Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1424 - Chương 1426: Huyền Âm Mị Âm

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1425" class="block_" lang="en">Trang 713# 1

 

 

 

Chương 1426: Huyền Âm Mị Âm



Vân Triệt vừa nói ra lời khiến tất cả mọi người liếc mắt. Mộc Huyền Âm khẽ nhíu mày nói:

- Triệt nhi, chuyện này không liên quan đến y đạo, không được lỡ mồm nói bậy.

Ánh mắt Trụ Thiên thần đế chuyển qua, cười hề hề nói:

- Hả? Ngươi có thể có lòng này, lão hủ đã rất an ủi. Nhưng mà lực lượng Tà Anh cũng không phải ngươi có khả năng lý giải, lão hủ sẽ tự tìm biện pháp.

Vân Triệt lại không nói chuyện, bàn tay nâng lên, một chút huyền quang màu trắng ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn, phóng xuất ra quang mang trắng sáng không tỳ vết.

Huyền quang màu trắng quá mức thông thường. Huyền giả bình thường nhìn thấy không hề có phản ứng gì khác. Nhưng mà sáu người ở bên cạnh Vân Triệt... hai thần đế, hai Giới Vương, hai Thần Chủ mới sinh đã từng trải qua ba ngàn năm Trụ Tiên, khi bọn họ nhìn thấy huyền quang màu trắng đồng thời cảm nhận được rõ ràng là một loại khí tức mang tên “Thần thánh”!

- Quang... Quang Minh huyền lực!?

Lúc này Thủy Thiên Hành thất thanh.

Lần này đến ngay cả Mộc Huyền Âm và Hạ Khuynh Nguyệt đều mắt đẹp chấn động, Trụ Thiên thần đế càng toàn thân cứng đờ, sau đó chợt ngẩng đầu nhìn về phía Vân Triệt, ánh mắt đột nhiên thay đổi:

- Ngươi... đây...

Thừa nhận ánh mắt khiếp sợ khó hiểu của mọi người, Vân Triệt tỏ vẻ lạnh nhạt:

- Trên đời này người có được Quang Minh huyền lực cũng không phải chỉ có một mình Thần Hi... tiền bối. Bốn năm trước, trong thời gian vãn bối lưu lại Long Thần giới, là do Thần Hi... khụ khụ... tiền bối thu lưu, tiền bối nói thể chất của vãn bối có thể tu luyện Quang Minh huyền lực, vì thế đã dạy vãn bối Quang Minh thần quyết.

Hạ Khuynh Nguyệt và Mộc Huyền Âm đều không hẹn mà cùng nhìn nhau, từ trong ánh mắt kinh ngạc và không hiểu của đối phương, các nàng xác nhận ngay cả đối phương đều vốn không hề biết chuyện này.

Mộc Huyền Âm là Giới Vương vạn năm Hạ Khuynh Nguyệt kế thừa trí nhớ với nhận thức của các đời Nguyệt Thần đế, các nàng vô cùng rõ ràng “Quang Minh huyền lực” là khái niệm hạng nào, cũng rõ ràng biết được đương thời người có được Quang Minh huyền lực chỉ có Thần Hi, bởi vì điều kiện để tu luyện Quang Minh huyền lực cực kỳ hà khắc, cần có được “Thánh thể” hoặc “Thánh tâm” tinh thuần.

Vân Triệt và hai thứ này... có nửa xu liên quan!?

- Lại có việc này...

Trụ Thiên thần đế kinh ngạc, triệt để kinh ngạc, cho dù hắn không thể tin được như thế nào, trong tay Vân Triệt phóng thích ra chính là Quang Minh huyền lực quá mức chân thật! Khí tức thần thánh riêng có kia là tuyệt đối không có khả năng bắt chước và giả bộ.

Vân Triệt tiếp tục nói:

- Thần Hi tiền bối có ân với vãn bối, chưa được Thần Hi tiền bối cho phép, vãn bối không dám lộ ra quá nhiều. Nhưng nếu Quang Minh huyền lực thật sự có trợ giúp đối với tiền bối, vãn bối nguyện ý dốc sức thử một lần.

Đuôi chân mày Thủy Thiên Hành giật giật liên tục, không tự kiềm hãm được lẩm bẩm:

- Tiểu tử này... quả thật chính là một quái thai... hơn nữa lại còn được Long hậu Thần Hi thu lưu? Đây... đây quả thật...

Hắn không biết nên hình dung rung động trong lòng như thế nào.

Trụ Thiên thần đế nhân vật bậc này muốn gặp được Long hậu Thần Hi một lần cũng khó khăn càng thêm khó khăn, Vân Triệt... lại được nàng thu lưu?!

Thủy Mị Âm lại có phần vui vẻ:

- Hì hì, nam nhân mà con xem trọng đương nhiên là người tài ba nhất trên đời.

“...” Thủy Thiên Hành ngây ngốc gật đầu.

Trụ Thiên thần đế tiến lên trước, nhưng lại trực tiếp đưa tay túm lấy cánh tay Vân Triệt, vạn phần kích động nói:

- Đây thật sự là do... Long hậu Thần Hi truyền thụ?

Hắn vừa nói xong đã biết bản thân hỏi một câu vô nghĩa. Làm người duy nhất trên thế gian có được Quang Minh huyền lực, Quang Minh huyền lực của Vân Triệt chỉ có thể đến từ thần Hi.

- Ừm.

Vân Triệt gật đầu, bây giờ hắn nghe thấy xưng hô “Long hậu” này... rất không thoải mái.

Khi chính hắn nói đến bốn chữ “Thần Hi tiền bối’ cũng tương đương với ghê tởm.

Mà... cho dù tập trung trí não của tất cả cường giả thần giới lại cũng tuyệt đối không thể tưởng tượng được trong vòng một năm ở luân hồi cấm địa, giữa hắn và Thần Hi đã từng phát sinh chuyện gì...

Trụ Thiên thần đế siết chặt hai tay, kích động khó nén:

- Vân Triệt, ngươi không thẹn là kỳ tích của đông thần vực ta. Đông thần vực ta thế mà lại ra một người thân có Quang Minh huyền lực!

Đôi mắt già nua của Trụ Thiên thần đế nhìn hắn, tán thưởng nói:

- Muốn tu luyện Quang Minh huyền lực cần có được thánh thể hoặc thánh tâm. Mặc dù thân thể của ngươi khác hẳn với người thường, nhưng khí tức không thần thánh vô cấu giống như Long hậu, tự nhiên không thể nào là thánh thể. Như thế cũng biết ngươi chính là người có được “Thánh tâm”. Người thánh tâm, linh hồn không dơ bẩn, bi thiên thương thế, lòng mang vạn sinh, không nhiễm tội ác, không sa lục dục... Ngươi thiên phú kinh thế, lại có thánh tâm thương thế, quả nhiên là vạn hạnh của đông thần vực ta.

Mộc Huyền Âm: “...”

Hạ Khuynh Nguyệt: “...”

Thủy Mị Âm: “...”

Vân Triệt: “~!@#$%....” (Đây má nó đang nói tới ai?)

Trên mặt Vân Triệt hiện đỏ, hai tay run run, vội vàng nói:

- Khụ khụ.. tiền bối tán thưởng vãn bối thật sự không dám nhận. Mặc dù vãn bối có thể khống chế Quang Minh huyền lực, nhưng dù sao tu vi nông cạn, không cách nào cam đoan thành công, chỉ có thể dốc sức thử một lần. Nếu tiền bối không ghét bỏ, hiện giờ vãn bối có thể thử hóa giải cho tiền bối.

- Được.

Trụ Thiên thần đế không cự tuyệt, vui vẻ gật đầu. Trên mặt vốn có vẻ u ám cũng dần hiện lên một tầng ửng đỏ kích động.

Đối với hắn mà nói, đông thần vực xuất hiện một huyền giả Quang Minh còn vui sướng hơn chuyện hắn có thể được hóa giải Hắc Ám huyền lực gấp trăm lần.

- Nếu như thế, mời Trụ Thiên thần đế dời bước đến Băng Hoàng cung, vãn bối sẽ tự thân hộ pháp.

Mộc Huyền Âm lập tức nói luôn, giọng nói của nàng vừa ngừng đã lập tức truyền âm cho Mộc Băng Vân trước.

Vân Triệt với Trụ Thiên thần đế tiến vào Băng Hoàng cung, Mộc Huyền Âm tự mình thiết lập một kết giới hàn băng.

Có lẽ Vân Triệt cũng không biết hóa giải Hắc Ám ma khí trong cơ thể Trụ Thiên thần đế như thế nào, nhưng Trụ Thiên thần đế sẽ chỉ dẫn cho hắn.

Tiết lộ bí mật trọng đại sẽ làm cho người ta mơ ước. Nhưng khai triển Quang Minh huyền lực lại là một khái niệm hoàn toàn khác, nó sẽ dẫn tới thần giới chấn động chú mục, nhưng sẽ không như Tà thần thần lực hay Thiên Độc châu đưa tới tham lam mơ ước, bởi vì đây là thứ không thể đoạt đi được. Ngược lại sẽ dẫn tới có vô số người có việc cầu tới hắn.

Giống như hôm nay, hắn có thể khiến cho Trụ Thiên thần đế thiếu hắn một ân tình tương đối to lớn.

Kết giới hoàn thành, Mộc Huyền Âm thuấn thân, đi đến trước mặt cha con Thủy Thiên Hành, nói:

- Lưu Quang Giới Vương và tiểu công chúa lần này vì Ngâm Tuyết ta mà đến, Huyền Âm vô cùng cảm kích. Nếu như mới tới không ngại ở lâu mấy ngày, tin tưởng phong cảnh Ngâm Tuyết sẽ không khiến cho hai vị thất vọng.

Thủy Thiên Hành mỉm cười nói:

- Có thể tận mắt chứng kiến phong tư của Ngâm Tuyết Giới Vương, Thủy mỗ đã không uổng chuyến đi này, không dám quấy rầy nhiều hơn. Nhưng mà...

- Nếu Lưu Quang Giới Vương có gì phân phó, không ngại nói thẳng.

Hắn nhìn thoáng qua tiểu nữ nhi ở bên người, nói:

- Phân phó không dám nhận, chính là... năm đó Ngâm Tuyết Giới Vương không đến Trụ Thiên giới nhưng chắc đã nghe nói tới, trong thời kỳ cuộc chiến phong thần, tiểu nữ và Vân Triệt vì chiến kết duyên, dần dần sinh tình, cho nên đã kết hôn ước, sau Trụ Thiên ba ngàn năm sẽ thành hôn.

Chuyện này, năm đó sau khi Phạm Thiên thần đế đột nhiên tuyên bố muốn gả Phạm Đế thần nữ cho Vân Triệt, Thủy Thiên Hành lập tức đứng dậy tuyên bố chuyện này ở trước mặt mọi người, đông thần vực có thể nói không ai không biết.

Sau này, tin tức Vân Triệt ngã xuống ở Tinh Thần giới truyền ra, Thủy Thiên Hành thở dài rất nhiều, nghĩ tới Thủy Mị Âm “Ba ngàn năm” sau chắc đã sớm đạm bạc thậm chí quên mất chuyện này, không nghĩ tới sau khi con bé ra khỏi Trụ Thiên châu biết được chuyện Vân Triệt đã chết chính là khóc đến trời đất u ám, hắn mới biết được, năm đó Thủy Mị Âm đột nhiên muốn gả cho Vân Triệt cũng không phải là chơi đùa cao hứng nhất thời.

Cho nên hắn chủ động nhắc lại chuyện này.

- Lúc trước truyền đến Vân Triệt đã chết, tiểu nữ vì vậy mà thương tâm hồi lâu. Hiện giờ hắn bình yên ở trên đời, hôn ước năm đó tuyên bố hậu thế, Thủy mỗ cũng nên một lần nữa coi trọng. Không biết Ngâm Tuyết Giới Vương... có ý tứ như thế nào?

“...” Mộc Huyền Âm nhìn về phía Thủy Mị Âm, Thủy Mị Âm lại đang nhìn nàng, ánh mắt hai người chạm vào nhau ngắn ngủi... lại là Mộc Huyền Âm tránh đi trước.

Mộc Huyền Âm tránh mắt đi nói:

- Lưu Quang tiểu công chúa, ta hỏi ngươi một vấn đề. Năm đó ở Trụ Thiên giới, giữa ngươi với Vân Triệt có bao nhiêu tiếp xúc?

Thủy Mị Âm thoáng nghĩ lại, rất chân thành nói:

- Ừm... cũng không có nhiều lắm, hắn cũng không chịu nói nhiều với ta, hơn nữa còn giống như luôn tránh né ta... hừ.

Thủy Thiên Hành:

- Khụ khụ khụ...

Thủy Mị Âm và Vân Triệt gặp mặt đúng là vô cùng ít ỏi, chân chính được cho là cùng gặp mặt cũng chính là trận chiến linh hồn trên phong thần đài... Sau đó đều là Thủy Mị Âm đủ loại cố tình đánh tới, mang đến cho Vân Triệt, mang đến cho bất cứ kẻ nào khác ấn tượng đều là thiếu nữ thời kỳ mối tình đầu phạm háo sắc, cho dù kẻ nào đều cảm thấy “Nhiệt tình” này của nàng sẽ nhanh chóng tiêu tán hầu như không còn.

- Vậy hắn có từng bỏ ra cái gì cho ngươi, hoặc làm chuyện gì cả đời khó quên không?

Mộc Huyền Âm hỏi lại.

- Không có!

Thủy Mị Âm trả lời không hề chần chừ chút nào.

Mộc Huyền Âm khẽ nhíu mày:

- Đã không có chung đụng, hắn lại không làm gì cho ngươi, tại sao ngươi lại làm cho hắn đến mức độ như vậy? Ba ngàn năm cũng không tuyệt vọng, mới vừa nghe đồn đã lập tức đến đây, còn mang theo phụ thân của ngươi... Quả thật giống như vừa gặp đã khắc sâu trong lòng?

“...” Bên kia, Hỏa Phá Vân xoay người sang chỗ khác, nhắm hai mắt lại.

Thủy Mị Âm nói:

- Thật ra, đó là một nguyên nhân rất quan trọng. Năm đó, khi ta và Vân Triệt ca ca giao chiến hồn lực, ngay khi ta sắp thắng lợi, lại bị hắn lấy phương pháp vô cùng... vô cùng... không tốt thắng ngược, đồng thời cũng bởi vì thứ tương tự như “Phản phệ” này mà Vô Cấu thần hồn của ta bị khắc ấn ký linh hồn của hắn xuống.

Mộc Huyền Âm: “...”

Thủy Mị Âm mỉm cười, hơn nữa còn là nụ cười rất ấm:

- Cho nên... từ sau lần đó, ta cuối cùng chỉ biết nhớ tới hắn, mỗi ngày đều sẽ nhớ tới hắn. Nhất là trong vài năm ở trong Trụ Thiên thần cảnh kia, tu luyện buồn tẻ như vậy, mà khi hắn xuất hiện ở trong lòng ta, luôn là thời khắc ta vui vẻ nhất, nhiều năm như vậy đều như thế, một chút đều không có cảm giác phiền chán. Nhất là vài năm sắp rời khỏi Trụ Thiên thần cảnh, cảm giác vui sướng vì sẽ nhanh chóng có thể được gặp lại hắn này, rất khó dùng ngôn ngữ gì để hình dung.

“...” Mộc Huyền Âm ngẩn ra, băng mi cau lên:

- Ngươi đã biết, vì sao không xóa đi ấn ký linh hồn của hắn, cứ mặc kệ bản thân bị can thiệp như vậy?

Ý chí bị can thiệp, đây là chuyện tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ đối với bất cứ một huyền giả nào, nhưng nhìn dáng vẻ của Thủy Mị Âm, ngược lại giống như hưởng thụ chuyện này?

Thủy Mị Âm cười hỏi ngược lại:

- Vì sao phải xóa đi? Ta thật thích cảm giác nghĩ tới một người, vướng bận một người, đó là một cảm giác chờ mong, vui sướng còn có hạnh phúc mà bất cứ một cảm giác gì khác đều không thể thay thế được, thật thích thật thích... ngươi, chẳng lẽ không thích sao?

Lúc nói chuyện, trong đôi mắt đen của nàng giống như có ngôi sao đang lóe lên.

“...” Mộc Huyền Âm lập tức cứng đờ lại.

- Mị Âm, nói chuyện với tiền bối sao có thể không lớn không nhỏ như vậy.

Thủy Thiên Hành khẽ trách, sau đó nói với Mộc Huyền Âm:

- Ngâm Tuyết Giới Vương, chuyện hôn ước còn cần nhìn ý tứ của Vân Triệt. Hiện giờ hắn còn đang hóa giải ma khí cho Trụ Thiên thần đế, cha con chúng ta tạm thời lưu lại một thời gian ngắn, đợi hắn...

Thủy Mị Âm đột nhiên nói:

- Phụ thân! Bây giờ chúng ta về Lưu Quang giới đi.

Mộc Huyền Âm: “...?”

Thủy Thiên Hành sửng sốt:

- Hả? Hiện giờ? Nhưng mà... chuyện hôn ước... hơn nữa con nói cũng chưa nói với hắn câu nào, cứ rời đi như vậy?

- Hừ, hắn rõ ràng tỏ vẻ không muốn quan tâm đến con.

Thủy Mị Âm rất nhỏ giọng thì thầm một tiếng, sau đó đáp lại:

- Mẫu thân nói, không thể quá chủ động với nam nhân, mà phải như gần như xa, bàng không hắn chắc chắn sẽ không quá quý trọng. Con cho rằng con không chút do dự đi tới đây, cũng có thể không chút do dự xoay người rời đi, như vậy, có lẽ hắn còn có thể nghĩ nhiều đến con, nhớ con một chút.

- Nương con nói, năm đó, nương chính là đối xử với phụ thân như vậy, cho nên nương luôn luôn được sủng ái nhất.

Mộc Huyền Âm: “...”

- Nhưng mà... cái này...

Thủy Thiên Hành vẫn có phần lờ mờ.

- Đi thôi đi thôi.

Thủy Mị Âm khẽ túm lấy ống tay áo của phụ thân, sau đó đột nhiên nhếch mi mà cười với Mộc Huyền Âm:

- Mộc tiền bối, Vân Triệt ca ca có sư phụ tốt giống như ngươi, ta thật lấy làm yên tâm, cũng rất vui vẻ. Ta biết, chuyện hôn ước thật ra vẫn luôn là ta một bên tình nguyện, nhưng mà, ta sẽ thật nỗ lực... một ngày nào đó, ta sẽ khiến hắn thích ta.

Ai dám tin tưởng nói ra câu nói này lại là một Thần Chủ cấp bảy... vả lại là Thần Chủ cấp bảy trẻ tuổi nhất trong lịch sử thần giới, còn là nữ nhi của Lưu Quang Giới Vương, thân vốn có Vô Cấu thần hồn duy nhất đương thời, một thiên kiêu chi nữ ở trong mắt người đời, đã dần dần có khả năng so sánh được với “Long hậu thần nữ”.

- A... Thủy mỗ cáo từ, cáo từ.

Thủy Thiên Hành bị Thủy Mị Âm kéo đi... thật sự cứ rời đi như vậy.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment