.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1435" class="block_" lang="en">Trang 718# 1
Chương 1436: Ma đế gần trong gang tấc
Lời Vân Triệt nói khiến băng hoàng thần linh trầm mặc ngắn ngủi, sau đó chậm rãi nói:
- Thế giới hiện giờ là thế giới thuộc về phàm linh, trạng thái với pháp tắc của hỗn độn đã hoàn toàn khác với thời đại của ta... Đây là một thế giới không cần đến thần, cũng không nên tồn tại thần.
- Cho nên, thật lâu trước kia ta đã định ban lực lượng tàn thừa này cho một phàm nhân kế thừa lực lượng của ta ở mảnh tinh giới này... mà lựa chọn của ta, đó là sư tôn của ngươi.
Vân Triệt: “...”
- Thân là băng hoàng, ta là hệ thủy một trong ba chí tôn, thuộc thần linh cấp cao có tư cách gần tới bên cạnh sáng thế thần, nhưng ta dù sao thuộc về yêu tộc, cho nên nhân loại kế thừa huyết mạch với thần công cua ta cũng khó mà đạt tới cảnh giới cực hạn... cũng chính là cảnh giới Thần Chủ. Nhưng sư tôn của ngươi lại là Thần Chủ đầu tiên trong lịch sử Ngâm Tuyết giới, ngươi cũng biết vì sao?
Vân Triệt ngẫm nghĩ, nói:
- Ta từng nghe Băng Vân cung chủ dẫn ta tới thần giới nói đến, trên người sư tôn ta có “Băng hoàng thần hồn” đặc thù... Chính là ngươi ban cho à?
Thiếu nữ băng hoàng nói:
- Không sai. Lúc ta chọn trúng nàng vẫn là thiếu nữ, âm thầm đưa cho nàng một phần thần hồn của ta, theo nàng trưởng thành và tu luyện, lực lượng trong thần hồn cũng thong thả dung hợp với nàng, dần dần trợ giúp nàng đột phá cảnh giới Thần Chủ, cũng đã trở thành Giới Vương Thần Chủ đầu tiên của Ngâm Tuyết giới.
-... Thì ra là thế.
Vân Triệt nói nhỏ.
- Tuy rằng thần hồn của ta không thương tổn đến nàng, nhưng nó có cấp bậc rất cao đối với nàng, muốn dung hợp thần lực trong đó sẽ gian nan với dài lâu vô cùng. Vẻn vẹn vạn năm, nàng chẳng qua mới dung hợp được chừng hai thành thần lực, muốn dung hợp hoàn toàn vốn còn cần thời gian ít nhất ba vạn năm.
- Nhưng ngươi lại đẩy quá trình này lên nhanh hơn cực độ.
- Hả?
Vân Triệt vừa định đặt câu hỏi, đột nhiên nghĩ tới điều gì, giọng nói khựng lại, sắc mặt trở nên ngượng ngùng quái dị:
- Đây... chuyện này... thật ra ta không biết gì cả...
- Tà thần thần tức của ngươi, còn có Long thần thần tức của ngươi, về cấp bậc đều còn hơn thần hồn của ta, ngươi với nàng âm dương kết hợp, cho thân thể của nàng một chút Tà thần thần tức, khiến thân thể nàng và thần hồn ta ban tặng cho dung hợp đến gần như không hề có cản trở gì nữa, do đó khiến cho lực lượng của nàng cấp tốc trưởng thành trong khoảng thời gian ngắn.
Vân Triệt rõ ràng rất muốn ngăn vấn đề này lại, nhưng thiếu nữ băng hoàng lại không quan tâm đến thần sắc quái dị của hắn mà nói thẳng ra, chỉ có điều còn may, lời của nàng đặc biệt bình thản, không sóng không gió, cuối cùng không khiến cho nét mặt của hắn rút gân.
- Chuyện này ta cũng bị ép... vô tình làm vậy.
Cảm giác càng giải thích càng ngượng, Vân Triệt nhanh chóng nói sang chuyện khác:
- Nói như vậy, sư tôn nàng đã sớm biết đến sự tồn tại của ngươi.
Thiếu nữ băng hoàng nói:
- Nàng thật sự biết đến sự tồn tại của ta, nhưng chưa từng gặp ta. Mà ngươi là nhân loại duy nhất nhìn thấy ta.
- Ta vốn tính toán sau khi dần dần ban lực lượng của ta cho nàng rồi tự mình tiêu tán, nhưng mà trong lúc đó ta đột nhiên có dự cảm bất an, vì thế ta lại để bản thân tiếp tục tồn tại... Cho đến khi, ta cảm nhận được khí tức đáng sợ kia cùng với ngươi đến.
- Lúc đó, khí tức Tà thần trên người ngươi khiến cho ta kinh dị, mà ký ức của ngươi lại để cho ta nhìn thấy rất nhiều bí mật ma ngay cả thời đại xa xưa cũng không ai biết được. Có lẽ ta sống tạm bợ cũng là trời cao an bài.
Nàng nói cho Vân Triệt những chân tướng này đúng là một phần lớn ngược lại đến từ Vân Triệt.
Ký ức của Vân Triệt dung hợp với nhận thức của nàng để cho nàng thấy rõ từng bí mật viễn cổ hoặc đáng sợ, hoặc kinh dị.
- Đây... chính là bí mật của sư tôn mà ngươi muốn nói cho ta?
Trên mặt Vân Triệt hiện vẻ hoài nghi nói.
Lần trước khi thiếu nữ băng hoàng nói đến, do do dự dự, cuối cùng còn định nói mà dừng lại. Mà trần thuật mới vừa rồi của nàng... chuyện Mộc Huyền Âm có được băng hoàng thần hồn, từ rất nhiều năm trước Mộc Băng Vân đã từng nói cho hắn, còn là chủ động.
Nếu muốn nói là bí mật, chỉ có thể coi là thật miễn cưỡng.
Mà lần trước thiếu nữ băng hoàng rõ ràng tỏ vẻ rất khó có thể nói ra, cuối cùng vẫn lựa chọn trầm mặc.
“...” Thiếu nữ băng hoàng yên tĩnh lại, không lập tức đáp lại. Lại qua một hồi lâu mới nói khẽ:
- Thôi, suy đi nghĩ lại, chuyện này vẫn không nên nói cho ngươi thì tốt hơn. Giữa ngươi với nàng hiện giờ rơi vào một trạng thái tốt nhất, nói cho ngươi biết không hề có ích, mà sẽ chỉ tạo thành “Lực cản” không cần thiết.
“???” Vân Triệt nhíu nhíu mày, mấy câu nói này của thiếu nữ băng hoàng nói đặc biệt mơ hồ, mà chuyện có liên quan đến Mộc Huyền Âm, hắn đặc biệt vội vàng muốn biết, hỏi tới:
- Có ý gì? Chẳng lẽ sư tôn nàng có chuyện gì quan trọng cố tình gạt ta?
- Không phải, là một chuyện nàng không biết được, cũng không phải là chuyện nàng có thể khống chế.
Thiếu nữ băng hoàng nói, nàng cảm nhận được Vân Triệt vội vàng... Một vẻ vội vàng đặc biệt mãnh liệt, mà ý tứ vội vàng này như thế nào, nàng mơ hồ nhận thấy được.
Băng tức của nàng khẽ động, nói nhỏ:
- Đây là một bí mật mà một khi vạch trần sẽ tạo thành tâm lý tiêu cực, ngươi vẫn không nên biết thì tốt hơn... cũng vốn không cần phải biết.
Vân Triệt vẫn lắc đầu:
- Không, nếu liên quan đến sư tôn, ta phải biết!
“...” Thiếu nữ băng hoàng khẽ thở dài:
- Được rồi, nhưng mà, ta cho ngươi thời gian suy nghĩ và lý trí, sau khi đối mặt với Kiếp Thiên ma đế, nếu như ngươi vẫn kiên trì muốn biết bí mật này, ta sẽ nói hoàn chỉnh cho ngươi biết trước khi tiêu tán.
“...” Vân Triệt còn định hỏi điều gì, lại nghe thiếu nữ băng hoàng tiếp tục nói:
- Sẽ không để cho ngươi đợi quá lâu, bởi vì một ngày này đã rất gần rất gần rồi.
Lực chú ý của Vân Triệt lập tức bị dời đi, trầm giọng nói:
- Rất gần!? Rất gần là gần bao nhiêu? Ngươi đã có thể cảm giác được rõ ràng khí tức của “Càn khôn thứ”, vậy có suy đoán ra được thời gian đại khái vách tường hỗn độn bị hoàn toàn tách ra không?
Im lặng trong vài giây, thiếu nữ băng hoàng cho câu trả lời:
- Trong thời gian một tháng.
“...!!” Năm chữ ngắn ngủi khiến đôi mắt của Vân Triệt run run.
Trong thời gian... một tháng!
Đây là một thời gian ngắn đến làm cho không ai có thể không kinh dị.j
- Trong thời gian một tháng? Sao có thể... nhanh như vậy?
Trong miệng Vân Triệt hút khí lạnh, xương sống lưng cũng rét run từng trận.
- Trừ phi lực lượng của Càn khôn thứ đột nhiên giảm mạnh, bằng không trong vòng một tháng, vách tường hỗn độn tất nhiên sẽ nứt tung, ngươi trở về coi như kịp thời.
Vân Triệt: “...” (Một tháng, má nó...)
- Tinh giới tên Trụ Thiên giới kia, sắp tới chắc chắn cũng có hành động.
Câu nói này của thiếu nữ băng hoàng khiến Vân Triệt sửng sốt, lập tức nói:
- Đúng! Ta mới vừa gặp Trụ Thiên thần đế, Trụ Thiên giới đã đả thông thứ nguyên đại trận đi tới phía đông hỗn độn, cũng lập tức tổ chức đại hội Trụ Thiên ứng đối với kiếp nạn đỏ ửng, cố tình ra lệnh cho tất cả Thần Chủ đông thần vực nhất định phải tham gia.
Tất cả Thần Chủ...
Lúc trước nghe nói đến trong lòng hắn còn cảm thấy rung động sâu sắc.
Nhưng nghĩ đến phải đối mặt là Kiếp Thiên ma đế... đừng nói tất cả Thần Chủ của đông thần vực, tất cả Thần Chủ của toàn bộ thần giới cộng lại ở trước mặt một ma đế chẳng qua cũng chỉ là một đám châu chấu tiện tay có thể bóp chết.
Nhưng mà, trừ đó ra còn có năng lực làm cái gì?
Cũng khó trách, khi nói đến hai chữ “Chân tướng”, Trụ Thiên thần đế nhân vật như vậy lại sẽ lộ ra bi quan với u ám như thế... Thậm chí gần như tuyệt vọng.
Đợi chút!? Sao Trụ Thiên thần đế lại có thể biết được chân tướng?
Đúng rồi! Là Trụ Thiên châu!
Băng hoàng thần linh đã từng nói, biết được bí mật Tà thần với Kiếp Thiên ma đế là phu thê cũng chỉ có nàng và tứ đại sáng thế thần.. tự nhiên cũng bao gồm Trật Tự sáng thế thần Tịch Kha.
Chủ nhân ở thời đại xa xưa của Trụ Thiên châu là Tịch Kha, khí linh của nó sẽ biết được có thể nói là chuyện đương nhiên!
Mà băng hoàng thần linh có thể cảm giác được khí tức của Càn khôn thứ, Trụ Thiên châu không có lý do gì không cảm giác được đến!
Khí tức của Càn khôn thứ kết hợp với bí mật Tà thần và Kiếp Thiên ma đế là phu thê, tự nhiên có thể đoán được chân tướng đáng sợ “Kiếp Thiên ma đế vì Càn khôn thứ của Tà thần mà vẫn còn sống ở ngoài hỗn độn, cũng trở về”!
Nghĩ đến ánh mắt không hề có sắc thái của Trụ Thiên thần đế khi đề cập đến “Đại hội Trụ Thiên”, Vân Triệt thở ra một hơi thật sâu... Đối mặt với ma đế quay về thế giới, cho dù là tồn tại cao nhất hiện giờ cũng chỉ có vô lực.
Lần đại hội Trụ Thiên này, càng giống như vùng vẫy giãy chết dưới không cam tâm khoanh tay chịu chết... giãy giụa vô lực tới cực điểm.
Vân Triệt nhíu mày nói:
- Ta vừa khéo nhận được tư cách đi tới Trụ Thiên giới từ chỗ Trụ Thiên thần đế. Ta sẽ nhanh chóng cùng sư tôn đi đến Trụ Thiên giới. Trước khi vách tường hỗn độn vỡ ra, ta sẽ luôn ở lại nơi đó.
- Tất cả đều phó thác cho ngươi. Nguyện ngươi trở thành vinh quang vĩnh hằng của nhân tộc, nguyện ý chí của Tà thần vĩ đại có thể tách ra thần quang cứu thế.
Mang theo ước mong của băng hoàng thần linh, mang theo sứ mệnh với gánh nặng “Cứu thế”, Vân Triệt bái biệt băng hoàng, bơi lên.
Thân thể lao ra khỏi mặt hồ, Vân Triệt lại không rời đi như vậy, hắn đứng trong hàn khí ở trung tâm thiên trì, nhắm mắt trầm tĩnh thật lâu.
Từ chỗ băng hoàng biết được tất cả, đánh sâu vào hắn thật sự quá lớn.
Hắn nhẹ nhàng lên tiếng:
- Hòa Lăng, cuộc đời của ta vẫn còn rất ngắn ngủi, nhưng “Phấn khích” bây giờ hơi quá đáng.
Hòa Lăng mềm nhẹ an ủi hắn:
- Chủ nhân, ngươi cũng đừng quá lo lắng. Cũng như lời ngươi nói, cho dù thất bại, ngươi cũng có thể bảo trụ mình và người bên cạnh.
-... Hồng nhi đâu?
- Mới vừa rồi nàng vụng trộm ăn thật nhiều tử tinh, hiện giờ đang ngủ.
Hòa Lăng nhỏ giọng trả lời.
- ~!@#$%... Lại ăn vụng!
Vân Triệt trừng mắt, nhưng nghĩ đến thân phận của nàng... Nữ nhi của Tà thần và Kiếp Thiên ma đế, khóe miệng hắn co rút lại:
- Thôi quên đi, tử tinh mà thôi, kêu nàng về sau không cần lén lút ăn, tùy tiện ăn! Kiếm này cũng không cần lại giấu giếm nữa, để cho nàng thỏa sức ăn đi.
- Tóm lại sắp tới cố hết sức dỗ dành vui vẻ, phù...
Trước kia Vân Triệt vẫn cảm thấy Hồng nhi là tiểu tổ tông, là vì không thuận theo ý tứ của nàng sẽ náo loạn không thôi, thật khó hầu hạ.
Hiện giờ mới biết được nàng đâu chỉ là tiểu tổ tông... quả thật chính là đại tổ tông siêu cấp! Nữ nhi của sáng thế thần và ma đế đó a a a!
Lấy nữ nhi của sáng thế thần và ma đế làm kiếm dùng... không hiểu sau khi Kiếp Thiên ma đế biết được có phải một chưởng chụp hắn thành tro ngay tại chỗ không.
Ặc.. chắc sẽ không đi, dù sao mạng hai người còn nối liền.
Hòa Lăng nói:
- Hồng nhi luôn không buồn không lo, chỉ cần ăn no ngủ kỹ, bất cứ lúc nào đều rất vui vẻ. Nhưng mà chủ nhân, ta cảm thấy trong lòng ngươi thật nặng nề. Là lo lắng... khó có thể như nguyện sao?
Vân Triệt nhếch khóe miệng, nhưng bây giờ khó có thể cười được, thầm lặng nói:
- Cho dù tất cả đều là phát triển tốt nhất có khả năng nghĩ đến, nhận được kết quả tốt nhất... thì có thể như thế nào chứ?
Hòa Lăng:
- A?
Vân Triệt nhìn phương xa, tâm tình trầm trọng:
- Băng hoàng thần linh liên tục đề cập đến một câu, hỗn độn hiện giờ là một thế giới không cần đến thần, cũng không nên tồn tại thần. Ở dưới trạng thái với pháp tắc hỗn độn hiện giờ, đột nhiên xuất hiện một ma đế, cho dù nàng không họa thế, thế giới thật sự sẽ yên bình sao?
- Nếu như là thời đại xa xưa, đột nhiên nhiều thêm một khí tức ma đế tự nhiên sẽ không tạo thành thế giới hỗn loạn. Nhưng mà... Lam Cực tinh, còn có hiện trạng của Ngâm Tuyết giới, ngươi đều thấy được, mà đó gần như chính là một chút khí tức ma đế tràn vào, đã có thể ảnh hưởng thế giới hiện giờ đến mức độ này.
- Có thể nghĩ, đối với hỗn độn hiện giờ mà nói, vốn không chịu nổi khí tức cấp bậc ma đế, sự tồn tại của ma đế cũng đã là một tai họa, thời gian lâu dài, nói không chừng trật tự pháp tắc hiện có đều sẽ hỏng mất... Nói cách khác, cho dù là kết quả tốt nhất, vẫn là một tai họa khó có thể đoán trước được.
Hòa Lăng khẽ lẩm bẩm một tiếng:
- Chủ nhân... nhưng ít ra, chủ nhân có thể giảm thiểu tai họa xuống nhỏ nhất, nếu có thể thành công vẫn là đứng đầu cứu thế.
Vân Triệt lắc lắc đầu, nói:
- Còn chưa chân chính đối mặt với Kiếp Thiên ma đế, cũng không tới lượt nghĩ tới chuyện sau này. Hiện giờ hy vọng lớn nhất của ta là Kiếp Thiên ma đế có thể được Tà thần yêu sâu đậm như vậy sẽ là một ma... bản tính lương thiện chính trực.
Bay từ trong ao ra, Vân Triệt chuẩn bị rời đi. Nhưng khi thân thể hắn xoay qua, khóe mắt đột nhiên lóe lên một chút ánh sáng nhạt khác thường.
Thân hình Vân Triệt dừng lại, theo bản năng chuyển mắt, nhìn về phía một góc của minh hàn thiên trì:
- Đây là cái gì?