Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1401 - Chương 1403: Ma Ảnh Lâm Thế (Thượng)

. ._701__2" class="block_" lang="en">Trang 701# 2

 

 

 

Chương 1403: Ma ảnh lâm thế (thượng)



Nam hải Thiên Huyền.

Trời dần tối xuống, trận đấu câu cá của Vân Triệt và Vân Vô Tâm kết thúc, mà kết quả... Vân Vô Tâm thu được đại thắng.

So với nói đây là tu luyện tâm tính, thật ra giống như là giải trí giữa cha con bọn họ. Vân Vô Tâm khó có được thắng lợi lại không thoải mái nhảy nhót, mà đi đến trước người phụ thân, kéo tay hắn:

- Phụ thân, hôm nay có phải phụ thân không vui không?

Vân Triệt cười tủm tỉm:

- Hả? Không có mà. Cha nào có không vui.

Vân Vô Tâm rất nghiêm túc nhìn hắn một hồi lâu, sau đó rất xác định nói:

- Phụ thân quả nhiên có tâm sự. Con đoán... có phải nghĩ tới nơi tên là “Thần giới” kia không?

“...” Hoàn toàn bị một lời của nữ nhi chọc đến chỗ sâu nhất trong lòng, ánh mắt Vân Triệt khựng lại, theo bản năng định phủ nhận, nhưng chạm đến ánh mắt tinh thuần tràn đầy thân thiết của con bé, lời nói sắp ra khỏi miệng lại thay đổi

- Là nghĩ tới một chút.

Sau khi trái tim đau đớn trong khoảnh khắc, hắn lại luôn luôn tâm thần không yên, luôn cảm giác... ở một chỗ nào đó, nhất định đã xảy ra chuyện gì cực kỳ không tốt.

Đoán trúng tâm sự của phụ thân, Vân Vô Tâm nhếch mi mà cười:

- Quả nhiên. Sư phụ nói, phụ thân là một người đặc biệt dễ dàng lưu tình, ở thần giới vài năm khẳng định để lại rất nhiều vướng bận. Ví dụ như...

- Ví dụ như?

Vân Vô Tâm đảo mắt, bấm ngón tay:

- Mạt Lỵ này... Thải Chi này... Thần Hi này... Sư tôn này...

Mỗi khi Vân Vô Tâm nói ra một cái tên, ánh mắt của Vân Triệt sẽ trừng lớn thêm một phần, khi bé thế mà lại nói ra cái tên “Thần Hi” và “Sư tôn”, Vân Triệt cuối cùng không cách nào lạnh nhạt:

- Chờ... chờ đã... con nghe được những cái tên này từ đâu vậy!

Đầu Vân Vô Tâm ngoẹo qua, mắt sáng cong lên:

- Hì hì, là mẫu thân nói đó, mẫu thân nói khi cha nói mơ từng đề cập tới thật nhiều lần những cái tên này... Ừm! Sư phụ cũng đã nói!

“...” Hai tay Vân Triệt ôm đầu, thật lâu không nói gì.

Trên mặt của Vân Vô Tâm lộ ra nghi hoặc thật lâu trước đó đã có:

- Nhưng mà kỳ quái, sau khi huyền lực đạt tới thần đạo, rõ ràng không còn cần ngủ nữa. Phụ thân lợi hại như vậy, nhưng vẫn thường xuyên sẽ ngủ, còn luôn nói mê.

Chuyện này dù đánh chết Vân Triệt cũng không thể giải thích, hơi hoảng hồn nói:

- Khụ... khụ khụ... cái này... ngủ luôn không có chỗ xấu. Cái kia... sắc trời sắp tối rồi, chúng ta trở về đi.

- Phụ thân lại định trở về ngủ sao?

- Đúng vậy... a không phải, phụ thân cũng như con, buổi tối cũng sẽ tu luyện!

- Nha...

Vân Vô Tâm nửa tin nửa ngờ.

Hai người vừa mới chuẩn bị rời đi, truyền âm ngọc của Vân Triệt đột nhiên truyền đến dao động, Vân Triệt cấp tốc cầm lấy, bên trong lập tức truyền đến giọng nói hơi có vẻ dồn dập của Phượng Tuyết Nhi:

- Vân ca ca mau tới đây, lại đã xảy ra huyền thú náo động nghiêm trọng.

Trong khoảng thời gian này tới nay, phạm vi huyền thú náo động vẫn luôn dời sang phía tây, tốc độ nói nhanh không nhanh, nói chậm không chậm, tần suất phát sinh cũng càng ngày càng cao. Nhưng sau khi Vân Triệt khôi phục lực lượng, lấy Quang Minh huyền lực tiến hành tinh lọc, có thể trấn an náo động trong khoảnh khắc.

Cho nên tần suất huyền thú náo động đã xuất hiện rất thấp trong nhận thức của người đời, ngẫu nhiên xuất hiện, cũng sẽ nhanh chóng yên bình.

- Lần này là ở đâu?

Vân Triệt rất bình tĩnh hỏi, Vân Vô Tâm ở bên người cũng không hề cảm thấy kinh ngạc.

Lời Phượng Tuyết Nhi nói ra lại khiến Vân Triệt khẽ cau mày:

- Toàn cảnh... Là toàn cảnh! Nơi chưa từng bùng nổ, cũng chưa từng được Vân ca ca tinh lọc, ngay tại vừa rồi, toàn bộ đã xảy ra huyền thú náo động.

- Không chỉ có Thiên Huyền đại lục như thế, Huyễn Yêu giới cũng như vậy! Tất cả đều không hề có dự đoán, hiện giờ chung quanh đều là thú họa hoành hành...

- Ta hiểu được. Đừng lo lắng, lập tức sẽ tốt.

Huyền thú náo động bùng nổ toàn diện trên phạm vi toàn cảnh, đây không thể nghi ngờ là một đại nạn hiểm nguy vô cùng đáng sợ. Nhưng đây đúng là chuyện nhỏ đối với Vân Triệt, bởi vì thế giới Lam Cực tinh này quá nhỏ so với hắn, cho dù hắn cố gắng giảm bớt lực lượng, lấy Quang Minh huyền lực tinh lọc toàn bộ hai mảnh đại lục này cũng không mất bao lâu.

Nhưng mà chân mày của hắn lại nhíu chặt lại, hồi lâu không thả lỏng ra.

Nửa năm trước ở Thương Vân đại lục, đối mặt với thảm trạng của Thương Vân đại lục, hắn từng nghĩ hôm nay của Thương Vân đại lục có phải là ngày mai của Thiên Huyền đại lục và Huyễn Yêu giới không?

Ý niệm lúc đó lại trở thành sự thật.

Vân Triệt nhíu mày không phải bởi vì nó nhanh chóng đến như thế, mà vì đến đột nhiên như thế!

Trước đó vẫn là khu vực nghiêng về phía đông thỉnh thoảng xuất hiện huyền thú náo động, nhưng vào lúc này, không hề có điềm báo trước đột nhiên bùng nổ toàn diện.

- Chúng ta đi thôi.

Kéo tay nhỏ bé của Vân Vô Tâm Vân Triệt vừa định chuẩn bị đi bên chỗ Phượng Tuyết Nhi, chính vào lúc này bước chân dừng lại, đột nhiên quay đầu nhìn về phía đông.

Bầu trời phía đông ấn một ngôi sao màu đỏ tươi, ngày đêm đều ở đó. Thậm chí trong lúc bất tri bất giác đã khiến Thiên Huyền đại lục và Huyễn Yêu giới đều quen với sự hiện hữu của nó, cũng bởi vì đó mà sinh ra đủ loại phỏng đoán và truyền thuyết kỳ quái.

Lúc này, ở phía đông mây mờ u ám, nhưng ngôi sao màu đỏ này lại không hề bị che lấp chút nào, ánh sáng đỏ đậm chiếu thẳng, đâm thẳng vào chỗ sâu trong mắt Vân Triệt... ngược lại còn chói mắt hơn bất cứ thời điểm nào trong quá khứ.

“...” Chân mày Vân Triệt nhíu chặt, lại nhíu chặt.

Mỗi ngày hắn đều quan sát ngôi sao màu đỏ này, hắn vô cùng tin tưởng, ngay tại một canh giờ trước, quang mang của nó không hề mạnh mẽ như thế, rõ ràng vào một thời gian nào đó, đột nhiên đã xảy ra biến hóa cực lớn.

Tia sáng đỏ xuyên qua tròng mắt, đâm vào tâm hồn, mang lên gợn sóng lâu dài không thôi...
....

“Ngài bỏ qua thần lực có thể tiếp tục còn sống sáu mươi vạn năm ở dưới “Vạn kiếp vô sinh”, mà dùng tất cả thần lực, sinh mệnh để ngưng hóa ra giọt máu Tà thần bất diệt này. Vì cái gì, lại lưu ngọn nguồn lực lượng của mình lại... Điểm cuối của sinh mệnh, lại đang lo lắng một ngày này sẽ đến, cũng không tiếc lấy tính mạng của mình làm hy vọng duy nhất cho hậu thế. Có lẽ chỉ có ngài mới xứng được gọi là thần linh vĩ đại nhất.”

“Mà nếu như một ngày kia đến, ngươi lưng gánh lực lượng Tà thần, sẽ là hy vọng duy nhất.”
....

“Hiện giờ ta không cách nào nói cho ngươi biết được, bởi vì bây giờ ngươi quá mức yếu ớt, còn không cách nào tiếp nhận được chân tướng đáng sợ kia. Ngươi bây giờ cần nhất là trưởng thành, gánh vác quá sớm chỉ biết sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến phát triển của ngươi. Ngươi bây giờ chỉ cần biết hai chuyện... Chuyện thứ nhất, là mau chóng trưởng thành, để cho lực lượng Tà thần của ngươi cũng đủ cường đại, chuyện thứ hai là phải yêu quý tính mạng của mình, nhất định phải sống thật tốt, nếu như ngươi chết, như vậy hy vọng cuối cùng sẽ triệt để tắt đi.”
....

“Cuộc đời của ngươi quá ngắn, lịch duyệt quá nhỏ bé, lực lượng và linh hồn đều quá mức yếu ớt. Mà nếu như có một ngày, ngươi cảm giác được lực lượng của mình đã đủ để cường đại, ý chí và giác ngộ của mình đã có thể gánh vác đủ gợn sóng và trọng trách, ngươi hãy tới tìm ta, ta sẽ nói cho ngươi biết tất cả chân tướng...”

“Cũng giao tất cả lực lượng của ta cho ngươi.”
....

Dưới đáy minh hàn thiên trì, lời nói của thiếu nữ băng hoàng vang lên trong lòng hắn, mỗi một câu, mỗi một chữ, hắn đều chưa từng quên.

Hắn hiện giờ chính là mới bước vào thần đạo, hoàn toàn không biết gì về thần giới cả.

Mà theo lực lượng của hắn cường đại, tâm tình không ngừng thay đổi, hiểu biết không ngừng uyên bác... nhất là hiện tượng khác lạ phát sinh những năm này ở thần giới và Lam Cực tinh, lúc này hồi tưởng lại những lời kia, cảm xúc của hắn đã hoàn toàn khác trước.

“Hy vọng” với “Sứ mệnh”, lời nói mà lúc trước hắn chỉ cho rằng là vô căn cứ đã càng ngày càng rõ ràng trong thế giới của hắn.

Thần giới hiện giờ có phải cũng xảy ra dị biến gì không... Có phải đã ảnh hưởng đến Ngâm Tuyết giới không...

Dị biến này cũng không dần dần tăng lên và lan tràn, mà sẽ đột nhiên tăng lên không hề dự báo trước... Tiếp tục như vậy, tương lai, rốt cuộc sẽ phát sinh chuyện gì... “Chân tướng đáng sợ” sau lưng ngôi sao màu đỏ này rốt cuộc là gì...

- Phụ thân? Phụ thân... phụ thân!

Vân Vô Tâm kêu to liên tục vài lần, Vân Triệt mới cuối cùng hoàn hồn, cánh tay hắn vòng tới, ôm nữ nhi vào bên cạnh người:

- Đi thôi, chúng ta đi tinh lọc cho toàn bộ Thiên Huyền đại lục và Huyễn Yêu giới, cho con nhìn sự lợi hại của phụ thân.

Không gian thay đổi, nhanh chóng, Vân Triệt xuất hiện trên không Thần Hoàng thành, không thấy hắn có động tác gì, Quang Minh huyền lực đã im lặng chiếu xuống, trùm về phía tất cả huyền thú đã mất đi tâm trí...

Cùng lúc đó, đông thần vực, Ngâm Tuyết giới, Băng Hoàng thánh điện.

Một băng ảnh lóe lên, hiện ra tiên ảnh của Mộc Băng Vân.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Mộc Huyền Âm nói.

- Nửa canh giờ trước, biên giới phía đông Bắc Phong đế quốc phương bắc đột nhiên xảy ra thú triều ở quy mô lớn, nửa canh giờ ngắn ngủi đã lan tràn đến gần một thành lãnh thổ, hơn mười tông môn gặp đại nạn. Muội đã phái cung chủ cung thứ hai và cung thứ ba tự mình mang đệ tử đến trấn áp.

Mộc Huyền Âm quay người lại, băng mi nhíu vào:

- Thú triều? Nguyên nhân vì sao?

Mộc Băng Vân lắc đầu:

- Không biết được. Chỉ nghe toàn bộ huyền thú của Băng Phong sơn mạch dốc toàn bộ lực lượng, khí tức thô bạo phi thường, nhưng trước đó không hề có dự báo trước.

Mộc Huyền Âm: “...”

- Nhưng mà không cần lo lắng, hai cung chủ tự mình tiến đến, rất nhanh có thể áp chế.

Mộc Băng Vân nói xong, lại phát hiện sắc mặt của Mộc Huyền Âm lại đặc biệt nặng nề, nhất là ánh mắt của Mộc Huyền Âm, băng hàn hơi lạ thường.

Lúc này, băng hoàng minh ngọc trên người nàng chớp động hàn quang, tay nàng khẽ chạm vào, sau đó ánh mắt vừa động.

Giọng nói của Mộc Huyền Âm còn thận trọng hơn vừa rồi rất nhiều:

- Tỷ tỷ, sự tình có phần không đúng lắm. Ngay tại vừa rồi, gần như cùng một thời gian, biên giới đông bắc của Viêm Thần giới cũng đã xảy ra thú triều.

“...” Mộc Huyền Âm không nói gì, nàng nghĩ tới cảnh tượng mình đã nhìn thấy khi ở Lam Cực tinh.

Mộc Huyền Âm đột nhiên lạnh giọng nói:

- Thông báo xuống dưới, bắt đầu từ hôm nay, trên dưới toàn tông, toàn bộ chuẩn bị chiến tranh!

-... Cái gì?

Mộc Băng Vân cả kinh.

- Mặt khác, lập tức thông báo cho các trưởng lão, trong vòng ba ngày... không, ngay tại hôm nay, gia cố kết giới của Vụ Tuyệt cốc thêm gấp bội!

Một loạt mệnh lệnh của Mộc Huyền Âm khiến Mộc Băng Vân không hiểu ra làm sao:

- Tỷ tỷ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Có phải tỷ đã biết chuyện gì không?

Băng mâu của Mộc Huyền Âm càng lạnh hơn:

- Ta chỉ biết, đông thần vực chúng ta... sẽ triệt để đại loạn.

Mộc Băng Vân: “...”

- Bên ngoài liệu có tin tức gì về bắc thần vực không?

Mộc Huyền Âm đột nhiên hỏi một vấn đề dường như không hề liên quan.

Mộc Băng Vân ngẫm nghĩ, đáp lại:

- Có một tin đồn rất kỳ quái, “Bản đồ” của bắc thần vực năm nay chẳng những không giảm bớt, ngược lại khuếch trương một chút... nhưng không cách nào xác định được thật giả của tin đồn này.

“...” Mộc Huyền Âm lại trầm mặc, trọn vẹn sau nửa khắc đồng hồ, mới nhắm mắt nói:

- Đi truyền lệnh đi. Toàn bộ trưởng lão, cung chủ, điện chủ, đệ tử đang trong bế quan đều toàn bộ nhận lệnh, dừng bế quan.

- Muội hiểu được.

Mộc Băng Vân gật đầu, nhưng không lập tức rời đi mà đột nhiên nói:

- Tỷ tỷ, chẳng lẽ thú triều đột nhiên bùng nổ này có liên quan đến bắc thần vực?

Mộc Huyền Âm lạnh lùng nói:

- Không, bọn chúng không có bản sự lớn như thế. Là một luồng hắc ám khí tức quỷ dị đang bao phủ toàn bộ đông thần vực, tương lai nói không chừng còn có thể lan tràn đến nam thần vực và tây thần vực. Đây là một kiếp nạn không cách nào đoán trước được sự phát triển và kết quả đối với ba thần vực chúng ta, nhưng đối với bắc thần vực mà nói... bọn họ cực hận ba thần vực, đây rất có thể sẽ là cơ hội để cho bọn họ thoát khỏi “Nhà giam”, nhất định có hành động!

- Ngâm Tuyết giới chúng ta gần như là nơi gần bắc thần vực nhất, phải cẩn thận tất cả

Bắc thần vực là một trong bốn thần vực của thần giới, nhưng lại được gọi là “Ma vực”, đồng thời lại là một nhà giam chân chính.

Một “Nhà giam” có vô số ma nhân, ma thú, ma linh sinh sống, bởi vì một khi bọn họ rời khỏi bắc thần vực, bị người của ba thần vực khác phát hiện ra, sẽ bị toàn lực diệt sát.

Mà bởi vì âm khí hỗn độn mỏng manh bớt theo từng năm, Hắc Ám ma khí lưu lại từ thời đại thượng cổ lui tán theo từng năm, “Bản đồ” của bắc thần vực cũng dần dần co rút lại, tất cả bọn họ muốn chạy ra, đi tìm thiên địa và không gian sinh tồn lớn hơn nữa, nhưng lại vốn không cách nào chạy ra... bắc thần vực vốn có thực lực yếu nhất trong bốn thần vực, đối mặt lại là ba phương thần vực không có khả năng sống chung, vốn không hề có lực chống cự, chỉ có quỷ lui vĩnh hằng.

Nhưng năm nay, ma khí bao phủ bắc thần vực lại không suy giảm, bản đồ cũng không co rút lại, ngược lại mơ hồ lớn ra một phần!

Đây tuyệt đối là lần đầu tiên trong trăm vạn năm bắc thần vực lộ ra quỷ dị không cách nào lý giải.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment