Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1366 - Chương 1368: Quay Về Thế Giới

. ._684__1" class="block_" lang="en">Trang 684# 1

 

 

 

Chương 1368: Quay về thế giới



- Huyền mạch Tà thần của ngươi đến từ một giọt máu Tà thần bất diệt. Giọt tinh huyết Tà thần lưu lại kia bao hàm nguyên lực hạch tâm cuối cùng của Tà thần, cho nên có thể đúc lại huyền mạch Tà thần ở trong cơ thể ngươi. Mà Tà thần bất diệt này là thứ tuyệt đối không có khả năng tái hiện trên đời này.

- Nói cách khác, trên đời này không có khả năng lại xuất hiện một huyền mạch Tà thần thứ hai.

- Nhưng mà, huyền mạch Tà thần trong thân thể ngươi cũng không phải biến mất, mà là đã chết, hoặc là nói nó đang “Yên lặng” thì thích hợp hơn. Mà muốn một lần nữa đánh thức huyền mạch Tà thần đã triệt để yên lặng này lại, khả năng làm được chỉ có... nguyên lực của Tà thần.

Vân Triệt tập trung nghe, từng lời nghe vô cùng nghiêm cẩn, đợi sau khi nó nói xong câu nói cuối cùng, chân mày của Vân Triệt chợt nhíu lại:

- Ý tứ của ngươi, chẳng lẽ là...

Linh hồn phượng hoàng tiếp tục nói:

- Tin tưởng ngươi cũng đã nhận ra, nữ nhi của ngươi, ở nơi vị diện cấp bậc thấp kém này, không có bất cứ tài nguyên nào hỗ trợ, càng không có cơ duyên kỳ ngộ nào về huyền đạo, huyền lực lại trưởng thành với tốc độ không hợp với lẽ thường, mấy năm ngắn ngủi đã tự động trưởng thành đến cảnh giới mà huyền giả ở vị diện này cả đời đều không dám hy vọng xa vời. Đây cũng không phải do huyết mạch phượng hoàng với huyết mạch Long thần mà con bé kế thừa có thể làm được.

- Nguyên nhân quan trọng nhất, là huyền mạch của con bé, có kế thừa thần tức Tà thần đến từ ngươi.

Vân Triệt: “...”

- Có thể khiến cho huyền mạch Tà thần đã chết đi thức tỉnh lại, chỉ có thần tức Tà thần tươi sống. Mà nữ nhi của ngươi, trong huyền mạch của con bé có được thần tức Tà thần duy nhất trên đời này, cũng là cuối cùng... cũng là khả năng duy nhất khiến huyền mạch Tà thần trong thân thể ngươi lại một lần nữa tỉnh lại.

“...” Vân Triệt không nói gì, không hỏi tới, kích động mới vừa rồi khó kiềm chế hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa.

- Như thế, nếu tách thần tức Tà thần trong huyền mạch của nữ nhi ngươi ra, chuyển dời vào trong huyền mạch Tà thần đã chết đi của ngươi, có lẽ nó sẽ thức tỉnh lại một lần nữa. Tổng hợp lại tất cả nhận thức của ta đối với thần lực Tà thần, khả năng thành công cao tới hai thành... có lẽ còn cao hơn.

Huyền mạch Tà thần của Vân Triệt giờ phút này giống như một ngọn núi lửa vĩnh viễn yên lặng đi. Mà thần tức Tà thần trong huyền mạch của Vân Vô Tâm chính là ánh lửa duy nhất có khả năng một lần nữa dẫn cháy.

- Trên người ngươi trừ bỏ Tà thần lực còn có chứa nhiều thần lực, những thần lực này người khác có được một thứ đã là trời ban, ở trên người ngươi lại là cùng tồn tại hoàn mỹ. Tin tưởng ngươi cũng đoán được, Tà thần thần lực [chắc là] nguyên nhân để cho chúng nó có thể cùng tồn tại ở trên người ngươi.

- Tà thần thần lực là lực lượng ở cấp bậc cao nhất trên người ngươi, nếu như nó có thể thành công hồi phục, rất có khả năng sẽ dần dần thức tỉnh lại toàn bộ thần lực khác đang yên lặng ở trên người ngươi, cho ngươi quay về độ cao đã từng có.

Linh hồn phượng hoàng nói không sai, Tà thần thần lực, không thể nghi ngờ là lực lượng quan trọng nhất trên người Vân Triệt, cũng là lực lượng ở cấp bậc cao nhất. Nếu Tà thần thần lực có thể khôi phục, như vậy các thần lực khác có khả năng đồng thời được tỉnh lại có thể nói thật lớn.

Hơn nữa nó chính miệng nói ra, khả năng thành công thức tỉnh lại Tà thần thần lực cao tới ngoài hai thành!

Chính là... trên mặt Vân Triệt lại không hề có vẻ vui sướng, ngược lại là vẻ bình thản dọa người, hỏi nó:

- Nếu làm như vậy, nữ nhi của ta sẽ có hậu quả gì?

-.. Tất cả huyền lực cho đến hiện giờ của con bé sẽ tan hết, huyền mạch của con bé sẽ quay về bình thường, có lẽ còn có thể sẽ...

- Sẽ phải bị thương không cách nào đoán trước được, thậm chí có khả năng sẽ bị phế bỏ, đúng không?

Vân Triệt lạnh lùng nói.

Linh hồn phượng hoàng nói, đôi mắt đỏ hơi nheo lại:

- Không sai. Tâm hồn ngươi dao động nói cho ta, ngươi cũng không muốn như thế. Nhưng mà, thời gian lưu lại cho ngươi do dự lựa chọn cũng không nhiều, hiện giờ nữ nhi của ngươi mười một tuổi, huyền mạch chưa hoàn toàn trưởng thành, là thời cơ tốt nhất. Đợi khi con bé trưởng thành đến mười sáu tuổi, huyền mạch hoàn toàn thành hình, thần tức Tà thần đến từ ngươi sẽ hoàn toàn hòa hợp cùng một khối với huyền mạch của con bé, không còn khả năng lấy ra, đến lúc đó...

- Đến lúc đó như thế nào!?

Vân Triệt nhìn đôi mắt màu đỏ trong không trung, ánh mắt lộ ra băng hàn, sau đó hắn nghĩ đến trước mắt là ân nhân suốt đời hắn khó báo đáp, hành động lần này cũng chỉ đơn thuần trần thuật một “Phương pháp” đối với hắn mà thôi, ánh sáng lạnh trong mắt biến đi, cười cười nói:

- Ta ngược lại không nghĩ tới, phượng thần kế thừa ý chí chân thần lại cũng sẽ nói đùa.

Linh hồn phượng hoàng: “...”

- Để cho ta dùng tương lai của nữ nhi đổi lấy khả năng khôi phục, ta không làm được, phụ thân nào đều khó có khả năng làm được.

Trong đầu Vân Triệt chợt lóe lên bóng dáng của Tinh Tuyệt Không, chân mày nhất thời nhíu xuống:

- Trừ bỏ súc vật nào đó phai mờ tính người.

Đừng nói chính là khả năng, cho dù nhất định thành công, cho dù sẽ khiến cho thực lực của hắn còn cường đại gấp mười gấp trăm lần lúc trước, hắn tuyệt đối sẽ không có khả năng đáp ứng... cho dù một chút động lòng đều sẽ không có.

Đôi mắt bình thường của Vân Triệt vào lúc này lại chớp động lên quang mang u hàn dị thường:

- Tuy rằng ta không cho rằng mình tính là người tốt lành gì, nhưng mà cũng không phải là súc vật heo chó cũng không bằng. Ta thua thiệt Vô Tâm mười một năm, ngay cả con bé sinh ra ta cũng không ở bên cạnh. Ta thật vất vả mới tìm được con bé... ai dám thương tổn con bé dù một chút, ta nhất định diệt toàn tộc kẻ đó!

Thở nhẹ ra một ngụm trọc khí, Vân Triệt thoáng xoay người sang chỗ khác:

- Nhưng mà, vẫn cám ơn ngươi đã nói cho ta biết chuyện này, cũng cảm tạ ngươi dùng phượng hoàng kết giới bảo hộ mẹ con các nàng mười hai năm, ân tình này, sợ rằng đến kiếp sau ta cũng khó trả lại được.

- Ngươi đừng chú ý như thế, năm đó ngươi cứu tất cả hậu duệ phượng hoàng nơi này, cũng để cho ta có lý do cởi bỏ huyết mạch nguyền rủa cho bọn họ, đây đều là thiện báo mà ngươi nên lấy được.

- Như thế cũng tốt, trở về bình thường, cũng sẽ quay về bình tĩnh, đây có lẽ cũng không phải hoàn toàn là chuyện xấu đối với ngươi.

- Ta để lại ấn ký phượng hoàng ở trên người ngươi, phượng hoàng kết giới nơi này sẽ không ngăn cản ngươi, về sau nếu muốn tới đây, có thể tới đây bất cứ lúc nào... ngươi đi đi.

Vân Triệt cảm kích gật đầu, bái biệt linh hồn phượng hoàng, sau đó rời đi.

Tuy rằng hắn có thể có đặc quyền tự do ra vào phượng hoàng kết giới, nhưng nơi này là trung tâm của Vạn Thú sơn mạch, khu vực chung quanh có vô số huyền thú nguy hiểm, lấy trạng thái hiện giờ của hắn, về sau nếu muốn tới đây... Một mình là không thể nào.

Vân Triệt rời đi, đôi mắt màu đỏ của linh hồn phượng hoàng lại không vì vậy mà biến mất, không gian hắc ám truyền đến tiếng thở dài ngân nga.

- Đây đúng là lựa chọn mà hắn sẽ làm ra... không, đây vốn không coi là lựa chọn đối với hắn.

- Chính là...

Ký ức của linh hồn phượng hoàng đến từ Viêm Thần giới... vết rách xuất hiện trên vách tường hỗn độn kia... Khí tức khiến thần hồn sợ run kinh hãi kia...

Nếu như tất cả phát sinh, hy vọng chói mắt nhất này... thật sự tan vỡ trước tiên như vậy sao...
....
....

Trong lúc Vân Triệt đi ra khỏi nơi phượng hoàng thí luyện, bên ngoài, đám người Phượng Bách Xuyên, Phượng Tổ Nhi, Phượng Tiên Nhi đều đang đợi hắn, gần như toàn bộ hơn hai trăm người của Phượng Hoàng di tộc đều ở đây.

Bởi vì bọn họ biết rồi, Vân Triệt sắp rời đi.

Vân Triệt thoát khỏi trầm luân, không thể nghi ngờ tương đương với gánh nặng trong lòng Phượng Bách Xuyên trút xuống, hắn cảm thán nói:

- Vận mệnh thật sự kỳ diệu, thật không ngờ, hai mẹ con chung sống bên cạnh chúng ta mười hai năm chính là người nhà của ngươi, sớm biết như thế...

Hắn lắc đầu, trong lúc cảm thán không biết nên hình dung tâm tình của mình như thế nào.

Vân Triệt mỉm cười, trịnh trọng cúi đầu trước Phượng Bách Xuyên:

- Phượng tiền bối, đoạn thời gian này cám ơn quan tâm của mọi người, bằng không, sợ rằng ta cũng khó mà chống đỡ được đến ngày hôm nay.

Phượng Bách Xuyên lắc đầu:

- Nói chi vậy, chúng ta làm vậy nào sánh bằng được một phần vạn đại ân năm đó mà ngươi đã làm ra.

Trên đời này quả nhiên tồn tại nhân quả báo ứng. Năm đó hắn ra ơn, trong khoảng thời gian này chiếm được hồi báo vĩ đại... Có thể nói là hồi báo cứu vớt cả đời hắn.

Phượng Tiên Nhi tiến lên phía trước, nàng hơi cúi đầu, mất mát sợ hãi nói:

- Ân nhân ca ca, về sau... chúng ta còn có thể gặp lại không?

Vân Triệt nở nụ cười:

- Đương nhiên có thể rồi. Về sau ta sẽ ở lâu ở Huyễn Yêu giới Yêu Hoàng thành, cũng sẽ thường xuyên quay về Thương Phong, ngươi và Tổ Nhi cũng đã sớm bắt đầu du lịch, chỉ cần ngươi nguyện ý, có thể đi tìm ta bất cứ lúc nào.

- Thật... thật vậy chứ?

Phượng Tiên Nhi ngước đầu lên, trong mắt tràn đầy mông lung kích động.

Phượng Bách Xuyên ở bên cạnh cười lắc đầu, các tộc nhân khác cũng đều ào ào nở nụ cười ý vị sâu xa.

Vân Triệt nói:

- Đúng rồi, ta vừa khéo có một việc muốn nhờ Tiên Nhi. Sau khi ta rời khỏi đây muốn về Thương Phong hoàng thành trước, nhưng đường sá xa xôi, lại vừa không có huyền chu, cho nên có thể vất vả Tiên Nhi hộ tống chúng ta không?

Phượng Tiên Nhi như nghe thấy thiên âm, lập tức gật đầu:

- Muội... muội nhất định sẽ bảo vệ tốt ân nhân ca ca, còn có... còn có...

Dưới sự kích động nàng nhất thời có phần nói năng lộn xộn.

Phượng Tổ Nhi vội vàng nói:

- Cái kia... Đệ và Tiên Nhi cùng hộ tống mọi người đi. Gần đây Thương Phong quốc nhiều lần phát sinh huyền thú náo động, đệ và Tiên Nhi hai người hộ tống, sẽ an toàn hơn một chút.

Phượng Bách Xuyên chụp một cái kéo Phượng Tổ Nhi về:

- Khụ... Tu vi hiện giờ của Tiên Nhi kém con chẳng qua chỉ có một đường, có một mình con bé như vậy là đủ rồi. Con ở nhà cẩn thận tu luyện cho ta, làm thiếu tộc trưởng, nếu con bị Tiên Nhi vượt qua, nhìn xem có dọa người không.

- Hả?

Phượng Tổ Nhi ngơ ngác... an toàn của ân nhân ca ca là nhất, hai người cùng đưa đi không phải rất tốt sao? Sao lại có thể đột nhiên kéo lên chuyện tu luyện?

- Vân Triệt, ngươi đã giải được tâm kết, là chuyện tốt cực lớn, ta liền không cố lưu ngươi nữa. Về sau nếu có rảnh rỗi, hoan nghênh ngươi về đây bất cứ lúc nào.

Phượng Bách Xuyên chân thành nói.

- Ta sẽ.

Vân Triệt gật đầu.

- Tiên Nhi, con đưa bọn họ trở về.

Phượng Bách Xuyên dặn dò, sau đó hơi hạ thấp giọng:

- Ừm... con cũng đã lâu không đi qua Thương Phong hoàng thành, cho nên cũng không cần vội vã trở về, du ngoạn thêm một chút thời gian cũng không sao.

- Dạ.

Phượng Tiên Nhi nhỏ giọng đáp ứng.

Phượng Tổ Nhi nghe vậy, kích động nói:

- A! Cha, con cũng đã thật lâu không đi hoàng thành, con có thể...

Phượng Bách Xuyên lại chìa tay ra ấn hắn về:

- Không có chuyện của con! Ở nhà cẩn thận tu luyện cho ta! Trước khi đột phá đều không cho đi đâu!

Phượng Tổ Nhi:

- Nha...

Phượng Tiên Nhi đi lên trước nhẹ nhàng đỡ lấy cánh tay Vân Triệt... Hơn một tháng nay nàng đã làm hành động như thế vô số lần mỗi ngày, nhưng lúc này thế mà lại tràn đầy lo sợ:

- Ân nhân ca ca, hiện giờ muội mang huynh...

Đúng lúc này, huyền trận phong ấn giữa nơi thí luyện đột nhiên chớp động lên ánh sáng đỏ, mà ánh sáng đỏ cũng lóng lánh lên ở trên người Phượng Tiên Nhi.

Ánh mắt mọi người lập tức rơi vào trên người Phượng Tiên Nhi, chính nàng cũng sửng sốt, hơi thất thần nói:

- Phượng thần đại nhân... đang kêu gọi ta?

Phượng thần triệu hồi, chuyện này cực kỳ ít phát sinh trong nhận thức của mọi người, tất cả người của Phượng Hoàng di tộc đều kích động lên, Phượng Bách Xuyên gấp giọng nói:

- Nhanh, nhanh đi.

Vân Triệt nói:

- Nhanh đi đi. Ta ở bên ngoài chờ ngươi.

Phượng Tiên Nhi gật đầu, buông Vân Triệt ra, đi vào trong nơi thí luyện, vội vàng mà vào.

- Tiên Nhi bái kiến phượng thần đại nhân.

Trong nơi phượng hoàng thí luyện, đối mặt với đôi mắt của phượng hoàng, Phượng Tiên Nhi quỳ lạy xuống, trong lòng tràn đầy khẩn trương bất an. Nàng tự nhiên không phải là lần đầu tiên đối mặt với linh hồn phượng hoàng, nhưng bị chủ động triệu hồi đến đây vẫn là lần đầu tiên.

Âm thanh phượng hoàng lơ lửng bên tai nàng và sâu trong linh hồn:

- Tiên Nhi, những năm này bản tôn vẫn luôn nhìn sự phát triển của ngươi, ở nơi Phượng Hoàng di tộc điêu linh này, ngươi và Tổ Nhi và hy vọng với kiêu ngạo chói mắt nhất.

- Tạ phượng thần đại nhân khích lệ.

Phượng Tiên Nhi khẩn trương nói.

- Lần này bản tôn gọi ngươi tới là vì có một chuyện muốn nhờ.

Một câu nói ngắn ngủi khiến Phượng Tiên Nhi đột ngột ngẩng đầu lên, trên mặt rõ ràng thất sắc.

Bởi vì linh hồn phượng hoàng nói ra không phải là mệnh lệnh cũng không phải là phân phó, mà là...

Thỉnh cầu!?


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment