Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1285 - Chương 1287: Lựa Chọn Trời Ban

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1286" class="block_" lang="en">Trang 643# 2

 

 

 

Chương 1287: Lựa chọn trời ban



Vân Triệt lại một lần nữa không cách nào lý giải:

- Cho nàng kế vị... Nguyệt Thần đế? Vì sao?

Nguyệt Thần đế có rai có gái, có mười một nguyệt thần khác, vì sao lại muốn để Hạ Khuynh Nguyệt mới đến Nguyệt Thần giới vài năm kế vị Nguyệt Thần đế? Không nói đến thân phận của nàng chính là “Nghĩa nữ”, khí tức huyền lực của nàng mới là Thần Linh cảnh sơ kỳ, còn không bằng mình đâu, so sánh với hai chữ “Thần đế” có khí thế áp đảo thiên hạ, cũng hoàn toàn không có khả năng phù hợp với nhau.

Chẳng lẽ bởi vì nàng có “Lưu ly tâm”?

Nguyệt Thần giới là tồn tại hạng nào, một trong bốn Vương giới của đông thần vực, có lịch sử và truyền thừa gần trăm vạn năm. Hạ Khuynh Nguyệt và Nguyệt Thần giới đã không có huyết thống, lại không có sâu xa... cũng bởi vì lưu ly tâm nên để cho nàng làm Nguyệt Thần đế? Quả thật tương đương với đưa Nguyệt Thần giới to lớn cho một người ngoài, chẳng phải vô nghĩa sao!?

Hạ Khuynh Nguyệt nói:

- Rất nhiều nguyên nhân. Bởi vì lưu ly tâm của ta, bởi vì linh lung thể của ta, có lẽ cũng bởi vì ta là nữ nhi của nương ta, càng bởi vì... nghĩa phụ đã không có lựa chọn nào khác.

Vân Triệt nghe càng lờ mờ:

- Ta có thể hiểu được lưu ly tâm. Năm đó Trụ Thiên giới cũng bởi vì có được một tổ tiên có lưu ly tâm mới có thể trở thành Vương giới. Nếu như nàng trở thành Nguyệt Thần đế, có lẽ cũng sẽ khiến Nguyệt Thần giới có được cái gọi là “Trời phù hộ”. Nhưng mà...

Hạ Khuynh Nguyệt tiếp tục nói:

- Sở dĩ Vương giới cường đại, chủ yếu là sự tồn tại của “Truyền thừa” đặc thù, có thể luôn luôn có lực lượng cấp bậc cao nhất, do đó không thể lay động. Mà muốn đạt được nguyệt thần lực tán thành, từ đó nhận được truyền thừa, hoặc cần thiên phú cực cao, hoặc cần độ phù hợp vừa đủ.

Vân Triệt đã sớm biết được một điểm này, tinh thần của Tinh Thần giới, nguyệt thần của Nguyệt Thần giới đều như thế.

- Nghĩa phụ ta kế thừa là nguyệt thần lực của “Tử khuyết” nguyệt thần mạnh nhất. Nhưng mà trong toàn bộ tử tôn của nghĩa phụ, lại không có một ai có tư cách nhận được thừa nhận của nguyệt thần lực, càng không có ai có thể kế thừa tử khuyết thần lực của nghĩa phụ. Mà “Linh lung thể” của ta lại có thể trở thành vật dẫn hoàn mỹ cho lực lượng.

- Nghĩa phụ nói, ta là lựa chọn duy nhất của nghĩa phụ, cũng là lựa chọn hoàn mỹ mà trời ban cho.

Vân Triệt nhíu nhíu mày, không hiểu nói:

- Chẳng lẽ nghĩa phụ của nàng chán ghét làm Nguyệt Thần đế? Cũng có lẽ, sau này trong tử tôn của hắn sẽ xuất hiện người phù hợp cũng chưa biết chừng, tại sao phải vội vã quyết định chuyện này như vậy?

“...” Hạ Khuynh Nguyệt thầm thở dài một tiếng, qua một hồi lâu mới nhẹ nhàng nói:

- Bởi vì thời gian của nghĩa phụ... cũng không còn thừa lại bao nhiêu.

Vân Triệt sửng sốt, kinh ngạc nói:

- Nàng nói cái gì?

Trong mắt Hạ Khuynh Nguyệt mông lung như sương. Nàng biết mình đi như vậy đại biểu cho cái gì, nàng triệt để hủy diệt tất cả tôn nghiêm của nghĩa phụ, hủy diệt đi kỳ vọng của hắn, cũng hủy diệt đi tâm nguyện cuối cùng của hắn và mẫu thân...

Nàng biết, cả đời mình đều phải sống trong áy náy với nghĩa phụ.

Nhưng mà nếu như không làm vậy, lại thẹn với Vân Triệt “Chết mà sống lại”.

Đến hôm nay, nàng mới chân chính rõ ràng năm đó khi mẫu thân làm ra lựa chọn đã thống khổ không chịu nổi nhường nào. Chọn ai cũng là sai, chọn ai cũng là tội.

Nhưng mẫu thân lại may mắn là bởi vì người nên hận mẫu thân, nên trách mẫu thân lại chân chính cho mẫu thân chân tình “Vô cấu”.

Nếu như Nguyệt Vô Cấu là nam tử, đối mặt với hai nữ nhân, lựa chọn của hắn sẽ không thống khổ, thậm chí có thể sẽ trở thành một đoạn giai thoại. Nhưng bởi vì là nữ tử, cho dù làm cái gì, lựa chọn điều gì, ở trong mắt người đời lại vĩnh viễn chỉ có “Ô nhục” với “Tội lỗi”... cho dù tất cả không phải là lỗi của mẫu thân, cho dù Nguyệt Thần đế chưa bao giờ hận mẫu thân.

Đây không thể nghi ngờ là bi ai rất lớn.

- Khuynh Nguyệt, nghĩa phụ của nàng hiện giờ hắn bao nhiêu tuổi?

Vân Triệt hiển nhiên không nhận thấy được tâm cảnh vẫn luôn hỗn loạn không chịu nổi của Hạ Khuynh Nguyệt, vừa nghĩ vừa nói.

- Một vạn bảy ngàn tuổi.

Hạ Khuynh Nguyệt trả lời.

Vân Triệt nhíu chân mày:

- Vậy không đúng đi. Ta từng nghe sư tôn nói, đến cấp bậc như Nguyệt Thần đế, tuổi thọ đều sẽ dài đến năm vạn tuổi, thậm chí có khả năng rất cao. Nguyệt Thần đế ngay cả một nửa còn chưa đến, làm sao có thể “Còn thừa lại không bao nhiêu”.

Giọng Hạ Khuynh Nguyệt như sợi tơ bay:

- Thiên Cơ tiên đoán.

Vân Triệt trợn trừng mắt, sau đó chợt bĩu môi một cái:

- Hả... ta còn tưởng là gì chứ, hóa ra là đám lão lừa đảo kia, lời đám lão lừa đảo kia mà các ngươi cũng tin?

Vân Triệt nhận định Thiên Cơ giới đều là một đám “Lão lừa đảo” đương nhiên không phải không có nguyên do. Hắn dưới trời giáng cửu kiếp nhưng vẫn bình yên vô sự là bởi vì thần lực Tà thần của hắn. Mà ba lão Thiên Cơ lại tuyên bố rằng bởi vì hắn là “Thiên đạo chi tử”, mặc dù thay hắn giải vây, nhưng bị Vân Triệt thật sự đội lên cái nón “Lão lừa đảo” như vậy.

Nhưng kỳ lạ thay các đại tinh giới của đông thần vực đều rất tin tưởng “Thiên cơ” và “Tiên đoán” này của Thiên Cơ giới, bao gồm cả tứ đại Vương giới. Đại hội huyền thần, ba lão Thiên Cơ còn cùng bàn với Vương giới.

- Cách mỗi ngàn năm nghĩa phụ sẽ tự mình đi Thiên Cơ giới một lần, mỗi lần lấy được “Thiên cơ”, đều sẽ ứng nghiệm, chưa từng có ngoại lệ.

Vân Triệt: “...” (thật sự chuẩn như vậy?)

- năm năm trước, là một lần cuối cùng nghĩa phụ đi Thiên Cơ giới, lấy được thiên cơ, là trong vòng mười năm sinh cơ của nghĩa phụ tất tuyệt.

Đây là “Thiên cơ” năm năm trước, nói cách khác, đến hiện giờ Nguyệt Thần đế còn nhiều nhất năm năm thời gian... Nếu như ứng nghiệm.

Vân Triệt quả quyết lắc đầu:

- Chuyện này không có khả năng! Tuổi thọ của Nguyệt Thần đế còn xa xa chưa tới, hôm nay ta vừa mới gặp được hắn, tinh khí thần quả thật tốt đến không thể tốt hơn. Nếu như nói bị người giết chết... Trên đời này, có ai có thể giết một thần đế?

Nếu nói ai đó có thể đánh bại Nguyệt Thần đế, Vân Triệt đương nhiên tin tưởng. Long hoàng có thể làm được, Thiên Diệp Phạm Thiên cũng có thể làm được.

Nhưng nếu như nói ai đó có thể giết Nguyệt Thần đế, đừng nói Vân Triệt, đoán chừng trên đời này đều sẽ không có ai tin.

Có thể làm thần đế, tu vi thần đạo đều là Thần Chủ chí cảnh. Tuy rằng Vân Triệt không hề biết rõ cảnh giới này rốt cuộc cường đại đến mức độ nào, nhưng lại biết được đến cấp bậc này, muốn chết còn khó hơn lên trời.

Cho dù ba thần đế khác của đông thần vực liên thủ muốn giết Nguyệt Thần đế, trừ phi Nguyệt Thần đế tự tìm đường chết, bằng không nếu như hắn không muốn, ba thần đế liên thủ cũng gần như không có khả năng giết được hắn.

- Nhưng nghĩa phụ lại tin tưởng, hơn nữa, trước khi đi vào Thiên Cơ giới lần đó, chính nghĩa phụ đã sớm có dự cảm tương tự.

Vân Triệt vẫn lắc đầu, sau đó thấp giọng nguyền rủa một câu:

- Cho dù trước đó chuẩn như thế nào, lời nói này vốn không cần tin tưởng. Ba lão lừa đảo kia, thật sự bịp bợm đủ sâu.

Hạ Khuynh Nguyệt buồn bã than thở:

- Nếu không ứng nghiệm tự nhiên là tốt nhất. Nhưng nghĩa phụ là Nguyệt Thần đế, nghĩa phụ tin tưởng, hơn nữa còn chuẩn bị sẵn sàng trước khi nó ứng nghiệm.

- Đối với nghĩa phụ mà nói, chuyện quan trọng nhất chính là tìm được người có thể kế vị. Nhưng trong tử tôn của nghĩa phụ lại không có một ai có thể kế thừa vị trí thần đế, toàn bộ Nguyệt Thần giới cũng không tìm thấy một ai có thể phù hợp với thần lực “Tử khuyết”.

- Cho nên, nghĩa phụ đã chọn ta.

- Tuy rằng nghĩa phụ nói ta là lựa chọn hoàn mỹ nhất của nghĩa phụ. Nhưng ta biết, dây là lựa chọn bắt buộc khi nghĩa phụ rơi vào đường cùng.

Vân Triệt lại vào lúc này lắc đầu:

- Không tuy rằng ta không phải là Nguyệt Thần đế. Nhưng nếu như vậy, có lẽ hắn cũng không phải đang an ủi nàng, nàng thật sự là lựa chọn hoàn mỹ nhất trời ban cho. Cho dù hiện giờ trong số tử tôn của hắn có một người có thể kế thừa thần lực của hắn, hắn vẫn sẽ lựa chọn nàng.

Hạ Khuynh Nguyệt nghiêng mắt đẹp đi, mang theo một chút khó hiểu.

- Nghĩa phụ của nàng không giống với chúng ta. Chúng ta chẳng qua mới chỉ vài chục năm cuộc đời, mà hắn đã gần hai vạn năm. Đối với người ở cấp bậc đó của hắn mà nói, tình thân linh tinh này thật ra đã rất nhạt nhẽo, không thể nghi ngờ quan trọng nhất đối với hắn là Nguyệt Thần giới đã dốc vào cả đời. Thân là Nguyệt Thần đế, ở trong lòng hắn Nguyệt Thần giới không thể nghi ngờ còn hơn tất cả.

“...” Trong lòng Hạ Khuynh Nguyệt cũng hiểu lời Vân Triệt nói.

- Con cháu không có người kế thừa thích hợp, hắn đúng là có thể truyền vị trí Giới Vương cho nguyệt thần khác. Nhưng mà thần lực “Tử khuyết” của hắn chẳng những mạnh nhất, còn làm bạn với hắn cả đời, cho dù là ai đều sẽ có tư tâm, hy vọng lực lượng làm bạn cả đời với mình vẫn ở đế vị. Mà nàng, nếu thật sự có thể kế thừa, lại còn kế thừa hoàn mỹ mà nói, vậy trong lòng nghĩa phụ nàng nhất định mừng rỡ như điên.

Cửu huyền linh lung thể... năm đó khi Mạt Lỵ đề cập đến với hắn, chính là nói đơn giản người có được cửu huyền linh lung thể, trong huyền mạch sẽ tự thành tiểu thế giới, có thể siêu thoát giới hạn và pháp tắc. Đây cũng là lý do vì sao mà nàng không có huyết mạch thần hoàng nhưng vẫn tu thành băng di thần công (Băng hoàng phong thần điển) ở Băng Vân tiên cung.

Đồng thời còn là lô đỉnh song tu tốt nhất trên đời.

Không nghĩ tới, linh lung thế giới trong huyền mạch kia lại còn có thể trở thành vật dẫn hoàn mỹ cho lực lượng gì đó...

Haizzz, trời cao này cũng thật sự quá tốt đối với Hạ Khuynh Nguyệt.

- Mà “Lưu ly tâm” của nàng, ở trong mắt người đời có thể mang đến trời phù hộ. Nếu nàng là Nguyệt Thần đế, tự nhiên sẽ mang đến trời phù hộ cho Nguyệt Thần giới. Đối với Nguyệt Thần đế mà nói, có lẽ, không có gì quan trọng hơn tương lai của Nguyệt Thần giới.

Đông thần vực đều rất tin tưởng chuyện “Lưu ly tâm” sẽ được trời phù hộ, Vương giới càng đặc biệt tin tưởng. Kể cả khi ở Thiên Huyền đại lục, Mạt Lỵ đề cập với hắn cũng vô cùng chính xác đề cập đến đây là thân thể trời phù hộ. Sau khi Hạ Khuynh Nguyệt rơi xuống không rõ, Mạt Lỵ đã không chỉ một lần nói với hắn, Hạ Khuynh Nguyệt đều có trời phù hộ, hoàn toàn không cần lo lắng.

Dù sao, Trụ Thiên giới tiền lệ khổng lồ này còn đứng ở nơi cao nhất ngạo thị đông thần vực, còn hơn cả Nguyệt Thần giới có lịch sử dài hơn nó, làm cho người ta muốn quên, muốn không tin cũng khó khăn.

- Nàng ở Nguyệt Thần giới những năm này, cũng đủ để cho nghĩa phụ nàng hiểu biết về nàng. Có lẽ trong này cũng có một phần là bởi vì tình cảm của hắn đối với mẫu thân nàng, nhưng chắc chỉ chiếm một phần rất nhỏ. Truyền thừa thần lực, tương lai của Nguyệt Thần giới mới là quan trọng nhất. Cho nên đối với hắn mà nói, nàng thật sự là lựa chọn trời ban, hoàn mỹ nhất.

“...” Hạ Khuynh Nguyệt không nói gì hồi lâu, giống như đang suy tư lời Vân Triệt nói.

Đến giờ phút này, Vân Triệt đã hoàn toàn rõ ràng, vì sao Hạ Khuynh Nguyệt lại nói trận hôn điển này để cho Nguyệt Thần giới xem.

Tuy rằng nàng có thể hoàn mỹ kế thừa “Tử khuyết” thần lực, có lưu ly tâm có thể mang đến trời phù hộ cho Nguyệt Thần giới, nhưng thân phận của nàng lại không thích hợp trở thành đế vương Nguyệt Thần

Nguyệt Thần đế có trai gái, Nguyệt Thần giới có thái tử, có nguyệt thần khác, có đủ loại phe phái. Nếu như bỏ qua đó mà truyền ngôi cho một “Nghĩa nữ” không có xuất thân từ Nguyệt Thần giới, thậm chí không ai biết, cho dù là mệnh lệnh của Nguyệt Thần đế, cũng nhất định sẽ đưa tới toàn giới vô cùng kịch liệt bài xích phản đối... nhất là thái tử Thần Nguyệt.

Nhưng nếu như truyền ngôi cho thần hậu liền hoàn toàn khác. Tuy rằng vẫn sẽ có lực cản, nhưng không thể nghi ngờ còn nhỏ hơn gấp mười gấp trăm lần.

Chính là...

Vân Triệt đột nhiên nói:

- Khuynh Nguyệt, Nguyệt Thần đế, Giới Vương của Vương giới, là thứ mà bao nhiêu người nằm mơ đều không dám mơ. Nhưng mà lấy tính tình của nàng, nàng thật sự nguyện ý sao? Hay là nàng chính là đơn thuần báo ân cho nghĩa phụ nàng?

Hạ Khuynh Nguyệt nói:

- Ta không muốn trái ý nghĩa phụ, nhưng trong đó cũng có nguyện vọng của bản thân ta.

- Hả?

Vân Triệt sửng sốt.

Tròng mắt Hạ Khuynh Nguyệt trở nên sâu thẳm, mái tó thật dài khẽ rơi xuống vai và trước ngực, ánh sáng trong độn nguyệt tiên cung chiếu rọi lên tiên nhan như mộng ảo của nàng:

- Cả đời ta say mê huyền đạo, cũng muốn đi đến cực hạn của huyền đạo nhìn xem. Vốn cả đời của ta cũng không nhất định có thể làm được. Nhưng mà kế thừa thần lực của nghĩa phụ, ta liền có thể một chiều hoàn thành tâm nguyện này.

- Những năm này, ta đã trải qua biệt ly người thân, tông môn thảm biến, còn có mấy lần mạng rơi xuống kiếp nạn, ta đã triệt để rõ ràng nhỏ yếu ở trên đời này có ý vị như thế nào. Ta không muốn vì ta nhỏ yếu mà chỉ có thể trơ mắt nhìn “Không như ý nguyện” hết lần này đến lần khác.

Nàng luôn luôn tìm kiếm huyền đạo mạnh hơn, những năm này tâm cảnh vẫn luôn luôn thay đổi. Mà một nguyên nhân chuyển biến rất lớn mà nàng không đề cập đến, đó chính là “Vân Triệt chết”.

- Kế thừa thần lực và đế vị của nghĩa phụ, đã có thể hoàn thành phó thác với kỳ vọng của nghĩa phụ, cũng có thể thực hiện theo đuổi từ trước cho tới nay của ta, ta không có lý do gì cự tuyệt.

- Thì ra là thế.

Vân Triệt chậm rãi gật đầu, vừa định nói gì nữa, toàn thân đột nhiên chấn động mạnh.

Trận hôn điển hôm nay của Nguyệt Thần giới, mặc dù là một màn nói dối như cuội, nhưng giống như Nguyệt Thần đế tuyên bố, đúng là một ngày quan trọng đối với hắn, càng quyết định tương lai của Nguyệt Thần giới... không hề khoa trương.

Nó xóa bỏ đi chuyện nhục nhã năm đó của Nguyệt Thần đế, cởi bỏ khúc mắc cho Nguyệt Vô Cấu để cho nàng yên tâm rời đi, hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của Nguyệt Thần đế với Nguyệt Vô Cấu, lót đường cho Hạ Khuynh Nguyệt kế vị thần đế...

Chẳng qua chỉ là một hồi hôn điển, nhưng thứ trút xuống vượt quá xa tưởng tượng. Đối với Nguyệt Thần đế, đối với Nguyệt Vô Cấu, đối với Nguyệt Thần giới, đối với Hạ Khuynh Nguyệt... đều cực kỳ quan trọng.

Hắn luôn luôn chuyên tâm lắng nghe Hạ Khuynh Nguyệt nói, không hề dừng tiêu hóa và suy nghĩ, chính là đã quên... Tất cả đã bị hủy đi toàn bộ.

Bởi vì sự xuất hiện của hắn, bởi vì lựa chọn của Hạ Khuynh Nguyệt, toàn bộ đã bị hủy đi...


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment