.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1156" class="block_" lang="en">Trang 578# 2
Chương 1156: Ngoại tộc
Hỏa Như Liệt cũng vào lúc này nhìn thấy được Vân Triệt, hai mắt trợn trừng, cuồng tiếu im bặt dừng lại, sau khi liên tục xác định hai mắt của mình không bị mù, mới mở miệng, giọng nói lắp bắp:
- Đây... Đây đây đây đây... Đây là có chuyện gì?
"..." Sắc mặt Mộc Băng Vân biến ảo, bộ ngực sữa phập phồng, nếu là tông môn khác, đệ tử vốn không có hy vọng gì thế mà lại vào được"Thiên tuyển chi tử", kia không thể nghi ngờ là kinh hỉ cực lớn. Nhưng Mộc Băng Vân lại không hề cảm thấy một chút kinh hỉ nào, chỉ có khiếp sợ thật sâu.
Bởi vì lấy thực lực của Vân Triệt, là tuyệt ~~ đối ~~ không thể xuất hiện được ở nơi đó.
- Nguy rồi!
Sau khiếp sợ đáng kể, trái tim Mộc Băng Vân đột nhiên trầm xuống.
Vân Triệt quả quyết không có khả năng dựa vào thực lực thông qua đợt dự tuyển thứ hai... Vòng đầu tiên đều khó có khả năng. Như vậy, giải thích duy nhất cho việc hắn xuất hiện ở nơi này, chính là hắn dùng hết tất cả thủ đoạn đặc thù gì đó.
Cũng chính là gian lận!
Nhưng mà, nơi này là Trụ Thiên thần giới! Người đứng ở trước mặt hắn, là Khư Uế tôn giả đứng đầu tài quyết giả của Trụ Thiên.
Huyền lực của Vân Triệt còn tại đó, Thần Kiếp cảnh cấp một, cho dù là kẻ ngốc đều không thể tin tưởng được hắn dựa vào thực lực vào"Thiên tuyển chi tử". Mà hành vi"Gian lận" của hắn, rõ ràng coi rẻ Trụ Thiên thần giới và"Thiên tuyển chi tử" lưng mang sứ mệnh đặc thù...
Sẽ gặp phải nhất định là Trụ Thiên thần giới, thậm chí toàn bộ người trên phong thần đài, cùng với mọi người phẫn nộ...
Sau đó, tuyệt đối không chỉ đơn giản là cướp đi tư cách, còn có rơi vào nhất định là chế tài vô cùng nghiêm khắc... Thậm chí tàn nhẫn!
Mặc dù chỉ là một đám thanh niên tuổi đều dưới một giáp, nhưng khí tức phóng thích ra từ trên người bọn họ, khiến vô số cường giả trên phong thần đài đều kinh thán thật sâu.
- Người kia... Chính là Lạc Trường Sinh?
Từng ánh mắt dừng lại trên người một nam tử thanh niên lỗi lạc bất quần đang đứng trước tất cả mọi người. Hắn một thân bạch y, dáng vẻ thậm chí trẻ tuổi, nhìn qua chỉ chừng mười bảy mười tám tuổi, da thịt trắng trẻo nõn nà, tướng mạo nghiêng về nữ tính hóa khiến cho hắn bên trong tuấn nhã lại mang theo ba phần nhu nhược, chợt nhìn lại, giống như một thư sinh văn văn nhược nhược, ôn hòa gần gũi.
Nhưng mà, ý cười như có như không nơi khóe miệng hắn, còn có vẻ lạnh nhạt coi rẻ chúng sinh ở trên trán hắn, lại là cự ngoài ngoài ngàn dặm.
Mà người nhìn có vẻ văn văn nhược nhược này, lại là một người mà ở đông thần vực không ai không biết tên.
Lạc Trường Sinh!
Đứng đầu đông vực tứ thần tử, dự tuyển vòng đầu tiên, vòng thứ hai đại hội huyền thần đều bài vị hạng nhất, được công nhận là người trẻ tuổi đệ nhất đương kim đông thần vực.
Tuy rằng mọi người ở đông thần vực đều nghe danh biết tiếng từ lâu, nhưng nếu như không tận mắt nhìn thấy, có lẽ cho dù là ai đều không thể nghĩ đến, người trẻ tuổi đệ nhất của đông thần vực, lại sẽ có dáng vẻ văn văn nhược nhược như thế.
- Xem ra, vị trí hàng đầu của đại hội huyền thần phen này, trừ Lạc Trường Sinh ra không còn có thể là ai khác.
- Đó là đương nhiên, cơ bản không có gì hồi hộp đáng nói. Nghe nói tu vi của Lạc Trường Sinh đã là Thần Linh cảnh đỉnh phong, cách Thần Vương cảnh chỉ có một chút, chỉ cần cơ duyên vừa đến, khoảnh khắc ngộ ra, liền có thể thành Thần Vương cảnh, vô cùng có khả năng sẽ trở thành Thần Vương trẻ tuổi nhất trong lịch sử đông thần vực!
- Đông vực tứ thần tử quả nhiên không phụ danh tiếng, đợt dự tuyển thứ hai cuối cùng lại do bốn người bọn họ chiếm bốn thứ hạng đầu.
- Một thế hệ này thiên tài xuất hiện lớp lớp, nhưng đông vực tứ thần tử lại có cường thế tuyệt đối. Lạc Trường Sinh không cần phải nói, Lưu Quang Thủy Ánh Nguyệt, Phúc Thiên Lục Lãnh Xuyên, còn có truyền nhân Kiếm Quân Quân Tích Lệ, lần này bốn người có thể lấy được phong thần trên phong thần đài, sợ rằng không có người thứ năm.
- Đợi chút! Nhìn tiểu cô nương bên cạnh Thủy Ánh Nguyệt xem... Tại sao có thể có nữ oa oa nhỏ như vậy? Thần Linh cảnh... Cấp một?
Ánh mắt một Giới Vương tinh giới trung vị khựng lại, tỏ vẻ ngạc nhiên.
Ánh mắt của hắn nhìn tới là một nữ hài mặc váy đen tuổi còn non mềm, tuổi chừng mười ba mười bốn tuổi, trên thắt lưng nho nhỏ buộc một hình hồ điệp đen, ăn mặc, tuổi tác, huyền lực của nàng... Toàn bộ tồn tại của nàng, đều không hề hợp với đám người chung quanh.
Thủy Mị Âm!
Càng ngày càng có nhiều ánh mắt nhìn lên trên người nữ hài đặc thù này... Phía sau, liền ngay cả Vân Triệt cũng đang nhìn nàng. Thần Linh cảnh cấp một, giống vậy cũng không có khả năng tiếng được vào một ngàn danh đầu tiên, nhưng hắn cũng không kinh ngạc, bởi vì hắn tận mắt nhìn thấy nàng cùng hành động với Thủy Ánh Nguyệt.
Gian lận thôi, ai mà không chứ.
Nhưng cho đến bây giờ trong lòng hắn vẫn kinh nghi thật sâu... Vì sao nàng có thể phát hiện ra bản thân ở dưới trạng thái nặc ảnh!?
Nhưng mà, trên phong thần đài, tiếng bàn luận về Thủy Mị Âm lại vượt xa suy nghĩ của hắn.
- Thủy Mị Âm, mười lăm tuổi, nàng lại tiến vào trong ngàn danh... Thật khó lường!
- Mười lăm tuổi? Thần Linh cảnh... Chẳng lẽ, nàng chính là người trong truyền thuyết của Lưu Quang giới kia...
- Trừ nàng ra, lại không có khả năng có người thứ hai. Một thế hệ này của Lưu Quang giới chẳng những có một Thủy Ánh Nguyệt, còn thêm một tiểu quái vật ghê gớm.
- Nhưng mà, cho dù thiên phú của nàng kinh người cỡ nào, với tu vi hiện giờ của nàng, vốn không có khả năng...
- Nếu là người khác, đương nhiên không có khả năng. Nhưng mà, nếu như lời đồn là thật sự mà nói... Không không, không có nếu như. Nàng có thể đứng cùng một chỗ với Thủy Ánh Nguyệt, vậy lời đồn kia đã là sự thật!
- Lời đồn... Lời đồn gì?
- Khi nàng ở Thần Kiếp cảnh hậu kỳ, trước khi trải qua thiên kiếp, một mình đánh bại ba đồng môn Thần Linh cảnh trung kỳ -- một tông chủ ngoại tông của Lưu Quang giới đã đích thân nhìn thấy, chính miệng nói ra.
- Cái gì cái gì cái gì... Cái gì!?!?
Từng đôi mắt lặng yên không tiếng động chuyển về phía Lưu Quang Giới Vương ở chỗ ngồi phía bắc, đối với chuyện hai nữ nhi đều xuất hiện trên phong thần đài, từ đầu đến cuối trên mặt hắn đều không biểu lộ ra chút ngoài ý muốn nào, chỉ có cười nhạt chưa từng biến mất.
Vì kết quả như vậy, vốn theo lẽ thường nên có.
Long hoàng gật đầu khen ngợi:
- Lại có bốn người đã là Thần Linh cảnh cấp mười... Ba người trong đó, tuổi đều chỉ có nửa giáp. Một thế hệ người trẻ tuổi của đông thần vực này thật sự ưu tú, tây thần vực ta tuyệt đối không bằng.
Long hoàng cũng không phải nói lời khiêm tốn, bởi vì về tốc độ tu luyện mà nói, long tộc kém hơn nhân loại... Hơn nữa còn kém xa.
Nhưng thân thể, thiên phú, tuổi thọ của rồng đặt ở đó, cho dù nhân loại trưởng thành rất nhanh, đối mặt với chân ong, cũng không hề có ưu thế đáng nói.
- Ha ha, nếu bọn họ biết được có thể được Long hoàng chính miệng thừa nhận, chắc chắn coi là vinh quang suốt đời.
Trụ Thiên thần đế mỉm cười nói.
- Hừ.
Thương Thích Thiên phát ra một tiếng hừ lạnh rất nhẹ, trên mặt hơi có vẻ cứng ngắc, dường như hắn không hề cao hứng như vậy.
Nếu đây là đông vực tứ thần tử, đều tuổi gần một giáp, ngươi hoàn toàn có thể tiếp nhận. Nhưng mà, trong bốn thanh niên đã tu thành Thần Linh cảnh cấp mười, trừ bỏ Lục Lãnh Xuyên có tuổi chắc ở trên năm mươi ra, ba người khác, về khí tức sinh mệnh... Lại đều chỉ có nửa giáp.
Chuyện này đánh sâu vào Thương Thích Thiên tuyệt đối không phải là nhỏ. Bởi vì về điểm này mà nói, một thế hệ trẻ tuổi của nam thần vực đồng lứa, đã kém hơn đông thần vực.
Ngoài bốn người này, khí tức của người tuổi trẻ khác, cũng từng người kinh người, ra ngoài dự liệu của hắn rất lớn.
Nếu như một ngàn thiên tài đứng đầu đông thần vực này tiến vào Trụ Thiên thần cảnh, ba năm sau đi ra, như vậy không thể nghi ngờ, đông thần vực đột nhiên nhiều thêm một đám cường giả đứng đầu cấp bậc toàn bộ thần giới. Hậu quả dẫn tới, tự nhiên là bắt đầu từ ba năm sau, thế lực của nam thần vực sẽ kém hơn đông thần vực.
Hắn đương nhiên khó chịu.
Ánh mắt Long hoàng chậm rãi mà động, hiển nhiên nhìn cực kỳ nghiêm cẩn, mà hắn quan sát trước hết, tự nhiên là người có khí tức cường thịnh nhất, giây lát, hắn chậm rãi gật đầu:
- Trụ Thiên thần cảnh ba ngàn năm, giống như tu luyện bên ngoài vạn năm. Ba năm sau, từ bên trong một ngàn thanh niên có thiên phú dị bẩm này, sợ rằng phải sinh ra ít nhất mười Thần Chủ.
Giọng nói thoáng dừng, Long hoàng lại lắc đầu, điều chỉnh lại:
- Không, nếu như trong ba ngàn năm này thủy chung bảo trì khí tức cấp bậc kia của Trụ Thiên thần cảnh, sợ rằng không chỉ là mười Thần Chủ, hai mươi, ba mươi cũng có khả năng. Bằng không, Trụ Thiên ngươi cũng không đến mức như thế.
- Ha ha ha.
Trụ Thiên thần đế chậm rãi vuốt râu, thần bí mà cười, từ chối cho ý kiến đối với lời Long hoàng nói.
"Trụ Thiên thần cảnh ba ngàn năm" là khái niệm hạng nào, trong thiên hạ, chỉ có một mình hắn chân chính biết được, cho dù Long hoàng có tuổi thọ ba mươi lăm vạn năm cũng không thể biết được. Dù sao, đây là lần đầu tiên trong lịch sử... Cũng là lựa chọn khó khăn và hy sinh vĩ đại mà hắn và Trụ Thiên châu sau khi cân nhắc lâu dài đã cùng làm ra.
- Hơn nữa mấy trăm Thần Quân, bỏ qua dự đoán về"Tai họa" kia không nói đến, đông thần vực ba năm sau, sợ rằng còn... Hả?
Giọng Long hoàng đột nhiên dừng lại, ánh mắt chợt động, nhìn thẳng lên trên bóng dáng màu đen nhỏ bé kia.
Khí tức sinh mệnh còn nhỏ quá mức kia, cùng với khí tức huyền khí rõ ràng đã là Thần Linh cảnh, khiến vị đệ nhất thần giới này cũng kịch liệt thay đổi sắc mặt.
- Hóa ra... Lời đồn đúng là sự thật.
Long hoàng nói nhỏ.
- Hả? Chẳng lẽ Long hoàng có nghe thấy điều gì về nàng?
Theo ánh mắt của Long hoàng, Trụ Thiên thần đế mỉm cười nói.
- Đông vực Lưu Quang giới, được trời ban một nữ, trời sinh dị mạch dị hồn, bảy tuổi bắt đầu tu luyện, mười tuổi vào thần đạo, mười một tuổi thành Thần Hồn, mười ba tuổi thành Thần Kiếp, lại có thể giao thủ với Thần Linh cảnh mà không bại... Long mỗ còn tưởng rằng chỉ là chuyện cười, xem ra Long mỗ ta, chính là ếch ngồi đáy giếng!
Long hoàng trải qua ba mươi lăm vạn năm tang thương nói ra bốn chữ"Ếch ngồi đáy giếng", phân lượng của từng chữ, đều lớn đến không cách nào hình dung.
- Nàng ấy, đúng là không thể theo lẽ thường mà nói, ngay vào hai tháng trước, nàng đã thành công đi vào Thần Linh cảnh, khiến cho người ta không thể không kinh thán.
Trụ Thiên thần đế nói.
Ánh mắt của Long hoàng vẫn dừng lại trên người Thủy Mị Âm, thời gian lưu lại còn lâu hơn lưu lại trên đông vực tứ thần tử:
- Bốn người có danh xưng"Thần tử" đương nhiên ưu tú tuyệt luân, nhưng mà... Cộng lại cũng không bằng một mình nàng.
Đánh giá này, cao đến cực hạn. Nhưng Trụ Thiên thần đế lại không hề thay đổi sắc mặt, mà không hề chần chừ gật đầu:
- Trụ Thiên cũng chấp nhận sâu sắc. Vài năm gần đây, Trụ Thiên không chỉ một lần tự mình đi đến Lưu Quang giới, muốn thu nàng làm đệ tử, nhưng mà... Haizzz.
Trụ Thiên lắc đầu, ba phần thất vọng, bảy phần tiếc hận. Trụ Thiên thần đế hắn chủ động muốn thu người làm đệ tử, đây đối với bất cứ huyền giả nào mà nói, đều là cơ duyên cho dù muôn đời đều không dám hy vọng xa vời, nhưng hắn lại lần đầu tiên trong đời chủ động như thế, nhưng mà...
Long hoàng phá lên cười:
- Ha ha ha ha, minh châu trời ban như thế, nếu Lưu Quang giới khảng khái đáp ứng, mới là kỳ quái. Nếu Long mỗ có được nữ nhi thần ban này, chính là thiên vương lão tử đến van cầu, cũng sẽ không nỡ xa nửa khắc.
- Đúng là như thế, đây cũng là chuyện đời này Trụ Thiên tiếc nuối nhất.
Trụ Thiên thần đế cười khổ một tiếng, Trụ Thiên thần đế người đứng ở trên đỉnh hỗn độn này, có uy vọng cao nhất ở đông thần vực, mỗi khi hắn nhìn về phía Thủy Mị Âm, đều rõ ràng có một... Ánh mắt tha thiết mong ước khát cầu.
Long hoàng thở dài từ đáy lòng:
- Dị tài như vậy, Long mỗ cũng đời này ít thấy. Nếu thiên tư của nàng không chết yểu mà nói, tương lai, sợ rằng sẽ không dưới người thủ hộ của Trụ Thiên thần giới các ngươi.
Sở dĩ Vương giới có thể trở thành Vương giới, đều là vì có phương pháp"Truyền thừa" đặc thù. Trụ Thiên thần giới có thể thủy chung có một nhóm người thủ hộ vo cùng cường đại như thế, chính là vì như vậy. Tinh thần của Tinh Thần giới, nguyệt thần của Nguyệt Thần giới cũng đều dựa vào"Truyền thừa".
Nếu như một huyền giả có thể dựa vào bản thân, sau đó đạt tới độ cao không kém gì"Truyền thừa", đây tuyệt đối là một chuyện cực kỳ khủng bố.
Trụ Thiên thần đế cũng không phủ nhận, lại gật đầu.
Trong lời nói của Long hoàng thậm chí có ý tứ cực kỳ hâm mộ:
- Chỉ cần có thể nhìn thấy nữ oa oa từ xưa đến nay chưa từng có này, chuyến đi này của Long mỗ đã không tệ rồi. Sợ rằng không chỉ có một ngàn"Thiên tuyển chi tử" này, toàn bộ đại hội huyền thần, tuổi của nàng chính là nhỏ nhất.
- Nhỏ tuổi nhất, huyền lực thấp nhất, lại là...
Lời Long hoàng nói đột nhiên giống như bị thứ gì đó chặt đứt trong nháy mắt, theo chân mày của hắn trầm xuống một chút, ánh mắt nhìn thẳng lên trên người ở phía sau Thủy Mị Âm.
Vân Triệt!
Ở trong một đám khí tức cường giả Thần Linh cảnh, khí tức Thần Kiếp cảnh của Vân Triệt không thể nghi ngờ bị bao phủ triệt để. Khí tức nổi trội trong chúng cường giả tự nhiên sẽ làm cho người ta ghé mắt, còn Vân Triệt... Nếu không đặc biệt chú ý tới hắn, đều gần như không cảm giác được sự tồn tại của khí tức của hắn.
Long hoàng vừa định than thở Thủy Mị Âm có số tuổi nhỏ nhất, huyền lực thấp nhất, vẫn có thể tiến vào"Thiên tuyển chi tử", không nghĩ tới, không ngờ đột nhiên lại nhận ra một khí tức mới Thần Kiếp cảnh... Còn là Thần Kiếp cảnh cấp một!
Khí tức của Thần Kiếp cảnh cấp một, ở trong một ngàn"Thiên tuyển chi tử" trên phong thần đài này, đâu chỉ không hợp nhau.
Phát hiện này, quả thật giống như ôn dịch điên cuồng truyền khắp. Âm thanh trên phong thần đài cũng từ lúc này đột nhiên nhỏ đi, càng ngày càng nhiều người trên mặt bắt đầu xuất hiện kinh ngạc, không hiểu, khó có thể tin, giây lát sau, mọi người... Chính là tất cả ánh mắt của mọi người đều rơi lên trên người Vân Triệt, không có ngoại lệ!
Bao gồm cả chín trăm chín mươi chín"Thiên tuyền chi tử" khác đang đứng trên phong thần đài.