.
._56__2" class="block_" lang="en">Trang 56# 2
Chương 112: “Phượng hoàng tụng thế điển – tàn quyển” (7)
Phượng Bách Xuyên từng nói, một người cả đời chỉ thể vào nơi thí luyện của phượng hoàng một lần, cho dù thành công hay thất bại, cũng không thể lại tiến vào lần thứ hai. Cho dù như thế, vì không muốn tổn thương bóng dáng chân quý nhất trong linh hồn kia, hắn vẫn lựa chọn buông tha thông qua cửa thí luyện thứ ba.
Nhưng mà, đây là hắn cho rằng thế.
Lời nói của linh hồn phượng hoàng khiến cho hắn bỗng chốc ngước mắt, nhất thời không phản ứng kịp.
- Theo đuổi và chấp nhất đầy đủ đối với lực lượng mới có khả năng thông qua cửa thí luyện thứ ba, là ta cố hết sức làm ra ám chỉ ngược lại. Phượng hoàng là thần thú nhân nghĩa, nơi thí luyện nó lưu lại, là ban ơn cho Thiên Huyền đại lục ta. Nhưng phượng hoàng tuyệt đối không bằng lòng để lực lượng của mình được kế thừa trên người nhân loại mang tội ác và vô tình. Thí luyện cửa thứ ba này, là từ sự tình tốt đẹp nhất ở sâu trong linh hồn và ký ức của thí luyện giả mà làm ra thí luyện, hơn nữa trước khi thí luyện ta sẽ đưa ra ám chỉ chấp nhất với lực lượng là có thể thông qua thí luyện.
- Không sai, ảo giác này vốn từ trong trí nhớ của bản thân, mà không phỉa từ lực lượng khác đóng giả và mô phỏng ra, cũng đối mặt rõ ràng với người thật, sự, vật giống nhau như đúc. Nếu vì theo đuổi lực lượng, ngay cả người mình thương yêu nhất cũng có thể tổn thương, kia mặc dù là một chấp nhất với lực lượng, nhưng cho dù không phải là ác nhân, cũng khiếm khuyết một phần tâm tình nghĩa cần có nhất đối với vạn linh. Người như vậy đạt được lực lượng cường đại, hơn nữa vì sự cường đại của chính ta, mà không phải là vì bảo vệ. Theo đó vi phạm ước nguyện ban đầu của phượng hoàng khi lưu lại nơi thí luyện này.
- Lúc trước trong bảy người thông qua cửa thí luyện thứ ba, bọn họ có đối mặt với thê tử của mình, có đối mặt với sư phụ của mình, ân nhân, cha nương, thậm chí hài tử của mình, bọn họ cũng y như ngươi, biết rõ là ảo cảnh, nhưng vốn không cách nào xuống tay được với những người đó, nhưng khi những người đó phát động công kích, tuy rằng sẽ không phản kích, nhưng sẽ ngăn cản. Mà ngươi, lại cam tâm tình nguyện bị nàng đâm chết, chỉ vì có thể ôm ấp nàng nhiều thêm mấy chớp mắt… Ngươi là người thí luyện thông qua cửa thí luyện thứ ba hoàn mỹ nhất từ vô số năm qua.
Biến hóa bất ngờ này, không thể nghi ngờ khiến Vân Triệt vui mừng quá đỗi. Đây cũng không thể nói hắn chó ngáp phải ruồi, mà hắn cho dù đối mặt với trong hoàng cảnh gì, đều nhất định sẽ làm ra lựa chọn. Bởi vì cho dù hắn muốn cô phụ cả thiên hạ, cũng sẽ không cho phép bản thân cô phụ nữ hài kia.
- Như vậy, hiện giờ ta có thể nhận được lực lượng của phượng hoàng sao?
Vân Triệt chờ mong nói.
- Đương nhiên có thể. Ngươi nhận được ba món đồ đến từ phượng hoàng ban tặng: Máu phượng hoàng, phượng thần đan, cùng với cơ hội lĩnh ngộ “Phượng hoàng tụng thế điển – tàn quyển” (tàn quyển – bản khuyết thiếu, bản bị hủy hoại)
- Hiện giờ, ta ban cho ngươi huyết mạch phượng hoàng.
Đôi tròng mắt màu vàng kim của linh hồn phượng hoàng chợt lóe, khiến cho cả thế giới hắc ám trong nháy mắt đều biến thành màu vàng. Bỗng nhiên, một chút ánh sáng màu vàng kim từ trong hư không truyền đến, chuẩn xác xuất hiện trên ấn đường của Vân Triệt, sau đó trực tiếp nhập vào trong ấn đường của hắn.
- Thí luyện giả khi trước, sau khi thông qua chỉ nhận được một giọt máu phượng hoàng, nhưng ngươi thân vốn có huyền thiên chí bảo, thừa nhận lực Tà thần, cửa thí luyện thứ ba thông qua hoàn mỹ, ta liền ngoại lệ ban cho ngươi ba giọt máu phượng hoàng. Ngươi đã có sẵn mầm mống hỏa của Tà thần, không sợ vạn hỏa thế gian, năng lực chống đỡ đối với hỏa diễm của máu phượng hoàng mang đến vô dụng với ngươi, nhưng nó dung nhập vào trong huyết mạch của ngươi, có thể khiến cho ngươi trong tu luyện huyền công hệ hỏa sẽ làm ít công to, uy lực khi sử dụng huyền công hệ hỏa sẽ càng tăng lên! Đặc biệt khi thi triển phượng hoàng viêm kỹ, phát huy ra uy lực gấp ba huyết mạch phàm nhân cùng cấp!
- Còn có một nguyên nhân khác, một giọt máu phượng hoàng, đã là cực điểm có khả năng thừa nhận của huyết mạch phàm nhân. Ngươi có sẵn mầm mống hỏa của Tà thần, cho dù dung hợp ba giọt máu của phượng hoàng, cũng dễ dàng, hơn nữa cả quá trình không hề phiêu lưu và thống khổ đáng nói. Hiện giờ nhắm mắt lại, hòa tan ba giọt máu phượng hoàng này vào trong huyết mạch của ngươi đi. Bảy thí luyện giả trước đó, một người thời gian ngắn nhất cũng phải dùng hết ba ngày mới hoàn thành dung hợp, nhưng tin tưởng đối với ngươi mà nói, chẳng qua chỉ cần thời gian nửa khắc đồng hồ.
Trong lòng quanh quẩn lời nói của linh hồn phượng hoàng, nhưng Vân Triệt đã vốn không rảnh để trả lời.
Ba giọt máu nho nhỏ, trái ngược với huyết mạch khổng lồ của cơ thể người không hề đáng kể chút nào, nhưng mà, đây là máu thuộc về phượng hoàng!
Sau khi ba giọt máu của phượng hoàng tiến vào trong huyết mạch của hắn,cũng giống như ba ngọn lửa điên cuồng thiêu đốt… Mà ba ngọn lửa này, gần như ở trong một nháy mắt liền lan tràn đến huyết mạch toàn thân hắn, khiến cho tất cả máu ở trên người hắn đều kịch liệt kích động.
Nếu như là một phàm nhân, chỉ với huyết mạch cháy đau đớn này, cũng đủ để cho hắn thống khổ. Một giọt có lẽ có thể sau khi cố hết sức áp chế, chống đỡ, khơi thông sau đó thành công tan vào trong huyết mạch, nhưng ba giọt… Cũng như lời linh hồn phượng hoàng nói, vốn vượt quá cực hạn có khả năng thừa nhận của huyết mạch nhân loại, chẳng những không thể tiến hành dung hợp, ngược lại sẽ bị máu phượng hoàng cắn nuốt.
Nhưng đối với Vân Triệt, cảm giác nóng cháy này mang đến cho hắn, chính là trong cơ thể dâng lên ba luồng nước ấm mà thôi. Chính là, ở trước huyết mạch phàm nhân, máu phượng hoàng này thật sự quá mức cường đại và tôn quý, giống như ba viên ngọc thạch rơi vào trong tro bụi bình thường. Vân Triệt nhắm mắt lại, bình tâm tĩnh khí, lấy huyền lực dẫn đường áp chế ba giọt máu phượng hoàng đang không cam lòng mà bạo động, dẫn dắt chúng nó chạy quanh trong huyết mạch, khiến cho ba giọt máu phượng hoàng này từng chút một tan rã ở trong máu của hắn.
Dần dần, máu của hắn càng lúc càng trở nên cực nóng, ba giọt máu phượng hoàng cũng càng ngày càng nhỏ. Sau khi chạy toàn thân mười mấy vòng, ba giọt máu phượng hoàng cuối cùng hoàn toàn tan rã ra trong huyết mạch của Vân Triệt.
Vân Triệt mở to mắt, chỗ ấn đường, một ấn ký hỏa diễm màu đỏ lửa chợt lóe lên rồi biến mất. Hình dạng ấn ký, giống với ấn ký của bộ tộc phượng hoàng bên ngoài như đúc, chính là màu sắc còn tươi sáng hơn.
- Tốt lắm, xem ra ngươi đã thành công dung hợp ba giọt máu phượng hoàng, ta đã cảm nhận được biến hóa của máu trong cơ thể ngươi. Có được ba giọt máu phượng hoàng này, tuổi thọ của ngươi, liền kéo dài ít nhất ba trăm năm. Như vậy, ta liền giao phượng thần đan, còn có “Phượng hoàng tụng thế điển – tàn quyển” này cho ngươi.
Tròng mắt màu vàng kim cực lớn lại chợt lóe, hai điểm sáng rọi từ trên trời rơi xuống, rơi vào phía trước Vân Triệt… là một bình ngọc màu trắng, còn có một tảng đá bạch ngọc không trọn vẹn.
- Trong bình ngọc màu trắng, đó là phượng thần đan. Nó có thể tăng lên năng lực thao túng hỏa diễm trên phạm vi lớn cho ngươi, chỉ có điều, ngươi có mầm mống hỏa của Tà thần trên người, năng lực chủ yếu của thứ này không có tác dụng quá lớn đối với ngươi. Mà nó đồng thời, có khả năng tăng huyền lực trên phạm vi lớn cho ngươi, như huyền lực hiện giờ của ngươi mà nói, nó có thể tăng cấp bậc huyền lực của ngươi lên ngoài năm cấp!
- Còn tảng ngọc thạch, là ấn ký không trọn vẹn của “Phượng hoàng tụng thế điển”. Ở thời kỳ thượng cổ, “Phượng hoàng tụng thế điển” cùng với “Chu tước úy linh khúc” và “Kim ô phần thế lục” được xưng tụng là ba món thiên thư phần thế (phần – đốt), có thể có uy lực khổng lồ đốt diệt chư thiên. Năm đó, nơi phượng hoàng thí luyện để lại sáu tầng đầu tiên của “Phượng hoàng tụng thế điển”, nhưng mà…
Nói tới đây, linh hồn phượng hoàng bỗng nhiên trầm mặc xuống, giống như đang đợi Vân Triệt tự đi thăm dò xem.
Vân Triệt cầm phượng thần đan và tảng ngọc thạch không trọn vẹn kia lên, tay đè trên ngọc thạch, huyền lực vừa động, tin tức bên trong cấp tốc chiếu vào trong đầu của hắn. Trong lòng của hắn vô cùng hưng phấn và rung động lên… Đây chính là hỏa diễm kỹ đến từ phượng hoàng! Được gọi là một trong những thiên thư phần thế mà thần thú lưu lại!
… …
“Phượng hoàng tụng thế điển” tầng thứ năm…
“Phượng hoàng tụng thế điển” tầng thứ sáu…
- Sao lại chỉ có tầng thứ năm và tầng thứ sáu? Bốn tầng trước đâu?
Vân Triệt ngẩng đầu, vẻ mặt kinh ngạc nói. Hắn lặp lại nhiều lần thăm dò trong tảng ngọc thạch này, lại chỉ có thể tìm được ghi lại của tầng thứ năm và tầng thứ sáu… Vốn không có tồn tại của bốn tầng trước đó!
Không có bốn tầng trước, vậy đi tu luyện tầng thứ năm và tầng thứ sáu như thế nào?
- Đây chính là tiếc nuối khổng lồ, nhưng ta cũng không thể tránh được.
Trong giọng nói của linh hồn phượng hoàng lộ ra thở dài thật sâu:
- Bộ “Phượng hoàng tụng thế điển” này, vốn ghi lại hoàn chỉnh từ tầng thứ nhất đến tầng thứ sáu, nhưng trước khi thí luyện giả đầu tiên đến chỗ ta, đã xảy ra một chuyện ngoài ý muốn.
- Năm đó, phượng hoàng để lại hai nơi thí luyện trên mảnh đại lục này. Một chỗ trong đó, là Thần Hoàng đế quốc xa xôi mà khổng lồ. Nơi thí luyện chỗ Thần Hoàng đế quốc nhanh chóng bị người phát hiện, cũng bởi vì vậy mà sinh ra Phượng Hoàng thần tông, nơi thí luyện, cũng đã trở thành cấm địa duy nhất của Phượng Hoàng thần tông. Sau này, Phượng Hoàng thần tông trở thành tông môn đầu tiên của đế quốc, đế quốc cũng đổi tên thành Thần Hoàng đế quốc, ngay cả quốc đô, cũng dựng ở gần Phượng Hoàng thần tông. Do đó, khu vực thí luyện kia đã trở thành nơi phồn vinh nhất Thần Hoàng đế quốc, nhân loại tham lam, lừa gạt, xấu đi, chiến tranh… Tồn tại vĩnh cửu, cũng khiến cho hơi thở khu vực đó càng trở nên đục ngầu, do đó cảm nhiễm đến linh hồn phượng hoàng nơi thí luyện đó, khiến nó sinh ra ý chí không nên có… Cho đến phản bội ý chí của phượng hoàng.
Vân Triệt: “…!”
- Đều là linh hồn phượng hoàng chia ra, khi đó ta biết sự hiện hữu của nó, nó cũng biết sự tồn tại của ta. Sau khi nó sinh ra ý chí không nên có, lại sinh ra ý tưởng muốn hủy diệt nơi thí luyện này, muốn biến bản thân trở thành duy nhất trên mảnh đại lục này. Vì thế chuyển dời lực lượng lên trên người một con chim lửa phổ thông, đến nơi này, ác chiến một trận với ta, cũng hoàn toàn hủy diệt ngọc thạch ghi lại “Phượng hoàng tụng thế điển”.
- Mà ta trong kịch đấu, cũng hủy diệt một phần bộ phận của “Phượng hoàng tụng thế điển”, khiến “Phượng hoàng tụng thế điển” mà nó có được chỉ còn lại từ tầng thứ nhất đến tầng thứ sáu. Sau đó, ta không địch lại được nó, đành phải làm ra cảnh tượng giả hỏa diễm tiêu tán, nó mới trở về… Lại không biết rằng bộ phận tầng thứ năm và tầng thứ sáu của “Phượng hoàng tụng thế điển” mà nó có không phải bị ta hủy diệt, mà bị ta cắt đứt, chính là một tảng trên tay ngươi hiện giờ. Sau đó, ta hoàn toàn chặt đứt liên hệ linh hồn với nó, khiến nó cuối cùng không cảm thấy sự tồn tại của ta, vẫn cho rằng ta đã biến mất. Ta liền tiếp tục kế thừa ý chí của phượng hoàng, thủ ở nơi này, nghênh đón và giám thị tất cả thí luyện giả.
Vân Triệt khẽ nhếch miệng, giống như nghe chuyện ngàn lẻ một đêm.