.
._667__2" class="block_" lang="en">Trang 667# 2
Chương 1335: Ngược sát
Sát khí, sát khí, lệ khí... Hòa với mùi máu tươi nồng đậm vô cùng đập vào mặt, khiến một đám cường giả tuyệt thế của Tinh Thần giới đều ngầm buồn nôn, sau kinh hãi vì nhận thức bị hung hăng xé rách, lạnh như băng với sợ hãi như ma quỷ nhập vào tâm hồn của mọi người... đây là một sự sợ hãi giống như vốn không phải ý chí có khả năng kháng cự được, còn đáng sợ hơn âm phong địa ngục trong cơn ác mộng của bọn họ.
Mà nguyên do của tất cả... Vân Triệt trong tầm mắt bọn họ, toàn thân hắn đều bao phủ trong một tầng huyết khí nồng đậm tới cực điểm, nhìn không thấy thân hình của hắn, thậm chí không cách nào phân biệt được kia rốt cuộc là huyết khí hay là máu đặc đang điên cuồng phun ra.
Nhưng mà, bên trong huyết sắc nồng đậm lại chớp động lên hai điểm hồng mang còn nồng liệt hơn máu tươi, giống như ma thần luyện ngục đột nhiên mở ra đôi mắt máu.
- Sao... sao... sao lại thế này?
Thống lĩnh tinh vệ Thiên Lang Tinh Lâu run giọng nói. Lời nói vừa ra khỏi miệng, hắn gần như không thể tin tưởng nổi lời nói của mình sẽ lại run rẩy đến mức độ như vậy.
Hắn, còn có tất cả tinh vệ ở đây, tuổi tác ít nhất trong bọn họ cũng có mấy ngàn tuổi, thân là tinh vệ của Tinh Thần giới, độ cao, lịch duyệt của bọn họ đâu giống với tầm thường, nhưng bọn họ chưa bao giờ cảm nhận được khí tức đáng sợ như thế và sợ hãi như xé rách linh hồn như thế... Mà cái này, chính là đến từ một thanh niên hạ giới, một người vốn trong nhận thức của bọn họ nên tùy tay có thể quyết định sinh tử!
- Thần Quân... Thần Vương đến Thần Quân...
Giọng nói này, đến từ Thiên Cương tinh thần Thần Hổ, lời hắn nói rõ ràng cũng mang theo run rẩy.
- Trên đời... làm sao có thể có chuyện như vậy...
Thân là tinh thần của Tinh Thần giới, lần đầu tiên bọn họ vô cùng hoài nghi linh giác của mình. Năng lực cấm kỵ khoa trương nhất, cực hạn nhất trong nhận thức của bọn họ cũng còn không bằng một phần vạn lúc này bọn họ được chứng kiến.
- Sáng thế thần lực... đây là sáng thế thần lực...
Hai mắt của Tinh Thần đế vô cùng kịch liệt run run, trong miệng thì thào lẩm bẩm. Không hề nghi ngờ, đây là lực lượng vượt trên nhận thức với tưởng tượng của một thần đế, lực lượng nghịch thiên chỉ có sáng thế thần lực chí cao vô thượng ở thời đại đại chư thần trong truyền thuyết mới có thể có được!!
Sau khiếp sợ, hoảng sợ, chỗ sâu trong đôi mắt của Tinh Thần đế xuyên suốt ra khát vọng với tham lam còn nồng liệt hơn lúc trước gấp trăm ngàn lần, hắn chợt quay đầu, quát Tinh Minh Tử:
- Lập tức chế trụ hắn... Nhưng mà... tuyệt đối không được tổn thương đến tính mạng của hắn!
Giọng Tinh Thần đế gầm ra lại mang theo run run với khàn khàn mà ai cũng nghe ra được, còn lần này, hắn rõ ràng gầm ra hai chữ “Tuyệt đối”.
Trong thời gian vài giây ngắn ngủi Vân Triệt tăng vọt huyền lực từ Thần Vương cảnh cấp một lên Thần Quân cảnh cấp một, mang đến cho mọi người rung động như trời sụp đất nứt. Chính là, Thần Quân cảnh cấp một... đặt ở tinh giới phổ thông, là lực lượng có thể nói là vô địch, nhưng nơi này là Tinh Thần giới! Tinh vệ ở đây, mỗi một người đều có thực lực Thần Quân cảnh, vẻn vẹn ba ngàn tinh vệ, bất cứ một ai, ở trên cảnh giới huyền lực đều giỏi hơn Vân Triệt.
Huống chi còn có một Tinh Minh Tử Thần Chủ cảnh!
Cho nên, khi bọn họ bị dị biến của Vân Triệt xé rách nhận thức, kinh hãi thế tục làm cho khiếp sợ, sợ hãi đồng thời cũng chưa bao giờ cho rằng dị biến của Vân Triệt có thể mang đến uy hiếp gì cho bọn họ... Nơi này là Tinh Thần giới, bọn họ là tinh vệ tinh thần, thực lực của Vân Triệt ở lứa trẻ tuổi không ai địch nổi, nhưng ở trong mắt bọn họ lại quá thấp cực kỳ thấp, cho dù bộc phát ra lực lượng trái với lẽ thường, cũng vốn không có khả năng tạo thành chút uy hiếp gì đối với bọn họ.
Tiếng kêu của Tinh Thần đế vừa dứt, Tinh Minh Tử còn chưa trả lời, một tiếng gầm quái dị giống như dã thú tuyệt vọng đột nhiên vang lên trên không Tinh Thần thành, huyết khí trên người Vân Triệt nổ tung, đánh thẳng về phía Tinh Linh, Kiếp Thiên kiếm vốn đỏ thắm như máu huyết quang tràn ngập thân, như bị máu đặc dội ngâm trong huyết trì luyện ngục.
Thô bạo, khát máu, thống khổ, oán hận, tuyệt vọng... Khí tức ngay mặt mà đến mỗi một tia đều giống như đến từ vực sâu. Mà huyền khí rõ ràng là Thần Quân cảnh cấp một, vào một khắc khi tới gần, đột nhiên phát sinh ra lạnh như băng với sợ hãi của tử vong... Tròng mắt Tinh Linh kịch liệt co rút lại, ở dưới bóng ma tử vong bao phủ, thân thể Thần Quân từng trải qua vô số rèn luyện tôi luyện của hắn làm ra phản ứng theo bản năng trước ý chí của hắn, lấy tốc độ nhanh nhất có khả năng bùng nổ ra vọt về phía sau.
Rầm ----
Kiếp Thiên nện xuống đất, huyền khí huyết sắc lan đầy trời cao, huyền trận có đẳng cấp cao nhất thế gian thêm cả mặt đất kịch liệt chấn động...
Tinh Linh còn chưa kịp thở dốc trong khoảnh khắc, bên trong đôi mắt của hắn, hai điểm mắt máu còn đáng sợ hơn ma quỷ đã lại tới gần, hắn kêu lên một tiếng quái gở, hai tay đều đưa ra, để ngang trước ngực, lực lượng Thần Quân cảnh cấp tám dưới sợ hãi bùng nổ toàn lực.
Rầm!!
Thần Quân cảnh cấp một và Thần Quân cảnh cấp tám, ở trong nhận thức của bất cứ người nào, đây đều là khoảng cách cực lớn mà vốn không có khả năng lấy phương thức gì vượt qua được.
Nhưng mà...
- A a a a a a!!
Một tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương hung hăng đâm vào trong tâm hồn mọi người, lực lượng Thần Quân cảnh cấp một và Thần Quân cảnh cấp tám đụng vào nhau, người phát ra tiếng kêu thảm thiết lại là Tinh Linh! Huyết quang dưới Kiếp Thiên kiếm bùng nổ, cánh tay phải của hắn nháy mắt vỡ thành vô số đoạn, mà cánh tay trái trực tiếp đứt thành hơn mười khúc, trong nháy mắt tiếp theo, lại bị cắn nát thành thịt vụn bay đầy trời.
- A!!!
- Cái... cái gì!?
- Tinh Linh!!
Một màn này, cả kinh đến Tinh Minh Tử lập tức rung động, cả kinh đến toàn bộ tinh vệ mất hồn mất vía. Cho dù như thế nào bọn họ đều không thể tin tưởng được, Tinh Linh có thực lực thuộc về hàng đầu trong tất cả tinh vệ, có lực lượng Thần Quân cảnh cấp tám làm sao có thể bị một kiếm của Vân Triệt với lực lượng Thần Quân cảnh cấp một bộc phát ra cứng rắn bị phá hủy song chưởng.
Đó chính là thân thể Thần Quân, còn cứng cỏi hơn kim thạch ngàn vạn lần, ở trong nhận thức của người đời chính là “Thân thể của thần” chân chính!
- A... a a... a a a a!!
Đôi mắt Tinh Linh nứt ra, hắn trơ mắt nhìn hai cánh tay của mình hóa thành thịt vụn bay đầy trời, đó là tuyệt vọng mà hắn chưa bao giờ từng trải qua, nhưng một kiếm của ác ma phá hủy song chưởng của hắn lại không rời xa, Kiếp Thiên kiếm hóa thành huyết sắc vô tình nện lên trên thân thể hắn.
Phụt!
Một đường máu tươi phun lên trên cao mấy trượng, hòa với vô số nội tạng nứt vỡ. Ngực của Tinh Linh phá nát, xương ngực càng gần như dập nát toàn bộ... Tinh Linh phát ra tiếng thét lên thống khổ tuyệt vọng tới cực điểm, hắn muốn giãy giụa, lại không tìm được hai cánh tay của mình, hắn muốn thoát đi, không tiếc tất cả thoát đi, nhưng nghênh đón hắn lại là tuyệt vọng càng sâu hơn.
- Ngươi... đồ... phản... bội... tổn... thương... Mạt... Lỵ... nên... nện... nát...
Vân Triệt bên trong huyết quang phát ra giọng nói khàn khàn khủng bố còn hơn cả ma quỷ, từng chữ đều giống như đến từ vực sâu tuyệt vọng vĩnh hằng...
- Chết!!
Rầm!!
Một quyền đánh xuống, nện xuyên qua thân thể Tinh Linh... Có lẽ Tinh Linh chưa bao giờ nghĩ đến, cho dù kẻ nào đều chưa từng nghĩ đến, thân thể Thần Quân của hắn lại sẽ yếu ớt như thế.
- A... a a a a...
Tinh Linh kêu thảm thiết đến thất thanh, chỉ có đường máu giống như điên phun trào ra từ thất khiếu của hắn.
- Chết!!!
Rầm!!
Một quyền đánh xuống, trực tiếp đánh gãy cổ Tinh Linh.
- Chết!!!!!
Rầm!!!!
Một quyền này, nện lên trên đầu Tinh Linh, nháy mắt xương đầu lâu dập nát, bọt máu bay tán loạn... Cả cái đầu hoàn toàn bị phá nát ở trên cổ hắn, dưới nắm tay tràn ngập huyết quang kia, không tìm thấy dù chỉ một mảnh xương cốt có kích cỡ móng tay.
Thân thể Tinh Linh kịch liệt run rẩy vài cái, sau đó lại không hề có động tĩnh.
Tinh Linh, một thống lĩnh tinh vệ đủ để cho Giới Vương của tinh giới trung vị và hạ vị đều kinh sợ một mực cung kính cứ chết đi như vậy -- gần như chết mà không hề có bất cứ lực giãy giụa gì.
Chết không toàn thây.
Trong thời gian vài giây ngắn ngủi trước khi chết lại còn trải qua thống khổ, sợ hãi và tuyệt vọng lớn nhất dài đằng đẵng cả đời hắn.
Tinh Thần thành hiện ra yên lặng giống như chết, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi vô cùng nồng đậm, ánh mắt của mỗi một tinh vệ đều lồi ra đến sắp nứt. Một tinh vệ, còn là thống lĩnh tinh vệ chết thảm ở trước mặt bọn họ, bọn họ vốn nên tức giận... Nhưng mà, bọn họ thế mà lại vào lúc này vốn không cảm thấy tức giận, bởi vì hoảng sợ vô tận và sợ hãi tăng lên gấp mấy lần tràn đầy mỗi một góc trong thân thể và linh hồn bọn họ.
- Đây... làm sao có thể...
- Hắn... Vân Triệt hắn...
- Nhưng lại... đột nhiên...
Gương mặt giống như bình thản vĩnh hằng ở trong mắt thế nhân của Thiên Nguyên tinh thần Đồ Mi vào giờ phút này triệt để vặn vẹo lên.
Không chỉ có tinh vệ, toàn bộ tinh thần, trưởng lão tất cả đều thất thanh. Bọn họ còn chưa ổn định lại từ trong khiếp sợ do huyền lực Vân Triệt bùng nổ làm trái với nhận thức gây nên, liền một lần nữa bị kinh hãi đến gan mật như muốn nứt ra.
Thực lực của Tinh Linh, bọn họ vô cùng rõ ràng. Cho dù Vân Triệt bộc phát ra lực lượng không hợp với lẽ thường nữa, cũng vốn không thể nào là đối thủ của Tinh Linh... Nhưng bọn họ lại trơ mắt nhìn thấy, Tinh Linh hoàn toàn bị Vân Triệt cứng rắn đánh giết.
Hơn nữa còn là hành hạ đến chết không hề có lực giãy giụa phản kháng!!
Thần Quân cấp một hành hạ đến chết Thần Quân cấp tám!!
- Tỷ phu... hắn... hắn...
Sắc mặt Thải Chi trắng bệch, hai tay nắm chặt tay của Mạt Lỵ. Lại phát hiện bàn tay của Mạt Lỵ chính là lạnh như băng, một màn vốn kinh thế tuyệt luân, hai mắt của nàng lại si ngốc ngơ ngác, vô cùng tan rã.
Ở trong tầm mắt run run của tất cả mọi người, Vân Triệt chậm rãi đứng lên, theo Kiếp Thiên kiếm giơ cao lên, kim ô viêm với phượng hoàng viêm dung hợp trên người hắn, hóa thành ngọn lửa đỏ ửng tàn khốc tuyệt tình.
- Các ngươi... tất cả đều... nên... chết!!
Hắn giống như rít gào, giống như rên rỉ, mà từng chữ đều là âm thanh đáng sợ nhất mà đời này mọi người từng nghe thấy. Hắn mang theo huyền khí huyết sắc và hỏa diễm huyết sắc, giống như ma thần xích huyết phát cuồng, một mình, đánh về tròn ba ngàn tinh vệ nhưng lại đang từng người run rẩy.
- Cùng tiến lên... phế tứ chi của hắn!!
Tinh Minh Tử như trong mộng mới tỉnh, gầm to một tiếng.
Nếu là mười giây trước, Tinh Minh Tử tuyệt đối không có khả năng cho phép hai tinh vệ đồng thời ra tay bắt lấy Vân Triệt, bởi vì đó là nhục nhã đối với thực lực, địa vị và tôn nghiêm của tinh vệ và của mình. Nhưng hiện giờ, ba chữ “Cùng tiến lên” lại điên cuồng hét lên thốt ra, đồng thời cũng không còn quên mệnh lệnh của Tinh Thần đế, chỉ phế không giết!
Tinh Minh Tử vừa ra lệnh một tiếng, ba tinh vệ cách Vân Triệt gần nhất đã bay vút không trung, trong tay bọn họ hiện ra ba cây Tinh Thần thương giống nhau như đúc, áo giáp màu bạc trên người chớp động lên quang hoa giống như tinh thần.
Ba tinh vệ, ba cây Tinh Thần thương, Vân Triệt lại không hề lùi lại nửa bước, nhằm thẳng tới, hắn gầm lên một tiếng quái dị giống như thống khổ tự oán hận, Kiếp Thiên kiếm thiêu đốt lên hỏa diễm đỏ ửng vẽ ra một đường sáng hình vòng cung huyết sắc...
Rầm!!!
- A a a a a a!
Ba tiếng kêu thảm thiết chồng chất lên nhau vang lên, ba cây Tinh Thần thương bay ngang mà đi, cánh tay cầm thương của ba tinh vệ càng đồng thời đứt gãy... Trong nháy mắt này, bọn họ cuối cùng biết rõ vì sao thân thể Thần Quân cường đại của Tinh Linh lại sẽ yếu ớt như vậy ở dưới kiếm của Vân Triệt...
- Chết!!!!!
Không ai có thể lý giải được trong tiếng rít gào này mang theo oán hận trầm trọng cỡ nào, theo Kiếp Thiên kiếm đánh xuống, một bóng sói vĩ đại thoáng hiện trong không trung... đó là bóng dáng Thiên Lang mà tất cả tinh vệ đều biết rõ, nhưng cũng không phai là bóng dáng màu xanh biếc như trong nhận thức, mà là huyết sắc đáng sợ, liền ngay cả nanh sói nhe ra cũng như cắm vào trong huyết trì...
Rầm -----
Đây là một “Man hoang nha” vặn vẹo bị lực lượng của Vân Triệt bóp méo, trong nháy mắt khi bóng sói huyết sắc phủ xuống, áo giáp với thân thể Thần Quân của ba đại tinh vệ bị xé rách trong khoảnh khắc, ngay cả một tiếng kêu thảm thiết đều không kịp phát ra đã hóa thành tinh huyết thịt nát đầy trời.