần trước.
Phần Thiên môn, hắn có thể lấy thực lực diệt môn; Phượng Hoàng thần tông, hắn có thể toàn thân mà lui, nhưng Hồn tông… Một tông môn chúa tể của tinh giới thần giới, ở trước mặt nó, hắn chỉ có thể rơi vào nhỏ bé, tuyệt đối không thể nào làm được cứng đối cứng, cũng không làm được toàn thân mà lui, cho nên hắn có thể làm, liền chỉ có mượn dùng đoạn nguyệt phất ảnh tiến hành ám toán ám sát.
Lần này chủ động bại lộ, hậu quả phải thừa nhận, hắn một chút cũng không cảm thấy bất ngờ.
Thấy Vân Triệt đứng dậy không lập tức trốn đi, mà đứng thẳng bất động, tứ đại đường chủ cho rằng hắn đã nhận mệnh, chuẩn bị bó tay chịu trói, nhưng huyền khí trên tay bốn người lại không một ai thoáng thu liễm, toàn bộ đều lấy thế cẩn phải lấy cái mạng này, tốt nhất trực tiếp diệt hắn thành tro bụi!
- Lăng Vân… Chết đi!!
Vào lúc này Vân Triệt lại đột nhiên xoay người, một thương lam long ảnh cực lớn hiện lên, sau đó nhô lên cao phá nát, một tiếng rồng ngâm che trời mà rít.
Đây là long hồn lĩnh vực trên phạm vi lớn nhất từ trước tới nay mà Vân Triệt phóng thích ra, khu vực trăm dặm chung quanh, đều bị bao trùm vào trong tiếng rồng ngâm rung trời.
Hắc Hồn sơn nóng bỏng hỗn loạn bỗng nhiên biến thành vô cùng yên tĩnh, trên mặt đệ tử Hồn tông lộ ra sợ hãi thật sâu, đệ tử Hồn tông ở trên không trung hai mắt thất sắc, sau đó ào ào lộn nhào xuống, tứ đại đường chủ tới gần Vân Triệt toàn bộ cứng đờ ở đó, đồng tử tan rã, trên mặt đều mang theo vẻ hoảng sợ mãnh liệt.
Vào lúc này Vân Triệt cuối cùng phóng lên cao, nhanh chóng trốn ra, đồng thời một luồng hỏa diễm vàng ròng lấy tốc độ khủng bố tuyệt luân ngưng tụ ở trên người hắn, thiêu đốt. Bành trướng, trong khoảnh khắc, giống như có một vầng thái dương hiện lên trên bầu trời đêm, phóng thích ra tia sáng chói mắt không cách nào nhìn thẳng.
- Hoàng –– tuyền –– hôi –– tẫn!!
Thái dương màu vàng vô tình bạo liệt, người của Hồn tông vừa mới thoát khỏi long hồn lĩnh vực, liền đã bị trực tiếp cuốn vào trong kim ô luyện ngục.
Khu vực vẻn vẹn ba trăm dặm chung quanh, ở trong hơn mười giây ngắn ngủi hoàn toàn hóa thành một mảnh biển lửa màu vàng, giống như đột nhiên rơi vào trong hoàng tuyền luyện ngục, thiêu đốt, còn là kim ô thần viêm tuyệt tình kinh khủng nhất.