.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_113" class="block_" lang="en">Trang 57# 1
Chương 113: “Phượng hoàng tụng thế điển – tàn quyển” (8)
- Nói chính là, bộ phận tầng thứ nhất đến tầng thứ tư của “Phượng hoàng tụng thế điển” đang ở nơi thí luyện của Thần Hoàng đại lục, mà ở trong này, chỉ có tầng thứ năm và tầng thứ sáu?
Vân Triệt chỉ đơn thuần muốn từ trong nơi thí luyện phượng hoàng này đạt được lực lượng có thể có được, không nghĩ tới lại nghe được bí văn như vậy. Thiên Huyền đại lục uy chấn, Phượng Hoàng thần tông hùng bá Thần Hoàng đế quốc cường đại như vậy, người đời đều biết bởi vì bọn họ có máu phượng hoàng, trong thân thể có lực lượng thuộc về phượng hoàng. Nhưng không ai biết được trong đó lại vẫn có bí mật như vậy.
- Không! Tầng thứ nhất đến tầng thứ tư của “Phượng hoàng tụng thế điển” hiện giờ cũng không ở trong nơi thí luyện của Thần Hoàng đại lục, mà ở trong tay Phượng Hoàng thần tông. Bị linh hồn phượng hoàng sinh ra ý chí phản nghịch kia giao cho Phượng Hoàng thần tông, trở thành bảo điển tông môn của Phượng Hoàng thần tông, trợ giúp Phượng Hoàng thần tông xưng bá Thiên Huyền. Nơi thí luyện có thể giữ lại, dùng để ban máu phượng hoàng thuần khiết nhất và phượng thần đan cho đệ tử Phượng Hoàng thần tông thông qua thí luyện, bởi vì chỉ có thông qua thí luyện mới đạt được máu của phượng hoàng và phượng thần đan, đây là quy tắc khi trước phượng hoàng thiết lập, cho dù chúng ta là linh hồn phân thân, cũng không cách nào chống lại và thay đổi. “Phượng hoàng tụng thế điển” cũng giống vậy.
- Vậy tại sao linh hồn phượng hoàng ở Thần Hoàng đại lục lại có thể giao “Phượng hoàng tụng thế điển” cho Phượng Hoàng thần tông chứ? Còn có, nếu ở đây chỉ có tầng thứ năm và tầng thứ sáu, mà không có bốn tầng trước, là vốn không có cách nào tu luyện. Ngươi là linh hồn phượng hoàng, chắc biết ấn ký lực lượng của bốn tầng trước đi?
Vân Triệt nghi vấn nói.
- Không, ta không biết. Tuy rằng chúng ta là linh hồn phượng hoàng, nhưng lại không có quyền tìm đọc “Phượng hoàng tụng thế điển”, càng không thể tặng cho người, quyền lực duy nhất, là giao cho nhân loại thông qua thí luyện tìm hiểu một tháng. Nhưng mà, trong cuộc chiến ác đấu giữa chúng ta, tảng ngọc thạch ghi lại “Phượng hoàng tụng thế điển” của ta bị hủy diệt, của nó cũng bị đánh gãy, ngọc thạch gãy, cũg khiến cho ấn ký quy tắc trên “Phượng hoàng tụng thế điển” mà phượng hoàng lưu lại tán loạn, do đó, khiến nó đạt được tảng ngọc thạch bị vỡ trong tay kia, cũng chính là quyền chi phối hoàn toàn đối với tầng thứ nhất và tầng thứ tư của “Phượng hoàng tụng thế điển”. Nửa phần còn lại, rơi vào trong tay ta, cũng giống vậy tự do chi phối, nhưng mà, ta vĩnh viễn sẽ không vi phạm ý chí của phượng hoàng. Về phần bốn tầng trước đó, ta không hề biết được. Cho nên ngươi kỳ vọng dựa dẫm vào ta để có được bốn tầng trước, đó vốn không có khả năng.
- Thì ra là thế.
