Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1393 - Chương 1395: Một Sớm Thành Thần Đạo

. ._697__2" class="block_" lang="en">Trang 697# 2

 

 

 

Chương 1395: Một sớm thành thần đạo



Toàn bộ huyền thú bạo loạn yên tĩnh trở lại, kể cả những huyền thú có khí tức trời sinh tính tình tàn bạo, cực kỳ có tính công kích cũng đều trở nên đặc biệt ôn hòa, ở trong yên ổn và ngượng ngùng ào ào trở về lãnh địa hoặc sào huyệt của mình.

Trận tai họa chỗ Phượng Hoàng di tộc này còn chưa bùng nổ đã được bình ổn.

Mắt Vân Triệt quét nhìn bốn phía, sau khi xác nhận không có nguy hiểm mới từ trên không trung nhẹ nhàng hạ xuống. Tuy rằng lấy lực lượng hiện giờ của hắn, muốn tiêu diệt hết toàn bộ huyền thú của Vạn Thú sơn mạch chẳng qua chỉ là một ý niệm. Tuy rằng làm như thế có thể dứt bỏ hậu hoạn, nhưng lại sẽ có ảnh hưởng cực kỳ tồi tệ đối với sinh thái, còn có cả tương lai... Lúc trước Phượng Tuyết Nhi cũng đều thủy chung áp chế đối với huyền thú náo động bùng nổ ở các nơi, trừ phi đến tình trạng không thể vãn hồi, bằng không quả quyết không dám diệt hết huyền thú của một vùng.

Người của Phượng Hoàng di tộc ào ào đi tới, tụ tập ở bên người Vân Triệt và Phượng Tiên Nhi. Ánh mắt của bọn họ nhìn Vân Triệt đã lại thay đổi, nhất là thiếu nam thiếu nữ còn chưa trưởng thành này, đôi mắt linh động giống như đang ngưỡng vọng thần linh cứu thế.

- Vân Triệt, vừa rồi đó là?

Phượng Bách Xuyên khó kiềm chế kích động hỏi.

Vân Triệt nói:

- Sở dĩ những huyền thú này thay đổi tính tình, rất có thể vì nhận ảnh hưởng của Hắc Ám huyền khí nào đó, Hắc Ám huyền khí sẽ tăng cảm xúc tiêu cực của sinh linh lên. Mới vừa rồi ta dùng một loại huyền khí trái ngược, bình ổn lại cảm xúc tiêu cực của chúng nó.

Trong lúc hắn nói chuyện, trong lòng cũng tồn tại nghi hoặc thật sâu.

Theo tình huống của tất cả huyền thú náo động đến xem, không thể nghi ngờ rằng chúng nó chính xác bị Hắc Ám huyền khí nào đó ảnh hưởng.

Nhưng vì sao... ta lại không cảm giác được sự tồn tại của Hắc Ám huyền khí này?

Chẳng lẽ, luồng Hắc Ám huyền khí không biết từ đâu mà đến này có cấp bậc cao đến ngay cả ta đều không có khả năng thăm dò?

Linh giác của huyền thú thấp hơn đã mẫn cảm hơn nhân loại, cũng yếu ớt hơn nhân loại, sẽ bị ảnh hưởng trước cũng không kỳ quái. Nhưng đồng thời... huyền thú náo động rõ ràng luôn luôn tăng lên, nếu tiếp tục như vậy, chẳng những sẽ mở rộng phạm vi, huyền thú cao cấp cũng sẽ dần dần chịu ảnh hưởng.

Xa hơn đó, có phải ngay cả người cũng...

Chân mày của Vân Triệt không tự chủ nhíu chặt.

- Thì ra là thế.

Phượng Bách Xuyên gật đầu, không hỏi tới cùng.

Vân Triệt nói:

- Nhưng mà, còn chưa biết được nơi phát ra của Hắc Ám huyền lực này, nhưng ảnh hưởng của nó lại liên tục tồn tại, hơn nữa luôn luôn tăng lên. Tuy rằng huyền thú của Vạn Thú sơn mạch tạm thời được yên ổn, nhưng mà... cũng không thể kéo dài lâu lắm.

Vừa nghe thấy lời ấy, trên mặt của các hậu duệ phượng hoàng đều ào ào lộ ra bất an.

Phượng Tổ Nhi nói:

- Phụ thân, chúng ta có cần dời xa nơi này không? Hiện giờ không có phượng thần đại nhân thủ hộ, cũng không thể... mỗi lần đều mời ân nhân ca ca tới đây.

Phượng Tổ Nhi nói xong, các nam nữ phượng hoàng trẻ tuổi đều ào ào lấp lóe ánh mắt lên, nhưng mà, Phượng Bách Xuyên lại không trả lời, các trưởng giả cũng đều không nói một lời, bọn họ nhìn phía trước, ánh mắt vô cùng phức tạp.

Bọn họ ẩn cư cả đời ở đây, đã sớm thành thói quen, cho dù giải trừ nguyền rủa huyết mạch, có lực lượng càng ngày càng lớn mạnh, bọn họ vẫn không nguyện nhập thế... để cho bọn họ rời khỏi nơi đây, sao bọn họ có thể dễ dàng tiếp nhận.

- Không cần như thế.

Vân Triệt cười nhẹ một tiếng, sau đó nâng cánh tay lên, viêm quang chợt lóe.

Xoẹt...

Một đường phượng hoàng viêm quang chớp động trên không xa xôi, bên trong viêm quang, một tầng phượng hoàng kết giới cùng cỡ với lúc trước tạo ra, hơn nữa còn cường đại hơn lúc trước mấy lần, trừ phi có được huyết mạch phượng hoàng, bằng không kể cả Đế Quân đến đây cũng đừng mong bước vào.

Lực lượng trước mắt của Vân Triệt còn trong trạng thái dưỡng bệnh, không bằng hai thành trạng thái toàn thịnh, nhưng còn vượt qua linh hồn phượng hoàng vô số lần, đúc lên một kết giới phượng hoàng như vậy vốn dễ dàng.

Tiếng kinh hô vang lên:

- Wow! Là kết giới phượng hoàng mới!

Không chỉ là mới, hơn nữa mỗi một người bọn họ đều cảm giác được rõ ràng, kết giới phượng hoàng mới sinh còn phóng thích ra khí tức phượng hoàng càng nóng cháy hơn ban đầu.

Vân Triệt mỉm cười nói:

- Nếu như kết giới này không bị ngoại lực đánh sâu vào, có thể kéo dài chừng hai trăm năm. Cách mỗi hai trăm năm ta sẽ đến gia cố một lần... nhưng mà ta càng tin tưởng, hai trăm năm sau, các ngươi cũng vốn không cần kết giới này.

- Thật tốt quá... thật tốt quá!

Một lão nhân phượng hoàng kích động lên tiếng.

Bọn họ đã sớm biết sau khi Vân Triệt khôi phục lực lượng nhất định cực kỳ cường đại, mà mới vừa rồi bọn họ đã tận mắt nhìn thấy Vân Triệt chính là thuận tay vung lên, giống như ngay cả một chút huyền khí dao động đều không có đã lập tức kết lên một kết giới còn cường đại hơn phượng thần, vả lại có thể tồn tại vẻn vẹn hai trăm năm, bọn họ mới biết được sự cường đại của Vân Triệt vốn đã vượt qua phạm trù mà bọn họ có thể lý giải, cũng vượt ra rất xa giới hạn của thế giới này.

- Cám ơn huynh... ân nhân ca ca.

Mắt Phượng Tiên Nhi trong veo.

- Ờ... ngươi không giận ta là được rồi.

Vân Triệt cười nói.

Phượng Tiên Nhi cúi đầu, thật nhỏ giọng nói:

- Sao muội có thể... giận huynh.

“...” Phượng Tổ Nhi nhìn dáng vẻ hai người, cảm nhận được một luồng không khí hơi kỳ quái, dùng sức trừng mắt nhìn.

Phượng Bách Xuyên và Phượng Thải Vân nhìn nhau, Phượng Bách Xuyên cười lắc đầu, nói nhỏ:

- Haizzz, người trẻ tuổi mà.
....
....

Mấy ngày này, phần lớn thời gian Vân Vô Tâm đều trong ngủ say, thỉnh thoảng tỉnh lại rồi lại vì nguyên khí quá mức suy yếu mà lại nhanh chóng ngủ thiếp đi.

Đồng thời Vân Triệt cũng dốc hết khả năng tĩnh tâm ngưng thần, khôi phục lực lượng của chính mình, sau đó cuối cùng khôi phục đến mức độ có thể khôi phục huyền lực cho bé.

Huyễn Yêu giới, bộ tộc Vân thị.

Một kết giới mở ra trong đình viện, ngăn cách tất cả tầm mắt, âm thanh và khí tức. Đây là kết giới do Vân Triệt tự tay tạo ra, vị diện này không có bất cứ ai có thể phá vỡ.

Trong kết giới không chỉ có Vân Triệt và Vân Vô Tâm, Thương Nguyệt, Tiểu Yêu Hậu, Phượng Tuyết Nhi, Tiêu Linh Tịch, Tô Linh Nhi, Sở Nguyệt Thiền, Phượng Tiên Nhi đều ở đây, đều do Vân Triệt đặc biệt gọi tới.

Vân Vô Tâm dựa vào trong lòng Sở Nguyệt Thiền, khuôn mặt vẫn trắng bệch, cho dù kẻ nào nhìn thấy đều sẽ đau lòng vạn phần, Vân Triệt ngồi ở trước người bé, lấy ra một bình ngọc tinh xảo từ trong Thiên Độc châu, trong bình ngọc là một giọt sinh mệnh thần thủy và một giọt long hi ngọc dịch.

- Vân Triệt, thật sự có thể khôi phục sao? Có phải sẽ có khả năng thương tổn đến bé không?

Sở Nguyệt Thiền hỏi, nàng biết mình hỏi một vấn đề rất ngu ngốc.

Lấy yêu thương và áy náy của Vân Triệt đối với Vân Vô Tâm, quả quyết sẽ không cho phép sự tồn tại của bất cứ khả năng nào có thể thương tổn đến bé, nhưng nàng không cách nào hoàn toàn xóa đi lo lắng trong lòng.

Vân Triệt mỉm cười:

- Yên tâm đi, những linh dịch này do lực lượng tuyệt đối không thương tổn đến sinh linh nhất trên đời này rèn luyện mà thành, chẳng những sẽ không tổn thương tới Tâm nhi, còn có thể tăng cường thể chất với huyền mạch, huyền lực của con trên phạm vi thật lớn, cũng sẽ tăng trưởng đến cấp bậc như Tuyết Nhi.

- Hả!

Vân Triệt vừa nói hết lời, khiến chúng nữ giật nảy mình, đồng loạt phát ra một trận kinh hô.

Phượng Tuyết Nhi là tu vi hạng nào? Phượng hoàng thần nữ của Thiên Huyền đại lục, là người đầu tiên chân chính bước vào thần đạo của vị diện này, trừ Vân Triệt ra, nàng là người đệ nhất hoàn toàn xứng đáng của toàn bộ Lam Cực tinh, là kỳ tích huyền đạo vang dội cổ kim...

Vân Triệt lại đang nói có thể khiến cho Vân Vô Tâm đã hoàn toàn biến mất huyền lực... trực tiếp đạt tới cấp bậc như Phượng Tuyết Nhi!?

Tuy rằng đây là do chính miệng Vân Triệt nói ra, nhưng câu nói này thật sự quá không thể tưởng tượng được, kể cả Phượng Tuyết Nhi với tiểu Yêu Hậu đều thật lâu cũng khó mà tin tưởng với tiếp nhận được.

Vân Triệt không giải thích, ngón tay nhẹ nhàng điểm, nhất thời, sinh mệnh thần tích với long hi ngọc dịch trong bình ngọc ngưng tụ trên đầu ngón tay, hai giọt ngọc lộ trong suốt lại chiếu ra quang mang kỳ lạ giống như vì sao.

Một luồng khí tức thần thánh, tinh thuần tràn ngập toàn bộ không gian.

- Tâm nhi, không cần nghĩ gì cả, cũng không cần làm gì cả, tin tưởng phụ thân.

Vân Triệt nhẹ nhàng nói.

- Vâng.

Vân Vô Tâm lên tiếng trả lời, sau đó nhu thuận hé cánh môi ra.

Bạch quang hiện lên trên người Vân Triệt, hắn khẽ nhắm mắt, ngón tay chìa ra, dẫn sinh mệnh thần tích với long hi ngọc dịch vào trong thân thể bé.

Ong --

Trong nháy mắt đó, Vân Vô Tâm cảm giác giống như có một tiểu vũ trụ đang nổ tung trong cơ thể mình.

Lực lượng mênh mông bát ngát trải rộng ra trong từng góc thân thể nàng... nhưng mà, rõ ràng hùng hậu bát ngát đến không thể tưởng tượng nổi lại ôn hòa đến cực hạn, không khiến cho bé cảm thấy không thoải mái chút nào, ngược lại cảm thấy cực kỳ thoải mái giống như ở trên thiên đường.

Lực lượng quá mức khổng lồ cũng trong cùng một lúc tràn ra thân thể nàng, cuốn lấy một gió lốc huyền khí cực kỳ khổng lồ, lại đặc biệt ôn nhu ở không gian chung quanh.

Nhưng lập tức, luồng gió lốc này lại biến mất, theo cổ tay Vân Triệt lật chuyển, một tầng Quang Minh huyền lực bao phủ ở trên người Vân Vô Tâm, chặt chẽ khóa dược lực của sinh mệnh thần thủy với long hi ngọc dịch ở trong cơ thể của Vân Vô Tâm, không còn cách nào tràn ra chút gì, đồng thời dẫn đường cho linh khí phóng thích ra cấp tốc dung hợp với thân thể, huyết dịch, kinh mạch, huyền mạch của Vân Vô Tâm...

Tiếp theo, hiện ra trong mắt với linh giác của chúng nữ... mỗi một giây đều là cảnh tượng như mộng ảo.

Trong mấy giây ngắn ngủi khí tức sinh mệnh vốn gầy yếu đã trở nên đặc biệt cường thịnh, khiến Vân Vô Tâm không hề có một chút vẻ suy yếu nữa, sau đó, trên thân thể bé bắt đầu xuất hiện khí tức huyền lực, hơn nữa có thể nói lấy tốc độ khủng khiếp tăng lên.

Sơ Huyền cảnh... Nhập Huyền cảnh... Chân Huyền cảnh... Linh Huyền cảnh... Địa Huyền cảnh... Thiên Huyền cảnh... Vương Huyền cảnh....

Tu luyện huyền đạo, phải xây dựng, phải tích lũy, phải tìm hiểu, phải kỳ ngộ, nhất là tăng lên đại cảnh giới cần vượt qua bình cảnh mà rất có thể cả đời đều không vượt qua được...

Nhưng huyền khí trên người Vân Vô Tâm lại trái ngược với lẽ thường, bạo tăng vượt qua cảnh giới.

Không đến nửa khắc ngắn ngủi, đã phá tan Vương Huyền đạt tới cảnh giới Bá Hoàng... cũng chính là cảnh giới lúc trước Vân Vô Tâm vừa mới đạt tới.

Nhưng tất cả vẫn còn chưa dừng lại, huyền khí của Vân Vô Tâm vẫn lấy tốc độ nhanh chóng như trước tăng mạnh... ánh mắt của bé khép kín, trên mặt hoàn toàn điềm tĩnh, không hề có vẻ thống khổ.

Bá Huyền cảnh... Quân Huyền cảnh...

Cuối cùng, sau gần nửa canh giờ, huyền khí trên người Vân Vô Tâm đã không hề cách trở phá tan giới hạn của Quân Huyền cảnh, cũng phá tan giới hạn phàm đạo, phóng xuất ra khí tức thần huyền mà các nàng chỉ có thể cảm nhận được từ trên người Phượng Tuyết Nhi.

Cũng vào lúc này bạch mang trên người Vân Vô Tâm bắt đầu tiêu tán.

Cánh tay của Vân Triệt vẫn luôn duỗi ra không trung thu hồi lại, cùng mở mắt ra với Vân Vô Tâm.

Cảnh giới huyền đạo lúc này của Vân Vô Tâm... Thần Nguyên cảnh cấp một!

Nửa canh giờ, từ không hề có huyền lực vào thẳng thần đạo!

Vân Vô Tâm giơ tay lên, cảm nhận được lực lượng ở trên người, sau đó nhìn về phía phụ thân, mắt lấp lánh:

- Phụ thân, người thật sự quá lợi hại mà!

Nhìn dáng vẻ kinh hỉ hân hoan của Vân Vô Tâm, Vân Triệt nở nụ cười tự đáy lòng:

- Ha ha, đó là đương nhiên, nếu không sao làm cha của con được.

Vân Triệt vỗ vỗ ngực:

- Nhưng mà, lý giải về huyền đạo của con còn xa mới theo kịp lực lượng con có thể có được, cho nên còn cần thời gian tương đối dài đến tìm hiểu và thích ứng, nhưng mà yên tâm, có phụ thân ở đây, chuyện này cũng không có vấn đề gì. Về sau cha sẽ tự mình dạy cho con.

- Vâng!

Vân Vô Tâm vô cùng vui vẻ nở nụ cười.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment