.
._791__1" class="block_" lang="en">Trang 791# 1
Chương 1582: Bắc vực Ma hậu
Chương 1582: Bắc vực Ma hậu
Chương 1582: Bắc vực Ma hậu
Năm đó Mạt Lỵ đã từng nói với hắn, ký ức khắc ấn trong máu Tà thần bất diệt ghi lại mầm mống của Tà thần tán lạc ở Lam Cực tinh, đây cũng là một trong những nguyên nhân Mạt Lỵ đi tới Thiên Huyền đại lục.
Không biết Mạt Lỵ không muốn đề cập đến bắc thần vực hay có điều giữ lại, hay là ký ức của Tà thần có điều giữ lại... cũng hoặc là vì nguyên nhân gì khác, sau hỏa, thủy, lôi, hắc ám, viên mầm mống Tà thần thứ năm lại tồn tại ở bắc thần vực!
Thế giới thuộc về ma.
Nếu không phải trước đó chiếm được mầm mống hắc ám, cũng biết được một ít bí mật giấu kín của Tà thần ở viễn cổ, hắn nhất định sẽ không cách nào lý giải được.
Cánh tay Vân Triệt nhẹ nhàng vung lên, thế giới gió bão phía trước trong thổi quét, gào thét giống như vạn long xoay quanh. Phong vực khổng lồ lại theo ý niệm của Vân Triệt mà vô cùng chuẩn xấc cuốn động rít gào. Khi cánh tay Vân Triệt thu hồi, lại trong nháy mắt biến mất vô tung.
Vân Thường kinh thán một tiếng:
- Wow a! Tiền bối, ngài lại còn kiêm tu bạo phong huyền lực, thật lợi hại.
Bắc thần vực đều chủ tu hắc ám, người kiêm tu thêm huyền lực khác còn chưa tới một nửa, mà nàng đã từng thấy ngọn lửa, oanh lôi, gió bão ở trên người Vân Triệt, đây là chuyện chưa bao giờ tồn tại ở trong nhận thức và trong trí nhớ của nàng.
- Đi thôi.
Vân Triệt xoay người, mang theo Vân Thường quay về đường cũ.
Trong ngày đầu tiên đến Trung Khư giới, huyền mạch cảm ứng đã để cho hắn nhận ra được sự tồn tại của mầm mống Tà thần, cũng theo đó đoán được gió lốc mãi mãi không thôi ở nơi này rất có thể vì mầm mống của Tà thần mà sinh ra.
Nhưng mà hắn cũng không tìm nó trước. Bởi vì nếu như vậy khiến gió lốc của nơi này dừng lại, dị biến ở Trung Khư giới sẽ cực kỳ dễ dàng khiến cho người khác chú ý tới.
Trước kia có thể tìm được một viên mầm mống của Tà thần sẽ khiến hắn hưng phấn kích động hồi lâu. Nhưng lần này hắn thế mà lại lạnh lùng lạ thường. Đây có lẽ là vì trong lòng chỉ có hận.
Khi trở lại bên người Thiên Diệp Ảnh Nhi, gió lốc nơi này cũng đã hòa hoãn rất nhiều.
Thiên Diệp Ảnh Nhi giống như muốn hỏi điều gì, đột nhiên, nàng cảm thấy khí tức trên người Vân Triệt biến hóa, vờn quanh toàn thân kia lại rõ ràng là phong nguyên tố tinh thuần đến mức tận cùng.
Mắt đẹp hơi nheo lại, nàng lại một lần dùng ánh mắt nhìn quái vật nhìn về phía Vân Triệt:
- Bây giờ có phải ngươi sẽ khống chế được phong huyền lực hoàn mỹ rồi đó chứ?
Bàn tay Vân Triệt vung lên... Nháy mắt, khu vực trăm dặm chung quanh, gió lốc hoàn toàn đình chỉ, trong lúc nhất thời thế giới yên tĩnh đến đáng sợ.
“...” Thiên Diệp Ảnh Nhi hít một hơi rất nhẹ, nói:
- Không hổ là Nguyên Tố sáng thế thần. Ba phương thần vực nhất định còn không hoàn toàn hiểu biết, bọn họ rốt cuộc đã chọc giận một quái vật đáng sợ bao nhiêu. Càng buồn cười hơn, quái vật đáng sợ như vậy trước kia lại đã từng là đại thiện nhân cứu thế thầm định quy ẩn hạ giới, ha ha ha ha.
Nàng chợt cười to lên, từng chữ, từng tiếng cười đều mang theo châm chọc và bi ai thật sâu.
- Chúng ta cần phải đi.
Vân Triệt nói.
Thiên Diệp Ảnh Nhi liếc nhìn Vân Thường:
- Đi đâu? Đưa tiểu nha đầu này về nhà sao?
- Đúng!
Vân Thường kinh hỉ ngẩng đầu:
- A! Thật sao?
- Còn thiếu nửa bước ta sẽ đột phá tới Thần Quân cảnh.
Vân Triệt nói, thời gian nửa năm từ Thần Vương cấp năm cất bước đến Thần Vương đỉnh phong, tiến cảnh khủng bố đủ để dọa sợ thần đế nhảy tường này khi nói ra từ trong miệng hắn lại không hề có chút tình cảm nào:
- Cấp bậc tài nguyên của nơi này đã không đủ... Thiên Hoang giới dường như là lựa chọn không tệ.
- Nói như vậy, ngươi định tránh Nam Hoàng Thiền Y?
Thiên Diệp Ảnh Nhi nheo mắt vàng lại, cánh môi đột nhiên nhếch lên thành một đường cong nguy hiểm:
- Ta ngược lại cảm thấy nên gặp nàng ta một lần. Nàng ta đã từng đáp ứng nửa năm sau sẽ đến nơi này, ta nghĩ nàng ta sẽ không thất tin.s
- Ngươi kiêng kỵ nhất không phải gặp phải phiền phức vô vị sao.
Vân Triệt lạnh lùng nói, chân mày của hắn đột nhiên chợt động, nâng mắt nói:
- Ngươi biết thân phận của nàng ta?
Thiên Diệp Ảnh Nhi khẽ điểm ngón tay, một kết giới cách âm đã không tiếng động hình thành, ngăn cách Vân Thường ở bên ngoài. Nàng chậm rãi nói:
- Có lẽ vậy. Mức độ ngăn cách tin tức của bắc thần vực và các thần vực khác còn nghiêm trọng hơn so với ngươi nghĩ. Ta đoán, trong vài năm ngươi ở đông thần vực chắc cho tới bây giờ đều chưa từng nghe nói tới tin đồn cụ thể gì về bắc thần vực, sợ rằng kể cả cái tên ma nhân cường đại của bắc thần vực cũng đều chưa từng nghe thấy một người.
“...” Sự thật chính là như thế.
- Năng lực tình báo của Phạm Đế thần giới cơ bản gần với lực lượng “Cao nguyệt” của Nguyệt Thần giới ở đông thần vực, nhưng biết cực kỳ ít tình huống ở bắc thần vực, dốc hết sức lấy được tin tức cũng cơ bản đều tập trung ở ba đại Vương giới của bắc thần vực, về phần lứa trẻ tuổi xuất hiện thiên tài gì sẽ không có ai chú ý đến, cũng không cần chú ý.
- Nhưng mà Nam Hoàng Thiền Y lại biết đến sự tồn tại của ngươi. Chuyện này rất kỳ quái. Mặt khác, thái độ của nàng ta đối với ngươi, còn có mấy câu nói ngày đó nàng ta nói đều cho ta có một cảm giác... Nàng ta chẳng nhưng biết ngươi từng dẫn tới chín tầng lôi kiếp, có tiên đoán chân thần trong người, giống như còn biết chuyện ngươi thân mang huyền mạch Tà thần, thậm chí... kể cả chuyện ma đế về thế, nàng đều biết.
- Bằng không ta thật sự khó lý giải nổi vì sao nàng ta nói ra được bốn chữ “Rạng đông hắc ám”.
“...” Chân mày Vân Triệt nheo lại.
- Có thể hiểu được ngươi đến trình độ này, còn có thể dễ dàng nhìn thấu được ngươi, nếu ai đó nhất định có thể làm được, vậy cũng chỉ là vị diện Vương giới! Nhưng nàng ta lại là nữ nhi của một thần quốc tinh giới trung vị.
Chân mày Thiên Diệp Ảnh Nhi không tự chủ nhíu chặt:
- Tồn tại của Vương giới ẩn vào tinh giới trung vị, còn có thân phận hoàn mỹ như thế, hơn nữa nàng ta là nữ nhân, cùng với cảm giác mông lung này... Những chuyện này khiến cho ta nghĩ tới một cái tên.
Vân Triệt:
- Ai?
- Ma nữ!
- Ma nữ... là người như thế nào?
Vân Triệt hỏi.
- Nói đến ma nữ, không thể không nhắc tới một người, người này được gọi là nữ nhân đáng sợ nhất trên đời, kể cả Thiên Diệp Phạm Thiên lão cẩu đó, năm đó hắn đã chính miệng nói với ta, nếu như trên thế giới này tồn tại thứ để cho hắn sợ nhất, vậy đó nhất định là nữ nhân này.
- Trì Vũ Thập!
Thiên Diệp Ảnh Nhi chậm rãi nói ra cái tên này... Một cái tên hoàn toàn xa lạ đối với Vân Triệt.
- Là một trong những ma đế của ba Vương giới bắc vực sao?
Vân Triệt nói. Có thể khiến cho Thiên Diệp Phạm Thiên nhân vật hạng kia kiêng kỵ, cũng chỉ có tồn tại cấp bậc thần đế.
- Nàng là Đại Giới Vương của Kiếp Hồn giới, một trong ba thần đế bắc vực, nhưng hiếm có ai lấy thần đế để gọi nàng, nàng có một danh hiệu ở trên cả thần đế - bắc vực hậu, cũng được gọi là “Ma hậu”.
- Đế của bắc vực là ai?
Vân Triệt tiếp lời hỏi.
Trong mắt Thiên Diệp Ảnh Nhi thoáng qua chút âm u:
- Không có đế của bắc vực. Cũng không có ai dám trở thành đế của bắc vực.
- Thực lực của nàng ta ở trên các thần đế khác xa?
Vân Triệt nhíu mày.
Thiên Diệp Ảnh Nhi nói:
- Không, nam nhân gần với nàng, dính dáng với nàng... tất cả đều đã chết.
Vân Triệt: “...”
Thiên Diệp Ảnh Nhi khinh thường hừ lạnh:
- Nghe đồn nàng có một khuôn mặt đủ để mị hoặc thiên hạ, một cái nhăn mày một nụ cười đều có thể tàn cắn tâm hồn người... Càng có thể cắn xương máu người! Nghe nói cả đời nàng từng gả cho bốn người, từ Giới Vương hạ vị đến Giới Vương trung vị rồi đến Giới Vương thượng vị... Dẫm nam nhân lên như diều gặp gió, mà ba nam nhân thân là Giới Vương tất cả đều đã chết, nghe nói là bị nàng hút khô tinh huyết mà chết.
- Mà nam nhân cuối cùng nàng gả cho, là Tịnh Thiên thần đế của Tịnh Thiên thần giới.
Tịnh Thiên thần giới? Chân mày Vân Triệt vừa động... Thiên Diệp Ảnh Nhi đã đề cập đến ba Vương giới của bắc vực: Phần Nguyệt, Diêm Ma, Kiếp Hồn, cũng không có cái tên “Tịnh Thiên” này.
Khóe môi Thiên Diệp Ảnh Nhi lộ ra nụ cười lạnh trào phúng:
- A, nam nhân chính là sinh vật ti tiện thật đáng buồn như vậy, một nữ nhân dẫm trên thi thể của nam nhân mà thượng vị, lại không biết bị bao nhiêu nam nhân chơi nát, vẫn có thể mê hoặc vô số nam nhân thần hồn điên đảo, kể cả đường đường là thần đế cũng không tiếc mạo hiểm cả giới phản đối và thiên hạ trào phúng cưới nàng làm hậu... chết thật nực cười thê thảm.
- ... Ngươi nói, Tịnh Thiên thần đế cũng đã chết!?
Trên mặt Vân Triệt cuối cùng lóe lên chút kinh ngạc.
Ý cười của Thiên Diệp Ảnh Nhi càng thêm trào phúng:
- Đúng, đã chết. Giống với những nam nhân trước đó nàng gả cho, không có ngoại thương, không có nội thương, không có kịch độc, không có dấu vết đánh đấu, trên mặt còn mang nụ cười... nhưng chính là đã chết.
- Chẳng những đã chết, còn không biết Trì Vũ Thập dùng thủ đoạn yêu ma gì, trăm năm ngắn ngủn, trên dưới Tịnh Thiên thần giới hoàn toàn thần phục nàng, kể cả tên tinh giới cũng đổi thành Kiếp Hồn giới. A... có lẽ tất cả nam nhân trên dưới toàn giới đều từng ngủ một lần rồi!
Vân Triệt chưa từng nghe thấy cái tên “Bắc vực Ma hậu”, mà miêu tả của Thiên Diệp Ảnh Nhi không thể nghi ngờ là một hình tượng làm cho người ta dựng cả tóc gáy.
Vân Triệt nói:
- Ngươi nói, Nam Hoàng Thiền Y rất có thể là người của Trì Vũ Thập này?
Thiên Diệp Ảnh Nhi tiếp tục nói:
- Dưới trướng ma hậu có “Chín ma nữ”, mà chín ma nữ được gọi là “Cái bóng” của Ma hậu. Theo tin tức ta biết được, có dự đoán chín ma nữ này là linh hồn phân thân của nàng, cũng có lời nói là dị nữ mà nàng lựa chọn. Nhìn Nam Hoàng Thiền Y, hiển nhiên là vế sau.
- Chín ma nữ tồn tại trong bóng tối ở bắc thần vực, giám thị bắc thần vực, càng giám thị dị đoan, đề phòng ba thần vực khác ngầm xâm nhập. Không ai biết được thân phận chân chính của các nàng... cũng hoặc là thân phận của các nàng luôn luôn thay đổi. Nhưng có thể xác định chính là có thể làm ma nữ, các nàng đều sẽ trải qua thần lực truyền thừa của Kiếp Hồn giới, thực lực đều cực kỳ cường đại, nhất là linh giác và lực lượng nhìn thấu sâu sắc tới cực điểm...
- Lấy hiểu biết có hạn của ta đối với bắc thần vực, ma nữ của Ma hậu... đây là thân phận có khả năng nhất của Nam Hoàng Thiền Y mà ta có thể nghĩ đến!
Vân Triệt trầm mặc, nhíu mày hờ hững sắp xếp lại tin tức Thiên Diệp Ảnh Nhi mới nói.
Nếu suy đoán của Thiên Diệp Ảnh Nhi là thật sự, hắn tiến vào bắc thần vực thời gian không đến một năm lại đã bị tồn tại cấp bậc Vương giới biết được... thật sự không phải là một loại ngưng thở.
- Xem ra ngươi quả nhiên là tên sát tinh, đi tới chỗ nào đều nhất định không sống yên.
- Ngươi muốn gặp Nam Hoàng Thiền Y, là chuẩn bị làm cái gì?
Vân Triệt nói.
Ánh mắt Thiên Diệp Ảnh Nhi phát lạnh:
- Phản chế! Ta không phải là người quen bị động!
- Phản chế như thế nào?
Thiên Diệp Ảnh Nhi đột nhiên nở nụ cười, ngón tay thon dài chậm rãi vê lên một cái chuông màu vàng nhỏ nhắn xinh xắn:
- Muốn bắt được cán chuôi của nữ nhân, còn không dễ dàng? Đây là “Tiểu Phạm Hồn linh”, có thể xâm nhập vào hồn hải, khiến tạm thời mất đi ý thức. Chỉ cần không cố tình quấy nhiễu, thời gian rất lâu đều sẽ không tỉnh lại.
- Phạm hồn lực của ngươi đã mất hết, dùng nó như thế nào?
Vân Triệt nói.
Ngón tay Thiên Diệp Ảnh Nhi khép lại:
- Ta là người làm xong đủ ngàn vạn chuẩn bị bất cứ lúc nào. Bên trong nó súc tích giữ lấy phạm hồn hồn lực của ta trước khi bị phế trừ lực lượng. Ta bị Thiên Diệp Phạm Thiên lão cẩu kia phế bỏ huyền lực tới Thần Quân nhưng vẫn có thể chạy trốn tới nơi này đó là dựa vào nó.
- Lực lượng còn tồn tại ở bên trong... đại khái có thể tái sử dụng một lần, nhưng mà lấy hồn lực còn thừa không có mấy với trạng thái hiện giờ của ta cũng không cam đoan có thể thành công, còn cần hỗ trợ của ngươi.
- Long hồn?
- Đúng.
- Ngươi định làm gì?
Cánh môi Thiên Diệp Ảnh Nhi khẽ nhúc nhích, một luồng âm thanh nhỏ truyền vào trong tai Vân Triệt.
- A, thật sự đê tiện.
Vân Triệt cười lạnh một tiếng.
Thiên Diệp Ảnh Nhi cũng cười lạnh một tiếng:
- Không phải ngươi đã từng làm chuyện càng đê tiện hơn nó vạn lần với ta rồi sao. Cho nên, ngươi muốn làm hay o?
- Đương nhiên muốn.
Vân Triệt không hề do dự trả lời.