Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1297 - Chương 1299: Cấm Địa Tiên Âm

. ._649__2" class="block_" lang="en">Trang 649# 2

 

 

 

Chương 1299: Cấm địa tiên âm



Luân hồi cấm địa, nơi “Cái giếng luân hồi” nắm trong tay lực lượng luân hồi từ thời đại chư thần viễn cổ, dương thời bộ tộc long thần cũng là người thủ hộ của cái giếng luân hồi.

Sau trận ác chiến thần ma, bộ tộc long thần bị giết, cái giếng luân hồi cũng bị hủy diệt, biến thành một cái “Giếng chết”. Nhưng nơi đầu mối then chốt nắm giữ chư thần luân hồi trong tay, nó được bảo tồn hoàn hảo đến nay.

Mà sở dĩ trong đó sẽ trở thành cấm địa lớn nhất Long Thần giới, đều không phải vì sự tồn tại của “Cái giếng luân hồi” mà là vì một người...

Độn nguyệt tiên cung nhanh chóng phi hành xuống, toàn bộ cảnh tượng cấp tốc lướt qua sau. Huyền giả, rồng bay đi ngang qua chỉ cảm thấy một trận gió lớn xẹt qua, nhưng lại không nhìn thấy dù chỉ một đường tàn ảnh của độn nguyệt tiên cung.

Đi ngang qua hơn phân nửa Long Thần giới, trên quầng sáng của độn nguyệt tiên cung đột nhiên xuất hiện chút quang mang màu trắng sáng... đó là một kết giới khổng lồ, bao phủ trên một mảnh đất tĩnh lặng. Quang mang màu trắng mà nó phóng thích ra không hề có tỳ vết, trong tinh thuần mang theo vẻ tinh khiết thẩm thấu tâm linh.

Mắt nhìn xuống bạch quang đến từ kết giới kia, Hạ Khuynh Nguyệt rõ ràng cảm giác được tâm hồn của mình trở nên yên tĩnh rất nhiều, giống như có một ánh sáng ấm áp ôn hòa đang rọi sáng lên trong linh hồn mình, trấn an tất cả ý chí của nàng.

Cảm giác thần kỳ này khiến mắt đẹp của Hạ Khuynh Nguyệt khựng lại, ôm lấy Vân Triệt cấp tốc đứng lên, đồng thời gấp giọng nói:

- Đến rồi, chúng ta đã đến rồi! Vân Triệt, mau đưa Long thần ấn của ngươi cho ta!

Sau thời gian vài giây, bạch quang lóe lên kia đã bày ra hình dáng kết giới hoàn chỉnh của nó. Đúng lúc này, một tiếng gầm to vô cùng uy nghiêm từ phía trước đột nhiên truyền đến:

- Ai ở phía trước! Lại dám xông vào luân hồi cấm địa!

Trong tiếng gầm to, phía trước độn nguyệt tiên cung đột nhiên hiện ra hai hình cự long... hai cự long này đều có chiều cao mấy ngàn trượng, trong mắt rồng nén giận,thân rồng vĩ đại phong kín tất cả đường đi tới của độn nguyệt tiên cung. Hai luồng long uy làm cho người ta sợ hãi mang theo cảm giác áp bách vô cùng đáng sợ nặng nề áp chế, khiến Hạ Khuynh Nguyệt như bị vạn nhạc đè thân, hoàn toàn nín thở.

Long thần thủ hộ của luân hồi cấm địa!

Chân long tức giận, không ai có thể nghịch. Hạ Khuynh Nguyệt tự nhiên sẽ không cố tình xông tới, tốc độ của độn nguyệt tiên cung cũng vào lúc này cấp tốc thong thả lại, nàng ôm lấy Vân Triệt, trực tiếp thoát khỏi độn nguyệt tiên cung từ trên không hạ xuống, dừng ở trên mặt đất có vẻ cổ xưa rất nặng, gấp giọng nói với hai cự long đại thủ hộ:

- Hai vị long thần tiền bối, tại hạ đông vực Nguyệt Thần giới Hạ Khuynh Nguyệt, đặc biệt đến cầu gặp “Thần Hi” tiền bối.

Ba chữ “Nguyệt Thần giới” không hề khiến cho đối phương thay đổi sắc mặt, đáp lại Hạ Khuynh Nguyệt là âm thanh lôi đình rung trời:

- Long hoàng tự mình ra lệnh, luân hồi cấm địa vạn linh không thể bước vào! Nhanh chóng rời đi, còn dám tiến lên nửa bước, cho dù bọn ngươi là ai, giết không...

Chữ “Tha” còn chưa nói ra khỏi miệng, âm thanh rung trời của long thần thủ vệ như bị cái gì đột nhiên áp chế, đột ngột gián đoạn, liền ngay cả uy áp trầm trọng kia cũng xuất hiện đọng lại trong khoảnh khắc.

Hạ Khuynh Nguyệt giơ cánh tay phải lên, trong tay là một bảo ngọc hình rồng lóng lánh quang hoa màu trắng:

- Đây là Long Thần ấn do Long hoàng ban cho. Kính xin hai vị long thần tiền bối cho phép vãn bối tiến vào luân hồi cấm địa.

Trong mắt của hai đại long thần thủ vệ đều tràn đầy kinh hãi, khí thế cũng mau chóng biến mất... không phải bọn họ thu liễm long uy, mà là uy áp Long hoàng nhàn nhạt trên Long Thần ấn kia đang trong vô hình làm phai mờ từng tầng khí thế của bọn họ.

Ở Long Thần giới, thấy Long Thần ấn, như thấy Long hoàng!

Long hoàng tại vị hơn mười vạn năm, tổng cộng mới ban thưởng ra ba Long Thần ấn. Tuy rằng bọn họ là thủ vệ của Long hoàng, nhưng cũng chưa bao giờ có thể có may mắn nhìn thấy Long Thần ấn. Nhưng mà uy áp của Long hoàng phóng thích ra từ trên Long Thần ấn lại tuyệt đối không phải là giả. Mà trong thiên hạ, cũng không có ai gan lớn đến dám giả mạo Long Thần ấn.

Hai đại long thần thủ vệ hai mặt nhìn nhau, sau đó bạch mang chợt lóe trên bầu trời, hai bóng dáng cự long đồng thời biến mất, hóa thành hình dáng con người, rơi vào trước người Hạ Khuynh Nguyệt và Vân Triệt, bốn mắt nhìn chằm chằm vào Long Thần ấn trong tay Hạ Khuynh Nguyệt.

Bởi vì năng lượng tiêu hao ở dưới hình dạng con người có gánh vác nhỏ nhất đối với thân thể, lại rất tiện hành động, cho nên sau khi long tộc có thể biến hóa, trong ngày thường đều sẽ hiện ra hình dạng con người, các thú tộc, yêu tộc khác ngoài long tộc cũng phần lớn đều như thế.

Long thần thủ vệ hóa thành hình người nhìn có vẻ chính là hai thanh niên bình thường, mặc đều là long lân thần giáp, cũng không biết chế ra hay do lực lượng của bản thân sinh ra. Ánh mắt rời khỏi Long Thần ấn, bọn họ một lần nữa quan sát Hạ Khuynh Nguyệt và Vân Triệt, mục tiêu cuối cùng rơi vào trên người Vân Triệt.

Vân Triệt vào lúc này đang trong hôn mê, mà hôn mê ngẫu nhiên không thể nghi ngờ là trạng thái xa xỉ nhất đối với hắn. Nhưng mà sắc mặt của hắn lại làm cho người ta vô cùng sợ hãi, làm cho trong lòng bọn họ kịch liệt động lên.

- Kẻ này, có phải là người trẻ tuổi của đông vực vào nửa tháng trước đã được Long hoàng ban cho Long Thần ấn không?

- Vân Triệt!

Một long thần thủ vệ khác tiếp lời.

Long hoàng muốn thu nghĩa tử ở đông thần vực, còn ban cho Long Thần ấn, chuyện này là chuyện cực lớn ở Long Thần giới, sao bọn họ lại không biết được.

Không sai, tuy rằng Vân Triệt mới đến thần giới không tới ba năm, nhưng cái tên của hắn lại được người ở tây thần vực biết đến rộng khắp.

Hạ Khuynh Nguyệt gấp giọng nói:

- Hắn chính là Vân Triệt. Long Thần ấn này tuyệt đối không giả dối. Trên người hắn trúng nguyền rủa ấn cực kỳ ác độc, trên đời chỉ có Thần Hi tiền bối có thể giải được, kính xin hai vị long thần tiền bối châm chước!

Long thần thủ vệ bên trái nói:

- Thấy Long Thần ấn như thấy Long hoàng, các ngươi muốn vào luân hồi cấm địa, chúng ta không có quyền ngăn cản. Nhưng mà, xin khuyên một câu, cho dù các ngươi thông qua được chúng ta, cũng tuyệt đối không có khả năng thật sự tiến vào “Luân hồi cấm địa”.

Một long thần thủ vệ khác cũng nghiêm nghị nói:

- Chúng ta thủ vệ ở đây mấy vạn năm, trừ bỏ Long hoàng và thị nữ mới đây nhất mà nàng thu nhận, chưa bao giờ có một người nào có thể chân chính đặt chân vào luân hồi cấm địa.

- Trừ bỏ nàng chủ động rời khỏi luân hồi cấm địa, bằng không, nhìn thấy nàng càng là chuyện tuyệt đối không có khả năng. Cho nên, đừng cưỡng cầu.

Long Thần ấn ở trước mặt, bọn họ đây là khuyên can có ý tốt.

Mà điều này, Hạ Khuynh Nguyệt cũng hiểu được... Dù sao, ở cấp bậc Nguyệt Thần đế, “Nàng” là tồn tại cực kỳ đặc thù. Tất cả về “Nàng”, cấp bậc thần đế đều biết được.

Thậm chí nếu như có thể thấy được một mặt của nàng, nhân vật kiêu ngạo trên đỉnh hỗn độn như thần đế đều sẽ có một cảm giác thụ sủng nhược kinh.

Cũng bởi vậy muốn gặp được nàng thật sự còn khó hơn lên trời... Nói là chuyện gian nan nhất trên đời cũng không hề khoa trương.

Hạ Khuynh Nguyệt thu hồi Long Thần ấn, ôm Vân Triệt cấp tốc đứng dậy:

- Tạ hai vị long thần tiền bối thành toàn, ta cần phải... nhìn thấy nàng.

Nàng cấp tốc bay lên, bay về phía thế giới phía trước. Nghe được lời của nàng, hai đại long thần thủ vệ đều nhíu chặt chân mày, bọn họ theo bản năng muốn ngăn cản nàng lại, nhưng nghĩ đến Long Thần ấn, lại đều lập tức thu tay, chỉ có thể bất đắc dĩ lại một lần nữa lên tiếng khuyên nhủ:

- Nhớ kỹ, ngàn vạn lần đừng chọc “Nàng” tức giận, bằng không... Long hoàng đều không thể cứu nổi các ngươi.

Bóng dáng của Hạ Khuynh Nguyệt đã đi xa, không biết có nghe được âm thanh của bọn họ không.

Luân hồi cấm địa rất khổng lồ, nhưng thủy chung chỉ có một người ở đây. Mà cũng chính bởi vì sự tồn tại của một người này, nó trở thành cấm địa lớn nhất Long Thần giới -- Long hoàng cũng không thể tùy ý bước vào, câu nói này không có nửa chữ khoa trương, đừng nói đến người khác.

Nếu không có Long Thần ấn, đừng nói Hạ Khuynh Nguyệt, cho dù Nguyệt Thần đế đích thân đến, cũng tuyệt đối không có khả năng được phép thông qua.

Chính là, thông qua hai đại long thần thủ vệ, mới chỉ tiến vào bên ngoài luân hồi cấm địa. Muốn chân chính tiến vào luân hồi cấm địa... cho dù là Long Thần ấn cũng không hề có trợ lực.

Hạ Khuynh Nguyệt tốc độ cực nhanh, rõ ràng lòng nóng như lửa đốt, nhưng mà cảm xúc của nàng lại đang trong quá trình đi tới mà xảy ra biến hóa vô cùng rõ ràng.

Càng đi về trước, khí tức tự nhiên càng nồng đậm rõ ràng, tất cả nguyên tố vô cùng ôn hòa, gió rất nhẹ, tiếng nước chảy rất chậm rãi, khí tức mặt đất đều dễ chịu khiến cho người ta say mê.

Tiếp tục đi tới trước, khí tức tự nhiên đã ôn hòa nồng đậm đến không thể tưởng tượng được, tầm mắt của Hạ Khuynh Nguyệt cũng đã xảy ra biến hóa rất lớn, liếc mắt một cái nhìn lại, phía trước chính là mây khói vờn quanh, giống như tiên cảnh, bên tai truyền đến tiếng chim hót bướm bay, thậm chí mơ hồ còn nghe được tiếng ngàn cỏ vạn hoa chơi đùa thì thầm...

Giống như đột nhiên tiến vào thế giới thần tiên hư ảo, không có dơ bẩn với ồn ào náo động của trần thế, càng không có phân tranh và tội ác. Dần dần, thân hình của Hạ Khuynh Nguyệt đều theo bản năng chậm rãi xuống, nội tâm như bị nước suối tinh thuần mềm nhẹ xúc giác, trở nên bình tĩnh và yên tĩnh rất nhiều.

Rầm!

Thân thể đang trong cấp tốc đi tới trước của Hạ Khuynh Nguyệt nặng nề va chạm lên một vách chắn vô hình, nàng ôm Vân Triệt lui lại một bước, suýt chút nữa ngã nhào trên đất.

Thế giới phía trước mây mù lượn lờ, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng hoa cỏ lay động rất nhẹ, vả lại lấy thị lực của Hạ Khuynh Nguyệt nhưng không nhìn thấy gì khác, linh giác của nàng càng không thấm vào phía trước nửa phần.

Giống như đó là một thế giới người bình thường vĩnh viễn không thể chạm.

Luân hồi cấm địa!

Hạ Khuynh Nguyệt biết, vách chắn vô hình ở phía trước kia, cho dù thực lực của mình mạnh hơn trăm lần nữa cũng tuyệt đối không có khả năng mạnh mẽ tiến vào... cho dù có thể, nàng cũng quả quyết không thể làm. Ngực nàng phập phồng, cố hết sức áp chế kích động mênh mông trong tâm hồn, chậm rãi quỳ hai đầu gối xuống đất.

- Vãn bối đông thần vực Hạ Khuynh Nguyệt... với phu quân Vân Triệt, cầu kiến Thần Hi tiền bối.

Vẻ mặt và giọng nói của nàng mang theo cầu xin với khát vọng thật sâu... nhưng mà, toàn bộ thế giới vẫn chỉ có hương hoa tiếng chim tinh thuần như mộng ảo, không hề có bất kỳ đáp lại nào.

Bàn tay Hạ Khuynh Nguyệt đặt ở ngực, bái xuống thật sâu, gần như thành kính lại hô:

- Vãn bối Hạ Khuynh Nguyệt với phu quân Vân Triệt, cầu kiến Thần Hi tiền bối.

Trả lời Hạ Khuynh Nguyệt vẫn chỉ có trầm mặc, giống như đây chỉ là một thế giới trống không mộng ảo, vốn không có ai nghe được tiếng kêu của nàng.

Hạ Khuynh Nguyệt nhẹ nhàng ôm lấy Vân Triệt, lại hô:

- Quấy rầy Thần Hi tiền bối thanh tĩnh, vãn bối tội đáng chết vạn lần. Nhưng phu quân hắn thân trúng “Phạm hồn cầu tử ấn”, thiên hạ chỉ có Thần Hi tiền bối có thể cứu được hắn. Cầu Thần Hi tiền bối rủ lòng từ bi, hiện thân cứu giúp... Vãn bối Hạ Khuynh Nguyệt, nguyện lấy mạng đáp đền!

Giọng nói của nàng, từng lời mang theo cầu xin bi thương thật sâu, làm cho thế giới yên tĩnh này nhiễm lên một chút bi thương. Bên người nàng, một đàn bướm sặc sỡ bay lượn trong bụi hoa cũng không nâng nổi đôi cánh sặc sỡ của mình, yên tĩnh nhìn nữ tử quỳ ở đó.

Nàng bái xuống thật sâu... Hồi lâu, đều không đứng dậy.

Lúc này, bướm sặc sỡ đậu lại hồi lâu đột nhiên bay lên toàn bộ, vui mừng nhảy múa trong bụi hoa... một âm thanh, cũng vào lúc này vang lên trong thế giới tinh thuần.

- Nơi này không phải nơi ngươi nên đến, ngươi đi đi.

Âm thanh này thật mềm thật đẹp, như đến từ đám mây, lại như đến từ cảnh trong mơ, phiêu miểu như mây bay, mềm nhẹ như gió thoảng. Bất cứ kẻ nào nghe vào trong tai đều sẽ không thể tin nổi trên đời lại sẽ có âm thanh thuần mỹ như thế... Có lẽ liền ngay cả “Phiêu miểu tiên âm” trong truyền thuyết cũng khó bằng một phần vạn.

Phụ lục: giới thiệu vắn tắt nhân vật (tình tiết ở quyển thứ 13)

- Thần Hi: Sống ở luân hồi cấm địa, hiếm khi rời khỏi, cũng không giao thiệp với phân tranh trần thế, có được quang minh huyền lực duy nhất thế gian, là sư phụ huyền đạo thứ ba và sư phụ y đạo thứ hai của Vân Triệt. -- một trong bắp đùi của Vân Triệt.

- Mộc Huyền Âm: Giới Vương Ngâm Tuyết giới, sư phụ huyền đạo của Vân Triệt, tính tình quái dị, vì Vân Triệt mà huyền lực tăng lên không theo lẽ thường trong khoảng thời gian ngắn, mặc dù không muốn hiện thân trước người, nhưng lại không cách nào yên tâm với tính cách “Tự tìm đường chết” của Vân Triệt mà lúc nào cũng âm thầm bảo hộ. -- một trong bắp đùi của Vân Triệt.

- Thương Nguyệt: Quốc chủ Thương Phong quốc, chính thê ý nghĩa chân chính của Vân Triệt, những năm này luôn cố hết sức cân bằng bảy nước Thiên Huyền, cực kỳ có uy nghi đế vương.

- Huyễn Thải Y: Tiểu Yêu Hậu của Huyễn Yêu giới, là một trong những người Vân Triệt “Sợ” nhất, ở trước mặt nàng từ trước đến nay luôn tương đối phục tùng.

- Tiêu Linh Tịch: Là tiểu cô làm bạn với Vân Triệt cùng lớn lên, thiên phú huyền đạo rất bình thường, nhưng không biết vì sao lại có thể đọc hiểu “Nghịch thế thiên thư”.

- Tô Linh Nhi: Hồng nhan duy nhất từng trải qua hai kiếp của Vân Triệt, đệ tử “Thứ hai” của Vân Cốc, đều được người đời cực kỳ tôn trọng ở cả Thiên Huyền đại lục và Huyễn Yêu giới.

- Mộ Vũ Nhu: Mẹ đẻ của Vân Triệt, cơ trí quả cảm, nhưng cực kỳ che chở cưng chiều Vân Triệt.

- Thải Chi: Thiên Lang tinh thần một trong mười hai tinh thần của Tinh Thần giới, vốn là “Con sói non”, lại dưới kích thích cực lớn mà thức tỉnh trước thời hạn, trước mắt không rõ tung tích. -- một trong bắp đùi của Vân Triệt.

- Mạt Lỵ: Thiên Sát tinh thần một trong mười hai tinh thần của Tinh Thần giới... Trước mắt sống chết không rõ. -- một trong bắp đùi của Vân Triệt.

- Phượng Tuyết Nhi: Thiếu tông chủ của Phượng Hoàng thần tông một trong bốn thánh địa đại lục, người đầu tiên trong lịch sử Thiên Huyền đại lục chân chính đặt chân vào thần đạo, thế xưng “Phượng hoàng thần nữ”, ở trong yên tĩnh đã nhận ra “Dị biến” của Thiên Huyền đại lục.

- Phượng Tiên Nhi: là một trong những người có thiên phú cao nhất của Phượng Hoàng di tộc, có một ca ca song sinh, coi Vân Triệt là ân nhân và mục tiêu lớn nhất trong cuộc đời.

- Mộ Dung Thiên Tuyết: cung chủ Băng Vân tiên cung một trong bốn thánh địa đại lục, đứng đầu Băng Vân thất tiên, vì thân có băng hoàng huyết mạch do Mộc Băng Vân ban cho, huyền lực có tăng lên thật lớn trong mấy năm.

- Phong Hàn Tuyết - Phong Hàn Nguyệt: hai trong “Băng Vân thất tiên”, vốn tâm không bụi trần, lại bị Vân Triệt nhiễm bẩn, ngày đêm mong mỏi Vân Triệt trở về. Vì thân có băng hoàng huyết mạch do Mộc Băng Vân ban cho, huyền lực có tăng lên thật lớn trong mấy năm.

- Hạ Khuynh Nguyệt: “Nguyệt Thần đế” trong bốn thần đế đông vực. Vì cực thẹn và cực hận mà dưới lực cản mạnh mẽ cưỡng ép kế vị Nguyệt Thần đế, tính tình cũng trở nên ngoan tuyệt. -- bắp đùi trong bắp đùi của Vân Triệt, tên gọi tắt là chân trong chân.

- Sở Nguyệt Thiền: Đã từng là người đứng đầu Băng Vân thất tiên của Băng Vân tiên cung, đã cố gắng tránh khỏi trần thế nhiều năm, huyền lực mất hết, nguyên khí tổn hại lớn, tính mạng gần tàn.

- U Nhi: Thiếu nữ thần bí tồn tại dưới vực sâu Tuyệt Vân nhai ở Thương Vân đại lục, có tóc dài màu bạc và tròng mắt màu sắc rực rỡ, không thể nói chuyện, cũng không thể rời khỏi vực sâu hắc ám, trên người giống như cất giấu bí mật vĩ đại.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment