Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1543 - Chương 1546: Thần Phục Hoặc Là Chết

. ._772__2" class="block_" lang="en">Trang 772# 2

 

 

 

Chương 1546: Thần phục hoặc là chết



Hàn Đàm phong mãi mãi không đâm vào trong mây, nhưng hôm nay lại có khác biệt rất lớn. Trên đỉnh núi đã sớm phủ kín từng chiếc huyền chu huyền hạm lớn nhỏ hình thái khác nhau, khí tức của những chiếc huyền chu huyền hạm này đè lên nhau đẩy toàn bộ tầng không gian của mấy trăm dặm xung quanh ra, vào thời khắc này dòng khí cũng ở trạng thái hỗn loạn không chịu nổi.

Dưới Hàn Đàm phong, đoàn người Đông Hàn quốc chủ và Đông Phương Hàn Vi cũng đã lặng yên đi đến. Đông Hàn quốc chủ nhìn về phía nữ nhi mấy lần, phát hiện trong mắt nàng đã tràn đầy lo lắng không yên.

- Phụ vương, người của chín đại tông... thật sự sẽ đến sao?

Đông Phương Hàn Vi hỏi. Nàng biết Vân Triệt cường đại nhất định vượt qua tưởng tượng. Nhưng mà đó là chín tông môn cường đại nhất một phương biên giới này, mỗi người đều là cường giả có được nội tình hùng hậu và đáng sợ.

Có lẽ Vân Triệt có thể đối mặt với một người, hai người, thậm chí ba người. Nhưng mà nếu như nhân vật cao nhất của chín đại tông môn thật sự đều tới, một mình hắn... thật sự có khả năng chống lại sao?

Hơn nữa hắn còn hạ tử thủ đối với ba đại Thần Vương của hai trong chín đại tông! Ít nhất là kẻ địch không chết không thôi với Thái Âm thần phủ và Minh Bằng tộc.

Đông Hàn quốc chủ lắc đầu:

- Quyết định của cấp bậc như chín đại tông, sao chúng ta có khả năng suy đoán được. Nhưng mà, Vẫn Dương kiếm chủ chắc chắn sẽ không tới. Có lẽ Vẫn Dương kiếm vực cũng sẽ không thể có mặt.

Vẫn Dương kiếm chủ, đó là người đệ nhất kiếm đạo ở một phương biên giới này, cũng là người đệ nhất huyền đạo! Mà danh hiệu “Người đệ nhất” của hắn, ở một phương biên giới này, trọn vẹn mấy ngàn năm không có ai có thể lay động được!

Nghe xong lời Đông Hàn quốc chủ nói, Đông Phương Hàn Vi thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Đúng vậy, Vẫn Dương kiếm chủ nhất định sẽ không tới... nói như vậy, Vân Triệt ít nhất sẽ bớt đi một phần nguy hiểm.

Đông Hàn quốc chủ nhìn mặt lựa lời, nói:

- Hàn Vi, xem ra con rất lo lắng cho an nguy của Vân tôn giả.

-... Vân tiền bối là ân nhân cứu mạng của con, còn giải khó khăn cho Đông Hàn quốc, con nên cảm ơn trong lòng.

Đông Phương Hàn Vi nói.

- Ừm.

Đông Hàn quốc chủ khẽ gật đầu, nhìn nàng một cái thật sâu, ánh mắt chuyển qua, thần sắc hơi phức tạp.

Nguy nan của Đông Hàn quốc thật sự giải trừ sao? Không, đương nhiên không có.

Một mình Vân Triệt khiêu khích chín đại tông, dẫn tới biên giới phía đông vì vậy mà rung động sôi trào. Mà tất cả nơi phát sinh và “Nguyên nhân” đều ở Đông Hàn quốc, ba ngày này Vân Triệt cũng đều ở Đông Hàn quốc, trong lúc vô hình, lập trường của Đông Hàn quốc có thể nói đã bị cột chung vào với Vân Triệt.

Như hôm nay, nếu Vân Triệt mất mạng vào trong tay chín đại tông, Thái Âm thần phủ, bộ tộc Minh Bằng tuyệt đối sẽ giận chó đánh mèo lên Đông Hàn quốc, hậu quả chỉ biết càng thêm tàn khốc tuyệt vọng hơn Thiên Vũ quốc binh lâm vương thành.

Mà nếu như Vân Triệt thật sự có thể một mình trấn áp được chín đại tông...

Nghĩ đến kết quả có thể nói là giống như mộng ảo kia, hai tay của Đông Hàn quốc chủ không tự chủ được siết chặt, hơi phát run.

Kết quả hôm nay cũng quyết định vận mệnh của Đông Hàn quốc! Tuy rằng... trong lòng Đông Hàn quốc chủ vô cùng rõ ràng, từ đầu Vân Triệt rất có khả năng đã không để ý đến sinh tử tồn vong của Đông Hàn quốc.

Cảm giác này còn chẳng phải là bi ai của một kẻ yếu sao.

Dưới chân núi, trên đỉnh núi, đầy rẫy đủ loại tiếng nghị luận.

- Vân Triệt rốt cuộc là nhân vật như thế nào? Đến nay vẫn không có tin tức xác thực sao?

- Không biết. Nghe nói có thể là người đến từ tinh giới khác, kiêm tu huyền hỏa quỷ dị nào đó.

- Nghe nói một mình hắn giết chết Tử Huyền tiên tử và đại trưởng lão Minh Bằng, kể cả Minh Kiêu đều thua ở dưới tay hắn. Hắn rốt cuộc có tu vi gì?

- Nghe nói là Thần Vương cấp một, nhưng mà cách nói này khẳng định có sai lầm. Có thể đánh bại Minh Kiêu và Tử Huyền tiên tử, hắn rất có thể là Thần Vương cấp tám... thậm chí cấp chín!

- Thần... Thần Vương cấp chín? Đây chẳng phải có thể so được với Vẫn Dương kiếm chủ sao!?

- Chính là suy đoán. Mặt khác, khoảng thời gian trước nghe nói, Vẫn Dương kiếm chủ đã bế quan đánh sâu vào Thần Vương cấp mười, không biết có thành công hay không, cũng có thể còn không có khả năng xuất quan.

- Thần Vương cấp mười... nếu như Vẫn Dương kiếm chủ có thể đạt được đến cảnh giới này, không thể nghi ngờ sẽ sáng lập một thần thoại mới.

- Nhưng mà, cho dù Vẫn Dương kiếm chủ có xuất quan hay không, thành bại hay không, hôm nay đều khó có khả năng tới.

- Đó là đương nhiên! Nếu như vì một người cuồng vọng khiêu khích mà tự mình tới, chẳng phải tự hạ thấp thân phận của mình sao.

Từ khi chín đại tông môn làm chúa tể vùng biên giới phía đông cho đến nay, người dám khiêu khích ít ỏi giống như phượng mao lân giác, hậu quả đều là vô tình nghiền nát. Mà dám một lần khiêu khích cả chín đại tông môn, còn thả ra lời nói ngoan độc “Người không tới giết cả nhà nó” này, tuyệt đối là lần đầu tiên, người đệ nhất.

Người xem càng ngày càng nhiều, Hàn Đàm phong vốn hiếm có người tới đã tràn đầy bóng người, trên không chồng chất càng ngày càng nhiều huyền chu huyền hạm, khiến ánh sáng của khắp sơn mạch đều mờ đi rất nhiều.

Lúc này, không trung lay động một trận sóng khí, vào lúc này một loạt huyền chu ở phía đông cấp tốc tách ra.

Một người lại một người bước ra từ trong một loạt huyền chu, chậm rãi rơi lên Hàn Đàm phong.

Hàn Đàm sơn mạch xuất hiện yên tĩnh một lúc, sau đó bộc phát ra tiếng gầm còn hơn lúc trước mười lần.

- Thủ tịch thái trưởng lão của Khốc Hồn quan!

- Phía sau là... Toái Nguyệt quan chủ... Yêm Tinh lâu chủ... Hắc Sát tông chủ... Huyết Thủ độc quân... Thanh Huyền chân nhân... Dạ Xoa ma tôn...

Bảy bóng người liên tiếp dừng ở Hàn Đàm phong, mỗi một người xuất hiện đều sẽ dẫn đến một trận chấn động vĩ đại.

Bóng người thứ tám đi ra, mặc dù khí thế lỗi lạc, nhưng khắp cả người mang thương tích, trên người còn tản mát ra mùi thuốc nồng nặc... Rõ ràng là tộc trưởng Minh Bằng Minh Kiêu!

Theo Minh Kiêu đến, một loạt huyền chu tách ra cũng theo đó khép kín lại.

Hàn Đàm phong, tám bóng người ngạo nghễ mà đứng. Theo bọn họ đến, các huyền hạm huyền chu vốn lơ lửng trên đỉnh núi đều vội vàng hạ xuống, tuyệt đối không dám ở phía trên bọn họ.

Tám người này... Tuy rằng chỉ có tám người, nhưng thân phận của mỗi một người đều cực kỳ nặng. Bất cứ một ai xuất hiện đều sẽ dẫn đến chấn động vĩ đại.

Khốc Hồn quan, Toái Nguyệt quan, Yêm Tinh lâu, Minh Bằng sơn, Huyết Thủ sơn trang, Hắc Sát độc tông, Dạ Xoa ma tông, Thái Âm thần phủ... tám người này đến từ tám trong chín đại tông!

Tám đại tông môn đều chỉ đến đây một người, nhưng sáu người là tông chủ của tông này, hai người khác một là thái thượng trưởng lão, một là sư tôn của tông chủ có danh xưng “Ma tôn”-!

Vẫn Dương kiếm vực đứng đầu chín đại tông vẫn chưa đến, điều này cũng nằm trong dự đoán trước của mọi người.

- Sáu đại tông chủ, hai đại thái trưởng lão... Shhh.

Không ngừng có người hút khí lạnh, có thể thấy được trận thế kinh người như thế, bọn họ đã vạn phần chuyến đi này không tệ rồi.

Thật hiển nhiên, tám đại tông môn đều có một người đến cũng không phải trùng hợp, mà đã bàn luận trước đó. Bọn họ không huy động trận thế là không muốn tự hao tổn thân phận, tự hạ uy thế... Dù sao đối phương chỉ có một người!

Mà tông chủ, thái trưởng lão tự mình tới, không thể nghi ngờ nói rõ bọn họ tuyệt đối không hề khinh thường Vân Triệt.

Dù sao, Tử Huyền tiên tử và Minh Ngao chết thảm, thảm trạng của Minh Ngao cũng không phải giả dối!

- Này...

Tuy rằng đã sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng nhìn tám người trên Hàn Đàm phong, Đông Hàn quốc chủ vẫn thay đổi sắc mặt liên tục, sáu tông chủ, hai thái trưởng lão, một luồng lực lượng đáng sợ đến hắn quốc chủ một quốc gia đều vốn không cách nào tưởng tượng được. Một mình Vân Triệt thật sự có khả năng chống lại sao?

Bên cạnh hắn, Đông Phương Hàn Vi đã khẩn trương đến vốn không nói được ra lời.

- Sáu đại tông chủ đích thân đến, Khốc Hồn thái trưởng lão và Dạ Xoa ma tôn cũng đều là nhân vật không kém gì tông chủ, tất cả đều là nhân vật cao nhất nhất nhất! Điều... điều này cũng rất khoa trương đi.

- Còn không phải tự Vân Triệt chuốc lấy.

- Vân Triệt còn không đến... sẽ không phải không dám tới chứ?

- Rất có khả năng!

- Vẫn Dương kiếm chủ quả nhiên không đến.

- Đó chẳng phải là chuyện đương nhiên sao.

Trong lúc mọi người đang kinh sợ, kích động, suy đoán, một đường hắc mang đột nhiên từ phía trên tới, rơi thẳng lên Hàn Đàm phong.

Giống như một đường sấm sét màu đen từ trên trời cao đánh xuống, rơi thẳng vào Hàn Đàm phong, cũng mang lên một tiếng nổ vang kinh thiên động địa.

Rầm ầm --

Nổ vang trong nháy mắt đó mang lên sóng khí vô cùng khủng bố, chấn lật toàn bộ huyền chu khu vực hơn mười dặm chung quanh, một vài huyền giả tu vi yếu kém trước mặt chợt tối sầm, hai tai, toàn thân đều đau nhức như muốn nứt ra, có người thậm chí còn thất khiếu tràn đầy máu ngất đi ngay tại chỗ.

Cả ngọn Hàn Đàm phong rõ ràng đều chấn động không ngớt, một vết nứt vĩ đại từ trên đỉnh núi kéo thẳng xuống, nổ tung ra một sườn đồi nhìn thấy ghê người.

Mà bên cạnh sườn đồi nhiều thêm một bóng dáng màu đen. Hắn đối mặt với cường giả tuyệt đỉnh đến từ tám đại tông môn, ánh mắt lại vô cùng u ám lạnh nhạt.

Tiếng kêu hoảng sợ vang vọng khắp nơi, vẻ kinh sợ thật sâu xuất hiện trên mặt mỗi một người. Bọn họ ngẩng đầu nhìn lên bóng dáng màu đen trên đỉnh núi kia, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn.

Đó chính là Vân Triệt một mình khiêu khích chín đại tông... Gần như chính là đã đến lại có uy thế kinh khủng như thế.

So với mọi người hoảng sợ, tám người trên đỉnh núi đều mặt không rung chuyển. Chỉ có Minh Kiêu... chân trái theo bản năng lùi lại về sau nửa bước.

Những người khác chính là nghe nói, còn hắn lại đã tận mắt nhìn thấy, tự mình lĩnh giáo sự khủng bố của Vân Triệt.

Hắn vốn nên lưu lại trong tông điều trị thương tổn, hôm nay đích thân đến tự nhiên cũng có quyết định của bản thân.

- Ngươi chính là Vân Triệt!?

Đối mặt với Vân Triệt, một nam tử áo xanh chậm rãi đi ra, sắc mặt hắn âm u, hai mắt cũng phủ một tầng hắc khí rõ ràng không bình thường:

- Hôm nay ngươi dám đến, cũng rất tốt, miễn cho bản tôn tốn nhiều thời gian!

Người áo xanh này chính là Thanh Huyền chân nhân phủ chủ của Thái Âm thần phủ, ột phương biên giới này không ai không biết!

Vân Triệt lại giống như không nghe thấy hắn đang nói gì, ánh mắt xẹt qua trên người tám người, tám loại khí tức hoàn toàn khác nhau, hiển nhiên đến từ tám tông môn khác nhau. Chậm rãi, khóe miệng của Vân Triệt nhếch lên, cúi đầu lên tiếng:

- Tám người, thiếu một người. Rất tốt, có một tông môn, nên xóa tên khỏi Đông Khư giới này.

Một nụ cười lạnh, còn có lời nói nhỏ giống như phán xét, khiến trong lòng mọi người đột nhiên xẹt qua một chút ý lạnh như băng.

Dạ Xoa ma tôn liếc xéo mắt:

- Hay cho một tiểu tử cuồng vọng. Hả? Huyền khí chẳng qua chính là Thần Vương cảnh cấp một, Minh Kiêu tộc trưởng, ngươi xác định là người này?

- A, xem thường hắn, ngươi gặp nhiều thua thiệt.

Minh Kiêu lạnh giọng nói. Trước khi xác định mục đích hôm nay của Vân Triệt, hắn tuyệt đối không dám lại xúc phạm Vân Triệt, nhưng ở trước mặt người đời, hắn đương nhiên không thể có khả năng lại ủy khuất gọi Vân Triệt là “Tôn thượng”.

Huyết Thủ độc quân xòe hai tay, giữa năm ngón tay khom lại chớp động lên ánh sáng xanh đen quỷ dị:

- Hừ, nếu như xem thường hắn, chúng ta cũng sẽ không thể tự mình đến đây. Nhưng mà, tiểu tử này còn cuồng vọng hơn dự tính rất xa... Cho nên, kết quả của hắn, cũng sẽ còn thảm hơn suy nghĩ của hắn rất xa!

Lời nói, thần sắc của bọn họ đều không hề che giấu, đủ để cho Vân Triệt nhìn, nghe như rành mạch, nhưng hắn vẫn không hề thay đổi sắc mặt và để ý tới, mà chậm rãi cất bước về phía tám người, dừng bước chân lại ở trước người bọn họ chỉ cách có chừng mười trượng.

Tám người, sáu Thần Vương cấp bảy, hai Thần Vương cấp sáu. Ở một phương biên giới này, trừ bỏ Vẫn Dương kiếm chủ, không có bất kỳ ai có thể đối mặt với một luồng lực lượng như vậy.

Dừng bước lại, Vân Triệt nhàn nhạt mở miệng:

- Hôm nay lệnh cho các ngươi tiến đến, là tuyên bố một sự kiện với các ngươi.

- Bắt đầu từ hôm nay, biên giới phía đông lấy Vân Triệt ta làm chủ!

Một câu nói ngắn ngủi khiến sắc mặt của mọi người đột nhiên thay ddooir.

Vân Triệt chậm rãi chìa tay, nhìn tám người, đôi mắt khép hờ:

- Các ngươi có hai lựa chọn, thần phục, hoặc là chết!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment