Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 153 - Chương 154: Chân Tướng

. ._77__2" class="block_" lang="en">Trang 77# 2

 

 

 

Chương 154: Chân tướng



- Thương Nguyệt công chúa… Nàng dĩ nhiên lại là… Thương Nguyệt công chúa…

Vân Triệt hơi thất thần rù rì nói. Thân là dân Thương Phong đế quốc, cái tên Thương Nguyệt công chúa này, Vân Triệt đương nhiên không phải không biết. Đương kim Thương Phong hoàng đế Thương Vạn Hác tổng cộng có bảy nhi tử một nữ nhi, thái tử là “Thương Long thái tử” Thương Lâm, mà nữ nhi duy nhất, là “Thương Nguyệt công chúa” Thương Nguyệt. Lúc niên thiếu, hoàng đế, công chúa đều tồn tại trong truyền thuyết, tuy rằng hắn và Tiêu Linh Tịch thường xuyên ảo tưởng hoàng đế và công chúa sẽ có dáng vẻ gì, nhưng chưa giờ nghĩ tới sẽ có một ngày tiếp xúc đến.

Là nam hài tử, luôn có một ảo tưởng đặc thù đối với “Công chúa”, bởi vì danh hiệu “Công chúa” này tượng trưng cho cao quý, tao nhã, xinh đẹp, là nữ nhân hoàn mỹ nhất tôn quý nhất thế gian. Vân Triệt hoàn toàn không ngờ, Lam Tuyết Nhược, lại là Thương Nguyệt công chúa khiến cho hắn hồi nhỏ giống với rất nhiều nam tử khác, vô số lần hướng tới và ảo tưởng.

Hắn xác định thân phận của Lam Tuyết Nhược nhất định vô cùng tôn quý, nhưng chưa bao giờ nghĩ nàng đến thân phận “Công chúa” này. Bởi vì công chúa xuất thân hoàng thất, lại là nữ nhi duy nhất của hoàng đế, tất nhiên mang theo yếu ớt và bá đạo nồng đậm, nhưng những thứ này, đều vốn không tìm được chút gì ở trên người Lam Tuyết Nhược, có cũng chỉ có dịu dàng và lương thiện. Đối với bất kỳ người nào đều hiền lành như vậy, cho tới bây giờ đều không có thái độ kiêu căng, vẫn không kỳ thị và coi thường bất cứ kẻ nào, nhìn thấy những người khác gặp nạn, nàng sẽ muốn giúp đỡ trước tiên… Tính tình này, cùng với hình tượng Thương Nguyệt công chúa trong lòng hắn, vốn hoàn toàn khác nhau. Vẫn còn luôn ôn hòa thân thiết hơn nữ tử quan gia.

Nàng là Thương Nguyệt công chúa… Còn bản thân mình, chỉ là một dân du cư đến từ Lưu Vân thành nho nhỏ, không có bối cảnh, không có thế lực, không có thân nhân, vì sao lúc trước nàng phải đối xử với mình như vậy?

- Nếu nàng là Thương Nguyệt công chúa vì sao khi đó lại ở Tân Nguyệt thành?

Vân Triệt thất thần nói.

Tần Vô Ưu không trả lời thẳng hắn, hỏi ngược lại:

- Vân Triệt, ngươi biết tình trạng trước mắt của Thương Phong hoàng thất không?

Vân Triệt suy nghĩ, khẽ gật đầu:

- Ít nhiều biết một chút, lúc trước Tư Không sư huynh đã nói sơ lược qua. Dường như hoàng đế bị bệnh nặng, thái tử Thương Lâm và tam hoàng tử Thương Sóc đang âm thầm chuẩn bị tranh đoạt vị trí hoàng đế tiếp theo, hơn nữa chia ra cấu kết với Tiêu tông và Phần Thiên môn.

Nói tới đây, trong lòng Vân Triệt buồn bã, hoàng đế bệnh nặng… Khó trách chỗ sâu trong đôi mắt nàng luôn cất giấu ưu thương sâu như vậy, thì ra là thế.

- Không sai.

Tần Vô Ưu gật gật đầu, sau đó bắt đầu tự thuật tỉ mỉ.

- Đại khái là vào ba năm trước, hoàng thượng bỗng nhiên bạo bệnh, vừa bệnh liền không dậy nổi, thái y trong cung đều bó tay hết cách. Sau này mời thần y hạng nhất Cổ Thu Hồng được Thương Phong đế quốc ta công nhận đến khám và chữa bệnh cho hoàng thượng, đưa ra kết luận là do hoàng thượng làm lụng vất vả quá mức, đã sớm toàn thân đều bệnh ngầm, lần đó lại cảm nhiễm thương hàn, khiến bệnh ngầm ở bên trong bùng nổ toàn bộ, thương tổn tới mạch máu, do đó sinh cơ trở nên thật gầy yếu, mà mạch máu bị hao tổn, không thuốc chữa được, chỉ có thể lấy vật đại bổ ngày đêm bổ dưỡng, không có biện pháp khác.

- Bệnh ngầm nhiều năm? Thương tổn tới mạch máu?

Chân mày Vân Triệt nhất thời khóa chặt, còn có bệnh chứng như vậy?

- Sau này cũng trước sau mời tới hơn mười vị danh y các nơi, đưa ra kết luận, đều là hoàng thượng vốn không có bệnh, chính là thân thể không hiểu sao lại suy yếu. Mà vài kết luận này, đều trực tiếp chỉ ra lời thần y Cổ Thu Hồng nói là thật. Mà Cổ Thu Hồng cũng đã nói, mạch máu tổn thương, không thuốc nào chữa được, nếu điều dưỡng thích đáng, hoàng thượng khả năng nhiều nhất sống được năm năm. Làm thần y hạng nhất ở Thương Phong đế quốc, ở trên đường y Cổ Thu Hồng chưa từng ăn nói giả tạo, mà hiện giờ đã qua ba năm, nói cách khác, hiện giờ tuổi thọ còn lại của hoàng thượng, tối đa cũng chỉ có hai năm thôi. Tháng trước, huynh trưởng của ta còn tiến cung gặp mặt hoàng thượng, trở về nói khí sắc hoàng thượng cực kỳ kém, hơi thở suy yếu, đừng nói hai năm, có thể chống đỡ được một năm hay không cũng khó nói.

Vân Triệt: “…”

- Từ sau khi mạch máu hoàng thượng bị hao tổn, nằm trên giường không dậy nổi, trong hoàng thất liền mây khói nổi lên bốn phía, thái tử Thương Lâm bắt đầu nói bóng nói gió kêu hoàng thượng sớm ngày truyền ngôi cho hắn, còn tam hoàng tử Thương Sóc càng đã mơ ước ngôi vị hoàng đế từ lâu, ban đầu giữa hai người chính là đủ loại ám đấu, nhưng theo đấu tranh thăng cấp bắt đầu chuyển thành minh đấu người người ở Thương Phong hoàng thành đều biết. Thái tử có nhị hoàng tử và thất hoàng tử ủng hộ, tam hoàng tử lại có tứ hoàng tử, ngũ hoàng tử, lục hoàng tử chống đỡ, hai người thông qua các thủ đoạn mượn sức thế lực trong triều, thậm chí từng bước một xâm chiếm thế lực trung tâm của hoàng thượng. Hai bên vẫn thế lực ngang nhau, ai cũng không thể hoàn toàn áp chế được ai.

- Vốn, tranh giành ngôi vị hoàng đế trong hoàng thất này chẳng qua là chuyện bình thường, gần như trước khi mỗi một hoàng đế kế nhiệm tân nhậm, đều sẽ có mở màn như vậy. Hoàng đế cũng luôn mặc kệ nó, nhưng mà, ai cũng không nghĩ tới chính là, thái tử Thương Lâm vì có thể áp chế thế lực của tam hoàng tử Thương Sóc, lại mượn lực lượng của Tiêu tông. Tam hoàng tử Thương Sóc vì chống lại, cũng theo đó mượn lực lượng của Phần Thiên môn.

- Haizzz.

Tần Vô Ưu thở dài một tiếng thật dài, nói:

- Cho tới nay, Tiêu tông và Phần Thiên môn đều che giấu dã tâm, mơ ước có thể taho túng quyền lợi thiên hạ, những năm gần đây hoàng thất đều cẩn thận chu toàn, hơn nữa hoàng thất và Thiên Kiếm sơn trang giao hảo, có Thiên Kiếm sơn trang kiềm chế, Tiêu tông và Phần Thiên môn cũng không dám thật sự cướp đoạt quyền hoàng thất. Nhưng bọn họ chủ động cướp đoạt và hoàng thất chủ động mượn thế lực của bọn họ, đây là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Vế sau, bọn họ có thể thông qua Thương Lâm hoặc Thương Sóc thẩm thấu thế lực của mình nhập một chút vào trong hoàng thất, đến lúc đó, tuy rằng hoàng thất vẫn họ Thương như trước, nhưng chủ quyền do Tiêu tông hoặc Phần Thiên môn khống chế, cho dù Thiên Kiếm sơn trang, cũng không cách nào nói điều gì.

- Nói như vậy, có khả năng Tiêu tông và Phần Thiên môn chủ động mê hoặc Thương Lâm và Thương Sóc càng lớn.

Vân Triệt bình tĩnh nói.

- Không sai.

Tần Vô Ưu gật đầu:

- Sau khi hoàng thượng biết tất cả liền giận tím mặt, nhưng lúc này đã trễ, bởi vì khi đó cho dù là thái tử Thương Lâm, hay tam hoàng tử Thương Sóc, thế lực của bọn họ đã sớm trải rộng hoàng đình, cho dù hắn là phụ hoàng của bọn họ, cũng đã không cách nào mạnh mẽ lay động, chứ đừng nói tới còn có Tiêu tông và Phần Thiên môn chia ra ám trợ hai bên. Thậm chí, nếu không phải hoàng thượng còn có một bộ phận thế lực trung tâm thâm căn cố đế và Thiên Kiếm sơn trang che chở, nói không chừng thái tử Thương Lâm và tam hoàng tử Thương Sóc đã sớm mạnh mẽ bức hắn hạ hoàng vị.

Nói đến đây, Tần Vô Ưu tỏ vẻ tức giận. Hắn ổn định tâm tình, sau đó trên mặt lại lộ ra biểu cảm thương tiếc:

- Những năm này, thái tử Thương Lâm và tam hoàng tử Thương Sóc thành nhân vật chính hoàng thất, mà hoàng thượng hàng năm nằm trong tẩm cung, gần như đã bị người quên lãng. Bảy nhi tử một nữ nhi của hoàng thượng, kết quả chân chính toàn tâm toàn ý làm bạn với hắn, cũng chỉ có nữ nhi duy nhất, chính là Thương Nguyệt công chúa. Haizzz… Ba năm này, thật sự khổ cho nàng. Cũng may mà nàng chính là một nữ hài tử, không hề có thế lực và lực uy hiếp, bằng không, nói không chừng nàng đã sớm nhận lấy âm thầm hãm hại của thái tử và tam hoàng tử, haizzz.

- Nàng muốn ngăn cản thái tử và tam hoàng tử dẫn sói về nhà?

Vân Triệt cau mày nói.

- Nàng từng thử, nhưng bỏ qua, bởi vì nàng vốn không có khả năng ngăn cản.

Tần Vô Ưu sầu não lắc đầu:

- Ở trong màn tranh đấu này, Thương Phong hoàng phủ chúng ta đứng ở vị trí trung lập, chỉ thuần phục một mình hoàng thượng, đồng thời, cũng đã trở thành hậu thuẫn duy nhất của Thương Nguyệt công chúa. Nhưng mà, ý nguyện của đệ tử, không phải chúng ta có thể khống chế. Trong hàng ngũ một trăm tên đệ tử nội phủ, có hơn phân nửa, đều đã bị thái tử Thương Lâm và tam hoàng tử Thương Sóc mượn sức tới dưới trướng, bao gồm tên hạng thứ hai Phong Bất Phàm và hạng thứ ba Phương Phi Long trên Thiên Huyền bảng nội phủ.

- Từ sau khi biết lực lượng của mình thấp kém, không có khả năng ngăn cản dã tâm của thái tử và tam hoàng tử, Thương Nguyệt công chúa luôn ở bên cạnh hoàng thượng. Hai năm trước, nàng vì giải quyết một tiếc nuối của hoàng thượng, lấy thân phận “Lam Tuyết Nhược” gia nhập Thương Phong huyền phủ, một tháng sau liền rời đi, sau đó ra khỏi hoàng thành, lăn lộn qua các phân nhánh lớn của huyền phủ, tìm ra một người có thể giúp phụ hoàng của nàng đạt thành nguyện vọng.

Nói đến đây, Tần Vô Ưu đưa mắt nhìn Vân Triệt chằm chằm.

- Ta chính là người nàng tìm kiếm được?

Vân Triệt nói, trên mặt không có biểu cảm gì:

- Nguyện vọng của phụ hoàng nàng là gì? Tại sao phải lựa chọn ta? Tại sao lại cho rằng ta có thể giúp phụ hoàng nàng thực hiện nguyện vọng này?

- Thương Phong bài vị chiến.

Tần Vô Ưu nhàn nhạt nói ra năm chữ.

Năm chữ này, khiến trong lòng Vân Triệt nhất thời chấn động, bật thốt lên:

- Chẳng lẽ là…

- Haizzz ~~

Tần Vô Ưu lại thở dài một lần nữa, nhắc tới “Thương Phong bài vị chiến”, sắc mặt của hắn cũng trở nên rất ảm đạm, hắn đứng dậy, chắp tay sau lưng đi đến trước cửa sổ bằng trúc, chậm rãi nói:

- Nói đến Thương Phong huyền phủ, không ai không biết là do Thương Phong hoàng thất ta lập nên, toàn bộ huyền phủ lớn nhất của Thương Phong đế quốc, là vùng đất mộng tưởng của vô số huyền giả trẻ tuổi tu huyền. Nhưng mà tông môn ở Thương Phong đế quốc san sát, cường giả vô số, ở trong mắt những đại tông môn kia, Thương Phong huyền phủ ta, chẳng qua chỉ là một câu chuyện cười mà thôi.

- Thương Phong bài vị chiến vốn mười năm một lần, sau này lui xuống thành năm năm một lần, trăm năm trước, lại lui xuống ba năm một lần. Từ trận đầu Thương Phong bài vị chiến đến hết, vừa khéo đã chín mươi chín lần. Thương Phong hoàng thất là trung tâm chính quyền của đất nước, tự nhiên mỗi một lần đều được mời, nhưng mà, vẻn vẹn chín mươi chín lần đi qua, Thương Phong hoàng thất chưa từng có một người có thể đi vào đến một trăm thứ hạng đầu, chưa bao giờ có! Đây là chê cười và khuất nhục cỡ nào. Mà khi đương kim hoàng thượng đăng cơ, nguyện vọng lớn nhất là có thể trong thời kỳ tại vị, nhìn thấy Thương Phong hoàng thất chen được vào một trăm thứ hạng đầu ở Thương Phong bài vị chiến… Chính là đăng cơ gần hai mươi năm, trải qua sáu lần Thương Phong bài vị chiến, nguyện vọng này lại vĩnh viễn không cách nào thực hiện. Hiện giờ tuổi thọ sắp hết, đây cũng trở thành tiếc nuối suốt đời của hắn. Thương Nguyệt công chúa vì có thể giúp hoàng thượng thực hiện nguyện vọng này trước khi hắn qua đời, cho nên rời khỏi hoàng thất, tìm kiếm huyền giả thiên tài có thể đại biểu hoàng thất xuất chiến, cũng đoạt được một trăm thứ hạng đầu. Trải qua hai năm, nàng lựa chọn ngươi.

- … Hóa ra… Như thế.

Tại sao Lam Tuyết Nhược phải tốt với hắn như vậy, thậm chí không tiếc mạo hiểm nguy hiểm khổng lồ cứu hắn, nghi hoặc này hắn cuối cùng cởi bỏ. Biết được chân tướng, trong lòng hắn cũng không cách nào nói ra là tư vị gì.

- Thương Phong hoàng thất có một huyền công đặc thù, tên là “Đế vương tâm quyết”, chỉ có huyết mạch hoàng tộc mới có được, hơn nữa ngươi tâm tính thuần lương mới có thể tu luyện. Trong bảy hoàng tử một công chúa, Thương Nguyệt công chúa là người duy nhất tu thành “Đế vương tâm quyết”, lấy “Đế vương tâm quyết”, có thể ở trên trình độ nhất định nhìn trộm được mệnh số và vận số của một người, Thương Nguyệt công chúa chắc thông qua “Đế vương tâm quyết” thấy được mệnh số và vận số phi phàm trên người người, hơn nữa biểu hiện kinh người của ngươi khi ở Tân Nguyệt huyền phủ, cho nên không chùn bước lựa chọn ngươi.

Vân Triệt: “…”

- HIện giờ, đã rõ “Giác ngộ” theo lời ta là cái gì rồi chứ?

Tần Vô Ưu xoay người, ý vị sâu xa nói.

- Cơ bản hiểu. Ít nhất, ta phải vì nàng, đại biểu hoàng thất đi tham gia Thương Phong bài vị chiến.

Vân Triệt tỏ vẻ bình thản, không biết đang suy nghĩ cái gì.

- Không, chỉ với một điểm này, không tính là giác ngộ gì. Dù sao, tham gia Thương Phong bài vị chiến chỉ có thành công hoặc thất bại, mà không liên quan đến sinh tử.

Tần Vô Ưu tiếp tục nói:

- Hai năm trước, sở dĩ Thương Nguyệt công chúa rời khỏi hoàng thành, tìm kiếm người thích hợp chính là vì một nguyên nhân này. Mà nguyên nhân càng quan trọng hơn là… Vì trốn tránh một người đáng sợ.

- Ai?

Vân Triệt khẽ ngẩng đầu.

- Hạng thứ tư trên Thương Phong bài vị chiến lần trước –– trưởng tử của Phần Đoạn Hồn môn chủ Phần Thiên môn, cũng là thiếu chủ của Phần Thiên môn –– Phần Tuyệt Thành!

Lời tác giả: Ba nhi tử của Phần Đoạn Hồn: Phần Tuyệt Thành (22 tuổi), Phần Tuyệt Bích (19 tuổi), Phần Tuyệt Trần (17 tuổi)


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment