Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1166 - Chương 1167: Mở Ra, Cuộc Chiến Phong Thần

. ._584__1" class="block_" lang="en">Trang 584# 1

 

 

 

Chương 1167: Mở ra, cuộc chiến phong thần



- Vân Triệt, ngươi có nhắc đến với người nào khác tinh cầu ngươi xuất thân không?

Mộc Băng Vân hỏi.

Nàng mang theo Vân Triệt bay rất chậm. Trong lòng Vân Triệt là muốn nhìn thấy người hắn muốn gặp, trong lòng nàng muốn mau chóng mang Vân Triệt rời đi, cũng không tới cuộc chiến phong thần. Nhiều năm như vậy, coi như là lần đầu tiên nàng phí hết sức lực lo lắng cho một người như thế, dù sao, Vân Triệt là ân nhân cứu mạng của nàng, trợ giúp hắn nhìn thấy Thiên Sát tinh thần vốn là lời hứa năm đó của nàng, Mộc Huyền Âm hết lần này đến lần khác dặn dò, ngược lại là nguyên nhân thứ yếu.

Vân Triệt ngẫm nghĩ, nói:

- Trừ bỏ ngài, sư tôn, còn có tiểu Lam sư tỷ, liền không có người nào khác biết... A, ngày đầu tiên đi đến Hàn Tuyết điện, ta từng đề cập với Phong Mạch rằng ta xuất thân Lam cực tinh, chỉ có điều cũng chỉ thuận miệng nhắc đến, chắc hắn đã sớm quên mất.

Lúc mới tới Ngâm Tuyết giới, hắn dù thế nào đi nữa cũng không thể có khả năng nghĩ đến ngày hôm nay, cho nên khi đó cơ bản không hề cảnh giác. Nhưng sau đó, hắn liền chưa từng đề cập đến tinh cầu xuất thân.

Mộc Băng Vân nhẹ nhàng gật đầu:

- Vậy thì tốt. Vì cử chỉ hôm qua của ngươi, tên của ngươi đã truyền ra bốn phía, hiện giờ toàn bộ đông thần vực, có vô số người muốn nhìn thấy Thần Kiếp cảnh cấp một tiến vào cuộc chiến phong thần là ai. Sau ngày hôm nay, không chỉ có tên, sợ rằng diện mạo, cũng sẽ người người đều biết. Người có hứng thú với ngươi có khả năng sẽ thăm hỏi, thậm chí tra xét xuất thân của ngươi. Ngươi ngàn vạn lần phải nhớ được, tinh cầu mà ngươi xuất thân, tên là... Hải Vương tinh.

Mộc Băng Vân nói tên một tinh cầu chắc cũng không tồn tại.

-... Được.

Vân Triệt tuân mệnh.

- Ta sẽ truyền âm cho sư tôn của ngươi, để cho sư tôn ngươi yên lặng truyền ra tin tức ngươi xuất thân"Hải Vương tinh", như vậy, cho dù có người đặc biệt chú ý tới ngươi, muốn điều tra xuất thân của ngươi, cũng không thể nào tìm ra.

- Ừm.

Vân Triệt gật đầu, trong lòng cảm khái thật sâu. Khi mới tới thần giới, hắn giống như cát bụi bay vào biển lớn mênh mông, nào đâu nghĩ được, bản thân có một ngày, thế mà lại ở thế giới này thanh danh truyền rộng, dẫn tới người chú ý ở cấp bậc cực cao.
. Tuy rằng không phải là thanh danh tốt gì.

Nhất là hôm nay bản thân trực tiếp bỏ qua thi đấu, càng đưa tới vô số thổn thức nhạo báng... Lại còn ở phạm vi toàn bộ đông thần vực.

Chỉ có điều cũng không gọi là gì... Cho tới bây giờ ta cũng không thuộc về thế giới này.

- Đúng rồi, Băng Vân cung chủ, tứ đại thần đế đến đại hội lần này, Long hoàng và một thần đế của nam thần vực cũng đến, sẽ thương nghị đại sự là gì? Đại hội huyền thần phen này, lại có liên quan gì đến"Đại sự"?

Vân Triệt hỏi.

Mộc Băng Vân đưa mắt nhìn phía trước:

- Đúng là đại sự, chỉ có điều cũng không phải ngươi ta có thể chạm đến. Sắp đến phong thần đài, nếu ngươi có hứng thú, chờ về sau ta lại nói cho ngươi đi.

Phong thần đài đã ở trong tầm mắt, vào lúc này, một phương hướng khác, hai bóng dáng nhanh chóng tới.

Quân Vô Danh, Quân Tích Lệ!

Tình cờ gặp thầy trò Kiếm Quân, Mộc Băng Vân thả chậm tốc độ, khẽ hành lễ:

- Kiếm Quân tiền bối.

Mặc dù vì chuyện ở Ngâm Tuyết giới, hơi xấu hổ, nhưng Kiếm Quân dù sao cũng là tiền bối có danh vọng tu vi cực cao ở đông thần vực, Mộc Băng Vân cũng không mất đi cấp bậc lễ nghĩa.

"..." Mặc dù Quân Vô Danh không nói chuyện, nhưng gật đầu ra hiệu, sau đó nhanh chóng xẹt qua.

- Vân Triệt kia, trên đời này lại có người làm cho người ta căm ghét như thế, mỗi lần nhìn thấy hắn, con đều hận không thể tự tay giết hắn rồi.

Quân Tích Lệ cắn răng oán hận. Nàng đi theo Quân Vô Danh tu luyện kiếm đạo, vẫn tâm như nước đọng, nhưng chỉ riêng đối mặt với Vân Triệt, trong lòng nàng lại sẽ dâng lên sát ý.

- Hơn nữa hắn hết lần này đến lần khác sử dụng thủ đoạn ti tiện làm cho người ta khinh thường, lại còn vào cuộc chiến phong thần, đệ tử đều cảm thấy sỉ nhục sâu sắc. Cố tình Trụ Thiên giới...

Quân Vô Danh nói:

- Lệ nhi, ngàn vạn lần không nên coi thường...

Hắn còn hiểu"Nặc ảnh" hơn Quân Tích Lệ là khái niệm kinh người hạng nào, nhưng nghĩ đến ý hận của Quân Tích Lệ đối với Vân Triệt, lại thầm than một tiếng, đổi đề tài nói:

- Ngàn vạn lần không nên coi thường bất cứ đối thủ nào, trước cuộc chiến phong thần, không được có tạp niệm gì khác.

-... Dạ.

Quân Tích Lệ tỉnh ngộ trong lòng, cấp tốc bình tĩnh tâm thần.

Khi Mộc Băng Vân và Vân Triệt đến nơi, các đại tinh giới đã đến đầy đủ trên phong thần đài, Vân Triệt vừa xuất hiện, vô số ánh mắt khác nhau đồng loạt quét tới.

Trải qua một ngày phát tán, độ chú ý đến Vân Triệt cao đến trình độ tuyệt đối làm cho người ta líu lưỡi. Cho dù tò mò cũng được, chờ chế giễu cũng được, ngoại tộc siêu cấp lấy huyền lực Thần Kiếp cảnh này xâm nhập vào cuộc chiến phong thần, không thể nghi ngờ trở thành tiêu điểm siêu cấp hàng đầu ở cuộc chiến phong thần.

Mà những phong thần chi tử khác nhìn thấy Vân Triệt, phần lớn hừ lạnh một tiếng, cực kỳ khinh thường.

Vân Triệt không chuẩn bị đi đến khu vực chuẩn bị chiến đấu, mà trực tiếp ngồi xuống chỗ ngồi của Ngâm Tuyết giới, mặc kệ đủ loại ánh mắt nhìn chăm chú, sắc mặt không hề thay đổi, nhưng những người khác của Ngâm Tuyết giới lại đứng ngồi không yên đủ kiểu.

Chỗ ngồi bên cạnh, truyền đến giọng nói của Hỏa Phá Vân, hắn cũng ngồi xuống chỗ ngồi của Viêm Thần giới, chân thành nói:

- Vân huynh đệ, cuộc chiến phong thần, chúng ta nhất định phải toàn lực ứng phó, ít nhất không lưu lại tiếc nuối. Tin tưởng với thực lực của Vân huynh đệ... Cho dù kết quả như thế nào, nhất định sẽ khiến cho bọn họ chấn động.

Vân Triệt mỉm cười gật đầu, không trả lời.

- Vân nhi, cuộc chiến phong thần lần này, trừ con và Vân Triệt ra, những người khác đều xuất thân từ tinh giới thượng vị. Cuộc chiến phong thần những kỳ trước, cơ bản đều là tinh giới thượng vị lũng đoạn. Vân Triệt hỗn tiểu tử kia... Coi như thôi, con phai dốc hết toàn lực, không riêng gì vì Viêm Thần giới ta, coi như vì tất cả tinh giới trung vị tranh thủ vinh quang.

Hỏa Như Liệt dặn dò.

Viêm Tuyệt Hải chen lời nói:

- Không, còn có một người, người thanh niên tên Duy Hận kia, hắn chắc cũng không phải người xuất thân tinh giới thượng vị. Chẳng qua, chuyện có thể nổi danh khắp chốn, vinh quang cả đời, tại sao hắn phải giấu giếm xuất thân chứ? Hơn nữa ngay cả tên đều là giả dối.

Hỏa Như Liệt không hề quan tâm:

- Mặc kệ nó. nếu Trụ Thiên giới muốn điều tra xuất thân của hắn, còn không phải là chuyện trong chốc lát sao.

Không quá bao lâu, tứ đại thần đế liền cùng tới, sau đó, Thích Thiên thần đế và Long hoàng cũng trước sau đã tới.

- Hả? Lão hủ còn tưởng rằng, Long hoàng chắc chắn không có hứng thú với cuộc chiến phong thần này.

Trụ Thiên thần đế cười nói.

- Ha ha, đã đến đây, sao có thể không tận mắt nhìn xem tư thế oai hùng của tuổi trẻ đông thần vực một phen.

Long hoàng mỉm cười nói.

Thích Thiên thần đế cười híp mắt nói:

- Dù sao cũng không có chuyện gì khác để làm, nên đến xem. Chậc, nói không chừng có thể phát sinh chuyện lý thú giống như hôm qua đó.

- Hừ, vậy mời tự tiện.

Đối với Thương Thích Thiên, Trụ Thiên thần đế đã không còn khách sáo giống như hôm qua.

- Khư Uế, bắt đầu đi!

Canh giờ đã đến, huyền quang trên phong thần đài lóng lánh, một quầng sáng phóng lên cao, cao đến trăm trượng, trên quầng sáng, chỉnh tề khắc ấn ba mươi hai cái tên.

Phong thần tam thập nhị tử!

Khư Uế tôn giả không chỉ là người chủ trì cuộc chiến dự tuyển vòng thứ ba, cuộc chiến phong thần cũng do hắn chủ trì, hắn đứng trên không trong lòng phong thần đài, mắt như kiếm lạnh, uy lãnh nhiếp tâm.

Khư Uế tôn giả bắt đầu tuyên đọc một đoạn thật dài trước trận chiến quen có, giới thiệu tên của phong thần tam thập nhị tử một thế hệ này.

Cuối cùng, giọng nói của hắn vừa chuyển:

- Cuộc chiến phong thần lần này, vẫn là"Chế độ song bại đào thải" giống như những kỳ trước. Người bảo trì toàn thắng, lưu lại"Phong thần tổ", người lần đầu tiên thua cuộc, rơi vào"Tổ kẻ bại", lần thứ hai thua trận tất nhiên bị đào thải! Đối thủ mỗi một trận chiến, đều do huyền trận quyết định tùy cơ phân phối.

Ánh mắt Khư Uế tôn giả nghiêm nghị, chỉ tay xuống phong thần đài chu vi ba trăm dặm:

- Hôn mê, nhận thua, liên tục hoặc nghiêm trọng trái với quy tắc, sau khi khai chiến vào trễ mười lăm giây không vào chiến trường, đều phán bị thua. Bị đánh ra khỏi khu vực phong thần đài, cũng phán bị thua!

- Người tham chiến không được vận dụng huyền thú khế ước cùng với huyền khí đặc thù bao gồm huyền khí hộ thân trong đó, không được sử dụng đan dược gì, nhưng vũ khí không bị hạn chế!

- Nếu như ta vì nguyên nhân đặc thù không cách nào đưa ra kết quả trong khoảng thời gian ngắn, sẽ để cho chư vị thần đế phán định thắng bại!

- Mặt khác, trong quyết đấu bị mất đi toàn lực, bị thương lại khó thoát, cho dù kẻ nào cũng không được truy cứu. Nhưng mà, nếu nưh một bên đã nhận thua, ngược lại không được tiếp tục công kích, càng không thể vì ân oán cá nhân mà ác ý hạ sát thủ... Hừ, ngàn vạn lần đừng tưởng rằng mình có thể giấu giếm được ánh mắt của bản tôn và chư vị thần đế.

Ánh mắt Khư Uế tôn giả bắn ra bốn phía, chậm rãi nói:

- Cuối cùng... Nói lại lần nữa các ngươi đều phải biết quy tắc, trong đối chiến cho dù xuất hiện tình huống gì, nên ra tay, bản tôn sẽ ra tay... Bất kỳ kẻ nào khác đều không được ra tay can thiệp! Bằng không đừng trách bản tôn không nể mặt!

Khư Uế tôn giả từng chữ nghiêm nghị, nghe dược không ai không cảm thấy rùng mình. Chỉ có điều fđây vốn không cần Khư Uế tôn giả nhắc nhở, ai dám không coi vào đâu mạnh mẽ ra tay can thiệp ở cuộc chiến phong thần, ở trước chư thần đế.

Toàn trường đều lẳng lặng nhìn chằm chằm, chỉ có Vân Triệt không ngừng nhìn chung quanh, nhất là khu vực chỗ ngồi của Tinh Thần giới, hắn quét mắt lần này đến lần khác...

Nhưng không nhìn thấy bóng dáng của Mạt Lỵ, cũng không nhận thấy được khí tức của nàng.

Nàng nhất định sẽ tới, hiện giờ nhất định đang trên đường đến nơi này -- Vân Triệt liên tục mặc niệm trong lòng.

Khư Uế tôn giả đánh xuống, rơi lên trước quầng sáng vĩ đại:

- Hôm nay là mười sáu trận chiến mới đầu, cũng sẽ không có ai đào thải, nhưng sẽ liên quan đến vận mệnh trận chiến ngày mai của các ngươi. mười sáu người thắng, vào"Phong thần tổ", mười sáu kẻ thua, vào"Tổ kẻ bại". Đối thủ hôm nay của các ngươi, để cho huyền trận quyết định đến quyết định!

Giọng Khư Uế tôn giả vừa dứt, quầng sáng phía sau đột nhiên lóe sáng lên, tên của phong thần tam thập nhị tử, đồng thời biến mất.

Lúc lại hiện giờ, đã là từng cặp!

Danh sách giao đấu vòng thứ nhất cuộc chiến phong thần, vô cùng rõ ràng hiện ra trước mặt mọi người ở phong thần đài, cũng thông qua hình chiếu của tinh thần bia, hiện ra tất cả các góc của đông thần vực.

- Trận đầu: Viêm Thần giới [Hỏa Phá Vân] -- vs -- Phúc Thiên giới [Lục Trầm Uyên]

- Trận đầu!? Vân nhi, trận đầu chính là con!

Danh sách đối chiến vừa xuất hiện, Hỏa Như Liệt liền gầm to một tiếng, kích động đến trực tiếp đứng lên. Vân Triệt ngẩng đầu, rõ ràng nhìn thấy, tên đầu tiên trên danh sách đối chiến là Hỏa Phá Vân.

Mà đối thủ của hắn, đến từ một trong ba tinh giới lớn mạnh nhất -- Phúc Thiên giới!

Viêm Tuyệt Hải nhíu mày than nhẹ:

- Lục Trầm Uyên, bào đệ của Lục Lãnh Xuyên một trong đông vực tứ thần tử, nhi tử thứ bảy mươi ba của Giới Vương Phúc Thiên giới, năm nay bốn mươi bảy tuổi, tu vi Thần Linh cảnh cấp tám. Phá Vân chẳng những là người đầu tiên lên sân khấu, hơn nữa vừa lên chính là đối thủ lực lượng mạnh như vậy.

Hỏa Như Liệt cũng ngầm hít một hơi, không hề biểu hiện khẩn trương ra ngoài, ngược lại cười ha ha nói:

- Thật đúng là đối thủ cường đại. Vân nhi, con đi đến nơi này, vi sư đã lấy con làm kiêu ngạo, một trận chiến này, thắng bại đều không tính, toàn lực ứng phó là có thể.

- Sư tôn yên tâm, đệ tử cũng không e ngại bất cứ đối thủ nào.

Đối mặt với cái tên Lục Trầm Uyên mang theo lực áp bách vĩ đại này, Hỏa Phá Vân lại thản nhiên không ngại, sau đó hắn đột nhiên trừng mắt, bật thốt lên:

- Khéo như vậy... Vân huynh đệ! Ngươi ngay tại tiếp theo!

Lúc Hỏa Phá Vân nói chuyện, Vân Triệt cũng đã nhìn thấy được tên của mình:

- Trận thứ hai: Thánh Vũ giới [Lạc Trường An] -- vs -- Ngâm Tuyết giới [Vân Triệt]

Chia ra ở trận thứ nhất và thứ hai với Hỏa Phá Vân, đúng là thật khéo. Mà đối thủ của hắn... Lạc Trường An là nhi tử của Giới Vương Thánh Vũ giới, huynh trưởng của Lạc Trường Sinh đứng đầu đông vực tứ thần tử!

Vân Triệt và Hỏa Phá Vân, hai người tham chiến duy nhất đến từ tinh giới trung vị, chẳng những xếp vào trận chiến thứ nhất và thứ hai, hơn nữa đối thủ... Đều là người đến từ Thánh Vũ, Lưu Quang, Phúc Thiên tam đại tinh giới mạnh nhất này.

Chính là so với đối thủ của Vân Triệt, Lạc Trường An Thần Linh cảnh cấp sáu, đối thủ của Hỏa Phá Vân Lục Trầm Uyên rõ ràng còn mạnh hơn nhiều.

Nhưng mà đối thủ là ai, đều không coi là gì đối với Vân Triệt. Nhưng vào lúc này, trái tim của hắn chợt nhảy dựng lên.

Đây là...

Hắn nhanh như tia chớp ngẩng đầu, tầm mắt nháy mắt tập trung lên trên người một người.

Duy Hận!

Hắn đang chăm chú nhìn quầng sáng, sắc mặt vĩnh viễn lạnh cứng, giống như người không hề có chút tình cảm nào, lúc này gương mặt lại hơi vặn vẹo, tròng mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào quầng sáng, hai tay nắm chặt, đã đang phát run.

Lực lượng luôn luôn che giấu, đã ở dưới sự kích động quá mức mãnh liệt của hắn mà không khống chế được rất nhỏ.

Ánh mắt của Vân Triệt, cũng nhanh chóng trở lại trên quầng sáng.

Trận thứ ba: [Duy Hận] -- vs -- Kinh Lôi giới [Lệ Kiếm Minh]

Kinh Lôi giới... Lệ Kiếm Minh?

Vì sao hắn sẽ đột nhiên có phản ứng như vậy?

Chẳng lẽ khéo như thế... Người tên Lệ Kiếm Minh này, chính là mục tiêu của hắn!?


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment