.
._660__2" class="block_" lang="en">Trang 660# 2
Chương 1321: Thiên đạo kiếp lôi công
Trên không Thương Phong hoàng thành thoáng hiện bóng dáng đỏ, Phượng Tuyết Nhi một thân quần áo hỏa diễm như đám mây đỏ, từ trên không trung bay xuống, bước chân nhẹ nhàng, chỉ trong giây lát, hơn phân nửa hoàng thành đã thoáng mà qua.
Tiến vào hoàng điện, Phượng Tuyết Nhi đi tới trước mặt Thương Nguyệt đang đợi nàng, Thương Nguyệt ngước mắt mỉm cười:
- Tuyết Nhi, muội đã tới rồi.
Nhận thấy được thần sắc lo lắng ở chỗ sâu trong đôi mắt của Thương Nguyệt, Phượng Tuyết Nhi đã đoán được:
- Thương Nguyệt tỷ tỷ, có phải lại phát sinh huyền thú náo động không?
Thương Nguyệt gật đầu:
- Một lần này nơi phát sinh náo động là phía đông tử vong hoang nguyên, vả lại quy mô khá lớn. Ta đã để cho Thương Phong huyền phủ đi ứng đối, nhưng sợ lực lượng của bọn họ không bằng...
Phượng Tuyết Nhi lập tức sáng tỏ ý tứ của Thương Nguyệt, kể cả lần này vì sao Thương Nguyệt lại điều động huyền giả của Thương Phong huyền phủ:
- Muội hiểu được. Muội sẽ phái người ẩn vào chỗ tối, nếu như Thương Phong huyền phủ có thể thành công áp chế tự nhiên là tốt nhất, nếu không thể lại để cho bọn họ ra tay, Thương Nguyệt tỷ tỷ đừng lo lắng.
Thương Nguyệt than nhẹ một tiếng:
- Ta lo lắng thật sự không chỉ có chuyện này, thời gian nửa năm, đã là lần thứ sáu, vả lại lần này cách lần trước mới có nửa tháng ngắn ngủi. Huyền thú này chẳng những rời khỏi lãnh địa của mình, hơn nữa tính tình trở nên đặc biệt nóng nảy... Ta lo lắng, đây là điềm ác nào đó.
Phượng Tuyết Nhi nói:
- Muội cũng cảm thấy như vậy. Hơn nữa... Có chuyện, muội đang định nói cho tỷ tỷ. Ngay tại ba canh giờ trước, Huyễn Yêu giới cũng xuất hiện một trận huyền thú náo động tương tự.
- Cái gì!?
Thương Nguyệt thoáng kinh hãi.
- Vị trí là phía đông Hoa Lam vực... cũng là phía cực đông của toàn bộ Huyễn Yêu giới.
Đôi mày thanh tú của Thương Nguyệt nhíu lại, nói nhỏ:
- Xem ra, tuyệt đối không có khả năng là trùng hợp.
Thương Phong quốc ở phía đông Thiên Huyền đại lục, lúc ban đầu nơi phát sinh huyền thú náo động cũng là trong khu vực Lưu Vân thành nơi cực đông, vài lần sau đó dần dần lan tràn sang phía tây.
Huyễn Yêu giới cũng xuất hiện huyền thú náo động tương tự, khu vực xuất hiện cũng là cực đông.
Nếu như dị trạng này chỉ xuất hiện ở phía đông Thương Phong quốc thì thôi, nhưng lại cũng xuất hiện ở phía đông Huyễn Yêu giới cách đây cực xa... Nếu vì cùng một nguyên nhân, vậy phạm vi ảnh hưởng cũng thật sự quá khủng bố.
Đôi mắt của hai người đồng thời nhìn về phía đông, cho dù lấy cảnh giới thần đạo hiện giờ của Phượng Tuyết Nhi, cũng cảm thấy bất an.
- Ngày mai muội sẽ tự mình xâm nhập vào mười vạn dặm hải vực phía đông tìm kiếm kết quả, bên chỗ Thải Y tỷ tỷ cũng rất coi trọng chuyện này, tin tưởng không bao lâu nữa sẽ được phơi bày, Thương Nguyệt tỷ tỷ đừng lo lắng như thế.
Phượng Tuyết Nhi an ủi.
- Ừm... liền xin nhờ Tuyết Nhi và Thải Y.
Rời khỏi Thương Phong hoàng thành, mắt đẹp của Phượng Tuyết Nhi dần dần nổi lên vài phần sắc thái ngưng trọng.
Khiến huyền thú của cả khắp khu vực đột nhiên tính tình đại biến, nóng nảy mất trí, nguyên nhân có khả năng lớn nhất là cảm nhận được khí tức nào đó khiến cho chúng nó cực kỳ sợ hãi. Nhưng mà... Phượng Tuyết Nhi là người đầu tiên trong lịch sử Thiên Huyền đại lục chân chính thành thần đạo, cấp bậc hiện giờ của nàng, toàn bộ Thiên Huyền đại lục không người có thể bằng, khí tức có thể ảnh hưởng đến huyền thú nhỏ yếu này, nàng không có lý do gì không phát hiện ra.
Nhưng nàng đều đã tự mình đi qua từng nơi phát sinh huyền thú náo động, lại không thu hoạch được gì, không nhận thấy được một chút khí tức không bình thường nào.
Mà mầm mống quỷ dị chưa biết không thể nghi ngờ là đáng sợ nhất, cũng khiến cho nàng thật ra còn cảm thấy bất an sâu sắc hơn cả Thương Nguyệt, hơn bất cứ kẻ nào.
“Phải cẩn thận điều tra thử xem.” Phượng Tuyết Nhi nhẹ giọng lẩm bẩm, lúc này, nàng đột nhiên nghĩ tới điều gì, ánh mắt chuyển hướng về phía đông xa xôi: “Vân ca ca từng nói, theo hướng đông của Thiên Huyền đại lục, mãi cho đến ngoài trăm vạn dặm, có một nơi tên là Thương Vân đại lục... Sẽ có liên quan với nơi đó sao?”
Sau khi lẩm bẩm, nàng vừa định thu hồi ánh mắt, đột nhiên, nơi chân trời vô cùng xa xôi, một ánh sao màu đỏ ửng đột nhiên rơi vào trong mắt nàng.
Chính là lóng lánh trong khoảnh khắc, lai như một cây kim thép mạnh mẽ đâm vào chỗ sâu trong đôi mắt nàng, làm cho phượng mâu của nàng theo bản năng lập tức dời đi... Cùng lúc đó, nàng rõ ràng cảm giác được linh hồn của mình cũng như lập tức bị đâm thủng, cảm giác lạnh như băng khôn kể lan tràn toàn thân.
Kia... là...
Nàng lập tức lại một lần nữa đảo mắt nhìn về phía đông... Nhưng mà, nàng nhìn thẳng, tìm kiếm hồi lâu, lại không tìm thấy được ánh sao lóe lên màu đỏ ửng kia.
Là ảo giác sao?
Phượng Tuyết Nhi nhắm mắt lại, qua một hồi lâu, cảm giác lạnh như băng lan tận tâm hồn mới hoàn toàn rút đi, theo đó bóng dáng nhớ thương không tự chủ hiện lên, tâm hồn nàng lại trở nên đặc biệt ấm áp.
Bốn năm...
Trước kia một mình ở Tê Phượng cốc, bao lâu đều sẽ không cảm thấy cô đơn. Nhưng mà... bốn năm này... lại dài lâu như vậy...
Vân ca ca, còn có một năm, huynh sẽ trở lại... cầu huynh nhất định phải bình an trở về...
Tây thần vực, Long Thần giới, luân hồi cấm địa.
Luân hồi niết bàn vốn luôn luôn yên tĩnh, lúc này lại từng trận oanh lôi.
Vân Triệt lơ lửng người giữa không trung, toàn thân đắm chìm trong biển lôi màu tím kịch liệt bốc lên, theo cánh tay hắn vung lên, ngàn vạn tử mang uy phong rít vang, mà mỗi một đường tử mang chẳng những dữ tợn chói mắt, còn rõ ràng mang theo thiên uy làm cho người ta sợ hãi.
Một kết giới màu trắng vĩ đại hoàn chỉnh bao phủ chỗ không gian của Vân Triệt, mặc cho lôi điện này chạy loạn xé rách như thế nào, đều không thể thoát ra được nửa đường, càng không thương tổn chút nào đến luân hồi cấm địa.
Phía trước kết giới, Thần Hi một thân váy dài màu trắng tinh, ở trong gió nhẹ thổi lơ đãng phác họa lên đường cong xinh đẹp vô tận. Bộ ngực sữa cao ngất, da thịt trắng sáng như băng tuyết, dung nhan càng thêm đẹp huyền ảo như tiên, nàng yên tĩnh đứng đó nhìn Vân Triệt bên trong kết giới, cả người như đắm chìm trong thánh quang, phóng thích ra cao quý thánh khiết khó diễn tả bằng lời.
Hòa Lăng bước chân không tiếng động đã đi tới, trong tay nâng một chút bạch mang. Bên trong bạch mang là một chút linh dịch, tuy chỉ là một giọt, nhưng lại ngưng tụ vất vả một ngày một đêm của Hòa Lăng. Nàng nhìn Vân Triệt, trong mắt chớp động lên ánh sáng lạ mênh mông, không kìm lòng được nói:
- Chủ nhân, hắn thật lợi hại.
Đôi mắt của Thần Hi không dời khỏi trên người Vân Triệt, lại nhẹ nhàng gật đầu:
- Hắn đúng là một quái thai không hơn không kém.
- Gần đây chủ nhân thường xuyên khích lệ hắn đó.
Hòa Lăng mỉm cười, gần đây mỗi lần nghe được Thần Hi khích lệ Vân Triệt, nàng đều cảm thấy vui vẻ khó hiểu.
Không biết bởi vì trên người hắn có gửi gắm của Hòa Lâm hay bởi vì nàng đã sớm gắn liền vận mệnh của mình với hắn.
- Một bên là thiên đạo kiếp lôi không ai có thể khống chế, một bên là “Tử vân công” bình thường không có gì lạ, hắn thế mà lại dung hợp hai thứ vô cùng hoàn mỹ, còn kết hợp ra thiên uy kinh người như thế.
Lấy tâm tính và cấp bậc của Thần Hi, người có thể được nàng tán thưởng từ tận đáy lòng như thế, Vân Triệt tuyệt đối là người đầu tiên từ trước đến nay.
- Kết hợp sáng tạo huyền công cực kỳ khó khăn, thường phải kể tới nỗ lực gấp mười mới có thể gần như hoàn mỹ. Tuy rằng không phải Vân Triệt tự nghĩ ra, nhưng hỗn hợp với biến hóa phức tạp như thế, cũng đã không khác nào tự nghĩ ra, mà hắn chỉ dùng thời gian ngắn ngủi không đến một năm liền đã hoàn thành đến trình độ như vậy... Người như hắn, trong thiên hạ này chắc không tìm ra được người thứ hai.
Lời Thần Hi nói khiến ánh sáng lạ trong mắt thiếu nữ mộc linh càng thêm lóng lánh:
- Không trách được hắn sẽ được Thiên Độc châu nhận chủ.
Thần Hi liếc mắt, nhìn bên má thiếu nữ mộc linh:
- Lăng nhi, còn có ba ngày, phạm hồn cầu tử ấn trên người hắn sẽ hoàn toàn mất đi.
-... A!?
Hòa Lăng ngớ ra, sau đó thét lên một tiếng kinh hãi, bàn tay nhỏ nhắn nâng linh dịch cũng không tự chủ thu lại vài phần, theo bản năng nói:
- Cái này... nhanh như vậy?
- Ta cũng không nghĩ tới lại nhanh như thế.
Thần Hi nói nhỏ một tiếng giống như lẩm bẩm, mắt đẹp cũng nhiều thêm vài phần phức tạp.
Sinh mệnh thần tích, sáng thế thần quyết cấp bậc cao nhất đương thời, không có Quang Minh huyền lực của sáng thế thần Lê Sa, cũng không có Quang Minh thánh mạch, chỉ dựa vào lực lượng phàm nhân muốn tu thành có thể nói khó như lên trời.
Vân Triệt thân mang Tà thần huyền mạch, tu luyện “Sinh mệnh thần tích” không hề có chướng ngại về cấp bậc, Thần Hi thấy là người tu thành dễ dàng nhất đương thời, thậm chí có lẽ là người duy nhất có khả năng tu thành “Sinh mệnh thần tích”, cho nên ôm lấy kỳ vọng rất cao... Nhưng kỳ vọng rất cao này, hắn lại chỉ thời gian một năm đã có thể thoáng dòm ngó được con đường.
Nhưng ngộ tính của Vân Triệt khủng bố, đảo điên nhận thức cả cuộc đời nàng.
Nàng dùng hết mấy ngàn năm mới tu thành nửa bộ sinh mệnh thần tích, Vân Triệt chỉ dùng sáu tháng!
Mà có nửa phần trước làm cơ sở, nửa phần sau, hắn dùng ba tháng ngắn ngủi liền ngộ đạo toàn bộ.
Khi hai người bọn họ song tu cùng tu, lúc ban đầu là nàng dẫn đường cho Quang Minh huyền lực của Vân Triệt, nhưng về sau, ngược lại là Vân Triệt dẫn đường cho nàng, hỗ trợ nàng lĩnh ngộ nhanh hơn nửa phần sau của sinh mệnh thần tích.
Sinh mệnh thần tích có thể cứu rỗi vạn sinh, tinh lọc vạn vật, tự thân cũng dần thành thánh thể vạn tà bất xâm. Sau khi có Quang Minh huyền lực, Vân Triệt liền có thể cảm giác được dấu vết tồn tại của cầu tử ấn, theo sinh mệnh thần tích đại thành, tốc độ tự mình tinh lọc cũng càng lúc càng nhanh.
Đến hiện giờ, lấy Quang Minh huyền lực hiện tại của hắn, cho dù cái gì cũng không làm, cầu tử ấn đều sẽ bị dần dần xóa đi, sau này, cũng sẽ không lại sợ lực nguyền rủa như cầu tử ấn -- cho dù là cường giả cấp bậc như Thiên Diệp Ảnh Nhi hạ.
Thần Hi nhìn Hòa Lăng nói:
- Mười tháng trước hắn từng nói với ngươi, ngày cầu tử ấn hoàn toàn tinh lọc, đó là ngày ngươi trở thành độc linh Thiên Độc. Lăng nhi, ngươi có thể thay đổi tâm ý?
Kinh ngạc mới đầu và thoáng thất thố sau đó, đôi mắt của thiếu nữ mộc linh lại nhanh chóng chuyển thành kiên nghị:
- Lăng nhi... tuyệt đối không hối hận.
Thần Hi không hề ngoài ý muốn với đáp án của Hòa Lăng, nàng ôn nhu nói:
- Thiên Độc châu cũng không phải lấy hắn làm chủ, mà đang dưới “Vô linh” hòa hợp một khối với hắn, nói cách khác, Thiên Độc châu hiện giờ là một phần thân thể hắn, ngươi trở thành độc linh của Thiên Độc châu, cũng trở thành độc linh của hắn, về sau ngươi phải suốt đời cùng với hắn, phụ thuộc vào hắn, cuộc đời sau này như thế nào, đều do hắn định.
- Lăng nhi biết.
Đôi mắt của Hòa Lăng vẫn kiên quyết như lúc ban đầu.
Thần Hi nhẹ nhàng gật đầu, dùng giọng nói rất nhẹ nói:
- Lăng nhi, ta tin tưởng, hắn sẽ giúp ngươi báo thù, cũng sẽ đối xử tốt với ngươi. Hắn xuất hiện trong cuộc đời của ngươi, chẳng những là cứu rỗi đối với ngươi, cũng là bù đắp của trời cao đối với ngươi.
Rầm --------
Một tiếng nổ mà ngay cả kết giới đều không thể hoàn toàn che giấu, vạn lôi nổ vang trong kết giới, thiên uy mãnh liệt, tay áo Vân Triệt nhẹ nhàng bay trong biển lôi, tóc dài bay lên, hơi có chút uy thế của thần lôi hàng thế.
Mà theo hai tay của hắn khép lại, kiếp lôi trong điên cuồng sôi trào lại nhanh chóng trôi đi, hai giây ngắn ngủi liền hoàn toàn tiêu tán vô tung, cho dù một chút tia chớp nhỏ bé đều không hề lưu lại.
Cho dù thiên đạo kiếp lôi, hắn cũng có thể khống chế vô cùng tự nhiên.
Tóc Vân Triệt buông xuống, hắn chìa tay ra, nhìn lòng bàn tay mình, trên mặt lộ ra nụ cười hơi thỏa mãn.
Cuối cùng... Cuối cùng...
Mạt Lỵ, nếu ngươi nhìn thấy được, nhất định sẽ rất vui vẻ đi.
Khi ở Tinh Thần giới, Mạt Lỵ từng nhắc nhở Vân Triệt kết hợp thiên đạo kiếp lôi với Tử Vân công của Vân gia -- bởi vì tuy rằng Tử Vân công là một môn huyền công phổ thông của hạ giới, nhưng trải qua truyền thừa biến đổi vạn năm của Vân gia, không thể nghi ngờ là huyền công lôi điện thích hợp nhất với huyết mạch Vân gia. Cũng vì thế lấy tên “Thiên đạo kiếp lôi công”.
Vân Triệt luôn luôn nhớ kỹ trong lòng lời Mạt Lỵ nói.
Trong khoảng thời gian này, mỗi ngày hắn song tu với Thần Hi cùng lĩnh ngộ sinh mệnh thần tích. Theo tu luyện sinh mệnh thần tích, Quang Minh huyền lực mà hắn kết hợp cũng đang không ngừng biến đổi về chất, tâm hồn cũng chịu ảnh hưởng, càng ngày càng bình tĩnh yên ổn.
Hắn ở dưới trạng thái này bắt đầu ngưng tâm dung hợp “Thiên đạo kiếp lôi công” mà Mạt Lỵ đã ngụ ý.
Hiện giờ, đã gần mười tháng trôi qua, theo cấm kỹ “Minh ngục lôi hoàng trận” mạnh nhất của Tử Vân công thành công biến đổi về chất dưới thiên đạo lôi kiếp, “Thiên đạo kiếp lôi công” của hắn cuối cùng thành hình.
Mặc dù còn xa mới đến cảnh giới đại thành, nhưng trong mười tháng ngắn ngủi có thể đạt tới trình độ như vậy, ở trong nhận thức của người đời đã là một hành động vĩ đại giống như kỳ tích.
Cho dù là Mạt Lỵ hiểu rõ Vân Triệt nhất cũng sẽ không thể nghĩ đến trong khoảng thời gian ngắn như vậy hắn lại sẽ đạt tới độ hoàn thành như thế... Dù sao đây vốn là một trong những mục tiêu nàng cho Vân Triệt ở “Trụ Thiên ba ngàn năm”.