Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1597 - Chương 1599: Hắc Viêm

. ._799__2" class="block_" lang="en">Trang 799# 2

 

 

 


Chương 1599: Hắc viêm

Chương 1599: Hắc viêm



Chương 1599: Hắc viêm
Kết giới che cung mới vừa hình thành, đảo mắt đã hóa thành một mạng nhện hắc ám khổng lồ, lại trong nháy mắt tiếp theo... ầm ầm nứt vụn.
Cửu Diệu thiên chấn động kịch liệt, dưới lực lượng hắc ám hỏng mất, lực lượng vốn che cung nhất thời hóa thành lực lượng hủy diệt bạo tẩu, vô tình nuốt hết tàn cắn lượng lớn đệ tử Cửu Diệu thiên cung ở phía dưới, tử thương vô số, kêu gào thảm thiết liên miên không dứt.
Hỏng mất trong nháy mắt không chỉ là kết giới che cung, còn có ý chí và tín niệm của tất cả mọi người Cửu Diệu thiên cung.
Khoảnh khắc kết giới bị một ngón tay của Vân Triệt làm vỡ tung, ánh mắt của Tàng Vũ tôn giả suýt chút nữa trợn ra đến phá nát, sau đó lại hóa thành một mảnh xám trắng hoảng hốt... hắn hy vọng cỡ nào tất cả chỉ là ác mộng.
Đợi khi ánh mắt của hắn cuối cùng khôi phục một chút tiêu cự, trong tầm mắt đầu tiên chiếu ra là bóng dáng của Vân Triệt.
Vân Triệt đang đứng trước người hắn cách không đến ba bước, ánh mắt không chút tình cảm nào nhìn xuống hắn, chung quanh cũng đều là Cửu Diệu cung chủ sắc mặt xám trắng, tròng mắt co rúm lại, khắp cả người là vết thương giống như hắn... Chỉ có điều giờ phút này không nhìn ra được một chút phong tư cung chủ từ trên người bọn họ, rất giống một đám chó què bị xé nát tín niệm và linh hồn, không có một chút ý chí giãy giụa.
Vân Triệt lạnh lùng nói:
- Ngươi thật may mắn, hiện giờ ta vô cùng không định lãng phí thời gian giết một đám cá tạp vô dụng. Ngươi còn có... một cơ hội cuối cùng.
Miệng Tàng Vũ tôn giả khép mở đủ ba lần mới cuối cùng phát ra âm thanh mơ hồ:
- Ta... ta... mang... các ngươi... đi.
Nói xong câu đó, dũng mãnh vào trong lòng nhiều nhất lại không phải là khuất nhục mà là giải thoát.
Mang theo Vân Triệt và Thiên Diệp Ảnh Nhi, xuyên qua từng tầng kết giới, bước chân của Tàng Vũ cung chủ đã run rẩy đi tới trước cấm địa lớn nhất toàn cung, mở kết giới kho bảo vật ra... cũng hoàn toàn bại lộ ra tích lũy và cơ mật lớn nhất toàn tông ở trước mặt hai người ngoài.
Vân Triệt nhìn lướt qua:
- Rất tốt, ngươi có thể lăn.
Toàn thân Tàng Vũ cung chủ chấn động, cắn răng nói:
- Trong kho bảo vật cơ quan trùng điệp, nếu như không có ta...
- Cút!
Toàn thân Tàng Vũ cung chủ run rẩy, lại không dám nhiều thêm một chữ, co rúm lại rời đi.
Thân là một trong những cung chủ của Cửu Diệu thiên cung, một Thần Quân cấp chín nhìn xuống vạn linh, đời này hắn chưa bao giờ nghĩ tới bản thân sẽ có một ngày lại hèn mọn, sợ hãi đến mức độ như vậy.
Còn chưa tiến vào kho bảo vật, khí tức bật ra từ bên trong đã khiến mắt vàng của Thiên Diệp Ảnh Nhi chiếu sáng rực lên vài phần:
- Xem ra thu hoạch lần này chắc không tệ. Lấy năng lực hấp thu không hiểu ra làm sao của ngươi, cũng đủ để cho ngươi thành tựu Thần Quân trong thời gian ngắn.
Ánh mắt Thiên Diệp Ảnh Nhi liếc xéo sang:
- Nói đi nói lại. Kết giới che cung kia, từ khí tức đến xem đại khái phải lực lượng của Thần Chủ cấp năm mới có thể phá vỡ, ở trước mặt Hắc Ám huyền lực của ngươi lại không chịu nổi một kích như thế.
Phá vỡ tín niệm của Cửu Diệu thiên cung không phải là lực lượng của Vân Triệt mà là một chỉ phá vỡ kết giới che cung của hắn.
- Lực lượng “Hắc ám vĩnh kiếp” mới vừa tu luyện thành bước đầu lại đã bá đạo đến trình độ như vậy, nếu như tương lai đại thành... Còn chẳng phải tất cả tồn tại hắc ám đều phải thần phục dưới chân ngươi sao?
- Bao gồm cả ngươi.
Vân Triệt lạnh lùng nói, sau đó bước một bước vào kho bảo vật.
- Vậy cũng không nhất định!
Thiên Diệp Ảnh Nhi than nhẹ một tiếng, theo sát phía sau.
Một khắc đồng hồ đi qua... hai khắc đồng hồ đi qua... thời gian dài đằng đẵng đáng sợ.
Nửa canh giờ đi qua, Tàng Vũ cung chủ cuối cùng không còn cách nào nhẫn nại, hắn lên tất cả can đảm, đi thẳng đến kho bảo vật... Sau đó hắn đứng trong kho bảo vật, đối mặt với không gian trống rỗng ngây ngốc rất lâu.
Không biết bao lâu sau hắn mới cuối cùng phục hồi tinh thần lại. Hắn cầm lấy truyền âm ngọc, phát ra truyền âm có lẽ mơ hồ vô lực nhất đời này:
- Đừng truyền âm cho Thiên Hoang thần giáo... Về sau trên dưới toàn tông, bất cứ kẻ nào không được phép nói ra cái tên Vân Triệt này và bất cứ chuyện gì về hắn.
- Không, không phải sợ sau khi hắn biết được sẽ về đây trả thù. Ta cứ có cảm giác... sự đáng sợ của người này, Thiên Hoang thần giáo cũng rất có thể sẽ thua ở trên tay hắn.
----
Dưới Cửu Diệu thiên, trong dãy núi, một con huyền chu chỉ lớn chừng bàn tay yên tĩnh khảm giữa hai núi đá không hề thu hút, chung quanh bao phủ một tầng kết giới huyền băng như có như không, hoàn toàn che giấu khí tức đi.
Ngẫu nhiên có huyền thú đi qua cũng sẽ không chú ý đến sự tồn tại này.
Thế giới của thái cổ huyền chu, Vân Triệt tĩnh tọa trên mặt đất khô vàng, chung quanh trôi nổi lượng lớn ma tinh ma ngọc, từng luồng khí tưc tinh thuần không tạp chất từ trên thân chúng phóng thích ra, như từng dòng suối nhỏ không nhìn thấy, dũng mãnh vào trong thân thể Vân Triệt.
Khí tức của thái cổ huyền chu đẳng cấp thấp đục ngầu, cực kỳ không thích hợp cho tu luyện. Nhưng vì là thế giới độc lập, hoàn toàn không cần lo lắng khí tức bị người phát hiện... nhất là hoàn thành đột phá lớn.
Nghịch thế thiên thư, Hư Vô pháp tắc, vạn vật đều trống rỗng, vạn linh quy về huyền bí.
Vân Triệt đọc được không phải là nghịch thế thiên thư hoàn chỉnh. Hư Vô pháp tắc rốt cuộc là cái gì, hắn không cách nào dùng lẽ để nói rõ được nửa phần, chính là rõ ràng lại mơ hồ chạm vào bên cạnh.
Khoảng cách “Vạn linh quy về huyền bí” càng cực kỳ xa xôi, lại có thể vô cùng vi diệu mà kỳ dị trực tiếp chuyển hóa linh khí trong huyền tinh huyền ngọc thành huyền lực của bản thân.
Ở trong Hư Vô pháp tắc này không thể nghi ngờ là năng lực trụ cột nhất, thậm chí kể cả “Trụ cột” đều không được tính, nhưng ở trong mắt người đời, ở trong mắt Thiên Diệp Ảnh Nhi từng đứng ở đỉnh cao nhất huyền đạo đều không hơn không kém là lực lượng nghịch thế.
Hai mươi canh giờ, thời gian ngắn ngủi không đến hai ngày, bình cảnh mà vô số huyền giả cả đời cuối cùng đều không thể đột phá được, đặc biệt thuận lợi mở ra ở trên người Vân Triệt.
Trong nháy mắt đó, tất cả huyền tinh ở chung quanh Vân Triệt không tiếng động vỡ vụn, tất cả không khí của không gian trăm dặm đều bị hút không, huyền khí trên người Vân Triệt phóng thích, lại trong giây lát cấp tốc chảy về...
Đợi tất cả bình ổn lại, thế giới huyền mạch của hắn đã hóa thành một bầu trời sao càng thêm mênh mông.
Thế giới huyền lực bao hàm lấy lực lượng Thần Quân!
Vân Triệt mở to mắt, một đường hắc mang lóe lên mà qua. Hắn giơ tay lên, cảm nhận được khí tức bắt đầu khởi động trên ngón tay và thế giới một lần nữa lại trở nên khác biệt, trong lòng chỉ hoàn toàn tĩnh mịch, không hề gợn sóng.
Từ khi hắn bắt đầu bước vào bắc thần vực đến bây giờ mới đi qua không đến một năm, lại từ Thần Vương cảnh cấp một đột phá tới Thần Quân cảnh cấp một, vượt qua tròn một đại cảnh giới.
Thiên Diệp Ảnh Nhi chứng kiến trọn vẹn quá trình này.
Vân Triệt thật bình tĩnh, nàng cũng rất bình tĩnh... tuy rằng đây là đại sự đến kinh thiên động địa đối với bất cứ huyền giả nào, bất cứ vị diện nào.
Thiên Diệp Ảnh Nhi đi tới, nhìn Vân Triệt giờ phút này, giọng điệu rất không tốt lành nói:
- Xem ra ba phương thần vực cách tận thế lại gần thêm một bước. Ngươi cũng có thể yên tâm để cho ta khôi phục đến Thần Chủ cảnh đúng không!
Vân Triệt không trả lời, hai tay hắn nâng lên, ánh lửa lóng lánh, lòng bàn tay chia ra dấy lên kim ô viêm với phượng hoàng viêm, lúc hai tay đan xen, cấp tốc dung hợp thành thần viêm đỏ ửng uy lực vĩ đại.
Hiện giờ tốc độ hắn dung hợp thần viêm đỏ ửng còn nhanh hơn năm đó mấy lần. Kết hợp với lực lượng Thần Quân, năng lực đốt diệt này càng khủng bố thêm không biết bao nhiêu lần.
Hai tay nâng thần viêm đỏ ửng, ánh mắt của Vân Triệt đông lạnh, lòng bàn tay chậm rãi dấy lên quang mang hắc ám, nhưng không phải là Hắc Ám huyền lực bình thường mà là quan gmang hắc ám dung hợp hắc ám vĩnh kiếp!
Quang mang hắc ám với thần viêm đỏ ửng chạm vào nhau, nhất thời mai một lẫn nhau, nhưng vào khoảnh khắc nào đó, Thiên Diệp cảm giác được không gian, tầm mắt đột nhiên bóp méo đi.
Bài xích với mai một dừng lại, lực lượng hắc ám chậm rãi “Lưu” vào trong ngọn lửa, nhuộm hỏa diễm màu đỏ ửng dần dần thành một đám xám trắng vô cùng quỷ dị.
“!!?” Thiên Diệp Ảnh Nhi chợt kinh sợ.
Hỏa diễm bắt đầu kịch liệt lay động, không biết đang giãy giụa hay hưng phấn. Ánh lửa chiếu hai tay, khuôn mặt Vân Triệt thành màu tro, dừng lại trong ngắn ngủi, hỏa diễm màu xám lại bắt đầu chuyển dần thành màu đen...
Cũng trong khoảnh khắc này, ánh sáng của thế giới trong thái cổ huyền chu đột nhiên ảm đạm xuống.
Theo hỏa diễm dần dần gần như càng ngày càng là màu tối đen thuần túy, ánh sáng của thế giới cũng trở nên càng ngày càng âm u.
Hỏa diễm kèm theo sáng rọi, đây là nhận thức với thường thức cơ bản nhất không chỉ ở huyền đạo mà là ở bất cứ thế giới nào.
Nhưng mà, trong tròng mắt màu vàng kim đang kịch liệt co rúm lại của Thiên Diệp Ảnh Nhi lại thấy rõ được một loại hỏa diễm rõ ràng đang cắn nuốt ánh sáng!
Không, nó cắn nuốt không chỉ có ánh sáng... không gian chung quanh cũng cấp tốc kịch liệt co rút lại, trong bất tri bất giác đã ở chung quanh hỏa diễm màu đen tạo thành một vòng giống như lốc xoáy... Hố đen không gian!
Hắc viêm vẫn đang biến hóa, xám trắng cuối cùng sắp rút đi... lúc này, thân thể của Vân Triệt chợt lắc lư, hắc viêm trong tay nháy mắt tan biến, hắn phun một đường máu tươi ra ngoài mười mấy trượng, đột ngột nửa ngồi bệt ở trên đất, kịch liệt thở dốc.
Thiên Diệp Ảnh Nhi chưa động, trong mắt là kinh sợ thật lâu không lui đi.
- A... a...
Vân Triệt há to mồm thở phì phò, trọn vẹn mười mấy giây mới cuối cùng bình tĩnh lại.
Ngón tay chậm rãi lau vết máu trên khóe môi đi, khóe miệng hắn nhếch ra lại là một ý cười lành lạnh.
- Cái đó là... cái gì?
Cho dù đã sớm thường thấy đủ chỗ không thể tưởng tượng nổi ở trên người Vân Triệt, nhưng Thiên Diệp Ảnh Nhi vẫn bị kinh sợ thật sâu.
- Lại phát hiện ra một loại hỏa diễm mà thôi.
Trong giọng nói trầm thấp của Vân Triệt mang theo hưng phấn ít có.
Hỏa diễm màu đen vừa rồi không phải là dung hợp đơn thuần giữa lực lượng hắc ám với hỏa diễm đỏ ửng... chính là dung hợp kỳ dị giữa Tà thần thần lực với hắc ám vĩnh kiếp!
Tà thần thần lực có thể thúc đẩy phượng hoàng viêm với kim ô viêm thành thần viêm đỏ ửng, đảo ngược chuyển pháp tắc, dung hợp lực lượng hỏa diễm với lực lượng hàn băng thành “Băng viêm” không nên tồn tại, những thứ này đều chỉ dựa vào mỗi Tà thần, lực lượng nguyên tố cực hạn nhất thế giới hỗn độn, thậm chí có thể nghịch phản pháp tắc.
Mà hắc ám vĩnh kiếp có vị diện ngang với Tà thần thần lực vốn không nên bị Tà thần thần lực can thiệp vào mới đúng.
Nhưng dung hợp mới vừa rồi, còn có lực lượng hiện ra ngắn ngủi, u ám thần bí đến để cho hắn dựng cả tóc gáy lại rõ ràng là dung hợp giữa Tà thần thần lực với hắc ám vĩnh kiếp!
Chính là, hắn không biết vì sao hai loại sáng thế thần lực này lại có thể lấy phương thức dung hợp thành như vậy ở trên người mình... hơn nữa dường như cũng không hề gian nan.
Giống như Kiếp Thiên ma đế không cách nào lý giải nổi vì sao Quang Minh huyền lực và Hắc Ám huyền lực lại có thể thực hiện cùng tồn tại ở trên người hắn.
Hắn không cách nào xác định được trong bao lâu mới có thể dung hợp vô cùng thuần thục được... Nhưng có một chút vô cùng khẳng định, uy lực của nó nói không chừng còn vượt qua cả thần viêm đỏ ửng!
Ổn định khí tức, đứng dậy, Vân Triệt liếc Thiên Diệp Ảnh Nhi, ánh mắt hiện lên quang mang dâm tà không hề che giấu chút nào:
- Trong vòng sáu canh giờ, ta sẽ để cho ngươi khôi phục đến Thần Chủ cảnh, nhưng mà trước đó...
Bóng dáng của hắn lóe lên, bàn tay mạnh mẽ cào ra.
Nhưng không túm được, chỉ xẹt qua một hư ảnh cấp tốc biến mất.
Nhìn Thiên Diệp Ảnh Nhi tránh đi xa xa, đôi mắt Vân Triệt khép hờ:
- Sao chứ? Ta sẽ không cho ngươi khôi phục không công!
Thiên Diệp Ảnh Nhi hừ nhẹ một tiếng, ngọc nhan tuyệt mỹ hoàn toàn lạnh như băng:
- Muốn dâm nhục ta có thể... nhưng không được lại xé bỏ... ngươi!
Xoẹt!
Lời còn chưa dứt, nàng đã bị Vân Triệt mạnh mẽ áp đảo trên đất, một tiếng “Xoẹt” hết sức vang dội, váy ngoài màu lam nhạt kể cả áo lót của nàng đã bị xé rách vô cùng thô bạo, trên thân xao động lên một mảnh sáng trắng làm cho người ta mất hồn.
- Bây giờ ngươi không có tư cách phản kháng!
Giọng điệu của Vân Triệt chân thật đáng tin, ánh mắt hoàn toàn tham lam.
Vân Triệt thành Thần Quân, thực lực tăng vọt chưa từng có. Một khi Tà thần cảnh quan mở ra, ở trước mặt hắn, Thiên Diệp Ảnh Nhi trước khi khôi phục lực lượng Thần Chủ thật sự không hề có bất cứ sức phản kháng nào.





 

 

 

Bình Luận (0)
Comment