.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_152" class="block_" lang="en">Trang 76# 2
Chương 152: Kim lân hóa long đan
- Đừng đánh nữa.
Tần Vô Ưu đã đi tới:
- Tuy rằng ngươi đã hạ thủ lưu tình, nhưng Mộ Dung Dật vẫn bị thương không nhẹ, đã không còn năng lực chiến đấu, trận đối chiến này… Vân Triệt, ngươi thu được toàn thắng.
Hắn thấy rõ, nếu kiếm thứ ba của Vân Triệt không hạ thủ lưu tình, lấy lực lượng vô cùng cương mãnh kia của trọng kiếm, đủ để khiến Mộ Dung Dật đã huyền lực hộ thân tán loạn hơn phân nửa đánh thành thịt nát.
Vân Triệt thu hồi Bá Vương cự kiếm, không nói gì, mỉm cười mà đứng.
Toàn bộ đài cao đã biến mất không còn thấy gì nữa, hóa thành một đống phế tích tan hoang. Mỗi một đệ tử vây xem đều trên mặt tràn ngập khiếp sợ và khó có thể tin thật sâu. Tần Vô Ưu tuyên bố kết quả, nhưng tiếng hô to nên có không vang lên, ngược lại chỉ hoàn toàn tĩnh mịch.
Chân Huyền cấp hai đối chiến với Chân Huyền cấp chín, một trận chiến này có chênh lệch huyền lực vô cùng xa, nhưng tất cả mọi người xem ra, kết quả một trận chiến này đều không hề hồi hộp, hôm nay bọn họ đến đây, chẳng qua chỉ để muốn nhìn phong thái đệ tử nội phủ, muốn nhìn kết cục thê thảm chật vật của một đồ cuồng vọng, bọn họ châm chọc Vân Triệt không biết tự lượng sức mình, cười hắn ngu xuẩn và ngốc nghếch, thậm chí trong ba tháng này coi hắn là trò cười trà dư tửu hậu, thông qua châm chọc hắn đến hưởng thụ chỉ số thông minh của mìh và cảm giác về sự ưu việt trên tinh thần…
Hôm nay, sự thật kinh người hiện ra trước mắt bọn họ nói cho bọn họ biết, bọn họ vốn không có một chút tư cách cười nhạo Vân Triệt, người bọn họ đã cười nhạo nhiều tháng, vốn đã đứng ở trên độ cao bọn họ không cách nào so sánh bằng đang mắt nhìn xuống bọn họ. Hồi tưởng lại đủ loại châm chọc miệng lưỡi lưu loát với Vân Triệt, một phần lớn đệ tử ngoại phủ mặt đỏ tai hồng, một vài người mới vừa rồi ở trong sân quát to trào phúng, càng hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.
Mọi người ngơ ngác nhìn Vân Triệt, trong ánh mắt không còn vẻ coi khinh như lúc trước giao chiến, mà thay vào đó là vẻ rung động và ngưỡng mộ thật sâu, nối tiếp đó lại diễn biến thành cuồng nhiệt và sùng bái. Chiến thắng đối thủ cao hơn bảy cấp, trọng kiếm vung gạt kinh rít toàn trường, lúc này Vân Triệt ở trong mắt bọn họ, thậm chí có một chút sắc thái thần thoại. Nhất là ba kiếm long trời lở đất kia, đủ để khiến mọi người lưu lại rung động ấn tượng thật sâu không biến mất.
- Thật… Thật lợi hại! Lúc trước ta còn luôn luôn cười nhạo hắn… Hóa ra ta mới buồn cười nhất.
- Chân Huyền cảnh cấp chín tính là nghiêm trọng gì, một ngày nào đó ta cũng có thể đạt tới… Nhưng chiến thắng đối thủ vượt qua bảy cấp… Đây mới thật là cường đại! Ta đoán chừng cả đời cũng không thể nào làm được! Vân sư đệ này rất… Quá kinh khủng.
- Trọng kiếm này, thật sự rất có phong cách, có thế này mới là vũ khí của nam nhân… Trước kia kẻ vương bát đản nào nói với ta trọng kiếm là rác? Không được! Ta muốn tu luyện lại binh khí! Ta phải lập tức xin đi Nhân binh các một lần nữa chọn lựa lại vũ khí!