Vân Triệt thất vọng trong lòng. Ngọc thạch ghi lại “Phượng hoàng tụng thế điển” bị gãy, nhưng Phượng Hoàng thần tông tốt xấu gì chiếm được bốn tầng trước, bắt đầu luyện từ tầng thứ nhất lên, hoàn toàn tiến hành theo chất lượng, một chút cũng không chậm trễ tu luyện, nhiều lắm chính là về cảnh giới chỉ có thể đến tầng thứ tư là cao nhất. Mà “Phượng hoàng tụng thế điển” tầng thứ năm và tầng thứ sáu trong tay hắn hiện giờ, nhìn qua coi như cao hơn Phượng Hoàng thần tông có thể có được hai tầng, nhưng lại không khác gì không lấy được… Không có bốn tầng trước, đi tu luyện tầng thứ năm như thế nào, chứ đừng nói tới tầng thứ sáu.
Giống như một tòa nhà lầu, không có bốn tầng trước, lấy đâu ra tầng thứ năm và tầng thứ sáu, cho dù lầu các trên không, phía dưới tất nhiên cũng có vật chống đỡ kiên cố.
- Viên phượng thần đan này, ngươi có thể lập tức ăn vào, lấy huyền lực của ngươi, phải ba ngày mới có thể hoàn toàn luyện hóa. Về phần “Phượng hoàng tụng thế điển”, tuy rằng chỉ có tàn quyển, không thể nào tu luyện lên, nhưng dựa theo quy tắc phượng hoàng lưu lại, một tháng tiếp theo, ngươi vẫn có thể ở đây đi thăm dò lĩnh ngộ nó. Đương nhiên, nếu như ngươi chính là cảm thấy lãng phí thời gian, ngươi có thể luyện hóa phượng thần đan xong lập tức rời đi. Chỉ có điều tuy rằng tàn quyển “Phượng hoàng tụng thế điển” này không thể nào tu luyện, nhưng dù sao cũng là một trong những phần thế thiên thư danh chấn thời kỳ thượng cổ, xem thêm một tháng, có lẽ cũng có thể thu hoạch được chút gì từ trong đó, tất cả đều là sự lựa chọn của ngươi.
- Cuối cùng, ta cần phải nhắc nhở ngươi. Sau khi ngươi rời khỏi, chuyện trong thí luyện, một chữ cũng không thể nhắc tới với bất cứ người nào. Ngày sau nếu như ngươi đi tới Thần Hoàng đế quốc, trừ phi ngươi có đầy đủ lực lượng cường đại, bằng không cần phải che giấu kỹ huyết mạch và ấn ký phượng hoàng của ngươi. Nếu bị người của Phượng Hoàng thần tộc phát hiện ra được trên người ngươi có huyết mạch phượng hoàng, tất nhiên sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho ngươi… Nhớ lấy!
Giọng nói quanh quẩn thật lâu trong đầu Vân Triệt, mà cặp tròng mắt màu vàng kim vĩ đại kia đã chậm rãi biến mất.
Cầm ngọc thạch ghi lại “Phượng hoàng tụng thế điển” tàn quyển, Vân Triệt không rối rắm là không có khả năng. Phượng Hoàng thần tông là tồn tại như thế nào? Tùy tiện một phân tông của nó, thực lực cũng đủ để địch nổi tứ đại tông môn có một không hai của Thương Phong đế quốc, thực lực của tổng tông khổng lồ bao nhiêu, người thường vốn không cách nào tưởng tượng. Bọn họ cường đại như vậy, nguyên nhân chính là huyết mạch phượng hoàng này, cùng với “Phượng hoàng tụng thế điển” mà bọn họ lấy được từ chỗ linh hồn phượng hoàng.
Mà hiện giờ “Phượng hoàng tụng thế điển” trong tay mình, vốn cao hơn hai cảnh giới so với bản mà Phượng Hoàng thần tông có được, đây là khái niệm kinh hãi thế tục cỡ nào?
Nhưng cố tình đây chỉ là tàn quyển, không có bốn tầng trước đó làm nền và phát triển, vốn không thể nào tu luyện! Cầm trọng bảo trong tay mà không thể dùng được như thế, có bao nhiêu kỳ quái khó chịu có thể nghĩ. Vân Triệt thậm chí tình nguyện linh hồn phượng hoàng không lấy nó ra, trực tiếp ném cho hắn một viên phượng thần đan, hắn ngược lại sẽ thoải mái lại thêm khoái trá, sẽ không rối rắm như vậy.
Ngồi trên mặt đất, Vân Triệt mở bình ngọc kia ra, lấy phượng thần đan ra. Cả viên phượng thần đan là màu đỏ rực như máu, vào tay nóng rực, khiến cho người ta cảm thấy rõ rệt lực lượng cường đại chất chứa trong đó. Vân Triệt điều chỉnh tốt khí tức bên trong, ném phượng thần đan vào trong miệng, một ngụm nuốt vào.
Phừng!!
Trong nháy mắt trên người Vân Triệt dâng lên hỏa diễm màu đỏ thắm, ngọn lửa vẫn cao lên hơn ba thước, hoàn toàn bao vây toàn bộ thân hình hắn. Cùng lúc đó, lỗ chân lông của hắn mở rộng trên phạm vi lớn, máu di chuyển điên cuồng với tốc độ gấp ba bình thường, huyền lực bên trong huyền mạch càng giống như mặt nước bị gió mạnh thổi qua, sôi trào kịch liệt.
Quá trình luyện hóa vốn nên gian nan mà khổ sở, nhưng máy gian lận trong người, Vân Triệt có thể cảm thấy được chính là thoải mái nói không nên lời. Hắn chỉ dùng không đến hai mươi hơi thở, đã khiến cho máu, kinh mạch, huyền mạch của mình khôi phục bình ổn, vẻ mặt của hắn càng hoàn toàn bình tĩnh, vui sướng cảm nhận biến hóa vi diệu trên thân thể của mình và huyền lực trở nên nồng đậm một chút.
Mà hỏa diễm vờn quanh thân thể hắn hoàn toàn không tắt, luôn luôn thiêu đốt lên trong yên tĩnh. Hỏa diễm này vốn dùng để cải tạo thân thể người dùng vào, tăng cường năng lực kháng hỏa và lực tương tác với nguyên tố hỏa, nhưng đối với Vân Triệt mà nói, thật ra là dư thừa.
Linh hồn phượng hoàng đã nói, phượng thần đan chẳng những có thể tăng cường hỏa diễm nắm trong tay của người dùng, còn có thể gia tăng huyền lực trên phạm vi lớn. Linh hồn phượng hoàng không lừa hắn, hắn cảm thấy rõ ràng huyền lực của mình tăng trưởng… Tăng trưởng này thật chậm rãi, hoàn toàn không bạo tăng giống như sau khi nuốt vào mầm mống hỏa của Tà thần, mà tăng lên trầm ổn chắc chắn khác thường.
Sau nửa canh giờ, Vân Triệt mở mắt. Phượng thần đan ở trong thân thể hắn bị luyện hóa vượt qua một phần trăm. Huyền lực của hắn vốn ở bình cảnh của Nhập Huyền cảnh cấp một, vì để có thể củng cố cho huyền lực sau bị bạo tăng vì cắn nuốt mầm mống hỏa của Tà thần, hắn luôn luôn đè nén huyền lực không cho đột phá, mà lúc này dưới tác dụng của phượng thần đan, mới nửa canh giờ, huyền lực của hắn liền hoàn thành đột phá, yên yên ổn ổn tiến vào Nhập Huyền cảnh cấp hai.
Vân Triệt vẫn duy trì dáng ngồi cầm ngọc thạch ghi lại “Phượng hoàng tụng thế điển” lên, bàn tay ấn lên trên mặt, trong lòng tiếc nuối và lo được lo mất.
Ngay khi hắn chuẩn bị hất ngọc thạch từ trong tay ra, chuyên tâm luyện hóa phượng thần đan, trong đầu hắn, bỗng nhiên thoáng qua bóng dáng một người, còn có hắn vào năm mười ba tuổi ấy, đang ôn hòa nói với chính mình…
- Sư phụ, y thuật người dạy cho con, đều đến từ bản “Thiên đạo y kinh” này sao?
- Ha ha, đúng vậy. Đây là một quyển kỳ thứ có một không hai. Vào một lần hái thuốc, ta lạc đường trong núi sâu, lại đang bị dã thú đuổi theo rớt xuống một vách núi đen không tính là quá cao, sau đó tìm được bản “Thiên đạo y kinh” này trên người một bộ xương khô đã mục nát. Chỉ có điều, khi ta tìm đến nó thì phát hiện, bản “Thiên đạo y kinh” này có tổng cộng ba bản, mà bản ta có được, chỉ có bản thứ ba. Hơn nữa bản “Thiên đạo y kinh” này không giống với sách thuốc bình thường, y lý của nó tự thành một mạch, không thể lấy y lý bình thường đi lý giải và đo lường, không có hai bản trước, vốn không có cách nào lý giải được bản thứ ba này.
- Sau này, sư phụ lại tìm được hai bản trước đó, có đúng không?
- Không! Tuy rằng ta nỗ lực tìm kiếm, nhưng từ đầu đến cuối đều không tìm được. Nhưng sư phụ không phục, vì thế buông bỏ tìm kiếm, mạnh mẽ nghiên cứu bản thứ ba của “Thiên đạo y kinh” này, kết hợp với sở độc sở học sở y sở ngộ cả đời ta, từng chút một xâu chuỗi một đường y lý này, dùng hết thời gian mười năm, cứng rắn viết ra được hai bản trước… Chỉ có điều, hai bản do bản thân sư phụ viết đương nhiên không thể là hai bản trước chân chính, nhưng chỗ mình hiểu, mình viết, lấy được có lẽ còn nhiều hơn bản sách mà người kia nghiên cứu.
- Wow! Sư phụ, người thật lợi hại.
- Ha ha ha ha, vi sư chính là tính tình ngang ngược, chưa bao giờ chịu thua mà thôi, nghĩ tới người khác có thể hiểu đến, vì sao ta lại không hiểu đến… Huống chi còn có sẵn bản thứ ba để cho ta tham khảo. Triệt nhi, nếu bàn về ngộ tính, con còn hơn ta xa xa, nếu đổi lại là con, chỉ cần con có ý niệm và quyết tâm giống với vi sư, nhất định cũng có thể làm được, hơn nữa có thể làm tốt hơn vi sư.
… … … …
… … … …
Như tiếng chuông sáng trống chiều, ánh mắt Vân Triệt bỗng chốc trừng lớn, trong lòng chấn động thật mạnh.
Mỗi một tầng cảnh giới của “Phượng hoàng tụng thế điển” tăng lên đều tiến hành theo chất lượng không sai, tất cả công pháp thế gian đều thế, không lĩnh ngộ tầng thứ nhất, càng không có khả năng tiến vào tầng thứ hai, không lĩnh ngộ tầng thứ hai, sẽ không có khả năng tiến vào tầng thứ ba… Đây gần như là nhận thức thông thường mọi người đều biết.
Nhưng mà, thật sự hoàn toàn không thể nào sao?
Sư phụ có thể lấy thiên phú và trình độ siêu cường trên con đường y của bản thân, thông qua bản thứ ba của “Thiên đạo y kinh” mạnh mẽ hiểu được toàn bộ y lý của “Thiên đạo y kinh”, bản thân mình có mầm mống hỏa của Tà thần, có lực tương tác có thể nói là người thế gian độc nhất đối với lực hỏa, lại đựa vào cái gì mà không thể thông qua tầng cảnh giới thứ năm, thứ sáu của “Phượng hoàng tụng thế điển” này lĩnh ngộ ra chỗ tinh túy, sau đó khơi thông mạch lạc và trụ cột của bốn tầng trước, tiếp theo mạnh mẽ tu luyện được tầng cảnh giới thứ năm?
Nghĩ đến đây, Vân Triệt nhắm hai mắt lại, trong lòng bỗng nhiên hoàn toàn sáng sủa, trong đầu, chỉ còn thừa lại duy nhất ấn ký tinh thần đến từ ngọc thạch…
Bắt đầu từ tầng cảnh giới thứ năm của “Phượng hoàng tụng thế điển”…
Tầng cảnh giới thứ năm… Trừ bỏ tăng phượng hoàng viêm lực lên, còn bao gồm một phượng hoàng viêm kỹ: Phượng dực thiên khung vũ.