.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1382" class="block_" lang="en">Trang 691# 2
Chương 1383: Ma khí tràn ra ngoài
Bá Hoàng khi mười hai tuổi là khái niệm gì? Tuyệt đối có thể khiến cho đạo lão huyền đạo cấp bậc tông sư này xấu hổ đến hận không thể lập tức đâm đầu mà chết.
Hồi tưởng lại năm đó, khi bản thân Vân Triệt đột phá đến cảnh giới Bá Hoàng, tâm tính đặc biệt bình tĩnh bình thản, mà chợt nghe được Vân Vô Tâm đột phá, trong lòng hắn hưng phấn còn hơn đâu chỉ lúc đó trăm ngàn lần, hắn không hề để ý đến hình tượng điên cuồng kêu lên một trận, ôm Vân Vô Tâm lăn lộn mấy vòng trên đất tuyết...
Cho đến lăn mình đầu óc choáng váng, nếu không phải Phượng Tiên Nhi vội vàng dùng huyền khí ổn định hắn lại, nhất định sẽ đâm đầu đến trong tuyết đi.
Hồng ảnh hiện lên trên không, tiên ảnh của Phượng Tuyết Nhi hạ xuống, mỉm cười nhìn cha con bọn họ, sau đó mở miệng nói:
- Vân ca ca, Tâm nhi con bé chẳng những thành công đột phá, phượng hoàng tụng thế điển cũng đã tu luyện tới đại viên mãn.
Lời Phượng Tuyết Nhi nói khiến Vân Triệt chợt sửng sốt, ít dám tin tưởng.
- Tuy rằng vì huyền lực có hạ, Tâm nhi không có cách nào phóng thích “Xán thế hồng liên” và huyễn thần thuật “Phượng hoàng hàng lâm”, nhưng chỉ vì huyền lực hạn chế. Con bé đã thông hiểu đạo lý hai tầng cảnh giới cuối cùng của phượng hoàng viêm lực này trước ta.
Vân Vô Tâm vui vẻ cười cười:
- Hi hi hi, sư phụ nói con vô cùng giỏi, phụ thân cũng mau khen con đi!
“...” Vân Triệt lại sửng sốt hồi lâu
Thời gian đã hơn một năm, tu phượng hoàng tụng thế điển đến đại viên mãn, ngay cả cảnh giới xán thế hồng liên với phượng hoàng hàng lâm đều thông hiểu đạo lý... Vân Vô Tâm cũng không biết, đây đâu chỉ là thần kỳ, vốn là kinh hãi đầu đuôi rõ đầu rõ đuôi.
Phượng Hoàng tông chủ Viêm Tuyệt Hải của Viêm Thần tông, sống hơn một vạn năm đều không thể tu thành xán thế hồng liên!
Ở trước Vân Vô Tâm, trên đời chỉ có Vân Triệt chân chính tu thành... mà theo Vân Triệt thân phế, Vân Vô Tâm hiện giờ không thể nghi ngờ là người duy nhất đương thời quán thông cảnh giới xán thế hồng liên.
Ngay cả Phượng Tuyết Nhi đều không thể làm được.
Nếu Viêm Tuyệt Hải tới đây, đối mặt với huyết mạch của Phượng Tuyết Nhi và tiến cảnh của Vân Vô Tâm... đoán chừng hai đầu gối đều không đủ dùng.
Luận về huyết mạch phượng hoàng, Vân Triệt còn không bằng Phượng Tuyết Nhi, mà phượng hoàng huyết mạch của Vân Vô Tâm kế thừa từ Vân Triệt, tự nhiên càng không thể so sánh được với Phượng Tuyết Nhi, nhưng con bé lại có thể tu thành đại viên mãn phượng hoàng tụng thế điển trong vòng thời gian một năm, giải thích duy nhất dĩ nhiên là trong huyền mạch của con bé kế thừa thần tức Tà thần từ Vân Triệt.
Ngây người qua đi, Vân Triệt lộ ra nụ cười vô cùng thư thái... mặc dù mình phế đi, nhưng có thể lưu lại cho nữ nhi thiên phú như thế, hắn vô cùng vui vẻ và thỏa mãn, thậm chí có một cảm giác hạnh phúc không cách nào nói rõ, cũng không có bất cứ thứ gì khác thay thế được.
Đây là một cảm giác hạnh phúc và thỏa mãn của thân là cha của người mới có thể có được.
- Tâm nhi, con là... kiêu ngạo lớn nhất cả đời này của phụ thân.
Hắn nhìn nữ nhi, nói ra từ đáy lòng.
Nghe được lời khen của phụ thân, miệng cười của Vân Vô Tâm càng thêm sáng sủa:
- Hi! Vậy... phụ thân chuẩn bị ban thưởng cho con cái gì?
- A... Con muốn thưởng cái gì?
Vân Vô Tâm hiển nhiên đã sớm nghĩ kỹ, lập tức nhõng nhẽo kêu to
- Con muốn phụ thân đi câu cá trên biển rộng với con!
- Hả? Đây không phải là lễ vật sinh nhật đồng ý tặng cho con khi mười ba tuổi sao?
Vân Triệt cười trố mắt.
- Mặc kệ! Bây giờ con muốn!
Vân Vô Tâm lắc lắc cổ hắn.
Vân Triệt cười lớn một tiếng:
- Được được được. Hôm nay Tâm nhi nói gì chính là cái đó, chúng ta sẽ đi ngay bây giờ, chúng ta sẽ đi ngay bây giờ!
- Tiên Nhi, đi lấy dụng cụ câu cá đã làm xong trong khoảng thời gian trước cho ta, còn có cái gì kia... từ chối tất cả lời mời buổi chiều của Tô gia với Tử Cực lão nhân, hôm nay ta muốn tiến hành một trận đấu câu cá công bằng với Tâm nhi!
Mỉm cười nhìn cha và con gái chỉ cần gặp mặt lại dính vào giống như bánh ngọt, Phượng Tiên Nhi đột nhiên cũng có khát vọng muốn có một hài tử.
....
....
Thương Vân đại lục, Tuyệt Vân nhai.
Đứng ở bên cạnh Tuyệt Vân nhai, ba người Lâm Quân, Lâm Thanh Sơn, Lâm Thanh Ngọc đều thay đổi sắc mặt.
Hiện giờ đang đúng lúc mặt trời chói chang chiếu từ trên cao, nhưng vực sâu dưới chân lại tối đen quỷ dị, lấy tu vi Thần Hồn cảnh của Lâm Thanh Sơn và Lâm Thanh Ngọc, tầm mắt thế mà lại không cách nào xuyên thấu xuống dưới trăm trượng.
Cũng không nhận thấy được bất cứ khí tức lạ thường nào... Chính là toàn thân hiện lạnh khó hiểu.
Mà chân mày của Lâm Quân cũng trầm xuống thật sâu.
Đến nơi này, ma khí vẫn rất yếu, gần như không hề có bất cứ khác biệt gì với ngoài ngàn dặm. Đây không những không khiến cho trong lòng hắn yên ổn lại, ngược lại có dự cảm không ổn vô cùng.
- Sư phụ, ma khí thật sự truyền đến từ nơi này? Vì sao đệ tử không cảm thấy gì?
Lâm Thanh Sơn hỏi.
- Cấp bậc ma khí này còn cao hơn tưởng tượng của con, dựa vào linh giác của con, đương nhiên không phát hiện ra.
Lâm Quân trầm giọng nói.
Lâm Thanh Sơn đột ngột quay đầu lại, tỏ vẻ khó có thể tin.
Hắn chính là huyền giả thần đạo đến từ thần giới, ở trong đồng lứa trẻ tuổi trong tinh giới bọn họ đều được đội lấy hai chữ “Thiên tài”. Mà dưới chân chẳng qua chỉ là một tinh cầu hạ vị hèn mọn, sao có thể tồn tại khí tức còn cao hơn cấp bậc của hắn?
Lời sư phụ hắn nói, hắn đương nhiên không dám không tin. Nói cách nào, ma nhân hoặc ma linh ma thú núp ở dưới đáy vực sâu này có thể rất dễ dàng hủy diệt hắn.
Lâm Quân hừ nhẹ một tiếng:
- Hừ! Mặc dù cấp bậc cao, nhưng mỏng manh như thế, rất có thể bị thương nặng hoặc là nỏ mạnh hết đà... ha, nếu như có thể bắt giữ hoặc bị đánh gục, tất nhiên là công lớn trong công lớn.
- Đi, đi xuống xem một chút!
Nói xong, thân hình của Lâm Quân đã cấp tốc đi về phía Tuyệt Vân thâm uyên, Lâm Thanh Ngọc và Lâm Thanh Sơn liếc nhau, cũng kiên trì đuổi theo.
Vừa vào Tuyệt Vân thâm uyên, mới vừa hạ xuống, thế giới trước mắt liền hoàn toàn tối đen, ngẩng đầu lên trên không lại không nhìn thấy một chút quang minh.
Một màn quỷ dị này quả thật vượt trên nhận thức khiến trái tim của Lâm Thanh Ngọc và Lâm Thanh Sơn đều kinh hãi, nhưng Lâm Quân lại chưa tạm dừng, tiếp tục đi xuống, chính là tốc độ cũng không nhanh.
Trong bóng tối, tiếng gió gào thét bên tai, sau khi hạ xuống mấy ngàn trượng, đến khoảng cách nơi này, cuối cùng Lâm Thanh Sơn với Lâm Thanh Ngọc đã có phát hiện, đồng thời phát ra:
- Hắc Ám ma khí!
Mà cũng lúc này, thân hình của Lâm Quân đột nhiên dừng lại, đồng thời phóng xuất ra một luồng huyền khí, gắt gao chặn thân hình của hai người lại.
- Sư phụ?
Lâm Quân không đáp lại, hắn như bị lực lượng vô hình gì đó đóng băng ở đó, toàn thân giãy giụa, chỉ có tròng mắt đang kịch liệt co rút lại... tóc gáy toàn thân đã dựng thẳng lên toàn bộ.
Bởi vì hắn mơ hồ nhận thấy được, tiếp tục hạ xuống dưới, tồn tại một kết giới ngăn cách kỳ dị.
Bên kia kết giới là tiểu thế giới độc lập.
Hắn nhận thấy được ma khí cấp bậc cực cao, lại đặc biệt mỏng manh chính là tràn ra từ “Tiểu thế giới” sau kết giới này, mà vốn không phải đến từ ma nhân nỏ mạnh hết đà nào đó như hắn đoán.
Chỉ gần như chính là tràn ra một chút đã khủng bố đến mức độ như vậy... Phía dưới vực sâu rốt cuộc tồn tại một thế giới hắc ám khủng bố dữ dội cỡ nào!
Khủng bố đến hắn một trưởng lão tông môn Giới Vương thần giới cũng không dám tưởng tượng.
- Đi... đi mau!
Hắn cúi đầu lên tiếng, sau đó trực tiếp đưa tay túm lấy hai người.. Hắn vừa gấp gáp chui lên trên, nhưng huyền lực còn chưa bắt đầu khởi động đã bị hắn cố tình áp chế, ngay cả khí tức đều cố hết sức thu liễm, mang theo hai đệ tử lấy tốc độ tương đương với chậm bay quay về trên không.
E sợ quấy nhiễu đến thế giới hắc ám ở phía dưới.
Giọng điệu dọa người của Lâm Quân khiến hai đệ tử nhất thời câm như hến, cũng cuống quýt thu liễm khí tức.
Tiếng gió lại gào thét bên tai, sau âm u đáng kể, thế giới cuối cùng hiện ra sáng sủa. Chính là sáng rọi sau âm u thuần túy quá mức chói mắt, khiến mắt của Lâm Thanh Sơn với Lâm Thanh Ngọc đều nhắm mắt lại... khi bọn họ mở mắt ra, đã đứng ở bên cạnh Tuyệt Vân nhai.
Bọn họ vừa định nói chuyện, liền đồng thời nhìn thấy... sư phụ Lâm Quân đứng ở trước mặt bọn họ đã toàn thân đều bị mồ hôi lạnh làm ướt nhẹp.
Lâm Thanh Ngọc hỏi:
- Sư phụ, chẳng lẽ là ma nhân nào mà ngay cả lão nhân gia ngài đều không thể đối phó được?
Toàn thân đổ mồ hôi lạnh, Lâm Quân lại cười, hắn xoay người lại, gương mặt quái dị, chậm rãi nói:
- Ha... ha ha ha... đây nhất định là trời cao chiếu cố... ha ha ha... ha ha ha ha...
Tiếng cười to đột nhiên bùng nổ khiến hai đệ tử hai mặt nhìn nhau lại nghe Lâm Quân dùng giọng điệu khó kiềm chế được kích động nói:
- Nơi này cũng không phải là ma nhân, mà là... cất giấu một hắc ám ma vực!
- Hắc ám... ma vực!?
Bốn chữ này đủ để cho bất cứ kẻ nào chấn động.
Khí tức của hắc ám tiểu thế giới này cực kỳ cao cấp, nói không chừng có thể so sánh với tinh giới hạ vị của bắc thần vực... thậm chí tinh giới trung vị! Không... chỉ cần khí tức tràn ra đã kinh người như vậy, nói không chừng còn có thể rất cao.
Lâm Quân càng nói càng kích động:
- Ai có thể nghĩ tới, một tinh cầu hạ giới nho nhỏ lại sẽ cất giấu một ma vực độc lập!
- Hơn nữa ma vực này nói không chừng còn khổng lồ hơn tinh cầu nhỏ này.
- Cái này...
Hai đệ tử càng nghe càng kinh hãi. Thế giới hắc ám độc lập có thể so sánh được với bắc thần vực... chuẩn xác hơn là tinh giới hạ vị của bắc thần vực... thậm chí là tinh giới trung vị? Cái này sao có thể!?
- Ma vực độc lập này chắc đã tồn tại thật lâu, có lẽ đến từ một chủng tộc nào đó của bắc thần vực ẩn núp tại đây, cũng có thể là vì Vương giới bắc thần vực định thăm dò đông thần vực chúng ta mà thiết lập một trong những “Cứ điểm”. Vực sâu tối đen này là cửa vào của ma vực, mà trên không cửa vào có một tầng kết giới ngăn cách, đại khái lực lượng kết giới có chỗ cận kề suy nhược, khiến một chút ma khí tràn ra ngoài mới đưa đến huyền thú trên mảnh đại lục này náo động, cũng mới bị vi sư phát hiện ra.
Nghe đến đó, khiếp sợ trên mặt Lâm Thanh Sơn với Lâm Thanh Ngọc đã dần dần bị kích động càng ngày càng mãnh liệt thay thế.
Phát hiện một ma nhân so với phát hiện một ma vực ẩn náu... đây hiển nhiên là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Cái trước là công lao, cái sau không thể nghi ngờ là đại công cực lớn!
Huyền lực hắc ám, ở trong nhận thức của ba thần vực đông, tây, nam là lực lượng tà đạo không nên tồn tại trên đời, gặp được nhất định gạt bỏ. Bắc thần vực làm tồn tại đặc thù trong bốn thần vực, chẳng những bị ba thần vực khác hoàn toàn cô lập, vả lại đội lấy danh xưng “Ma vực”, mà theo âm khí trong hỗn độn dần dần mỏng manh, bắc thần vực đã dần dần thu nhỏ lại, cuối cùng có một ngày không diệt mà chết.
Trong đại hội huyền thần vào ba năm trước, cuộc chiến phong thần ở trước nhất, “Duy Hận” đột nhiên bùng nổ hắc ám huyền lực ở trên phong thần đài, đồng quy vu tận với Lệ Kiếm Minh, vừa đồng thời tổn hại nặng nề thể diện của Trụ Thiên thần giới, cũng triệt để đốt lên lửa giận của tất cả huyền giả đông vực, đầu tiên phát ra âm thanh Trụ Thiên, toàn lực quét sạch ma nhân ẩn núp trong đông thần vực.
Nếu báo lại sự tồn tại của ma vực này cho Trụ Thiên tài quyết giả, bọn họ quả thật không thể tưởng tượng nổi Trụ Thiên thần giới sẽ trọng thưởng cho bọn họ như thế nào.
- Sư phụ, có cần lập tức triệu hồi Thanh Nhu sư muội không?
Lâm Thanh Sơn nói.
Lâm Quân đưa tay sờ râu ngắn, mắt nứt ánh sao:
- Không vội. Đã cùng một tinh cầu hạ giới, nàng ở một mảnh đại lục khác, nói không chừng cũng sẽ có phát hiện lạ gì khác. Trước khi nàng trở về, chúng ta liền phân công tra xét rõ ràng đại lục này... ha ha ha, sau ngày hôm nay, vận mệnh của thầy trò chúng ta sẽ triệt để thay đổi.
- Chín cảnh phàm thể: Sơ Huyền cảnh -> Nhập Huyền cảnh -> Chân Huyền cảnh -> Linh Huyền cảnh -> Địa Huyền cảnh -> Thiên Huyền cảnh -> Vương Huyền cảnh (Vương tọa) -> Bá Huyền cảnh (Bá Hoàng) -> Quân Huyền cảnh (Đế quân)
- Bảy cảnh thần huyền: Thần Nguyên cảnh -> Thần Hồn cảnh -> Thần Kiếp cảnh -> Thần Linh cảnh -> Thần Vương cảnh (Giới Vương hạ vị) -> Thần Quân cảnh (Giới Vương trung vị) -> Thần Chủ cảnh (Giới Vương thượng vị)
- P/s: “Thần đế” là danh hiệu của Giới Vương Vương giới, không thuộc về cấp bậc của huyền đạo, tu vi đều là Thần Chủ cực cảnh (Thần Chủ cảnh cấp mười)
- Viễn cổ chân thần cảnh giới: Thần Diệt cảnh (bán thần) -> Chân thần -> sáng thế thần -> thủy tổ thần ->?