Một đệ tử ngoại phủ tỏ vẻ kích động gầm lên xong, sau đó chạy về phía Nhân binh các.
m thanh này vừa dứt, nhất thời có vô số người hưởng ứng, một đám lớn đệ tử ngoại phủ, trung phủ phía sau tiếp phía trước chạy về phía Nhân binh các và Địa binh các, e sợ vũ khí loại trọng kiếm bị cướp hết. Ba kiếm kia của Vân Triệt, khiến cho rất nhiều người trong bọn họ rung động, cũng khiến cho bọn họ nhiệt huyết sôi trào trong rung động.
Kết quả cuối cùng dẫn tới, là loại vũ khí trọng kiếm trong Nhân binh các và Địa binh các có số lượng không nhiều đã bị cướp đoạt không còn trong thời gian không đến nửa ngày.
Tần Vô Thương chậm rãi đứng lên, mắt nhìn Vân Triệt trong sân, trên mặt lộ ra kích động thật sâu, trong miệng phát ra lẩm nhẩm chỉ bản thân có thể nghe được: “Không hổ là người Thương Nguyệt công chúa lựa chọn… Chân Huyền cấp hai khống chế Bá Vương cự kiếm, thoải mái chiến thắng Chân Huyền cấp chín, khí thế bức người lại khí tràng nội liễm, nhìn như phô trương, thật ra thì mũi nhọn chân chính giấu sâu trong lòng… Bậc kỳ tài này, trong đời ít thấy!”
Hắn vẫn còn rất tin tưởng, đây còn đều không phải là toàn bộ thực lực của Vân Triệt, dù sao, sau khi Vân Triệt lộ trọng kiếm ra, cũng chỉ mới vung có ba kiếm mà thôi.
Nhưng ba kiếm này của hắn, thần uy lộ ra và bá đạo tạo thành, là kiếm nhẹ ngàn vạn lần vung cũng không cách nào sánh bằng.
Sau đó, giọng nói sáng rõ của Tần Vô Thương vang lên, mang theo lực xuyên thấu khác thường truyền khắp toàn bộ quảng trường:
- Thật đúng là một trận chiến làm cho người ta chán động phấn khích, Vân Triệt, ngươi lấy huyền lực Chân Huyền cấp hai chiến thắng Mộ Dung Dật đệ tử nội phủ, lại khống chế Bá Vương cự kiếm đã mấy trăm năm qua ở Thương Phong huyền phủ không ai có thể khống chế, đều khiến cho người ta kinh thán! Chỉ cần nhìn thấy hôm nay, gọi ngươi là thiên tài đệ nhất trong ba trăm năm qua của Thương Phong huyền phủ ta cũng chưa đủ. Vả lại hiện giờ tuổi ngươi còn nhỏ, thành tựu tương lai, nhất định không có giới hạn.
Khi giọng Tần Vô Thương vang lên, tiếng huyên náo trên quảng trường cũng im bặt, mỗi một câu nói của hắn, đều vang vang trịnh trọng, không một người cảm thấy khoa trương:
- Từ hôm nay trở đi, ngươi liền chính thức trở thành đệ tử nội phủ, cũng thay thế được vị trí của Mộ Dung Dật trên Thiên Huyền bảng nội phủ, đứng hàng thứ bảy mươi ba trên Thiên Huyền bảng. Cũng theo biểu hiện hôm nay của ngươi, đặc biệt cho phép ngươi bất cứ lúc nào có thể tiến vào Thái huyền điện nội phủ, có thể chọn lựa huyền công huyền kỹ có số lượng và thời hạn không hề có hạn chế, cũng thưởng cho một viên kim lân hóa long.
Xôn xao ––
Tần Vô Thương vừa nói xong, nhất thời toàn trường ồ lên.
Có thể bất cứ lúc nào tiến vào Thái huyền điện, sở hữu đãi ngộ tùy ý lựa chọn huyền công huyền kỹ không hạn chế, có thể nói chưa bao giờ có ở Thương Phong huyền phủ. Chỉ một cái thưởng cho này, đã vô cùng vĩ đại. Còn chân chính khiến mọi người kinh hô, chính là viên “Kim lân hóa long đan” ở trong miệng hắn, kim lân hóa long đan là đan dược mà cả Thương Phong hoàng thành không ai không biết, người người mơ ước tha thiết có được, Thương Phong huyền phủ làm lệ thuộc trực tiếp vào hoàng thất, huyền phủ lớn nhất của Thương Phong đế quốc, nhưng hai năm, cũng nhiều nhất chỉ được một viên kim lân hóa long đan, nghe nói luyện chế kim lân hóa long đan cần gần trên trăm loại dược liệu và hơn mười loại bảo tinh, yêu cầu về luyện chế càng vô cùng hà khắc, mà hiệu quả càng vô cùng kinh người: Ăn vào rồi, có thể khiến cho huyền giả dưới Linh Huyền cảnh… Huyền lực trong một đêm tăng lên lên một cấp bậc.
Trước kia kim lân hóa long đan của Thương Phong huyền phủ sẽ chỉ cấp cho trước khi tiến tới Thương Phong bài vị chiến, đưa cho tuyển thủ hạt giống của Thương Phong huyền phủ ăn vào, khiến cho trước đó được đến một bước lớn, vẫn là lần đầu tiên thưởng cho một đệ tử.
Nhưng thưởng cho như thế, các đệ tử cực kỳ hâm mộ, đồng thời không có ai cảm thấy quá mức. Bởi vì biểu hiện hôm nay của Vân Triệt, hoàn toàn không thất vọng thưởng cho như vậy.
Về phần Mộ Dung Dật nằm ở đó, trước đó hắn thân là nhân vật chính, lúc này đã bị quên lãng, mọi ánh mắt đều tập trung trên người Vân Triệt, vốn không có mấy người đưa mắt nhìn về phía hắn.
Mộ Dung Dạ xông tới, nâng Mộ Dung Dật dậy, cắn răng chuẩn bị rời đi. Mới vừa đi được hai bước, giọng Vân Triệt liền vang lên ở sau lưng.
- Cứ đi như vậy sao?
Cả người Mộ Dung Dạ run lên, khó khăn xoay người lại:
- Vân Triệt, ngươi đừng khinh người quá đáng… Đường ca ta hắn là nhi tử độc nhất của Trấn Bắc đại tướng quân, hôm nay ngươi hoàn toàn đắc tội đường ca ta, ngươi… Ngươi chờ hối hận đi.
Mộ Dung Dạ ngoài mặt tàn nhẫn nhưng trong yếu đuối, trong miệng nói lời ngoan độc, nhưng thân thể lại đang co rúm lại run rẩy, trong lòng càng kinh hoàng. Tuy rằng hắn một vạn lần không muốn thừa nhận, nhưng sự thật chính là, hắn người tự khoe là thiên tài này, nhưng chênh lệch với Vân Triệt đã một trời một vực, ở trước mặt Vân Tiệt, hắn đừng nói kiêu ngạo, gần như ngay cả tư cách liếm giày cũng không có.
- Mộ Dung sư huynh, đừng khẩn trương như thế, ta chẳng qua chỉ muốn nhắc nhở Mộ Dung Dật một chuyện mà thôi.
Vân Triệt cười nhạt nói:
- Lúc trước, khi chúng ta đề nghị ước chiến, khi đó mọi người đã nói, nếu ta thua, mặc cho ngươi xử trí, mà nếu ngươi thua, sẽ phải đáp ứng ta ba chuyện, hơn nữa còn là ba chuyện không thể cự tuyệt… Mộ Dung Dật, không phải ngươi đã quên mất rồi chứ? Quên cũng không sao, lúc đó tất cả mọi người ở đây đều có thể giúp ngươi nhớ lại, Tần phủ chủ, cũng chứng kiến tại chỗ.
- Ngươi…
Mộ Dung Dật trọng thương nhất thời sắc mặt tím lại, môi run run một trận, sau đó trợn mắt một cái, dưới khó thở công tâm liền ngất đi.
Một bóng trắng chợt lóe lên trước mặt Vân Triệt, Phong Bạch Y đứng trước mặt hắn, ngăn cách giữa hắn và Mộ Dung Dạ. Trận ước chiến này lại có kết cục cuối cùng như vậy, sắc mặt Phong Bạch Y cũng cực kỳ khó coi, nhưng khóe miệng của hắn vẫn treo một nụ cười âm lãnh:
- Vân Triệt tiểu tử, lá gan không tệ nha… Đáng tiếc, ngươi chỉ là một đứa nhà quê không có bối cảnh lại dám kiêu ngạo như vậy, sẽ bị thiệt thòi lớn.
Vân Triệt cũng cười lạnh đáp lấy:
- Từng đã có không đếm được người muốn cho ta thiệt thòi lớn, nhưng kết quả, bọn họ không bị phế đi, liền đã chết, ta ngược lại rất chờ mong, tiếp theo người muốn cho ta thiệt thòi lớn là ai?
Ánh mắt Phong Bạch Y chợt nheo lại, vẻ âm lãnh đột nhiên lóe lên trước trán. Hắn xoay người sang chỗ khác, mang theo Mộ Dung Dạ và Mộ Dung Dật đã hôn mê đi.
- Tỷ phu… Tỷ phu!!
Hạ Nguyên Bá mất sức chín trâu hai hổ mới cuối cùng vạch được đám đông trùng trùng ra tiến vào, vọt tới trước mặt Vân Triệt, cả mặt đỏ bừng, vô cùng kích động kêu:
- Đệ đã biết, tỷ phu nhất định có thể thắng! Wow a a a… Tỷ phu! Bây giờ huynh lại trở nên lợi hại như vậy! Hiện giờ đệ sùng bái huynh sùng bái quả thật… A a, tóm lại là rất sùng bái! Nếu để cho tỷ đệ biết được tỷ phu chẳng những không phải là người huyền mạch bị tàn phế, còn trở nên mạnh như vậy, tỷ ấy nhất định cũng sẽ thật kinh ngạc.
- Ha ha.
Vân Triệt không khỏi đắc ý cười cười. Nghe lời Hạ Nguyên Bá nói, trong đầu hắn không thể ngăn cản thoáng hiện ra tiên ảnh của Hạ Khuynh Nguyệt… Từ khi rời khỏi Tiêu môn tới giờ, đã qua một năm, trong một năm này, hắn thường xuyên nhớ tới nàng. Không nói khác, bọn họ đã bái thiên địa, từng vào động phòng, hôn ước mười sáu năm, nàng là thê tử Vân Triệt hắn cưới hỏi đàng hoàng, thân phận như vậy, khiến cho hắn nhất định không cách nào chân chính quên đi Hạ Khuynh Nguyệt.
Ánh mắt của hắn đảo sang bên, lập tức thấy được bốn người từng bắt nạt Hạ Nguyên Bá trong đám người kia. Bốn người kia vừa chạm đến ánh mắt của Vân Triệt, nhất thời toàn thân co rụt lại, sau đó ào ào lộ ra nụ cười vô cùng nịnh nọt… Hôm nay bọn họ vốn đến xem Vân Triệt xấu mặt, để ra cơn tức này, nhưng không nghĩ đến đệ tử nội phủ trên Thiên Huyền bảng lại bị hắn đánh thành chó, hiện giờ, cho dù lại cho bọn họ một trăm lá gan, cũng tuyệt đối không dám bắt nạt Hạ Nguyên Bá dù chỉ một đầu ngón tay, còn có thể liều mạng đi đút lót.
Còn có một vài đệ tử ở đây biết được Hạ Nguyên Bá, bình thường vì huyền lực của hắn thấp kém mà cười nhạo hắn, lúc này nhìn thấy quan hệ của hắn và Vân Triệt, ngay cả ruột cũng hối hận xanh, vừa đổ mồ hôi lạnh, vừa thầm nghĩ nhận lỗi với Hạ Nguyên Bá như thế nào, về sau càng phải kéo tốt quan hệ với Hạ Nguyên Bá vân vân…
- Vân đại ca, ngươi thật sự rất uy phong, thật lợi hại!
Một thiếu niên thanh tú chen lách đi tới, hưng phấn kích động kêu lên.
- Vân Tiểu Phàm?
Nhìn thiếu niên quen biết được vào lúc ban đầu khảo nghiệm nhập phủ, Vân Triệt khẽ cười rộ lên:
- Ngươi quả nhiên thành công ở lại huyền phủ.
- Vâng vâng.
Vân Tiểu Phàm gật đầu:
- Ít nhiều gì khi đó được Vân đại ca trợ giúp, ta có cơ hội thi vòng hai ở chỗ Tần đạo sư, còn thuận lợi thông qua, nếu không, ta chẳng những không có khả năng ở lại chỗ này, còn phải mang theo một thân bị thương trở về… Vân đại ca, ngươi chẳng những là đại ân nhân của ta, càng là thần tượng của ta. Trong năm năm ở huyền phủ này, ta muốn lấy ngươi là mục tiêu cao nhất!
- Ha ha! Cố lên! Ngoại phủ chính là chỗ ở tạm của ngươi, mục tiêu của ngươi là nội phủ.
- Ta nhất định sẽ nỗ lực.
Vân Tiểu Phàm nắm chặt ngón tay, nói như chém đinh chặt sắt.
Bên ngoài, nhìn Vân Triệt đã thành tiêu điểm của toàn trường, trái tim vẫn luôn treo lơ lửng của Lam Tuyết Nhược cuối cùng thả lỏng xuống, trên mặt lộ ra nụ cười vô cùng thư thái, chính nàng cũng không nhìn ra nụ cười lúc này của nàng sao mà dịu dàng và xinh đẹp, trong lòng, càng tràn đầy một cảm giác tự hào thật sâu mà chính nàng cũng chưa phát hiện ra.
Nàng ở chung với Vân Triệt trong thời gian dài như vậy, biết hắn cũng không phải người ăn nói lung tung, không biết tự lượng sức mình, hơn nữa hắn có năng lực giao chiến vượt cấp kinh người, cho nên ước chiến của hắn và Mộ Dung Dật, nàng cũng không giữ thái độ bi quan… Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, hiện giờ Vân Triệt lại mạnh đến mức này, chẳng những đánh bại Mộ Dung Dật… Còn đánh bại kiểu nghiền ép.
Nhưng vui sướng đi qua, trong lòng nàng lại bắt đầu lan tràn lên sầu lo thật sâu.
Nàng rõ ràng hơn bất cứ ai, sau cuộc tỷ thí này có thể sẽ phát sinh cái gì.
Thương Phong huyền phủ lệ thuộc trực tiếp vào hoàng thất, vì Thương Phong hoàng thất bồi dưỡng nhân tài trẻ tuổi, bồi dưỡng trụ cột và nền tảng tương lai của hoàng thất. Theo ý nào đó mà nói, nó vẫn là bộ mặt của hoàng thất. Một người đệ tử đi vào nội phủ, tên của hắn sẽ phổ biến toàn bộ hoàng thành cho người biết, bởi vì người có thể đi vào nội phủ, thành tựu tương lai nhất định cực kỳ cao, chưa từng có ngoại lệ.
Mà, một người đệ tử ở Chân Huyền cảnh cấp hai có thể đánh bại hoàn toàn Chân Huyền cảnh cấp chín, tuổi ngược lại mới tròn mười bảy tuổi… Đây là thiên tài tuyệt thế hạng nào! Ít nhất trong mấy trăm năm gần đây, Thương Phong huyền phủ chưa từng xuất hiện nhân vật tuyệt tài kinh diễm như thế, năm mười bảy tuổi còn như thế, thành tựu tương lai, quả thật không thể tưởng tượng.
Không hề hoài nghi, cái tên Vân Triệt này, sẽ trong vòng vài ngày ngắn ngủi truyền khắp toàn thành, thậm chí oanh động toàn thành. Như vậy khiến cho hắn nhận được chú ý và thừa nhận thật lớn, đồng thời, cũng rơi vào đủ loại lốc xoáy dư luận.
Nhưng chuyện đó, không phải là điều mà Lam Tuyết Nhược lo lắng nhất.
Chỗ lo lắng của nàng, là hai người ca ca của mình… Thái tử Thương Lâm và tam hoàng tử Thương Sóc.
Nàng tin tưởng bọn họ tuyệt đối sẽ khởi xướng mượn sức Vân Triệt, hơn nữa, còn mượn sức hắn mãnh liệt hơn đệ tử trong phủ… Thậm chí còn hơn cả đệ tử trong top mười tên phía trước trên Thiên Huyền bảng!