Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1165 - Chương 1166: Thì Luân Châu

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1166" class="block_" lang="en">Trang 583# 2

 

 

 

Chương 1166: Thì luân châu



Ở trong một đám trừng mắt nhìn soi mói, Vân Triệt thản nhiên đi vào trong huyền trận.

Vân Triệt: Xuất thân: Ngâm Tuyết giới, tuổi: 27, tu vi: Thần Kiếp cảnh cấp một.

Phán định tư cách cuối cùng, không hề có gì khác lạ.

Một kẻ"Tiểu nhân vô sỉ","Sỉ nhục của huyền đạo" xuất thân hạ giới, tu vi mới Thần Kiếp cảnh cấp một, ngay cả hai đợt dự tuyển đều nhờ gian lận mà thông qua lại có bài danh vượt trên Lạc Trường Sinh, vượt qua tất cả bọn họ... Sao bọn họ có thể tin tưởng? Sao có thể tin phục?

Mà trên thực tế, thời gian Vân Triệt đi lên hết ba trăm tầng vốn ngay cả một canh giờ còn chưa tới... Hơn hai mươi canh giờ trước đó, hắn đều đứng ở đó suy xét nhân sinh, vốn động cũng không động.

Nếu như là trường hợp khác, đối mặt với kết quả vô nghĩa còn muốn vô nghĩa hơn, một đám"Thiên tuyển chi tử" với thực lực vào ngạo khí cùng tồn tại nhất định đã sớm đập nồi. Nhưng mà, nơi này là phong thần đài, kết quả này, là do Khư Uế tôn giả chính miệng tuyên đọc, cả đám bọn họ cau chặt chân mày, trong lòng khó chịu không hiểu, nhưng đều lý trí không ngay mặt chất vấn... Nhưng mà, cũng không phải tất cả mọi người.

Lạc Trường An đột nhiên bước ra, đầu tiên hành lễ, sau đó đưa tay chỉ thẳng vào Vân Triệt:

- Khư Uế tôn giả, vãn bối Lạc Trường An có chuyện không hiểu, Vân Triệt với tu vi và phẩm hạnh thấp kém này, quả thật chính là tiểu nhân đê tiện là sỉ nhục của huyền đạo, sao hắn có thể...

Khư Uế tôn giả lại đột nhiên quát một tiếng chói tai:

- Lui ra! Hắn là hạng nhất, mặc dù có thủ đoạn khác, nhưng dựa theo quy tắc, thắng chính là thắng, không chỉ có bản tôn, ở đây người người chứng kiến, sao cho phép ngươi chất vấn! Muốn biết nguyên nhân, đại khái có thể đi về hỏi trưởng bối của ngươi, lui ra!

-... Dạ, vãn bối lỗ mãng.

Lạc Trường An không dám nhiều lời, phẫn nộ lui ra.

Nhưng mà, câu nói"Có thủ đoạn khác" kia của Khư Uế tôn giả, lại mỗi một người đều nghe rõ rành mạch, khiến không ít người thay đổi sắc mặt, nhất là huyền giả cách thành công chỉ kém một bậc không khỏi nghẹn đến sắc mặt đỏ bừng, có người thậm chí phát run, nhìn thẳng vào Vân Triệt, nhưng lại không dám phát tác.

Thần Kiếp cảnh cấp một lấy đến hạng nhất... Trừ bỏ dùng hết thủ đoạn đặc thù, còn sẽ có khả năng khác sao!?

- Trước chúc mừng các ngươi, từ một ngàn"Thiên tuyển chi tử" được Trụ Thiên châu lựa chọn ra trổ hết tài năng, trở thành"Phong thần tam thập nhị tử", vào cuộc chiến phong thần cuối cùng của đại hội huyền thần!

- Đây là do các ngươi chứng minh thực lực, cũng sẽ là vinh quang suốt đời của các ngươi.

- Nhưng trong"Phong thần tam thập nhị tử" các ngươi, cuối cùng có thể phong thần, chỉ có bốn người!

- Cuộc chiến phong thần tiếp theo, có lẽ sẽ là cuộc đấu kịch liệt nhất từ lúc các ngươi chào đời cho tới nay, bởi vì đối thủ của các ngươi, là huyền giả cao nhất, cường đại nhất trong cùng một thế hệ của đông thần vực! Đồng thời, cũng sẽ là chiến trường có thể chứng minh thực lực của các ngươi, cho các ngươi vinh quang nhất!

- Cuộc chiến phong thần, liền vào sáng mai!

- Chỉ có điều, các ngươi cũng không cần lo lắng không có đủ thời gian điều chỉnh trạng thái.

Khư Uế tôn giả nói từng chữ như chuông kêu, bàn tay hắn vừa trảo, nhất thời, ba mươi hai ánh sao xuất hiện, mang theo ba mươi hai viên giống như huyền trận bay về phía mỗi người.

Khư Uế tôn giả nói:

- Đây là [Thì luân châu] đặc biệt riêng của Trụ Thiên giới ta, bên trong súc tích lực lượng Trụ Thiên châu, huyền lực truyền vào, có thể mở ra một thì luân kết giới đặc thù, thì luân kết giới nhiều nhất có thể mở ra một tháng, nhưng mà một tháng này, bên ngoài lại sẽ chỉ trôi qua một canh giờ ngắn ngủi!

Đối với viên thì luân châu này, huyền giả khác cũng không biểu hiện ra kinh ngạc rất lớn, Trụ Thiên giới có thể lấy lực lượng của Trụ Thiên châu chế tác ra huyền trận không gian đặc thù, chuyện này đã sớm bình thường, chính là, thì luân châu này cũng vô cùng trân quý, tuy rằng chỉ có"Một tháng", cũng là vạn kim khó cầu được.

Vân Triệt cầm lấy thì luân châu, trong lòng ngạc nhiên, mở ra kết giới thời gian trong đó, ở bên trong một tháng, bên ngoài mới trôi qua một canh giờ, có thể tạo ra huyền trận thần kỳ như thế, trong thiên hạ chắc chỉ có Trụ Thiên châu mới có thể làm được.

Cuộc chiến phong thần, mỗi một đối thủ đều cực kỳ cường đại. Rất có thể mỗi một trận chiến đều phải dốc hết toàn lực, bị thương là chỗ khó thoát, thậm chí có thể bị trọng thương, do đó tạo thành khó có thể trong khoảng thời gian ngắn khôi phục lại huyền lực và thương thế, ảnh hưởng nghiêm trọng đến trận đấu sau đó. Nhưng mà có"Thì luân châu" ở đây, lịch trình thi đấu dày đặc hơn nữa, tất cả đều không có vấn đề gì cả.

- Mỗi khi trải qua hai trận đấu, sẽ lại được phát thêm một viên thì luân châu, người bị loại bỏ không nằm trong nhóm này!

- Mặt khác, làm thưởng cho đặc biệt, trước khi đến đại hội huyền thần kết thúc, các ngươi có được quyền tự do hành động lớn nhất ở Trụ Thiên giới, có thể ra vào tất cả các nơi ngoại trừ cấm địa của Trụ Thiên giới, vả lại trực tiếp đàm phán với tài quyết giả, cũng có thể không hạn chế tự do ra vào Trụ Thiên giới.

Vân Triệt:"..."

Tinh!

Khi Khư Uế tôn giả nói chuyện, huyền trận quyết định hơi chớp động, một đường lam quang liền tiến vào trong cơ thể của ba mươi hai người, đồng thời, trên vai bọn họ, cũng nhiều thêm một con mắt màu lam nhạt.

Con mắt tượng trưng cho thân phận"Phong thần tam thập nhị tử" của bọn họ.

- Tiếp theo, các ngươi sẽ được sắp xếp tới chỗ ở dành riêng, hoặc là, các ngươi quay về chỗ ở của tông môn, đều hoàn toàn tự do. Nói cách khác, việc tiếp theo các ngươi phải làm, chính là để cho mình giữ vững ở trạng thái cao nhất bất cứ lúc nào, chuyện khác, đều có thể dàn xếp, rõ chưa!

Không ai đáp lại, nhưng những"Phong thần tam thập nhị tử" thực lực này với cao ngạo cùng tồn tại, trong mắt của bọn họ đã tràn đầy ý chí chiến đấu hừng hực.

Cuộc chiến phong thần, đây là vũ đài cao nhất của tuổi trẻ đông thần vực, là xứng đôi nhất, đủ nhất để chứng minh bọn họ!

Khư Uế tôn giả xoay người, quay mặt nhìn Trụ Thiên thần đế khẽ gật đầu.

Trụ Thiên thần đế chậm rãi đứng lên, như bị một khí cơ vô hình nào đó kéo theo, ánh mắt của mọi người cũng đều trong cùng một lúc tập trung lên trên người Trụ Thiên thần đế.

Trụ Thiên thần đế mỉm cười, giọng nói mênh mông rộng lớn:

- Lại cảm tạ các vị đường xa mà đến, cùng bàn bạc đại sự. Trước mắt cuộc chiến phong thần sắp đến, các vị không ngại buông"Đại sự" trong người, đưa mắt cùng nhau thưởng thức cuộc chiến phong thần nhất định phấn khích tuyệt luân.

- Bởi vì bọn họ không chỉ là thanh niên rất giỏi, ba năm sau, độ cao của bọn họ, hoặc không kém các ngươi... Thậm chí còn ở trên các ngươi rất xa...

Theo giọng nói trịnh trọng của Trụ Thiên thần đế, vòng dự tuyển thứ ba của đại hội huyền thần kết thúc, chúng tinh giới, cường giả trên phong thần đài đều tự bay đi, chuẩn bị hoặc chờ mong cuộc chiến phong thần mở ra vào ngày mai.

Nếu nói ba vòng dự tuyển này người được chú ý nhất lại không phải là Lạc Trường Sinh, mà là Vân Triệt!

Thậm chí lúc các Đại Giới Vương bay đi, đều sẽ hữu ý vô ý liếc nhìn về phía Vân Triệt, không biết kinh tâm vì hắn có thể"Nặc ảnh" có thể xưng là kinh thế tuyệt luân, hay là vẫn không thể tiếp nhận nổi chuyện hắn thế mà lại vào cuộc chiến phong thần.

Mà những huyền giả vào cuộc chiến phong thần khác lại càng không cần nhiều lời, không hề nghi ngờ, Vân Triệt với huyền lực Thần Kiếp cảnh cấp một này, ở trong mắt bọn họ chỉ có thể rơi vào thứ hàng rác lại cũng như bọn họ được xếp vào phong thần tam thập nhị tử, đây đối với bọn họ mà nói, quả thật chính là vô cùng nhục nhã.

Bọn họ có thể làm duy nhất, chính là lạnh lẽo nhìn tới, rồi triệt để không nhìn, lãng quên đi sự tồn tại của Vân Triệt, coi như chỉ có phong thần tam thập nhất tử

Vân Triệt đi đến trước mặt người của Ngâm Tuyết, còn chưa mở miệng, Mộc Hoán Chi đã kích động vô cùng nói:

- Vân Triệt, ngươi... Ngươi đây... Đây nên nói như thế nào... Tóm lại ngươi thật sự rất loạn, hơn nữa cuộc chiến phong thần này, này này này...

Gian lận... Thiên tuyển chi tử... Chống đối Trụ Thiên giới... Đoạn nguyệt phất ảnh... Cuộc chiến phong thần... Trong đầu Mộc Hoán Chi hoàn toàn hỗn loạn, cứ nói năng lộn xộn như thế hồi lâu.

- Đại trưởng lão, vẫn đừng hỏi nhiều, trở về rồi nói đi.

Mộc Băng Vân nói, nàng sâu sắc liếc nhìn Vân Triệt, hỏi:

- Ngươi theo chúng ta cùng về, hay là...

- Đương nhiên đi cùng chư vị cung chủ và chư vị trưởng lão.

Vân Triệt đáp lại.

Cáo biệt với đám người Hỏa Như Liệt đang vui vẻ đến nổi điên, Vân Triệt rời đi theo đám người Mộc Băng Vân.

Đình điện nơi Ngâm Tuyết giới lưu lại cũng không lớn, nhưng đặc biệt yên tĩnh, vả lại có cách âm giữa các tinh giới. Vân Triệt chờ đợi Mộc Băng Vân trách cứ, nhưng hồi lâu sau, lại chỉ nghe được nàng thở dài một tiếng:

- Vân Triệt, ngươi cũng biết... Theo ngươi cưỡng ép thông qua vòng dự tuyển đầu tiên, mỗi một sự kiện sau đó, sau khi sư tôn của ngươi biết được chắc chắn tức giận.

-... Ta biết.

Vân Triệt cúi đầu.

- Ngươi làm tất cả, cũng chỉ vì nhìn thấy nàng sao?

Ánh mắt Mộc Băng Vân chuyển qua.

Vân Triệt gật đầu, nói khẽ:

- Ta vốn tưởng rằng, ta không từ thủ đoạn nào tiến vào Trụ Thiên giới, là có thể nhìn thấy nàng, nhưng nàng lại không tới cho nên ta không thể không suy nghĩ một phương pháp có thể để cho nàng nghe được tên của ta.

Mộc Băng Vân nói:

- Vậy ngươi có nghĩ tới một khả năng không. Nàng biết ngươi tới thần giới, lại không nguyện gặp ngươi.

Vân Triệt sửng sốt, sau đó không hề do dự lắc đầu:

- Sẽ không, nhất định sẽ không. Ta muốn nhìn thấy nàng nhiều bao nhiêu, nàng cũng muốn nhìn thấy ta nhiều bấy nhiêu!

Mộc Băng Vân khẽ thở dài:

-... Xem ra, ta thủy chung đều xem thường cố chấp của ngươi đối với nàng. Chuyện đã đến nước này, trách cứ ngươi cũng đã vô dụng, ngươi không dễ dàng đi đến tình trạng này, lời của ta, bất cứ kẻ nào khuyên giải, tin tưởng ngươi đều sẽ không thể tuân theo. Hiện giờ, cũng chỉ có thể trông mong ngươi có thể như nguyện đi. Nhưng nhớ lấy... Nhất định phải cẩn thận, trước khi làm một chuyện gì, trước hết nghĩ đến hậu quả của khả năng, ngàn vạn lần không thể lại lỗ mãng.

Vân Triệt áy náy nói:

- Xin lỗi, Băng Vân cung chủ, luôn để cho ngươi lo lắng cho ta. Chờ hoàn thành tâm nguyện, sau khi trở lại tông môn, ta sẽ thỉnh tội với sư tôn, mặc kệ sư tôn trách phạt.

- Cuộc chiến phong thần ngày mai, ngươi sẽ tham gia sao?

Mộc Băng Vân đột nhiên hỏi.

Vân Triệt không chút suy nghĩ, trực tiếp lắc đầu:

- Đương nhiên sẽ không. Lấy thực lực của ta, cho dù đối thủ là ai, đều chắc chắn sẽ thua, làm gì phải tự rước lấy nhục. Chỉ có điều, ta sẽ đi xem cuộc chiến.

- Chờ nàng tới sao?

- Ừm.

Mục đích của Vân Triệt chính là nổi danh, cuộc chiến phong thần, hắn thật sự không hề có một chút hứng thú. Mà coi như cho dù hắn có hứng thú... Vậy cũng vốn không phải là vũ đài thuộc về hắn.

Mà mục đích của hắn cũng đúng là đạt tới, hơn nữa có vẻ còn mãnh liệt hơn dự tính của hắn.

Cuộc chiến phong thần, là cuộc chiến cuối cùng của đại hội huyền thần, không hề nghi ngờ sẽ dẫn đến toàn bộ đông thần vực chú ý tới. Mà một huyền giả mới Thần Kiếp cảnh cấp một, lại xâm nhập vào cuộc chiến phong thần, trở thành"Phong thần tam thập nhị tử", tin tức này đâu chỉ là nổ mạnh, trực tiếp nổ mộng ngoài tám phần huyền giả.

Mà cái tên"Vân Triệt" này, cũng giống như ôn dịch điên cuồng truyền ra.

Dù sao, thứ"Ngoại tộc" này, hầu hết đều có thể kích thích lòng hiếu kỳ và mong muốn bát quái của người ta.

Một đêm yên tĩnh.

Ngày hôm sau, cũng là ngày cuộc chiến phong thần mở ra, Trụ Thiên giới hoàn toàn yên tĩnh, đông thần vực lại tám phương ồn ào náo động, người của các đại tinh giới xoay chung quanh tinh thần bia, cùng đợi cuộc chiến phong thần mở ra.

Mỗi một trận quyết đấu của cuộc chiến phong thần, đều tiến hành hình chiếu lên tinh thần bia, cho dù không ở hiện trường Trụ Thiên giới, cũng có thể thấy rõ ràng tình hình chiến đấu hoàn chỉnh.

Vân Triệt trầm tĩnh một đêm, khi mở mắt ra, trời đã sáng choang, về thời gian, cách cuộc chiến phong thần đã rất gần, mà thời gian này, những người khác cho dù là người tham chiến, người đang xem cuộc chiến đều nhất định đã tiến đến phong thần đài.

Người của Ngâm Tuyết giới cũng thế, chỉ có Mộc Băng Vân vẫn luôn luôn im lặng chờ hắn.

- Đi thôi.

Băng sương khẽ lượn lờ, một đường huyền khí mang Vân Triệt lên, bay về phía trung tâm phong thần đài.

Vân Triệt sẽ không tham gia cuộc chiến phong thần... Hắn đã sớm quyết định trong lòng, sau khi đến hiện trường, hắn sẽ trực tiếp bỏ qua chiến đấu, dù sao cho dù bỏ qua chiến đấu hay thất bại thảm hại, đều sẽ khiến cho người ta nhạo báng. Lý do duy nhất để cho hắn đi đến phong thần đài, chính là chờ đợi sự xuất hiện của Mạt Lỵ... Dù sao nếu Mạt Lỵ đến, nhất định sẽ đến phong thần đài.

Nhưng mà...


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment