.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1318" class="block_" lang="en">Trang 659# 2
Chương 1319: Sinh mệnh thần tích
Số mệnh trốn không thoát...
Thật ra những năm gần đây, bản thân Vân Triệt luôn luôn có cảm giác như thế, hơn nữa càng ngày càng rõ ràng.
Hắn có thể có được lực lượng Tà thần và Thiên Độc châu, đều là duy nhất đương thời, tuy rằng có thể để cho hắn có được cuộc đời hoàn toàn không bình thường, nhưng cũng kèm theo phiêu lưu ở mức độ ngang nhau. Một khi bại lộ, nhất định đưa tới tham lam mức độ lớn nhất, do đó hắn nhất định phải luôn luôn cẩn trọng dè dặt.
Hiện giờ, bí mật lớn nhất của hắn đã bị bại lộ bên chỗ Thiên Diệp Ảnh Nhi, cho dù ả không nói cho người khác, cũng đã xác định hắn sau này đừng mong yên bình... Trừ phi hắn có thể mạnh hơn Thiên Diệp Ảnh Nhi, mạnh ở trên tất cả người đương thời.
Cho nên, ở trong lý giải của Vân Triệt lời Thần Hi nói cũng không sai... Tuy rằng ngụ ý của chúng có lẽ cũng không giống nhau.
Vân Triệt nói:
- Ta đều hiểu những lời ngươi nói. Được rồi, ngươi không muốn nói chuyện này cho ta, ta sẽ không cố tình hỏi tới nữa, hiện giờ ta muốn mau chóng thoát khỏi cầu tử ấn... rồi đi quản chuyện khác.
- Thần Hi tiền bối, lúc trước ngài nói với ta, có một phương pháp có thể để cho ta thoát khỏi cầu tử ấn nhanh hơn, rốt cuộc là phương pháp gì?
Vân Triệt hỏi, cầu tử ấn ở trên người, Thiên Diệp gì, Long hoàng gì... Hắn vốn không thèm suy nghĩ.
Thần Hi nhàn nhạt nói:
- Song tu với ta.
Vân Triệt nhất thời sửng sốt:
- Hả...
- Nhưng mà ngươi đã có thể kết hợp khống chế Quang Minh huyền lực, như vậy về thời gian có thể ngắn đi rất nhiều...
Thần Hi xoay người, đi về phía phòng trúc mà chỉ có Vân Triệt một người ngoài duy nhất được đặt chân vào:
- Đi theo ta.
Vân Triệt khựng lại, sau đó đi theo phía sau Thần Hi, lưu lại Hòa Lăng vẫn luôn đứng yên tại chỗ, hồi lâu không biết làm sao.
Cửa phòng trúc đóng lại, thế giới trở nên vô cùng yên tĩnh.
Ngay khi Vân Triệt vừa định lên tiếng hỏi, Thần Hi duỗi cánh tay ngọc ra, tay áo trắng nhẹ nhàng bâng quơ phất một cái trong không trung. Nhất thời, một mảnh bạch mang không biết từ chỗ nào sáng lên, chiếu rọi cả phòng trúc hoàn toàn sáng trắng, lại không nhìn thấy một chút xanh biếc, giống như toàn bộ không gian đã phát sinh thay đổi.
Tuy rằng bạch mang nồng đậm, nhưng lại không hề chói mắt. Trong thế giới biến thành trắng tinh đột nhiên hiện lên từng hàng ký tự. Những ký tự này đều có màu trắng, nhưng bên trong bạch mang nồng đậm này lại có thể phân biệt rõ ràng kỳ dị, những ký tự này lơ lửng lay động, hợp thành một bản huyền quyết khổng lồ, trong bạch mang lượn lờ phóng thích ra khí tức huyền diệu vô cùng thần thánh.
Vân Triệt ngẩng đầu, nhìn huyền quyết kỳ dị đắm chìm vào trong ánh sáng rực rỡ:
- Đây là...
- Đây là Quang Minh thần quyết mà ta muốn dạy cho ngươi.
Thần Hi chậm rãi nói.
- Quang Minh... thần quyết?
Vân Triệt khẽ lẩm bẩm một tiếng, ánh mắt dừng hình.
- Không giống với tất cả các huyền lực khác mà ngươi biết, chân lý của Quang Minh huyền lực không phải là lực lượng với phá hư, mà là tinh lọc với cứu rỗi. Trên người ngươi chất chứa lệ khí với huyết khí rất nặng, lực lượng này cũng không thích hợp với ngươi, có lẽ ngươi cũng không hứng thú với lực lượng không có tác dụng cho chiến lực này. Nhưng mà, nếu như ngươi muốn mau chóng thoát khỏi cầu tử ấn, bộ Quang Minh thần quyết này là lựa chọn tốt nhất hiện giờ cho ngươi.
Khi Thần Hi nói chuyện, Vân Triệt yên lặng nhìn Quang Minh thần quyết đang di động này. Hắn thật sự tin tưởng, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy huyền quyết này, nhưng trong lúc giật mình, hắn thế mà lại giống như cảm thấy mình đã từng nhìn thấy ở đâu. Đây là một cảm giác quái dị, không nói lên được.
- Thần Hi tiền bối, ngài muốn để cho ta tu luyện bộ Quang Minh thần quyết này, sau đó tự mình tinh lọc phạm hồn cầu tử ấn trên người?
Hắn nói.
Thần Hi nhẹ nhàng gật đầu:
- Sở dĩ ta có thể tinh lọc cầu tử ấn cho ngươi, đó là mượn dùng lực lượng của bộ Quang Minh thần quyết này. Tuy rằng lực lượng của ngươi kém ta cực xa, nhưng mà, lực lượng của người khác luôn không thể giống với lực lượng của bản thân mình.
- Ngươi có thể khống chế Quang Minh huyền lực, liền miễn cưỡng có tư cách có thể tu luyện bộ Quang Minh thần quyết này. Nếu ngươi có thể thông hiểu đạo lý, liền có thể tinh lọc cầu tử ấn, tuổi thọ của ngươi còn có thể đột phá rất xa cực hạn của nhân loại.
- Mặt khác, bộ thần quyết này cũng không chỉ đơn thuần là bộ Quang Minh huyền công, nó cũng bao gồm pháp tắc “Sáng thế” độc đáo và y lý cực cao, nếu có thể thông hiểu, vừa có thể cứu mình, vừa có thể cứu người.
Năm đó Long hoàng gần chết, chính là nàng lấy Quang Minh thần lực cứu... Chẳng những hoàn toàn chữa trị khỏi huyền mạch kinh mạch, liền ngay cả hai mắt bị phế và miệng lưỡi đều có thể khôi phục hoàn chỉnh. Năng lực siêu thoát lẽ thường này, ở trong truyền thuyết của thần giới, chỉ có “Long hậu Thần Hi” có thể làm được.
Đây cũng là vì sao mà Hạ Khuynh Nguyệt dưới tuyệt cảnh dứt khoát mang theo Vân Triệt đi xa đến Long Thần giới.
Vân Triệt cuối cùng nhìn đi chỗ khác, hỏi:
- Nếu ta tu thành, vậy bao lâu mới có thể thoát khỏi cầu tử ấn.
- Trong vòng mười năm.
Con số mà Thần Hi nói ra đã rút ngắn hơn bốn lần trước kia.
Sắc mặt Vân Triệt khẽ động... Tuy rằng vẫn còn rất lâu, nhưng đã tốt hơn so với bị nhốt ở đây năm mươi năm.
- Nhưng mà, ngươi tạm thời đừng quá mức lạc quan. Bộ Quang Minh thần quyết này có cấp bậc cực cao, muốn ngộ đạo, có thể khống chế Quang Minh huyền lực chính là một trong những điều kiện cơ bản nhất, còn cần ngộ tính cực kỳ cao với cơ duyên. Mặt khác...
Thần Hi khẽ dừng nói, trên tiên nhan toát ra vẻ tiếc hận:
- Đây chỉ là nửa bộ thần quyết.
Vân Triệt thoáng kinh ngạc:
- Nửa bộ? Vậy nửa bộ còn lại đâu?
Thần Hi lắc đầu:
- Bộ Quang Minh thần quyết này đến từ niên đại vô cùng xa xôi, cũng chắc là bộ Quang Minh thần quyết duy nhất còn lưu lại trên đời, có thể có được nửa bộ đã là trời ban, nửa bộ khác chắc vĩnh viễn không có khả năng tìm được.
- Đây là... thần quyết của thời đại chư thần viễn cổ?
Mắt Thần Hi hiện lên quang mang kỳ lạ:
- Không chỉ có như thế. Nó đến từ thủy tổ của Quang Minh huyền lực, sinh mệnh sáng thế thần Lê Sa một trong tứ đại sáng thế thần của thần giới viễn cổ.
Vân Triệt: “...!!”
- Nói cách khác, đây là một bộ... Sáng thế thần quyết!
Biểu cảm trên mặt Vân Triệt cứng đờ, hơn nữa cứng đờ hồi lâu.
Sau Tà thần lực của Vân Triệt, lại có một sáng thế thần lực nữa hiện thế... Không! Thời gian nó hiện thế còn sớm hơn Tà thần lực của Vân Triệt rất xa. Chính là thần giới đều biết “Long hậu Thần Hi là tồn tại đặc thù nhất trong thiên hạ, có thể biến chết thành sống, hóa mục nát thành rừng cây, nhưng lại không có ai biết rằng lực lượng đặc thù duy nhất thế gian của nàng lại chính là sáng thế thần lực.
Sáng thế thần lực của sinh mệnh sáng thế thần Lê Sa!
Dáng vẻ ngây ngốc hồi lâu của Vân Triệt, Thần Hi cho rằng hắn bị cái tên “Sáng thế thần quyết” làm cho chấn động, nhưng đúng lúc này Vân Triệt lại nói ra một câu làm cho nàng ngạc nhiên:
- Bộ Quang Minh thần quyết này có phải gọi là... [Sinh mệnh thần tích] không?
“...” Nguyệt mi của Thần Hi khẽ động, mắt đẹp đảo qua:
- Ngươi lại biết cái tên này?
Vân Triệt lại ngẩng đầu, một lần nữa nhìn về phía huyền quyết màu trắng đang di động trong không trung:
- Đây là nửa đầu phần huyền quyết, bị mất chính là nửa bộ sau, có đúng không?
Nhìn dáng vẻ quái dị rõ ràng của Vân Triệt, Thần Hi hơi kinh ngạc:
- Sao ngươi biết được?
Vân Triệt gãi gãi đầu:
- Bởi vì... Ta vừa khéo có được nửa phần sau bộ thần quyết [Sinh mệnh thần tích] này.
Thân thể và đôi mắt của Thần Hi lập tức đồng thời chuyển qua, trên mặt tuyệt mỹ lần đầu tiên hiện lên ngạc nhiên.
Vân Triệt ngưng thần nhắm mắt, văn tự đã sớm khắc sâu vào trong lòng của một kiếp ở Thương Vân đại lục hiện lên trong đầu hắn, sau đó hiện thành huyền ảnh, theo cánh tay hắn vung lên mà chậm rãi trải rộng ra trước mắt.
Thiên đạo y kinh!
Khi ở Kim ô lôi viêm cốc của Huyễn Yêu giới, linh hồn kim ô từng rõ ràng nhắc đến với hắn, [Thiên đạo y kinh] mà hắn và Vân Cốc tu luyện cũng không phải là sách thuốc mà bọn họ vẫn cho là thế, mà là sáng thế thần quyết [Sinh mệnh thần tích] của sinh mệnh sáng thế thần Lê Sa.
Dính dáng đến sáng thế thần quyết có cấp bậc ngang nhau với Tà thần lực, Vân Triệt đương nhiên không có khả năng quên đi lời nói này. Hắn cũng đã từng có ý đồ tìm hiểu, nhưng lại không thu hoạch được gì. Tuy rằng hắn đều ghi nhớ trong lòng cả bộ “Thiên đạo y kinh” này, nhưng lý giải nó cơ bản đều đến từ Vân Cốc.
Hơn nữa toàn bộ là y lý, không hề dính dáng đến huyền đạo và pháp tắc.
Mà hôm nay, hắn từ trong miệng Thần Hi lại nghe được bốn chữ “Sinh mệnh thần tích”, đã ỏ trong nháy mắt đó đột nhiên rõ ràng vì sao Quang Minh thần quyết trước mắt lại sẽ có một cảm giác quen thuộc kỳ dị...
Đó là cảm giác phù hợp vi diệu của cùng một bộ thần quyết!
Thiên đạo y kinh, cũng là nửa sau bộ sinh mệnh thần quyết trải rộng ra trong thế giới màu trắng... Rõ ràng chính là văn tự do Vân Triệt lấy huyền quang hiện ra, lại trong lúc trải rộng ra đột nhiên phủ lên một tầng bạch mang nồng đậm không đến từ Vân Triệt.
Sau đó, một màn vô cùng kỳ dị xuất hiện, hai bộ thần quyết đến từ Thần Hi và Vân Triệt lại lay động toàn bộ lên, sau đó cấp tốc tới gần... Cho đến nối liền hoàn mỹ với nhau. Tiếp theo đó, tất cả văn tự sáng rọi giao hòa, khí tức giao hòa, trải thành một bộ Quang Minh thần quyết hoàn chỉnh, cũng trải rộng ra một thế giới hoàn toàn mới.
Thần Hi ngước mắt, giật mình nhìn trên không.
- Hoàn chỉnh... Sinh mệnh thần tích.
Nàng thất thần nói nhỏ, trong mắt đẹp của nàng xao động lên gợn sóng lộng lẫy, hồi lâu đều không tan đi.
Vân Triệt cũng ngơ ngác nhìn... Rõ ràng chính là văn tự xám trắng do huyền quang hiện ra, lại như có cảm ứng, có sinh mệnh tự động giao hòa với nhau.
Đây là... Sáng thế thần quyết! Huyền diệu của nó, đâu phải lẽ thường có thể cân nhắc.
- Lại... Lại...
Thần Hi lẩm bẩm mấy tiếng, bất tri bất giác trong mắt đẹp đã hoàn toàn mông lung. Đây là sinh mệnh thần tích đến từ sáng thế thần Lê Sa, mà một khắc này hiện ra ở trước mặt nàng, cảm giác đâu phải chỉ là một thần tích chân chính... Một thần tích nàng đã sớm không hy vọng xa vời sẽ xuất hiện.
Nàng nhắm mắt lại, hồi lâu mới chậm rãi mở ra, nhìn Vân Triệt:
- Nửa phần sau sinh mệnh thần tích này, ngươi có được từ đâu?
Vân Triệt nói chi tiết:
- Không phải ta tìm được nó, mà là sư phụ ta.
- Sư phụ ngươi?
- Sư phụ lão nhân gia ngài không giỏi huyền đạo, là sư phụ y đạo của ta. Nửa bộ thần quyết này là trong lúc vô tình sư phụ ta có được. Sư phụ nhận định đây là một bộ sách thuốc bao hàm y lý rất cao, liền lấy tên là “Thiên đạo y kinh”, ý chỉ đây là y kinh thiên đạo ban cho.
Thần Hi: “...”
- Cũng chính là bộ “Thiên đạo y kinh” này khiến cho sư phụ ta trở thành một thần y, về gián tiếp cũng thay đổi cuộc đời ta.
Vân Triệt xúc động trong lòng.
Lời Vân Triệt nói khiến Thần Hi thoáng nhíu mày:
- Ngươi nói, “Sư phụ” của ngươi, hắn thế mà lại có thể hiểu được nửa bộ “Sinh mệnh thần tích” này?
Vân Triệt lắc đầu, buồn bã nói:
- Không, sư phụ là người có thánh tâm, cả đời chỉ cầu có thể hành y tế thế, còn hơi bài xích huyền đạo. Ông thủy chung coi nó là một quyển sách thuốc, chín mươi chín phần trong đó ông đều không hề hiểu, còn thừa lại một phần nhỏ, ông lấy trực giác và chấp nhất của y giả mà ngộ ra chút y lý.
Sinh mệnh thần tích là tồn tại hạng nào, mặc dù Vân Cốc chỉ ngộ ra được một phần y lý rất nhỏ, nhưng cũng đủ để cho hắn trở thành thần y đệ nhất của Thương Vân đại lục... Hiện giờ cũng là thần y đệ nhất của Huyễn Yêu giới.
- Sinh mệnh thần tích đúng là có chứa y lý, nhưng cấp bậc cực kỳ cao. Sư phụ y đạo của ngươi có thể lấy tâm phàm nhân hiểu thấu đáo, cho dù chỉ có một chút ít cũng đủ để được xưng tụng là kỳ nhân.
Lời nói phen này của Thần Hi, Vân Triệt không chút do dự gật đầu.
Năm đó ở bên cạnh Vân Cốc, hắn tập mãi thành thói quen. Nhưng sau khi Vân Cốc mất đi, hắn mới dần dần rõ ràng, Vân Cốc là thánh nhân chân chính trên ý nghĩa, người như Vân Cốc, có lẽ cả đời hắn, thậm chí cả thế gian đều khó có thể tìm được người thứ hai.
Vân Cốc không hề có Quang Minh huyền lực, cũng không thích huyền đạo, lại có thể chỉ dựa vào một y tâm không bụi trần hiểu thấu đáo được một phần nhỏ y lý súc tích trong “Sinh mệnh thần tích”... Có lẽ không có người thứ hai có thể làm được.