Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1318 - Chương 1320: Thiên Huyền Dị Biến

. ._660__1" class="block_" lang="en">Trang 660# 1

 

 

 

Chương 1320: Thiên Huyền dị biến



Vân Triệt có ngộ tính cực cao, nhưng lại chưa bao giờ tham ngộ được “Thiên đạo y kinh” Nhưng hiện giờ thân mang Quang Minh huyền lực, khi thần thức của hắn đảo qua Quang Minh thần quyết này, cảm xúc nhất thời có biến hóa long trời lở đất. Ánh mát đụng chạm vào văn tự vốn huyền ảo khó hiểu này, bên trong tâm hồn đột nhiên nổi lên cộng minh kỳ dị, tinh thần hơi ngưng tụ, huyền khí toàn thân tự phát mà ra, phóng ra một tầng bạch mang tinh thuần không tạp chất, trước mắt cũng chậm rãi trải rộng ra một thế giới thuần trắng rộng rãi bát ngát.

Thần thánh, quang minh, sinh mệnh, khoan thứ, từ ái, nhân tâm, cứu rỗi, tinh lọc, chữa khỏi, bắt đầu sinh tồn, ấm áp, yên tĩnh... Trong thế giới thuần trắng, hiện ra toàn bộ sự vật tốt đẹp có thể tưởng tượng. Đắm chìm trong thế giới như vậy, tâm hồn Vân Triệt trở nên hoàn toàn bình tĩnh linh hoạt kỳ ảo, tất cả phiền chán, giận oán, lệ khí, bất an, do dự... Toàn bộ bị bạch mang ấm áp tiêu diệt, lại không cảm nhận được một chút tiêu cực.

Vân Triệt thu hồi tâm thần, thế giới thuần trắng trước mắt tan biến, nhưng mầm mống yên tĩnh bình an không nhuốm bụi trần này vẫn nằm trong trái tim... Mà đây chỉ là ngộ đạo của hắn đối với câu đầu tiên của thần quyết

Tuy rằng mới chỉ một câu, nhưng hắn lại rõ ràng thấy được một thế giới khác... Một thế giới hoàn toàn mới chưa bao giờ xuất hiện trong nhận thức.

- Quang Minh huyền lực...

Vân Triệt không tự chủ được lẩm bẩm một tiếng. Lúc ban đầu vì Thần Hi mà đột nhiên có được Quang Minh huyền lực, hắn cũng không hề hưng phấn vì có được nó, chỉ có tò mò ngạc nhiên. Nhưng giờ phút này, lấy Quang Minh lực một lần nữa đối mặt với “Sinh mệnh thần tích kia, hắn mới chân chính ý thức được, hắn đã mở ra cửa lớn của thế giới kia... Một thế giới quang minh mà trừ bỏ Thần Hi ra, đương thời lại không có ai có thể đặt chân đến.

“Ngộ đạo” mới vừa rồi, chỉ trong vài giây ngắn ngủi trong ý thức của hắn, nhưng hắn rõ ràng, thời gian có lẽ đã qua thật lâu. Nhưng trong thời gian này, Thần Hi lại thủy chung không phát ra một lời, thậm chí lực chú ý đều không dừng lại ở trên người hắn. Nàng cũng yên tĩnh nhìn “Sinh mệnh thần tích” hoàn chỉnh một lần nữa quay về ở trước mắt nàng, rung động trong lòng nàng còn hơn Vân Triệt mới vừa bước vào lĩnh vực mới gấp mấy lần.

Bởi vì nàng càng rõ ràng hơn Vân Triệt chuyện “Sinh mệnh thần tích” hoàn chỉnh tái hiện có ý vị như thế nào.

Trong lòng nói nhỏ, lại trong lúc thất thần từ cánh môi tràn ra:

- Hắn xuất hiện... Còn mang theo “Sinh mệnh thần tích” hoàn chỉnh... Xem ra, thật sự là ý trời...

- Phụ vương... Lê Sa đại nhân... Hi nhi cuối cùng... Cuối cùng...

Ánh mắt Vân Triệt đảo qua, ánh mắt khác thường nhìn thấy rõ ràng Thần Hi đang trong khác thường, hắn lại một lần nữa nghe được bốn chữ “Lê Sa đại nhân” từ trong miệng nàng, còn rõ ràng nghe được... Phụ vương?

Phụ thân của nàng... là vương?

Là vương của bộ tộc nào?

Ánh mắt nhìn thẳng tới khiến Thần Hi phát giác ra, nàng thu hồi tinh thần, mắt đẹp đảo qua, đôi mắt cũng đã quay về bình tĩnh:

- Vân Triệt, lúc trước ta đã nói, nếu như ngươi có thể tu hành “Sinh mệnh thần tích” không trọn vẹn, trong vòng mười năm liền có thể tự mình tinh lọc phạm hồn cầu tử ấn.

- Mà sinh mệnh thần tích trọn vẹn với không trọn vẹn, chênh lệch không thể so sánh nổi. Nếu như ngươi có thể lĩnh ngộ quán thông trọn bộ sinh mệnh thần tích, như vậy... Thời gian tự mình tinh lọc cầu tử ấn sẽ một lần nữa rút ngắn lại trên trình độ cực lớn. Rất có thể trong vòng một năm liền hoàn toàn loại trừ cầu tử ấn.

- Trong vòng một năm?

Bốn chữ này khiến tinh thần Vân Triệt chấn động.

Hắn đã tự mình lĩnh giáo sự đáng sợ của cầu tử ấn. Mà cầu tử ấn vẫn còn do Thiên Diệp Ảnh Nhi tự tay hạ xuống, trừ bỏ Thần Hi trong thiên hạ không ai có thể giải. Mà bây giờ, Thần Hi chính miệng nói cho hắn biết... nếu có thể tu thành sinh mệnh thần tích, hắn với huyền lực chỉ có Thần Linh cảnh, chỉ cần một năm liền có thể tự giải!?

Sinh mệnh thần tích thật sự cường đại đến mức độ như vậy?

- Đây còn cần nhìn ngộ tính của chính ngươi, cùng với trình độ phù hợp của ngươi với “Sinh mệnh thần tích”. Nếu ngươi thủy chung không cách nào tu thành “Sinh mệnh thần tích” như vậy cũng chỉ có thể luôn dựa vào lực lượng của ta đến giải cầu tử ấn.

Thần Hi nói.

- Ta đã rõ.

Vân Triệt gật đầu, thoáng hít một hơi. So với năm mươi năm ban đầu, hai chữ “Một năm” này, tốt đẹp đến khiến cho hắn có phần không thể tin được -- nhưng điều kiện đầu tiên là hắn có thể lĩnh ngộ hoàn chỉnh sinh mệnh thần tích.

Không thể nghi ngờ cấp bậc của sinh mệnh thần tích cực cao, cùng cấp bậc sáng thế với Tà Thần quyết của hắn. Nhưng ngộ đạo ngắn ngủi mới vừa rồi kia, khiến cho trong lòng hắn không hề bất an.

Đôi mắt của Thần Hi dần ngưng thực, từ khi sinh mệnh thần tích hoàn chỉnh tái hiện, đôi mắt của nàng nhìn Vân Triệt đã có biến hóa vi diệu so với lúc trước:

- Trong vòng một năm tiếp theo, ta không cầu ngươi tu thành sinh mệnh thần tích, thoáng lĩnh ngộ là có thể. Nhưng mà có một mục tiêu, ngươi phải đạt thành. Thần Vương cảnh!

Ba chữ rất mềm nhẹ, nhưng lại khiến Vân Triệt trợn to đôi mắt:

- Thời gian một năm... thành Thần Vương? Chuyện này sao có thể chứ!

Cảnh giới huyền lực hiện giờ của hắn là Thần Linh cảnh cấp năm, thời gian một năm tu luyện từ Thần Linh cảnh cấp năm lên Thần Vương cảnh, cho dù ở cấp độ như Vương giới đều tuyệt đối là chuyện ngàn lẻ một đêm, tuyệt đối không có khả năng có ai tin tưởng.

Thần Hi uyển chuyển nói:

- Dựa vào một mình ngươi, đúng là không thể nào làm được. Ta sẽ giúp ngươi, lăng nhi và luân hồi cấm địa chỗ này cũng sẽ giúp ngươi.

“...?” Vân Triệt không hiểu.

- Luân hồi cấm địa không lây dính khí tức không sạch sẽ, đại bộ phận linh hoa dị thảo nơi này đều thiên hạ có một. Trước kia ngươi ngay cả “Thần Hi” đều không biết, chắc cũng không biết linh đan cao cấp nhất thần giới đều xuất phát từ chỗ nào.

Một điểm này, Vân Triệt đúng là không biết được, trước kia hắn luôn luôn ở Ngâm Tuyết giới, cũng tự nhiên không tiếp xúc đến chuyện ở cấp bậc này. Nghe lời Thần Hi nói, chân mày hắn vừa động:

- Chẳng lẽ, chính là ở trong này?

Luân hồi cấm địa, ở trong nhận thức của thần giới tuyệt đối không chỉ là cấm địa, còn là thánh địa!

Làm niết bàn chân chính của thần giới, cũng là duy nhất, đan dược đến từ luân hồi cấm địa cũng là thần thánh vật trong nhận thức của người đời. Thường cách một đoạn thời gian, Thần Hi sẽ dành cho Long hoàng một ít linh đan nàng tự tay ngưng hóa, mà cũng không phải tỏ lòng biết ơn đối với Long hoàng, chính là quà tặng cho bộ tộc long thần.

Dù sao, bản thân nàng chính thuộc về nhất tộc long thần.

Dược lực của đan dược huyền đạo càng mạnh, phiêu lưu càng lớn, không biết tự lượng sức mình vội vàng phục dụng, tương đương với tự chui đầu vào rọ, đây là một trong những kiến thức cơ bản nhất của huyền đạo.

Cho dù mạnh như Vân Triệt, thời điểm cuộc chiến phong thần cưỡng ép sử dụng càn khôn ngũ quỳnh đan... Nếu không phải Mộc Huyền Âm ở bên cạnh, hắn đã sớm thân phế mà chết.

Nhưng mà, đan dược đến từ luân hồi cấm địa không khỏi vô cùng tinh thuần. Cũng bởi vậy, cho dù dược lực mạnh mẽ và cấp bậc cao đến cỡ nào, nó đều sẽ không hề có một chút phiêu lưu, kể cả phàm nhân cũng có thể trực tiếp nuốt vào, trong một đêm thoát thai hoán cốt, thu được tân sinh.

Mà vài linh dược trái với lẽ thường, cho dù đối với bộ tộc Long thần chí tôn khắp thiên hạ mà nói, đều là tồn tại giống như chí bảo. Trọn vẹn hơn mười vạn năm, tổng cộng chỉ tặng ra bảy viên... Mỗi một viên đều là lễ vật Vương giới.

Thần Hi chưa trả lời, ấm giọng nói:

- Lăng nhi thân là vương tộc mộc linh, nàng có rất nhiều năng lực đặc thù duy nhất đương thời. Thần mộc linh hoa nơi này, nàng cũng có thể nâng cao, cũng có thể hoàn mỹ thu thập ra linh khí của chúng nó. Bắt đầu từ ngày mai, ta sẽ để cho nàng mỗi ngày cho ngươi rèn luyện linh đan linh dịch, để tăng trưởng nguyên khí với huyền khí của ngươi. Mà thời gian biểu của ngươi, ba thành dùng để tìm hiểu “Sinh mệnh thần tích” ba thành tu luyện củng cố huyền lực của ngươi, thời gian còn lại... Cần song tu với ta mỗi ngày ít nhất ba canh giờ.

Vân Triệt:

- Ặc...

Hai chữ “Song tu” nói ra từ môi Thần Hi có vẻ vô cùng lạnh nhạt, không hề có bất cứ sắc thái tình cảm gì dính dáng trên đó. Nhưng Vân Triệt nghe vào trong tai lại vốn không cách nào lạnh nhạt...

Nàng liếc nhìn Vân Triệt một cái thật sâu, nói khẽ:

- Ta sẽ giúp ngươi luyện hóa nguyên âm của ta, cũng cùng tu luyện sinh mệnh thần tích. Đây là phương pháp nhanh nhất để cho ngươi lĩnh ngộ sinh mệnh thần tích và tăng trưởng huyền lực. Đừng quên tình cảnh hiện giờ của ngươi, một năm thành Thần Vương, không phải là kỳ vọng của ta, mà là mục tiêu ngươi phải đạt thành... Nếu ngươi muốn thoát khỏi Thiên Diệp, thản nhiên đối mặt với Long hoàng mà nói!

Ngoài thần giới, một góc hỗn độn, một tinh cầu tên Lam Cực tinh.

Thiên Huyền đại lục, Thương Phong hoàng thành.

Thời gian lưu chuyển, cách thời gian Vân Triệt rời khỏi Thiên Huyền đại lục đi thần giới, bất tri bất giác đã trôi qua bốn năm.

Trong bốn năm này, Thiên Huyền đại lục chưa bao giờ nhạt nhòa đi truyền thuyết về Vân Triệt, nhưng lại không có ai nhìn thấy bóng dáng của hắn. Mà phán đoán về hắn cũng rất nhiều, cũng càng truyền càng nóng.

Ở Thương Phong quốc, Vân Triệt không thể nghi ngờ là một nhân vật giống như thần thoại, hắn cứu vớt Thương Phong quốc, cứu vớt Thiên Huyền đại lục, cũng khiến địa vị của Thương Phong quốc ở Thiên Huyền đại lục đã xảy ra biến hóa thật lớn, là kiêu ngạo lớn nhất trong lịch sử của Thương Phong quốc.

Vì sự tồn tại của một mình Vân Triệt, Thương Phong quốc trở thành một nơi không thể xúc phạm nhất Thiên Huyền đại lục. Liền ngay cả tứ đại thánh địa tượng trưng cho chí tôn của huyền đạo ở Thiên Huyền đại lục... Thánh đế hiện giờ của Hoàng Cực thánh vực Hạ Nguyên Bá cũng là người của Thương Phong quốc, còn Chí Tôn hải điện được Vân Triệt tha thứ hàng năm đều phải cung phụng cho Thương Phong hoàng thất, hai đại thánh địa khác, những năm này Phượng Hoàng thần tông vẫn luôn hiện lên tư thế cúi đầu với Thương Phong hoàng thất, đến nay hàng năm đều mấy lần hoàn lại tội lỗi năm đó với Thương Phong quốc, còn Băng Vân tiên cung thì khỏi phải nói, vào ba năm trước đã trở thành tông môn hộ quốc của Thương Phong quốc.

Hơn nữa bởi vì cung chủ tiền nhiệm là Vân Triệt, mặc dù tổng hợp lại thực lực Băng Vân tiên cung có thực lực yếu nhất trong tứ đại thánh địa, lại ngầm hiện lên tư thế đầu não.

Không hề nghi ngờ, dưới những yếu tố này, Thương Phong quốc là nơi không thể lay động nhất cả đại lục.

Nhưng từ nửa năm nay, biên giới Thương Phong quốc lại không bình yên.

Hoàng cung trọng địa, Thương Phong phủ chủ Đông Phương Hưu từ trên không trung bay xuống, bước chân vội vàng, đi thẳng vào hoàng điện.

- Cựu thần Đông Phương Hưu, tham kiến nữ hoàng bệ hạ.

Trong đôi phượng mâu của Thương Nguyệt mang uy, nhìn Đông Phương Hưu quỳ gối trước điện, cau mày nói:

- Đông Phương phủ chủ, thần sắc ngươi gấp gáp như thế, hay là lại phát sinh huyền thú hỗn loạn?

Đông Phương Hưu cúi đầu nghiêm nghị nói:

- Bẩm bệ hạ, chính thế. Lần náo động này ở tử vong hoang nguyên, những huyền thú này vốn không rời khỏi lãnh địa lại dốc toàn bộ lực lượng, liền ngay cả huyền thú ăn cỏ không đả thương người đều trở nên đặc biệt nóng nảy. Tử vong hoang nguyên là nơi trú ngụ nhiều huyền thú nhất của Thương Phong ta, lần này quy mô huyền thú náo động cũng vượt xa lúc trước.

Thương Nguyệt nhíu mày lại, nói:

- Nơi náo động, chính là phía đông của tử vong hoang nguyên?

Đông Phương Hưu lập tức nói:

- Đúng vậy! Hiện giờ khu vực trăm dặm phía đông của tử vong hoang nguyên đều đã bị lan đến, nếu như còn không ngăn cản, tất xảy ra đại họa. Kính xin bệ hạ mau chóng hạ lệnh, xin Phượng Hoàng thần tông giúp đỡ.

Thương Nguyệt đứng dậy, suy nghĩ một chút, sau đó lẩm bẩm một tiếng:

- Đã xảy ra lần thứ sáu.

Thương Nguyệt nhíu mày nói:

- Đông Phương phủ chủ, ngươi lập tức trở về Thương Phong huyền phủ, điều động tất cả huyền giả tinh ảnh nội phủ, lập tức đi về phía đông tử vong hoang nguyên.

Đông Phương Hưu cả kinh:

- Bệ hạ, đây là...

Sắc mặt Thương Nguyệt nghiêm nghị, uy lăng nhàn nhạt:

- Những năm này, Thương Phong nhờ danh phu quân ta, uy phong khắp chốn, vô số huyền giả dần sinh thái độ kiêu ngạo, không còn ý thức nguy cơ, liền ngay cả khó khăn mất nước mới được mấy năm đều quên mất ra sau đầu. Huyền thú náo động lần này, liền để cho huyền giả của Thương Phong huyền phủ đến đối mặt, nói cho bọn họ biết nơi này là Thương Phong quốc, không thể vĩnh viễn ỷ lại vào Phượng Hoàng thần tông!

- Nhưng mà, huyền thú của tử vong hoang nguyên không phải nhỏ, hơn nữa số lượng rất nhiều. Cho dù toàn bộ nội phủ đi ra, cũng rất khó ứng đối, thêm vào đó... cho dù cuối cùng có thể áp chế, cũng nhất định tạo thành tử thương số lượng lớn.

Đông Phương Hưu lo lắng nói.

Lời Đông Phương Hưu nói không khiến cho Thương Nguyệt có chút dao động nào:

- Người tử thương, hoàng thất sẽ trợ cấp. Là thời điểm để cho bọn họ tỉnh táo lại. Nếu có người e sợ, người không muốn, cũng không cần bức bách, nhưng phải lập tức trục xuất ra khỏi Thương Phong huyền phủ, vĩnh viễn không thu nhận!

Thương Nguyệt đã quyết hoàng mệnh, Đông Phương Hưu tự nhiên không có cách nào nói gì nữa. Nghĩ tới không khí dần thay đổi dưới quốc uy ở Thương Phong huyền phủ, trong lòng hắn cũng thầm than một tiếng, lễ bái thật sâu, sau đó cấp tốc rời đi.

Đông Phương Hưu vừa mới rời đi, vẻ uy lăng trên mặt Thương Nguyệt mất đi, chuyển sang thần sắc lo lắng hơi sâu.

Nàng cầm lấy một truyền âm ngọc, nói khẽ:

- Tuyết Nhi, có chuyện xin muội hỗ trợ.

Kết thúc truyền âm, thần sắc lo lắng trên mặt Thương Nguyệt càng sâu, nàng nhìn ra ngoài điện, lẩm bẩm:

- Nửa năm ngắn ngủi, liên tiếp sáu lần huyền thú dị biến, vả lại khoảng cách giữa mỗi lần đều sẽ ngắn lại... Rốt cuộc vì sao lại thế này?


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment