Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1402 - Chương 1404: Ma Ảnh Lâm Thế (Hạ)

. ._702__1" class="block_" lang="en">Trang 702# 1

 

 

 

Chương 1404: Ma ảnh lâm thế (hạ)



- Muội hiểu được.

Mộc Băng Vân gật đầu. Ngâm Tuyết giới ở cực bắc đông thần vực, thật sự là một trong những tinh giới gần bắc thần vực nhất.

Mà đề cập đến bắc thần vực, ánh mắt của Mộc Băng Vân rõ ràng nổi lên một chút khác thường, lúc rời đi, nàng âm thầm nói:

- Năm đó, phụ thân bị ma nhân giết chết, di mệnh của mẫu thân, ma nhân bắc vực là kẻ địch muôn đời của Ngâm Tuyết... cho dù tương lai sẽ phát sinh cái gì, dốc cả tính mệnh cũng sẽ không khiến ma nhân bước vào Ngâm Tuyết nửa bước.

Mộc Huyền Âm: “...”

Mộc Băng Vân rời đi, Mộc Huyền Âm đứng yên hồi lâu, mới mở băng mâu, khẽ gọi một tiếng:

- Phi Tuyết.

Mộc Phi Tuyết một thân băng hoàng tuyết y, tuyết nhan tuyệt mỹ băng tịch vĩnh hằng giống như Mộc Huyền Âm, nàng đi đến phía sau Mộc Huyền Âm, quỳ gối vái.

Mộc Huyền Âm nói:

- Trong khoảng thời gian ngắn băng hoàng phong thần điển của ngươi đã khó có tiến cảnh, bắt đầu từ ngày mai, vi sư sẽ truyền thụ cho ngươi [đoạn nguyệt phất ảnh] và [đoạn nguyệt hủy thương].

- Dạ.

Mộc Phi Tuyết khẽ đáp ứng.

- Đoạn nguyệt phất ảnh giống như băng hoàng phong thần điển, là băng hoàng thần lực do băng hoàng viễn cổ lưu lại, trước mắt toàn tông ngoại trừ vi sư ra không có một ai có thể tu thành, có lĩnh ngộ gì hay không, đều phải xem ngộ tính với tạo hóa của ngươi. Còn đoạn nguyệt hủy thương là cấm kỹ do tiên tổ sáng chế, ngươi chắc đã từng nghe thấy cái tên này từ chỗ gia gia ngươi. Đây mặc dù uy lực vĩ đại, nhưng vi sư phát động phải cần lấy tinh huyết làm dẫn, tương lai nếu như ngươi vận dụng, rất có thể cần lấy tính mạng làm dẫn, một điểm này ngươi cần nhớ kỹ lấy trước.

- Dạ.

Mộc Phi Tuyết lên tiếng trả lời, không hề gợn sóng.

Năng lực lĩnh ngộ của Vân Triệt cực kỳ cao, cho dù băng hoàng phong thần điển hay là đoạn nguyệt phất ảnh đều hạ bút thành văn... nhưng Mộc Huyền Âm chưa bao giờ truyền thụ đoạn nguyệt hủy thương cho hắn.

Thế giới nhất thời yên tĩnh lại. Mộc Huyền Âm đứng yên thật lâu tại chỗ, im hơi lặng tiếng, trọn vẹn nửa canh giờ nàng mới phát hiện Mộc Phi Tuyết vẫn quỳ gối phía sau, nói khẽ:

- Ngươi đi đi.

- Vâng, sư tôn.

Mộc Phi Tuyết đứng dậy, chậm rãi rời đi. Ngay cả nàng đều rõ ràng nhận thấy được Mộc Huyền Âm có phần tâm thần không yên.

Mộc Huyền Âm dự đoán không sai, biên giới phía bắc Ngâm Tuyết đột nhiên bùng nổ thú triều, tuyệt đối không chỉ là tiền lệ, bởi vì trong cùng một ngày này, thậm chí cùng một canh giờ, gần ba thành tinh giới của đông thần vực đồng thời bạo phát thú triều có tính chất giống nhau... không có bất cứ điềm báo trước nào.

Mà một vài tinh giới này có điểm giống nhau, chính là ở trên bầu trời phía đông của chúng đều nhìn thấy một ngôi sao màu đỏ càng ngày càng chói mắt.

Hơn nữa, theo ngôi sao màu đỏ này càng ngày càng chói mắt hơn, tinh giới có thể nhìn thấy nó cũng càng ngày càng nhiều.

Mà một ngày này, chính là khởi điểm của một loạt tai họa nối tiếp ở đông thần vực.

Một bóng ma không phát ra khí tức vô sắc vô hình đã yên lặng lan tràn ở trong đông thần vực... chuẩn xác hơn mà nói, là lan tràn ở toàn bộ không gian hỗn độn.

Đông thần vực, Trụ Thiên thần giới.

Trụ Thiên thần đế đứng trên bầu trời còn cao hơn Trụ Thiên tháp, hắn nhìn phía đông, râu tóc bay bay, đôi mắt thần đế lộ ra ngưng trọng chưa bao giờ có.

Chính là sắc mặt của hắn hiện lên một tầng xám trắng không bình thường.

Phía sau của hắn, hai bóng người lướt nhẹ tới.

Một người một thân áo bào trắng, thân hình cao lớn, râu bạc tóc bạc trắng, tiên phong đạo cốt lại cười rất chân thành, như thế ngoại tiên tôn.

Người còn lại một thân hắc y, mặt như kiếm khắc, đôi mắt u ám khắc nghiệt, giống như vĩnh viễn không có tình cảm.

Hai thế lực lớn thanh danh hiển hách nhất dưới Trụ Thiên thần đế không thể nghi ngờ là người thủ hộ và tài quyết giả, người thủ hộ là lực lượng hạch tâm của Trụ Thiên thần giới, tồn tại giống như nền tảng, tài quyết giả là cánh tay giữ gìn trật tự đông thần vực của Trụ Thiên thần giới.

Mà hai người này, lão giả áo bào trắng chính là người đứng đầu các người thủ hộ [Thái Vũ tôn giả], địa vị, tu vi này đều gần với Trụ Thiên thần đế ở Trụ Thiên thần giới.

Người trung niên áo đen lại là người đứng đầu tài quyết giả năm đó chủ trì đại hội huyền thần -- Khư Uế tôn giả.

Bọn họ đồng thời được Trụ Thiên thần đế triệu kiến, đúng là hiếm thấy.

- Các ngươi đã tới.

Trụ Thiên thần đế xoay người, sắc mặt vẫn ngưng trọng.

- Chủ thượng gọi hai chúng ta tiến đến, nhất định có đại sự.

Thái Vũ tôn giả nói, Khư Uế tôn giả cũng đồng thời gật đầu.

Trụ Thiên thần giới khẽ thở ra một hơi:

- Thật sự là đại sự, không chỉ là của Trụ Thiên thần giới ta, còn là đại sự liên quan đến vận mệnh của đông thần vực. Hôm nay, lượng lớn tinh giới ở đông vực đột nhiên bùng nổ thú triều, chuyện này các ngươi nhất định đã được nghe thấy.

Ánh mắt của Thái Vũ tôn giả vừa động:

- Hay là chủ thượng đã biết được nguyên nhân của chuyện này?

Trụ Thiên thần đế chậm rãi gật đầu, sau đó một lần nữa đưa ánh mắt nhìn sang phía đông, trên mặt hiện ra vẻ trầm trọng mà người đời không cách nào lý giải được:

- Căn nguyên của tất cả đó là phi hồng liệt ngấn trên vách tường hỗn độn.

Sắc mặt của Thái Vũ tôn giả và Khư Uế tôn giả đồng thời khẽ biến.

- Này... sao có thể?

Cho dù với cấp bậc của hai đại tôn giả cũng không cách nào lý giải được câu nói này.

- Năm đó sau khi phát hiện ra vết rách kỳ dị trên vách tường hỗn độn kia, ta và Phạm Thiên từng có rất nhiều suy đoán. Trước cuộc chiến phong thần, kết quả sau cùng của đủ loại suy đoán và khả năng công bố ở trên phong thần đài... nhưng mà, ba năm trước, sau khi đưa một đám thiên tuyển chi tử vào Trụ Thiên thần cảnh, ta nhận được một khả năng còn đáng sợ hơn “Kết quả tệ nhất” ngàn vạn lần, mà khả năng này, lại trong ba năm ngắn ngủi này càng ngày càng tới gần sự thật.

- Khả năng gì?

Thái Vũ tôn giả trầm giọng nói.

Giọng nói của Trụ Thiên thần đế trầm trọng, nhưng không hề nói tường tận:

- Phi hồng liệt ngấn cũng không phải thiên tai, mà là một ân oán vốn bắt nguồn từ thời đại thượng cổ nhưng lại họa đến bây giờ. Hiện giờ ta có thể nói cho các ngươi biết, tinh giới này đột nhiên huyền thú náo động là bị một luồng ma khí ảnh hưởng, luồng ma khí này có [oán hận cực kỳ nặng], mà nơi phát ra... đó là vết rách trên vách tường hỗn độn kia!

- Cái gì!?

Thái Vũ với Khư Uế lập tức kinh sợ, Thái Vũ tôn giả lập tức nhíu mày nói:

- Điều đó không có khả năng! Nếu như thật sự là ma khí, sao ta lại không hề cảm thấy.

Thái Vũ tôn giả tuyệt đối có tư cách nói ra câu nói này, bởi vì trừ bỏ Trụ Thiên thần đế ra hắn là một Thần Chủ cấp mười duy nhất trong Trụ Thiên thần giới, cấp bậc cực hạn chân chính, tự nhiên cũng có linh giác cao nhất đương thời.

Trụ Thiên thần đế thở dài một tiếng:

- Haizzz, bởi vì cấp bậc của luồng ma khí này thật sự rất cao, kể cả là ta và ngươi đều không cách nào thăm dò được.

Thái Vũ tôn giả: “...”

- Hiện giờ chính là huyền thú bị ảnh hưởng, có lẽ không mất bao lâu, nhân loại cũng sẽ trong bất tri bất giác bị ảnh hưởng, vả lại sẽ càng ngày càng nặng. Đây cũng không phải là phỏng đoán của ta, mà là... lời của lão tổ.

- Lão... tổ!?

Hai chữ này khiến hai thống lĩnh của người thủ hộ với tài quyết giả đều quá sợ hãi, ở trước mặt Trụ Thiên thần đế bọn họ đều không hề khom thắt lưng xuống, nhưng lại trong cùng thời khắc này không tự chủ được hạ thấp xuống vài phần.

Nếu thật sự là lời của “Lão tổ”, như vậy cho dù lại không thể tưởng tượng được gấp bội, bọn họ cũng quả quyết không có nửa điểm chất vấn nữa.

- Quá nhanh... quá nhanh...

Hắn liên tiếp lẩm bẩm hai lần, lo lắng trùng trùng. Tuy rằng sự tồn tại của phi hồng liệt ngấn đã được công khai từ ba năm trước, nhưng mà thật sự không có mấy người chân chính coi là quan trọng, mà hắn là người duy nhất biết chân tướng, trên người, trong lòng đều nhận lấy áp lực nặng nề mà người khác không cách nào tưởng tượng.

Ngay tại hôm nay, huyền thú náo động ở đông thần vực đột nhiên không hề có dấu hiệu báo trước bùng nổ... thật sự quá nhanh, nhanh đến hắn, nhanh đến ngay cả “Lão tổ” trong miệng hắn đều trở tay không kịp.

Đúng vậy, nếu thật sự là lực lượng ở cấp bậc “Kia đó”, đâu phải bọn họ có khả năng lý giải và đoán trước được.

- Hôm nay ta gọi các ngươi đến đây là vì có đại sự muốn các ngươi đi làm.

Đã không cần Trụ Thiên thần đế nhiều lời nữa, “Đại sự” trong miệng hắn chính là có liên quan đến tương lai của đông thần vực, Thái Vũ tôn giả và Khư Uế tôn giả đều nghiêm túc lắng nghe:

- Thái Vũ, chuyện Tà Anh tạm thời gác lại, ngươi lập tức tự mình đi đến hai giới Phạm Đế, Nguyệt Thần, đồng thời phái người nhanh chóng đi đến các đại tinh giới thượng vị, dốc hết lực lượng của tất cả Vương giới, tinh giới thượng vị xây lên một thứ nguyên đại trận thông đến cực đông hỗn độn!

- Cái này...!!

Thái Vũ tôn giả chợt ngẩng đầu. Lấy cấp bậc của hắn, còn có không gian huyền trận gì mà chưa từng thấy. Nhưng mà, cực đông hỗn độn cực kỳ xa... thứ nguyên đại trận nối liền và thông nhau đến cực đông hỗn độn, gần như tương đương với xuyên qua gần nửa không gian hỗn độn!!

Vốn là công trình lớn không thể tưởng tượng nổi.

Trụ Thiên thần đế biết hắn định nói cái gì, hơi nâng tay:

- Đừng nhiều lời. Chuyện này phải hoàn thành, hơn nữa phải hoàn thành trong vòng một năm. Nói cho tất cả tinh giới thượng vị, đây không phải là thỏa hiệp, mà là mệnh lệnh... cho dù cần cho uy hiếp cường ngạnh nhất.

Sự tình liên quan đến sinh tử tồn vong của đông thần vực, ai cũng không thể không đếm xỉa đến.

“...” Nhìn sắc mặt của Trụ Thiên thần đế, kinh ngạc trên mặt Thái Vũ tôn giả dần rút đi, sau đó vô cùng ngưng trọng gật đầu:

- Ta hiểu được.

- Trụ Thiên chúng ta lúc này lấy thân làm mẫu, lấy ra tất cả thần tinh tích lũy vài chục vạn năm này... không sai, chính là tất cả, không cần giữ lại chút gì!

Một câu nói long trời lở đất, Trụ Thiên thần đế lại nói như chém đinh chặt sắt, không có một chút đau lòng và do dự:

- Sau khi hoàn thành bên này, lại đi xin giúp đỡ từ phía Vương giới của hai bên tây, nam thần vực, cũng do bản thân ngươi đi.

Thái Vũ tôn giả chắp hai tay lên:

- Tuyệt đối không làm nhục mệnh.

Thái Vũ tôn giả tự mình đi tới cũng là cho đủ mặt mũi, cũng nói cho ba phương thần vực biết tính nghiêm trọng của chuyện này.

Trụ Thiên thần đế khẽ gật đầu:

- Được. Một năm... hy vọng có thể kịp...

Nhưng cho dù không kịp, cũng chỉ có thể đánh cược một lần vô cùng xa vời...

Hắn còn chưa kịp dứt lời, thân thể đột nhiên run lên bần bật, sắc mặt cũng lập tức phủ kín một tầng hắc khí làm cho người ta sợ hãi.

- Chủ thượng!

Thái Vũ với Khư Uế kinh hãi, cuống quýt tiến lên trước.

Sắc mặt của Trụ Thiên thần đế vô cùng thống khổ, ngón tay hắn điểm liên tiếp mấy lần lên ngực, cuối cùng, ngực hắn lõm xuống, phun ra một ngụm máu lớn màu đen tuyền, hắc khí trên mặt mới cuối cùng nhạt đi vài phần.

- Chủ thượng, ngươi không sao chứ.

Thái Vũ tôn giả lo lắng nói.

Trụ Thiên thần đế thở lại bình thường, nói:

- Lực lượng Tà Anh, đục xương phá tâm, còn đáng sợ hơn dự tính xa lắm. Ta vốn tưởng rằng dựa vào khả năng của ta, nhiều nhất ba năm liền có thể hóa giải, hiện giờ xem ra... sợ rằng thêm mười năm nữa cũng khó...

- Khư Uế, đây cũng là nguyên nhân mà ta gọi ngươi tới đây.

Khư Uế tôn giả:

- Xin chủ thượng chỉ rõ.

Trụ Thiên thần đế chậm rãi nói:

- Tuy rằng lực lượng Tà Anh đáng sợ, nhưng nếu như cho ta thời gian thì vẫn luôn có thể loại trừ toàn bộ. Chỉ có điều tình thế hiện giờ đặc thù, ta không thể không đứng mũi chịu sào, nhận lấy tất cả, trạng thái hiện giờ đã không chịu nổi, cho nên, nhân tình của tây vực Long hậu, lần này không cầu cũng phải cầu.

Nhân tình của tây vực Long hậu... đó là nhân tình quý trọng nhất trên đời.

Cũng chỉ có Quang Minh huyền lực mà một mình nàng có mới có thể dễ dàng hóa giải ma khí đáng sợ đã xâm nhập sâu vào trong cơ thể hắn trong thời gian ngắn.

Khư Uế lĩnh mệnh:

- Ta hiểu được. Ta đây lập tức lên đường, đi cầu kiến tây vực Long hoàng.

- Đi đi.

Trụ Thiên thần đế nói, cục diện trước mắt thật sự không thể kéo dài một giây nữa.

Thái Vũ và Khư Uế lĩnh mệnh mà đi, gần đây tâm tình của bọn họ tất nhiên trầm trọng vô số lần.

Trụ Thiên thần đế không rời đi, hắn ho khan một trận kịch liệt, trên mặt thỉnh thoảng thoáng hiện lên vẻ thống khổ, nhưng lực lượng Tà Anh hành hạ còn xa không bằng một phần vạn nặng nề trong lòng hắn.

Hắn phải chuẩn bị tất cả, cho dù chính là chuẩn bị vô cùng xa vời và vô lực. Nhưng hắn lại không cách nào nói ra chân tướng trước, bởi vì một khi chân tướng quá mức đáng sợ kia truyền ra sẽ dẫn đến khủng bố vô cùng vĩ đại ở đông thần vực thậm chí cả ba phương thần vực, khủng bố này sẽ khiến cho vô số sinh linh biến thành kẻ điên... không hề nghi ngờ hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

- Lời lão tổ nói không sai, thật sự sẽ là... kiếp nạn che thế sao...

Trụ Thiên thần đế ngẩng đầu nhìn trời, thân là thần đế đông vực, giọng nói lại vô lực bi thương như vậy... thậm chí lộ ra u ám tuyệt vọng cực kỳ dày đặc.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment