.
._632__1" class="block_" lang="en">Trang 632# 1
Chương 1264: Mạch nước ngầm ở Tinh Thần
Thải Chi tỏ vẻ kinh ngạc:
- A? Tại sao?
- Không tại sao cả, muội cứ việc dạy là được.
- Nhưng mà, Thiên Lang ngục thần điển rất khó tu luyện, kiếm đầu tiên mà tỷ phu đã học là kiếm đơn giản nhất, mấy kiếm sau đó, không có Thiên Lang thần lực làm cơ sở, gần như không có khả năng tu thành được. Cho dù thật sự tu thành, không có Thiên Lang thần lực thúc giục, cũng không có hình dạng mà vô thần.
Thải Chi nói rất chân thành, dù sao nàng là người hiểu biết Thiên Lang ngục thần điển này nhất trên đời.
Mạt Lỵ không cử động:
- Ta nói, muội cứ việc dạy là được.
Thải Chi vẫn không hiểu:
- Ưm... Cho dù tỷ phu thật sự có thể tu thành toàn bộ thì như thế nào chứ? Thiên Lang ngục thần điển tuyệt đối không có khả năng truyền ra ngoài, nếu như bị phụ vương bọn họ biết được, chỉ mang đến phiền toái rất lớn cho tỷ phu.
- Bây giờ không giống khi xưa, một điểm này ta có biện pháp, muội không cần lo lắng.
Mạt Lỵ nói xong, ánh mắt đột nhiên chuyển sang, liếc về phía cửa điện, ánh mắt lập tức âm u lạnh lẽo.
-Hắn hiện đang ở Tinh Trần điện gần nhất, bây giờ muội phải đi, ta tới đuổi lão tặc này đi.
Bóng đỏ lóe lên, Mạt Lỵ đã biến mất ở trước mặt Thải Chi.
- Nha...
Tuy rằng lòng tràn đầy nghi hoặc, nhưng Thải Chi vẫn nhu thuận đáp ứng.
....
Trước Thiên Sát Tinh Thần điện, Tinh Linh quỳ một gối trên đất. Trước người của hắn có hai bóng dáng cao lớn đứng vững, trên người hai người không hề có huyền khí dao động, nhưng lại phóng thích ra uy áp vô hình làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
Tinh Thần đế Tinh Tuyệt Không.
Thiên Nguyên tinh thần Đồ Mi.
Toàn thân Tinh Linh căng thẳng, vẫn không nhúc nhích. Hắn đã biết Tinh Thần đế không hề bước vào Tinh Thần điện, không phải Tinh Thần đế không muốn, mà vì mỗi lần đều ăn canh bế môn. Nhưng lần này Tinh Thần đế đột nhiên đến đây, còn mang theo Thiên Nguyên tinh thần, nguyên nhân hiển nhiên dễ thấy.
Bóng đỏ lóe lên, Mạt Lỵ đứng ở trước điện, đối mặt với Tinh Thần đế, trong mắt nàng lại hoàn toàn lạnh như băng, không hề có dù chỉ một chút tình cảm, giọng nói lạnh lùng:
- Lão tặc, ngươi tới làm cái gì!
Mạt Lỵ đối đãi như vậy, Tinh Thần đế đã sớm thành thói quen, hắn không hề tỏ vẻ giận dữ, lạnh nhạt nói:
- Ta tới mang Vân Triệt đi, ta có chút chuyện muốn hỏi hắn.
Mạt Lỵ híp mắt lại, cười lạnh một tiếng rất nhẹ:
- Hả? Một người thân phận thấp hèn, tu vi khó khăn lắm mới Thần Linh cảnh, lại muốn làm phiền ngươi đường đường là Tinh Thần đế tự mình đến mời, đây thật đúng là cực kỳ ngạc nhiên. Ngươi một lão tặc vô sỉ ngay cả nhân tính cơ bản nhất đều không có, lại trở nên bình dị gần gũi như thế từ khi nào!
Từng lời Mạt Lỵ nói ra mang theo trào phúng chua ngoa, sắc mặt của Tinh Thần đế chưa thay đổi, nhưng chân mày lại thoáng giật giật. Thiên Nguyên tinh thần Đồ Mi thở dài một tiếng, nói:
- Điện hạ, Vân Triệt kẻ này không giống tầm thường, ngô vương...
- Ngươi câm miệng cho ta!
Mạt Lỵ lạnh lùng kêu một tiếng, khiến Thiên Nguyên tinh thần im bặt giọng, nàng không hề liếc nhìn Đồ Mi, lạnh lùng nói:
- A, lão tặc, ngươi không đến hỏi ta nửa chữ, liền ở trước mặt toàn bộ đông thần vực tuyên bố ngươi mang Vân Triệt về là muốn để cho ta tự mình truyền thụ tinh thần toái ảnh cho hắn, tuy rằng ngươi tự chủ trương khiến cho ta ghê tởm, nhưng mà thôi... lần này coi như vận khí của ngươi không tệ, tiểu tử tên Vân Triệt này thật thuận mắt ta, ta đã như ngươi mong muốn, bắt đầu truyền thụ tinh thần toái ảnh cho hắn, hơn nữa sẽ luôn dạy hắn đến khi thông hiểu đạo lý mới thôi!
- Nhưng mà trước đó, ai cũng không thể quấy rầy! Ngươi vừa lòng rồi chứ!?
Câu nói sau cùng, Mạt Lỵ nói rất nặng, cũng mang theo ý tứ hàm xúc cảnh cáo nồng đậm.
Tinh Thần đế nhíu mày, giọng nói không hề gợn sóng như trước:
- Ngươi tự nguyện dạy hắn tự nhiên tốt nhất. Ta chỉ có vài lời muốn hỏi xin ý kiến của hắn, trong vòng một ngày, ta sẽ cho người đưa hắn về.
Mạt Lỵ cười lạnh:
- Một ngày? Ta nói lại lần nữa, trước khi hắn thông hiểu đạo lý tinh thần toái ảnh, ai cũng không thể quấy rầy! Đừng nói một ngày, nửa khắc cũng không được!!
Nói xong, Mạt Lỵ vung tay áo đỏ, lạnh lùng xoay người.
Tinh Thần đế nhíu mày:
- Đứng lại! Chuyện này cực kỳ quan trọng, không chấp nhận cho ngươi làm càn! Lập tức mang Vân Triệt ra!
- Vậy ngươi đại khái có thể thử xem!
Mạt Lỵ chưa quay người, nhưng không khí chung quanh lại chợt lạnh xuống, lạnh thấu xương tủy.
Thiên Nguyên tinh thần Đồ Mi đưa tay giữ chặt Tinh Thần đế, khẽ lắc đầu, sau đó ôn hòa nói:
- Do điện hạ tự mình truyền thụ tinh thần toái ảnh cho Vân Triệt vốn là ý tứ của ngô vương, điện hạ coi trọng như thế, đương nhiên không thể tốt hơn.
Sắc mặt Tinh Thần đế biến thành mềm đi, nhưng cuối cùng không mở miệng.
Mạt Lỵ lại đột nhiên lạnh lùng lên tiếng:
- A, đúng rồi, thuận tiện nói cho ngươi biết một chuyện. Ta chuẩn bị gả Thải Chi cho Vân Triệt, nghe hiểu chứ?
- Ngươi nói cái gì!?
Tinh Thần đế và Thiên Nguyên tinh thần đồng thời cả kinh.
Chân mày Mạt Lỵ thoáng giật giật, nàng biết câu nói này của mình tất nhiên sẽ khiến cho bọn họ kinh ngạc, nhưng mà phản ứng kịch liệt của hai người lại rõ ràng vượt qua khỏi mong muốn của nàng.
Tinh Thần đế tiến lên trước một bước, vẻ mặt tức giận, câu nói bất ngờ của Mạt Lỵ quả thật là long trời lở đất đối với hắn:
- Quả thật... Ăn nói xằng bậy!
- Thế nào? Ngươi không đồng ý?
Mạt Lỵ nhếch mày lạnh giọng.
Tinh Thần đế trầm giọng nói:
- Hừ, chuyện vớ vẩn như vậy, sao ta có thể đồng ý! Thải Chi... hứa gả cho Vân Triệt? Sao ngươi lại sẽ có ý tưởng vớ vẩn như vậy!
Mạt Lỵ cười lạnh nói:
- Lão tặc, dường như ngươi đã lầm một chuyện. Chuyện này, là ta “Nói cho” ngươi, chứ không phải trưng cầu ý kiến của ngươi!
- Ta là phụ thân của nàng, đại sự kết hôn của nàng, phải do ta toàn quyền quyết định!
Bên trong mắt của Mạt Lỵ toàn là trào phúng:
- Phụ thân của nàng? Bằng... ngươi... cũng... xứng!?
Sắc mặt Tinh Thần đế cứng đờ, nghẹn họng mất mấy giây mới lên tiếng nói:
- Thải Chi không chỉ là nữ nhi của ta, còn là tinh thần dưới tay ta, cho dù như thế nào, nhất định phải nghe theo mệnh lệnh của ta! Chuyện này ta tuyệt đối không chấp nhận!
Mạt Lỵ khoanh hai tay trước ngực, đôi mắt híp lại, sâu xa nói:
- Chuyện này thật kỳ quái nha. Tuy rằng xuất thân của Vân Triệt thấp hèn, nhưng hiện giờ hắn lại là nhân vật mà toàn bộ thần giới chạm tay có thể bỏng, “Thiên đạo chi tử” trong dự đoán của Thiên Cơ giới, lại còn cái gọi là tiên đoán chân thần. Long hoàng muốn nhận hắn làm nghĩa tử, Trụ Thiên thần đế muốn nhận hắn làm đệ tử thân truyền, Phạm Thiên thần đế càng khẩn cấp muốn gả Thiên Diệp Ảnh Nhi cho hắn... Mà ta muốn gả Thải Chi cho hắn, phản ứng đầu tiên của ngươi lại là phản đối mãnh liệt đến như vậy?
Sắc mặt Tinh Thần đế hơi biến đổi, lại bị hắn nhanh chóng giấu đi:
- Tương lai của Vân Triệt kẻ này đúng là không có giới hạn, nếu có thể giữ hắn ở lại Tinh Thần giới, tự nhiên là chuyện tốt. Nhưng mà, tuổi của Thải Chi còn nhỏ, còn xa mới đến lúc bàn luận chuyện kết hôn. Nàng lại vừa mới kế thừa Thiên Lang thần lực không lâu, thần lực còn chưa hoàn toàn dung hợp, sao có thể vì chuyện này mà phân tâm!
- Còn nữa, Thải Chi cũng là tinh thần, lại là nữ nhi của bổn vương, chung thân đại sự của nàng là việc trọng đại của toàn đông thần vực, phải hết sức thận trọng. Tuy rằng Vân Triệt có thiên phú khác người, nhưng ngươi hoàn toàn không biết gì về xuất thân, phẩm tính của hắn... Sao có thể qua loa như thế được!
Ánh mắt Thiên Nguyên tinh thần khẽ nhúc nhích... Đến cấp bậc địa vị như Tinh Thần đế, vốn tích chữ như vàng, nhưng hắn lại đột nhiên giải thích nhiều lời như vậy, đã tương đương lộ ra một chút “Sơ hở”.
Mạt Lỵ không hề nhúc nhích, mắt lạnh như lưỡi dao, giọng nói âm trầm:
- Lão tặc, chuyện này, ta đã quyết định, cho dù ngươi có ngàn vạn lý do cũng không can thiệp được vào chuyện này! Ta sẽ gả Thải Chi cho Vân Triệt ở trước bài vị của mẫu thân và dì, không cần ngươi báo cho thiên hạ biết, không cần thịnh lễ bái yến, càng không cần ngươi tán thành và ra mặt, bởi vì ngươi không xứng! Ta đặc biệt nói cho ngươi biết một tiếng đã cho ngươi thể diện lớn lắm rồi!
- Ngươi...
Tóc của Tinh Thần đế lập tức dựng thẳng lên, giận tím mặt, nhưng cánh tay hắn lại đột nhiên bị một cánh tay cấp tốc nắm chặt, Thiên Nguyên tinh thần tiến lên phía trước, cười hề hề nói:
- Chuyện này quá mức đột ngột, cũng khó trách ngô vương sẽ kích động như thế. Nhưng mà, hành động lần này của điện hạ nghĩ kỹ lại cũng là một chuyện tốt khó có được. Vân Triệt thân có chín tầng lôi kiếp, từ xưa đến nay chưa hề có, mà nếu bàn về dung mạo, tu vi, địa vị, nữ tử bên trong đông vực không ai có thể bằng Phạm Đế thần nữ, ngay cả nàng ta muốn gả cho Vân Triệt còn không được, nếu như Thải Chi điện hạ có thể kết được lương duyên với Vân Triệt, tất nhiên là chuyện tốt đối với Tinh Thần giới chúng ta.
Chân mày Tinh Thần đế giật giật, hắn sâu sắc liếc nhìn Thiên Nguyên tinh thần, cuối cùng không nói gì nữa.
- Chính là, ngay cả Phạm Đế thần nữ đều bị Vân Triệt cự tuyệt, điện hạ muốn làm chuyện này, sợ rằng trở ngại lớn nhất không phải ở ngô vương, mà là Vân Triệt.
Mạt Lỵ lạnh lùng nói:
- Hừ, chuyện này không cần các ngươi quan tâm! Vân Triệt đã đáp ứng rồi!
“...?” Thiên Nguyên tinh thần lộ vẻ kinh ngạc.
- Vân Triệt lấy trọng kiếm làm vũ khí, mà kiếm quyết trọng kiếm mạnh nhất thế gian thuộc về “Thiên Lang ngục thần điển”. Ta cho hắn biết nếu cưới Thải Chi làm vợ liền có thể được Thải Chi truyền thụ “Thiên Lang ngục thần điển”, sao hắn có lý do cự tuyệt được!
Sắc mặt Tinh Thần đế lại thay đổi, khi mở miệng đã gầm nhẹ:
- Thiên Lang ngục thần điển là Thiên Lang thần quyết, sao có thể truyền ra ngoài, quả thật....
Tròng mắt của Mạt Lỵ lại lạnh lẽo thêm mấy phần:
- Điều kiện thứ ba để cho ta phối hợp với “Nghi thức”, đó là ngươi vĩnh viễn ngậm miệng đối với chuyện này! Lão tặc, ngươi tốt nhất nên biết rõ ràng, quyền chủ động của “Nghi thức” không phải nằm trên tay ngươi, mà đang trong tay ta! Nếu ngươi dám lật lọng, ta có vô số phương pháp khiến cho dã tâm của ngươi vĩnh viễn hóa thành hư ảo!
Không đợi Tinh Thần đế đáp lại nửa chữ, Mạt Lỵ đã lướt người đi, mang theo gió lạnh nháy mắt biến mất ở trước mặt hai người.
Từ đầu đến cuối cửa Tinh Thần điện đều khép kín, cự tuyệt bất cứ kẻ nào bước vào... Cho dù là Tinh Thần thần đế.
- Buồn cười!
Gương mặt Tinh Thần đế run rẩy, toàn thân phát run. Trong thiên hạ có thể khiến cho hắn thịnh nộ lại không phát tác được như thế cũng chỉ có Mạt Lỵ.
- Tinh Linh, ngươi lui ra, lời nói mới vừa rồi, một chữ cũng không được tiết lộ ra ngoài.
Thiên Nguyên tinh thần nói.
Tinh Linh không rên một tiếng, lui ra xa xa.
Thiên Nguyên tinh thần than nhẹ một tiếng, nói:
- Haizzz. Ngô vương, ngươi tức giận.
- Vì sao ngươi không để cho bổn vương ngăn cản việc này? Ngươi biết rõ ràng Thải Chi là...
Tinh Thần đế nói được một nửa, ngực phập phồng kịch liệt.
Thiên Nguyên tinh thần thong thả nói:
- “Nghi thức” đã đến gần, chúng ta đợi một ngày này đã lâu quá lâu rồi. Trận “Nghi thức” này không chỉ là chuyện có liên quan đến ngô vương, nó còn liên quan đến tương lai của Tinh Thần giới, không chấp nhận cho một chút sai lầm.
- Hiện giờ, cách “Nghi thức” cuối cùng chỉ còn lại thời gian không đến một năm, mọi chuyện đều chuẩn bị. Phạm Thiên thần đế muốn gả thần nữ cho Vân Triệt, đây đã là chuyện mà thần giới đều biết, mà nếu như ngươi cứ phản đối vô cùng kịch liệt chuyện Thải Chi điện hạ hứa gả cho Vân Triệt, rất có khả năng sẽ khiến Mạt Lỵ điện hạ sinh nghi. Nếu như nàng bởi vì vậy mà phát hiện ra “Trung tâm” của “Nghi thức” là Thải Chi điện hạ, mọi chuyện đều hỏng.
“...” Tinh Thần đế im lặng.
- Ở trước mặt “Nghi thức” sự tình liên quan đến ngô vương và tương lai của Tinh Thần giới, mọi việc đều có thể thoái nhượng, nhân tố gì có khả năng dẫn phát đến ngoài ý muốn đều tuyệt đối không nên tồn tại.
Ngực Tinh Thần đế phập phồng liên tiếp mười mấy cái mới cuối cùng bình tĩnh trở lại, hắn hơi nhắm mắt, thấp giọng nói:
- Ngươi nói không sai, ở ngoài “Nghi thức”, đều là việc nhỏ!
Đồ Mi gật đầu nói:
- Còn có một chuyện: Thần lực của Thiên Độc tinh thần đã quay về, là thời điểm bắt đầu tìm kiếm người phù hợp tiếp theo rồi.
- Chuyện này, đợi sau nghi thức rồi nói.
Tinh Thần đế xoay người sang chỗ khác, chính là không kiên trì muốn mang Vân Triệt đi, trực tiếp rời đi.
Thiên Nguyên tinh thần ngẩng đầu, nhìn vì sao lơ lửng trên không, trong tròng mắt già nua chớp động lên thần mang đủ để xuyên phá tang thương:
- “Thời gian” đã đến, nếu “Nghi thức” thành công, ngô vương sẽ thần lâm thiên hạ, không thể địch nổi. Tinh Thần giới cũng trở thành vì sao diệu thế, bễ nghễ chư thế.
- Một ngày này, cuối cùng đã đến...