Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1338 - Chương 1340: Tuyệt Mệnh Tinh Hồi

. ._670__1" class="block_" lang="en">Trang 670# 1

 

 

 

Chương 1340: Tuyệt mệnh tinh hồi



- Tam thập thất trưởng lão!!

Vì tránh thoát Trấn Tinh liên tự hủy cánh tay phải, vô cùng quyết tuyệt, đau xót cụt tay vốn nên làm cho người ta lòng tê hồn liệt, thống khổ, nhưng Vân Triệt chính là trong giây lát một cánh tay đột ngột tấn công Tinh Minh Tử, toàn bộ lực lượng của Tinh Minh Tử đều tập trung trên Trấn Tinh liên, nằm mộng cũng không nghĩ đến Vân Triệt sẽ tự hủy cánh tay, càng không nghĩ đến sau khi Vân Triệt cụt tay lại trong nháy mắt bùng nổ...

Cho dù hắn là Thần Chủ chí tôn, bị một kiếm dưới tức giận của Vân Triệt nện trúng thiên linh, cũng trước mắt tối đen, ý thức tán loạn.

Thân thể Vân Triệt lay động, chợt quỳ rạp xuống đất, nhưng ngay lập tức ngẩng đầu lên, hận quang chớp động, một cánh tay giữ lấy Kiếp Thiên kiếm vẫn bộc phát ra uy thế làm cho người ta sợ hãi, đánh về phía Tinh Minh Tử.

Nhưng một kiếm này lại không thể dừng trên người Tinh Minh Tử đã ý thức tán loạn, phía sau hắn liên tiếp gầm lên dữ dội, trên một trăm tinh vệ đã ra sức chen đến gần, sóng khí cùng dâng lên khiến Vân Triệt dưới trọng thương như bị cơn lốc quét ngang, thế kiếm chếch đi, một kiếm nện đất, sau đó hung hăng rơi xuống ra ngoài.

Tích...

Tích...

Chỗ đứt gãy trên cánh tay phải của hắn nhỏ máu, toàn thân lập tức bị máu tươi nhuộm đầy, cho dù là ai đều không hoài nghi, mất không lâu lắm, máu toàn thân hắn sẽ chảy khô. Hắn chậm rãi đứng lên, chung quanh, một trăm... hai trăm... ba trăm... năm trăm... càng ngày càng nhiều tinh vệ cùng xông tới, vây kín hắn từng tầng trong đó.

Nhưng mà, cho đến khi hắn hoàn toàn đứng lên, lại không có một tinh vệ ra tay công kích, nhất là một tầng tinh vệ gần nhất kia, tròng mắt không khỏi kịch liệt run run, trái tim run rẩy càng không cách nào dừng lại.

Ngực bị xỏ xuyên, cánh tay phải tự hủy, toàn thân vô số vết thương, máu chảy gần cạn... Nhưng vẫn có thể đứng lên, khí tức trên thân vẫn như hung thần làm cho người ta hít thở không thông.

- Hắn đã nỏ mạnh hết đà... nhanh chóng giết hắn đi!

Một tiếng này, là Tinh Thần đế tự thân ra lệnh, đủ thấy hắn một Giới Vương Tinh Thần đã kiêng kỵ Vân Triệt đến trình độ nào. Nếu không phải không cách nào thoát khỏi được kết giới, hắn nhất định không chú ý tới thân phận mà tự mình ra tay, triệt để xóa bỏ Vân Triệt.

Giọng hắn vừa mới dứt, các tinh vệ còn chưa kịp đáp lại, một đường huyết quang đã hòa với máu tươi phá nát...

Rầm!!

Từ yên lặng đến bùng nổ, rõ ràng chỉ còn một cánh tay, sự khủng bố của một kiếm này vẫn khiến các tinh vệ hồn bay lên trời như trước, hơn ba mươi tinh vệ bị một kiếm đồng thời quét bay, gần như trọng thương toàn bộ.

Huyết ảnh lóe lên, bóng dáng của Vân Triệt đã như quỷ mị đâm vào bên trong tinh vệ, Kiếp Thiên kiếm nhuốm máu đồng thời xuyên thủng thân thể hai tinh vệ, tàn nhẫn xâu bọn họ lên trên thân kiếm cực lớn.

Tiếng kêu thảm thiết giống như ác quỷ tuyệt vọng lại vang lên, theo ngọn lửa đỏ ửng lại thiêu đốt lên, tiếng kêu thảm thiết im bặt, hai thân thể Thần Quân của tinh vệ nổ tung trong ngọn lửa đỏ ửng, viêm vụn rắc xuống dẫn cháy mảng lớn tinh vệ trong kinh hãi, lại một lần nữa kích lên một mảnh kêu thảm thiết liên tiếp.

Rầm!!

Rầm!!

Rầm!!
....

Trên đời này, đáng sợ hơn ma quỷ là ma quỷ phẫn nộ, đáng sợ hơn ma quỷ phẫn nộ là ma quỷ tuyệt vọng. Hắn từng bước một, từng kiếm từng kiếm, mỗi một kiếm đánh xuống, đều nhất định mang lên máu tươi của phần chân tay đã cụt còn lại đầy trời, phá diệt lần lượt, một mảnh lại một mảnh thân thể với sinh mệnh của tinh vệ.

Vô số thương kiếm, huyền quang đánh lên trên người hắn, khiến cho vết thương trải rộng trên thân thể hắn, đã sớm không tìm thấy chỗ hoàn hảo nào, nhưng mà, hắn vốn không tránh không né công kích của tinh vệ, càng không dời đi dù chủ một chút lực lượng để áp chế thương thế, mặc kệ thân thể của bản thân vỡ nát, nhưng Kiếp Thiên kiếm dưới cụt một tay, vẫn vung lên lửa cháy với kiếm uy đến từ vực sâu tuyệt vọng.

Thế giới trong tầm mắt của Vân Triệt đã sớm mơ hồ trong huyết sắc, thân thể hắn vỡ vụn từng tầng, lần lượt bị thương xuyên thủng, nhưng đôi mắt của hắn vẫn bình tĩnh đáng sợ, chỉ có hận với giết... Còn mạng của mình đã vốn không quan trọng.

Cũng như năm đó, sau khi Tô Linh Nhi mất mạng, hắn khi đó vô cùng bình tĩnh, lại vô cùng tuyệt vọng...

Hơn bảy trăm vạn sinh linh... Nợ máu mười đời mười kiếp đều không thể tẩy sạch kia...

Máu tươi phủ kín từng mảnh đất cùng với viêm quang phân tán chiếu bầu trời thành màu đỏ tươi.

Trong kết giới, Tinh Thần đế, chúng tinh thần, trưởng lão đều ngơ ngác nhìn, biểu cảm khi thì run rẩy, khi thì cứng đờ, nhưng lại hồi lâu đều không có một ai phát ra tiếng. Trong mắt là máu tươi của phần chân tay đã bị cụt cùng với từng tinh vệ mất đi sinh mạng, bên tai là kiếm uy nổ vang cùng với tiếng kêu thảm thiết khóc thét không dừng lại dù trong khoảnh khắc...

Nhưng Vân Triệt toàn thân là máu, càng không biết bị tinh vệ xuyên thủng bao nhiêu vết thương, lại như thế nào đều không chịu ngã xuống.

Bọn họ không biết, cơn ác mộng này, rốt cuộc đến khi nào mới có thể dừng lại.

Mà vào lúc này, thân thể của Tinh Minh Tử run rẩy, sau đó chợt đứng lên.

Thần Chủ làm sao dễ dàng đánh tan như vậy được, ý thức bị Vân Triệt đánh tan vào lúc này cuối cùng khôi phục lại, hắn hốt hoảng đứng dậy, đầu truyền đến đau nhức thấu xương, hắn chậm rãi nâng tay sờ tới, rõ ràng sờ thấy mấy vết rách đáng sợ.

Đầu là bộ phận kiên cố nhất trên người một người, đầu của Thần Chủ cứng rắn có thể nghĩ, mà đầu của Tinh Minh Tử hắn lại cứng rắn bị nện rách... Hắn biết rõ, nếu không phải tinh vệ lập tức vây kín, hắn dưới ý thức tán loạn, Vân Triệt tuyệt đối đủ để lấy mạng của hắn.

Nghĩ mà sợ, run rẩy, sợ hãi, phẫn nộ, khuất nhục... Mỗi một mạch máu toàn thân Tinh Minh Tử đều căm phẫn phồng lên muốn nứt, hắn đột nhiên cào ngực, trong miệng phun ra một ngụm lớn máu đỏ.

- Tinh... tinh huyết!?

Hành động của Tinh Minh Tử khiến một trưởng lão Tinh Thần lên tiếng kinh hô.

- Tam thập thất trưởng lão điên rồi sao?

- Hắn không điên... Cực giận với cực nhục cả đời hắn đều vào ngày hôm nay, hắn đây là định không tiếc tự tổn tinh huyết, cũng phải giết Vân Triệt.

Đại trưởng lão Tinh Thần trầm giọng nói.

Tinh huyết rơi xuống, sau đó phóng xuất ra hồng quang quỷ dị trong tay hắn, bàn tay khép hồng quang này lại, tất cả lực lượng cũng theo thân thể run lên điên cuồng tuôn về hai tay, một huyền trận cỡ nhỏ chậm rãi thành hình, đến cuối cùng, trong huyền trận, chậm rãi lơ lửng lên một chút hồng mang.

Hồng mang lóe lên này chỉ to chừng nắm tay, nhưng khoảnh khắc nó xuất hiện lại khiến mảng lớn không gian chung quanh Tinh Minh Tử đột nhiên xuất hiện vặn vẹo tầng tầng lớp lớp, mà ánh mắt chạm đến hồng quang này, tầm mắt cũng như đột nhiên rơi xuống vực sâu vô tận, liền ngay cả linh hồn cũng giống như bị một luồng lực lượng đáng sợ dùng sức xé rách, sắp rời thể mà ra.

- Là... diệt quỷ tàn tinh!

Đại trưởng lão Tinh Thần thở nhẹ một hơi:

- Quả nhiên! Cho dù ta phóng thích ra diệt quỷ tàn tinh đều có phần miễn cưỡng, lấy tu vi của Tinh Minh Tử gắng gượng thi triển quỷ diệt tàn tinh, chẳng những phải tổn hại tinh huyết rất lớn, còn có thể khiến cho tu vi của hắn ít nhất ngàn năm trì trệ không tiến. Nhưng mà như thế, cho dù Vân Triệt thật sự là quỷ thần cũng tử vong táng thân ở đây.

- Chính là đại giới này... haizzz.

Tinh mang phóng thích ra hồng quang quỷ dị hoàn toàn thành hình, ánh mắt Tinh Minh Tử trừng lớn, trên mặt bị máu dính đầy tràn ra khoái trá quỷ dị, hắn đánh về chỗ Vân Triệt, trong miệng gầm to một tiếng khàn khàn:

- Tất cả đều cút ngay cho ta!

Tiếng quát giận dữ của Thần Chủ, xuyên tim đâm hồn, tinh vệ vây công Vân Triệt đều theo bản năng nhìn về phía âm thanh phát ra, ánh mắt chạm đến hồng quang trong miệng hắn, không khỏi toàn thân chấn động mạnh, bằng tốc độ nhanh nhất lao đi ra bốn phía.

Ánh mắt của Tinh Minh Tử nhìn chằm chằm vào Vân Triệt, hồng mang trong tay càng gắt gao khóa chặt Vân Triệt:

- Vân Triệt... chết đi!!!!

Một tiếng rú lên này, giống như muốn phóng thích tất cả lệ khí khuất nhục trong lòng, cánh tay hắn chém ra, hồng mang nhất thời đột nhiên bắn đi về phía Vân Triệt, tốc độ còn nhanh hơn sao trên trời rơi xuống.

Hồng mang đi đến đâu, không gian giống như bị một luồng lực lượng không cách nào kháng cự xé rách, co rút lại từng tầng, liền ngay cả ánh sáng đều bị nuốt thành hôn ám.

Sự đáng sợ của một màn này khiến một đám tinh thần trưởng lão đều có phần kinh hãi trong lòng.

Đây là lực lượng mà Tinh Minh Tử dùng tinh huyết và tương lai đổi lấy đã vượt ra khỏi cấp bậc Thần Chủ, cho dù Vân Triệt ở trạng thái toàn thịnh vào lúc ban đầu bạo tẩu cũng quả quyết không có khả năng thừa nhận, huống chi hiện giờ.

“Diệt quỷ tàn tinh” cuồng mãnh tuyệt luân, không đến một phần mười khoảnh khắc đã gần kề Vân Triệt, đôi mắt của Tinh Minh Tử cũng mở to đến mức tận cùng, hắn vô cùng xác định vào khoảnh khắc đầu tiên khi Vân Triệt bị tinh mang màu đỏ chạm vào sẽ bị hủy thành mảnh vỡ, hắn muốn nhìn thật kỹ một màn này, trong nháy mắt đều sẽ không bỏ qua.

Thân thể Vân Triệt khẽ chuyển, không gian chấn động do hồng mang tới gần mang đến khiến cho hắn đã khó có thể đứng vững, giống như cũng vốn không có lực đào thoát, hắn giơ cánh tay trái lên, Kiếp Thiên kiếm nghênh đón hồng mang, nhẹ nhàng vung gạt...

Tinh mang màu đỏ đụng chạm với Kiếp Thiên kiếm của Vân Triệt, sau đó giống như ánh sáng bị gương phản xạ, chợt đi vòng vèo... Trong mắt Tinh Minh Tử không xuất hiện một màn “Diệt quỷ tàn tinh” hủy diệt Vân Triệt trong nháy mắt, ngược lại nhìn thấy hồng mang kia đã đánh tới trên người Vân Triệt quay ngược càng ngày càng gần, càng lúc càng lớn trong tầm mắt...

Rầm ---------

Một tiếng nổ vang, mặt đất nặng nề như toàn bộ thần giới đột nhiên lật úp. Tinh mang đi vòng vèo đánh lên trên người Tinh Minh Tử, hồng quang phá nát phóng lên cao, chiếu thẳng lên trời cao, còn thân hình của Tinh Minh Tử đã bị mang lên trời cao xa xôi, hồng quang điên cuồng lóe ra trên người hắn, như có vô số vì sao không ngừng phá nát trên người hắn, mỗi một lần phá nát sẽ mang theo tiếng kêu thảm thiết nối tiếp và một mảng lớn mưa máu...

- Sao... sao... sao lại thế này? Xảy ra chuyện gì?

Cho dù thần kinh của bọn họ hiện giờ đã sớm bị Vân Triệt làm khiếp sợ đến chết lặng, nhận thức bị xé nứt dập nát, nhưng một màn mới vừa rồi lại một lần nữa khiến một đám Thần Chủ hoàn toàn triệt để kinh hãi muốn chết.

Tinh Minh Tử dưới cực giận, không tiếc tổn hại tinh huyết phóng thích ra diệt quỷ tàn tinh, hoàn toàn bị Vân Triệt... dùng một kiếm nhẹ nhàng bâng quơ đánh ngược lại!?

Làm sao có thể có chuyện như vậy!? Cho dù là Tinh Thần đế, cho dù là mười hay trăm Tinh Thần đế... có thể thoải mái chống đỡ, nhưng tuyệt đối không có khả năng trong nháy mắt đánh ngược lực lượng của diệt quỷ tàn tinh về như vậy!

Rầm... rầm... rầm... rầm... rầm... rầm... rầm... rầm... rầm...

Hồng quang vẫn liên tục phá nát trên người Tinh Minh Tử, trọn vẹn hơn trăm lần sau đó mới cuối cùng dừng lại. Tinh Minh Tử từ trên không trung rơi thẳng xuống dưới, toàn thân đã máu thịt mơ hồ, tàn phá không chịu nổi, mà khoảnh khắc hắn rơi xuống đất, bóng dáng nhuốm máu của Vân Triệt đã trong tiếng gầm lên đập xuống, Kiếp Thiên kiếm đột nhiên nện xuống.

Rầm!!

Thần Chủ dù sao cũng là Thần Chủ, Tinh Minh Tử bị diệt quỷ tàn tinh của chính mình phá hủy hơn nửa đời, vẫn còn sót lại ý thức và lực lượng, hai tay hắn giơ lên cao, gắt gao chống lại Kiếp Thiên kiếm, đôi mắt của hai người va chạm, đều đỏ đậm như ác quỷ.

- A... a a a!!

Vân Triệt rít gào một tiếng, Kiếp Thiên kiếm đột nhiên áp chế, trong một tiếng nổ đùng, cứng rắn đè đứt hai tay giơ lên cao của Tinh Minh Tử, huyết quang trong đôi mắt của hắn càng tăng lên, như một đầu ma quỷ điên hoàn toàn, phát ra nhiều tiếng gầm, Kiếp Thiên kiếm giống như điên liên tục nện lên trên thân thể tàn phế của Tinh Minh Tử.

Rầm!!

Cánh tay phải của Tinh Minh Tử dập nát.

Rầm!!

Vai gáy của Tinh Minh Tử văng tung tóe.

Rầm!!

Hai chân của Tinh Minh Tử bị một kiếm nện thành bốn khúc.

Rầm!!

Xương sườn xương ngực của Tinh Minh Tử đồng thời hóa thành mảnh vỡ, nội tạng bay tứ tung.

- A a! Dừng tay!!

Phía sau vang lên tiếng hô to của tinh vệ, bọn họ chen chúc nhào lên, muốn cứu mạng Tinh Minh Tử, Vân Triệt lại không hề quay đầu lại, kim ô huyễn thần bay đi từ trên người hắn, vô tình nổ tung một hoàng tuyền tro tàn trong đám tinh vệ vọt tới.

Tiếng gầm to nhất thời hóa thành vô số tiếng kêu thảm thiết, toàn bộ tinh vệ đến gần hỏa diễm màu vàng bị chôn diệt vào trong ngọn lửa luyện ngục, mà vào lúc này kiếm của Vân Triệt đã nặng nề đâm xuống, xuyên qua thân thể Tinh Minh Tử, đâm thật sâu vào mặt đất của Tinh Thần thành.

- A... a...

Đôi mắt của Tinh Minh Tử hoàn toàn tan rã, môi của hắn sợ hãi run run, phát ra âm thanh cuối cùng của cả đời này...

- Quái... vật...

Rầm ----

Ngọn lửa cháy bùng lên trên Kiếp Thiên kiếm, nháy mắt cháy lan đến thân thể của Tinh Minh Tử, theo một tiếng nổ đùng khiến tim gan mọi người vỡ vụn, thân thể Thần Chủ bị ngọn lửa đốt cháy phá nát dưới kiếm, tán thành vô số mảnh nhỏ hỏa diễm.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment