.
._557__1" class="block_" lang="en">Trang 557# 1
Chương 1113: Bắc thần vực bị nguyền rủa
Trong lúc Vân Triệt tu luyện ở Hắc Hồn sơn, người của Hắc Gia giới vì biến cố của Hồn tông mà phong vân thay đổi, mà làm người khởi xướng dẫn phát lên trận đại biến này, Vân Triệt lại không hề quan tâm chú ý đến, hắn từng bước một xâm nhập vào khu vực nguy hiểm trong Hắc Hồn sơn, dùng kiếm trong tay liệp sát càng ngày càng nhiều huyền thú nguy hiểm, cố hết sức truy tìm đột phá huyền đạo.
Rầm!!
Một tiếng nổ rung trời, một ngọn núi cao gãy từ giữa, một con dị thú một sừng khổng lòo cũng mạng rơi xuống trong cát bụi đầy trời.
Vân Triệt thở dài một hơi, vết thương khắp cả người, lại gần như kiệt sức, hắn không lập tức tìm nơi an toàn chữa thương, ánh mắt nhìn về phía tây.
Một bóng dáng yêu kiều vào lúc này tới gần, từ trên trời hạ xuống. Ngày hôm nay Kỷ Như Nhan một thân váy dài lam nhạt, bên cạnh góc váy dùng chỉ màu bạc thêu lên chín đóa hoa cà độc dược tầng tầng lớp lớp, thắt lưng lụa màu hồng nhạt thắt ngang lưng, tóc thoải mái buông lỏng, cắm một cây châm hoa thơm màu tím nhạt, có vẻ vài phần tùy ý và không mất đi thanh lịch.
- Lăng Vân công tử, thật sự phấn khích tuyệt luân.
Mắt đẹp của Kỷ Như Nhan xao động lên quang hoa như sóng nước, kinh thán tự đáy lòng.
Một lão giả đầu tóc đã bạc đi theo phía sau nàng, cũng dùng ánh mắt gần như kinh dị nhìn chăm chú vào Vân Triệt… Vừa rồi hắn tận mắt nhìn thấy, nam tử trước mắt rõ ràng huyền lực chỉ có Thần Hồn cảnh cấp hai, lại dưới trạng thái kiệt lực thêm vết thương chồng chất, chính diệt đồ diệt một huyền thú to lớn Thần Kiếp cảnh sơ kỳ.
- Như Nhan cô nương, sao ngươi lại sẽ tới nơi này?
Vân Triệt nhìn thoáng qua Kỷ Như Nhan, sau đó nhìn lướt qua lão giả sau lưng nàng thật sâu. Huyền lực của lão giả này vô cùng hùng hậu, vô cùng có khả năng đã đạt đến Thần Linh cảnh, không có bảo hộ của hắn, Kỷ Như Nhan cũng tự nhiên không cách nào đến được nơi này.
Suy cho cùng là Hắc Vũ thương hội, tuy rằng thế lực không cách nào đối kháng với Hồn tông, nhưng tự có được cường giả Thần Linh cảnh có thể nói không hề kỳ quái chút nào.
Kỷ Như Nhan khẽ cười, thoáng quay đầu:
- Lục bá.
Lão giả gật đầu, xoay người mà đi, trước khi đi, lại dùng ánh mắt sâu sắc liếc nhìn Vân Triệt, bóng dáng nhanh chóng biến mất ở cuối chân trời, nhưng khí tức vẫn ngầm bao phủ trong này như trước, bảo vệ an toàn cho Kỷ Như Nhan bất cứ lúc nào.
- Phù ––
Vân Triệt thở phào một hơi, thu hồi Kiếp Thiên kiếm, sau đó chậm rãi ngồi trên mặt đất, băt đầu trị liệu vết thương trên người.
Kỷ Như Nhan tiến lên trước, khẽ vén góc váy, cũng không sợ mặt đất dơ bẩn nhiễm lên một thân xiêm y đẹp đẽ quý giá của nàng, thanh nhã ngồi trước mặt Vân Triệt, sau đó lấy ra một tử tinh giới:
- Trong khoảng thời gian trước công tử đã phân phó, muốn một ít huyền kiếm cao cấp, công tử muốn, đều ở trong đó.
- Không biết công tử có còn nhớ rõ, mới gặp mặt lúc trước có từng đề cập đến chuyện của Chiết Phong sơn trang? Chiết Phong sơn trang bị Hồn tông diệt môn, mà vài danh kiếm của Chiết Phong sơn trang biến mất, phần lớn tìm được ở Hồn tông. Phụ thân cực kỳ coi trọng chuyện công tử phó thác, còn tiêu số tiền lớn tìm đến đây một ít danh kiếm, tin tưởng sau khi công tử xem, tất nhiên sẽ không thất vọng.
Vân Triệt cầm lấy tử tinh giới, huyền lực đảo qua, đủ loại huyền kiếm trong đó, chừng hơn ba mươi thanh, hơn nữa khí tức của mỗi một thanh kiếm đều cực kỳ bất phàm, chẳng những không phải phàm khí của Lam Cực tinh có thể sánh bằng, cho dù ở thần giới, đều là tồn tại tuyệt đối không tầm thường.
- Thật tốt quá.
Vân Triệt cười nhẹ một tiếng, thu hồi tử tinh giới, sau đó dùng ánh mắt tỏ vẻ cảm tạ.
Trước kia kiếm mà Hồng nhi ăn, trừ bỏ Vĩnh Dạ ma kiếm, đều là kiếm thường ở hạ giới. Mà hiện giờ hắn có được, tương đối mà nói đều có thể coi là kiếm thần đạo. Bất cứ thanh nào trong đó để Hồng nhi ăn, uy lực của Kiếp Thiên kiếm đều nhất định sẽ tăng lên trên biên độ rất lớn.
Mà chỉ cần trong phạm vi hắn khống chế, uy thế của Kiếp Thiên kiếm tăng trưởng, tự nhiên cũng ý nghĩa thực lực của hắn tăng trưởng.
- Hồn tông vì làm ác rất nhiều, vô số tông môn tức giận Hồn tông mà không dám nói, hiện giờ chẳng những mất đi cây to Thần Vũ giới này, còn bị chế tài tàn nhẫn như thế, hậu quả không thể nghi ngờ là tường sập mọi người đẩy. Cha ta chung quy không phải là người lòng dạ độc ác, trước khi ngọn lửa oán hận của những tông môn kia thiêu đến, đều trục xuất chút phế nhân kia của tổng tông đến các đại phân tông của Hồn tông, mà trong khoảng thời gian này những phân tông này vẫn luôn khép chặt tông môn.
Vân Triệt khẽ nhắm mắt, thoáng gật gật đầu. Thấy hắn hiển nhiên không hề có hứng thú với chuyện này, Kỷ Như Nhan không nói thêm gì nữa, không muốn rời đi, ánh mắt của nàng đảo qua từng vết thương nhìn thấy mà ghê người ở trên người Vân Triệt, mấp máy cánh môi, nói khẽ:
- Lăng Vân công tử, ngươi… Vì sao lại khát cầu huyền lực như vậy? Tu vi hiện giờ của ngươi, ở trong những người cùng lứa tuổi, đã là cực kỳ giỏi, lại gần như quên mình tu luyện. Ngươi muốn tìm cửu tinh phật thần ngọc và hoàng tiên thảo như vậy, cũng là vì tăng huyền lực lên đi?
- … Ta muốn tham gia đại hội huyền thần vào hai năm sau.
Vân Triệt nói thẳng.
Kỷ Như Nhan hơi kinh ngạc, không biết là kinh ngạc vì lý do của Vân Triệt, hay là vì hắn sẽ nói thẳng ra như vậy cho nàng biết:
- Thì ra là thế, kia thật sự là ước mơ tha thiết của mỗi huyền giả tuổi còn trẻ.
- Như Nhan cô nương, ngươi kiến thức rộng rãi, ngay cả trận đại hội huyền thần này là do tiên đoán của Thiên Cơ giới mà lên đều biết đến, ngươi có thể kể một ít chuyện về tứ đại Vương giới, nhất là…
Vân Triệt mở to mắt:
- Tinh Thần giới không.
Kỷ Như Nhan chớp chớp mi, thoáng suy nghĩ:
- Chuyện này… Chuyện liên quan đến tầng diện như Vương giới, cho dù là tinh giới thượng vị đều khó chạm đến được, chứ đừng nói chi là chúng ta một Hắc Vũ thương hội nho nhỏ. Như Nhan biết rõ, cơ bản đều là người người thần giới đều biết. Nói ví dụ như… Đề cập đến Tinh Thần giới, nói chung trước hết nghĩ đến đó là mười hai tinh thần, Đại Giới Vương hiện tại của Tinh Thần giới, đó là Thiên Khôi tinh thần đứng đầu mười hai tinh thần.
- Giới Vương của Tinh Thần giới cũng là một trong mười hai tinh thần?
Vân Triệt kinh ngạc nói.
- Không sai.
Kỷ Như Nhan gật đầu, sau đó bỡn cợt nở nụ cười:
- Hiện giờ Như Nhan hoàn toàn tin tưởng công tử thật sự đến từ hạ giới, bởi vì ở thần giới, đây là chuyện mà tiểu hài tử đều biết đến.
- … Giới Vương của Vương giới, còn do mười hai tinh thần đứng đầu, xem ra tuy rằng đều là mười hai tinh thần, nhưng thực lực của Thiên Khôi tinh thần này còn xa hơn các tinh thần khác.
Vân Triệt khẽ thì thầm.
Kỷ Như Nhan lại lắc đầu phủ nhận:
- Lại không phải như thế. Về thực lực mà nói, các thế hệ mười hai tinh thần, mạnh nhất thường thường đều là Thiên Lang tinh thần.
“…” Ánh mắt Vân Triệt chợt động.
- Nhất là Thiên Lang tinh thần đời trước, càng vừa mạnh vừa đáng sợ, hắn là nhi tử nhỏ nhất của Tinh Thần Giới Vương đương thời, năm đó khi tuổi của hắn còn chưa đủ một giáp, lại một mình xông tới Nguyệt Thần giới, một trận chiến để cho hắn uy danh kinh thế, cả tinh giới hạ vị chúng ta đều không ai không biết uy danh này, tất cả mọi người đều không chút nghi ngờ tương lai hắn nhất định sẽ vượt lên trên Thiên Khôi tinh thần, thậm chí có khả năng trở thành Thiên Lang tinh thần mạnh nhất trong lịch sử, không nghĩ tới, lại trong mười mấy năm trước chết trẻ, rất nhiều người đều gọi đây là bị trời ghét.
Chân mày Vân Triệt thoáng giật giật: Ca ca của Mạt Lỵ…
- Nhưng làm cho người ta càng không nghĩ đến được, sau khi Thiên Lang tinh thần đời trước ngã xuống, Tinh Thần giới nhanh chóng lại xuất hiện một người thích hợp kế thừa thần lực của Thiên Lang tinh thần, hơn nữa nghe nói độ phù hợp cao, còn siêu việt hơn đời trước.
Kỷ Như Nhan lắc lắc đầu:
- Quả thật không thể tưởng tượng được, xem ra mệnh số một thế hệ này của Tinh Thần giới thật sự quá tốt, hy vọng vận may này đừng tiếp tục lên “Kế hoạch chân thần” của bọn họ.
- Kế hoạch… Chân thần? Đây là cái gì?
Vân Triệt rất kinh ngạc, dù áo hai chữ “Chân thần”, quá mức chấn động lòng người.
Kỷ Như Nhan cười cười:
- Tầng diện như Vương giới, đến Thần Chủ cảnh đỉnh phong, tự nhiên đều sẽ muốn đột phá cực hạn, đạt tới trình độ rất cao. Tứ đại Vương giới của đông thần vực chúng ta, trừ bỏ Trụ Thiên giới ra, Phạm Đế thần giới và Tinh Thần giới, Nguyệt Thần giới nghe nói đều đang theo đuổi con đường chân thần, nhất là Phạm Đế thần giới và Tinh Thần giới, từ rất nhiều năm trước, liền từng mơ hồ bọn họ đã tìm được phương pháp thành chân thần, chỉ có điều, chắc chính là giả thôi, người suy cho cùng là người, dù thế nào đi nữa cũng không có khả năng trở thành hần linh đã diệt sạch.
Nàng hơi hoạt bát cười đùa một tiếng:
- Chuyện này cho dù ta nữ tử yếu đuối này đều biết, bọn họ khẳng định cũng biết.
Vân Triệt nhàn nhạt nói:
- Càng là cường giả, càng sẽ muốn theo đuổi lực lượng trình độ rất cao. Bọn họ đạt tới cực hạn của nhân loại, sẽ theo bản năng muốn đột phá cực hạn. Vài Vương giới của các thần vực khác, khẳng định cũng giống như vậy, cho dù trong tiềm thức biết rằng không có khả năng, cũng nhất định sẽ không dừng bước chân.
Nháy mắt cũng không nháy mắt nhìn biểu cảm của Vân Triệt, Kỷ Như Nhan mỉm cười nói:
- Xem ra công tử rất hướng về Vương giới. Trước tiên chúc mừng công tử có thể được như ý nguyện tham gia đại hội huyền thần, đến lúc đó vào Trụ Thiên thần giới, thì có thể nhìn thấy người của Vương giới, nói không chừng còn có thể nhìn thấy cường giả của Vương giới tây thần vực.
Vân Triệt sửng sốt:
- Tây thần vực? Vì sao chỉ có tây thần vực?
- Bởi vì bắc thần vực và nam thần vực tuyệt đối không có khả năng tới.
Kỷ Như Nhan nói.
- Vì sao?
Kỷ Như Nhan thong thả giải thích:
- Ở trên bàn đồ thần giới, thế lực của tây thần vực đều lớn nhất, Long Thần giới càng là tôn sư vạn giới. Nhưng bộ tộc chân long đều uy mà không miệt, kiêu mà không cuồng, vô cùng thừa nhận vạn linh kính sợ, tây thần vực lấy Long Thần giới cầm đầu, đều có phần giao hảo với đông thần vực, nam thần vực, nhưng Vương giới của đông thần vực với Vương giới của nam thần vực có phần bài xích nhau, về phần bắc thần vực…
Kỷ Như Nhan dừng lại một chút, mới tiếp tục nói:
- Lãnh thổ bắc thần vực nhỏ nhất, thế lực yếu nhất, hơn nữa bị ba thần vực khác bài xích, đồng thời bắc thần vực cũng cực kỳ bài xích, thậm chí có thể nói căm thù ba thần vực khác, bọn họ cũng sẽ không bước vào lãnh địa của ba thần vực khác, mà ba thần vực này cũng sẽ không đặt chân vào bắc thần vực.
- Đây là vì sao? Chẳng lẽ có thù hận lâu dài gì?
Vân Triệt hỏi.
Kỷ Như Nhan nói:
- Thật ra, bắc thần vực phải nói là một thần vực thật bi thảm. Ở thời đại chư thần, bắc thần vực là nhà của thượng cổ ma tộc, sau này ma tộc bị giết, mặc dù không lưu lại nhiều truyền thừa giống như thần tộc, nhưng đã từng thuộc về ma vực tự nhiên còn sót lại ma khí hắc ám rất nặng, người tiến vào vùng “Ma vực” kia ở dưới ảnh hưởng của ma khí hắc ám đáng kể, dần dần trở thành có được thể chất hắc ám, huyền lực cũng là “Ma nhân” tiêu cực hóa.
- Hơn nữa thể chất hắc ám này di truyền đời đời.
- Bởi vì ảnh hưởng của thể chất hắc ám và huyền lực hắc ám, nếu “Ma nhân” của bắc thần vực đến thần vực khác, lực lượng sẽ giảm mạnh, còn có chỗ không tốt. Giống vậy, người của ba thần vực khác đến bắc thần vực, sẽ chịu ma khí hắc ám ảnh hưởng mà lực lượng giảm mạnh, cho nên bắc thần vực và ba thần vực khác cơ bản không hề lui tới. Vả lại thường xuyên bị ba thần vực lấy “Ma nhân” để đối đãi.
- Xem ra, “Ma nhân” của bắc thần vực, ở trong mắt các thần vực khác, chắc là tồn tại giống như “Dị đoan” đi?
Vân Triệt nói.
Kỷ Như Nhan gật đầu:
- Đúng là như thế. Huyền lực hắc ám vốn là lực lượng ma đạo, chẳng những trái ngược với lực lượng thần đạo, hơn nữa sẽ vặn vẹo nhân tính, nghe nói Ma nhân nơi đó càng mạnh, sẽ càng phai mờ đi nhân tính, trở thành ma vật vô cùng đáng sợ.
Vân Triệt: “…”
- Chỉ có điều, bởi vì âm khí của không gian hỗn độn vẫn luôn giảm bớt, cho nên khu vực hắc ám thích hợp cho “Ma nhân” của bắc thần vực vẫn đang luôn giảm bớt. Trong vòng không đến trăm vạn năm, lãnh địa của bắc thần vực đã không tới ba thành so với ban đầu, triệt để biến mất, chẳng qua là chuyện sớm hay muộn. Đây chính là chỗ vì sao lại nói nó là thần vực thật bi thảm.
- Nói như vậy, người của bắc thần vực giống như bị giam ở trong một cái lồng càng ngày càng nhỏ, đúng là có thể nói bi thảm.
Vân Triệt cũng không thấy kỳ quái, lúc trước Thí nguyệt ma quân không cách nào thoát khỏi hoàn cảnh hắc ám, mà bị “Giam” trong Thí nguyệt ma quật, cũng không dám bước ra nửa bước.
Nhưng lập tức, chân mày hắn lại giật… Không đúng.
Khi hắn nghe được một ít truyền thuyết về thời đại chư thần, chỉ từng nói thần ma bài xích lẫn nhau, vẫn không hề có cách nói không có cách nào bước vào lĩnh vực của đối phương. Có chính là “Không muốn”, mà không phải “Không thể”. Thí nguyệt ma quân không cách nào rời khỏi Thí nguyệt ma quật, là bởi vì mệnh nguyên hồn nguyên của hắn bị tổn hại lớn, chỉ có thể cầu thả sống trong khí tức hắc ám, không cách nào rời đi.
Còn Phần Tuyệt Trần, hắn là người có thể chất hắc ám, lực lượng cũng bị dị hóa thành huyền lực hắc ám, tính tình cũng có phần vặn vẹo, tình trạng của hắn, cực kỳ giống với “Ma nhân” của bắc thần vực trong miêu tả của Kỷ Như Nhan. Nhưng mà, Phần Tuyệt Trần chưa bao giờ ẩn núp ở trong hoàn cảnh hắc ám nào đó, Hiên Viên Vấn Thiên sau này cũng là như thế.
Có lẽ không phải hoàn cảnh hắc ám đúng là sẽ tạo thành ảnh hưởng tiêu cực đối với thân thể và lực lượng của bọn họ, nhưng không đến mức không cách nào sinh tồn mới đúng.
Vân Triệt đột nhiên nói:
- Người của bắc thần vực không cách nào rời khỏi mảnh “Ma vực” kia, còn có một nguyên nhân khác, hoặc có thể nói là nguyên nhân càng quan trọng hơn, là bị ép tự bảo vệ mình đi. Một khi “Ma nhân” của bắc thần vực rời khỏi bắc thần vực, có phải sẽ bị người của thần vực khác đuổi giết không?
Kỷ Như Nhan đáp lại không hề do dự, hơn nữa dùng hai chữ “Đương nhiên”:
- Đương nhiên là như thế. Ma nhân đều là tồn tại cực kỳ đáng sợ, nếu bắc thần vực triệt để biến mất, đối với thần giới mà nói, đó là bớt đi một tai họa ngầm cực lớn.
“…” Vân Triệt không nói gì thêm. Lúc trước Mạt Lỵ đã từng không chỉ một lần cảnh cáo hắn, ngàn vạn lần không được bại lộ huyền khí hắc ám ở trên người. Bởi vì ở trong mắt người đời huyền lực hắc ám vốn là dị đoan không nên tồn tại, nghiêm trọng đến là sợ hãi của vạn linh, là trời đất không dung.
Mạt Lỵ nói như thế, từ trên giọng điệu vẻ mặt của Kỷ Như Nhan đến xem, người của thần giới, dường như đều tin tưởng vững chắc một điểm này.
Hai người trò chuyện với nhau, hồn nhiên không biết, cao trên không trung, một thiếu nữ quần áo sặc sỡ đã sớm phồng quai hàm lên, nàng tức giận nói: “Sao lại còn không đi, nữ nhân đáng giận… Không đúng! Tỷ phu đáng giận, lại dựa vào gần nàng ta như vậy, còn nói nhiều lời như thế, quá ghê tởm!!”