Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1591 - Chương 1593: Biển Máu Rồng

. ._796__2" class="block_" lang="en">Trang 796# 2

 

 

 


Chương 1593: Biển máu rồng

Chương 1593: Biển máu rồng



Chương 1593: Biển máu rồng
Rồng ngâm rít không, trời cao chấn động, lũ rồng Hoang Thiên vốn che khuất mặt trời, long uy mênh mông, long uy của chúng nó... bao gồm cả Hoang Thiên long chủ ở trong đó trong nháy mắt bị chấn tan vỡ đến không thấy tung tích, kể cả hắc mang trong mắt rồng đều hoàn toàn bị đánh xơ xác, chỉ dư lại một mảnh sợ hãi trống rỗng.
- Grào grào grào ----
Tiếng rồng gào khóc trên không trung mãnh liệt, lại không phải là tiếng rồng ngâm chấn thế mà là tiếng gào bi thương sợ run, sau đó từng long ảnh khổng lồ giống như sủi cảo từ trên cao rớt xuống, ầm ầm rung động mặt đất.
Rầm rầm rầm rầm rầm --
Trong lúc nhất thời, Thiên Cương Vân tộc nổ vang chấn động, toàn là tiếng rồng Hoang Thiên rơi xuống đất. Mà không chỉ có trên không Thiên Cương Vân tộc, bên trong lôi vực thủ hộ, đám lôi long tách lôi vực ra này cũng toàn bộ rơi thẳng tắp xuống.
Một màn này mang đến rung động cả kinh mọi người như rơi vào ảo cảnh.
Thân rồng bị rơi xuống tội vực nện vỡ nát. Mà sau khi bọn chúng rơi xuống đất lại không có phẫn nộ, không có giãy giụa, mà thân rồng đang cuộn tròn, thân là tôn sư vạn tộc lại hiện ra chân thân của chúng nó, nhưng rõ ràng đang run run.
Hơn nữa cho dù thân rồng cố sức cuộn mình lại, còn có sợ run không cách nào dừng lại đều lộ ra hèn mọn làm cho người ta thương hại.
Giống như rõ ràng bị dọa vỡ gan rồng.
- A... a!
Nhìn hình ảnh giật mình hãi thế ở trước mắt, nhìn Hoang Thiên long chủ như một đống bùn nhão ngã lộn nhào trên đất, còn rõ ràng đang run run kia, mắt Cửu Diệu thiên tôn lồi ra như muốn nứt, thậm chí trước mắt còn hơi biến thành màu đen.
Mà Vân Triệt đã phi thân xuống, U nhi hiện hình, Kiếp Thiên Ma Đế kiếm cuốn động lên dòng xoáy hắc ám, nện thẳng vào Hoang Thiên long chủ.
Long thần lĩnh vực kinh sợ vạn linh, mà thân là thần tối cao của long tộc, kinh sợ đối với long tộc còn hơn xa gì khác. Mạnh như Hoang Thiên long chủ cũng gần như trong một chớp mắt bị kinh sợ vỡ mật, vỡ nát hồn!
Dưới lòng tan vỡ, lực lượng của Hoang Thiên long chủ cũng tự nhiên vỡ hết, đối mặt với Vân Triệt nhanh chóng tới gần, bản năng và ý thức còn sót lại của Thần Quân khiến nó giơ long trảo lên... Nhưng mà dưới sợ hãi hoàn toàn đánh tan tín niệm, siêu việt ý chí, long trảo nó giơ lên đừng nói lôi quang hắc ám, kể cả một chút huyền lực đều không thể mang lên.
Rầm!
Long trảo vĩ đại chừng ngàn trượng bị Kiếp Thiên Ma Đế kiếm một kiếm mà gãy... mà lần này không phải là lực lượng hình chiếu, chính là thân thể chân thật của nó! Trong nháy mắt khi long trảo cắt ngang, máu rồng tanh hôi như mưa to điên cuồng rơi xuống.
Hoang Thiên long chủ dù sao cũng là Thần Quân ma long, cho dù không hề có lực lượng hộ thân, thân rồng này cũng cứng như sắt thép. Nhưng dưới Kiếp Thiên Ma Đế kiếm, quả thật yếu ớt giống như đậu hũ.
- Grào a a a a a!
Hoang Thiên long chủ thống khổ kêu thảm thiết... Mà tuy kêu thảm thiết, nhưng vẫn mang theo sợ hãi thật sâu. Nó không phản kích, kể cả chút ý thức giãy giụa phản kích đều không có, trong tròng mắt rồng co rúm lại chiếu ra bóng dáng của Vân Triệt, tồn tại tới cùng chỉ có sợ hãi với cầu xin.
Cho dù năm đó khi nó chỉ là một con rồng nhỏ đều chưa bao giờ lộ ra thái độ hèn mọn như thế.
Đáng tiếc, trong đôi mắt lạnh lùng của Vân Triệt không hề có một chút thương hại, bóng dáng của hắn chợt lóe, đã rơi xuống trên đầu rồng, Kiếp Thiên Ma Đế kiếm ngưng tụ hắc quang, đột nhiên đâm xuống.
Rầm... rầm!!
Thân kiếm bị xương đầu lâu rồng cứng rắn vô cùng cản trở ngắn ngủi, nhưng sau khoảnh khắc đã nát xương mà vào, lực lượng hắc ám u lãnh cuồng bạo điên cuồng vọt xuống, từ thiên linh tàn nhẫn rót vào đầu rồng, lại trong nháy mắt ngắn ngủi lan tràn tới trọn vẹn thân rồng vạn trượng.
- Grào grào a a a a a...
Hoang Thiên long chủ kêu gào thảm thiết hoàn toàn vặn vẹo, không hề còn một chút kieu ngạo với uy nghiêm của rồng, thống khổ giống như tội long bị khóa ở dưới đáy luyện ngục, gặp phải tra tấn vô tận.
Thân rồng vĩ đại của nó lấy tốc độ cực nhanh nhiễm lên màu đen, cũng càng ngày càng sâu, tiếng kêu thảm thiết cũng càng ngày càng đến vô lực tuyệt vọng, cho đến toàn bộ thân rồng đều biến thành màu tối đen.
Rầm!
Vân Triệt bay vút không trung, kéo Kiếp Thiên Ma Đế kiếm từ trong xương đầu ra, trong nháy mắt kia, vết sáng hắc ám từ xương đầu lan tràn cực nhanh, lan trọn toàn thân, thân rồng vạn trượng vỡ vụn ở dưới vết sáng hắc ám khắp cả người, hóa thành mảnh nhỏ hắc ám đầy đất với bụi bặm hắc ám đầy trời.
“...” Thân thể Cửu Diệu thiên tôn lui lại phía sau, thân là Cửu Diệu tổng cung chủ đã quen khinh thường chúng sinh, vào giờ phút này khuôn mặt của hắn lại đang miêu tả như thế nào là “Mặt không còn chút máu”.
Luận tu vi, hắn và Hoang Thiên long chủ tám lạng nửa cân. Nhưng nếu giao thủ, ban đầu còn có thể chống lại lẫn nhau, nhưng thời gian dài hắn nhất định bị thua... Danh hiệu tôn sư vạn linh của long tộc cũng không phải giả dối, long thể long hồn cường đại này mạnh hơn tất cả sinh linh khác.
Nhưng Hoang Thiên long chủ như vậy lại ở dưới kiếm của Vân Triệt bị dập nát thành cặn bã trong nháy mắt.
Gần như còn nhanh hơn cả Tàng Kiếm tôn giả!
Đây không thể nghi ngờ đang nói cho hắn biết, Vân Triệt muốn giết hắn còn càng thêm dễ như trở bàn tay!
Mà thật ra... nếu như Hoang Thiên long chủ không phải là rồng, ngược lại sẽ không chết nhanh như vậy.
Hoang Thiên long chủ chết, thân là long chủ của Hoang Thiên long tộc lại bị chết không hề có một chút khí thế và tôn nghiêm, giống như một con rắn bị giẫm một cước tùy ý mà chết.
Không hề quay đầu liếc nhìn tàn thi của Hoang Thiên long chủ, trên người Vân Triệt gió bão thổi quét, giống như lôi đình thuấn thân, nháy mắt đi tới con Hoang Thiên ma long thứ hai ở trên không, một kiếm đánh xuống.
Rầm!!
Máu rồng như gió bão trên trời, lại đổ xuống một mảnh mưa máu nhìn thấy ghê người, thân rồng của con Hoang Thiên ma long thứ hai như củi mục bị nện thành hai khúc từ giữa thân...
Khoảnh khắc thân rồng vỡ ra, bóng dáng của Vân Triệt đã dừng ở trước con Hoang Thiên ma long thứ ba, dưới một kiếm, lại gãy thân rồng, máu rồng phá nát dun ghợp với mưa máu của con Hoang Thiên ma long thứ hai hóa thành một mảnh máu rồng mưa to khủng bố.
Rầm!
Rầm!
Rầm!
Rầm!
...
Con thứ tư, con thứ năm, con thứ sáu... con thứ mười...
Huyễn quang lôi cực, tinh thần toái ảnh, đoạn nguyệt phất ảnh liên hoàn giao thoa, hơn nữa thêm vào lực lượng gió bão, tốc độ nhanh đế kể cả Thần Quân đều khó mà bắt giữ, từng nháy mắt đều thuấn thân khoảng cách dài vài lần, kèm theo tiếng nổ đùng và máu rồng đầy trời đáng sợ.
Nửa năm trước Vân Triệt mới chỉ có thể miễn cưỡng vung Kiếp Thiên kiếm mới sinh, hiện giờ đã có thể hoàn toàn khống chế.
Thân thể ma long gãy, nứt vụn, tiếng máu nổ nuốt sống tất cả giữa trời đất, trừ đó ra không còn một âm thanh nào khác... kể cả toàn bộ trái tim đều gắt gao níu chặt, không cách nào nhảy lên.
Hoang long... đó là long tộc có được lực lượng ma lôi! Chân long có được thân thể mạnh nhất, linh hồn mạnh nhất và lực lượng hùng hậu nhất!
Mới vừa rồi chân long ngạo không, chỉ cần long uy tự nhiên phóng thích đã khiến một đám tộc nhân Vân thị kinh sợ đến sắp quỳ trên đất.
Mà đồ long, ở bất cứ vị diện gì đều là khiêu chiến cao nhất mang theo ý chí quyết tuyệt.
Nhưng mà hình ảnh trước mắt... một đàm Hoang Thiên ma long mang theo uy áp diệt tộc ở trong từng nháy mắt toàn bộ chật vật rơi xuống đất, lại ở dưới cự kiếm tối đen kia từng con một nháy mắt vỡ vụn, trừ bỏ Hoang Thiên long chủ ra, đều một kiếm gãy thân, yếu ớt còn giống như một đống tượng làm bằng cát bị xói mòn.
Mà bọn chúng chỉ có thân rồng cuộn tròn, run run, đừng nói tới đánh, vốn kể cả một chút giãy giụa đều không có!
Ba giây ngắn ngủi... ba giây làm cho người ta hít thở không thông đến hoảng hốt, trọn vẹn hơn bốn mươi con Hoang Thiên ma long bị một kiếm phá gãy, máu rồng liên tục nổ tung quả thật rót thành một mảnh luyện ngục máu tanh hãi thế.
Long thần lĩnh vực kinh sợ sắp biến mất, theo trạng thái linh hồn và lực lượng đồng thời vỡ vụn khôi phục lại, Vân Triệt lại định một kiếm gãy thân đã không có khả năng.
Thân thể của hắn đột nhiên dừng lại, mắt quét tứ phương, Kiếp Thiên Ma Đế kiếm giơ lên, khóe miệng nhếch lên một đường cong vô cùng âm trầm tàn nhẫn...
- Grào hu!!
Bóng sói hiện lên, Thiên Lang rít không, Kiếp Thiên Ma Đế kiếm đột nhiên đánh xuống, một Thiên Lang trảm trụ cột nhất, lại đánh ra bảy bóng sói, bóng sói rít không, vỡ ra bảy vết rách màu xanh biếc thật dài trong trời đất, dưới vết rách, đâm xuyên qua mặt đất, không gian cùng với Hoang Thiên ma long trong sợ run, toàn bộ gãy ra từ giữa.
Long thần kinh sợ biến mất, Hoang Thiên ma long còn sót lại run rẩy nơm nớp bay lên, chúng nó nhìn hình ảnh trong tầm mắt... khắp nơi là thân rồng vỡ vụn, đầm máu khổng lồ, còn có long chủ hóa thành mảnh vỡ hắc ám, cho dù không có long thần lĩnh vực, long hồn của chúng nó vẫn sợ hãi đến co rút, trên dưới toàn thân từ đầu rồng đến đuôi rồng, thậm chí mỗi một mảnh vảy rồng đều kinh hãi run run.
Thân là long tộc chí tôn, chỉ cần uy thế đã khiến vạn linh sợ hãi, giờ phút này hoàn toàn giống như ấu trùng hèn mọn bị giẫm lên, chúng nó chưa bao giờ sợ hãi như thế, nhỏ bé như thế, khuất nhục như thế.
Mà bị nát mật nào chỉ dừng lại ở Hoang Thiên long tộc.
Toàn bộ người của Cửu Diệu thiên cung đều choáng váng, từ đệ tử đến cung chủ không khỏi mặt không còn chút máu, có người thậm chí ngay cả binh khí huyền khí rơi xuống đất cũng không biết.
Thân hình Cửu Diệu thiên tôn từng bước lui lại phía sau, hắn giống như đã quên trốn đi, chỉ còn dư lại bản năng lui về phía sau... Một cường giả sẽ làm cho người ta kính sợ, nhưng Vân Triệt trong tầm mắt, thực lực của hắn vượt xa tưởng tượng, mà đáng sợ hơn là sự hung ác tàn bạo của hắn.
Giết rồng như giết chó!
- Ngươi... ngươi... ngươi rốt cuộc là... ai!
Một câu nói ngắn ngủi, Cửu Diệu thiên tôn gần như dùng hết khí lực toàn thân mới miễn cưỡng nói xong, hắn rõ ràng nghe thấy được tiếng hàm răng của mình đang không ngừng run lên va chạm.
Phía dưới, một đám tộc nhân Vân tộc ngửa mặt lên trời trố mắt nhìn Vân Triệt, như ngưỡng vọng ma thần, không một ai có thể nói được ra lời.
Hắn là Vân Triệt... Vân Triệt theo Vân Thường trở về, ở lại trong tộc bọn họ gần một tháng!?
Vân Triệt không trả lời, hắn xoay người lại, Kiếp Thiên Ma Đế kiếm chậm rãi chỉ thẳng vào Cửu Diệu thiên tôn.
Tròng mắt của Cửu Diệu thiên tôn giống như bị ma nhận đâm vào, chợt co rút lại, sau đó, người đứng đầu một tông nay chính là kêu lên một tiếng quái gở, xoay người bỏ chạy... Một khắc này, cho dù là ai đều không thể nhìn thấy một chút tư thế bá chủ ở trên người hắn, mà chỉ là một con chó bị vỡ mật.
Vù!!
Gió rít như sấm, sau khi có được lực lượng gió lốc, tốc độ cực hạn của Vân Triệt lại một lần nữa tăng lên, trước mắt Cửu Diệu thiên tôn đang trong chật vật chạy đi chợt lóe lên, bóng dáng của Vân Triệt lại hiện ra ở ngay trước mặt hắn, thanh cự kiếm tối đen giết rồng như giết chó kia ngay mặt đánh tới, thế giới trước mắt nhất thời trở nên hắc ám.
Cửu Diệu thiên tôn lảo đảo trong không trung, lại kêu lên một tiếng, hai tay vung bừa trong không trung, miễn cưỡng khởi động lên một Cửu Diệu kiếm trận...
Rầm!
Một tiếng nổ vang, Cửu Diệu kiếm trận bị phá diệt trong một chớp mắt, Cửu Diệu thiên tôn hét thảm một tiếng, xương ngực đứt đoạn, như một con quay xoay tròn bay ra ngoài.
Tốt xấu gì cũng là tổng cung chủ của Cửu Diệu thiên cung, hắn không hồn tan vỡ lực tan vỡ giống như Hoang Thiên long chủ, nếu như toàn lực chiến, dù thế nào cũng sẽ không thể bị thua trong một chiêu như vậy.
Nhưng mà hắn đã hoàn toàn bị Vân Triệt dọa sợ đến hồn bay lên trời, nào còn có lực chống đỡ.
Rầm!!
Cửu Diệu thiên tôn hung hăng rơi xuống đất, vẫn luôn chui vào dưới đất sâu ngàn trượng. Thế kiếm của Vân Triệt khẽ biến, vừa định hạ xuống, một giọng nói bình thản đột nhiên từ xa truyền đến:
- Vị đạo hữu này, kính xin hạ thủ lưu tình.
Cùng lúc đó, bóng dáng của một vị lão giả chậm rãi hiện lên ở phía nam, hắn một thân áo xanh, tướng mạo hiền hòa, cầm một cây phất trần xám trắng hơi cũ kỹ ở trong tay, đang cười hề hề nhìn Vân Triệt.
Ánh mắt Vân Triệt khẽ liếc xéo.
Mà khi nghe thấy giọng nói này, Vân Đình, Vân Tường còn có các trưởng lão Vân thị đều sửng sốt, mặt lộ vẻ kính sợ sâu đậm.
Vân Triệt liếc nhìn lão giả đột nhiên xuất hiện:
- Thế nào? Ngươi cũng muốn chết?
Mấy chữ trầm thấp ngắn ngủi của Vân Triệt khiến người của Vân thị kinh sợ đến gan mật đều suýt chút nữa vỡ vụn, đại trưởng lão Vân Kiến phi thân lên, gấp giọng nói:
- Vân Triệt, không được vô lễ, hắn là...
Ánh mắt Vân Triệt lạnh lùng, một kiếm đánh xuống, một đường kiếm hình cung tối đen hung hăng nện Vân Kiến mới bay lên không xuống, lúc rơi xuống đất đã hai tay đứt đoạn, máu nhiễm toàn thân.
- A... a a...
Vân Kiến xụi lơ trong đá vụn, toàn thân run rẩy, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ thống khổ, bên tai truyền đến giọng nói lạnh lẽo như băng của Vân Triệt:
- Ngươi tính là thứ gì? Cũng xứng giáo huấn ta!?




 

 

 

Bình Luận (0)
Comment