.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_138" class="block_" lang="en">Trang 69# 2
Chương 138: Thiên Huyền bảng
Tụ huyền tháp, ở chính trung tâm nội phủ, ở bất cứ vị trí nào trong phủ đều có thể liếc nhìn thấy sự hiện hữu của nó, cho nên Vân Triệt không cần có bất cứ kẻ nào chỉ dẫn, dễ dàng tìm được cửa vào của Tụ huyền tháp.
Huyền khí của nội phủ vốn đặc biệt nồng đậm, mà khoảnh khắc khi bước vào Tụ huyền tháp, một luồng huyền khí còn nồng đậm hơn bên ngoài mấy lần đập vào mặt, khiến cho năm mươi bốn huyền quan của Vân Triệt đều hưng phấn đến tự thư giãn.
- Phía dưới Tụ huyền tháp này, quả nhiên có một đường huyền mạch thiên nhiên, cũng khó trách sẽ trở thành huyền phủ hoàng thất của một nước. Nếu một tông môn ở đây, không ngoài ba trăm năm, sẽ từ một tiểu tông môn phát triển thành một đại tông môn uy danh cuồn cuộn.
Ngày hôm qua Tư Không Độ nói cho Vân Triệt, huyền gian tu luyện của hắn là thứ một trăm lẻ một, cũng chính là phòng đầu tiên tầng thứ mười. Vân Triệt vừa định tiến về phía trước, đột nhiên chú ý tới vách tường bên phải, hiện lên một đống tên dày đặc. Ngoài mặt những cái tên này đều nổi lên một tầng khí tức huyền khí dày đặc, hiển nhiên là lấy huyền khí chống đỡ, có thể sửa đổi bất cứ lúc nào.
- Thiên… Huyền… Bảng?
Nhìn ba chữ to trên cùng, thần kinh Vân Triệt run lên, nghiêng người đi qua, bắt đầu nghiêm túc quan sát cái tên phía trên. Xuất hiện trên vách tường này, vừa đúng một trăm cái tên, cũng chính là một trăm đệ tử nội phủ, cũng chính là Thiên Huyền bảng nội phủ của Thương Phong huyền phủ không ai không biết.
Vân Triệt nhìn từ sau tới trước, ánh mắt đảo qua mỗi một cái tên trên bảng. Một trăm người này, là tinh anh siêu cấp trong vô số tinh anh của Thương Phong huyền phủ, là toàn bộ đệ tử huyền phủ ngưỡng mộ, ngay cả ở trong Thương Phong hoàng thành, đều là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy.
Mặc dù có một trăm người, nhưng cấp bậc huyền lực của bọn họ lại phân bố cực kỳ tập trung. Từ hạng thứ một trăm đến hạng thứ bảy mươi tám, huyền lực đều là Chân Huyền cảnh cấp tám, từ hạng thứ bảy mươi bảy đến hạng thứ bốn mươi mốt, đều là Chân Huyền cảnh cấp chín, hạng thứ bốn mươi đến hạng thứ tư, huyền lực đều là Chân Huyền cảnh cấp mười.
Ở hạng thứ bảy mươi ba, Vân Triệt tìm được tên Mộ Dung Dật:
Mộ Dung Dật: Hai mươi tuổi, Chân Huyền cảnh cấp chín.
Ở hạng thứ ba mươi chín, Vân Triệt tìm được tên Tư Không Độ.
Tư Không Độ: Hai mươi tuổi, Chân Huyền cảnh cấp mười.
Tuổi hai người kia, đều quyết định đây là một năm cuối cùng ở Thương Phong huyền phủ của bọn họ. Mà một trăm đệ tử nội phủ, tuổi cũng cơ bản tập trung ở mười chín tuổi và hai mươi tuổi, dù sao, dưới điều kiện khác ngang nhau, độ mạnh yếu của huyền lực và tuổi tác có liên quan trực tiếp. Từ hạng thứ một trăm mãi cho đến hạng thứ tư, nhỏ hơn mười chín tuổi chỉ có hai người, tuổi đều mười tám tuổi, còn chia ra xếp hạng thứ chín mươi sáu và hạng thứ chín mươi chín… Cũng là tràn đầy nguy cơ trên Thiên Huyền bảng, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị kẻ đến sau thay thế được vị trí cuối.
Ánh mắt của Vân Triệt, cường điệu rơi vào ba cái tên trên đầu.
Hạng thứ ba: Phương Phi Long, hai mươi tuổi, Linh Huyền cảnh cấp một.
Hạng thứ hai: Phong Bất Phàm, hai mươi tuổi, Linh Huyền cảnh cấp một.
Từ hạng thứ ba lên phía trên, thực lực đột nhiên nâng cao đến một trình độ hoàn toàn mới. Từ Chân Huyền cảnh, nhảy đến Linh Huyền cảnh. Tuy rằng, về cấp độ mà nói, chỉ cao hơn Chân Huyền cảnh cấp mười ở dưới một cấp, nhưng có chênh lệch đại cảnh giới, chênh lệch thực lực này cũng không phải đơn giản như một bậc đơn giản vậy.
Đang nhìn lên hạng nhất, ánh mắt Vân Triệt dừng lại thật lâu:
Hạng nhất: Phần Tuyệt Trần, mười bảy tuổi, Linh Huyền cảnh cấp hai.
Vân Triệt: “!!!!”
Nhìn cái tên đứng đầu Thiên Huyền bảng nội phủ, ánh mắt Vân Triệt xuất hiện rung chuyển kịch liệt. Hắn khiếp sợ không phải người này không ngờ vượt qua hạng thứ hai và hạng thứ ba một cấp bậc, mà là… Tuổi của Phần Tuyệt Trần này, thế nhưng chỉ có mười bảy tuổi!!
Đây là cả trên Thiên Huyền bảng, một người duy nhất tuổi còn thấp hơn mười tám tuổi, hơn nữa, lại còn là hạng nhất của Thiên Huyền bảng!
Mười bảy tuổi Linh Huyền cảnh cấp hai!!
Đây là thiên phú kinh người cỡ nào, thiên tài yêu nghiệt kiểu nào, mới ở mười bảy tuổi, đạt tới cảnh giới Linh Huyền! Mặc dù trên cấp bậc huyền lực chỉ cao hơn hạng thứ hai và hạng thứ ba một cấp bậc, nhưng mà, tuổi kinh người của hắn, lại rõ ràng chứng minh thiên phú của hắn muốn xa hơn hạng thứ hai và hạng thứ ba mấy con phố. Tiêu Lạc Thành thiên tài đệ nhất Tân Nguyệt thành công nhận, mười sáu tuổi đạt tới Nhập Huyền cảnh cấp mười, ở trước mặt hắn quả thật ngay cả xách giày cũng không xứng.
Đợi chút… Phần Tuyệt Trần… Phần?
Chân mày Vân Triệt hơi động, theo hắn biết, dòng họ “Phần” này, là dòng họ chỉ có ở Phần Thiên môn, chỉ có người Phần Thiên môn mới lấy “Phần” làm họ. Nhưng mà, người Phần Thiên môn sao lại tiến vào Thương Phong huyền phủ này? Công pháp, nội tình, tài nguyên truyền thừa trong Phần Thiên môn… Toàn bộ đều thắng Thương Phong huyền phủ xa xa. Không nói đến đệ tử tông môn siêu nhiên này đều cả đời không được phản bội tông môn, đoán chừng Thương Phong huyền phủ chủ động mời, đệ tử Phần Thiên môn cũng nhìn đều không liếc mắt nhìn Thương Phong huyền phủ một cái.
Chẳng lẽ họ Phần này, không phải là dòng họ đặc biệt của Phần Thiên môn?
Lúc này, lối vào của Tụ huyền tháp, hai người sóng vai đi vào, phía bên phải là một người thân đồ trắng, khuôn mặt trong tuấn tú lộ ra âm hàn. Hắn nhìn thấy Vân Triệt, trong miệng lỗ mãng chu môi huýt sáo một tiếng:
- Hơ! Lại nhìn thấy một vẻ mặt lạ hoắc, tiểu đệ đệ, ngươi vừa tới hả?
Vân Triệt đưa mắt, rõ ràng thấy được Mộ Dung Dật bên cạnh nam tử áo trắng. Mộ Dung Dật cũng nhìn thấy hắn, đầu tiên ngẩn ra, sau đó khinh miệt cười ha hả:
- Ha ha ha ha, ta tưởng là ai, hóa ra chính là con chuột con kêu to muốn khiêu chiến ta, ha ha ha ha.
- Hả?
Đôi mắt nam tử áo trắng vừa chuyển, ánh mắt nhìn về phía Vân Triệt nhiều thêm vài phần hứng thú:
- Như vậy nói, ngươi chính là Vân Triệt kia? Chậc chậc, dáng dấp là một túi da tốt, đáng tiếc đầu óc dường như làm không tốt lắm. Cũng không biết có phải khi thân nương của ngươi sinh ngươi đã kẹp đầu ngươi choáng váng không.
Khí tức huyền lực trên người nam tử áo trắng rõ ràng mạnh hơn Mộ Dung Dật, hơn nữa không chỉ mạnh hơn một chút, gần như tương xứng với Tư Không Độ. Tuy rằng hắn có diện mạo tuấn tú, nhưng lại cho Vân Triệt một cảm giác không thoải mái, mà lời hắn nói ra lại cực kỳ độc ác, khiến Vân Triệt nhướng mày, trong lòng phản xạ có điều kiện nổi lên sát ý.
- Phong Bạch Y, chú ý đến lời nói việc làm của ngươi!
Tư Không Độ từ lối vào Tụ huyền tháp đi đến, vẻ mặt giận dỗi.
Phong Bạch Y? Nghe được cái tên này, Vân Triệt nhanh chóng nghĩ tới vị trí của hắn trên Thiên Huyền bảng… Hạng thứ ba mươi sáu? Cao hơn Tư Không Độ ba cấp.
Phong Bạch Y quay người lại, cười tủm tỉm nhìn Tư Không Độ:
- Hừm, là Tư Không huynh đệ sao, nghe nói ngươi nhặt được một con chuột từ bên ngoài vào, chậc chậc, cần phải nhìn chắc chắn chút, nếu để cho một con chuột chạy loạn ở trong phủ, chúng ta thấy thật ghê tởm, Mộ Dung huynh, có phải không?
Mộ Dung Dật toét miệng, rung đùi đắc ý nói:
- Lại nói tiếp con chuột này có thể trà trộn vào nội phủ chúng ta, ta cũng có trách nhiệm rất lớn, haizzz, sớm biết rằng sẽ là như thế này, ngày hôm qua ta nên quyết đoán ra tay phế ngay lập tức hai chân của con chuột này… Nếu đã như vậy, Tư Không huynh, ngươi phải nghe Phong huynh đệ, giám sát chặt chẽ con chuột nhà ngươi một chút, đừng chạy loạn khắp nơi làm bẩn ánh mắt và tâm tình chúng ta, ha ha ha ha… Phong huynh đệ, chúng ta đi.
Khinh miệt liếc nhìn Tư Không Độ và Vân Triệt, Mộ Dung Dật và Phong Bạch Y cười lớn đi vào Tụ huyền tháp.
Tư Không Độ thở phào một hơi dài nhẹ nhõm, mạnh mẽ áp chế tức giận, đi đến phía trước Vân Triệt, bình tĩnh nói:
- Đừng để ý đến bọn họ. Phong Bạch Y và Mộ Dung Dật này có quan hệ thông gia, bình thường đều cùng có ý tưởng đen tối.
Vân Triệt cười nhẹ, tỏ vẻ bản thân cũng không thèm để ý đến, sau đó dùng ánh mắt ra hiệu về Thiên Huyền bảng, mặt hiện nghi ngờ nói:
- Tư Không đại ca, Phần Tuyệt Trần hạng nhất Thiên Huyền bảng này là xảy ra chuyện gì? Họ Phần, không phải là dòng họ chỉ có ở Phần Thiên môn sao?
Tư Không Độ gật đầu, nói:
- Không sai, Phần Tuyệt Trần, cũng thật là người của Phần Thiên môn, hơn nữa, còn là nhi tử nhỏ nhất của Phần Đoạn Hồn môn chủ đương nhiệm Phần Thiên môn.
- Hả?
Vân Triệt trợn mắt, vẻ mặt kinh ngạc.
- Như ngươi nghĩ, Phần Tuyệt Trần hiện giờ rời khỏi Phần Thiên môn.
Tư Không Độ chậm rãi nói:
- Phần Tuyệt Trần thiên phú kinh người, là thiên tài hoàn toàn xứng đáng, nhưng đồng thời cũng là thiên tài cực kỳ cao ngạo, hắn không chấp nhận được một chút thất bại. Mà vào năm trước, hắn bị thảm bại bởi ca ca hắn Phần Tuyệt Bích xuất quan, cũng nhận lấy nhục nhã, do đó dưới cơn giận dữ đã rời khỏi Phần Thiên môn, thề không đánh bại Phần Tuyệt Bích vĩnh viễn không quay về, ngay cả phụ thân hắn khuyên can cũng không hề có tác dụng. Đương nhiên, rời đi như vậy không phải là bội phản, hắn thân là nhi tử môn chủ, cũng sẽ không có cách nói bội phản.
- Vậy vì sao hắn lại muốn đến Thương Phong huyền phủ?
Vân Triệt nghi vấn.
Tư Không Độ liếc nhìn Vân Triệt, nói:
- Xem ra, ngươi thật sự không biết tình huống phong vân trước mắt của Thương Phong hoàng thất
- Thương Phong hoàng thất? Chuyện này có liên quan gì đến bọn họ?
- Phần Tuyệt Trần sẽ tiến vào Thương Phong huyền phủ, lấy Tụ huyền tháp nơi này hỗ trợ hắn tu luyện, là gợi ý của tam hoàng tử, dùng cái này lấy lòng Phần Thiên môn.
Tư Không Độ thở dài một tiếng, giải thích đơn giản:
- HIện giờ, Thương Phong đế vương bệnh nặng trong người, có lời đồn đại hắn sống không quá ba năm, Thái tử Thương Lâm và tam hoàng tử Thương Sóc vì tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, chia ra nhờ cậy Tiêu tông và Phần Thiên môn. Thương Sóc vì đạt được ủng hộ nhiều hơn của Phần Thiên môn, đương nhiên cố hết khả năng chủ động lấy lòng. Haizzz, nói đơn giản chính là như vậy. Người sáng suốt đều nhìn ra, Thương Phong hoàng thất, thậm chí toàn bộ Thương Phong đế quốc đều sắp nghênh đón một thay đổi vĩ đại, bao gồm nội phủ này, đã từng bước một bị cuốn vào bên trong thay đổi không biết khi nào sẽ phát sinh… Hạng thứ hai Phong Bất Phàm và hạng thứ ba Phương Phi Long, đã chia ra nương nhờ dưới trướng thái tử và tam hoàng tử, hiện giờ đã đường làm quan rộng mở, ngươi ngàn vạn lần đừng đi trêu chọc hai người kia, cũng trêu chọc không nổi.
“…” Vân Triệt suy tư một lúc, nói:
- Nói như vậy, Tư Không đại ca, ngươi chắc cũng từng nhận thái tử và tam hoàng tử bên kia mượn sức đi.
Tư Không Độ gật đầu, nói:
- Một năm này, ta không dưới vài chục lần thu nhận được các loại thiệp mời tới dự tiệc chiêu đãi của thái tử và tam hoàng tử chia ra phát tới, ta toàn bộ kiếm cớ bất đắc dĩ khéo léo từ chối… Sau khi tốt nghiệp, hoàng thành này ta cũng không cách nào tiếp tục ở lại, ta sẽ phải về Tân Nguyệt thành trước đi. Nếu ngày nào đó ngươi cũng tiến vào nội phủ, ngươi cũng sẽ nhận các hướng mượn sức, đến lúc đó, lựa chọn như thế nào phải nhìn chính ngươi.
- Đi tu luyện đi. Ba tháng, nói ngắn không ngắn lắm, nói dài cũng không dài lắm. Tranh thủ thêm một giây thời gian, liền tranh thủ thêm một phần hy vọng.
Tư Không Độ đưa mắt nhìn chăm chú vào Vân Triệt, lập tức đi vào Tụ huyền tháp.
Vân Triệt cũng đi theo phía sau, đi thẳng tới lầu thứ mười của Tụ huyền tháp. Huyền gian số một trăm lẻ một theo lời Tư Không Độ, ngay ở phía trước.