.
._576__2" class="block_" lang="en">Trang 576# 2
Chương 1152: Phi hồng liệt ngấn (hạ)
Lời Phạm Thiên thần đế nói, không thể nghi ngờ long trời lở đất.
- Bên ngoài hỗn độn... Điều này làm sao có thể?
- Bên ngoài hỗn độn không phải là một thế giới chết sao? Ngay cả ma thần viễn cổ bị trục xuất ra ngoài hỗn độn đều chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, sao lại có khả năng phá hư vách tường hỗn độn gì đó được? Đây cho dù nghĩ đều khó có khả năng mà!
- Hoặc là bản thân vách tường hỗn độn muốn tan rã rồi? Đây... Càng không có khả năng đi?
- Đây thật sự không thể tưởng tượng được, không phải chúng ta có khả năng lý giải.
Mộc Hoán Chi trố mắt nói.
-... Sao nghe đều giống như nói lời đùa giỡn vậy.
Hỏa Như Liệt nhíu chặt mày nói, nhưng nhìn sắc mặt hắn, hiển nhiên nghĩ một đằng nói một nẻo... Tứ thần đế tề tựu, Long hoàng đã đến, lại do chính miệng hai đại thần đế Trụ Thiên với Phạm Thiên nói ra, cho dù không thể tưởng tượng được như thế nào, cũng không thể có khả năng là lời nói đùa.
Ngay cả trưởng giả thần giới cũng như nghe thấy thiên thư, chứ đừng nói chi là huyền giả trẻ tuổi này.
Thích Thiên thần đế há to miệng cười ha hả:
- Ha ha ha ha. Bên ngoài hỗn độn? Sao có thể sẽ phát sinh ra hcuyenej như vậy, nói ra như thế này, chính các ngươi tin tưởng sao?
Long hoàng không cười, hắn nhắm mắt trầm tư, bỗng nhiên nói:
- Phạm Thiên thần đế, theo lẽ thường mà nói, lời ấy tuyệt đối không có khả năng. Chỉ có điều ngươi đã nói ra trước mặt mọi người, hay còn có nguyên do khác?
Trụ Thiên thần đế nói:
- Cái này để ta nói đi. Chư vị có từng nhớ được, trong ngọc giản của một ít sách cổ về thời đại chư thần thượng cổ, có ghi chép về Mạt Ách đứng đầu tứ đại sáng thế thần từng lấy lực lượng của Tru Thiên thủy tổ kiếm phá vỡ vách tường hỗn độn, trục xuất một đám ma thần tới bên ngoài hỗn độn.
Dưới phong thần đài rất nhiều người không tiếng động gật đầu, truyền thuyết viễn cổ này, ở rất nhiều tinh giới, nhất là tinh giới thượng vị, có rất nhiều người biết được.
- Những năm này, ta một lần nữa tìm đọc lượng lớn sách cổ đến từ di tích chư thần, cuối cùng tin tưởng một sự kiện. Vị trí năm đó sáng thế thần Mạt Ách lấy Tru Thiên thủy tổ kiếm phá vỡ vách tường hỗn độn... Ngay tại cực đông của hỗn độn!
Không khí đột nhiên ngưng lại, Long hoàng nói:
- Ngươi đang nói...
- Đây có lẽ không phải trùng hợp. Có phải có khả năng hay không... Chỗ vết rạn màu đỏ này, đó là vị trí ở thời đại xa xưa, sáng thế thần Mạt Ách lấy Tru Thiên thủy tổ kiếm phá vỡ vách tường hỗn độn!
- Tru Thiên thủy tổ kiếm là tồn tại cao cấp nhất của không gian hỗn độn, cũng có lực lượng cực hạn nhất, cho dù chân thần chân ma, cũng có thể dễ dàng tàn sát, ngay cả vách tường hỗn độn, cũng có thể một kiếm đánh mở, khủng bố của lực lượng này, cũng không phải chúng ta có khả năng lý giải.
- Như vậy, có phải sau khi vách tường hỗn độn bị Tru Thiên thủy tổ kiếm đánh mở năm đó khép lại, vẫn còn sót lại thần lực vô thượng của Thủy tổ kiếm hay không? Trong vô số năm, thần lực còn sót lại luôn luôn không ngừng cắn nuốt một ít chỗ vách tường hỗn độn. Cho đến ngày hôm nay, vách tường hỗn độn cuối cùng khó có thể chống đỡ, hiện ra vết rách.
Mọi người nín thở, hai mắt nhìn nhau, không nói một lời.
vách tường hỗn độn là cái gì, rất nhiều người trong bọn họ biết được, nhưng gần như chưa người nào từng gặp, chứ đừng nói chi là lý giải được tồn tại bậc này. Ai cũng không có khả năng dự đoán được tới, chuyện hôm nay, lại sẽ đề cập đến vách tường hỗn độn!
Long hoàng suy nghĩ thật lâu, nói:
- Long mỗ nói thẳng, tuy không phải là khả năng tuyệt đối, nhưng mà... Thật sự hơi gượng ép.
- Haizzz, thật sự là như thế, nhưng mà, trừ điều này ra, thật sự không thể có khả năng khác.
Trụ Thiên thần đế lắc đầu thở dài. Chuyện như này, từ xưa đến nay thần giới chưa hề có. cho dù bọn họ là thần đế chính là ở tầng cao nhất của hỗn độn, cũng vượt xa nhận thức trong cuộc đời của bọn họ.
Ở giữa phong thần đài, một vị lão giả chậm rãi đứng ra, rõ ràng là Kiếm quân Quân Vô Danh tóc trắng xóa, ở nơi cường giả đông thần vực tập hợp này, hắn cũng có quyền phát ngôn cực cao:
- Các vị thần đế, nếu vết rạn màu đỏ trên vách tường hỗn độn tiếp tục lan tràn, sẽ dẫn đến hậu quả như thế nào?
Đây cũng là vấn đề mà trong lòng mọi người chú ý nhất.
Trụ Thiên thần đế nói:
- Mặc dù không thể hoàn toàn chắc chắn, nhưng nếu tiếp tục như vậy, nói không chừng vách tường hỗn độn sẽ có khả năng vỡ vụn. Nếu lấy phương thức lạ thường này vỡ vụn, rất có thể sẽ không tự mình phục hồi được, như vậy...
Trụ Thiên thần đế thoáng dừng nói, trở nên đặc biệt trầm trọng:
- Viễn cổ ghi lại, thế giới ngoài hỗn độn, là một mảnh thế giới tai họa vô tận. Nếu như vách tường hỗn độn nứt vỡ, xuất hiện chỗ hổng, những lực lượng tai họa này sẽ dũng mãnh xông vào, tinh cầu tinh giới cách tương đối gần sẽ gặp tai họa, lâu dài như thế, thành tựu và nguyên tố cân bằng của đông thần vực ta cũng có thể bị phá vỡ, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
- Dù sao, đó chính là lưc lượng tai họa mà ngay cả chân thần đều có thể chôn diệt.
Trên mặt chúng cường giả đông thần vực đều hiện lên kinh ngạc thật sâu.
Lưu Quang Giới Vương nói:
- Nếu như thật sự như vậy... Tai họa này đại khái sẽ bùng nổ vào khi nào?
Trụ Thiên thần đế nói:
- Không ai biết được. Ba vị đại sư Thiên Cơ đều không có cách nào nhìn trộm được. Hoặc là, chúng ta chính là buồn lo vô cớ, vết rạn màu đỏ trên vách tường hỗn độn kia sau khi tự động xuất hiện, lại sẽ vào thời gian nào đó tự động biến mất. Cũng hoặc là cần thời gian thật dài, mấy trăm vạn năm, vài chục vạn năm sau mới có thể chân chính nứt vỡ. Nhưng mà, cũng có thể là mấy ngàn năm, mấy trăm năm...
- Thậm chí vài năm... Thậm chí ngày mai!
- Không ai có thể đoán trước được, cũng như không ai có thể biết được đường vết rạn màu đỏ kia rốt cuộc xuất ra từ người nào, tất cả, đều chỉ có thể đoán.
- Nói đến như thế, trận đại hội huyền thần đặc thù này, đó là vì nghênh đón tai họa có khả năng xuất hiện?
Long hoàng nói, sự tình cho tới bây giờ, ngọn nguồn của sự tình, Trụ Thiên thần giới chứa nhiều dị động, hắn đã sáng tỏ.
Trụ Thiên thần đế vô cùng ngưng trọng nói:
- Không sai. Tuy rằng tất cả chỉ là phán đoán, cái gọi là tai họa có lẽ vĩnh viễn đều sẽ không phát sinh. Nhưng một khi thật sự bùng nổ, nếu như chuẩn bị không đủ, đông thần vực ắt gặp đại nạn.
- Chuyện này, đều là ba vị đại sư Thiên Cơ lấy lượng lớn tuổi thọ liều chết đổi lấy, sao có thể coi như không quan trọng. Hơn nữa từ sau khi ba vị Thiên Cơ đại sư nhìn thấy được thiên cơ, hai mươi năm đều luôn luôn ngày đêm bất an, cũng không phải dấu hiệu tốt, không thể không đề phòng.
- Những năm này, Phạm Đế, Tinh Thần, Nguyệt Thần, còn có Trụ Thiên bốn giới chúng ta, đều đã sớm bắt đầu chuẩn bị, chẩn bị càng ngày càng nhiều huyền tinh huyền thạch có chứa lực lượng không gian, để có thể sau khi vách tường hỗn độn nứt vỡ có thể đi tu bổ... Nhưng mà, vách tường hỗn độn ngay cả chân thần đều không thể phá hư, nếu muốn tu bổ, lực lượng không gian cần có nhất định vô cùng khổng lồ, cũng không phải một hai năm chuẩn bị có thể hoàn thành, có lẽ cần mấy trăm năm, thậm chí mấy ngàn năm....
- Còn nếu như trong lúc này, tai họa thật sự bùng nổ, cũng chỉ có thể do lượng lớn cường giả thay nhau lấy lực lượng cường đại phong tỏa, cho đến khi dự trữ đủ lực lượng không gian để chữa trị hoặc tìm được phương pháp giải quyết khác. Đại hội huyền thiên phen này, cũng bởi vì vậy mà sinh ra.
- Để một đám huyền giả thành thục tiến vào Trụ Thiên thần cảnh tu luyện, ba ngàn năm sau, dù có tiến cảnh, cũng sẽ không thể quá lớn. Nhưng nếu huyền giả trẻ tuổi thiên phú cực cao, có tương lai vô hạn, Trụ Thiên thần cảnh ba ngàn năm, chắc chắn trưởng thành là đại thụ che trời.
- Sau đại hội huyền thần phen này, đưa một ngàn huyền giả trẻ tuổi vào Trụ Thiên thần cảnh, nếu như tai họa thật sự bùng nổ, cho dù sớm muộn gì, bọn họ đều sẽ trở thành một lực lượng cực kỳ vĩ đại, rất có thể cứu vớt được đông thần vực.
Đến tận đây, lời đám người Trụ Thiên thần đế muốn nói, cần nói đã nói hết toàn bộ. Thừa lại, đó chính là một đám cường giả chúa tể đương đại của đông thần vực trên phong thần đài này tiêu hóa, tiếp nhận.
- Còn nếu nưh tất cả chính là buồn lo vô cớ, vậy chính là vì đông thần vực tăng thêm một ngàn cường giả tuyệt thế, vạn lợi mà không có một hại.
Trụ Thiên thần đế nở nụ cười.
Phong thần đài lặng ngắt như tờ, mọi người hoặc kinh ngạc, hoặc dại ra, hoặc mờ mịt, hoặc tim đập khó yên, hoặc không cho là đúng.
Từ rất nhiều năm trước, có nghe đồn đại hội huyền thần này đột nhiên tổ chức, là có liên quan đến một tai họa nào đó có khả năng phát sinh do Thiên Cơ giới nhìn trộm biết được. Chính là, những tin đồn này chẳng những vụn vặt, hơn nữa không biết ngọn nguồn, cực kỳ ít người sẽ coi là quan trọng, không nghĩ tới, tin đồn kia chẳng những là thật, sự thật, càng vượt xa nhận thức và tưởng tượng của bọn họ.
Vết rách quỷ dị của vách tường hỗn độn, ánh sáng đỏ ửng khác lạ, suy đoán đáng sợ, tai họa có khả năng... Giống như có một bóng đè đáng sợ, đột nhiên xâm nhập vào thế giới vốn bình yên.
Trầm tĩnh hồi lâu, tứ đại thần đế không nói thêm nữa. Lúc này, Quân Vô Danh thở dài thật dài, lên tiếng trước:
- Mặc dù tất cả tạm thời không xác định, nhưng nếu đông thần vực thật sự gặp tai họa, chúng ta tự nhiên sẽ dốc toàn lực đi.
- Trước mặt dị tượng như thế, chúng ta lại hồn nhiên không biết, khiến Trụ Thiên thần đế lo lắng hết lòng vì đông thần vực, chẳng những tìm cách lâu dài, lần này càng không tiếc hao hết lực lượng của Trụ Thiên châu... Vô Danh chỉ có thể kính nể bái phục vô tận.
Quân Vô Danh nói xong, vái lạy từ đáy lòng.
Lời ấy của Quân Vô Danh, khiến cho toàn bộ người của đông thần vực đồng tình, toàn bộ đều đứng lên, vái lạy thật sâu về phía Trụ Thiên thần đế.
Trụ Thiên thần đế đứng dậy, nâng tay thở dài
- Trụ Thiên ta là Vương giới đông thần vực, những điều này đều là chuyện nên làm. Nếu đến một ngày thật sự phát sinh, an nguy của đông thần vực, còn cần dựa vào toàn bộ chư vị.
- Ha ha, vậy còn phải nói, nếu như đông thần vực gặp nạn, Thánh Vũ giới ta cho dù dồn hết toàn bộ, cũng sẽ không thể lui nửa bước.
Trụ Thiên thần đế vừa dứt lời, một nam tử trung niên râu đen tận bụng nghiêm nghị nói... Rõ ràng là Giới Vương Thánh Vũ giới, sinh phụ của Lạc Trường Sinh.
- Đến lúc đó Lưu Quang giới sẽ tùy ý để Trụ Thiên thần đế điều khiển.
Ngồi gần với chỗ của Thánh Vũ giới, một nam tử mặt như quan ngọc lạnh nhạt nói. Danh tiếng của hắn, cũng không người không biết -- Giới Vương Lưu Quang giới.
- Phúc Thiên giới chắc chắn toàn lực ứng phó.
Phúc Thiên giới Giới Vương cũng lên tiếng kêu.
- Chúng ta chắc chắn toàn lực ứng phó!
Ba tinh giới thượng vị mạnh nhất đều không chút do dự tỏ thái độ, tinh giới khác tự nhiên cũng theo sát phía sau.
Giọng Trụ Thiên thần đế kích động, thân là người đứng đầu Vương giới, lại bái xuống thật sâu:
- Tốt... Trụ Thiên ở đây, trước tạ ơn chư vị.
Long hoàng trầm mặc hồi lâu cũng vào lúc này đứng lên, nghiêm mặt nói:
- Chuyện này rất nhiều kỳ quái, Long mỗ cũng sẽ chú ý nhiều hơn, có lẽ qua một thời gian ngắn sẽ tự mình đi tới bên rìa hỗn độn một chuyến. Còn nếu như tương lai, thật sự phát sinh ra sự việc đang lo lắng, Long Thần giới ta cũng sẽ không thể khoanh tay đứng nhìn.
Lời này của Long hoàng rất rõ ràng có một tầng ý tứ khác... Nếu thật sự phát sinh sự việc đang lo lắng, Long Thần giới mói sẽ không đứng nhìn bàng quan. Cũng chính là trước khi phát sinh, sẽ không cho trợ giúp gì, ví dụ như tặng cho không gian huyền tinh. Dù sao, tất cả cũng chỉ là dự đoán -- Hơn nữa còn ở dưới cái nhìn của Long hoàng, là dự đoán cực kỳ miễn cưỡng.
Chỉ có điều, có thể có được lời ấy của Long hoàng, đối với Trụ Thiên thần đế mà nói đã là vui mừng ngoài ý muốn. Hắn bái tạ nói:
- Có thể có được lời này của Long hoàng, lòng Trụ Thiên yên tĩnh gấp trăm lần.
- Thích Thiên thần đến, ngươi tính toán như thế nào?
Phạm Thiên thần đế nói.
Thích Thiên thần đế cười như không cười:
- Chuyện này trọng đại như thế, một mình ta không dám tự ý quyết định. Mặt khác... Nếu chuyện này nói ra từ trong miệng người khác, ta một chữ đều sẽ không tin. Nhưng Trụ Thiên thần đế chính miệng nói ra, ta chính là không tin cũng phải tim. Nhưng mà, ta chỉ tin tưởng nếu chuyện này thật sự đến, mà hoàn toàn không ủng hộ cái gọi là dự đoán của các ngươi. vách tường hỗn độn sẽ tự vỡ ra? Ha ha, ta chưa từng nghe thấy trò hề vớ vẩn như thế.
Trụ Thiên thần đế cười nhạt một tiếng:
- Đúng vậy, tất cả cũng chỉ là không hề có căn cứ, toàn dựa vào ước đoán. Ta cũng hy vọng tất cả đều như lời Thích Thiên thần đế nói. Nhưng mà, sự tình liên quan đến an nguy của đông thần vực, cho dù tai họa chỉ có một phần tỷ khả năng phát sinh, cũng không thể không đề phòng.
Trụ Thiên thần đế nói xong, đôi thần mục ném về phía đông xa xôi, chỗ sâu trong tròng mắt, là lo lắng thật sâu.
Có một sự thật, hắn không nói ra, liên tục cảm giác được bất an cũng không chỉ có Thiên Cơ tam lão, còn có... Trụ Thiên châu.