Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 154 - Chương 155: Hai Tấm Thiệp Mời

. ._78__1" class="block_" lang="en">Trang 78# 1

 

 

 

Chương 155: Hai tấm thiệp mời



- Tại sao phải né tránh người này?

Tuy rằng đã ngầm đoán được vì sao, Vân Triệt vẫn như trước nhíu mày hỏi một câu.

- Trên Thương Phong bài vị chiến lần trước, Thương Nguyệt công chúa tự mình đến xem cuộc chiến. Tướng mạo và phong tư của Thương Nguyệt công chúa như thế nào, không cần ta phải nhiều lời, vả lại khi đó Thương Nguyệt công chúa một thân quần áo rực rỡ đẹp đẽ quý giá, đầu đội mũ phượng tử kim, tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng đã kinh diễm toàn trường, khiến cho vô số tuấn kiệt trẻ tuổi của tông môn thực lực vì vậy mà thần hồn điên đảo, trong đó, bao gồm cả Phần Tuyệt Thành.

- Sau Thương Phong bài vị chiến lần trước kết thúc, Phần Tuyệt Thành cũng không vội về Phần Thiên môn, mà đến thẳng Thương Phong hoàng thành, gặp mặt hoàng thượng, cầu hôn với hoàng thượng muốn kết hôn với Thương Nguyệt công chúa… Khi đó, hoàng thượng không đồng ý, cũng không cự tuyệt, chỉ lấy tuổi của Thương Nguyệt công chúa còn nhỏ mà uyển chuyển từ chối. Thật ra, khi đó hoàng thượng dĩ nhiên tâm động, dù sao, Phần Tuyệt Thành là thiếu chủ Phần Thiên môn, nếu Thương Nguyệt công chúa gả cho hắn, đó là môn chủ phu nhân Phần Thiên môn tương lai, địa vị cao, còn mơ hồ cao hơn vị trí hoàng hậu của hoàng thất. Không thể nghi ngờ đó là một kết cục vô cùng tốt, thái tử và tam hoàng tử tranh giành quả quyết không thể xúc phạm đến nàng, thậm chí, lúc này hoàng thất cũng nhiều thêm một tầng che chở đến từ Phần Thiên môn… Dù sao, Thương Nguyệt công chúa là thân nữ nhi, gả ra ngoài, hoàn toàn không cần lo lắng bởi vì vậy mà khiến Phần Thiên môn đưa tay xâm nhập vào trong hoàng thất.

- Đối với thái độ của hoàng thượng, Phần Tuyệt Thành cũng vui vẻ nhận, cũng phát thề kiếp này nhất định phải cưới Thương Nguyệt công chúa.

- Nhưng sau đó không quá bao lâu, tin tức tam hoàng tử Thương Sóc mượn thế lực Phần Thiên môn liền truyền vào trong tai hoàng thượng, khiến hoàng thượng giận tím mặt. Mà Phần Thiên môn bằng lòng “Hiệp trợ” tam hoàng tử Thương Sóc, một mặt là có dã tâm với chính quyền thiên hạ, về phương diện khác, Phần Tuyệt Thành mê luyến Thương Nguyệt công chúa cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng. Bởi vì sau đó, tam hoàng tử Thương Sóc phá lệ đối xử tốt với Thương Nguyệt công chúa, mỗi lần nhìn thấy Thương Nguyệt công chúa, đều cố hết sức khuyên nàng gả cho Phần Tuyệt Thành, từ đó có thể hưởng thụ một đời vinh hoa và tôn sùng, địa vị xa hơn công chúa hoàng thất. Phần Tuyệt Thành cũng thường xuyên lấy đủ loại lý do ra vào trong hoàng cung, dưới an bài của tam hoàng tử Thương Sóc gặp mặt Thương Nguyệt công chúa, lấy lòng và biểu lộ cõi lòng đủ loại với nàng.

Ngực Vân Triệt hơi phập phồng một chút, im lặng không nói.

- Thế lực Phần Thiên môn khổng lồ, hoàng thất quả quyết không dám đắc tội. Hoàng thượng bệnh nặng, hoàng thất náo động, Thương Nguyệt công chúa giống vậy không thể làm tức giận Phần Tuyệt Thành, chỉ có thể thoái thác mà không dám mạnh mẽ cự tuyệt. Bởi vì nàng có chỗ biết được tính cách của Phần Tuyệt Thành, ngoài mặt tao nhã, rất có phong thái đại gia, nhưng thật ra có lòng dạ cực sâu, vì đạt được mục đích, cho tới bây giờ đều không từ thủ đoạn, một vài hành vi lén lút, càng tàn nhẫn đến khiến cho người ta giận sôi. Nếu nàng cường ngạnh cự tuyệt sẽ khiến Phần Tuyệt Thành mất đi nhẫn nại vốn có, không cách nào đoán trước được hắn sẽ làm ra chuyện gì.

- Cho nên, vì thoát khỏi Phần Tuyệt Trần dây dưa, cũng vì giải quyết xong một tiếc nuối của phụ hoàng nàng, nàng rời khỏi hoàng thành, chu du các đại huyền phủ của đế quốc…

Vân Triệt chậm rãi nói, vẻ mặt hoàn toàn bình thản, trong lòng đang nghĩ gì, chỉ có tự hắn biết.

- Không sai.

Tần Vô Ưu vuốt cằm, nặng nề nói:

- Vân Triệt, ta không biết ngươi nghe ta nói như vậy xong sẽ có cảm tưởng gì, ta từ nhỏ ở hoàng thành, khi Thương Nguyệt công chúa còn nhỏ, ta thường gặp được nàng, khi đó nàng giống như thiên sứ vô ưu vô lo. Từ sau khi mẫu phi nàng qua đời, chuyện nàng thừa nhận, gánh vác càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nặng nề, gần như tất cả thoải mái và vui vẻ đều rời nàng mà đi Trong lòng nàng có bao nhiêu giá lạnh bao nhiêu khổ bao nhiêu mệt, ngươi không tưởng tượng nổi. Hiện giờ ngươi và Thương Nguyệt công chúa đi lại gần như vậy, hửng thụ mỹ mạo và tao nhã tôn quý của nàng, hưởng thụ nàng thật lòng thân thiết và cẩn thận chăm sóc ngươi… Lúc trước nàng lựa chọn ngươi, đúng là vì thực hiện nguyện vọng của phụ hoàng nàng, đối với ngươi có thể gọi là “Ý đồ”, nhưng hiện giờ, ta thấy, nàng thật sự có cảm tình với ngươi, bằng không, nàng sẽ không muốn đích thân ngay lập tức đưa ngọc truyền âm này tới cho ngươi. Ngươi hưởng thụ tất cả nàng cho ngươi, nhưng ngươi có nghĩ nên vì nàng gánh vác chuyện trên vai nàng, trong lòng nàng không… Hoặc là, ngươi có chân tâm, dũng khí và giác ngộ như vậy không?

Vân Triệt chưa trả lời.

- Như theo lời ta nói lúc trước, nếu ngươi không có dũng khí và giác ngộ như vậy, liền chủ động kéo xa khoảng cách với Thương Nguyệt công chúa đi, chênh lệch thân phận giữa các ngươi giống như trời đất, mà nếu như bị người kia biết được giữa hai người các ngươi sinh ra cảm tình, chỉ cần một mình Phần Tuyệt Thành, cũng đủ để dễ dàng cho ngươi lặng yên không một tiếng động chết không có chỗ chôn. Tuy rằng, ngươi cách xa nàng, sẽ khiến nàng đau lòng, nhưng ta ngược lại hy vọng ngươi làm như vậy, vì tốt cho nàng, cũng vì tốt cho chính ngươi. Cá tính của ngươi, ta cũng ít nhiều hiểu biết được một chút, lấy lòng tự ái của ngươi, ta tin tưởng ngươi gần như không có khả năng làm ra lựa chọn như vậy, cho dù cắn răng, cũng sẽ không thể lùi bước… Nhưng mà, bây giờ ngươi rất nhỏ bé, ngươi không cách nào giúp được Thương Nguyệt công chúa, không có cách nào gánh vác được chút gì hộ nàng, ngược lại làm cho nàng nhiều thêm một tầng tính cảm làm vướng bận. Nếu như ngươi mạo hiểm nguy hiểm vĩ đại đến chống đỡ đoạn tình cảm này, kia có thể được gọi là quyết đoán, nhưng cũng không phải dũng cảm… Ngươi xa cách Thương Nguyệt công chúa, trong mắt ta, mới là dũng cảm và thật tình chân chính.

Vân Triệt: “…”

Tần Vô Ưu xoay người, vỗ vỗ bả vai Vân Triệt, nói:

- Điều nên nói, ta cũng đã nói, làm lựa chọn như thế nào, chính ngươi cẩn thận suy nghĩ đi. Thương Nguyệt công chúa luôn không dám nói cho ngươi biết thân phận của nàng, cũng vì sợ ngươi bị cuốn vào trong đó… Về phương diện khác, cảm giác không phải bởi vì ngươi rất nhỏ bé, nếu ngươi thật sự có đủ thực lực, tin tưởng nàng đã sớm nói cho ngươi biết tất cả về nàng. Nàng cần nhất, chính là bả vai có thể dựa vào. Nhưng ngươi… Ít nhất hiện giờ, ít nhất trong vòng mười năm, vốn không thể cho nàng bả vai như vậy, ngược lại, sẽ ở trên mức độ nhất định, trở thành liên lụy và ràng buộc về mặt tâm tinh khác của nàng.

- Ta đặt kim lân hóa long đan trên bàn, nếu thành công luyện hóa nó, đủ để khiến cho huyền lực của ngươi trực tiếp tăng lên Chân Huyền cảnh cấp ba… Tóm lại, haizzz, cẩn thận suy nghĩ đi.

Tần Vô Ưu bước chân nặng nề rời đi, Vân Triệt không tiễn, đứng tại chỗ thật lâu sợ run.

Lời Tần Vô Ưu, giống như từng nhát búa tạ, hung hăng đánh lên phía trên tâm linh Vân Triệt.

Lúc trước hắn tin tưởng Lam Tuyết Nhược tất nhiên có thân phận hiển hách, nhưng hoàn toàn tự tin bản thân hiện giờ xứng đôi với nàng… Cũng hoặc là, lòng kiêu ngạo của hắn, cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới sẽ có người bản thân không xứng với. Nhưng hiện giờ, hắn trong chấn kinh đã biết Lam Tuyết Nhược lại là Thương Nguyệt công chúa trong truyền thuyết, hơn nữa, nàng còn bị cuốn vào trong náo động của Thương Phong hoàng thất, sau lưng, còn có áp lực khổng lồ đến từ Phần Thiên môn…

Hắn vượt cấp chiến thắng đệ tử nội phủ, đúng là uy phong bát diện, chính hắn cũng đắc chí. Nhưng mà. Uy phong này chẳng qua chỉ giới hạn trong Thương Phong huyền phủ, vừa vặn giới hạn trong một đời tuổi trẻ dưới hai mươi tuổi. Trong vòng tròn Lam Tuyết Nhược bị cuốn vào, chút thực lực ấy của hắn, quả thật nhỏ bé không đáng giá nhắc đến.

Lời Tần Vô Ưu nói không sai, Lam Tuyết Nhược cần một bả vai có thể dựa vào, nhưng bả vai như vậy, hắn nhỏ bé, vốn không cho nổi, mà chỉ biết trở thành ràng buộc tâm hồn.

Một lời khác của Tần Vô Ưu càng không sai… Hắn hưởng thụ mĩ mạo và ôn nhu của Lam Tuyết Nhược, hưởng thụ nàng che chở và chăm sóc cho tới nay, thậm chí hưởng thụ cảm giác chinh phục bắt được một chút tâm linh nàng, nhưng trước giờ, lại chưa từng chân chính chia sẻ điều gì vì nàng.

“Đây là thế giới thực lực làm chủ, không có đủ thực lực, liền không có tư cách bàn luận tôn nghiêm, càng không có năng lực đi bảo vệ người muốn bảo vệ… Gia gia và tiểu cô đang chờ ta trở về, chuyện Tuyết Nhược gánh vác, ta không có năng lực chia sẻ… Ta chẳng qua chỉ chiến thắng một Chân Huyền cấp chín nho nhỏ, lại ở trong này ngạo nghễ tự mãn, thật sự buồn cười… Buồn cười đến cực điểm.” Vân Triệt nắm chặt hai đấm, nhắm mắt lại, thân thể nhẹ nhàng run rẩy lên. Hồi lâu, hắn thở dài một hơi nhẹ nhõm, cầm kim lân hóa long đan Tần Vô Ưu để trên bàn lên, ánh mắt liền ngưng lại, trực tiếp nhét nó vào trong miệng.

Kim lân hóa long đan tiến vào cơ thể, nhất thời, Vân Triệt cảm thấy từng dòng khí tràn đầy từ bộ phận ngực bụng trào ra bốn phía, chảy về mạch máu và kinh mạch toàn thân, một phần trực tiếp tuôn trào lên đầu, khiến trước mắt hắn đầu váng mắt hoa một trận.

Dược lực thật mạnh…

Trong lòng Vân Triệt hơi giật mình, hắn lập tức ngồi xếp bằng xuống, nhắm mắt lại, ngưng thần tĩnh khí, vận chuyển đại đạo phù đồ quyết. Đại đạo phù đồ quyết là huyền công cao cấp hạng nào, chẳng qua chỉ trong thời gian bốn năm hơi thở, nhiệt lưu tán loạn toàn thân liền dần lắng xuống, dược lực bướng bỉnh lỳ lợm biến thành ấm áp bình thản, không cần dẫn đường như thế nào, liền từng bước một dung nhập vào trong toàn thân, huyền khí bên trong toàn thân bắt đầu cuồn cuộn mà động, chậm rãi bành trướng…

Mặt trời lặn mặt trời mọc.

Vân Triệt vừa nhập định, một ngày một đêm trôi qua, khi hắn hoàn toàn hấp thu dược lực của kim lân hóa long đan, mở mắt ra, đã là trưa ngày hôm sau. Huyền khí dao động trong huyền mạch đã hoàn toàn yên định lại, trở nên càng thêm hùng hậu hơn hôm qua… Ở ba canh giờ trước, đã thành công tăng lên Chân Huyền cảnh cấp ba.

Sử dụng đan dược thăng cấp, mặc dù sẽ không quá củng cố, nhưng không thể nghi ngờ là mau lẹ nhất. Nhưng đan dược có hiệu quả cực kỳ kinh người giống như kim lân hóa long đan, thế gian hiếm có, vạn kim khó cầu, hơn nữa bởi vì dược tính quá cường quá liệt, dùng nó còn sẽ có phiêu lưu nhất định.

Ngồi một ngày một đêm, trên người còn mang thương tích, Vân Triệt đã bụng đói kêu vang.

Hắn vừa mới chuẩn bị ra cửa, không ngờ cửa lại bị Tần Vô Ưu đẩy ra.

- Tần đạo sư.

Vân Triệt lập tức nghênh đón, sau đó liền phát hiện sắc mặt Tần Vô Ưu không dễ nhìn, lập tức hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Chuyện trong dự đoán.

Tần Vô Ưu than một tiếng, sau đó lấy ra hai phong thư:

- Đây là hai tấm thiệp mời, một tấm, đến từ thái tử Thương Lâm, mời ngươi mười ngày sau vào buổi trưa đến phủ thái tử tham gia tiệc mừng sinh nhật ba mươi ba tuổi của hắn. Một tấm khác, đến từ tam hoàng tử Thương Sóc, mời ngươi tham gia đại hội đấu thú hắn tự mình giám sát, thời gian… Cũng giữa trưa mười ngày sau.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment