.
._600__2" class="block_" lang="en">Trang 600# 2
Chương 1201: Cuộc chiến linh hồn
Thủy Mị Âm giống như đã dự tính được Vân Triệt sẽ như thế, một đường huyền ảnh màu lam trước tiên hiện lên trước người nàng, huyễn thành một huyền trận loại nhỏ lóng lánh thủy lam quang hoa.
Rầm!!
Vân Triệt sóng khí áp chế, âm thanh khí bạo hết sức nặng nề, lại không thể áp chế được Thủy Mị Âm, trong tầm mắt, bóng dáng của nàng theo huyền trận màu lam thoáng hiện chậm rãi biến mất.
Mà khí tức của nàng, lại truyền đến từ trên không tương đương với xa xôi.
-"Ảo mộng điệp vũ"... Không hổ là thân pháp cao nhất ngay cả Thủy Ánh Nguyệt đều không thể tu thành, quả nhiên không giống với tầm thường.
Vân Triệt thầm khen một tiếng trong lòng, chỉ bằng Thủy Mị Âm dễ dàng trốn thoát khỏi áp chế của hắn như thế, thậm chí còn trong nháy mắt thoát khỏi khí tức tập trung như vậy,"Ảo mộng điệp vũ" của nàng tuyệt đối không hề thua kém gì Đoạn nguyệt phất ảnh -- đương nhiên, là Đoạn nguyệt phất ảnh chưa tu đến viên mãn.
Vân Triệt nhanh chóng lại một lần nữa tập trung vào khí tức của Thủy Mị Âm, mà phản kích của Thủy Mị Âm cũng vào lúc này đã đến, trong lúc tay nhỏ bé vung lên,"Huyễn tâm điệp ngữ" nở rộ lam hoa, một màn nước nháy mắt tràn ngập bầu trời, lật úp xuống.
Huyền công hệ băng thuộc chi nhánh hệ thủy, nhưng về năng lực công kích, khống chế, phòng ngự mà nói, toàn phương diện còn hơn huyền công hệ thủy thuần túy, chỉ riêng tình thế xấu khó có thể khống chế. Cho nên, ở trong thần giới, huyền giả nghe nhiều đến huyền công thủy hệ, chín thành đều là hệ băng, hệ thủy thuần túy có thể nói cực nhỏ.
Mà chủ huyền công của Lưu Quang giới"Lan tinh phú" chính là huyền công thuộc hệ thủy thuần túy, lại có thể đứng hàng một trong tam đai tinh giới mạnh nhất dưới Vương giới của đông thần vực, có thể nghĩ đây tuyệt đối không phải huyền công hệ thủy tầm thường có thể sánh bằng.
Nhưng mà, cho dù hệ băng hệ thủy, đối với Vân Triệt có được thủy linh tà thể mà nói, đều không hề có uy hiếp đáng nói!
Huống chi, màn nước này trừ bỏ thoạt nhìn đặc biệt khổng lồ ra, không hề có khí thế uy hiếp, Vân Triệt nhảy dựng lên, thân kiếm tùy ý đánh vào, nghe"Xoẹt" một tiếng, màn nước đầy trời giống như vải vóc dễ dàng bị xé ra, lộ ra bầu trời xanh thẳm bị che đậy trong ngắn ngủi... Nhưng mà, hắn còn chưa kịp nhìn thấy bóng dáng của Thủy Mị Âm, màn nước thứ hai liền đột nhiên phủ xuống, lại phong tỏa tầm mắt của hắn.
Cũng vào một khắc này, khí tức của Thủy Mị Âm, cũng đột nhiên biến mất.
Vân Triệt ngạc nhiên, vừa định lại một lần nữa xé mở màn nước, bỗng nhiên chân mày chợt động.
Không đúng!!
Thân hình Vân Triệt đột nhiên khựng lại, như ngừng lại giữa không trung, huyền khí trên người bay bổng, nhưng hai mắt, lại chậm rãi khép lại, ý thức cấp tốc chìm vào bên trong nội tâm.
Ở trên phong thần đài này chìm vào ý thức, vốn là cử chỉ nguy hiểm, nhưng Vân Triệt chẳng những chìm vào, còn chìm vào nhiều tròn tám phần, chỉ chừa lại hai phần ý thức bên ngoài, không thể nghi ngờ toàn thân đều là sơ hở.
Không gian linh hồn tinh thần lấp lóe, hoàn toàn yên tĩnh, không hề có gì khác lạ. Nhưng Vân Triệt lại không lập tức thu hồi ý thức, mà tinh thần liền ngưng lại, kim mang hiện ra, kim ô thần hồn hóa thành một đường kim ô thần ảnh vĩ đại, nghểnh cổ hót vang, thế giới linh hồn của Vân Triệt nhất thời hóa thành một biển lửa.
Trong nháy mắt, vô số cánh bướm màu đen khéo léo nhẹ nhàng bị ánh lửa chiếu ra, sau đó cấp tốc bị đốt diệt, hóa thành mảnh vụn lơ lửng.
Mà chỗ"Hắc điệp" đã tiến vào tâm hồn hắn, trước khi phóng thích kim ô thần hồn, hắn chính là không hề phát hiện!
- A nha!
Trong biển lửa vang lên tiếng kêu thanh thúy của thiếu nữ.
- Đại ca ca, ngươi rất lợi hại! Lại bỗng chốc liền phát hiện!
Vân Triệt chậm rãi nói:
- Không, thật ra ta cũng không phát hiện được. Chẳng qua,"Mị hoặc" của ngươi xuất hiện một chút sơ suất nho nhỏ như vậy. Bầu trời bao la của Trụ Thiên giới vốn là màu trắng xanh, mà vừa rồi bầu trời ta nhìn thấy, lại mang một chút xanh thẳm. Ta liền biết, ta đã bị ngươi"Mị hoặc" vô thanh vô tức!
- Hả? Là thế này phải không...
Thiếu nữ nhỏ giọng tự nói.
Giọng Vân Triệt rất bình thản, nhưng thật ra tâm hồn buộc chặt, cảnh giác tới cực điểm, chỗ sâu ý thức càng tràn đầy kinh sợ.
Lúc trước hắn đã từng tận mắt nhìn thấy Mộng Đoạn Tích thất bại thảm hại dưới hồn lực của Thủy Mị Âm, cho đến một khắc bị bại vẫn không biết bản thân đã sớm ở trong mị hoặc của Thủy Mị Âm. Lúc đó mặc dù hắn kinh thán với chuyện hồn lực của Thủy Mị Âm không giống tầm thường, nhưng tuyệt đối tự tin với tinh thần lực của mình, quả quyết sẽ không chật vật giống như Mộng Đoạn Tích, ít nhất không đến nỗi ngay cả mị hoặc cũng không biết.
Nhưng giờ phút này hắn mới giật mình hồn lực của Thủy Mị Âm là khủng bố hạng nào.
Lúc giao thủ, hắn đã nâng cao linh hồn cảnh giác, nếu linh hồn công kích đến gần, hắn sẽ chặt chẽ nắm bắt, thậm chí có thể thuận thế phản kích.
Nhưng mới vừa rồi, nếu không phải trầm ý thức xuống, hắn chính là một chút cũng không nhận thấy được thế giới tinh thần của mình đã bị xâm nhập.
Dưới không hề đề phòng bị xâm nhập không tiếng động cũng thôi đi, nhưng mình rõ ràng đã toàn bộ tinh thần đề phòng...
Chẳng lẽ, hồn lực của nàng, lại có thể không cần để ý đến linh hồn phòng ngự, tùy ý tiến vào trong thế giới linh hồn của người khác!?
- Hì, đại ca ca, ngươi đoán đúng rồi đó!
Lúc Vân Triệt đang kinh nghi, thế giới tinh thần bỗng nhiên vang lên tiếng cười nhẹ của thiếu nữ:
- Linh hồn của ta, có một cái tên kỳ cục là"Vô cấu thần hồn", phụ thân nói, đây là do lây dính lực lượng hồng mông nguyên thủy mà sinh ra, là linh hồn tinh thuần nhất thuần khiết nhất trong hỗn độn, sẽ bị toàn bộ linh hồn không phải tà ác thân thiết, cho nên có thể thật dễ dàng xâm nhập thế giới linh hồn của những người khác nha.
- Linh hồn của đại ca ca rất mạnh cực kỳ mạnh, lại bị ta đây dễ dàng xâm nhập như vậy, nói rõ đại ca ca, thật ra có linh hồn thật tinh thuần đó!
Vô cấu... Thần hồn!?
Giống với"Vô cấu thân thể" mà Mộc Huyền Âm từng đề cập tới, vì khí tức hồng mông nguyên thủy nhất mà sinh ra!?
- Tinh thuần? A... Linh hồn của ta có thể không xứng với hai chữ này.
Vân Triệt nói, đột nhiên sửng sốt, sau đó hồn âm trầm xuống:
- Ngươi... Có thể"Nhìn thấy" tâm niệm của ta?
Thiếu nữ lại cười ngọt ngào:
- Hi hi hi! Bởi vì bây giờ ta đang ở trong thế giới linh hồn của ngươi nha!
"..." Một người có thể biết được suy nghĩ của bản thân mình bất cứ lúc nào, đây là chuyện đáng sợ đến cỡ nào. Mà nếu tiếp tục như vậy, nàng rất có thể sẽ xâm nhập đến ký ức của mình.
Thế giới tinh thần của Vân Triệt lại một lần nữa thắt chặt, trầm giọng nói:
- Được... Ta đây liền... Trước tiên đuổi ngươi ra khỏi thế giới tinh thần của ta!!
Ầm ầm!!
Thế giới tinh thần của Vân Triệt bạo liệt viêm quang, phượng hót vang trời, mỗi một sợi tinh thần lực của Vân Triệt đều hóa thành kim ô bạo viêm, hóa trọn thế giới tinh thần thành biển lửa triệt để.
Kim ô thần hồn dữ dằn giống như kim ô thần viêm, tất cả ngoại vật, đều sẽ bị đốt diệt toàn bộ.
Nhưng trong biển lửa tinh thần đầy trời, lại có vô số hắc điệp nhẹ nhàng nhảy múa, từng con hắc điệp mất mạng trong biển lửa, lại nhanh chóng sẽ có hắc điệp mới bay vào, theo kim viêm thiêu đốt, hắc điệp chẳng những không bị đốt diệt hầu như khong còn, ngược lại càng ngày càng nhiều, cũng dần dần bay lượn về chỗ thế giới linh hồn càng sâu hơn.
Ý niệm của Vân Triệt vừa chuyển, thoáng chốc biển lửa thay đổi, biến kim sắc hỏa diễm cháy rực bỗng nhiên thành vô số viêm điệp bay múa, ánh lửa nóng cháy bổ nhào lên đánh về phía hắc điệp.
Hồng điệp, sát chiêu mạnh nhất của kim ô hồn lực. Năm đó Vân Triệt chỉ cần bằng vào"Hồng điệp lĩnh vực", khuấy đảo Hắc Hồn thần tông lớn như vậy thành gà bay chó sủa, toàn tông lòng người bàng hoàng, trong lòng run sợ.
- Wow! Đại ca ca, hồn lực của ngươi lại có thể có bươm bướm xinh đẹp như vậy, thật lợi hại!
Vân Triệt ngưng tụ hồn lực, tinh thần khẩn trương, thế giới linh hồn lại truyền đến giọng nói linh hoạt kỳ ảo mềm mại giòn tan của Thủy Mị Âm, trong giọng nói lộ ra vẻ vui sướng khi nhìn thấy sự vật tốt đẹp, không hề có dù chỉ một chút khẩn trương và cẩn thận dưới linh hồn ác chiến.
Rõ ràng là tư thái rất thoải mái!
Hồn lực hồng điệp cực kỳ bá đạo, dưới phóng thích, có thể dễ dàng đốt hủy tâm hồn của huyền giả thần đạo trong nháy mắt. Nhưng khi đánh về phía hắc điệp, viêm quang thoáng hiện, chính là không cách nào lập tức đốt diệt hắc điệp, mà trong dây dưa ngắn ngủi, trong lúc nhất thời, thế giới linh hồn của Vân Triệt lúc sáng lúc tối, đàn bướm bay loạn.
Trên phong thần đài yên tĩnh quỷ dị, Vân Triệt đứng giữa không trung, hai mắt khép kín, vẫn không nhúc nhích. Thủy Mị Âm đang đứng ở phía sau hắn cách không đến ba mươi bước, mắt sáng nheo lại, cũng vẫn không nhúc nhích.
- Bọn họ đang... So đấu tinh thần lực?
Đôi mắt đẹp của Thủy Ánh Nguyệt bình thản, đã thấy được kết cục:
- Mị Âm có được vô cấu thần hồn, nếu như cưỡng ép so đấu tinh thần lực... Cho dù là Lạc Trường Sinh, cũng tuyệt đối không thể nào là đối thủ của Mị Âm, Vân Triệt đã chắc chắn thất bại!
Lưu Quang Giới Vương cũng khẽ gật đầu, Thủy Mị Âm trời sinh dị hồn, tinh thần lực của nàng có bao nhiêu khủng bố, không có ai rõ ràng hơn hắn người phụ thân này. Cho dù Vân Triệt phát hiện được linh hồn của mình bị xâm nhập, cũng nên lấy chiến lực chiếm cứ ưu thế tuyệt đối thu được cơ hội thắng, dám can đảm chính diện liều mạng đối chiến tinh thần với nàng, cực kỳ không khôn ngoan!
Trên người Vân Triệt, một luồng kim ô uy lăng không ngừng phóng thích, lúc mạnh lúc yếu, hiển nhiên dưới thúc giục kim ô thần hồn, không quá bao lâu, một luồng uy áp lạnh như băng đột nhiên chồng chất lên với uy lăng kim ô, rõ ràng phóng thích ra băng hoàng thần hồn.
Hai loại thần hồn đồng thời thúc giục, thân thể của Vân Triệt cũng đang run run rất nhỏ.
Mà trái lại Thủy Mị Âm, tròng mắt khẽ nheo, làn váy phất phới, như đang trong lúc ngủ mơ yên tĩnh, làm cho người ta vốn không cảm giác được một chút dấu vết hồn lực phóng thích.
Thế giới linh hồn của Vân Triệt, hồng điệp bay lượn, băng hoàng hót vang. Lam quang với viêm điệp đồng thời phong tỏa hủy diệt hắc điệp không biết xâm nhâp từ chỗ nào. Nhưng những hắc điệp này giống như vô cùng vô tận, cho dù Vân Triệt chống đỡ như thế nào, chính là thủy chung không thấy giảm bớt.
Ta liền không tin, ngươi một tiểu nha đầu còn chưa cai sữa như vậy, thần lực có thể thâm hậu hơn ta -- Vân Triệt gầm nhẹ một tiếng trong lòng, tinh thần lực càng thêm hung mãnh trào lên.
- Hừ! Ngươi mới là tiểu nha đầu không dứt sữa! Cho ngươi biết sự lợi hại của ta!
Ý niệm của Vân Triệt vừa mới lóe lên, liền vang lên tiếng hừ lạnh của thiếu nữ, mà"Trả thù" của nàng cũng ngay lập tức tới rồi, hắc điệp trong bay lượn đột nhiên chớp động lên u quang tối đen, một luồng cảm giác áp bách xa hơn lúc trước đột nhiên đè tới, khiến hồn quang của kim ô thần hồn với băng hoàng thần hồn đồng thời tối sầm lại.
"...!" Trong lòng Vân Triệt lại kinh hãi... Chẳng lẽ vừa rồi, nàng vốn không dùng toàn lực!?
Hắc điệp khẽ múa, cấp tốc giết chết viêm điệp, chỉ trong thời gian chẳng qua mười mấy giây, chính là xâm nhập gần ba thành không gian linh hồn của Vân Triệt, thế mà lại từng bước ép gần. Thế giới linh hồn bắt đầu bất an run run, cũng dần dần càng ngày càng run run kịch liệt.
Mà đúng lúc này, tất cả hắc điệp đột nhiên bay ra chung quanh, đảo mắt liền toàn bộ vô tung vô ảnh. Mà theo hắc điệp tản ra, một bước tranh huyền ảo xinh đẹp xuất hiện ở trước mắt Vân Triệt.
Hắn thấy được núi cao đứng sừng sững, mây mù mờ mịt, trời cao biển, trăng sao cùng tồn tại. Trong trời đất mờ mịt, một cảm giác nhỏ bé tự nhiên sinh ra. Dần dần, hắn bắt đầu nhìn thấy núi cao và mây mù đi xa, trời cao càng thêm mênh mông bát ngát, mà sự hiện hữu của mình cũng càng thêm nhỏ bé... Lại nhỏ bé... Nhỏ bé như hạt cát... Nhỏ bé như ở trước mặt ai đó... Nhỏ bé gần đến hư vô...
Đây là...
Vân Triệt hoảng sợ từ đáy lòng. Cảm giác tồn tại không bị khống chế cấp tốc mất đi, hắn biết rõ, khi cảm giác tồn tại hoàn toàn biến mất, đó là lúc tâm hồn hắn bị xâm nhập hoàn toàn, khi đó hắn sẽ bị Thủy Mị Âm khống chế, mặc nàng xâm lược.
Đầu tiên hắn bắt đầu giãy giụa, dưới kiệt lực giãy giụa cũng đặc biệt vô lực, cảm giác đáng sợ này, cũng như một chiếc thuyền con, vọng tưởng lật chuyển thoát khỏi biển cả. Dần dần, liền ngay cả sự tồn tại của kim ô thần hồn và băng hoàng thần hồn cũng mỏng manh đến gần như không thể nhận thấy.
Này... Điều này sao có thể!
Ta có được nhiều loại thần hồn trong người, tinh thần lực vượt xa người thường, lại dễ dàng bị áp chế đến trình độ quả thật thất bại thảm hại... Nàng rõ ràng là một tiểu nha đầu mới mười lăm tuổi!
Hắn càng giãy giụa, cảm giác tồn tại càng bạc nhược, ý thức, lấy tốc độ đáng sợ tuyệt luân mơ hồ đi.
Không được... Xem ra, cần phải phóng thích long hồn! Bằng không...
- Hả? Long hồn? Ngươi còn có được long hồn?
Bên trong tâm hồn, truyền đến tiếng thở nhẹ tràn đầy kinh ngạc của Thủy Mị Âm.
Vân Triệt không chỉ có được long hồn, còn cực kỳ đặc thù, linh hồn long thần duy nhất trong hỗn độn! Đây là một trong những át chủ bài lớn nhất của hắn, phong thần đài chúng mục nhìn chằm chằm, nếu không đến vạn bất đắc dĩ, hắn quả quyết sẽ không định dùng đến long hồn.
Nhưng mà, hồn lực của Thủy Mị Âm đáng sợ, vượt qua mong muốn của hắn vô số lần. Nếu như hắn tiếp tục giữ lại long hồn, liền chỉ có thảm bại.
Ngay khi Vân Triệt sắp sửa toàn lực phóng thích long hồn, bỗng nhiên tâm niệm vừa động... Đợi chút! Nàng có thể nhìn thấy suy nghĩ của ta bất cứ lúc nào...
Ừm...
Ừm?
Ừm!!
Tinh thần lực của Vân Triệt đột nhiên hoàn toàn bỏ qua giãy giụa, mặc kệ hồn lực của Thủy Mị Âm tùy ý xâm nhập, mà bên trong tâm hồn hắn, hiện lên một hình ảnh tươi đẹp:
Huyễn Yêu giới, Kim ô lôi viêm cốc, trong kết giới linh hồn kim ô thiết lập, xiêm y đẹp đẽ của tiểu Yêu Hậu, Phượng Tuyết Nhi rách nát đầy đất, toàn thân không thấy một mảnh, gắt gao quấn lấy trên người Vân Triệt. Hoặc tiểu Yêu Hậu ở trên, hoặc Phượng Tuyết Nhi ở trên, hoặc bị Vân Triệt đè cùng lên, hoặc vùi đầu giữa háng Vân Triệt... Hai ngọc thể hoàn mỹ như tinh nguyệt, lại đang làm chuyện dâm mị không chịu nổi nhất trên đời này với Vân Triệt.
Phịch!!
Thế giới linh hồn của Vân Triệt bỗng nhiên mãnh liệt chấn động, vang lên tiếng kêu sợ hãi bén nhọn nhất của thiếu nữ mà đời này hắn từng nghe được.
- A ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~