Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1545 - Chương 1548: Giẫm Đạp

. ._773__2" class="block_" lang="en">Trang 773# 2

 

 

 

Chương 1548: Giẫm đạp



Yêm Tinh bàn phong tỏa, Thái Âm quỷ đỉnh trấn áp với luyện hóa, ma âm của Khốc Hồn chung, kịch độc của độc thủ... Ở trong mắt của bất cứ người nào, cho dù Vân Triệt có mười cái mạng đều chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Đối mặt với Vân Triệt cuồng vọng ngạo mạn, cùng với thực lực vô cùng kinh người của hắn, chín đại tông này... chuẩn xác mà nói là bảy tông, coi như cho hắn một cái chết vô cùng tàn nhẫn và hoa lệ.

Minh Kiêu từ đàng xa không nhanh không chậm đi tới, hắn cười nhẹ:

- Còn nhanh hơn trong dự đoán. Ta vốn đang lo lắng chuyện này sẽ kinh động đến Đại Giới Vương.

Thanh Huyền chân nhân khinh thường cười:

- Kinh động đến Đại Giới Vương? Hắn còn chưa có đủ tư cách. Kẻ này giết Tử Huyền thần phủ ta, cứ chết đi như vậy, cũng tiện nghi cho hắn!

Rầm!

Lời Thanh Huyền phủ chủ nói còn chưa dứt, ở giữa trời đất đột nhiên vang lên một tiếng vù vù nặng nề.

Dưới âm thanh vù vù này, toàn thân Thanh Huyền chân nhân chấn động mạnh, trên mặt cấp tốc hiện lên một tầng trắng bệch không bình thường.

Hắn chợt quay đầu, nhìn về phía Thái Âm quỷ đỉnh.

Âm thanh nổ vang này giống như đến từ Thái Âm quỷ đỉnh, sắc mặt của mọi người đồng loạt thay đổi:

- Sao lại thế này?

Rầm!!

Lại một tiếng nổ vang vang lên, một lần này càng thêm nặng nề điếc tai hơn lúc nãy, con cứng rắn áp chế được cả ma âm của Khốc Hồn chung, bọn họ cũng nghe thấy vô cùng rõ ràng... rõ ràng đến từ Thái Âm quỷ đỉnh!

Sắc mặt của bọn họ lại thay đổi, lộ ra vẻ kinh hãi và khó có thể tin thật sâu:

- Chẳng lẽ... chẳng lẽ là...

Còn Thanh Huyền chân nhân, trong tiếng nổ vang này sắc mặt của hắn đã từ trắng bệch trở nên đỏ đậm, thân thể cũng bắt đầu phát run lên.

Rầm!!!!!

Tiếng gầm rú thứ ba vang lên, Thái Âm quỷ đỉnh bao phủ trong khói độc và ma âm vào một khắc này đột nhiên phá vỡ, một bàn tay tái nhợt chìa ra, sau đó, vô số vết rạn lấy bàn tay làm vị trí trung tâm, điên cuồng lan tràn trên thân đỉnh... Giống như tơ máu cấp tốc phá nát ở trong tròng mắt của tất cả mọi người.

Rầm!

Thái Âm quỷ đỉnh ầm ầm phá nát, trong nháy mắt hóa thành mảnh nhỏ xanh đen đầy trời. Thanh Huyền chân nhân điên cuồng phun ra một ngụm máu đen, thân thể lảo đảo lui về phía sau, nôn ra máu không ngừng, hắn ngẩng đầu, nhìn Thái Âm quỷ đỉnh phá nát cùng với bóng người chậm rãi đi ra từ trong khói đen, tròng mắt phóng đại tới cực điểm kinh hãi muốn nứt.

Ánh mắt Vân Triệt vẫn giống như lần đầu tiên nhìn thấy Thanh Huyền chân nhân, không hề có bất cứ tình cảm và gợn sóng nào. Hắn đi ra từ trong Thái Âm quỷ đỉnh, trên người lại không hề có bất cứ một vết máu vết thương nào, kể cả áo đen của hắn đều không nhìn thấy một vết nhăn.

Biến cố cho dù nằm mộng đều nghĩ không đến này khiến người xem và các đại tông chủ không khỏi kinh hãi muốn chết, sắc mặt Huyết Thủ độc quân âm trầm, “Độc thủ” vĩ đại bị đánh văng ra đột nhiên thu nạp, độc khí hắc ám nồng đậm đến mức tận cùng trong chớp mắt triệt để nuốt hết Vân Triệt.

Bên trong độc khí, Vân Triệt vẫn như trước không nhanh không chậm đi về trước, khoảnh khắc khi độc thủ khép lại, bàn tay hắn đột nhiên cào ra, chộp vào bên cạnh “Độc thủ”, một luồng hắc khí phóng thích ra từ giữa ngón tay hắn, trong nháy mắt bao trọn cả độc thủ.

Xoẹt rẹt!

Ở trong một tiếng xé rách quá mức sợ hãi, độc thủ, thậm chí toàn bộ bàn tay của Huyết Thủ độc quân đều bị Vân Triệt hung hăng kéo xuống khỏi thân thể hắn.

- Hu a!

Huyết Thủ độc quân hét thảm một tiếng, quỳ sụp xuống đất, cổ tay phải bị gãy phun trào dòng máu... mà bao tay màu đen kia, độc thủ tượng trưng cho thân phận của hắn, ở trong tay Vân Triệt yếu ớt như mảnh vải, dễ dàng bị xé thành mảnh nhỏ.

- Ngươi...

Toàn thân Huyết Thủ độc quân lảo đảo, hai mắt như máu, kinh hãi với sợ hãi nảy sinh trong lòng ép được thống khổ rất xa.

Bàn tay Vân Triệt lại trảo một cái, Khốc Hồn chung phóng thích ra ma âm kia bị hắn hút thẳng vào trong tay, Khốc Hồn thái trưởng lão hoảng hốt trong lòng, lại lập tức ngưng tụ tinh thần, kiệt lực thúc giục Khốc Hồn chung, phát ra ma âm còn nhiếp tâm hơn hơn quỷ khóc.

Đắm chìm tỏng ma âm phá hồn, cho dù là vẻ mặt hay sóng mắt của Vân Triệt đều giống như vũng nước đọng yên lặng vô số năm, chỗ sâu trong mắt lóe lên hắc mang trong khoảnh khắc.

Grào!!

Trong tâm hồn Khốc Hồn thái trưởng lão đột nhiên vang lên một tiếng rồng ngâm rung trời, một long ảnh hắc ám lớn như trời cao hiện lên ở trước mặt hắn, mở ra cái miệng che trời về phía hắn.

- A -----

Khốc Hồn thái trưởng lão phát ra tiếng kêu to hoảng sợ nhất từ lúc hắn chào đời tới nay, rõ ràng không hề có bất cứ lực lượng nào đánh vào người, nhưng hắn lại giống như một con chó sói bị sợ nát mật, té lật về phía sau, sau đó nằm sấp trên mặt đất, run run.

Rắc!

Khốc Hồn chung biến hình ở trong tay Vân Triệt, gãy, như hai đống sắt vụn vô dụng, bị hắn bỏ sang một bên.

Thái Âm quỷ độc, độc thủ, Khốc Hồn chung... ma khí có địa vị “Trấn tông” ở chín đại tông, chẳng những bị hắn dễ dàng tránh thoát khỏi, vả lại kể cả hứng thú đoạt xá đều không có, mà đang trong nháy mắt phá hủy toàn bộ, như phá gỗ mục, như dép cũ bỏ đi.

Hàn Đàm phong lại một lần nữa rơi vào yên tĩnh... Tĩnh mịch còn đáng sợ hơn trước đó rất xa, tất cả mọi người khựng lại ở đó, như gặp quỷ thần. Mà tám đại tông vốn đã tin tưởng chôn diệt Vân Triệt vào trong tử cảnh, bọn họ như rơi vào trong ác mộng khủng bố hoang đường nhất, không thể tin, không cách nào hoàn hồn.

Vân Triệt cười lạnh khinh thường:

- Đây là năng lực của các ngươi? Một đám phế vật!

Sợ hãi... sợ hãi không tiếng động giống như ôn dịch lan tràn ở trong tâm hồn của tất cả mọi người. Không chỉ có tông chủ thái trưởng lão của tám đại tông này, tất cả những người xem một màn này, trong mắt, trong lòng đều giống như chiếu ra một ma quỷ đáng sợ.

Ma khí trấn tông, vả lại còn do tông chủ, thái trưởng lão tự mình thúc giục, nhưng lại yếu ớt như tờ giấy mảnh vải ở trước mặt hắn! Lực lượng này, bọn họ nhìn thấy lần đầu tiên, lần đầu tiên nghe nói tới. Bọn họ cũng đồng thời nghĩ đến, trước đó Vân Triệt bị Yêm Tinh trận phong tỏa, Thái Âm quỷ đỉnh trấn áp, vốn chính là cố ý...

Không không, hắn vốn khinh thường tránh lui!

- Vân tiền bối... hắn... lợi hại như vậy..

Đông Phương Hàn Vi lẩm bẩm nói, thế giới quả thật long trời lở đất.

“...” Lần này đến lượt Đông Hàn quốc chủ triệt để nói không ra lời.

Bàn tay của Yêm Tinh lâu chủ cầm tinh luân không nhịn được phát run, hắn run giọng nói:

- Ngươi... ngươi... ngươi... ngươi rốt cuộc là... là ai!

- Thần phục, hoặc là chết.

Vân Triệt cúi đầu nói.

Hắn không hạ tử thủ với bất kỳ ai, dù sao hắn muốn chính là công cụ, không phải là tử thi.

Gương mặt Yêm Tinh lâu chủ run rẩy, thân là một tông chủ trong chín đại tông, trước mặt vô số huyền giả đông vực, sao hắn có thể thật sự “Thần phục”, hắn định nói lời ngoan độc, nhưng quấn quanh tâm hồn là kinh hãi như thế nào đều không thể áp chế làm cho hắn vốn không cách nào thật sự nói ra, ánh mắt của hắn liếc xéo, nhìn về phía những người khác, phát hiện ánh mắt và ngũ quan của những người khác đều không khỏi đang run rẩy.

Trong tâm hồn mỗi người đều có được khả năng thừa nhận cực hạn, trước kia uy lăng tám phương, cũng không biết sợ hãi là cái gì, chỉ vì chưa bao giờ có ai đó có thể làm cho bọn họ hoảng sợ đến như vậy.

Thanh Huyền chân nhân kịch liệt thở dốc, trong miệng vẫn tràn ra máu tươi do Thái Âm quỷ đỉnh bị hủy mang đến phản phệ, hắn run rẩy ngẩng đầu, nhìn gương mặt của Vân Triệt, trong lòng e ngại căm hận đan xen, lại vì e ngại sinh hận, gần như điên cuồng quát lên:

- Hắn nhất định đã bị trọng thương khi ở trong Thái Âm quỷ đỉnh... lại trúng độc của quỷ thủ... hiện giờ vốn chính là gắng gượng chống đỡ...

- Giết hắn đi! Hợp lực giết hắn đi!!

Bóng dáng của hắn bật lên, thanh kiếm trong tay cuốn lấy hắc ám phong bạo, đâm thẳng vào Vân Triệt.

Tiếng kêu to này của hắn hung hăng xúc động tiếng lòng đang trong run rẩy mà buộc chặt của mọi người, ở dưới Thanh Huyền chân nhân ra tay, đồng thời bọn họ cũng gần như theo bản năng toàn bộ ra tay, sáu đường hắc ám u quang theo khí tức cường đại khác nhau, chôn diệt Vân Triệt vào trong đó.

Chỉ có Khốc Hồn đại trưởng lão vẫn nằm sấp trên mặt đất, run rẩy không ngừng. Khác với Thanh Huyền chân nhân, Khốc Hồn chung bị hủy, hắn gặp phải không thể nghi ngờ là phản phệ tinh thần cực kỳ nghiêm trọng... Kể cả Thủy Mị Âm có được Vô Cấu thần hồn đều từng thua ở trên tay Vân Triệt, đùa giỡn Khốc Hồn chung ở trước mặt Vân Triệt, quả thật không khác gì muốn chết.

Về phần Minh Kiêu, lại một lần nữa chạy xa.

Sáu đại Thần Vương hợp lực, ở một phương trời đất này thật sự là kinh hãi thế tục. Trong lúc nhất thời Hàn Đàm phong kịch liệt chấn động, huyền chu huyền hạm vốn bị đẩy ra rất xa lại bị chấn lật một mảng lớn.

Mà ở trung tâm lực lượng của sáu đại Thần Vương, Vân Triệt không kinh không sợ, thậm chí không nhìn về bất cứ một kẻ nào, tay phải hắn chắp sau lưng, tay trái nhẹ nhàng bâng quơ lật xuống.

Thoáng chốc, trong con mắt của mọi người đều hiện lên một con thương lam cự lang ngửa mặt lên trời rít gào, miệng máu mở to.

Lấy chưởng làm kiếm, Thiên Lang ngục thần điển kiếm thứ hai: Man hoang nha!

Nhưng mà khác với trước kia chính là, cặp mắt lang vốn hiện lên màu xanh lam, lúc này lại lóe lên màu đen vô cùng u ám.

Sáu đại Thần Vương, mỗi một người đều nhìn thấy một bóng sói vĩ đại đánh về mình, thôn tính tiêu diệt hết lực lượng của bọn họ, thôn tính tiêu diệt hết khí thế của bọn họ, tôn tính tiêu diệt hết thân thể của bọn họ...

Ầm rầm!!

Hàn Đàm phong gặp kiếp nạn khắp nơi vào một khắc này cuối cùng triệt để gãy từ giữa, trong tiếng sói ngâm rung trời, sáu đại Thần Vương kiệt lực phóng thích ra Hắc Ám huyền lực bị tuyệt diệt trong khoảnh khắc, bọn họ nhất tề phát ra tiếng hét thảm, như sáu túi máu rách, rắc máu bay ra những phương hướng khác nhau.

Mà cũng vào lúc này bóng dáng của Vân Triệt giống như quỷ mị đuổi theo ra.

Rầm!

Cánh tay Vân Triệt xuyên qua Yêm Tinh bàn của Yêm Tinh lâu chủ, đánh lên trước ngực hắn, để cho ngực hắn kịch liệt hạ xuống, trong miệng phun ra một đường máu tươi cao vài trượng.

Rầm!

Thanh kiếm của Thanh Huyền chân nhân gãy ngang dưới một chỉ của Vân Triệt, hai đoạn lưỡi kiếm gãy xuyên qua áo xanh hộ thân của hắn, chia ra đâm vào hai cánh tay hắn.

Rắc rắc!

Cánh tay trái của Huyết Thủ độc quân đã mất đi cánh tay phải đứt từng khúc, phát ra tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương.

Rầm!

Rầm!

Rầm!

Sáu người, sáu đại Thần Vương bị Vân Triệt một kích đánh nát bọn họ, trước khi rơi xuống đất lại chia ra bị Vân Triệt một lần nữa thêm đòn nặng. Lúc mỗi người hạ xuống, đều đã khắp người nhuốm máu, đừng nói phản kích giãy giụa, sau vài giây đều không có một người có thể đứng lên.

Rầm!

Vân Triệt từ trên trời rơi xuống, chân phải đặt thẳng lên trên người Khốc Hồn thái trưởng lão đang khóc, trước ngực Khốc Hồn thái trưởng lão chợt lồi ra, phía sau lưng lõm xuống, cả người lập tức biến mất ở trên mặt đất, trong không gian cấp tốc tràn ngập ra một mảnh bụi máu màu đỏ đen.

Vân Triệt chậm rãi khẽ nói, như một ma quỷ đang ra lệnh phán xét cuối cùng:

- Một cơ hội cuối cùng, thần phục, hoặc là chết!

Một lần này, tất cả bọn họ đều cảm thấy một luồng sát khí băng hàn thấu xương.

Thở dốc thống khổ, rên rỉ khàn khàn trong không khí sợ run, thân thể của bảy đại Thần Vương, lúc này giống như bảy con chó kiểng gần chết ngọ nguậy trên mặt đất.

Vô số ánh mắt, trái tim đang run rẩy, kể cả huyền chu, thậm chí không khí đều run rẩy không ngừng

Bá chủ vô thượng của biên giới phía đông, nhưng lại ở dưới tay một mình Vân Triệt, bại triệt để như thế, bại thê thảm như thế.

- Haizzz.

Vào lúc này bên tai, trong lòng mọi người đột nhiên vang lên một tiếng thở dài ngân nga. Tiếng thở dài này giống như đến từ phương xa xa xôi, lại như gần bên tai.

Nghe thấy tiếng thở dài này, tám đại Thần Vương trong tuyệt vọng đồng thời chợt ngẩng đầu lên, trên mặt tất cả huyền giả cũng đều lộ ra kinh ngạc thật sâu.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment