.
._563__2" class="block_" lang="en">Trang 563# 2
Chương 1126: Gần tới đại hội
Băng Hoàng thánh điện, hàn tôi tiên trì, vẻn vẹn trong vạn năm, nwoi này từng chỉ có hai người được phép tiến vào, một là Mộc Huyền Âm, một là Mộc Băng Vân.
Tiên trì hàn như băng ngục, lại mãi mãi không ngưng, trên mặt hồ trải đủ loại băng liên lộng lẫy xa hoa, một thân thể yểu điệu tuyệt mỹ như ẩn như hiện trong sương mù băng hàn mờ mịt, ngoài cửa sổ bằng băng, gió nhẹ lướt vào, sóng nước khẽ xao động, thủy quang lay động với băng mang trong veo lóng lánh lộ ra nửa chân trắng sáng óng ánh như ngọc lộ ra trên mặt nước, tất cả băng liên nơi đáy hồ đều thất sắc.
Cửa băng bị đẩy ra, Mộc Băng Vân chậm rãi mà vào, liếc nhìn Mộc Huyền Âm ngửa khuôn mặt trên mặt nước, vài giọt bọt nước chậm rãi rơi xuống từ trên khuôn mặt hoàn mỹ như tiên của nàng, được làn da sáng của nàng ánh lên giống như trân châu.
Huyền giả có thể dùng huyền lực làm sạch bản thân, chứ đừng nói chi là huyền giả thần đạo. Nhưng Mộc Huyền Âm lại cực kỳ thích tắm rửa, một điểm này Mộc Băng Vân biết rõ nhất. Có lẽ, như vậy sẽ khiến nội tâm của nàng bình thản sáng sủa.
- Tỷ tỷ, tỷ gọi muội tới có chuyện gì?
Mộc Băng Vân ôn nhu nhỏ nhẹ nói.
Cánh tay ngọc khẽ khép lại, Mộc Huyền Âm thoáng đứng dậy, băng sương tràn nagapj mặt nước nhất thời hiện lên bả vai như mỹ ngọc thiên thành:
- Băng Vân, huyền lực của muội khôi phục như thế nào?
Mộc Băng Vân trả lời:
- Chín thành. Lại thêm mấy tháng, liền có thể khôi phục hoàn toàn.
Giọng Mộc Huyền Âm lười nhác mềm mại:
- Vậy thì tốt. Một thời gian ngắn tiếp theo, ta chuẩn bị toàn tâm dạy dỗ Vân Triệt, dù sao lấy trạng thái hiện giờ của hắn, muốn dựa vào bản thân tham gia đại hội huyền thần vốn không có khả năng. Chuyện trong tông và ngoài tông, liền giao cho muội, ngàn năm này muội mệnh hồn phân ly, hiện giờ phục hồi, cũng nên một lần nữa làm quen với tông môn. Về phần chuyện đệ tử tham gia đại hội huyền thần, liền giao cho Hoán Chi toàn quyền xử trí, không cần xin chỉ thị.
Mộc Băng Vân khẽ gật đầu, nói khẽ:
- Tỷ tỷ, tỷ thật sự... Cứ tha thứ cho Vân Triệt như vậy sao?
Mị nhãn của Mộc Huyền Âm hơi nheo:
- Bằng không có thể như thế nào? Dù sao hắn liều chết vọt vào táng thần hỏa ngục cứu mạng ta, ta còn có thể một chưởng chụp chết hắn sao.
Mộc Băng Vân trầm mặc hồi lâu, mới chậm rãi nói:
- Như vậy đương nhiên tốt nhất. Muội chỉ không nghĩ tới, lấy tính tình của tỷ tỷ...
Giọng nàng dừng lại, bỗng nhiên buồn bã nói:
- Tỷ tỷ, tỷ chuẩn bị bồi dưỡng Vân Triệt thành người kế nhiệm chức môn chủ tiếp theo sao?
"..." Mộc Huyền Âm nhẹ nhàng lắc đầu:
- Tim của hắn hoàn toàn không ở trong này, lúc trước khi ta thu hắn làm đệ tử, đã biết một điểm này.
- Vậy tỷ...
- Ta không biết.
Mộc Huyền Âm khẽ thở ra một hơi, trong mắt xuất hiện mông lung ngắn ngủi, nhưng lập tức thần thái lại vừa chuyển, tay giơ lên, nhặt lấy một bông băng tinh liên biện (cánh sen bằng băng) nhè nhẹ lau sạch vai tuyết trơn bóng mượt mà, cánh môi khẽ nhếch, cười nhẹ một tiếng, lại khiến bông tuyết đầy phòng trở nên u ám không ánh sáng:
- Băng Vân, muội nói ta có cần song tu với tiểu tử kia không,bằng không băng hoàng nguyên âm quý giá của tỷ tỷ ta như vậy, có thể sẽ lãng phí rơi xuống rất nhiều đó.
Sắc mặt Mộc Băng Vân không hề biến hóa:
-... Tỷ tỷ lại bướng bỉnh. Tỷ đã quyết định tha thứ cho Vân Triệt, vậy liền triệt để tha thứ đi, đừng đề cập đến chuyện đó nữa. Lại càng đừng vào thời khắc tương lai nào đó đổi ý. Lời của tỷ, muội sẽ chuyển lại cho Hoán Chi.
- Tiện thể, kêu hắn phái ra ba trăm đệ tử thần điện đi tới cực địa băng hải, trong vòng ba tháng thu hồi được ít nhất một ngàn khối băng ngâm hàn tinh.
Mộc Huyền Âm nói.
Mộc Băng Vân thoáng kinh ngạc, sau đó nghĩ tới điều gì, khẽ gật đầu:
- Xem ra tỷ tỷ chuẩn bị tự mình luyện chế càn khôn ngũ quỳnh đan.
Rời khỏi Băng Hoàng thánh điện, bước chân của Mộc Băng Vân dừng lại, nàng ngẩng đầu lên, ánh mắt phức tạp hơn, đón tuyết bay, lẩm bẩm:"Tỷ tỷ thay đổi..."
"Thần hồn của tỷ đột nhiên thức tỉnh mãnh liệt như vậy... Là có liên quan đến Vân Triệt sao..."
Băng Hoàng thần tông yên tĩnh trước sau như một, toàn bộ Ngâm Tuyết giới đều là như thế. Nhưng có một chuyện, lại thủy chung không ngừng quanh quẩn trong tâm hồn tất cả các huyền giả: Đại hội huyền thần, đã càng ngày càng gần.
Đây là việc trọng đại trên huyền đạo ở cấp bậc tối cao của đông thần vực, quy cách cao nhất. Sẽ có vô số huyền giả trẻ tuổi nổi danh, tuyên cáo chúa tể tương lai đông thần vực về phía người đời, còn lần này, vẫn là lần đầu tiên trong lịch sử được lấy ra lực lượng của Trụ Thiên châu.
Mà tuyệt đối không chỉ là thịnh yến của huyền giả trẻ tuổi, toàn bộ đông thần vực đều trông mong ngóng chờ, tứ đại Vương giới liên thủ tổ chức, trên đời đều nhìn kỹ. Mà huyền giả trẻ tuổi xuất thân nổi bật, thiên tư tuyệt thế, có hy vọng xếp vào một ngàn thứ hạng đầu, trong lòng đã không có lúc nào không thiêu đốt lên nhiệt liệt và điên cuồng.
Đông thần vực khổng lồ đều trở nên yên tĩnh rất nhiều. Không tiếc giá cao, không tiếc tinh lực bồi dưỡng đệ tử đứng đầu có tư cách tham gia đại hội huyền thần, giống như trở thành đại sự hàng đầu của toàn bộ tinh giới, toàn bộ tông môn.
Ngâm Tuyết giới cũng như thế.
Tất cả đệ tử thần điện có tư cách tham gia đại hội huyền thần của Băng Hoàng thần tông toàn bộ bế quan tu luyện, do các đại trưởng lão tự mình chỉ đạo, tài nguyên trong tông càng lấy dùng trên lượng lớn, không hề bủn xỉn chút nào. Mà trong khoảng thời gian này, trong tông cũng không có một người nhìn thấy Vân Triệt, tông chủ cũng không hề có tin tức.
Thiên Huyền đại lục, Thương Phong quốc.
Cách Vân Triệt đi theo Mộc Băng Vân tiến đến Ngâm Tuyết giới, đã đi qua ba năm.
Ba năm rất ngắn, nhất là đối với sự phát triển của một quốc gia mà nói.
Nhưng bởi vì Vân Triệt đánh chết Hiên Viên Vấn Thiên, tứ đại thánh địa cúi đầu, Thương Phong quốc chủ hiện tại lại là thê tử của Vân Triệt, cho nên Thương Phong quốc vốn nên yếu nhất đại lục lại trong thời gian ba năm ngắn ngủi cường thế quật khởi, dần dần không thể lay động.
Trung tâm Thương Phong quốc, phía bắc Tân Nguyệt thành.
Tuy rằng nơi này là quan đạo, nhưng bởi vì ngẫu nhiên sẽ thường gặp huyền thú nguy hiểm lui tới, thường thường phải có huyền giả tương trợ, cho nên ít có dấu chân người. Lúc này, một đôi thiếu nam thiếu nữ sóng vai đi trên đường, đưa lưng về phía ánh chiều tà, trong tròng mắt của bọn họ vẫn lấp lánh lên hưng phấn.
- Tân Nguyệt huyền phủ, nơi ân nhân ca ca đã từng dừng lại, rốt cuộc tiếp xúc đến thứ có liên quan đến ân nhân ca ca, thật hưng phấn!
Thiếu nữ nhìn qua vẫn chưa đủ hai mươi tuổi hoa, mặc dù chỉ là một thân áo tơ trắng, lại xinh đẹp động lòng người, mảnh mai thon thon, bộ ngực sữa cao ngất, nhất là một đôi mắt đẹp, còn tươi đẹp hơn ánh nắng chiều nơi chân trời. Hai tay nàng đặt lên ngực, sắc mặt hiện ửng hồng, mặc dù đã rời khỏi Tân Nguyệt thành rất xa, vẫn khó có thể bình ổn kích động.
- Nghe nói vài năm trước Thần Hoàng đế quốc xâm phạm Thương Phong quốc, Tân Nguyệt thành rơi vào phượng hoàng viêm thiêu đốt, Tân Nguyệt huyền phủ lại càng hoàn toàn bị đốt hủy, chúng ta nhìn thấy, chắc là sau khi xây dựng lại.
Thiếu niên tuổi xấp xỉ thiếu nữ, về tướng mạo cũng có sáu phần tương tự. Thể trạng không cao lớn tráng kiện, nhưng nhìn qua có phần trầm ổn.
Nghe được lời thiếu niên nói, cánh môi thiếu nữ dẩu lên, bất mãn sẵng giọng:
- Còn nói lời mất hứng như vậy, muội mới không muốn nghe, tóm lại là nơi ân nhân ca ca đã từng lưu lại! Có nhiều pho tượng của ân nhân ca ca như vậy, chính là pho tượng này làm thật khó coi, ân nhân ca ca còn dễ nhìn hơn gấp trăm.
Thiếu niên cảm thán một tiếng:
- Không nghĩ tới, ân nhân ca ca thế mà lại trở thành người lợi hại như vậy, khắp nơi đều là truyền thuyết về huynh ấy, ta vốn đang cho rằng mình đã trở nên đủ lợi hại, có thể báo ân...
- Ca nói, ân nhân ca ca có còn nhớ chúng ta không?
Thiếu nữ đột nhiên hỏi, trên má xinh đẹp nổi lên khẩn trương và chờ mong.
Thiếu niên cười nói:
- Chắc không nhớ rõ đi. Huynh ấy trở thành nhân vật lớn như vậy, những năm này nhất định từng tiếp xúc với vô số người, vô số chuyện, khi đó chúng ta tuổi còn nhỏ, lại còn nhỏ yếu như vậy, nhất định là nhóm không bắt mắt nhất trong số những người huynh ấy đã cứu giúp, lại cách mười mấy năm, huynh ấy làm sao có thể nhớ rõ được chứ.
"..." Quang mang trong mắt đẹp của thiếu nữ bỗng chốc mờ đi, nàng nhỏ giọng thì thầm:
- Cho dù huynh ấy còn nhớ được chúng ta hay không, muội rất muốn gặp lại huynh ấy. Những năm này muội nỗ lực như vậy, vì có thể sớm một chút nhìn thấy ân nhân ca ca... Cũng không biết bây giờ huynh ấy đang ở đâu.
Thiếu niên lắc lắc đầu:
- Ta cũng mong như vậy, nhưng bọn họ đều nói ân nhân ca ca đã vài năm không xuất hiện. Có người nói huynh ấy đang ở Huyễn Yêu giới xa xôi, có người nói huynh ấy đang dạo chơi tu luyện khắp nơi, còn có truyền thuyết huynh ấy đã phi thăng lên thế giới cấp bậc càng cao hơn... Cũng không biết nên đi đâu tìm huynh ấy, cho dù thật sự tìm được... Có phải sẽ làm phiền đến huynh ấy hay không.
Nếu lúc này có một cường giả đi qua, cảm nhận được huyền khí của hai người, nhất định sẽ chấn động.
Bởi vì hai thiếu niên thiếu nữ nhìn qua miễn cưỡng hai mươi tuổi hoa này, huyền lực rõ ràng đạt đến Vương Huyền cảnh!
Ở Thương Phong quốc, Vương Huyền cảnh có thể nói là tồn tại tối cao, mà Vương tọa niên thiếu như thế, đủ để hung hăng kinh động toàn bộ Thương Phong huyền giới.
Nhưng bọn họ dường như không muốn để cho người ta chú ý, vẫn chưa phi hành, ngay cả tốc độ chạy cũng không rất nhanh.
Lúc này, hai người hình như phát giác, đồng thời ngẩng đầu lên.
Trên bầu trời, đang thong thả bay qua một bóng dáng màu đỏ. Ở Thương Phong quốc, huyền giả có thể Huyền độ hư không cực ít, cho nên rất khiến cho người ta chú ý tới. Lấy thị lực của hai người, càng liếc mắt nhìn thấy rõ diện mạo của bóng dáng màu đỏ.
Nhất thời, bước chân hai người đồng thời dừng lại, linh hồn như bị thứ gì đâm mạnh vào, giật mình ở đó.
Bọn họ nhìn thấy được một tiên ảnh giống như tiên nữ ngoài chín tầng trời, cùng với một dung nhan đẹp như mộng ảo, làm cho người ta cho dù nhìn thấy, cũng vẫn không thể tin được là sự thật.
- Tiên... Nữ...
Thiếu niên hoàn toàn nhìn đến ngây ngốc, mà hai chữ kia, hoàn toàn không tự chủ được thốt ra từ giữa cánh môi thiếu nữ.
Có lẽ bởi vì nghe được giọng nói của thiếu nữ, tiên ảnh trong không trung thế mà lại dừng lại, nàng nhìn thấy hai người, đôi mắt sáng giống như ngưng tụ tất cả tao nhã của thế gian sáng lên tia sáng:
- Các ngươi là... Phượng Tổ Nhi, Phượng Tiên Nhi?
- Hả?
Thiếu niên và thiếu nữ cùng sửng sốt, thiếu nữ thì thào nói:
- Tiên nữ tỷ tỷ... Tại sao ngươi lại biết tên chúng ta... Chẳng lẽ ngươi thật sự là tiên nữ sao?
Nữ tử hồng y khẽ cười thản nhiên, tiên ảnh của nàng lóe lên, đã rơi vào phía trước hai người:
- Hóa ra thật sự là các ngươi, các ngươi cuối cùng có thể tự do rời khỏi nơi đó, thật tốt quá.
Phượng Tổ Nhi phục hồi tinh thần lại, trong lòng dâng lên cảnh giác mãnh liệt:
- Ngươi... Ngươi là ai? Vì sao ngươi lại biết tên của chúng ta, còn biết được chuyện của chúng ta?
Nữ tử nâng bàn tay như tuyết ngọc lên, phượng hoàng viêm đỏ đậm dấy lên trong lòng bàn tay nàng:
- Ta tên Phượng Tuyết Nhi, xuất thân từ Phượng Hoàng thần tông của Thần Hoàng đế quốc, các ngươi khẳng định biết nơi đó.
- Phượng... Phượng Hoàng thần tông!?
Tên gọi này khiến Phượng Tổ Nhi và Phượng Tiên Nhi đồng thời giật nảy mình, Phượng Tổ Nhi nháy mắt tiến lên trước một bước, chắn Phượng Tiên Nhi ở sau lưng:
- Ngươi là người của Phượng Hoàng thần tông! Ngươi... Ngươi rốt cuộc có ý đồ gì!
Phản ứng của bọn họ khiến Phượng Tuyết Nhi mỉm cười:
- Các ngươi đừng lo lắng, chúng ta cùng thuộc về nhất mạch phượng hoàng, Phượng Hoàng thần tông nhất định sẽ không tổn thương các ngươi. Hơn nữa...
Phượng Tiên Nhi bỗng nhiên kêu lên một tiếng sợ hãi, thò đầu ra từ phía sau Phượng Tổ Nhi, ấp úng nói:
- A!! Ngươi... Ngươi... Ngươi tên là... Phượng Tuyết Nhi!? Chẳng lẽ... Ngươi chính là... Phượng hoàng thần nữ kia!
Phượng Tổ Nhi cũng phản ứng kịp cái gì, hoàn toàn đứng sững ở đó, đôi mắt đẹp càng trừng đến lớn nhất.
Phượng hoàng thần nữ, đã từng là Tuyết công chúa của Thần Hoàng đế quốc, đệ nhất mỹ nữ của Thiên Huyền đại lục.
Chừng hai năm trước, trở thành người đầu tiên trong lịch sử Thiên Huyền đại lục đạt đến cảnh giới Thần Huyền trong truyền thuyết, thay thế Vân Triệt đã mai danh ẩn tích hồi lâu, trở thành người đệ nhất đương thời trên huyền đạo của Thiên Huyền đại lục, cũng là người đệ nhất thiên cổ.
Nàng còn có một thân phận mà mọi người đều biết, đó là vị hôn thê của Vân Triệt.