Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1179 - Chương 1180: Chân Chính Bắt Đầu

. ._590__2" class="block_" lang="en">Trang 590# 2

 

 

 

Chương 1180: Chân chính bắt đầu



Lạc Trường An ở trên băng thứ trên trời cao khàn giọng bi thương gầm lên, băng hàn cực hạn đến từ băng hoàng phong thần điển đâu phải huyền lực hệ hàn băng khác có thể sánh bằng, giống như ngàn vạn đâm hồn xuyên suốt toàn thân hắn, khiến cho hắn thống khổ.

Nhưng thân thể đau xót nhiều gấp bội nữa, sao có thể sánh bằng khuất nhục nơi trái tim. Hắn bị đóng đinh không chỉ là thân thể, còn có tất cả vầng hào quang và tôn nghiêm suốt đời hắn. Một màn hôm nay dưới ánh mắt của đám đông nhìn chằm chằm vào, cho dù trong cơn ác mộng đáng sợ nhất cả đời của hắn cũng chưa từng xuất hiện, chắc chắn trở thành sỉ nhục cả đời hắn đều không thể rửa sạch.

Ở dưới lực lượng băng hoàng đáng sợ tuyệt luân, toàn thân hắn nhúc nhích cũng chẳng được, cho dù muốn vận chuyển huyền lực gượng ép để cho mình ngất đi cũng không làm được, hắn dần dần không cảm giác được sự tồn tại của thân thể, có thể cảm giác được chỉ có thống khổ và khuất nhục vô tận.

- Vân... Triệt!!

Tức giận nơi lồng ngực Thánh Vũ Giới Vương giống như núi lửa bùng nổ, cho dù Lạc Trường An là bao cỏ mười đủ mười, nhưng cũng là nhi tử của Thánh Vũ Giới Vương hắn, chưa từng chịu nhục nhã như vậy!

Thánh Vũ giới hắn, làm sao chịu được khuất nhục như thế!

Đừng nói Vân Triệt chính là đến từ tinh giới trung vị, cho dù là nhân vật cấp bậc đông vực tứ thần tử này, cũng tuyệt đối không dám đối đãi với Lạc Trường An như thế.

Tất cả người của Thánh Vũ giới đã đứng lên, người người sắc mặt âm trầm, nếu nơi này không phải phong thần đài, đổi lại là bất cứ nơi nào khác của đông thần vực, bọn họ đều nhất định tất nhiên bùng nổ. Trên chỗ ngồi phía đông, các đại thần đế cũng đều cau chặt chân mày -- tuy rằng tính cách Lạc Trường An ngang ngược càn rỡ, lúc trước mấy lần sỉ nhục Vân Triệt ở trước mặt mọi người, bọn họ cũng quả quyết không thể tưởng tượng được, Vân Triệt chẳng những toàn thắng Lạc Trường An, còn trả lại chuyện nhục nhã lúc trước, có thể nói trả lại ngàn vạn lần lên trên người Lạc Trường An ở trước mắt toàn bộ đông thần vực.

- Vân Triệt... Ta... A a... Giết... Ngươi...

Lạc Trường An liều mạng kêu to, nhưng mỗi khi kêu lên một chữ, âm thanh sẽ càng thêm thống khổ, đến cuối cùng, đã gần như tuyệt vọng.

Thánh Vũ Giới Vương đã giận đến gần như sắp nổ phổi, nhưng cảnh cáo của Khư Uế tôn giả ở trước đó, hắn lại tuyệt đối không phát tác được. Hắn ra sức hít một hơi, lớn tiếng nói:

- Trường An, đại trượng phu co được dãn được, thắng bại càng là chuyện thường, nếu đã bị bại, con cứ thản nhiên nhận thua là được, đừng gắng gượng chống đỡ.

- Không không không! Lời ấy của Thánh Vũ Giới Vương sai lầm lớn!

Thánh Vũ Giới Vương vừa dứt lời, Lạc Trường An còn chưa đáp lại, Vân Triệt lại đột nhiên xoay người, cất cao giọng nói:

- Trong mắt người thường, thắng bại tất nhiên là chuyện thường, không địch lại nhận thua cũng không mất đại trượng phu, nhưng mà, vị này chính là Lạc Trường An đại công tử, trong mắt hắn, nhận thua đầu hàng là chuyện mà"Phế vật ti tiện" làm ra, là"Con chó xin hàng, tuyệt đối không phải"Đại trượng phu" gì.

- Nếu hắn thật sự nhận thua đầu hàng, kia chẳng phải đang thừa nhận mình là"Phế vật ti tiện" và"Con chó xin hàng"? Đây không chỉ nhục nhã bản thân, còn liên quan đến khiến toàn bộ Thánh Vũ giới đều nhục nhã theo, Lạc Trường An thân là nhi tử của Thánh Vũ Giới Vương, sao có thể làm như vậy được chứ.

- Ngươi!

Hoàn toàn không nhìn sắc mặt đầy giận của Thánh Vũ Giới Vương, Vân Triệt tiếp tục nói:

- A đúng rồi, lời này, cũng không phải do ta áp đặt lên trên người Lạc Trường An, mà do Lạc Trường An lúc trước chính miệng nói ra, tin tưởng mỗi một người đang ngồi ở đây, còn có toàn bộ người của đông thần vực đang xem cuộc chiến, đều nghe được rõ ràng rành mạch, ta một chữ cũng không khoa trương!

- Hơn nữa, mới vừa rồi lúc Lạc Trường An hào sảng nói ra, Thánh Vũ Giới Vương không hề khiển trách ngăn cản chút nào, hiển nhiên có phần tán thành, nghĩ đến... Đây chắc là nguyên tắc huyền đạo nhất quán của Thánh Vũ giới các ngươi đi? Vậy thật sự làm cho người ta khâm phục vạn phần.

Không chỉ làm nhục Lạc Trường An như thế, còn dùng lời của chính hắn cứng rắn ép hắn tới đường cùng, còn nhân tiện trào phúng toàn bộ Thánh Vũ giới. Thánh Vũ Giới Vương nhìn chằm chằm vào Vân Triệt, cúi đầu nói:

- Tiểu nhi nhãi ranh... Ngươi thật to gan!

Lời Thánh Vũ Giới Vương còn chưa dứt, liền bị một tiếng cười ha hả cắt ngang, chỉ thấy trên chỗ ngồi phía đông, Thương Thích Thiên đang không hề có uy nghi của thần đế vỗ tay cười to:

- Ha ha ha ha! Có thù tất báo, có thế này mới là đại trượng phu nên làm! Vân tiểu tử làm tốt lắm, thoải mái!!

Thích Thiên thần đế không kiêng nể gì cười ha hả không thể nghi ngờ đang đánh lên trên mặt của Thánh Vũ Giới Vương, tròng mắt Thánh Vũ Giới Vương lại âm u, cũng không dám nhìn thẳng về chỗ của Thích Thiên thần đế, càng không vì vậy mà rời đi, dùng giọng nói cực thấp nói:

- Khư Uế tôn giả, nhi tử của ta Trường An đã bị thua, Vân Triệt nghiệt súc này rõ ràng đang cố tình nhục nhã, hành động lần này chẳng những làm nhục Thánh Vũ giới ta, càng làm nhục cuộc chiến phong thần.

- Hừ! Lạc Trường An làm nhục người ta trước, sẽ nhận quả báo như vậy, cũng là gieo gió gặt bão!

Khư Uế tôn giả hừ lạnh nói, cũng không thờ ơ, mà xoay người, nặng nề nói:

- Lạc Trường An, thân thể huyền lực của ngươi đều bị phong tỏa, đã không hề có lực giãy giụa, bản tôn muốn phán ngươi bị thua, có dị nghị gì không!

