.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1338" class="block_" lang="en">Trang 669# 2
Chương 1339: Cụt tay
Phân thần trong ác chiến là tối kỵ, cho dù chỉ trong nháy mắt, sao Tinh Minh Tử lại không biết. Chính là, Trấn Tinh liên bị đánh ra mang đến cho hắn kinh hãi thật sự quá lớn, quả thật không khác nào tín niệm bị sụp đổ... Lúc hắn phân thần, bên tai vang lên tiếng gầm, Vân Triệt đã gần trong gang tấc, vào giờ phút này trong mắt của Tinh Minh Tử hai tròng mắt màu máu kia đã không khác gì với tròng mắt của ác ma chân chính.
Hắn dù sao cũng là Thần Chủ, phản ứng nhanh chóng tuyệt luân, Trấn Tinh liên lập tức quất ngược lại, cuốn lấy một luồng không gian gió lốc làm cho người ta sợ hãi, khiến ngọn lửa đỏ ửng với kiếm uy do Vân Triệt đánh tới đều mạnh mẽ vặn vẹo.
Tinh!!
Tinh ------
Rắc!!
Kiếp Thiên kiếm với Trấn Tinh liên điên cuồng va chạm, đây là đối chiến ở cấp bậc Thần Chủ, âm thanh va chạm dẫn tới xé rách trời cao và mặt đất, xé rách không gian, xé rách màng tai của tất cả tinh vệ, dần dần ngay cả lục phủ ngũ tạng của bọn họ đều bị đánh gần như xé rách tả tơi, có vài Tinh Vệ mới vào Thần Quân đã khóe miệng tràn đầy máu, toàn thân tê dại.
Hỏa diễm với tinh mang phủ kín bầu trời, mỗi một giây Tinh Thần thành đều ở trong gió lốc không gian cuốn động lên đáng sợ tuyệt luân... Vân Triệt đang giằng co với Tinh Minh Tử, không sai, hắn đang đối mặt với một Thần Chủ chân chính, lại có thể giằng co với lực lượng đó.
Ý nghĩa, lực lượng lúc này bắt đầu khởi động ở trên người hắn đã thật sự đặt chân vào cấp bậc Thần Chủ.
Đây vốn là lực lượng mà hắn khát vọng hy vọng xa vời cỡ nào, nếu có thể đột nhiên có được lực lượng như vậy, hắn vốn nên mừng rỡ như điên. Nhưng mà, trong lòng hắn lại không hề có một chút ít vui sướng với rung động, mà chỉ có oán hận với sát ý vô tận.
Bởi vì, đây không phải là huyền lực của hắn, mà là lượng lượng của sinh mệnh với linh hồn, lực lượng tuyệt vọng của Tà thần!
Mà Tinh Minh Tử càng ngày càng kinh hãi, cho đến kinh hãi muốn chết.
Rầm rắc!!
Một tiếng nổ đùng, một đường khe rãnh không gian vô cùng lớn phá nát trên không, hai người đồng thời phun ra một ngụm máu tươi, bay ngang về phía sau, nhưng Vân Triệt lại cứng rắn đứng lại giữa không trung, hỏa diễm tắc trong khoảnh khắc lại cháy bùng, như sao băng rơi xuống, đánh về phía Tinh Minh Tử đang rơi.
Huyết khí toàn thân Tinh Minh Tử bốc lên, đôi mắt trừng lớn như muốn nứt ra, trong lòng không ngừng nảy sinh lệ khí càng giống như ma quỷ, hắn không thèm áp chế huyết khí sôi trào, rít gào một tiếng, liều mạng thương thế nặng thêm, toàn bộ huyền lực không hề giữ lại bùng nổ, Trấn Tinh liên chớp động lên tinh mang che lấp mặt trời đánh lên trên không.
Đối mặt với Trấn Tinh liên có uy thế xé rách vì sao, lại trút xuống toàn lực của Tinh Minh Tử đang nổi giận, tốc độ rơi xuống của Vân Triệt không hề giảm đi chút nào, quỹ tích cũng không hề lệch đi, chỉ có ánh lửa đỏ ửng thiêu đốt lên trên thân kiếm cứng rắn đè tinh mang của Trấn Tinh liên xuống... Nhưng chỗ kiếm uy chỉ tới, lại không phải là Trấn Tinh liên, mà là thân thể của Tinh Minh Tử
- Ngươi!
Tinh Minh Tử hoảng hốt, Vân Triệt đây rõ ràng muốn liều mạng với hắn. Nhưng lực lượng bùng nổ dưới toàn lực của hắn sao có thể thu hồi, hai mắt hắn phá nát tơ máu, gầm lên một tiếng dữ dội:
- Muốn chết!!
Rầm!!!
Một tiếng nổ vang, ngực phải của Vân Triệt bị Trấn Tinh liên xuyên suốt trong nháy mắt, xương rồng vỡ vụn, nổ tung ra một lỗ máu lớn chừng nắm tay, mà Kiếp Thiên kiếm của hắn cũng nặng nề nện lên trước ngực Tinh Minh Tử.
Phụt ------
Vòi máu xương vỡ trước ngực Tinh Minh Tử vẩy ra, trong miệng điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi cao mấy trượng, hai chân càng quỳ thẳng trên đất.
Dưới lực phản chấn vĩ đại, Vân Triệt bay ngược lên trời cao xa xôi, lỗ máu chỗ ngực bị xuyên suốt máu rơi xối xả, nhưng thân thể của hắn còn chưa thăng bằng, liền ở trong ánh mắt hoảng sợ của tất cả mọi người đã lại rơi xuống, bóng sói phẫn nộ gào thét với tiếng thét lên phẫn nộ oán hận của hắn làm run rẩy linh hồn của mọi người.
Hắn vốn không để ý đến thương thế, không để ý đến tính mạng, còn điên cuồng hơn đồ điên, còn thô bạo hơn ma quỷ.
Dưới một kiếm của Vân Triệt, Tinh Minh Tử cảm giác toàn bộ lục phủ ngũ tạng của bản thân đã lệch vị trí, trái tim thiếu chút nữa văng ra, mà thương thế của Vân Triệt tuyệt đối không hề nhẹ hơn hắn, ngực phải bị Trấn Tinh liên xuyên suốt, tinh thần lực xâm nhập vào thân thể Vân Triệt có lẽ đủ để phá hủy nội tạng của Vân Triệt, ít nhất mang đi nửa cái mạng của Vân Triệt... Nhưng mà nằm mộng đều không thể nghĩ đến, Vân Triệt chính là không hề để ý đến tính mạng, uy thế từ trên cao chụp xuống gần như không hề giảm hơn vừa rồi chút nào.
Đồ điên... đồ điên!!
Hai chữ này rít gào trong đầu hắn, hắn đã vốn không kịp áp chế thương thế, liều mạng nội thương tăng lên, huyền lực Thần Chủ lại một lần nữa bùng nổ, như ánh sáng bùng lên mà đi.
Rầm!!
Vân Triệt đánh hụt một kiếm, trọng thương trước ngực dữ dội mở ra suối máu to. Tinh Minh Tử toàn lực thuấn thân cũng bị đốt lên tất cả lệ khí, vẫn cứ không nhân cơ hội ổn định khí huyết và thương thế, Trấn Tinh liên lập tức đâm xuyên không gian, quấn quanh trên thân Kiếp Thiên kiếm.
Ngay khi Tinh Minh Tử chuẩn bị lấy Trấn Tinh liên cuốn lấy Kiếp Thiên kiếm, trên người Vân Triệt chợt lóe tử mang, viêm quang hóa thành tử mang, thiên đạo kiếp lôi đủ để xé rách tất cả dọc theo Trấn Tinh liên nháy mắt truyền tới trên người Tinh Minh Tử.
- A!!
Tinh Minh Tử hét thảm một tiếng, toàn bộ huyết nhục trên cánh tay phải mở ra. Kiếp Thiên kiếm dễ dàng tránh thoát khỏi Trấn Tinh liên, sói tru rít không, một Thiên Lang trảm đánh ra, bóng dáng huyết lang vĩ đại mang theo lôi quang khắp cả người, nặng nề đánh lên Tinh Minh Tử.
Keng!!
Trấn Tinh liên được Tinh Minh Tử miễn cưỡng cuốn về trực tiếp bị đánh bay, hai tay của hắn đều đưa ra, gắt gao chống lại bóng dáng Thiên Lang, mạch máu cánh tay chuẩn bị nổ tung, thân thể như bị gió bão thổi quét, trượt ra đủ vài dặm, cày mặt nền vô cùng cứng rắn của Tinh Thần thành ra rãnh sâu dài vài trượng mới khó khăn lắm triệt tiêu được lực lượng của Thiên Lang trảm... Nhưng hắn còn chưa kịp thở dốc, tròng mắt như máu của Vân Triệt đã đến gần trong gang tấc.
Rầm -------
Không có Trấn Tinh liên, cũng không kịp tránh đi, Tinh Minh Tử không thể không giơ cao song chưởng, cố tình chộp vào trên Kiếp Thiên kiếm. Một tiếng chấn vang, huyền thạch dưới chân Tinh Minh Tử nứt tung, hơn phân nửa thân thể cứng rắn chôn vào dưới đất, trên người cũng nổ tung hơn mười vòi máu... Hai tay hắn gắt gao chống đỡ Kiếp Thiên kiếm, đôi mắt màu đỏ lồi ra ngoài như muốn nứt ra.
Đó là sợ hãi...
Hắn sợ, hắn đang sợ hãi... Hắn là một Thần Chủ chí tôn, nhưng lại đang sợ hãi.
Đồ điên... đồ điên... đồ điên... đồ điên!!
Trên đời này thật sự tồn tại ma quỷ, còn là một ma quỷ bị điên!!
Tinh Minh Tử cảm giác mình giống như đang gặp ác mộng, một tiểu bối mới Thần Vương cảnh, ở trong mắt bọn họ chính là muốn chết cố tình xông tới thế mà lại giết mấy trăm tinh vệ của bọn họ, khiến cho hắn hạ mình ra tay, dưới lực lượng của hắn không chết, sau đó còn có thể chống lại hắn... Lại trong nháy mắt, bản thân hoàn toàn bị kẻ này làm thương tổn, áp chế đến nông nỗi như thế này!
Ác mộng... chỉ có ác mộng mới có thể giải thích được tất cả.
- A a a a!!
Toàn thân Vân Triệt là máu, nhưng lực lượng tuyệt vọng của hắn như thế nào đều lại không vì vậy mà yếu bớt nửa phần, “Rắc” một tiếng, huyền thạch phía dưới lại một lần nữa nứt tung, thân thể của Tinh Minh Tử cũng hạ xuống, gần như chỉ còn cánh tay và đầu ở ngoài.
Đúng lúc này, âm thanh chấn không vang lên, hai đường huyền quang rất mạnh từ phía sau bắn tới, bắn thẳng vào phía sau lưng Vân Triệt.
Toàn thân Vân Triệt chấn động mạnh, bị đánh bắn ra xa xa, trên người thêm hai lỗ máu nữa, mà hai người phóng thích ra huyền quang cũng đã lớn tiếng gầm lên, đều bổ nhào vào Vân Triệt, một thanh Tinh Thần thương, một thanh Tinh Thần kiếm đâm thẳng vào chỗ yếu hại của Vân Triệt.
Người có thể ra tay vào lúc này, chỉ có tinh vệ.
Mà hai người này tuyệt đối không phải là tinh vệ bình thường, là hai thống lĩnh tinh vệ.
Thống lĩnh Thiên Khôi tinh thần và thống lĩnh Thiên Nguyên tinh thần trực thuộc Tinh Thần đế!
Hai Thần Quân cấp mười! Cũng là người mạnh nhất trong tất cả tinh vệ, tương lai có thể chắc chắn đứng hàng trưởng lão.
Tinh Minh Tử tự mình ra tay đối phó với Vân Triệt vốn là hạ mình thật lớn, tinh vệ ở bên cạnh không ai dám ra tay tương trợ, bằng không đưa tới tức giận của Tinh Minh Tử. Nhưng sự phát triển của tình thế lại một lần nữa dập nát dự tính của mọi người, bọn họ đã bất chấp hậu quả, không thể không ra tay.
Thần Quân cấp mười, cách Thần Chủ chỉ còn một bước cuối cùng, hai đại tinh vệ mạnh nhất Tinh Thần giới, bọn họ dưới hợp lực, bộc phát ra chính là uy thế mà ngay cả Thần Chủ đều không thể không nhìn thẳng vào.
Vân Triệt dưới trọng thương lại gặp thêm bị thương nặng, vốn nên tan vỡ trong thời gian ngắn thậm chí thời gian dài, nhưng lực lượng của hai tinh vệ vừa tới, hắn thế mà lại đột nhiên quay lại, lệ khí với hận quang bất ngờ mà tới khiến hai đại thống lĩnh tinh vệ như bị dao bén đâm hồn, trái tim đột nhiên gấp gáp, lực lượng bắt đầu khởi động lên cũng e sợ thu lại mấy phần, mà kiếm quang huyết sắc đã cuốn động lên mùi tanh quét ngang tới...
Ầm rầm!!
Sự đáng sợ của luồng lực lượng này gần như khiến hai đại thống lĩnh tinh vệ tim mật vỡ vụn, lực lượng bọn họ cùng ngưng tụ khó khăn lắm mới chống đỡ được nửa giây liền hoàn toàn bị phai mờ, bốn cánh tay huyết nhục bay tứ tung, Tinh Thần thương với Tinh Thần kiếm đều suýt chút nữa rời tay... Bọn họ còn chưa ổn định tâm hồn, lực lượng đợt thứ hai đã trùm xuống.
- A a a a a!!
Hét thảm một tiếng, hai đại thống lĩnh tinh vệ như hai túi máu vỡ nát, bắn máu bay ra trong lực lượng gió lốc. Vân Triệt bay vút không trung, định một kiếm chôn diệt mạng bọn họ, cũng vào lúc này thân thể chợt lung lay, phun mạnh ra một ngụm máu tươi lớn, từ trên không trung lộn nhào xuống.
Xoẹt!!
Đúng lúc này, Trấn Tinh liên mang theo tinh mang khoan mắt đâm vào không gian, nhằm thẳng vào Vân Triệt đang lộn nhào xuống đất, sau đó gắt gao cuốn quanh trên cánh tay phải của hắn.
Một đầu khác của Trấn Tinh liên, Tinh Minh Tử thở hổn hển, vẻ mặt là máu, đã nhìn không ra thân là Thần Chủ chí tôn, uy nghiêm của thân là trưởng lão Tinh Thần, cả khuôn mặt vặn vẹo còn dữ tợn hơn ác quỷ... Hắn hạ mình đối phó với Vân Triệt, cũng lại bị thương thê thảm đến nông nỗi như thế này ở dưới tay Vân Triệt, còn phải dựa vào tinh vệ đánh lén mới cầu an được.
Hắn cảm giác tất cả mặt mũi với tôn nghiêm cả đời đều bị dập nát hầu như không còn, chỉ còn lại khuất nhục vô tận tê tâm thấu xương.
Trấn Tinh liên quấn chặt lấy cánh tay phải của Vân Triệt, đây là đánh lén nhân thương thế của Vân Triệt bùng nổ, còn ti tiện hơn hai tinh vệ đánh lén, lấy tôn sư Thần Chủ của Tinh Minh Tử, trước kia đối mặt với đối thủ cùng cấp bậc, hắn cũng chỉ tuyệt đối khinh thường như thế, nhưng giờ phút này, trên mặt của hắn lại chỉ có sảng khoái vặn vẹo, ngay cả giọng nói cũng trở nên khàn khàn điên cuồng.
- Vân Triệt... ngươi chết cho ta... chết... chết!!
Rắc rắc rắc rắc rắc rắc rắc rắc...
Trấn Tinh liên đột nhiên thắt chặt, ở trong sương máu nổ tung hãm sâu vào da thịt, khóa kín xương cánh tay của Vân Triệt. Cánh tay Vân Triệt vặn vẹo, trong miệng phát ra tiếng gầm nhẹ thống khổ, lôi quang lan khắp cánh tay phải, nóng nảy giãy giụa hỗn loạn, nhưng Trấn Tinh liên này lại như xúc tua của ác ma, cho dù hắn giãy giụa như thế nào đều không thể đánh văng ra, ngược lại càng thu càng chặt.
- A... a a a...
Thân thể của Vân Triệt cũng vặn vẹo theo, lôi quang trên người hoàn toàn bạo loạn, tiếng gầm nhẹ trong miệng càng ngày càng thống khổ. Tinh Minh Tử gắt gao trút toàn bộ lực lượng lên trên Trấn Tinh liên, nhe răng cười nói:
- Bị Trấn Tinh khóa kín, cho dù ngươi là thần đều đừng mong tránh thoát! Nhận lấy... cái chết cho ta!!
Rắc!!
Trấn Tinh liên lại buộc chặt, cứng rắn xiết khóa toàn bộ cánh tay phải của Vân Triệt thành hình dạng vặn vẹo đến đáng sợ.
- A a a...
Vân Triệt thống khổ hét lên, vào lúc này tròng mắt huyết sắc của hắn giống như phá nát, trong miệng phát ra tiếng thét lên tê tâm liệt hồn:
- A a a a a!!
Tất cả lực lượng trên cánh tay phải thu hồi, cánh tay trái cầm Kiếp Thiên kiếm lên, hung hăng nện lên trên cánh tay phải.
Rầm!!
- A -------
Ở trong một tiếng thét dài chói tai của Thải Chi, cánh tay phải của Vân Triệt nổ tung dưới Kiếp Thiên kiếm, hóa thành huyết nhục xương vụn bay tán loạn.
Một kiếm thảm thiết này khiến trời đất đều đột nhiên mù mịt, Vân Triệt thoát khỏi Trấn Tinh liên không dừng lại dù chỉ khoảnh khắc, càng không phát ra một tiếng rên rỉ, chỉ có cánh tay trái còn dư lại nắm lấy huyết kiếm dấy lên lại viêm quang, đánh thẳng vào Tinh Minh Tử đang hoảng sợ trong thoáng chốc.
Một kiếm này, đánh thẳng vào thiên linh của Tinh Minh Tử.
Phụt rầm ----
Xương đầu Tinh Minh Tử vỡ vụn, trong đầu như có ngàn vạn chuông lớn chấn vang, ngã thẳng tắp về sau...