Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1104 - Chương 1105: Thêm Dầu Vào Lửa

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1105" class="block_" lang="en">Trang 553# 1

 

 

 

Chương 1105: Thêm dầu vào lửa



Bọn người Lôi Thiên Phong trở lại Hồn Tông, khí sắc sáu đứa con trai của hắn cũng đã khôi phục hoàn toàn bình thường. Tuy nguyên khí bị một vết thương nhỏ, nhưng nhìn qua cũng không tổn hại nặng, chăm sóc một thời gian nhất định sẽ khỏi hẳn.

Bầu không khí kiềm chế rất lâu trong Hồn Tông lập tức náo nhiệt lên rất nhiều, tâm trạng của Lôi Thiên Phong từ sau khi tụ họp cùng tất cả mọi người, luôn luôn cảm thấy có chút không đúng, nhưng lại không nghĩ ra là lạ ở chỗ nào. Nhưng hắn cũng không rảnh nghĩ lại, việc quan trọng nhất đối với hắn trong giờ phút này đương nhiên là luyện hóa thần đan đến từ “Hắc Tâm Độc Thánh”.

Thần Quân chưa từng gặp phải bất cứ bình cảnh nào, ba ngàn năm qua thân thể vạn độc bất xâm, chỉ nghe đến hai việc nói trên thôi cũng đã khiến tất cả những người ở Thần Võ giới vốn dĩ đã không theo kịp đỏ mắt hâm mộ, chứ đừng nói đến việc để hắn ta khôi phục nhân đạo. Tuy bỏ ra 50 ức huyền thạch giá trên trời, nhưng hắn lại không cảm thấy đau lòng chút nào, ngược lại còn có cảm giác kích đọng như được trời ban duyên phúc.

- Thời gian sau này, bổn vương muốn toàn lực luyện hóa thần đan, các ngươi toàn lực truy đuổi Lăng Vân, còn chuyện của Vân Triệt, không nên quấy nhiễu.

Sau khi phân phó xong Lôi Thiên Phong liền bắt đầu ngưng tâm luyện hóa thần đan.

Luyện hóa đan dược là một quá trình vừa dài dằng dặc vừa mang theo nguy hiểm, càng là đan dược thượng đẳng càng cần một hoàn cảnh đầy đủ yên tĩnh và an toàn. Tuy Lôi Thiên Phong đã sớm lấy của Hắc Tâm Độc Thánh ra sử dụng, nhưng đây là đan dược thượng đẳng, hắn tự nhiên không dám ở lại mà trở về tông rồi ngay lập tức luyện hóa.

Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, Lôi Thiên Phong nhẹ nhàng điều khí tức của mình kích động tâm cảnh, bắt đầu cẩn thận vận chuyển huyền khí hướng về phía bên trong “Xích Tiên Linh đan” đang dần thành hình. Hắn vốn chuẩn bị thăm dò thật thận trọng, nhưng hắn không thể nào nghĩ đến chính là, khi hắn dẫn dắt huyền khí, “Xích Tiên Linh đan” vón chứa dược lực thượng đẳng cực kì hùng hậu lại trực tiếp vỡ nát, một cỗ khí tức vô cùng thanh khiết nhanh chóng tiêu tán, lan tràn toàn thân, khiến toàn thân hắn trên dưới đều như Mộc Thanh Tuyền, sảng khoái vô cùng.

Nhưng cảm giác sảng khoái này vừa kéo dài được một chút, liền tiêu tán không tung tích, mà Lôi Thiên Phong đột nhiên mở mắt, sắc mặt đại biến.

Một cỗ khí tức đáng sợ, giống như núi lửa bạo phát trong cơ thể, phun ra vô số hỏa diễm Cự Ma kinh khủng, theo lối hắn dẫn dắt huyền khí, trong nháy mắt lan tràn khắp toàn thân.

Mà cỗ khí tức này hắn không xa lạ chút nào, chính là kịch độc đáng sợ mà bảy người con trai của hắn trúng phải.

Cỗ khí này độc tức mãnh liệt, tình trạng của hắn so với bảy đứa con cộng lại còn nặng hơn gấp trăm lần, hơn nữa đây còn trực tiếp bạo phát bên trong cơ thể của hắn!