Thánh Vũ Giới Vương lập tức ngẩng đầu, gấp giọng nói:

- Trường An!

Lạc Trường An bị treo trên không trung thống khổ, lại bị Vân Triệt bức bách không thể đầu hàng, có thể nói muốn sống không được muốn chết không xong, đột nhiên nghe thấy lời ấy, như nghe thấy lời tiên, dùng hết tất cả khí lực quát ra:

- Vãn bối... Không dị nghị!

- Hừ!

Cánh tay Khư Uế tôn giả vung lên, một tiếng vang nhỏ, trong nháy mắt làm tiêu tán băng thứ treo Lạc Trường An ở trên trời cao, Lạc Trường An nhất thời thẳng tắp rơi xuống đất, như một con chó bị cắt tứ chi rơi xuống nước quỳ rạp trên mặt đất, toàn thân run rẩy.

Hắn biết rõ ràng, trò hề của mình ngày hôm nay, đã rơi vào trong mắt vô số huyền giả đông thần vực, mà hắn thân là nhi tử Thánh Vũ Giới Vương, một trong phong thần tam thập nhị tử, trò hề như thế, nhất định giống như ôn dịch điên cuồng truyền bá, trong một thời gian cực kỳ dài trong tương lai, hắn đều rơi vào trò cười.

- Trận đầu tiên vòng thứ hai tổ kẻ bại, Vân Triệt thắng, tiến vào cuộc chiến vòng thứ ba tổ kẻ bại ngày mai! Lạc Trường An thua trận, dừng lại cuộc chiến phong thần!

Trong tiếng tuyên đọc của Khư Uế tôn giả, Lạc Trường An gian nan quay đầu, muốn tìm được chỗ của Vân Triệt, nhưng chỉ khó khăn quay đầu được một nửa, vốn dưới trọng thương và nổi giận công tâm, trực tiếp hôn mê đi.

Vân Triệt lạnh lùng nhìn Lạc Trường An, không nói gì. Thánh Vũ giới dù sao cũng là tinh giới thượng vị trong tinh giới thượng vị, cấp bậc như vậy, Trụ Thiên giới sao có thể ngồi yên không để ý đến, Khư Uế tôn giả sẽ cứng rắn can thiệp, hắn cũng không hề ngoài ý muốn chút nào.

Thánh Vũ Giới Vương đưa tay, hút thân thể Lạc Trường An vào trong tay, sau đó mang theo hắn nhanh chóng rời đi, cũng không liếc nhìn Vân Triệt một lần nào nữa.

Nhưng Vân Triệt rõ ràng cảm giác được một luồng hàn mang khẽ quét mà qua từ trên người hắn.

Đây là trận chiến đầu tiên ý nghĩa chân chính ở cuộc chiến phong thần, thậm chí toàn bộ đại hội huyền thần của Vân Triệt... Ba ngày trước, hắn quả quyết không thể nào là đối thủ của Lạc Trường An, nhưng trận chiến ngày hôm nay, lại toàn thắng không hơn không kém!

Lấy huyền lực Thần Kiếp cảnh cấp tám toàn thắng Thần Linh cảnh cấp sáu, rung động mà nó mang đến có thể nghĩ. Hắn rời khỏi phong thần đài, quay lại chỗ ngồi xem cuộc chiến, gần như mọi ánh mắt vẫn đều rơi lên trên người hắn, mang theo kinh hãi thật lâu không cách nào thả ra.

Liền ngay cả người của Ngâm Tuyết giới cũng đều ngây ngốc nhìn Vân Triệt, hiển nhiên vẫn chưa lấy lại được tinh thần.

Băng Hoàng đại trưởng lão Mộc Hoán Chi nhìn chằm chằm vào Vân Triệt:

- Ngươi... Thật sự là... Vân Triệt? Ngươi... Rốt cuộc...

- Đại trưởng lão, đây là bí pháp mà tông môn đã chuẩn bị từ lâu cho Vân Triệt, xem ra rất thành công.

Mộc Băng Vân nói nhỏ.

- Hóa ra... Là thế.

Đám người Mộc Hoán Chi chậm rãi gật đầu, nhưng trong lòng lại tràn đầy kinh sợ. Lúc trước, Vân Triệt lấy huyền lực Quân Huyền cảnh liên tiếp đánh bại đệ tử Hàn Tuyết điện đã Thần Nguyên cảnh, bọn họ đều biết được, đã vì vậy mà kinh ngạc sâu sắc. Nhưng Thần Kiếp cảnh hậu kỳ chiến thắng Thần Linh cảnh trung kỳ, bọn họ vốn nghe những điều chưa hề nghe.

Đây cũng không phải"Bí pháp" gì có thể làm được.

- Vân huynh đệ... Thật tốt quá!

Hỏa Phá Vân kích động nói. Đều là người vì được lấy"Bí pháp" mà huyền lực bạo tăng, hắn tự nhiên sẽ không vì tò mò mà đi truy vấn vì sao Vân Triệt lại tăng lên to lớn như thế.

Mà bên cạnh hắn, cho dù Hỏa Như Liệt, Viêm Tuyệt Hải đều hai mắt trừng trừng, ánh mắt nhìn Vân Triệt, giống như nhìn chăm chú một quái vật không theo lẽ thường.

Ở một nơi rất xa, đôi mắt đang nhìn về phong thần đài nơi xa từ trên đám mây, ánh mắt thủy chung đuổi theo một người, từ hắn đánh quỳ Lạc Trường An trong một chớp mắt, đến hắn ở dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người đi xuống phong thần đài.

Hôm qua, nàng tận mắt nhìn thấy Vân Triệt lẻ loi một mình rời khỏi Trụ Thiên giới, tận mắt nhìn thấy đi vào trong huyền trận quay về... Khoảnh khắc khi bóng dáng hắn biến mất, nàng cảm nhận được một mất mát vĩ đại, như tâm hồn đột nhiên bị đào rỗng hơn phân nửa, nhưng đồng thời, trong lòng cuối cùng được bình an, hắn đi rồi... Cuối cùng đã đi.

Cầu ngươi... Vĩnh viễn đừng quay lại...

Nhưng mà, chỉ cách một ngày, hắn thế mà lại đã quay lại.

Mang theo lực lượng giống như thoát thai hoán cốt, liền ngay cả ánh mắt cũng hoàn toàn không giống với lúc trước.

Trong lòng trở nên hỗn loạn không chịu nổi, hỗn loạn đến chính nàng đều không thể nói rõ.

Nàng mất hồn mất vía nói nhỏ:

- Vân Triệt... Vì sao ngươi lại quay lại... Vì sao ngươi lại... Không chịu nghe lời của ta...

Lúc này, ánh mắt của nàng đột nhiên liếc sang bên, trong mắt vốn mờ mịt hỗn loạn trong nháy mắt trở nên âm hàn thấu xương, bởi vì nàng đã nhận ra một khí tức căm hận đến mức tận cùng, có chết đều sẽ không hết hận:

- Thiên... Diệp... Ảnh... Nhi!!

Sát khí điên cuồng nảy sinh từ chỗ sâu trong tâm hồn và trong mắt của nàng, nhưng lập tức lại bị nàng gắt gao áp chế, nàng xoay người, không tiếng động rời đi ra sau, nhanh chóng biến mất ở cuối chân trời.

Một phương hướng khác, Thiên Diệp Ảnh Nhi chậm rãi thu hồi ánh mắt, cạnh nàng, là lão giả khô héo một thân áo bào màu xám kia.

Lão giả khô héo thấp giọng nói:

- Tiểu thư, mới vừa rồi Thiên Sát tinh thần phát hiện ra tiểu thư. Nhưng nàng ta chẳng những không ra tay với tiểu thư, ngược lại chủ động rời xa, lấy tính tình của Thiên Sát tinh thần, thật sự kỳ quái. Chỉ có điều... Xem ra tiểu thư đã sớm tính trước kỹ càng.

- Nếu như không có người kia, nàng ta chắc chắn ra tay với ta, nhưng mà...

Cánh môi Thiên Diệp Ảnh Nhi nhẹ nhàng nhếch lên một độ cong tuyệt mỹ khiến cho tất cả nam nhi đông thần vực thất hồn lạc phách.

- Hả?

Thiên Diệp Ảnh Nhi nói:

- Cổ bá, từ giờ trở đi, ngươi canh chừng kỹ người tên Vân Triệt kia, trừ hắn ra, tất cả người khác, chuyện khác đều không cần xen vào nữa. Ta muốn đào ra tất cả bí mật ở trên người hắn!

- Thứ trên người hắn, nói không chừng còn thú vị hơn [Nghịch thế thiên thư] nhiều!

Trận chiến đợt thứ hai tổ kẻ bại cuộc chiến phong thần tiếp tục, trận đấu thứ hai này, một bên là"Người quen" của Vân Triệt -- Vũ Quy Khắc,còn bên kia, lại chính là... Lệ Kiếm Minh bị Duy Hận đồng quy vu tận!

Mặc dù Lệ Kiếm Minh chết, nhưng tên vẫn lưu lại trên cuộc chiến phong thần, cho nên một trận này mặc dù về tính chất Vũ Quy Khắc không phải không có đối thủ giống như Vân Triệt ngày hôm qua, nhưng kết quả không khác nhiều -- Vũ Quy Khắc trực tiếp thắng lợi, vào trận chiến vòng thứ ba tổ kẻ bại ngày mai.

Tiếp sau trận đầu Vân Triệt ngoài dự đoán của mọi người đơn phương nghiền áp làm nhục, trận thứ hai Vũ Quy Khắc không chiến mà thắng, bắt đầu từ trận thứ ba, mỗi một trận đều vô cùng kịch liệt. Dưới huyền lực không hề có chênh lệch rõ ràng, huyền khí nội tình và khống chế huyền công có vẻ quan trọng hơn. Mà chiến trường như cuộc chiến phong thần này, bọn họ không có ai không dốc hết toàn lực, tuyệt đối sẽ không giữ lại chút nào.

Một trận chiến lâu nhất, kéo dài hơn một canh giờ, mới phân ra thắng bại.

Khi trận chiến đợt thứ hai tổ kẻ bại kết thúc, thời gian đã gần đến chạng vạng, trận chiến ngày hôm nay, loại bỏ tổng cộng tám phong thần chi tử, tám người thắng vào trận chiến ngày mai.

Ba mươi hai phong thần chi tử, đến tận đây đã đào thải mười sáu người.

Mà danh sách đối chiến ngày mai, cũng vào lúc này hiện lên trên quầng sáng:

Trận chiến vòng thứ hai tổ phong thần:

Trận đầu: Viêm Thần giới [Hỏa Phá Vân] (Thần Linh cảnh cấp bảy) -- đối chiến -- Dao Tâm kiếm các [Quân Tích Lệ] (Thần Linh cảnh cấp mười)

Trận thứ hai: Thánh Vũ giới [Lạc Trường Sinh] (Thần Linh cảnh cấp mười) -- đối chiến -- Phúc Thiên giới [Lục Lãnh Xuyên] (Thần Linh cảnh cấp mười)

Trận thứ ba: Lưu Quang giới [Thủy Mị Âm] (Thần Linh cảnh cấp một) -- đối chiến -- Phi Tinh giới [Mộng Đoạn Tích] (Thần Linh cảnh cấp chín)

Trận thứ tư: Lưu Quang giới [Thủy Ánh Nguyệt] (Thần Linh cảnh cấp mười) -- đối chiến -- Thăng Dương thánh giới [Triều Phong] (Thần linh cảnh cấp chín)


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment