Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1200 - Chương 1202: Phong Thần Tứ Tử

. ._601__1" class="block_" lang="en">Trang 601# 1

 

 

 

Chương 1202: Phong thần tứ tử



Trong tiếng kêu sợ hãi bén nhọn nhất, hồn áp vô tình cướp đoạt đi cảm giác tồn tại của Vân Triệt ngược lại như nước vỡ đê, tán loạn trên phạm vi lớn. Tinh thần Vân Triệt chợt rõ ràng, kim ô thần hồn với băng hoàng thần hồn yên lặng hồi lâu đồng thời bùng nổ, không gian linh hồn bát ngát, lại một lần nữa lóng lánh lên băng lam và quang hoa màu vàng...

- Ngươi... Ngươi ngươi ngươi...

Tuy rằng Thủy Mị Âm còn nhỏ tuổi, nhưng bởi vì có được"Vô cấu thần hồn" ở cấp độ quá cao, đối với chúng sinh, có một ưu việt với cao quý bẩm sinh, hoàn toàn theo bản năng. Cho nên cho dù đối mặt với một đám cường giả chí cảnh của đông thần vực, nàng đều lạnh nhạt thong dong, cười nhẹ nhàng duyên dáng, cũng sẽ không sợ hãi cẩn thận giống như những huyền giả trẻ tuổi khác.

Nhưng giờ phút này, âm thanh của thiếu nữ lại tràn đầy hoảng loạn, không hề có một chút thong dong.

Cho dù linh hồn đặc thù của nàng khiến cho nàng có thể coi rẻ chúng sinh, nhưng về"Lịch duyệt" trên chuyện nam nữ, nàng lại là một tờ giấy trắng đến không thể trắng hơn, so với Vân Triệt kém ít nhất một vạn Thủy Ánh Nguyệt.

Âm hiểm hơn chính là, hình ảnh mà Vân Triệt hồi tưởng lại, cho dù là mẫu thân của Thủy Mị Âm, cho dù nữ tử phong trần kinh nghiệm vô số nhìn thấy đều sẽ mặt đỏ tai hồng, huống chi là thiếu nữ thuần khiết trong trắng mới mười lăm tuổi! Hơn nữa ý thức của Thủy Mị Âm ở ngay tại trong không gian linh hồn của Vân Triệt, suy nghĩ của Vân Triệt, đối với nàng mà nói đâu chỉ là"Rõ ràng"...

Linh hồn đánh sâu vào, to lớn bao nhiêu có thể nghĩ.

Theo hồn lực của Thủy Mị Âm hỏng mất, Vân Triệt áp chế lại, nháy mắt liền xua tan từng tầng hồn áp của nàng.

- Ngươi... Ngươi... Làm sao ngươi có thể... Ngươi... Thế mà lại... Ngươi tên xấu xa này!!

Giọng thiếu nữ run run rẩy rẩy, nói năng lộn xộn, hoảng loạn rất nhiều, còn ngầm mang khóc nức nở.

Vân Triệt trả lời rất vô tội:

- Hả? Ngươi đang nói cái gì vậy? Ta như thế nào? Vừa rồi ta chính là nhớ lại một chút... Hình ảnh ân ái giữa ta và các thê tử của ta mà thôi, chẳng lẽ có gì không được? A? Chẳng lẽ, ngươi cả như vậy cũng rình coi? Ngươi sẽ không phải... Là nữ hài hư chứ?

Bị Vân Triệt hung hăng tiết độc linh hồn, lại bị hắn trả đũa, hồn áp của Thủy Mị Âm càng run rẩy một trận:

- Ngươi... Ngươi... Ngươi mới là người xấu! Ngươi chính là người xấu! Ngươi ngươi... Ta muốn nói cho tỷ tỷ... Hu... Ta thật sự tức giận!!

Hồn lực tan tác bị cấp tốc ngăn cản, Thủy Mị Âm lại mạnh mẽ ngưng tâm, uy áp vĩ đại lại một lần nữa tràn ngập không gian linh hồn của Vân Triệt. Lúc này, phía trước Vân Triệt, một bóng dáng linh lung chậm rãi hiện lên, rõ ràng là Thủy Mị Âm... Nàng lại đang ở trong không gian linh hồn của Vân Triệt, hiện lên sự tồn tại của mình.

Phía sau nàng hắc điệp đầy trời, đang trong nhẹ nhàng nhảy múa bao trùm lấy hơn phân nửa không gian linh hồn của Vân Triệt. Hắc điệp huyễn mỹ mà thần bí, nhưng gây cho Vân Triệt lại là một uy áp khủng bố mênh mông trầm trọng, như trời cao sắp sụp xuống, ở dưới luồng uy áp này, tâm hồn Vân Triệt đột nhiên ngưng trọng, hắn gần như có thể tin tưởng, một khi luồng uy áp này chụp xuống, tuyệt đối có khả năng khiến cho ý thức của hắn hoàn toàn hỏng mất.

Thật hiển nhiên, Thủy Mị Âm thật sự nổi giận.

Chưa từng có ai dám khinh nhờn nàng, huống chi còn là khinh nhờn linh hồn vô sỉ nghiêm trọng như thế.

Dưới hắc điệp đầy trời, hồn ảnh của băng hoàng với kim ô lại cấp tốc ảm đạm thất sắc.

Độ khủng bố về hồn lực của Thủy Mị Âm, đúng là vượt xa dự đoán trước của Vân Triệt. Hắn luôn luôn tự tin tinh thần lực cường đại, nhưng ở trước mặt Thủy Mị Âm, có thể nói là thất bại thảm hại, nhất là lúc hồn lực của Thủy Mị Âm khai hỏa toàn bộ, hắn gần như ngay cả lực giãy giụa đều không có.

Tuổi mới nhỏ như vậy đã như thế, tương lai... Vốn không thể tưởng tượng.

Nhưng mà, đáng tiếc duy nhất chính là, nàng vẫn còn quá non mềm, nhược điểm lớn nhất, rõ ràng đã bại lộ ra ở trước mặt Vân Triệt.

Đối mặt với áp chế toàn lực dưới sự phẫn nộ của Thủy Mị Âm, Vân Triệt lại không hề biểu hiện ra chút chống cự nào, ngay trong khoảnh khắc khi Thủy Mị Âm kêu to một tiếng yêu kiều, hắc điệp nở rộ hắc mang, hồn lực hoàn toàn áp chế, bên trong tâm niệm của Vân Triệt, vừa đúng lộ ra một bóng dáng nữ hài.

Nàng một thân váy đen, trên thắt lưng thon thon buộc lên hắc điệp, có tròng mắt như bóng đêm, dung nhan như thiên sứ, cùng với tinh thuần như tinh linh, chính là Thủy Mị Âm.

Nàng thanh tú xinh xắn đứng đó, lại bị Vân Triệt đột nhiên xuất hiện đụng ngã nặng nề, sau đó vô tình xé ra quần áo của nàng, lộ ra một mảnh ngọc thể trắng bóng như tuyết, lại nhỏ nhắn mềm mại mảnh mai đến làm cho lòng người thương yêu.

Không gian linh hồn nháy mắt chấn động mạnh, hắc điệp đầy trời toàn bộ đứng khựng, hồn ảnh của Thủy Mị Âm trừng lớn mắt:

- A... Ngươi...

Nàng vừa mới kêu một tiếng giận dữ ra tiếng, liền bỗng nhiên ngây người... Sau đó, là một tiếng kêu sợ hãi còn bén nhọn hoảng sợ hơn trước mấy lần.

Bởi vì trong hình ảnh, thân hình quá mức bé bỏng của nàng đã bị Vân Triệt trực tiếp ôm lấy, chạm tới bên hông. Bị hắn đùa nghịch thành một tư thái cực kỳ hổ thẹn... Nàng đang trong kinh ngạc đến ngây người còn chưa phản ứng kịp, Vân Triệt lại chuyển thân thể nàng qua, bày thành một tư thế càng thêm hổ thẹn không chịu nổi, mặc kệ điên loan chà đạp.

- A... A... A a a a a a a a!!!

Tiếng kêu sợ hãi của thiếu nữ đầy rẫy từng góc thế giới linh hồn, hắc điệp đầy trời đang lóng lánh hắc mang trở nên hoàn toàn đại loạn, sau đó lại hỏng mất từng mảnh.

Vân Triệt chẳng những thủ đoạn cực kỳ vô sỉ ti tiện, thời cơ cũng cực kỳ âm hiểm... Vừa khéo chọn lựa khoảnh khắc Thủy Mị Âm toàn lực phóng thích hồn áp. mà lúc này đây linh hồn của Thủy Mị Âm hỏng mất, không chỉ là hỏng mất đơn giản như vậy, còn kèm theo phản phệ nghiêm trọng.

Mà vào thời cơ này, hồn lực của Vân Triệt hoàn toàn không hề giữ lại dâng lên, kim ô thần hồn và băng hoàng thần hồn vẫn luôn luôn yên lặng đồng thời bùng nổ, viêm quang với băng mang nháy mắt chiếu sáng tràn ngập toàn bộ không gian linh hồn.

Dưới Thủy Mị Âm hoàn toàn tự tan và Vân Triệt toàn lực phản chế, hắc điệp vốn chiếm cứ lấy ưu thế tuyệt đối bị trừ khử từng tầng, hồn ảnh của Thủy Mị Âm đã ở trong phản phệ dần dần trở nên mơ hồ, sau đó hoàn toàn biến mất.

Trên phong thần đài, Vân Triệt bỗng nhiên mở mắt, huyền khí trên người phóng thích, cả người như sao băng bay tới, đột nhiên bổ nhào lên Thủy Mị Âm, huyền khí mạnh mẽ trùm thẳng xuống.

Hậu quả của linh hồn phản phệ tuyệt đối còn trầm trọng hơn huyền khí phản phệ có cường độ ngang nhau, nghiêm trọng còn có thể tạo thành linh hồn bị thương nặng không thể nghịch chuyển. Linh hồn dưới tan tác, đương nhiên không thể có khả năng vận chuyển huyền khí, ở dưới uy áp của Vân Triệt, Thủy Mị Âm kêu lên một tiếng sợ hãi, nặng nền ngồi ngay đó, trên dưới toàn thân bị huyền khí phong tỏa chặt chẽ, không thể động đậy.

Lòng bàn tay của Vân Triệt nhằm về phía Thủy Mị Âm, dễ dàng ngăn chặn toàn thân nàng, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm thật dài.

Mà biến hóa bất ngờ giữa chừng, cũng khiến cho mọi người vì vậy mà kinh sợ, khu vực đang xem cuộc chiến vang lên kinh hô.

- Cái gì?

Thủy Ánh Nguyệt đột ngột đứng lên, vẻ mặt khó có thể tin.

Tình hình trước mắt... Hai người so đấu hồn lực, dĩ nhiên là Vân Triệt thắng?

Linh hồn của Vân Triệt và Thủy Mị Âm giao chiến trong thời gian không ngắn, nhưng cũng không có một ai có ý đồ lấy hồn lực thăm dò quá trình giao chiến. Bởi vì cố tình linh hồn thăm dò nhất định sẽ tạo thành can thiệp ở trên trình độ nhất định đối với linh hồn đối chiến giữa hai người, ở cuộc chiến phong thần này, là tuyệt đối không cho phép.

Cho nên, cũng không có ai biết quá trình"Ác chiến" giữa hai người. Nhiều lắm cảm giác được Vân Triệt đồng thời phóng thích ra kim ô thần hồn và băng hoàng thần hồn, còn hồn lực của Thủy Mị Âm phóng thích lại im hơi lặng tiếng, không vết không tích.

Dưới huyền lực áp chế tuyệt đối, bất kỳ kẻ nào đều nhìn thấy rõ, bây giờ chỉ cần Vân Triệt thoáng vận khí, là có thể dễ dàng lấy tính mạng của Thủy Mị Âm, cuộc tỉ thí này, kết quả đã rõ.

Vân Triệt không nhanh không chậm nói:

- Ngươi đã bị đánh bại, nhanh chóng nhảy... Hả?

Nói còn chưa nói xong, giọng nói của Vân Triệt rõ ràng bị khựng lại, ánh mắt cũng theo đó bị ngừng trệ.

Thủy Mị Âm ngây ngốc ngồi đó, hai mắt mông lung. Trên khuôn mặt ngây thơ che kín rặng đỏ kiều diễm, kéo thẳng đến gáy tuyết, trong lúc vô tình, chính là phóng thích ra yêu mị hoàn toàn không nên thuộc về độ tuổi này của nàng, đủ để hung hăng trêu chọc toàn bộ tiếng lòng và huyết dịch của nam nhân.

Dần dần, hai tròng mắt của nàng cũng bắt đầu đỏ lên, từ mông lung như sương, trở nên thủy quang trong suốt.

"..." Cho dù da mặt Vân Triệt dày như tường thành, cũng không tự chủ được tránh ánh mắt đi, giọng nói cũng bắt đầu chột dạ:

- Khụ, cái kia... Cái kia gọi là... Binh bất yếm trá, ta đây coi như là... Thủ đoạn bình thường, ngươi đừng tức giận nha.

Vân Triệt đè thấp giọng, cơ bản chỉ có Thủy Mị Âm mới có khả năng nghe được, từng chữ đều lộ ra chột dạ, liền ngay cả huyền khí áp chế trên người Thủy Mị Âm cũng không tự giác bắt đầu thu hồi.

Đây đâu chỉ là"Thủ đoạn bình thường" gì, quả thật đê tiện vô sỉ hạ lưu ác liệt tới cực điểm, huống chi đối diện vẫn còn là một tiểu cô nương choai choai. Lúc trước ở trong không gian linh hồn hành động của Vân Triệt đâu chỉ là khinh nhờn về linh hồn, quả thật không khác nào trực tiếp cường bạo nàng ngay mặt.

"..." Thủy Mị Âm cắn môi, trong mắt hơi nước mờ mịt, sau đó cuối cùng ngưng tụ thành hai giọt nước mắt trong suốt.

- Ta... Tuyệt đối... Không tha thứ cho ngươi!!

Nàng khẽ kêu một tiếng, bỗng nhiên xoay lưng lại, tránh thoát khỏi huyền khí áp chế của Vân Triệt, phi thân lên, khoảnh khắc khi nàng đứng dậy, hai giọt nước mắt trong suốt mà rơi, rơi vào trên phong thần đài, cũng yên lặng rơi vào chỗ sâu trong tâm hồn Vân Triệt.

Vân Triệt:"..."

Trong nháy mắt, Thủy Mị Âm đã trực tiếp bay ra khỏi khu vực phong thần đài, nhưng không lưu lại, cũng không trở lại khu vực chỗ Lưu Quang giới, thậm chí không chào hỏi phụ thân tỷ tỷ, cứ bay đi xa xa như vậy.

- Mị Âm!

Lưu Quang Giới Vương đứng dậy, mặt lộ vẻ nôn nóng. Mà bên cạnh hắn, Thủy Ánh Nguyệt đã lam ảnh thoáng động, đuổi theo Thủy Mị Âm, Vân Triệt rõ ràng nhận thấy được, lúc Thủy Ánh Nguyệt rời đi, ánh mắt hung hăng lườm về phía hắn một chút, sau đó, có vô số ánh mắt của Lưu Quang giới rơi vào trên người hắn... Bao gồm Lưu Quang Giới Vương ở trong đó.

Hắn rõ ràng cảm giác được nghi hoặc, thù địch... Còn có phẫn nộ ở trong các ánh mắt này.

Lúc trước bị Thủy Mị Âm bức bách đến tuyệt cảnh vốn không rảnh nghĩ nhiều. Mà giờ khắc này, hắn mới bắt đầu nghĩ đến tính nghiêm trọng của vấn đề.

Thủy Mị Âm là nhân vật bậc nào, ái nữ của Lưu Quang Giới Vương, phá vỡ lịch sử của toàn bộ đông thần vực, có thể nói là thiên chi kiêu nữ không người có thể bằng, ngay cả Trụ Thiên Giới Vương cũng mặt dày muốn thu nàng làm đệ tử... Còn bị từ chối.

Có thể nghĩ, Lưu Quang giới cưng chiều nàng đến mức độ nào.

Nếu như biết hắn đánh bại Thủy Mị Âm như thế nào mà nói... Lưu Quang giới chẳng phải sẽ ăn sống nuốt tươi hắn!

Hơn nữa đều không cần đến người khác, Lưu Quang Giới Vương tuyệt đối hận đến muốn đích thân động thủ!

Nghĩ đến đây, Vân Triệt nhất thời toàn thân ứa ra mồ hôi lạnh.

Chuyện như vậy, nàng... Chắc sẽ không nói cho người khác biết đi?

Vân Triệt âm thầm cầu nguyện trong lòng... Nếu không, lúc trước hắn vì hả giận đã hung hăng đắc tội Thánh Vũ giới, nếu lại thêm một Lưu Quang giới, vậy bản thân còn lăn lộn ở đông thần vực cái rắm!

Khư Uế tôn giả cũng sợ run một hồi lâu, mới đột nhiên hoàn hồn, vội vàng tuyên bố:

- Thủy Mị Âm rời khỏi khu vực phong thần đài, dừng bước cuộc chiến phong thần.

- Vân Triệt thắng, vào cuộc chiến vòng thứ bảy tổ kẻ thua ba ngày sau!

Hai trận quyết đấu ngày hôm nay đều kết thúc trong thời gian rất ngắn. Kết quả trận chiến giữa Quân Tích Lệ với Mộng Đoạn Tích bất cứ kẻ nào đều không ngoài ý muốn, mà kết quả trận chiến giữa Vân Triệt với Thủy Mị Âm, lại khiến người xem sửng sốt sững sờ.

Hành động quá mức dị thường kia của Thủy Mị Âm, cho dù là ai đều tin tưởng khi hai người giao chiến linh hồn nhất định đã xảy ra chuyện kỳ quái gì.

Vân Triệt đi xuống phong thần đài trong một đám ánh mắt mang theo sát khí lạnh như băng của Lưu Quang giới, vừa trở lại chỗ ngồi, Mộc Băng Vân liền thấp giọng hỏi:

- Xảy ra chuyện gì?

Vân Triệt tỏ vẻ nghiêm chỉnh nói:

- A... Không có gì, hồn lực của Thủy Mị Âm mạnh đến mức kinh người, ta suýt nữa bị đánh bại. Nhưng cũng may nàng không đủ"Kinh nghiệm", ta"Hơi chút" dùng hết một thủ đoạn"Nhỏ" mới miễn cưỡng thắng lợi. Cho nên nàng... Hình như tức giận.

Lấy hiểu biết của Mộc Băng Vân đối với Vân Triệt, hắn là người cực kỳ am hiểu che giấu cảm xúc, nhưng mới vừa rồi hắn nói một đống lời nói lại rõ ràng không đủ tự tin, hiển nhiên không phải đơn giản là"Thủ đoạn nhỏ" như vậy.

Nàng vừa định hỏi lại, bên kia, Hỏa Phá Vân đã khó kiềm chế được kích động kêu lên:

- Vân huynh đệ! Ngươi quả thật... Thật là lợi hại! Tứ cường! Bây giờ ngươi đã là một trong"Phong thần tứ tử"! Cũng chính là"Đông vực tứ thần tử" mới!!

Theo Vân Triệt đánh bại Thủy Mị Âm,"Tứ thần tử" của trận chiến phong thần phen này cũng theo đó mà sinh ra:

Theo thứ tự là Lạc Trường Sinh và Thủy Ánh Nguyệt của tổ kẻ thắng, Quân Tích Lệ với Vân Triệt của tổ kẻ bại.

Lúc trước Lạc Trường Sinh, Thủy Ánh Nguyệt, Quân Tích Lệ vốn đứng hàng"Đông vực tứ thần tử", mà Vân Triệt lại thay thế được Lục Lãnh Xuyên, cùng với ba thần tử khác sóng vai hàng ngũ tứ cường, cũng là người vào"Đông vực tứ thần tử" mới. Hơn nữa"Đông vực tứ thần tử" này sinh ra từ trong trận chiến phong thần, có vô số huyền giả của đông thần vực tận mắt chứng kiến, càng có quyền uy hơn lúc trước, càng làm cho người ta thuyết phục.

Xuất thân tinh giới trung vị, huyền lực mới chỉ Thần Kiếp cảnh cấp tám, so với ba thần tử khác đâu chỉ là cách biệt một trời. Nhưng mà, thấy Vân Triệt lần lượt sáng tạo ra kỳ tích, lần lượt đảo điên nhận thức của mọi người, đánh bại kẻ địch mà trong mắt bất cứ người nào đều thấy khó có khả năng đánh bại, đến giờ phút này, đã cho dù là ai đều sẽ không chất vấn tư cách của Vân Triệt. Ngược lại, khoảnh khắc khi hắn đứng hàng"Tứ thần tử", trước bia tinh thần của đông thần vực đều tràn đầy tiếng hoan hô, nhất là tinh giới trung vị và tinh giới hạ vị có số lượng nhiều nhất, không khỏi tiếng la rung trời.

Bởi vì đây là lần đầu tiên, tinh giới trung vị đạp xuống một đám tinh giới thượng vị, đứng song song với tồn tại đỉnh cao nhất thượng vị. Rung động với oanh động mà Vân Triệt mang đến trong trận chiến phong thần này, tuyệt đối còn vượt trên ba thần tử khác xa xa.

Dựa theo lúc trước âm thanh Trụ Thiên tuyên đọc, gia nhập"Phong thần tứ tử", lấy được tuyệt đối không chỉ là vinh quang vô thượng, còn nhận được thưởng cho đặc thù từ tứ đại Vương giới, chính là"Thưởng cho đặc thù" này là cái gì, bây giờ còn không có ai biết.

Cuộc chiến phong thần cũng không thêm bài vị chiến ngoài mức quy định, Thủy Mị Âm, Mộng Đoạn Tích ai là người thứ năm, ai là người thứ sáu, để cho Trụ Thiên giới căn cứ vào thực lực, biểu hiện của hai người tổng hợp lại đến phán định, đám người Lục Lãnh Xuyên, Hỏa Phá Vân cũng như thế.

Đối chiến tiếp theo, cũng vào lúc này xuất hiện trên quầng sáng... Cho dù tất cả mọi người đều đã biết được rõ ràng:

Cuộc chiến cuối cùng tổ phong thần (ngày mai):

Thánh Vũ giới [Lạc Trường Sinh] (Thần Linh cảnh cấp mười) -- đối chiến -- Lưu Quang giới [Thủy Ánh Nguyệt] (Thần Linh cảnh cấp mười)

Cuộc chiến vòng thứ bảy tổ kẻ bại (ba ngày sau):

Ngọc Tâm kiếm các [Quân Tích Lệ] (Thần Linh cảnh cấp mười) -- đối chiến -- Ngâm Tuyết giới [Vân Triệt] (Thần Kiếp cảnh cấp tám)

Hai trận đối chiến, chưa bắt đầu, kết quả đã ở trong lòng mọi người, hơn nữa đặc biệt rõ ràng.

Cuộc chiến giữa Lạc Trường Sinh với Thủy Ánh Nguyệt, chắc là Lạc Trường Sinh thắng. Quân Tích Lệ không phải là đối thủ của Lạc Trường Sinh, mà thực lực của Thủy Ánh Nguyệt với Quân Tích Lệ tương đương, tự nhiên cũng gần như không có khả năng có thể chiến thắng được Lạc Trường Sinh.

Còn cuộc chiến giữa Quân Tích Lệ và Vân Triệt... Tuy rằng, Vân Triệt đã hết lần này đến lần khác sáng tạo kỳ tích, lần lượt khiến mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, nhưng mà, cực hạn thực lực của hắn, khi chiến với Lục Lãnh Xuyên đã triển lộ không bỏ sót. Hắn thắng Lục Lãnh Xuyên, lại thắng cực kỳ miễn cưỡng, còn thực lực của Quân Tích Lệ, lại vượt xa trên Lục Lãnh Xuyên.

Cho nên, tuy rằng vô số huyền giả đang hô to ủng hộ vì Vân Triệt, nhưng không ai cho rằng hắn có thể đánh bại Quân Tích Lệ.

Trận chiến cuối cùng của tổ kẻ bại, tự nhiên chính là đối chiến giữa Quân Tích Lệ và Thủy Ánh Nguyệt.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment