Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1403 - Chương 1405: Bóng Ma Đỏ Ửng

. ._702__2" class="block_" lang="en">Trang 702# 2

 

 

 

Chương 1405: Bóng ma đỏ ửng



Lam Cực tinh ở phía đông cách thần giới vô cùng xa xôi, càng tới gần vách tường hỗn độn ở phía đông hơn thần giới.

Đã sớm nhìn thấy ngôi sao màu đỏ này.

Đã sớm bùng nổ tai họa và rắc rối quỷ dị.

Huyền thú náo động lần đầu tiên bắt đầu phía đông của Thương Phong quốc, sau đó lan tràn sang hướng tây, tốc độ lan tràn rất chậm, mới đầu chỉ ảnh hưởng đến huyền thú cấp thấp nhất.

Mà tình hình này kéo dài hơn hai năm, lại vào một ngày này... đột nhiên bùng nổ toàn diện.

Thiên Huyền đại lục, Huyễn Yêu giới, còn có Thương Vân đại lục đã sớm bị tai họa bao trùm, tất cả huyền thú, từ cấp thấp đến cao cấp, rồi đến huyền thú lánh đời trăm ngàn năm cũng khó thấy được đã toàn bộ náo động triệt để.

Nhưng mà Thiên Huyền đại lục và Huyễn Yêu giới không thể nghi ngờ lại may mắn, ngoài Phượng Tuyết Nhi ra, còn có mười một người được Vân Triệt lấy sinh mệnh thần thủy trực tiếp nâng cao đến thành huyền giả thần đạo, đủ để ứng phó với huyền thú náo động ở thế giới này, càng quan trọng hơn là có sự tồn tại của Vân Triệt, Quang Minh huyền lực của hắn có thể cấp tốc trấn an huyền thú nóng nảy, hóa giải náo động không tiếng động.

Nhưng mà...

Cho dù có sự tồn tại của Vân Triệt, bắt đầu từ ngày đó mọi người đều rõ ràng cảm giác được... thế giới đã thay đổi.

Mặc dù huyền thú náo động mới vừa bùng nổ trên phạm vi toàn bộ đại lục đã được Vân Triệt áp chế, nhưng tiếng thú gầm và lệ khí chấn động trời đất này vẫn để lại bóng ma khủng bố trên khắp đại lục.

Cũng vào một ngày kia, Thiên Huyền đại lục, Huyễn Yêu giới, còn có Thương Vân đại lục xa xôi, đột nhiên cuốn lên một trận gió không bình thường. Gió khi thì nhẹ nhàng chậm chạp, lúc này cuồng bạo, khi thì rét lạnh, lúc lại nóng rực, hướng gió càng hiện lên vẻ hỗn loạn trái ngược với lẽ thường, một khắc trước còn thổi theo hướng đông nam, giây tiếp theo lại đột nhiên cuốn sang hướng tây bắc...

Ngày hôm sau, Thiên Huyền đại lục đột nhiên đổ mưa to, mấy canh giờ ngắn ngủi đã ngập ba thước... Nhưng ngày tiếp theo, mặt đất đột nhiên trở nên vô cùng nóng rực, trên mặt đất hôm qua còn ngập nguyên nước hiện lên khô cạn và nứt nẻ làm cho người ta sợ hãi, mỗi một vết nứt trên mặt đất đều giống như muốn phun ra ngọn lửa.

Ngày thứ tư, biển phía bắc Thiên Huyền và biển phía tây Huyễn Yêu sóng lớn ngập trời, vô số động vật biển đánh lên đại lục mà chúng nó sẽ không đặt chân, cũng mang theo khí tức nóng nảy tới cực điểm...

- Vân ca ca, mới vừa rồi Thần Hoàng thành lại phát sinh huyền thú náo động, ta thăm dò một phen, lần này rất có thể lại là bùng nổ trên phạm vi toàn cảnh!

Vân Triệt thu được truyền âm của Phượng Tuyết Nhi lập tức cau chặt chân mày.

Trước kia, mỗi lần hắn tinh lọc một mảnh khu vực huyền thú náo động, Quang Minh huyền lực nồng đậm sẽ khiến cho khu vực này không sinh ra huyền thú náo động ít nhất trong ba tháng.

Nhưng giờ phút này, cách lần trước hắn tinh lọc huyền thú náo động đột nhiên bùng nổ toàn cảnh mới qua mười lăm ngày ngắn ngủi!

Hắn không lập tức lên đường, mà ngẩng đầu nhìn lên bầu trời bao la ở hướng đông.

Vài ngày này, màu sắc của bầu trời vẫn luôn phát sinh biến hóa, khi thì xanh đậm, lúc thì âm u, khi lại khô vàng, lúc lại ửng đỏ, khi thì sẽ lóe lên vài đường lôi điện không hề dự báo trước... Mà duy nhất không biến đổi, chính là ngôi sao màu đỏ ở phía đông bầu trời kia.

Cho dù trời quang hay mây âm u, cho dù mưa dầm hay gió bão, nó đều sáng chói lên trên trời cao, phóng thích ra hồng mang càng ngày càng đáng sợ.

Chẳng lẽ, thật sự phải “Bùng nổ” sao?

Kia rốt cuộc là cái gì? Tại sao lại nhanh như vậy... không phải nói nếu thật sự bùng nổ cũng cần mấy trăm năm, thậm chí ở tương lai xa hơn sao?

- Phụ thân, lại phát sinh chuyện gì không tốt sao?

Vân Vô Tâm đến gần, lo lắng nói. Những ngày này, thế giới biến hóa, mỗi một người, từng sinh linh đều nhìn thấy rõ ràng.

Tất cả đột nhiên như vậy, làm cho người ta sợ hãi như thế.

Vân Triệt nghiêng người, tỏ vẻ thoải mái mỉm cười nói:

- Ừm, lại phát sinh huyền thú náo động.

Vân Vô Tâm cũng nhìn lên không trung:

-... Thật kỳ quái, vài ngày này rốt cuộc làm sao vậy? Sư phụ nói thay đổi khí hậu, nhưng con cảm thấy tất cả hoàn toàn không giống, hơn nữa gần nhất luôn bất an khó hiểu, mẫu thân cũng như vậy, ngay cả tuyết thú đáng yêu của băng cực tuyết vực cũng đều trở nên rất kỳ quái.

Vân Triệt đưa tay vỗ vỗ sau lưng con bé, cười an ủi:

- Khí hậu đúng là có phần quá không bình thường, nhưng mà đừng lo lắng, cũng không nghĩ xem cha và sư phụ con có bao nhiêu lợi hại, không có chuyện gì mà cha và sư phụ con không giải quyết được... Cha đi trước giải quyết chuyện huyền thú náo động, sẽ nhanh chóng trở về, đừng lo lắng.

- Vâng.

Vân Vô Tâm gật đầu, nhưng sầu lo trong mắt không mất đi.

Tuy rằng bé chỉ có mười ba tuổi, nhưng dưới sinh mệnh thần thủy, huyền lực của bé đã vào thần đạo, linh giác cũng biến hóa nghiêng trời lệch đất... cảm giác bất an quỷ dị này sao có khả năng chính là thay đổi khí hậu.

Không gian thay đổi, Vân Triệt đi tới trên không Thần Hoàng quốc, nơi này giống như Huyễn Yêu giới, tất cả chung quanh đều đã có không giống trước rõ ràng.

Toàn bộ Thần Hoàng thành to lớn đều đầy rẫy một khí tức bất an, nhất là hỏa nguyên tố trong không khí vốn đặc biệt nồng đậm trở nên cực kỳ nóng bỏng, thỉnh thoảng nổ bung ra từng vòng lửa trong không trung.

Chung quanh, tiếng huyền thú rít gào kinh thiên động địa... cũng rõ ràng mơ hồ mang theo tiếng núi lửa phun trào từ chỗ rất xa.

- Chủ nhân, đây là có chuyện gì?

Trong Thiên Độc châu truyền đến giọng nói lo lắng và bất an của Hòa Lăng.

Vân Triệt nhìn bốn phía, thấp giọng nói:

- Cân bằng nguyên tố... bị phá hư.

- Hả? Sao... làm sao có thể? Là bị cái gì phá hư?

- Ta không biết.

Vân Triệt nói, mà đây cũng chính là chỗ đáng sợ nhất.

Nguyên nhân không biết này còn đáng sợ hơn bản thân cân bằng nguyên tố bị phá hư.

- Có lẽ, nguyên nhân có khả năng nhất là vết rách ở cực đông hỗn độn.

Vân Triệt nhìn thoáng qua ngôi sao màu đỏ kia, lại lập tức thu hồi ánh mắt. Nếu như tất cả đều vì phi hồng liệt ngấn mà sinh ra, như vậy khí tức nó phóng thích ra rốt cuộc là cái gì mà có thể ảnh hưởng đến tinh vực xa xôi như thế.

Chưa hề bùng nổ đã đáng sợ như vậy, nếu đến một ngày triệt để bùng nổ... Rốt cuộc sẽ mang đến tai họa dữ dội đáng sợ thế nào...

Kiếp nạn che thế sao...

Vân Triệt dang cánh tay ra, trên người lóng lánh lên Quang Minh huyền lực tinh thuần, hắn thấp giọng nói:

- Có thể khiến cho huyền thú nóng nảy như thế, có khả năng nhất là Hắc Ám huyền lực có thể kích phát và phóng đại lên cảm xúc tiêu cực, bây giờ ta có thể làm cũng chỉ có tinh lọc, và dốc hết khả năng giữ gìn cân bằng nguyên tố của tinh cầu này, hy vọng trận kiếp nạn kỳ quái này rất có thể sẽ nhanh chóng tự mình bình ổn.

Nói xong, Quang Minh huyền quang chiếu ra... Quang Minh huyền quang của một lần này còn nồng đậm hơn bất cứ lần nào trong quá khứ. Tình huống hiện giờ, hắn đã không thể không tăng Quang Minh lực phóng thích ra lên... Cho dù sẽ tăng thêm nguy hiểm bị thần giới thăm dò được.

Nhưng hắn lại không biết rằng, thần giới xa xôi, giờ phút này cũng đang rơi vào trong một mảnh đại loạn.

Rất nhanh, theo bóng dáng của hắn di chuyển vài chục lần, huyền thú bạo loạn ở Thiên Huyền đại lục và Huyễn Yêu giới lại bình ổn, cuối cùng hắn lại đi Thương Vân đại lục một chuyến, cũng tinh lọc một lần nữa ở nơi đó, tiện thể thuận đường đi thăm U nhi.

Ba mảnh đại lục đều yên tĩnh rất nhiều, nhưng bầu trời vẫn che phủ một tầng hắc khí mông lung.

Khi trở lại Thiên Huyền đại lục đã là ngày hôm sau, hắn vừa định trở lại bên người Vân Vô Tâm thì lại đột nhiên nhận được truyền âm đến từ Thương Nguyệt:

- Biên giới hai nước Thương Lan và Hắc Sát đột nhiên bạo phát xung đột, nguyên nhân chỉ là va chạm rất nhỏ, quy mô xung đột cũng chỉ vài trăm người ít ỏi, ngay cả vực chủ đều không hề kinh động, nhưng không biết vì sao lại kinh động đến hoàng thất.

- Càng khoa trương hơn chính là, Hắc Sát quốc chủ lại vì vậy mà nổi giận, nửa canh giờ trước trực tiếp tuyên chiến với Thương Lan quốc. Tính tình Thương Lan quốc chủ vẫn luôn ôn hòa ghét chiến tranh lại lập tức ứng chiến, cũng hạ lệnh gọi nhập ngũ ngay tại chỗ...

Vân Triệt: “...”

- Chuyện này không bình thường.

Giọng Thương Nguyệt ngưng trọng. Thân là Thương Phong quốc chủ, tình huống của bảy nước Thiên Huyền, nàng đều rõ ràng tính tình và phong cách hành sự của các đại quốc chủ có giao thiệp. Nàng cũng không định báo cho Vân Triệt biết chuyện nhỏ giữa bảy nước này, nhưng một lần này... thật sự quá quỷ dị.

“...” Chân mày của Vân Triệt lập tức nhíu chặt lại, sau đó ấm giọng nói:

- Đừng lo lắng, hai nước bọn họ không đánh được.

- Phu quân, liên tưởng đến huyền thú náo động phát sinh nhiều lần trong vài năm này, có phải... bọn họ cũng giống như huyền thú này, nhận lấy ảnh hưởng tiêu cực nào đó không?

Thương Nguyệt lo lắng nói.

Vì sinh mệnh thần thủy mà thành thần đạo, thần thức của Thương Nguyệt tự nhiên cũng hơn xa lúc trước, có thể dễ dàng nhận thấy được sự bất thường ở trong đó.

Vân Triệt không phủ nhân, lập tức lại khuyên lơn:

- Rất có khả năng. Nhưng mà đừng lo lắng. Ta có thể dễ dàng tinh lọc hỗn loạn huyền thú, tự nhiên cũng có thể khiến cho đầu óc của bọn họ tỉnh táo lại.

Buông truyền âm ngọc, thân thể của Vân Triệt vừa chuyển, đi thẳng đến đến lãnh thổ của hai nước Thương Lan với Hắc Sát.

Mấy ngày ngắn ngủi, tất cả lo lắng trước kia của hắn đã trở thành sự thật.

Đi đến hoàng thành Thương Lan quốc, như hắn dự đoán, toàn bộ hoàng thành đều là một mảnh hỗn loạn, cho dù huyền giả hay là bình dân, trên người đều lơ lửng lệ khí nặng nhẹ khác nhau.

Trừ bỏ kẻ điên, cho dù huyền giả hay bình dân đều sẽ chán ghét xung đột và chiến tranh.

Một va chạm nho nhỏ ở biên giới dẫn tới huyền thất hai bên giận dữ tuyên chiến, quả thật buồn cười nực cười, còn không bằng trò khôi hài ngây thơ giữa tiểu hài tử. Nhưng mà, Vân Triệt liếc mắt nhìn lại, trong hoàng thành Thương Lan vang lên vô số tiếng hô phẫn nộ, bọn họ tức giận mắng Hắc Sát, hưởng ứng tuyên chiến, tinh thuần quần chúng sục sôi... thậm chí bao gồm cả phần lớn phụ nữ và trẻ em.

Giống như trong một đêm, Hắc Sát quốc là kẻ thù không đội chung trời của Thương Lan quốc.

Hai kiếp của Vân Triệt từng trải qua vô số sóng dậy, nhưng một màn trước mắt lại vẫn khiến trong lòng hắn phát lạnh.

Cánh tay hắn vung lên, một tầng Quang Minh huyền quang mà người khác không cách nào nhìn thấy không tiếng động quét xuống, bao phủ Thương Lan hoàng thành, lại nhanh chóng che phủ hơn phân nửa lãnh thổ Thương Lan quốc, sau đó bóng dáng lóe lên, đi thẳng tới trên không Hắc Sát quốc.

Bên chỗ Hắc Sát quốc kia cũng như thế, tình huống quả thật giống với Thương Lan hoàng thành như đúc.

Cũng chiếu Quang Minh huyền quang ra, bao phủ lãnh thổ một nước Hắc Sát... Nhất thời, lệ khí toàn thành giống như bị cuồng phong thổi quét, phẫn nộ, dữ tợn trên mỗi một gương mặt cứng đờ, bình thường lại, sau đó trở nên mê man, thậm chí sợ hãi.

Bọn họ không thể tin nổi lời nói suy nghĩ việc làm mới vừa rồi của mình... giống như bị ma quỷ bám vào người.

Toàn thân Hắc Sát quốc chủ đổ mồ hôi, như bị một trận bệnh nặng, hắn đứng bật dậy, hô lên:

- Nhanh! Lập tức chuẩn bị đi sứ Thương Lan...

Hắn còn chưa dứt lời, một người truyền lệnh đã vội vàng đi tới:

- Báo! Thương Lan hoàng thất khẩn cấp truyền âm, thỉnh cầu hòa giải!

“...” Hắc Sát quốc chủ nhất thời như trút được gánh nặng, nặng nề ngồi lên trên hoàng ỷ, lại kinh hồn chưa định thật lâu, như tỉnh lại từ trong cơn ác mộng.

- Tại sao có thể như vậy...

Hòa Lăng xuất thân từ thần giới cũng vì từng cảnh tượng đã chứng kiến mà sinh lòng kinh hãi.

Vân Triệt không nói gì, mặt trầm như nước.

- Bên chỗ thần giới, có phải cũng...

Giọng Hòa Lăng khẽ run, nếu như thần giới cũng trở thành dáng vẻ như vậy, mức độ đáng sợ vốn không thể tưởng tượng nổi.

- Cấp bậc khí tức ở thần giới còn cao hơn hạ giới rất nhiều, sinh linh của nơi đó cũng cường đại hơn hạ giới xa, không đến mức độ như thế này.

Vân Triệt nói, dừng lại một chút rồi tăng thêm một câu:

- Ít nhất trong ngắn hạn sẽ không như thế này

Khí tức như thế nào, trong im hơi lặng tiếng, vô sắc vô hình lại có thể ảnh hưởng đến cân bằng nguyên tố của cả mảnh tinh vực lớn cùng với trạng thái linh hồn của vô số sinh linh?

Ở trong nhận thức của Vân Triệt, Hòa Lăng... thậm chí tất cả cường giả thần giới, đương thời tuyệt đối không tồn tại lực lượng như vậy.

Không gian hỗn độn luôn luôn trong biến hóa, lại luôn luôn trong tự mình cân bằng.

Ở thế giới không có thần, khí tức hỗn độn luôn luôn trong trở nên mỏng manh và đục ngầu, thế giới hỗn độn hiện giờ, khí tức này tự nhiên còn xa không thể sánh bằng thời đại chư thần viễn cổ, là khác nhau giữa cấp bậc của thần với cấp bậc của phàm.

Nhưng mà đã sớm tạo thành cân bằng hoàn chỉnh hoàn thiện.

Nhưng mà, nếu như thế giới hỗn độn hiện giờ đột nhiên xuất hiện một luồng lực lượng thuộc về cấp bậc thời đại xa xưa kia...


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment