.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1115" class="block_" lang="en">Trang 558# 1
Chương 1115: Huyễn hải cổ cảnh
Vân Triệt lập tức đứng lên:
- Ở đâu? Là tinh giới nào?
- Theo hướng bắc Hắc Gia giới, có ba tinh giới hiện lên hình dáng phân bố ba chân, khu vực giữa ba tinh giới, là một mảnh hải vực rộng rãi, chính giữa hải vực, có một hải đảo tên là “Huyễn Hải đảo”, cảm ứng về hoàng tiên thảo, chính là từ một thượng cổ bí cảnh ở trên Huyễn Hải đảo!
- Hoàng tiên thảo không phải hoàn cảnh hỗn độn hiện giờ có khả năng dựng dục được, chỉ biết cực kỳ ngẫu nhiên xuất hiện trong thượng cổ bí cảnh, hơn nữa từ trước đến nay đều là bí cảnh của tinh giới thượng vị và trung vị. Nhưng lần này lại xuất hiện ở tinh giới hạ vị, đúng là cực kỳ hiếm thấy.
- Tinh giới hạ vị?
Vân Triệt sửng sốt.
- Không sai, đây vốn nên là tin tức tốt, nhưng mà, chỗ Huyễn Hải đảo kia, lại cực kỳ khó giải quyết. Bởi vì nó không phải là đảo vô chủ, lại không phải thuộc về một tinh giới nào cả, mà do tông môn chúa tể của ba tinh giới gần đó cùng sở hữu, bí cảnh “Huyễn hải cổ cảnh” trên đảo, mỗi lần cũng phải do tông môn chúa tể của ba tinh giới đều có mặt mới có thể mở ra.
Biết Vân Triệt có thể nói hoàn toàn không biết gì về các đại tinh giới, nàng miêu tả cũng tương đối kỹ càng chút:
- Huyễn hải cổ cảnh cùng thuộc về ba tinh giới là một bí cảnh tương đối có danh tiếng. Lực lượng chống đỡ đại đa số bí cảnh của tinh giới hạ vị đều ngày càng khô kiệt, dần dần tới gần băng hóa. Mà “Huyễn hải cổ cảnh” tuy nhỏ, nhưng lực lượng và pháp tắc súc tích trong đó lại dường như có phần cường đại, khí tức chưa từng có dấu vết suy bại, ngược lại mỗi lần mở ra, đều có thể tìm được rất nhiều cơ duyên. Cho nên ba tinh giới đều coi “Huyễn hải cổ cảnh” như trân bảo, lại cũng sẽ không thăm dò quá đáng, cách mỗi năm mươi năm mở ra một lần, phần lớn dùng để đệ tử cao cấp trong môn hạ lịch lãm và tìm kiếm cơ duyên, không nghĩ tới lần này mở ra, lại thăm dò được khí tức cực kỳ cao cấp.
- Hoàng tiên thảo bậc thần vật này ở tinh giới thượng vị đều có thể ngộ nhưng không thể cầu, huống chi xuất hiện ở tinh giới hạ vị. Sau khi phân định rõ là khí tức của hoàng tiên thảo, Giới Vương của tam đại tinh giới nhận được tin tức, nhất định sẽ tự mình đi Huyễn Hải đảo, nói không chừng hiện giờ đã tề tụ ở “Huyễn hải cổ cảnh”.
Giọng Kỷ Như Nhan dừng lại, thận trọng nói:
- Vấn đề lớn nhất chính là ở chỗ này, cho dù hoàng tiên thảo cuối cùng dừng lại trên tay Giới Vương nào, phụ vương sợ rằng ra nhiều huyền thạch hơn nữa cũng khó mua được đến tay –– dù sao chúa tể thế giới sao lại sẽ để ý đến huyền thạch. Nhưng muốn xuất ra thần vật có cấp độ tương đương với hoàng tiên thảo để đổi lấy, lại vốn không phải là chuyện có khả năng. Cho nên, kết quả có thể sẽ càng nghiêng về bi quan, xin công tử…
Vân Triệt bỗng nhiên gấp gáp nói:
- Huyễn Hải đảo ở chỗ nào? Có thứ nguyên huyền trận nào đi tới gần không?
Kỷ Như Nhan nháy mắt hiểu được dụng ý của hắn, gấp giọng nói:
- Công tử, ngươi ngàn vạn lần đừng có suy nghĩ như vậy, Huyễn Hải đảo do tam đại tinh giới cùng nhau sở hữu, trong ngày thường không cho phép người ngoài đặt chân, hiện giờ đã xảy ra chuyện như vậy, càng tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào tới gần, liền ngay cả tin tức cũng nhất định toàn diện phong tỏa.
- Rốt cuộc là có hay không có?
Vân Triệt tăng thêm giọng.
- Đúng là có… Hắc Gia giới cách Huyễn Hải đảo cũng không xa xôi, bằng không chúng ta cũng không nhanh nhận được tin tức đến như vậy.
- Ta lập tức trở về Hắc Gia thành!
––––––––––––––
Ba canh giờ sau, Vân Triệt trở lại trong Hắc Gia thành, Kỷ Như Nhan đã đang chờ hắn.
- Vừa mới nhận được tình báo, Đại Giới Vương của tam đại tinh giới cùng sở hữu Huyễn Hải đảo đều đã đích thân tới “Huyễn hải cổ cảnh”, men theo nơi phát ra khí tức của hoàng tiên thảo, bọn họ tìm được một phong ấn huyền trận trước kia chưa bao giờ phát hiện ở sâu dưới đất, dưới phong ấn huyền trận, dường như là một địa cung khổng lồ.
- Nói cách khác, cây hoàng tiên thảo kia, chắc ở trong địa cung đó?
Vân Triệt nhíu mày nói.
- Chắc là như thế. Chỉ có điều, tuy rằng phong ấn huyền trận kia tồn tại cực kỳ lâu dài, nhưng lực lượng lưu lại vẫn rất mạnh, tập hợp lực lượng của chúng cường giả ở đây và ba Giới Vương, cũng vốn không cách nào trong khoảng thời gian ngắn phá vỡ được. Mà một khi thời gian trôi qua quá lâu, tin tức dần tản ra, bị người của tinh giới trung vị hoặc thượng vị biết được sự tồn tại về hoàng tiên thảo mà nói, cho dù kia là địa bàn của bọn họ, cũng tương đương với đừng mong lại được đến hoàng tiên thảo. Cho nên tam đại tông môn chúa tể dưới bất đắc dĩ, đã hỏa tốc truyền ra tin tức, rộng rãi mời các đại tông môn và cường giả của ba tinh giới cùng phá trận, điều kiện là ngoại lệ đồng ý cho một số lượng đệ tử nhất định dưới trướng bọn họ cùng tam đại tông môn chúa tể cùng nhau thăm dò “Huyễn hải cổ cảnh” –– đương nhiên, trừ bỏ địa cung đã phát hiện kia.
Một hơi nói xong tin tức tình báo vừa mới lấy được, Kỷ Như Nhan ngầm thở dài một hơi, ánh mắt phức tạp:
- Tính tình công tử kiên cường, chuyện đã quyết định, Như Nhan tự biết không cách nào khuyên được. Lần này bọn họ vì phá phong ấn địa cung mà rộng rãi mời cường giả, đó là cơ hội tốt để công tử lẻn vào bí cảnh. Chính là… Thực lực của tam đại tông môn chúa tể kia đều còn hơn xa Hồn tông, sau khi phá vỡ phong ấn địa cung, hoàng tiên thảo lại nhất định là vật trong tay của ba Đại Giới Vương, nếu sự tình không thể làm, chỉ cầu công tử ngàn vạn lần đừng nên vọng động dính vào nguy hiểm, nói không chừng sau khi công tử bình yên trở về, chỗ phụ thân cũng đã có tin tức tốt.
Quan tâm và lo lắng của Kỷ Như Nhan đều phát ra từ thật tình, còn mơ hồ mang theo tự trách vì bản thân bất lực. Trên mặt Vân Triệt lộ ra ý cười:
- Tuy rằng hy vọng xa vời vả lại nguy hiểm thật lớn, nhưng nếu không tự mình đi một chuyến, ta cảm thấy không cam lòng. Chỉ có điều ngươi yên tâm, tuy rằng ta thật sự muốn được đến hoàng tiên thảo, nhưng còn không đến mức ngốc đến làm chuyện không công chịu chết. Nếu nửa cơ hội đều không tìm được, ta đương nhiên sẽ ngoan ngoãn trở về.
Vẻ mặt của Kỷ Như Nhan thoáng thả lỏng một chút:
- Thứ nguyên huyền trận đã chuẩn bị xong, có thể truyền tống công tử tới Vọng Hải giới một trong ba tinh giới kia. Theo hướng bắc Vọng Hải giới, vượt qua hai trăm vạn dặm hải vực, liền có thể tới Huyễn Hải đảo. Lấy tốc độ của công tử, chừng một ngày chắc có thể tới.
- Vị trí của Huyễn Hải đảo, cùng với tình báo về ba tinh giới, ta sẽ lấy phương thức tinh thần ấn ký truyền cho công tử, sau khi đến Huyễn Hải đảo, nhất định chỉ có thể dựa vào bản thân công tử.
––––––––––––
Một ngày sau đó, Huyễn Hải đảo.
Huyễn Hải đảo nhỏ hơn trong dự đoán nhiều, ngang dọc chẳng qua chỉ có trăm dặm, ở bên trong hải vực rộng rãi, trong không khí tràn ngập hương vị hơi nước và mặn chát dày đặc, bất cứ lúc nào đều có thể nghe thấy tiếng sóng biển cuộn trào điếc tai.
Tiến vào Huyễn Hải đảo, Vân Triệt nhanh chóng ẩn thân hình xuống.
Người trên đảo cũng không nhiều, hơn nữa huyền lực cũng không cao, phần lớn ở Thần Nguyên cảnh. Vân Triệt vừa nhìn bốn phía, vừa chậm rãi tiến lên phía trước, khi tới gần trung tâm đảo nhỏ, hắn dừng bước –– trước mắt, một lốc xoáy không gian thật lớn đang không ngừng cuộn trào, như miệng khổng lồ của một ác ma rít gào, một khi tới gần, sẽ bị cuốn vào vực sâu vô tận.
Vậy đó… Là cửa vào của “Huyễn hải cổ cảnh”!
Không suy nghĩ nhiều hơn, Vân Triệt dời bước tới gần.
Chung quanh cửa vào huyễn hải cổ cảnh, có mười mấy người phân tán đứng canh chừng. Từ trên động tác vẻ mặt của bọn họ đến xem, bọn họ thủ vệ quả thật giống như dư thừa… Bởi vì hôm nay tiến vào huyễn hải cổ cảnh, chính là cường giả cao nhất trong vô số tam đại tinh giới gần biển, vậy đâu cần bọn họ trông coi. Ý nghĩa duy nhất của việc bọn họ bị lưu lại đây canh chừng, đại khái là đề phòng một vài người không liên quan tới gần.
Trước khi rời khỏi Hắc Gia giới, Kỷ Như Nhan đã từng lặp đi lặp lại nói với hắn, toàn bộ Đại Giới Vương của tam đại tinh giới gần biển đã tiến vào huyễn hải cổ cảnh, vì muốn sớm phá vỡ phong ấn địa cung, muốn nửa mời, nửa bắt buộc đưa tới đều là lượng lớn cường giả Thần Linh cảnh của các tinh giới.
Huyễn hải cổ cảnh lúc này, có thể nói là đàn cá mập múa loạn.
Huyễn hải cổ cảnh có tam đại Thần Vương, lượng lớn cường giả Thần Linh cảnh, xâm nhập của hắn, không khác gì con cá nhỏ, muốn đoạt thức ăn với đàn cá mập.
“Đã tới, liền không có lý do lui bước.” Vẫn duy trì trạng thái nặc ảnh, Vân Triệt bước nhanh tới gần dòng xoáy, ánh mắt cũng nhìn chằm chằm sang phía bên tay trái của mình… Cứng rắn cướp đoạt với tam đại tinh giới tự nhiên tuyệt đối không có khả năng, hắn cưỡng ép tới đây, đều không chỉ vì một phen xúc động nhiệt huyết, mà có thêm Thiên độc châu làm chỗ dựa vào.
Thiên độc châu!
Có chỉ dẫn của Thiên độc châu, có thể khiến cho hắn cấp tốc khóa chặt vị trí của hoàng tiên thảo. Chỉ có điều đối mặt với vô số cường giả của tam đại tinh giới, chỗ dựa vào này của hắn vô cùng mong manh.
Bị cuốn vào dòng xoáy không gian, trạng thái nặc ảnh nhất định biến mất, để bảo đảm, lúc Vân Triệt tới gần, không tiếng động phóng ra một hồng điệp lĩnh vực trên phạm vi nhỏ, khiến ý thức của toàn bộ đệ tử canh chừng cửa vào cổ cảnh rơi vào trống rỗng, khi bọn họ hoàn hồn sau hoảng hốt trong khoảnh khắc, bóng dáng Vân Triệt hiện ra đã biến mất trong dòng xoáy không gian.
Không gian cắt đóng, Vân Triệt đã tiến vào trong huyễn hải cổ cảnh, hương vị không khí và khí tức pháp tắc có chút biến hóa rõ ràng, nhưng Vân Triệt còn chưa kịp quan sát cảnh tượng chung quanh, thính giác liền đã bị âm thanh gió lốc lôi đình liên tục bao phủ.
Phía trước xa không đến trăm dặm, một đường huyền quang vô cùng mãnh liệt đang không ngừng lóe ra, kèm theo từng trận nổ. Dòng khí từ hướng kia vọt tới cũng vô cùng cường bạo.
Chân mày Vân Triệt vừa động, không chút nghĩ ngợi, cấp tốc tới gần hướng kia, rất nhanh, nơi phát ra huyền quang và bóng người càng ngày càng nhiều xuất hiện trong tầm mắt.
Mặt đất vô số vết rách, mà trung tâm vết rách, vắt ngang một huyền trận phong ấm chừng mười rượng, phóng thích ra huyền quang mỏng manh, nhưng phong cách cổ xưa rất nặng, giống như bàn thạch. Trên không của huyền trận lơ lửng hơn một trăm bóng dáng, huyền lực của bọn họ phóng thích, dung hợp thành một dòng nước lũ huyền lực đáng sợ tuyệt luân, đánh thẳng vào huyền trận phong ấn ở phía dưới.
Nếu có huyền giả tinh giới hạ vị nào khác đến đây, cho dù xuất thân như thế nào, đều sẽ bị cả kinh nghẹn họng nhìn trân trối… Bởi vì hơn một trăm huyền giả đang tập trung lực lượng đánh sâu vào huyền trận, tất cả lại có tu vi không thua Thần Linh cảnh!
Ở tinh giới hạ vị, Thần Vương là tồn tại giống như thần, nhiều hơn phân nửa tinh giới hạ vị, đều chỉ có một Thần Vương, cũng có một bộ phận lớn ngược lại không có Thần Vương, mạnh nhất đó là Thần Linh cảnh. Tinh giới hạ vị có được hai hoặc càng nhiều Thần Vương chỉ chiếm một phần rất ít.
Cho nên, ở tinh giới hạ vị, Thần Linh cảnh vốn là tồn tại tối cao vô địch chỉ dưới Thần Vương.
Mà trong này, chính là xuất hiện hơn một trăm người!!
Tầm mắt của Vân Triệt xuyên qua quầng sáng huyền quang, nhìn về phía trung tâm… Trung tâm của hơn một trăm vị cường giả Thần Linh, ba bóng dáng đứng dàn hàng, mà huyền lực đến từ bọn họ, lại thật ra không dưới trăm cường giả Thần Linh trùng điệp xòe ra chung quanh, khí thế đáng sợ trên người bọn họ, càng chèn ép được tất cả cường giả Thần Linh, như ba ngọn núi cao không thấy đỉnh nhô lên cao nặng nề ép xuống, làm cho người ta nín thở sinh e ngại.
Không hề nghi ngờ, ba người này, chính là ba Giới Vương tinh giới cùng sở hữu huyễn hải cổ cảnh này.
Căn cứ vào tin tình báo Kỷ Như Nhan gửi cho hắn, Vân Triệt nhanh chóng phân biệt ra thân phận của bọn họ.
Người trung niên bên trái hùng tráng như núi, khí thế như sấm kia, chắc là Đại Giới Vương Vọng Hải giới, cũng là tông chủ Hàn Khoan của tông môn chúa tể Vọng Hải giới Phúc Hải thần tông!
Người phía bên phải một thân kim y đẹp đẽ quý giá, tướng mạo hoa lệ, lại mang theo cảm giác yêu tà nguy hiểm –– Đại Giới Vương của Nam Hoài Vô Cực giới, cũng là quốc chủ nước bá chủ của Nam Hoài Vô Cực giới, người đời gọi là “Nam Liệt đại đế”.
Nam nhân chính giữa lại tuấn nhã phi thường, cho dù đang toàn lực phóng thích huyền lực, khí thế vẫn bình thản như nước, không hề có cảm giác áp bách khiếp người. Người này, là Đại Giới Vương của Thương Lung giới, đảo chủ Mộc Dương đảo tông môn chúa tể của Thương Lung giới –– Mộc Bạch Mi!
Cũng là người có huyền lực mạnh nhất trong ba người.
Tam đại Thần Vương, hơn một trăm vị Thần Linh đồng thời thúc giục lực lượng, huyền quang che trời, uy danh kinh thiên động địa.
Chung quanh, vây quanh mấy ngàn người đến từ tam đại tinh giới, không cùng tông môn, bọn họ cách hơn mười dặm, mang theo vẻ mặt hoảng sợ quan sát. Cho dù như vậy, một vài đệ tử trẻ tuổi tu vi hơi yếu vẫn bị huyền khí gió lốc đánh sâu vào khó có thể đứng vững.
Cát đá đầy trời, không khí bị khuấy giống như sóng biển quay cuồng. Ba Đại Giới Vương tự mình hiệu lệnh, những cường giả Thần Linh này tự nhiên không dám không đến, huống chi còn có hấp dẫn mang theo đệ tử dưới trướng tiến vào huyễn hải cổ cảnh. Trận tập hợp lực lượng của tam đại tinh giới này, lực lượng thanh thế kinh thiên đánh sâu vào không biết đã giằng co bao nhiêu lâu, không ít cường giả Thần Linh trên trán đã mồ hôi hột nhỏ giọt, nhưng huyền trận thừa nhận lực lượng cường đại vẫn không hề sứt mẻ chút nào.
Vân Triệt không tiến tới gần quá, ẩn ở phía sau một tảng đá lớn, im lặng quan sát thay đổi đến từ huyền trận và mỗi một người, chân mày luôn luôn nhíu chặt, không biết đang suy nghĩ điều gì.