- A!!!

Lôi Thiên Phong hét lớn một tiếng, chỗ nội điện lập tức sụp đổ, nhưng hắn phẫn nộ phóng thích huyền lực phía dưới lại khiến cho Cầu Long độc trong cơ thể hắn di chuyển càng nhanh. Sắc mặt Lôi Thiên Phong lại biến, vội vàng ổn định khí tức, thu tất cả huyền khí lại, gắt gao ép độc ở trong cơ thể ra ngoài.

Động tĩnh lớn như vậy lập tức làm một đám người chạy đến. Bọn người Lôi Thiên Cương cùng Lôi Thiên Độ lại gần, liếc nhìn sắc mặt khác thường của Lôi Thiên Phong, lại cảm nhận được một cỗ khí đọc nồng đậm tới cực điểm, lập tức lộ vẻ mặt ngạc nhiên, kinh sợ nói:

- Tông chủ, đây là có chuyện gì?

- Là Lăng Vân...Hắc Tâm Độc Thánh...Là Lăng Vân!

Thế nhưng khi phát ra âm thanh, khí tức thoáng tiết ra ngoài, liền làm cho kịch đọc trong cơ thể đau loạn một trận. Đến khi loại độc này bạo phát trên người mình rồi, hắn mới lĩnh ngộ được nó có bao nhiêu khủng bố. Hắn toàn lực ngưng khí hồi tâm nhưng toàn bộ bắp thịt lại điên cuồng co quắp, sắc mặt khi thì hiện trắng, khi thì đỏ thẫm, mồ hôi lạnh nhanh chóng rơi xuống, cùng với hơi nước bốc lên nhanh chóng nóng rực.

- Trong viên dược này...có loại kịch độc kia?

Lôi Thiên Phong, còn có cả dáng vẻ thống khổ lúc này của hắn, Lôi Thiên Phong và Lôi Thiên Cương đã hiểu rõ tất cả.

Hạ độc chết Lôi Nghiễm Mạch, lại hạ độc sáu đứa con trai còn lại của hắn, giục giã đi tìm Hắc Tâm Độc Thánh Hắc Gia giới vừa hiện thân...Thì ra căn bản mục tiêu của hắn không phải là con trai của Lôi Thiên Phong mà là bản thân Lôi Thiên Phong!

Lôi Thiên Cương cùng Lôi Thiên Độ hai mặt nhìn nhau, đều thấy sự hoảng sợ thật sâu bên trong đôi mắt của đối phương. Hắc Tâm Độc Thánh này đúng là do Lăng Vân giả trang? Trơ mắt nhìn Lôi Thiên Phong một thân trúng kịch độc, bọn họ thật lâu cũng không thể tin được. Khí tràng quỷ dị khó lường, khí tức khiến người ta run sợ, bề ngoài khó mà nhìn thẳng, năng lực tiện tay giải độc đáng sợ, lời nói và việc làm mang theo sự uy hiếp không tên, thủ đoạn cùng lòng dạ hiểm độc khiến người ta giận sôi của hắn...

Bọn họ không muốn lộ bất kì sơ hở nào, cũng không muốn người ta nhìn thấy bất kì sơ hở nào.

Thậm chí viên “Xích Tiên Linh đan” kia cũng là phu thê Lôi Thiên Phong chủ động đòi mua.

Vậy mà lại là chỗ đóng vai của Lăng Vân?

Bọn họ muốn tin tưởng rằng đây chính là Hắc Tâm Độc Thánh, nhưng bất hạnh lại là đồng bọn của Lăng Vân!

Qua một lúc nữa, sắc mặt của Lôi Thiên Phong mới dịu đi một chút, hắn bình ổn tâm trạng bắt đầu điều khí, chậm chạp thấp giọng nói :

- Độc này…Ta hẳn là…Ép ở…Thiên Độ…Ngươi vì ta…hộ pháp mấy ngày…

Lôi Thiên Độ cùng Lôi Thiên Cương nghe vậy đều buông lỏng thần sắc. Lôi Thiên Cương nhanh chóng phất ta, để toàn bộ những người khác lui xuống bên dưới, nhìn dáng vẻ Lôi Thiên Phong, coi như có thể xua tan được kịch độc thì cũng không hề dễ dàng. Trong quá trình này, hắn tuyệt đối không thể sử dụng huyền lực bừa bãi, dựa theo tâm tình cũng không thể có quá ba động tác lớn.

- Tông chủ, tên tiểu tử bỉ ổi Lăng Vân vì để tính kế người, cho sáu vị công tử giải độc trước, nhưng hắn lại không nghĩ ra tong chủ huyền lực thông thiên, độc này lợi hại hơn nữa cũng không làm gì được người. Tuy bị hắn ám toán, nhưng kết quả ngược lại là một chuyện tốt, cho nên tong chủ không cần tức giận, an tâm trừ trừ độc, đợi mấy ngày sau tông chủ bình yên vô sự, tên Lăng Vân kia chỉ sợ là tức giận đến thổ huyết!

- Thiên Cương nói không sai! Lôi Thiên Độ cũng trấn an nói, sau đó khoát tay chặn lại:

- Thiên Cương, có ta ở bên cạnh tông chủ, chắc chắn tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn. Bên ngoài liền giao cho ngươi, tuyệt đối không nên lại để vị công tử nào lọt vào ám toán.

Lôi Thiên Cương Cương gật đầu, sau đó liền rời đi.

Mà ngay tại lúc này, một tiếng cười to vô cùng ngông cuồng bỗng nhiên vang lên.

- Ha ha ha ha ha ha ha!! Tiếng cười này từ một phương hướng cực kì xa xôi truyền đến, chí ít cũng phải mấy trăm dặm từ xa, nhưng lại điếc tai như kinh lôi:

- Lôi Thiên Phong, ta là Độc Thánh tiền bối của ngươi, cũng là Lăng Vân gia gia của ngươi! Ta đặc biệt dâng tặng đại lễ, chắc hẳn ngươi đã nhận được rồi!

Thanh âm cuồng tứ, miệt thị, trào phúng này đã lấy đi tất cả huyền lực của Vân Triệt, cách xa mấy trăm dặm, truyền tới từng ngóc ngách của Hồn Tông.

- Lăng…Vân! Lôi Thiên Cương cùng Lôi Thiên Độ đột nhiên đứng lên, thân thê Lôi Thiên Phong nhoáng một cái, sắc mặt khẽ biến thành trắng.

- Thiên Cương, lập tức khóa chặt phương hướng âm thanh, ngươi tự mình đi bắt lấy hắn xuống đây! Lôi Thiên Độ nói rống lên

Thanh âm hắn chưa dứt, Lôi Thiên Cương đã phi thân đi bay thẳng về hướng tây.

- Lôi Thiên Phong, Hắc Gia giới Đại Giới Vương, có bao nhiêu bản lĩnh lớn thế nhưng lại chỉ là đồ đầu con lợn, bị một tiểu bối vô danh của ta xoay quanh đùa nghịch, sáu tỷ huyền thạch mua một viên độc dược…Ngươi tiện nghi chết bầm ha ha ha ha ha ha…

- Ngô! Lô Thiên Phong toàn thân run rẩy, hai mắt lồi ra ngoài, khuôn mặt trong nháy mắt vặn vẹo như ác quỷ.

- Tông chủ, rõ ràng là hắn đang cố ý chọc giân người! Nhanh chóng bế thính giác, không cần nghe hắn nói! Lôi Thiên Độ gấp giọng nói.

- A đúng, có chuyện quên nhắc nhở ngươi. Tựa hồ là đã nhận ra Lôi Thiên Cương tới gần, âm thanh “Lăng Vân” càng ngày càng xa, nhưng trong đó trào phúng lại là càng thêm nồng đậm: “Sáu đứa con trai ngươi đã ăn xuống đan giải độc, thành phần cùng với viên ngươi ăn kia là giống nhau, cha con bảy người các ngươi, liền hưởng thụ phần đại lễ sáu tỷ huyền thạch đổi lấy này đi, ha ha ha ha ha ha!"

Tiếng cười điên cuồng tùy ý nhanh chóng đi xa, sau đó biến mất, mà một cái âm thanh thất kinh ngay sau đó truyền đến:

- Tông chủ, không xong!

Một Hồn Tông đệ tử lòng như lửa đốt bay tới, cách rất xa, âm thanh đã truyền đến:

- Sáu vị công tử vừa rồi bỗng nhiên độc phát toàn bộ, tông chủ phu nhân nàng...

- Lăn ra ngoài cho ta!" Sắc mặt Lôi Thiên Độ chợt biến, rống to một tiếng, cánh tay giương lên, theo một tiếng trọng hưởng, Hồn Tông đệ tử kia liền đã bị đánh bay ra ngoài, không rõ sống chết.

- Tông chủ, việc đã đến nước này, cái gì cũng không được nghĩ, tuyệt đối không thể động khí!" Lôi Thiên Độ cực lực muốn trấn an, nhưng toàn thân mình trên dưới đếu lạnh lẽo. Hắn mới vừa rồi còn coi là Lăng Vân cố tình dẫn dụ bọn họ, cố ý giải độc cho sáu đứa con trai Lôi Thiên Phong, không nghĩ tới thế mà...

Hai mắt Lôi Thiên Phong nhắm nghiền, thân thể đang phát run, bắp thịt trên mặt kịch liệt run rẩy, toàn thân hoàn toàn đỏ đậm, kịch độc vốn đã bị hắn miễn cưỡng ép bên dưới, theo hắn mất khống chế nộ khí oán khí tại toàn thân hắn trên dưới kịch liệt toán loạn, lại khó dừng, thời điểm âm thanh Lôi Thiên Độ hạ xuống, góc miệng của hắn chậm rãi thấm một đạo đỏ máu đen ngấn xuống bên dưới.

Đối với độc Cầu Long, Vân Triệt sớm tiếp xúc từ trên người Mộc Băng Vân, cho tới bây giờ, cũng coi là biết sơ lược.

Bởi vì chỉ có thể đầu độc lượng bên dưới rất nhỏ, Vân Triệt cũng không cho rằng đủ để tuyệt đối độc chết Lôi Thiên Phong... Nhưng tiền đề là, Lôi Thiên Phong khi độc phát trước tiên áp chế, sau đó nhẹ nhàng xua tan.

Nếu không, nếu để cho độc Cầu Long ở trong cơ thể hắn thẩm thấu đầy đủ, Lôi Thiên Phong có mạnh hơn nữa cũng sẽ phải chết.

Mạnh như Thần Quân cảnh Mộc Băng Vân, bởi vì thời điểm trúng độc năm đó nương theo trọng thương, về sau lại mất đi sứa mạnh và trí nhớ, không kịp xua tan, mặc dù ỷ vào thân thể Thần Quân ráng chống đỡ chưa chết, nhưng lại bị độc Cầu Long xâm đến tâm mạch, về sau mặc dù khôi phục sức mạnh, tại tăng thêm Mộc Huyền Âm, thậm chí toàn bộ sức mạnh Băng Hoàng Thần Tông cũng không đủ sức xoay chuyển đất trời.

Huống chi Thần Vương cảnh Lôi Thiên Phong!!

Từng chữ củaVân Triệt như đao, đâm thẳng tâm hồn Lôi Thiên Phong, một câu sau cùng của hắn, càng làm cho Lôi Thiên Phong phẫn nộ công tâm, tâm huyết chảy ngược, trọn vẹn mấy cái canh giờ đều không thể hoàn toàn bình tĩnh lại, một ngàyqua đi, kịch độc chẳng những không có đè xuống, ngược lại càng thêm dữ dằn.

Ngày thứ hai, tâm trạng Lôi Thiên Phong cuối cùng làm dịu được một chút, cuối cùng cũng hơi tiến vào trạng thái lúc trừ độc, tiếng sấm nổ chấn tai rót đầy toàn lực của Vân Triệt từ phương nam xa xôi truyền đến:

"Lôi Thiên Phong! Lăng Vân gia gia ngươi ở đây! Ngươi không phải vẫn muốn chém ta thành muôn mảnh sao! Hiện tại ta đưa chính mình đến cửa, ngươi ngược lại phải đến đấy, không đến chính là cháu của ta!"

"A Phi! Thu cái đồ con lợn như ngươi làm cháu trai quả thực là sỉ nhục đối với ta. Xem ra, ngươi chẳng những là đồ đầu con lợn, mà còn là súc đầu ô quy! Nha! Thuận tiện sẽ nói cho ngươi biết tin tức tốt mà ngươi hẳn là còn không biết, Lục nhi tử của ngươi đã chết, hiện tại đang có một đám người đang xử lý hậu sự cho hắn, mà ngươi làm cha chẳng những hại hắn chết, mà hiện tại còn ngồi ở chỗ đó đến mông cũng không chuyển một chút, ngươi làm cha thật sự là đáng thương thật đáng buồn a!"

-... Thân thể Lôi Thiên Phong lay động, thân thể vốn đã an tĩnh thật lâu lần nữa run rẩy kịch liệt, khí tức lưu động quanh thân càng ngày càng hỗn loạn.

- Tông chủ, phong bế thính giác... Tuyệt đối không nên mắc mưu của hắn! Lôi Thiên Độ hoảng sợ nói.

Lôi Thiên Phong không có mở mắt, cũng không nói gì, nhưng hai bên khóe miệng hắn cũng bắt đầu chậm rãi rướm máu, thân thể run rẩy kéo dài nửa canh giờ cũng không ngừng lại.

Ngày thứ ba.

- Lôi Thiên Phong, ngươi thân là Hắc Gia giới vương, lại là tai họa của Hắc Gia chúng sinh, tàn sát vô số sinh linh vô tội, tạo ra vô số thảm án diệt môn, tội ác ngập trời, nhân thần cộng phẫn! Chẳng những là sỉ nhục Hắc Gia, càng làm cho tổ tông hổ thẹn! Ngươi phạm vào xấu xa, ta chẳng những sẽ công khai tại Hắc Gia giới, còn chắc chắn tố cáo tri trụ Thiên Vương giới, để ngươi nếm trải nỗi sợ bị vạn người phỉ nhổ! Nếu ngươi còn có chút lòng xấu hổ, vậy thì sớm tự mình kết thúc, ngươi sống lâu them một chút, đều là sỉ nhục Nhân tộc!

Ngày thứ bốn.

- Lôi Thiên Phong, chúc mừng ngươi lại chết them một đứa con trai, ngươi có biết ta truyền cái tin tức này cho toàn bộ mọi người, trên dưới Hắc Gia giới cao hứng bừng bừng cỡ nào không? Mấy người nhi tử này của ngươi chẳng những ngu xuẩn giống như ngươi, sắc mặt cũng ghê tởm giống như ngươi, coi như Lăng Vân gia gia giúp không Hắc Gia giới thanh lý cặn bã, sớm muộn cũng phải bị thiên lôi đánh xuống, mà về phần ngươi nha, cũng xứng đáng đoạn tử tuyệt tôn!"

Ngày thứ năm...

Ngày thứ sáu...

Từ khi Lôi Thiên Phong bắt đầu trúng độc, mỗi ngày Vân Triệt nhất định xuất hiện tại xung quanh Hồn Tông, nhưng vị trí khoảng cách mỗi lần xuất hiện đều không giống nhau, mà lại đều hoàn mỹ ngồi chờ cách xa Hồn Tông, có lúc một ngày xuất hiện một hai lần, có lúc ba bốn lần, mỗi lần đều là truyền âm chấn không, mấy tiếng về sau đều vọng lại vô hình, Hồn Tông muốn truy kích cũng tìm không thấy, lần lượt khóc kêu cha gọi mẹ.

Vân Triệt cho sáu đứa con trai Lôi Thiên Phong"Giải độc đan" phi thường âm độc, sáu viên giải độc đan chỗ sâu bên trong giấu chất độc hoá học Cầu Long lượng toàn cũng không giống nhau. Cho nên, sáu người mặc dù là cùng lúc độc phát, nhưng thời gian bị độc chết không giống nhau.

Sau đó quả là rõ ràng... Sáu đứa con trai của hắn trúng Cầu Long độc liền tuần tự theo thứ tự đột tử, cách mỗi một, hai ngày chết một người, tuyệt không kết bạn tụ tập.

Ngày thứ mười, nhi tử cuối cùng của hắn cũng triệt để độc phát thân vong.

- Lôi Thiên Phong, Lăng Vân gia gia của ngươi lại tới!

Âm thanh Vân Triệt, như thường lệ vang vọng Hồn Tông như ác mộng:

- Trước chúc mừng ngươi thành công đoạn tử tuyệt tôn, hắc hắc hắc... Chậc chậc, thật không hổ là súc đầu ô quy lớn nhất Hắc Gia giới từ trước tới nay, cả đám nhi tử đều chết tại trên tay của ta, đều chết đến kết thúc tử tuyệt tôn, ngươi chẳng những không tìm ta liều mạng, mà đến cái rắm cũng không thả một cái, ta thật sự là bội phục vạn phần, ha ha ha ha ha."

"A đúng, hiện tại toàn Hắc Gia giới đều nói ngươi là kẻ đáng thương nhưng không thể tha thứ, hiện tại lại đoạn tử tuyệt tôn, quả thực đáng thương a. Thế nhưng càng đáng thương chính là những thê thiếp kia của ngươi, muốn đi theo ngươi như đi theo một tên phế phẩm, ngẫm lại cũng có thể yêu a... A không không không, nói không chừng vợ của ngươi, thiếp của ngươi đã sớm lặng lẽ đưa ngươi mấy chục mấy trămđỉnh mũ xanh mơn mởn, đây cũng là chuyện thường tình nha, ha ha ha ha..."

Những lời nói khiến bất luận nam nhân nào nghe được cũng đều nhục nhã không chịu được, vang vọng toàn bộ Hồn Tông, tất cả người trong tông môn đều nghe rõ rõ ràng ràng, trợn mắt hốc mồm.

Nếu Lôi Thiên Phong ngưng tâm tĩnh khí, lượng độc cũng không lớn, năm sáu ngày, liền có thể xua tan kịch độc trong cơ thể toàn bộ. Nhưng đã qua ròng rã mười ngày, kịch độc trong cơ thể Lôi Thiên Phong chẳng những không có xua tan nửa phần, ngược lại tàn sát bừa bãi càng thêm mãnh liệt.

Sắc mặt của hắn như máu, toàn thân cũng đỏ thẫm giống như bàn ủi, thân thể hắn run rẩy, trong miệng, trong lỗ mũi thở hổn hển kịch liệt. Trong tiếng cười điên dại của Vân Triệt, hắn bỗng nhiên mở mắt, phóng lên tận trời, địa điện"bế quan" mười ngày ầm vang vỡ nát, một tiếng mang theo tiếng gào thét thống khổ cùng oán hận vô tận, như dã thú tuyệt vọng vang lên ở trên không Hồn Tông.

- Lăng... Vân! Ta muốn chém ngươi... chém... thành... trăm…mảnh... Ô a a...

- Phốc!!

Nộ khí cùng huyền khí theo hắn song song mất khống chế bạo phát, kịch độc trong cơ thể trong nháy mắt di chuyển điên cuồng, gan tỳ vỡ vụn, trong miệng Lôi Thiên Phong phun ra một đạo huyết tiễn, mắt tối sầm lại, từ không trung rơi thẳng xuống.

- Tông chủ!!

Lôi Thiên Độ luống cuống tay chân xông ra, đỡ được Lôi Thiên Phong, khoảnh khắc cánh tay đụng chạm, lại suýt chút nữa ném hắn ra.

Lôi Thiên Phong lúc này hai mắt đỏ thẫm, tuy mở ra nhưng đều đã mất hết ý thức, toàn thân nóng rực như lửa, mà khí độc điên cuồng toán loạn, so với huyền khí của hắn còn mãnh liệt hơn.

Phương Bắc xa xôi, bóng dáng Vân Triệt chậm rãi biến mất tại trong không khí, cùng với một tiếng thâm trầm:

- Xem ra cũng không sai biệt lắm... Mới có hai ba lần, liền đã xuống địa ngục!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment