.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1271" class="block_" lang="en">Trang 636# 1
Chương 1272: Thần nguyệt lên cao
Mộc Hoán Chi gật đầu, đáp lại:
- Lần này đi tới Nguyệt Thần giới, có lẽ sẽ là cơ hội duy nhất trong kiếp này của các ngươi, nhớ nói và làm cẩn thận, không được có hành động khác người gì, bằng không, cho dù tông chủ ở đây cũng không cứu được các ngươi!
Chúng đệ tử Băng Hoàng lên tiếng trả lời, trên mặt tất cả đều là vẻ hưng phấn khó nén. Vương giới vốn chính là cung điện trên trời đối với bọn họ, chỉ nhìn mà không thể chạm. Hiện giờ chẳng những vì đại hội huyền thần mà may mắn vào Trụ Thiên giới, bây giờ còn có thể đáp ứng lời mời tiến vào Nguyệt Thần giới, quả thật là may mắn cực lớn.
- Sư tôn sẽ đi chứ?
Vân Triệt nhỏ giọng hỏi.
Mộc Băng Vân nói:
- Sư tôn ngươi tránh đi đại hội huyền thần vì không muốn bại lộ tu vi hiện giờ của mình, tự nhiên sẽ không thể vào Nguyệt Thần giới.
Vân Triệt lộ vẻ thất vọng, nói khẽ:
- Bất tri bất giác đã rời khỏi tông môn lâu như vậy, hơi nhớ sư tôn... Vừa vào Trụ Thiên châu, lại phải thêm ba ngàn năm không thể gặp sư tôn.
Mộc Băng Vân liếc nhìn hắn, trong mắt tràn đầy ánh nhìn phức tạp khó nén. Nhưng sau đó, nàng đột nhiên ngẩn ra:
- Ngươi nói... Ngươi muốn vào Trụ Thiên châu?
Vân Triệt gật đầu:
- Ừm. Nàng đánh thức ta. “Chấn động” mà ta dẫn tới ở cuộc chiến phong thần còn nghiêm trọng hơn tưởng tượng của ta, tình cảnh hiện giờ của ta đã không phải có muốn vào Trụ Thiên châu hay không, mà là phải vào.
Mộc Băng Vân im lặng, sau đó khẽ gật đầu:
- Nàng nói không sai, sư tôn ngươi chắc chắn cũng đồng ý với quyết định này của ngươi. Về phần bên chỗ “Quê nhà” ngươi...
Vân Triệt được Mộc Băng Vân dẫn đi khỏi Lam Cực tinh, cũng tự nhiên biết được “Năm năm ước hẹn” mà Vân Triệt đã lập ra với Tiểu Yêu Hậu các nàng, nàng ngẫm nghĩ, dịu dàng nói:
- Ta sẽ nghĩ cách báo cho các nàng biết.
Xa xa, hết cột sáng này đến cột sáng khác lại sáng chói lên. Trận hôn điển hận không thể kinh động trên đời này của Nguyệt Thần giới cũng khiến cho quy mô của không gian truyền tống lần này cực kỳ to lớn. Nhưng mà, tuy từ Trụ Thiên thần giới dẫn dắt, nhưng năng lượng tiêu hao cho không gian truyền tống tự nhiên do Nguyệt Thần giới gánh vác.
Tuy Nguyệt Thần giới là Vương giới, nhưng truyền tống quy mô lớn như thế, cũng lỗ vốn.
Sau khi chờ đợi không lâu lắm, Mộc Hoán Chi đi đầu, người của Ngâm Tuyết tiến vào trong một thứ nguyên huyền trận, được truyền tống đến một Vương giới đông vực khác.
Hơn nữa một lần truyền tống này cũng không phải về phía bên ngoài Nguyệt Thần giới mà là trực tiếp vào bên trong Nguyệt Thần giới, còn là vương thành trung tâm Nguyệt Thần giới -- trước Thần Nguyệt thành.
Khí tức của Vương giới đều không giống nhau, nhưng linh khí đều nồng đậm tinh thuần vô cùng, cũng không phải tinh giới bình thường có thể sánh bằng. Đứng ở trước Thần Nguyệt thành, nhìn về phía cửa thành vĩ đại phóng thích ra quang mang như vầng trăng cao chừng vạn trượng ở phía trước, vô số huyền giả đều đứng ngây người ngay tại chỗ, trong lòng rung động tột đỉnh.
So với Tinh Thần giới và Trụ Thiên thần giới mà Vân Triệt đã đi qua, ánh sáng của Nguyệt Thần giới rõ ràng còn tối hơn vài phần, nhưng cũng khiến quang mang kiểu mặt trăng trên toàn bộ kiến trúc có vẻ càng thê thần thánh chói mắt. Dưới chân cũng là nguyệt quang thạch trải thành, mỗi một bước đều sẽ giẫm lên một mảnh quang vực giống như mộng ảo.
Trong thế giới của Tinh Thần giới có vô số tinh quang sáng sủa bay lượn, mà Nguyệt Thần giới lại giống như vĩnh viễn đắm chìm trong ánh trăng sáng ngời thuần khiết nhất, người mới tới Nguyệt Thần giới đều sẽ theo bản năng cho rằng mình đột nhiên bước chân vào trong một ảo cảnh thần bí.
Vân Triệt cũng không khỏi kinh thán một tiếng:
- Đây là Nguyệt Thần giới... Quả thật giống như đến một thế giới ở vị diện khác vậy.
- Nguyệt Thần giới thờ phụng lực lượng nguyệt thần, sở dĩ có thể trở thành Vương giới, lực lượng nguyệt thần hạch tâm mà có thể “Truyền thừa”.
Mộc Băng Vân nói với Vân Triệt.
Vân Triệt nói:
- Khi ta ở Tinh Thần giới, nghe nàng nói đến Tinh Thần giới thờ phụng lực lượng tinh thần, quan trọng nhất là lực lượng tinh thần có thể “Truyền thừa”. Về điểm này, Tinh Thần giới và Nguyệt Thần giới rất giống nhau.
Mạt Lỵ không chịu tới tham gia hôn điển này là chuyện quá mức bình thường. Mẹ đẻ của nàng vì Nguyệt Thần giới mà chết. Cũng bởi vì, Mạt Lỵ luôn luôn có hận ý sâu đậm đối với Nguyệt Thần giới.
- Tinh Thần giới và Nguyệt Thần giới đâu chỉ có một điểm tương tự này, hai giới có cực kỳ nhiều chỗ đều gần như giống nhau như đúc.
Vân Triệt:
- Hả?
Mộc Băng Vân giải thích:
- Căn cứ theo ghi chép lại, ở thời đại chư thần, tinh thần và nguyệt thần đều do đứng đầu sáng thế thần -- Tru Thiên thần đế Mạt Ách phong ra, tinh thần có tổng cộng mười hai người, nguyệt thần cũng giống vậy là mười hai người đều thuộc về dưới trướng của hắn, ở thời đại chư thần đều có địa vị cực kỳ cao, thần lực lưu lại tự nhiên cũng cực kỳ cường đại, còn có thể thông qua “Vật dẫn” phù hợp “Truyền thừa” đời đời.
Vân Triệt vẫn là lần đầu tiên nghe được những điều này.
- Tinh thần đế là một trong tinh thần, nguyệt thần đế cũng là một trong nguyệt thần. Dưới trướng tinh thần đều có tinh vệ, mà dưới trướng mỗi một nguyệt thần cũng có nguyệt vệ. Mỗi một thế hệ tinh thần với nguyệt thần thay đổi, phương thức và phương pháp truyền thừa cũng đều giống nhau như đúc.
Nói cách khác, trừ bỏ lực lượng hạch tâm khác nhau, một cái là “Tinh thần lực”, một cái là “Nguyệt thần lực”, cái khác Tinh Thần giới và Nguyệt Thần giới đều giống nhau như đúc.
- Như vậy, hai Vương giới tương tự, không tương thân tương ái giống như thân huynh đệ còn chưa tính, lại còn thành tử địch.
Vân Triệt lắc đầu, tỏ vẻ thổn thức.
Mộc Băng Vân nhàn nhạt nói:
- Lực lượng và kết cấu còn có thể tương tự, nhưng lòng người vĩnh viễn không có khả năng nhất trí. Tranh đấu ở cấp bậc Vương giới này cũng không phải chúng ta có thể bàn luận. Chúng ta vào đi thôi.
Mộc Băng Vân vừa dứt lời, trước mắt đột nhiên sáng rực lên. Một tầng vòng sáng không biết từ chỗ nào chiếu xuống, phủ lên một tầng sáng trong veo trên toàn bộ thế giới.
Vân Triệt theo bản năng ngẩng đầu, chung quanh cũng vào một khắc này truyền đến một mảng lớn tiếng kinh hô, kéo dài không thôi.
Trên trời cao xa xôi, không biết từ lúc nào xuất hiện một vầng trăng sáng trắng, nó treo ở trên không Thần Nguyệt thành, ánh trăng trắng xám, nồng đậm mà nhu hòa, chiếu rọi trọn vẹn Thần Nguyệt thành biến thành tòa thành huyễn nguyệt như chìm vào trong mộng ảo.
- Thần nguyệt lên cao! Là thần nguyệt lên cao!!
Bên tai Vân Triệt truyền đến vô số tiếng kêu kinh hãi giống nhau, bên cạnh hắn, Mộc Băng Vân nhìn lên vầng trăng trên không trung, cũng lẩm bẩm một tiếng rất nhẹ:
- Thần nguyệt lên cao...
- Thần nguyệt lên cao là cái gì?
Vân Triệt hỏi.
Thần nguyệt trên trời cao vẫn luôn chậm rãi đi lên, nhưng vầng sáng của thần nguyệt lại chẳng những không bởi vì vậy mà yếu bớt, ngược lại càng thêm nồng đậm. Đứng ở dưới vầng thần nguyệt này, toàn bộ thế giới đều trở nên thần bí mà hư ảo.
Vân Triệt cũng không biết, nguyệt mang của vầng thần nguyệt này không chỉ bao phủ Thần Nguyệt thành, tinh vực trăm triệu dặm chung quanh đều đắm chìm trong quang mang của thần nguyệt.
Tinh giới lân cận cũng bắt đầu cảm giác được ánh sáng biến hóa, bọn họ ngẩng đầu, vừa liếc mắt liền đã nhìn thấy được thần nguyệt đang lên cao... Dần dần, đến cuối cùng, gần như từng tinh giới của đông thần vực, từng cái góc đều có thể nhìn thấy một vầng thần nguyệt treo cao ở phương hướng Nguyệt Thần giới, phóng thích ra nguyệt mang còn sáng tỏ mộng ảo hơn vầng trăng chân thật.
Giống như tuyên bố với đông thần vực, thậm chí toàn bộ thần giới rằng Nguyệt Thần giới sắp có đại sự phát sinh.
Mộc Băng Vân thu hồi ánh mắt, nói nhỏ với Vân Triệt:
- Thần nguyệt lên cao, trong lịch sử tổng cộng chỉ từng xuất hiện hai lần. Lần đầu tiên, là Nguyệt Thần giới thành lập.
- Lần thứ hai, là Nguyệt Thần giới tuyên bố trở thành Vương giới của đông thần vực.
- Đây là lần thứ ba.
Vân Triệt chuyển mắt, mặt lộ vẻ kinh hãi.
- Nguyệt mang của vầng thần nguyệt này có thể bao phủ toàn bộ đông thần vực, cần mười hai nguyệt thần hợp lực lại mới có thể hoàn thành. Ở trong ghi chép lại, cũng chỉ có khi Nguyệt Thần giới phát sinh đại sự liên quan đến thay đổi vận mệnh mới có thể xuất hiện, dùng để chiếu cáo thiên hạ. Hai lần nguyệt thần lên cao trước đều là như thế.
- Mà hôm nay, ngày Nguyệt Thần đế hôn điển lại xuất hiện “Nguyệt thần lên cao”. Trận hôn điển này, lúc trước đã phách lối tới cực điểm, đưa tới vô số nghị luận âm thầm. Hiện giờ xem ra, nó còn càng không giống tầm thường hơn dự tính trước đó của mọi người.
- Mà trung tâm của tất cả, không thể nghi ngờ chính là thần hậu thần bí chưa từng xuất hiện.
- Nguyệt Thần đế đây là hận không thể thông báo cho toàn bộ sinh linh khắp thiên hạ này đều biết đến hắn cưới thần hậu mới này.
Vân Triệt líu lưỡi nói.
Mộc Băng Vân nói:
- Không chỉ có như thế. Nếu “Thần nguyệt lên cao” chỉ có thể xuất hiện khi vận mệnh của Nguyệt Thần giới xuất hiện một thay đổi quan trọng, như vậy, Nguyệt Thần thần hậu mới này...
Mộc Băng Vân không tiếp tục nói nữa, mà rơi vào trầm mặc. Bởi vì ngay cả chính nàng đều không cách nào tưởng tượng rốt cuộc là một nữ tử như thế nào mới có thể khiến Nguyệt Thần giới thân là Vương giới của đông vực lại lấy “Thần nguyệt” chỉ xuất hiện khi vận mệnh phát sinh biến hóa để chiêu cáo trên đời.
Cho dù Nguyệt Thần đế cưới long hậu hay thần nữ, cho dù cả hai người đều là thần hậu, đều tuyệt đối không đến mức như thế.
Khí tức chung quanh hoàn toàn ngưng trọng, toàn bộ huyền giả đông vực bị truyền tống tới đều dừng lại ngay tại chỗ, nhìn thần nguyệt lên cao, trong lòng dâng lên nghi hoặc với rung động giống như Mộc Băng Vân, nhất thời đều quên mất bước vào Thần Nguyệt thành ngay trước mắt.
- Kể cả ta cũng bắt đầu sinh ra tò mò với Nguyệt Thần thần hậu này.
Làm một người chỉ đến thần giới ba năm, gần như không hề hiểu biết và không hề có hứng thú đối với Nguyệt Thần giới, đối mặt với “Thần nguyệt lên cao”, thật ra Vân Triệt có thể được tính là một người lạnh nhạt nhất, hắn thuận miệng đoán mò nói:
- Băng Vân cung chủ, có Giới Vương của Vương giới nào đó trong thần vực khác là nữ không? Nguyệt Thần đế sẽ không phải muốn kết hôn với một Giới Vương Vương giới nào đó chứ?
- Thần đế hai giới kết thân, đây hẳn xem như là đại sự có thể thay đổi vận mệnh Vương giới.
Mộc Băng Vân nói:
-... Rất nhanh rồi sẽ biết. Chúng ta vào đi thôi. Đại trưởng lão, làm phiền che chở tốt cho đệ tử, đây là Nguyệt Thần giới, là nơi không tầm thường.
Mộc Huyền Âm giao nhiệm vụ cho Mộc Băng Vân vẫn luôn là chiếu khán tốt một mình Vân Triệt.
Thần Nguyệt thành cũng không tính là lớn, nhưng mà nơi này là thành trung tâm của Vương giới, là thánh địa của thánh địa trong thần giới, đi lại trong đó, cho dù là vương một giới đã trải qua vô số phong nguyệt tang thương đều sẽ theo bản năng chậm dần bước chân, thu liễm khí tức, chứ đừng nói đến huyền giả trẻ tuổi trước kia vẫn chưa từng hy vọng xa vời có thể vào Nguyệt Thần giới.
Chúng đệ tử Ngâm Tuyết giới đều đi theo sát phía sau các trưởng lão cung chủ, bọn họ không ngừng nhìn quanh bốn phía, trong hưng phấn lại mang theo nơm nớp lo sợ. Ở Ngâm Tuyết giới, bọn họ là đệ tử tinh anh Thần Hoàng được toàn bộ huyền giả ngưỡng vọng cực kỳ hâm mộ, nhưng bọn họ rất rõ ràng, vào Thần Nguyệt thành của Nguyệt Thần giới, cho dù hít thở một ngụm không khí của nơi này cũng giống như trời ban đối với bọn họ.
Tắm rửa quang mang thần nguyệt, đoàn người Ngâm Tuyết đã đi đến nơi hôn điển. Hai người đứng đầu nghênh đón khách mời một thân giáp nhẹ màu bạc giống nhau, hai mắt bình thản lại lộ ra sắc bén nhiếp tâm, khi ánh mắt quét tới, một luồng uy lăng không cố tình phóng thích nhưng vẫn làm cho người ta sợ hãi khiến cả đám đệ tử Ngâm Tuyết đều bị cứng đờ cả người, máu toàn thân đều gần như ngừng lưu động.
- Hai người này, là nguyệt vệ của Nguyệt Thần giới.
Mộc Băng Vân thấp giọng nói.
Nguyệt vệ thuộc về các đại nguyệt thần hoặc dưới trướng nguyệt thần sứ, tuy chỉ là hộ vệ nhưng lại có địa vị cực kỳ cao. Ở Nguyệt Thần giới chỉ thuộc về các đại nguyệt thần và nguyệt thần sử, cùng cấp với tinh vệ của Tinh Thần giới.
Có thể làm nguyệt vệ, thực lực thấp nhất cũng là Thần Vương cảnh, tương đương với một Giới Vương hạ giới, mà có thể làm nguyệt vệ cận thân cao cấp bên cạnh các đại nguyệt thần đều là Thần Quân! Bất cứ một người nào đều có thể so với Giới Vương của tinh giới trung vị.
Đó là sự khủng bố của Vương giới.
Lấy thân phận của Nguyệt Thần đế, tự nhiên không có khả năng tự mình đón khách. Phái ra hai đại nguyệt vệ đón khách đã đủ khiến phần lớn các huyền giả nơm nớp lo sợ... Thậm chí thụ sủng nhược kinh.
Mộc Băng Vân tiến lên trước, khẽ thi lễ, đồng thời đưa thiệp mời và hạ lễ cho hai đại nguyệt vệ.
Nguyệt vệ nhận lấy hạ lễ, thần thức đảo qua thiệp mời, vẻ mặt không hề biến hóa:
- Hoan nghênh khách quý Ngâm Tuyết, mời vào bên trong tùy ý an tọa.
Khi Vương giới và tinh giới thượng vị đến, nguyệt vệ sẽ cao giọng tuyên đọc, cũng có người hầu đặc biệt đón vào bên trong. Khách của Vương giới được đón vào chủ điện, ở trước chủ điện do Nguyệt Thần đế tự mình đón chào, còn khách mời của tinh giới thượng vị có thể vào ngoại điện. Có hai nguyệt thần sử đón chào.
Về phần khách mời của tinh giới trung vị và hạ vị, vừa không được tuyên đọc, cũng không có khả năng vào chủ điện và ngoại điện, mà tự do ngồi xuống ở ngoài ngoại điện.
Đối đãi khác nhau vô cùng rõ ràng này, nhưng không có bất cứ kẻ nào bất mãn trong lòng hay đáp lại câu oán hận, bởi vì cường giả có tư cách hưởng thụ đãi ngộ của cường giả, kẻ yếu nên thừa nhận đãi ngộ của kẻ yếu, đây là cách sinh tồn cơ bản nhất ở thần giới này, ở bất cứ vị diện nào.
Mộc Băng Vân khẽ gật đầu, dẫn dắt người của Ngâm Tuyết giới đi vào trong đó. Lúc này, một trong hai nguyệt vệ đột nhiên động chân mày: Ngâm Tuyết giới?
- Đợi chút!
Nguyệt vệ xoay người lại, trong giọng nói lại mang theo một chút vội vàng, ánh mắt nhìn thẳng vào trên người Vân Triệt:
- Vị này chính là Vân Triệt công tử?
Vân Triệt quay lại, gật đầu nói:
- Đúng là tại hạ, không biết có gì chỉ giáo?
Xác nhận thân phận xong, hai nguyệt vệ lúc trước vẫn luôn lãnh đạm này vội vàng tiến lên trước một bước, hành lễ thật sâu:
- Thần đế đại nhân chính miệng phân phó, Vân công tử là khách quý, tiến vào chủ điện.