Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1515 - Chương 1517: Ma Thần

. ._758__2" class="block_" lang="en">Trang 758# 2

 

 

 

Chương 1517: Ma thần



Vào một khắc này kết giới hắc ám tan đi, hiện ra bóng dáng của Kiếp Uyên và Vân Triệt.

Ánh mắt của các thần đế, Thần Chủ đồng thời ngưng lại.

Nhưng Kiếp Uyên vẫn không hề liếc nhìn bất cứ kẻ nào, bóng dáng chợt lóe, đã trực tiếp đứng trước chỗ thông đạo đỏ ửng.

Hành động này của nàng khiến mọi người lại nín thở, mỗi người đều có thể nghe được rõ ràng tiếng trái tim nhảy lên vô cùng kịch liệt của chính mình.

Không ít ánh mắt nhìn về phía Vân Triệt, muốn nhận được tin tức gì đó từ trên người hắn... Nhưng Vân Triệt không hề đối diện với bất cứ kẻ nào, mà nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Kiếp Uyên.

Tâm tình của hắn hoàn toàn khác với bất cứ kẻ nào.

Sau một tiếng gọi khẽ của U nhi, Kiếp Uyên dùng hết trọn vẹn trăm giây mới xem như bình tĩnh trở lại, thu hồi kết giới.

Nhiều đôi mắt nhìn nàng như vậy, mọi người e ngại nàng, cũng đều trong sự kích động ngóng trông nàng rời đi, càng nhanh càng tốt... Bọn họ không ai biết được, vì sao nàng rời đi, lại lưng mang cái gì, sau khi trở lại ngoài hỗn độn sẽ lại gặp phải cái gì.

Chỉ có Vân Triệt biết.

Hắn biết chắc nói, Kiếp Uyên không muốn rời đi... Mà chỉ cần ích kỷ một chút xíu như vậy, đều sẽ không lựa chọn rời đi.

Ma này... ma tội ác tày trời, trời đất không dung ở trong mắt mọi người này.

Ma đế mà năm đó Mạt Ách không tiếc tổn hại tuổi thọ nặng nề, không tiếc vận dụng thủ đoạn ti tiện ngày thường khinh thường cũng muốn chôn diệt này!

Cảm thán dữ dội, bi ai dữ dội.

Trong yên tĩnh, Kiếp Uyên bước chân về phía trước, cách thông đạo đỏ ửng chỉ dài một trượng càng ngày càng gần, dần dần chỉ cách một bước... Lúc này Vân Triệt khom người xuống, khẽ hô:

- Cung tiễn tiền bối.

Một tiếng la lên này rất nhẹ, nhưng mang theo phiền muộn với sầu não không cách nào nói rõ.

Ánh mắt của các thần đế, Thần Chủ khẽ động, sau đó cũng đều vội vàng bái xuống:

- Cung... tiễn... ma... đế...

Dưới kích động mừng rỡ như điên, một loạt tiếng la lên này chính là hỗn loạn không chịu nổi, lộn xộn lung tung, tạo thành đối lập tương đương với châm chọc so với đều nhịp khi trước.

Lại tiến lên phía trước một bước, Kiếp Uyên sẽ tiến vào thông đạo, xuyên qua thông đạo, sẽ tiến vào ngoài hỗn độn... ở một chỗ khác của thông đạo, nàng sẽ phá hủy lối đi này, chặt đứt khả năng trở về duy nhất của tất cả ma thần cùng với nàng.

Mà đúng lúc này, động tác của Kiếp Uyên chợt khựng lại, ánh mắt đột nhiên thay đổi.

Tâm tinh của nàng thay đổi, nhất thời dẫn đến khí tức không gian chung quanh đột nhiên thay đổi, Vân Triệt ngước hai mắt lên, vừa định hỏi, lại thấy hắc quang bùng lên trên người Kiếp Uyên, hai tay chợt đánh lên trên thủy tinh đỏ ửng.

Rầm ----

Một động tĩnh vô cùng nặng nề gần như chấn lật ra lục phủ ngũ tạng của mọi người, thoáng chốc không gian sôi trào, nguyên tố bạo loạn, một luồng gió lốc vũ trụ vô cùng khổng lồ nháy mắt cuốn lấy.

Vân Triệt kinh hãi... Vào lúc này Trụ Thanh Trần cách hắn gần nhất lập tức dời thân, một luồng lực lượng khổng lồ đã bao phủ chung quanh, hắn gấp giọng nói:

- Vân huynh đệ, ngươi không sao chứ?

Gần như cùng một thời gian, Hạ Khuynh Nguyệt cũng đến gần bên người hắn, nguyệt mi trầm xuống:

- Sao lại thế này?

- Không biết.

Vân Triệt cắn răng nói, hắn vừa mới dứt lời, hắc quang trên người Kiếp Uyên lại lóe lên, một luồng lực lượng còn u ám hơn lỗ đen lại đánh lên trên thủy tinh đỏ ửng.

Rầm ----

Không gian lại kịch liệt chấn động, tất cả mọi người bị đẩy lui ra xa xa... kèm theo một tiếng xé rách chói tai đến không có ngôn ngữ nào có thể hình dung được.

Mộ đường vết rách cấp tốc lan tràn trên thủy tinh đỏ ửng.

Thật hiển nhiên, Kiếp Uyên đây đang cố gắng phá hủy thông đạo không gian!

Khí huyết toàn thân Vân Triệt sôi trào, hắn không quan tâm đến điều tức, nhìn Kiếp Uyên, vẻ mặt kinh hãi: Nàng vốn nên sau khi xuyên qua thông đạo, sau đó ngược lại phá hủy thông đạo, tại sao lại đột nhiên ra tay vào lúc này?

Nếu như thông đạo bị phá hủy từ bên trong, chẳng phải nàng cũng sẽ không cách nào rời khỏi thế giới hỗn độn!?

Chẳng lẽ cuối cùng nàng luyến tiếc Hồng nhi và U nhi, cho nên đổi ý rồi? Hay là...

Đợi chút!

Tròng mắt của Vân Triệt chợt co rút lại, chẳng lẽ...

Không gian vốn âm u vào lúc này đột nhiên trở nên càng thêm âm u, gió lốc vũ trụ tàn sát bừa bãi giống như dã thú phát cuồng, trở nên càng thêm kịch liệt lên... Nếu Vân Triệt không có lực lượng của Hạ Khuynh Nguyệt che chắn, trong vài nháy mắt đã bị xoắn thành mảnh vụn.

Mà kể cả hắn có lực lượng yếu ớt nhất cũng rõ ràng cảm nhận được uy áp hắc ám vô cùng khủng bố này và lực lượng cuốn động lên tai họa không gian đều đến từ chính phương vị của Kiếp Uyên.

Nhưng cũng không phải là Kiếp Uyên, mà là trong thông đạo đỏ ửng!

- Chẳng lẽ là...

Sắc mặt của Hạ Khuynh Nguyệt đột nhiên thay đổi.

Vào lúc này mọi người cũng đều ý thức được điều gì, toàn bộ quá sợ hãi.

- Ma... ma thần!!

Trụ Thiên thần đế thất thanh gào lên sợ hãi.

Sau uy áp hắc ám đáng sợ với khí tức hủy diệt, một âm thanh giống như đến từ vực sâu xa xôi đang xác nhận suy đoán đáng sợ trong lòng mọi người:

- Là khí tức của hỗn độn... khí tức của hỗn độn!!

Mười mấy chữ ngắn ngủi lại khàn khàn gần như phá nát lục phủ ngũ tạng của mọi người, càng mang theo vặn vẹo với điên cuồng cực hạn... Còn dữ tợn hơn tiếng kêu rên của ác quỷ khủng bố nhất mà bọn họ có khả năng tưởng tượng được.

Hơn nữa âm thanh như vậy không chỉ có một!

- Cuối cùng đã trở lại... Cuối cùng đã trở lại... a ha ha ha ha... hu ha ha ha...

- Là khí tức của ma đế! Chủ nhân tối cao của chúng ta đang đợi chúng ta!!

Rầm!!

Sắc mặt Kiếp Uyên vô cùng âm u lạnh lẽo, lực lượng đáng sợ lại một lần nữa đánh lên trên thông đạo, mang theo hơn mười vết rách cấp tốc lan tràn..

Cùng với tiếng rít gào dữ tợn của ma thần.

- Thông đạo đang rung rung... là muốn nứt tung sao!!

- Không... là có người đang phá hủy thông đạo!!

- Chúng ta đi mau! Đáng chết... cho dù là ai... đều đáng chết!

- Tất cả thần, tất cả thứ gì còn sống của hỗn độn... đều đáng chết! Đều đáng chết!!

Một vài tiếng ma thần rít gào và khí tức khủng bố tuyệt luân càng ngày càng gần... không sai, là ma thần! Là ma thần còn sống sót ở ngoài hỗn độn! Bọn họ đang thông qua thông đạo đỏ ửng do Càn khôn thứ mở ra quay về hỗn độn.

Mỗi một bước đều như đạp trong tâm hồn với trên trái tim của tất cả mọi người!

Sắc mặt của các thần đế Thần Chủ đều hoàn toàn tái nhợt, vui mừng vì Kiếp Thiên ma đế rời đi bị sợ hãi như hắc ám vô tận hoàn toàn nuốt hết!

- Sao có thể nhanh như vậy...

Vân Triệt nắm chặt hai bàn tay. Biến cố đáng sợ này, tất cả mọi người trở tay không kịp... kể cả Kiếp Thiên ma đế!

Lúc trước Kiếp Uyên đã từng nói với hắn, nếu các ma thần muốn bằng lực lượng của bản thân đả thông thông đạo nối với thông đạo đỏ ửng, cho dù bắt đầu từ sớm, không sai biệt lắm cần chừng ba tháng.

Mà bây giờ mới chỉ qua hơn hai tháng một chút!

Kiếp Uyên lựa chọn thời gian này trở lại cũng đã đủ trước thời gian, vì chính là đề phòng ngoài ý muốn này phát sinh.

Nhưng mà nó vẫn xảy ra!

Hơn nữa lại khéo như thế, tàn khốc như thế, ở ngay thời khắc sau cùng!

Vân Triệt xác định, đây cũng không phải là ý tứ của Kiếp Thiên ma đế, chính là tuyệt đối không nghĩ tới trên đời có một chuyện kể cả nàng cũng sẽ tính sai!

Là ma thần này đối mặt với thông đạo đỏ ửng đã mở ra thành công, dưới khát vọng, điên cuồng cực độ đã dẫn đến lực lượng vượt qua cực hạn của bọn họ sao!?

Nguyên nhân đã không quan trọng... Sau khi những ma thần này tiến vào hỗn độn, tuyệt đối sẽ dẫn đến đại kiếp nạn che thế đáng sợ đến không cách nào tưởng tượng được!

Ma âm mà bọn họ hét lên, mang theo oán hận với thô bạo dày đặc dữ dội!

Gần trăm ma thần linh hồn vặn vẹo hận thế!

Một khi vào thế gian, tai họa ngập trời không ai có thể ngăn cản, kể cả Kiếp Uyên cũng không thể!

Rầm!!!!

Lại một tiếng nổ chấn thế, không gian điên cuồng sụp đổ, một phần Thần Chủ nhất thời ngũ tạng nứt tung, khóe miệng tràn đầy máu... Đây cũng không phải thừa nhận lực lượng từ Kiếp Uyên, mà là lực phản chấn ngay cả dư ba đều không được tính đã khủng bố đến mức độ như vậy!

Dưới lực lượng của Kiếp Uyên, thông đạo đỏ ửng lại nổ tung một mảng lớn vết nứt. Giờ phút này, toàn bộ thông đạo hình thoi đều hiện đầy vết nứt hình dáng cái lưới chi chít dày đặc, giống như đã đến bên bờ hoàn toàn chuẩn bị sụp đổ.

Mà tiếng ma thần rít gào và lệ khí cũng nhanh chóng tới gần, thông đạo không gian sắp hỏng mất khiến cho chúng ý thức được điều gì, phát ra tiếng thét lên càng ngày càng đáng sợ.

Vào lúc này động tác của Kiếp Uyên dừng lại, bóng dáng của nàng hóa thành một đường hắc mang, nhằm vào phía trước, hoàn toàn nhập vào trong thông đạo đỏ ửng... Chỉ còn lại một câu ma âm mênh mông vang vọng ở bên tai tất cả mọi người:

- Không muốn chết, trong vòng mười lăm giây phải phá hủy thông đạo... Mặc kệ các ngươi dùng phương pháp gì!

Rầm rầm!!!

Trong thông đạo truyền đến tiếng nổ rung trời giống như huyền lôi cùng với mấy tiếng kêu thảm thiết của ma thần.

Khí tức của bọn họ cũng đột ngột mỏng manh rất nhiều... Hiển nhiên là bị lực lượng của Kiếp Thiên ma đế đánh lui và ngăn cách.

- Ma đế, ngài... ngài đang làm cái gì vậy?

Ma thần phát ra tiếng kêu điên cuồng khiếp sợ khàn khàn.

Kiếp Uyên trầm giọng nói:

- Lui về! Thần ma đều diệt, hỗn độn hiện giờ đã không còn là thế giới thuộc về chúng ta nữa!

- Không... không! Ma đế ngài điên rồi sao!!

- Chúng ta nhận hết bao nhiêu tra tấn mới đợi được đến một ngày này... Ma đế điên rồi! Ma đế nhất định điên rồi!

Kiếp Uyên lại không nói gì, nàng biết lời nói khuyên can vốn không có khả năng có bất cứ tác dụng gì, Hắc Ám thần lực của nàng hoàn toàn phóng thích, khiến những ma thần tới gần dần dần bị đánh lui, đồng thời cũng hoàn toàn ngăn cách lực lượng của bọn họ, để tránh tràn vào trong hỗn độn, thương tổn đến Vân Triệt... cùng với nữ nhi của nàng.

- Hỗn độn đang ở trước mắt... Ai cũng không thể ngăn cản chúng ta!!

- Ma đế điên rồi... ngăn cản ma đế! Ma đế điên rồi!

Khí tức yếu bớt, vả lại đã đi xa rất nhiều... Nhưng sau đó, chợt có càng nhiều khí tức hắc ám xuất hiện!

Ma thần tới gần càng ngày càng nhiều! Từ vài tên, biến thành mười mấy tên... vả lại có thể càng ngày càng nhiều!

- Nhanh đi hủy diệt thông đạo!!

Vân Triệt rít gào một tiếng gần như xé rách cổ họng.

Có như vậy mọi người đang kinh hãi muốn chết mới như từ trong mộng mới tỉnh, Trụ Thiên thần đế là người đầu tiên lao ra, đón lấy lực lượng ma thần có khả năng tràn ra bất cứ lúc ào, lao thẳng đến tới trước thông đạo, huyền quang trên người bùng lên, lực lượng bắt đầu toàn lực khởi động đánh thẳng lên trên thông đạo đỏ ửng đã trải rộng vết rạn, kèm theo một tiếng gầm to của hắn:

- Nhanh... Nhanh!!

Sau Trụ Thiên thần đế, toàn bộ mười một thần đế khác cũng xông đến, lực lượng cùng đánh, huyền quang đầy trời.

Một kết giới phòng hộ lóe lên nguyệt quang nồng đậm dính vào trên người Vân Triệt, Hạ Khuynh Nguyệt cũng dời thân tới, mười luồng lực lượng thần đế cùng đánh lên thông đạo đỏ ửng.

Ba phương thần vực có tổng cộng mười bốn thần đế, hiện giờ lực lượng của mười ba thần đế đồng thời tung ra, vả lại dốc hết toàn lực, đây tuyệt đối là lần đầu tiên trong lịch sử.

Sau thần đế, tất cả những người khác cũng cùng bổ nhào tới, từng luồng huyền quang cảnh giới Thần Chủ đâm vào hư không, đánh lên trên thông đạo đỏ ửng.

- Thiên Diệp!

Vân Triệt gầm to một tiếng.

Thiên Diệp Ảnh Nhi lĩnh mệnh, bỏ ra huyền quang màu vàng.

Mọi người ở đây, trừ bỏ Vân Triệt, toàn bộ đang lấy lực lượng của chính mình đánh về một vị trí.

Tính tình bọn họ khác nhau, phẩm hạnh khác nhau, hoặc là sẽ có ngăn cách thậm chí thù hận, nhưng giờ phút này lại mỗi một người đều sắc mặt ngưng trọng thậm chí vặn vẹo, huyền khí toàn lực đánh ra, không hề giữ lại chút nào.

Bởi vì kia không chỉ là thông đạo không gian do Càn khôn thứ đâm ra, càng là điểm mấu chốt vận mệnh của hỗn độn, cũng là vận mệnh của bọn họ!

Một khi thất bại, tất cả bọn họ đều phải rơi vào tai họa!

Dưới tình hình này, ai có thể có tư tâm? Ai dám có tư tâm!?

Nhưng mà kia dù sao cũng là thần lực không gian đến từ Càn khôn thứ, mặc dù trải rộng vết rạn, nhìn như khó mà nứt ra được, nhưng dưới lực lượng kinh khủng như thế cùng đánh, chính là gần như không hề có chút biến hóa nào.. chỉ là run rẩy rất rất nhỏ.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment