Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1312 - Chương 1314: Khách Quý Của Cấm Địa

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1313" class="block_" lang="en">Trang 657# 1

 

 

 

Chương 1314: Khách quý của cấm địa



- Quang Minh... huyền lực?

Vân Triệt khẽ đọc lại cái tên này.

- Ngươi từng nghe nói đến hắc ám huyền lực rồi chứ?

Thần Hi nói.

- Ừm.

Vân Triệt gật đầu. Hắn không chỉ từng nghe nói đến, chính ở trên người hắn liền bao hàm huyền lực hắc ám rất mạnh thật sâu.

Đây cũng là bí mật không thể bại lộ nhất ở trên người hắn. Cuộc chiến phong thần, cảnh tượng nam tử tên “Duy Hận” kia hài cốt không còn, ngay cả tên đều bị xóa đi vẫn còn ở ngay trước mắt, lúc đó toàn bộ huyền giả tỏ vẻ chán ghét, căm thù cực độ đối với “Ma nhân” vẫn còn kinh hồn đập mắt.

Thần Hi chậm rãi nói:

- Quang Minh huyền lực với hắc ám huyền lực là hai lực lượng trái ngược, là một huyền lực đặc thù sạch sẽ tới thiêng liêng, được đặt cái tên “Thần thánh”. Không giống với các huyền lực khác, sự hiện hữu của nó không phải vì phá hư với giết hại, mà vì sáng tạo và cứu vớt, vì tinh lọc hồn phách với tâm linh vạn sinh, tinh lọc tất cả dơ bẩn với tội ác mà sinh ra.

- Sở dĩ ta có thể áp chế và loại trừ phạm hồn cầu tử ấn ở trên người ngươi, đó là do lực lượng tinh lọc vốn đến từ Quang Minh huyền lực.

Vân Triệt: “...”

- Cho nên, lực phá hoại, tính công kích của Quang Minh huyền lực rất yếu, còn không bằng huyền lực thuần túy nhất, nhưng lại chỉ riêng khiến huyền lực hắc ám e ngại, là khắc tinh lớn nhất của hắc ám huyền lực. Đồng thời, nó với hắc ám huyền lực khắc chế lẫn nhau, lại vừa e ngại huyền lực hắc ám đồng thời cũng cực kỳ e ngại ăn mòn của hắc ám huyền lực.

Đôi mắt của Vân Triệt dời khỏi bạch quang trên tay Vân Triệt:

- Nguyên âm của ta đúng là sẽ mang Quang Minh huyền lực cho ngươi, nhưng mà ta không nghĩ tới nó lại sẽ phù hợp với thân thể ngươi, hơn nữa bị ngươi khống chế... Xem ra, ngươi càng thêm không tầm thương như ta đã thấy, đã dự đoán đến.

Lời của nàng thật bình tĩnh, giống như vĩnh viễn đều ôn hòa như vậy. Vân Triệt lại không biết, trong lòng nàng đang gợn lên gợn sóng đặc biệt mãnh liệt.

Chẳng lẽ có liên quan đến vương tộc mộc linh châu ở trên người hắn sao... Không, cho dù có mộc linh châu, cũng không nên như thế.

- Lực lượng này... rất khó khống chế sao?

Vân Triệt khẽ thu bàn tay lại, bạch mang trong lòng bàn tay cũng theo đó mỏng manh vài phần. Hắn chưa bao giờ nghĩ đến, huyền lực hoàn toàn cùng cấp với “Lực hủy diệt” ở trong mắt huyền giả lại sẽ có thể bình thản yên tĩnh như thế.

Lúc trước khi hắn được đến nguyên âm của Mộc Huyền Âm, bởi vì quá mức mãnh liệt, cho dù hắn có mầm mống hệ thủy của Tà thần ở trong người cũng thiếu chút nữa bị xung kích đến bị thương ngầm, khi luyện hóa càng vô cùng dè dặt cẩn trọng. Mà khí tức quang minh đến từ Thần Hi này càng thêm nồng đậm thần bí hơn khí tức nguyên âm của Mộc Huyền Âm, nhưng mới vừa rồi khi bị hắn chạm đến, khí tức bùng nổ ra lại ôn hòa nói không nên lời, giống như một dòng nước ấm mênh mông bát ngát lại hết sức ôn nhu... Quá trình lưu động suốt toàn thân hắn rồi lại quay về thế giới huyền mạch đều hoàn toàn không cần hắn ngưng tâm lấy huyền khí của bản thân dẫn đường, mới tu luyện một loại huyền lực mới bình thường còn càng gian nan hơn quá trình lĩnh ngộ, hoàn toàn khống chế, thông hiểu đạo lý thông thường, còn phải cần thời gian tương đương với lâu dài.

Nhưng mà ở trong tay Vân Triệt, ngưng hóa với khống chế Quang Minh huyền lực này... quả thật không thể thoải mái tự nhiên hơn, không có dù chỉ một chút cản trở khó khăn, giống như đang khống chế hô hấp của mình.

Hắn có thể khống chế huyền lực hệ hỏa, thủy, lôi, hắc ám hoàn toàn tự nhiên đó là bởi vì sự tồn tại của mầm mống Tà thần. Mà mầm mống Quang Minh huyền lực là hắn mới vừa vặn được đến, còn không phải dựa vào bản thân lĩnh ngộ tu luyện hành, lại có thể khống chế đến tùy tâm sở dục như thế...

Làm lực lượng thần thánh tinh thuần nhất, đây cũng là một trong những đặc tính của Quang Minh huyền lực sao?

Đối mặt với nghi vấn của Vân Triệt, Thần Hi khẽ lắc đầu:

- Không, Quang Minh huyền lực không phải rất khó khống chế, ngược lại, nó là lực lượng dễ dàng khống chế nhất. Chính là, ta vốn cho rằng trên đời này trừ bỏ ta ra đã không còn có khả năng xuất hiện Quang Minh huyền lực nữa, càng không nghĩ tới nó sẽ xuất hiện ở trên người ngươi.

Vân Triệt hỏi:

- Vì sao? Muốn tu thành Quang Minh huyền lực, cần điều kiện thật hà khắc sao?

Hạ Khuynh Nguyệt nói thần lực của Thần Hi là duy nhất thiên hạ.. Mà duy nhất thiên hạ hiện giờ bị hắn phá vỡ, hơn nữa hoàn toàn một cách tự nhiên, thậm chí còn bị động được đến.

Từ đã, chẳng lẽ bởi vì huyền mạch Tà thần của ta? Dường như đây là khả năng duy nhất, cũng vốn là nguyên nhân duy nhất.

- Ngươi đã từng nghe nói đến tứ đại sáng thế thần thời đại viễn cổ chưa?

Nàng đột nhiên nói.

Vân Triệt gật đầu:

- Ừm, vãn bối có điều nghe nói. Theo thứ tự là Tru Thiên thần đế Mạt Ách, sinh mệnh sáng thế thần Lê Sa, trật tự sáng thế thần Tịch Kha, sau cùng là nguyên tố sáng thế thần... sau này là Tà thần...

Thần Hi nhẹ nhàng gật đầu, tiếp tục nói:

- Khởi nguyên của Quang Minh huyền lực, đó là sinh mệnh sáng thế thần Lê Sa.

- Ở trong tứ đại sáng thế thần, chiến lực của Lê Sa là yếu nhất, nhưng được thế nhân kính ngưỡng nhất. Nàng có thân thể thần thánh và trái tim thần thánh tôn quý nhất thế gian, cả đời sáng tạo vô số tinh giới, vô số chủng tộc, vô số sinh linh. Mà thần lực sáng thế của nàng, đó là Quang Minh huyền lực nguyên thủy nhất, tinh thuần nhất, cường đại nhất.

- Chủng tộc đầu tiên mà nàng sáng tạo ra... ngươi có biết là bộ tộc nào không?

Vân Triệt: “...”

Đôi môi Thần Hi khẽ mở, nói ra một cái tên Vân Triệt vô cùng quen thuộc:

- Mộc linh.

“...” Vân Triệt chợt ngẩn ra.

- Bộ tộc mộc linh trời sinh có được lực lượng tự nhiên, nhưng thật ra là một loại huyền lực sinh mệnh. Mà huyền lực sinh mệnh vốn đến từ Quang Minh huyền lực. Bọn họ kế thừa lực lượng đặc thù do Lê Sa đại nhân ban cho, cũng có được tâm linh với tín niệm chí thuần chí cảnh.

- Làm chủng tộc đầu tiên do Lê Sa đại nhân sáng tạo ra, lại thân nhận ban ơn đặc thù, vào thời kỳ thượng cổ bộ tộc mộc linh được vạn linh ở hạ giới hâm mộ với kính trọng. Không nghĩ tới, ở thế giới không có thần, tất cả bọn họ có được, ngược lại mang đến cho bọn họ tai họa vĩnh viễn. Hiện giờ bộ tộc mộc linh đã điêu linh không chịu nổi, tiếp tục như thế, không bao lâu nữa, sẽ có khả năng bị diệt sạch.

Lời của nàng mang theo phiền muộn thật sâu, Vân Triệt yên tĩnh nghe, trong lòng rung chuyển đồng thời chú ý tới một chi tiết.

Khi nàng nhắc tới Lê Sa, theo bản năng sẽ gọi là... “Lê Sa đại nhân”?

Nàng có Quang Minh huyền lực cuối cùng trên thế gian, mà bộ tộc mộc linh là do Quang Minh huyền lực nguyên thủy sáng tạo ra, cho nên nàng coi như có sâu xa đặc thù với bộ tộc mộc linh. Cũng khó trách, nàng không hề giao thiệp với trần thế lại sẽ cứu Hòa Lăng, cũng cố ý mang Hòa Lăng đến cấm địa vốn chỉ thuộc về nàng này.

Sáng thế thần Lê Sa, vị sáng thế thần đầu tiên ngã xuống sau Tru Thiên thần đế.

Tru Thiên thần đế vì sử dụng Tru Thiên thủy tổ kiếm quá mức mà hết tuổi thọ chết đi, Lê Sa, lại là sáng thế thần đầu tiên mất mạng trong tay ma tộc, còn bị cướp đi Hồng mông sinh tử ấn... Sở dĩ nàng là người đầu tiên bị ma tộc lấy mạng, cũng bởi vì ma tộc có sợ hãi và kiêng kỵ đối với Quang Minh huyền lực của nàng.

- Ở thời đại chư thần, trừ bỏ sáng thế thần Lê Sa cùng với một đám quang minh thần thủ hạ của nàng, còn có một thần tộc đặc thù, cũng là thần tộc dưới trướng của nàng, cũng có Quang Minh huyền lực, thần tộc kia tên là “Kiếm linh thần tộc”.

Cái tên “Kiếm linh thần tộc” này khiến khóe mắt của Vân Triệt giật giật.

- Ngươi đã từng nghe nói tới cái tên này?

Thần Hi giống như nhẹ nhàng liếc nhìn hắn.

-... Đã từng nghe.

Vân Triệt gật đầu. Chẳng những từng nghe nói tới, trước khi đến thần giới đã từng nghe nói. Năm đó Mạt Lỵ nói cho hắn biết, Hồng nhi rất có thể đến từ thần tộc đặc thù có tên là “Kiếm linh thần tộc”.

Thần Hi không cố ý hỏi tới, tiếp tục nói:

- Kiếm linh thần tộc là một thần tộc đặc thù có thể hóa kiếm, kiếm biến thành tên là “Tru Ma kiếm”. Sở dĩ gọi là “Tru Ma kiếm”, đó là bởi vì có thể có được Quang Minh huyền lực, kiếm biến thành tự nhiên có lực lượng thần thánh mạnh nhất, khiến vạn ma sợ hãi.

- Tuy rằng “Tru Ma kiếm” đặc thù mà ngươi khống chế không phải là Tru Ma kiếm thuần túy, nhưng cũng có lực lượng thần thánh, cho nên có thể khắc chế hắc ám huyền lực rất lớn, một điểm này, nếu ngươi đã từng gặp đối thủ có được hắc ám huyền lực, chắc sớm biết được.

“...” Vân Triệt không biết trả lời như thế nào, cố tình đổi đề tài nói:

- Vậy tại sao Quang Minh huyền lực gần như không có khả năng lại xuất hiện?

Thần Hi không hỏi hắn đến cùng chuyện về “Tru Ma kiếm”, cũng không chủ động nhắc tới “Hồng nhi”, mà theo ý hắn nói:

- Muốn tu luyện Quang Minh huyền lực, phải có được “Thánh thể” hoặc “Thánh tâm”... Hai thứ này đã sớm không có khả năng xuất hiện ở nơi thế giới càng ngày càng không sạch sẽ, bị dục vọng tràn ngập này. Còn ngươi... càng không có khả năng có.

Thánh thể... thánh tâm?

Thân thể thần thánh vô cấu hoặc tâm linh thánh khiết vô trần?

Đây thật sự đúng là một trăm cọc gỗ đều đánh không thấy hắn.

Nhưng kỳ lạ, Quang Minh huyền lực vô cùng tự nhiên xuất hiện ở trên người hắn!

Nàng nhìn Vân Triệt, sau bạch mang là ánh mắt thủy chung mang theo kinh ngạc với không cách nào lý giải:

- Mặc dù ngươi không thể gọi là tội ác, cũng có chính đạo và lòng thương hại. Nhưng mà trên người ngươi từng lây dính vô số máu tanh và dơ bẩn, tâm linh cũng có lục dục và âm u mãnh liệt. Quang Minh huyền lực vốn không có khả năng xuất hiện ở trên người ngươi... ta cũng không có cách nào lý giải là vì cái gì.

Vân Triệt nhíu nhíu mày, đột nhiên hỏi:

- Tà thần năm đó có được Quang Minh huyền lực không.

- Không có, cũng không thể có được.

Thần Hi lắc đầu, không hề do dự dù chỉ khoảnh khắc.

- Chẳng lẽ bởi vì mộc linh châu của Hòa Lâm?

Vân Triệt nhỏ giọng lẩm bẩm.

Thần Hi vẫn lắc đầu:

- Mộc linh có thể có được lực lượng tự nhiên là vì Quang Minh huyền lực này, cho dù là vương tộc mộc linh tộc, về cấp bậc cũng không thể có khả năng cao hơn Quang Minh huyền lực.

“...” Vân Triệt ngây ngốc. Chuyện ngay cả Thần Hi đều không thể lý giải, hắn tự nhiên càng không rõ ràng.

Thần Hi đột nhiên thở dài một tiếng rất nhẹ, khi đối mặt với Vân Triệt, đôi mắt của nàng đã lặng yên phát sinh biến hóa nào đó:

- Có lẽ, đây cũng là ý trời nào đó. Vân Triệt, ngươi có nguyện bái ta làm thầy không?

- Hả?

Một câu nói không hề có điềm báo trước khiến Vân Triệt nhất thời ngạc nhiên.

Thần Hi nhìn về phương xa, khẽ nói:

- Năm đó khi ta mang Lăng nhi về cũng có tư tâm của bản thân. Ta không muốn Quang Minh huyền lực tuyệt tích sau ta. Ta mang Lăng nhi về, một nguyên nhân quan trọng, là trên đời này có khả năng tu thành Quang Minh huyền lực nhất đó là vương tộc mộc linh.

- Nhưng mà... giống như dự đoán của ta, chính là Quang Minh huyền lực không thể kết hợp được ở trên người Lăng nhi.

Lời Thần Hi nói khiến Vân Triệt hiểu được dụng ý của nàng:

- Tiền bối muốn để cho ta kế thừa Quang Minh thần lực của tiền bối?

Thần Hi lắc đầu:

- Không, tuy rằng không biết là vì nguyên nhân gì, nhưng ngươi đã có Quang Minh huyền lực. Ta muốn thu ngươi làm đồ đệ là vì dạy cho ngươi... cho ngươi thừa kế Quang Minh thần quyết duy nhất trên thế gian này.

Quang Minh Thần quyết?

Vân Triệt vừa định hỏi, đột nhiên nhận thấy khí tức của Thần Hi vừa động, đôi mắt của nàng cũng vào lúc này nhìn về phương xa:

- Có khách quý đến đây, chuyện này lát sau lại bàn đi... Nhớ kỹ, tạm thời không được bại lộ Quang Minh huyền lực của ngươi ở trước mặt bất cứ người nào.

Khách quý!?

Vân Triệt theo bản năng quay đầu, nhìn về phương hướng ánh mắt Thần Hi nhìn tới. Là nhân vật như thế nào có thể trở thành khách quý của luân hồi cấm địa?

Đông thần vực, Phạm Đế thần giới.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Thiên Diệp Ảnh Nhi trong yên tĩnh đột nhiên mở mắt ra, mày nguyệt cau chặt. Lấy cấp bậc của nàng, thế gian ít có chuyện gì khiến cho nàng xuất hiện dao động cảm xúc như thế.

- Tiểu thư có chuyện gì?

Cạnh nàng, truyền đến giọng nói già nua khàn khàn của Cổ Chúc.

Thiên Diệp Ảnh Nhi lạnh lùng nói:

- Phạm hồn cầu tử ấn ta hạ trên người Vân Triệt, linh hồn cảm ứng truyền đến lại yếu đi mấy lần.

Cổ Chúc: “...”

- Không ai có thể kiên trì được hai tháng dưới cầu tử ấn hành hạ, càng không có khả năng áp chế... Rốt cuộc sao lại thế này!?

Sắc mặt của Thiên Diệp Ảnh Nhi càng ngày càng lạnh. Sẽ không ai rõ ràng hơn nàng sự đáng sợ với bá đạo của phạm hồn cầu tử ấn.

Cổ Chúc lại chậm rãi lên tiếng:

- Không, trên đời này, đúng là có một người có lẽ có khả năng áp chế được cầu tử ấn của tiểu thư, thậm chí có khả năng hoàn toàn xóa đi.

- Nàng ta, ngay tại Long Thần giới.

Lời Cổ Chúc nói khiến chân mày của Thiên Diệp Ảnh Nhi nhíu chặt, một cái tên cùng với một bóng dáng giống như vĩnh viễn đắm chìm trong tiên vụ đồng thời hiện lên trong đầu nàng.

- Ngươi nói là... Long hậu!?


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment