.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1630" class="block_" lang="en">Trang 815# 2
Chương 1631: Thiên Ảnh Yêu Điệp
Chương 1631: Thiên Ảnh Yêu Điệp
Chương 1631: Thiên Ảnh Yêu Điệp
Không khí của Hoàng Thiên khuyết vốn biến thành đặc biệt quỷ dị, mọi người còn đang khiếp sợ với thái độ và lời mời của ma nữ Yêu Điệp đối với Vân Triệt, nhưng câu đáp lại của Vân Triệt ngược lại trong nháy mắt khiến mỗi một tấc không gian, mỗi một sợi không khí của Hoàng Thiên khuyết đều gắt gao phong kết.
Sắc mặt của Yêu Điệp sa sầm xuống, ánh mắt vốn rất hiền hòa, không hề có địch ý, thoáng chốc dâng lên ý lạnh như đâm vào hồn.
Trì Vũ Thập... bắc thần vực không ai không biết đây là tên của Ma hậu.
Nhưng chưa từng có ai dám gọi thẳng tên này.
Nhất là đối với ma nữ mà nói, Ma hậu là tồn tại tối cao nhất trong sinh mệnh của các nàng. Vân Triệt dám gọi thẳng tên riêng đã chạm đến cấm kỵ cao nhất của các nàng!
Thiên Mục Hà mới vừa ổn định thương thế đột ngột xoay người, quát:
- Lớn... mật! Dám gọi thẳng tục danh của Ma hậu, hôm nay...
Một luồng lực lớn đột nhiên phủ xuống, mạnh mẽ chặn giọng nói của hắn lại. Thiên Mục Hà vừa quay đầu, thấy được sắc mặt nghiêm nghị của Thiên Mục Nhất, Thiên Mục Nhất chậm rãi lắc đầu với hắn.
Thiên Mục Hà lập tức im tiếng, nhưng khi nhìn về phía Vân Triệt, ánh mắt vẫn run run khó yên.
Tuy rằng hắn bị Yêu Điệp đả thương, nhưng hận giận trong lòng lại dồn tất cả lên Vân Triệt. Thiên Cô Hộc bị Vân Triệt đả thương trên địa bàn của chính mình, mà thanh danh với tinh thần bị tổn thương còn nặng hơn thân thể, hắn... còn có bất cứ người nào của Hoàng Thiên giới đều tuyệt đối không nguyện nhìn thấy Vân Triệt còn sống đi ra.
Vốn Vân Triệt có ma nữ Yêu Điệp ngoài sáng che chở, bọn họ không dám vọng động. Nhưng bây giờ, Vân Triệt đối mặt với lời mời của ma nữ, lời đáp lại của hắn không thể dùng cuồng vọng để hình dung, vốn chính là cố tình tự chui đầu vào rọ!
Ma nữ không có tư cách mời hắn? Cho dù là các thần đế cao nhất đương thời đều không nói ra được như vậy!
Mà gọi thẳng tên của Ma hậu... Không phải muốn chết thì là gì!
Vân Triệt đánh bại Thiên Cô Hộc, sau khi đột nhiên nổi tiếng, ở trong mắt mọi người đã nhiều thêm một tầng hào quang vô cùng thần bí. Nhưng trong nháy mắt lại thuyết minh “Cho mặt mũi mà lên mặt”, “Thiên đường có đường không đi, địa ngục không cửa xông vào” đến cực hạn.
- A, có ý tứ.
Phần Kiết Nhiên cười nhéo nhéo cằm. Hắn vốn chuẩn bị điều tra rõ lai lịch của hai người này trước. Hiện giờ xem ra đã không còn quan trọng.
Chỉ bằng kẻ này gọi thẳng tên của “Trì Vũ Thập” đã nhất định là người chết.
Vẻ mặt của Yêu Điệp biến hóa rất nhỏ, nhưng tất cả mọi người cảm giác được vô cùng rõ ràng một luồng hàn ý gần như trong nháy mắt đâm thủng linh hồn. Giọng nói của nàng cũng không còn nhu hòa như lúc trước:
- Nếu không phải chủ nhân từng dặn dò, dựa vào lời nói mới vừa rồi của ngươi, muôn lần chết khó chuộc!
Bàn tay Yêu Điệp chậm rãi nâng lên, ngón tay ngọc xanh lục thoáng hiện ánh sáng, trong lúc hiện lên giống như tinh linh nhảy múa:
- Cũng tốt. So với mời, ta ngược lại thích kéo các ngươi về hơn.
Khóe môi Vân Triệt nhếch lên, rõ ràng là một nụ cười, nhưng lại quỷ dị không hề lộ ra chút nào:
- Bây giờ ngươi ngoan ngoãn quay về Kiếp Hồn giới còn kịp, bằng không... ngươi sẽ phải hối hận.
- Chỉ bằng các ngươi?
Yêu Điệp nhàn nhạt đáp lại.
Mà lời nói của Vân Triệt lọt vào trong tai mọi người không thể nghi ngờ là trò cười cực lớn.
Yêu Điệp, một trong chín ma nữ dưới trướng Ma hậu, một Thần Chủ cấp chín, tồn tại đáng sợ siêu việt trên tất cả Giới Vương thượng vị.
Huống chi nàng còn có tỷ muội cường đại giống vậy, phía sau càng là Ma hậu bắc vực chỉ nghĩ tới tên thôi đã run rẩy sợ hãi.
Lời Vân Triệt nói quả thật ngu xuẩn đến tận chân trời.
Vân Triệt liếc nhìn Thiên Diệp Ảnh Nhi, giọng nói vẫn nhàn nhạt như trước:
- Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, nữ tử bên người ta đây, nàng vô cùng chán ghét nữ nhân địa vị tu vi rất cao, lại có dáng vẻ đẹp mắt. Ngươi xác định... muốn động thủ với chúng ta sao?
- Ngươi nói vô nghĩa nhiều quá.
Ngón tay Thiên Diệp Ảnh Nhi cuốn lọn tóc, nhẹ nhàng nói.
Thân là ma nữ, Yêu Điệp hiếm khi tức giận, nhưng lời nói lạnh nhạt của Vân Triệt, mỗi một lời đều đang chọc nàng tức giận, nàng lạnh lùng nói:
- Hừ. Ta chưa bao giờ chất vấn ý nguyện của chủ nhân, nhưng một lần này, dường như chủ nhân đã nhìn lầm. Dù sao nghe đồn chung quy chính là nghe đồn!
Ong ----
Không gian khuếch trương, không khí khu vực trăm dặm bị hút không trong một chớp mắ, uy áp Thần Chủ đột ngột phóng thích bao phủ toàn bộ Hoàng Thiên khuyết.
Không sai, từ vừa mới bắt đầu nàng vốn nhờ vào [một luồng khí tức đặc thù] nhận định được thân phận của Vân Triệt và Thiên Diệp Ảnh Nhi. Tất cả phát sinh sau đó đều đang chứng minh một điểm này. Mà nàng cũng phát hiện, Vân Triệt giống như không hề e dè để cho nàng biết được thân phận của mình.
Thân là ma nữ, nàng tự nhiên biết được Vân Triệt đã cướp đi man hoang thần tủy bị Phần Nguyệt thần giới che giấu, trong vạn năm Ma hậu vẫn luôn luôn tìm kiếm. Nhưng nàng không phát tác ngay tại chỗ, không đâm thủng, thậm chí vẫn luôn lấy thân phận ma nữ lấy lòng Vân Triệt... bởi vì đây là mệnh lệnh của Ma hậu.
Nàng được biết Ma hậu chưa từng gặp được Vân TRiệt, nhưng từ chỗ ma nữ Thiền Y biết được tu vi của Vân Triệt là Thần Vương cảnh, cho nên thủy chung không cách nào lý giải được vì sao Ma hậu lại coi trọng người này như thế.
Hôm nay đến tận đây, nàng tin tưởng Ma hậu thật sự nhìn sai rồi. Trước đó không đề cập đến đối phương có tiềm lực như thế nào, hai kẻ chó nhà có tang chạy trốn từ đông thần vực mà đến này, đối mặt với Kiếp Hồn giới chủ động lấy lòng càng điên cuồng như thế, một vạn ngu xuẩn đều không đủ để hình dung!
Nếu không có mệnh lệnh của Ma hậu, người như vậy, nàng vốn khinh thường tự mình ra tay.
Khí thế của ma nữ đâu phải vừa, trong lúc nhất thời, chiến trường Hoàng Thiên khuyết triệt để đại loạn, các thiên quân trẻ tuổi này không hề có khả năng chống cự, trong nháy mắt đã bị cuốn bay ra xa xa.
Thân thể Vân Triệt chấn động, tay áo phồng lên, trên người như bị vạn núi đè xuống. Nhưng khiến Yêu Điệp ngoài ý muốn chính là, bị khí thế của bản thân bao phủ ở khoảng cách gần, trên mặt Vân Triệt lại không có vẻ thống khổ, bình tĩnh đến làm cho nàng khẽ nhíu mày.
Vân Triệt cúi đầu lên tiếng:
- Thiên Ảnh, trận chiến đầu tiên chính là ma nữ, khởi đầu rất không tệ đi. Ngươi sẽ không... có lỗi với nửa viên man hoang thế giới đan mà ta đưa cho ngươi đó chứ!
Thiên Diệp Ảnh Nhi cười rất nhẹ, sâu xa nói:
- Mới vừa rồi ngươi đã nói sẽ khiến cho nàng ta hối hận, nếu ta không làm được, chẳng phải đánh mặt của ngươi sao... sao ta lại nỡ lòng chứ.
Giọng nói vừa dứt, quang mang của Nghịch Uyên thạch mất hết, trên người nàng nổ tung hắc quang, bắn ra một hắc ám lĩnh vực vĩ đại, trực tiếp xé rách khí thế của ma nữ Yêu Điệp.
Khí thế của hai người va chạm vào nhau, Hoàng Thiên khuyết nhất thời phong vân dữ dội.
Dưới gió lốc kinh thiên, thân hình Vân Triệt vội vàng rút lui, rút lui thẳng đến ngoài ba mươi dặm, sắc mặt lạnh cứng, hờ hững nhìn từ xa.
- Hả!??
- A a a a a...
Gió lốc khủng bố tuyệt luân cũng không có cách nào áp chế được tiếng gào hù dọa trong nháy mắt, mỗi một gương mặt đều giống như bị cây chùy nện vào, biến hình, vặn vẹo cực độ.
Thiên Mục Nhất, Diêm Tam Canh, Họa Thiên Tinh... mạnh như bọn họ đều trong nháy mắt dựng cả tóc gáy, hoảng sợ muốn chết. Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào nữ tử đang đứng trước người ma nữ Yêu Điệp, cho dù như thế nào đều không thể tin nổi vào linh giác của mình.
- Thần... Thần Chủ cấp tám!
Thiên Mục Nhất lỡ lời kinh hô, mấy chữ ít ỏi lại suýt chút nữa cả kinh vỡ vụn vô số trái tim.
Thần Chủ cấp tám, cảnh giới Thần Chủ hậu kỳ, cũng chính là cấp bậc chỗ ma nữ, diêm ma, thực nguyệt giả của Vương giới!
Giới Vương hạng nhất dưới Vương giới Thiên Mục Nhất cũng đều là Thần Chủ cấp tám!
Đây là do chính miệng Thiên Mục Nhất kêu lên, mọi người không dám tin, lại không thể không tin.
Họa Thiên Tinh run giọng nói:
- Nàng... nàng là ai? Bắc thần vực ra nhân vật như vậy từ khi nào!
Đến cảnh giới Thần Chủ cấp tám này, bất cứ một người nào đều được bắc vực biết đến, tồn tại giống như thần linh trên trời.
Nhưng nữ tử mặt nạ che dung nhan, tóc vàng tung bay, hắc mang che trời này, bọn họ lại không có một người có ấn tượng, kể cả hắc ám khí tức mà nàng phóng thích ra cũng xa lạ vô cùng.
Huyền khí của hai Thần Chủ hậu kỳ đồng thời phóng thích, chỉ cần là uy áp đã giống như thiên tai. Huyền quang tối đen chiếu rọi từng khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, nhất là Thiên La giới lúc trước đầu tiên nhảy ra muốn bắt Vân Triệt và Thiên Diệp Ảnh Nhi, từ Thiên La Giới Vương đến huynh muội La thị, mỗi một lỗ chân lông đều đang kịch liệt phát run, trên dưới toàn thân giống như bị mưa to giội xối.
Trước đó bọn họ thế mà lại định đi động thủ với một Thần Chủ cấp tám!?
Năm đó, một viên man hoang thế giới đan khiến Trụ Thiên thủy tổ trực tiếp vượt qua ba tiểu cảnh giới ở cảnh giới Thần Chủ, được coi là thần tích trong lịch sử huyền đạo.
Mà Thiên Diệp Ảnh Nhi lấy nửa viên man hoang thế giới đan, trong thời gian nửa năm vượt thẳng qua bốn tiểu cảnh giới ở Thần Chủ cảnh!
Giống như lời Hòa Lăng nói, lấy năng lực rèn luyện của Thiên Độc châu và năng lực mộc linh của nàng luyện hóa ra man hoang thế giới đan cũng không phải viên năm đó Trụ Thiên thủy tổ đoạt được có thể sánh bằng.
Tóc Yêu Điệp bay lên, nhíu mày thật sâu.
Thiên Diệp Ảnh Nhi, thần nữ đông vực cùng Vân Triệt chạy trốn tới bắc thần vực. Nàng đã sớm biết được tin đồn bị phế tu vi, năm đó ma nữ Thiền Y cũng tự mình chứng kiến... Theo lời Thiền Y nói, Phạm Đế thần nữ mà nàng nhìn thấy, tu vi đã rớt xuống tới Thần Quân cảnh.
Nhưng mà cách khi đó mới không đến hai năm, vì sao lại có chênh lệch khoa trương đến như thế.
Nhưng mà thật hiển nhiên, trên người nàng có một món huyền khí có thể che giấu khí tức hoàn mỹ, cả chính mình mới vừa rồi còn bị hoàn toàn giấu giếm được, huống chi là Thiền Y.
Vừa nghĩ đến đây, trong đôi mắt của ma nữ Yêu Điệp chậm rãi hiện lên hai hắc mang hình dáng cánh bướm:
- Thì ra là thế, trách không được dám bừa bãi như vậy. Đáng tiếc...
Cảnh giới Thần Chủ, từng bước như rãnh trời. Vượt qua một tiểu cảnh giới có bao nhiêu gian nan, một tiểu cảnh giới có ý nghĩa chênh lệch cực lớn cỡ nào, không phải tu vi Thần Chủ vốn không cách nào lý giải được.
Thần Chủ cấp tám đối mặt với Thần Chủ cấp chín, chính là không thể siêu việt, không thể chiến thắng tuyệt đối trên ý nghĩa.
Không nói năng rườm rà nữa, Yêu Điệp tỏ vẻ lạnh lùng, bàn tay chìa ra, trảo vào hư không.
Tay của Thiên Diệp Ảnh Nhi đã chém ra trong khoảnh khắc tiếp theo.
- Hỏng... Mau lui!!
Thiên Mục Hà quá mức sợ hãi, gầm lên một tiếng dữ dội. Đây chính là va chạm lĩnh vực giữa hai Thần Chủ hậu kỳ, dư ba ở khoảng cách gần như thế, cho dù là Thần Quân đều không thể thừa nhận.
Hoàng Thiên khuyết hủy diệt thì thôi, nơi này tụ tập một đám hậu bối ưu tú nhất của Hoàng Thiên tông, nếu chết yểu như thế, chính là tổn thất không cách nào tưởng tượng được.
Thiên Mục Nhất cố gắng tỉnh táo chống đỡ, gầm to một tiếng rung trời:
- Không còn kịp nữa rồi! Kết giới!
Hai Thần chủ hậu kỳ giao thủ ở Hoàng Thiên khuyết... hắn thân là Giới Vương hạng nhất hận không thể buột miệng chửi má nó.
Dưới gầm to, Thiên Mục Nhất, Họa Thiên Tinh, Khuê Xà Thánh Quân ba người đã cấp tốc ra tay, hợp lực xây lên một kết giới ngăn cách.
Ầm rầm!
Quang minh hoàn toàn bị cắn nuốt, trong thế giới hắc ám không ánh sáng, Hoàng Thiên khuyết nháy mắt bị sụp đổ gần nửa. Kết giới do ba Đại Giới Vương mạnh nhất hợp lực khởi động lên bị hạ xuống trên phạm vi lớn, nhưng túm lại vẫn bảo hộ được một nửa Hoàng Thiên khuyết kia cùng với mọi người đang trong kinh hãi vào trong đó.
Các Giới Vương thượng vị khác giống như đều từ trong mộng mới bừng tỉnh lại, nhanh chóng tiến lên trước, rót lực lượng vào trong kết giới, nhưng ánh mắt của bọn họ đều nhất tề ngửa đầu lên trời.
Ma nữ Yêu Điệp cùng với một Thần Chủ cấp tám giao thủ, đây là thiên tai gần trong gang tấc, càng là cuộc chiến huyền đạo đỉnh phong suốt đời khó gặp.
Hai hắc ám lĩnh vực va chạm, trong lúc xé rách cắn nuốt nhau, chính là cân sức ngang tài. Trên mặt Yêu Điệp lại một lần nữa thay đổi rất nhỏ.
Luận về tu vi, Thiên Diệp Ảnh Nhi rõ ràng không bằng nàng. Nhưng lúc Hắc Ám huyền khí va chạm, nàng lại cảm thấy một loại tuyệt đối không nên tồn tại...
Áp chế cấp bậc!
Thân là ma nữ thuộc về Ma hậu, huyền công hắc ám mà nàng kế thừa tu luyện, cấp bậc không thể nghi ngờ lên tới đỉnh phong, kể cả hơn một chút đều không hề tồn tại. Ít nhất ở trong nhận thức của nàng, có thể chân chính thắng được nàng về mặt “Cấp bậc” chỉ có Ma hậu với lực lượng [đặc thù].
Mà giờ khắc này, nàng chẳng những cảm nhận được áp chế cấp bậc từ trên người Thiên Diệp Ảnh Nhi, còn rõ ràng cảm giác được... áp chế này lại rõ ràng mãnh liệt vô cùng!
Dưới áp chế về cấp bậc, Thiên Diệp Ảnh Nhi với huyền lực kém nàng trọn vẹn một tiểu cảnh giới chính là hoàn chỉnh chống lại lực lượng hắc ám yêu điệp của nàng.
Trên môi phát ra tiếng rên khẽ, hai tay Yêu Điệp khẽ múa, khí tức đột nhiên thay đổi, thế giới hắc ám đột nhiên hiện ra vô số cánh bướm hắc ám, quanh thân Thiên Diệp Ảnh Nhi nhất thời vạn bướm bay lượn, mỗi một cánh bướm đều kéo khí tức u ám với tử vong đến vực sâu.
Dáng người Thiên Diệp Ảnh Nhi khẽ chuyển, kim mang xé trời, Thần Dụ nắm vào trong tay, nhẹ nhàng lướt đi, nhất thời, thế giới hắc điệp ngăn ra từng vệt vàng chói mắt, dưới vệt vàng, hắc điệp đủ để cắn nuốt hư không lại như khói nhẹ mai một từng chút một, không một con nào có thể lại gần Thiên Diệp Ảnh Nhi.
“!?” Hai tay Yêu Điệp đang bay múa dừng lại, năm ngón tay vừa khép lại, vạn bướm lại múa, tụ lại phía sau nàng, hóa thành một cánh bướm trăm trượng, cánh bướm mở ra, nàng cũng như mị ảnh hiện thân ở bên cạnh Thiên Diệp Ảnh Nhi, cánh bướm khép lại nháy mắt biến không gian chỗ Thiên Diệp Ảnh Nhi thành vực sâu hắc ám cắn nuốt vạn linh.
Rầm ầm --
Phụt!!
Ở bắc thần vực, chưa từng có ai sẽ chất vấn sự cường đại của ma nữ. Trên Hoàng Thiên khuyết, ma nữ Yêu Điệp ra tay, mỗi một khoảnh khắc đều trời u đất ám, nói rõ với vô số cường giả ở đây như thế nào là thực lực chân thật của ma nữ.
Nghe nói với đích thân nhìn thấy hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, tận mắt nhìn thấy, thậm chí cảm nhận ở khoảng cách gần lực lượng của ma nữ, thị giác với linh hồn bị đánh sâu vào, cho dù đối với một đám Giới Vương thượng vị mà nói đều lớn đến không cách nào hình dung được, kính sợ đối với ma nữ, đối với Vương giới càng tăng lên gấp bội.
Nhưng càng làm cho bọn họ kinh hãi không hiểu chính là, ma nữ với lực lượng cường đại như thế, kinh khủng như thế, nhưng lại không thể nào áp chế được nữ tử tóc vàng ở đối diện chút nào!
Hắc ám huyền công mà Thiên Diệp Ảnh Nhi tu luyện đều đến từ Vân Triệt, chuẩn xác hơn mà nói là đến từ Kiếp Thiên ma đế.
Thiên phú, ngộ tính huyền đạo của nàng vốn cực kỳ cao, nhận thức huyền đạo càng không thua bất cứ người nào đương thời, lại thêm vào thân hòa tan máu ma đế, khống chế đối với hắc ám huyền công có thể nói gần với Vân Triệt.
Những năm này trong lúc song tu với Vân Triệt, máu ma đế trong cơ thể nàng dung hợp cũng càng ngày càng tăng, lĩnh ngộ và khống chế đối với hắc ám huyền công cũng càng dễ dàng. Sau khi tu luyện đến đại viên mãn Vĩnh Dạ huyễn ma điển mà ban đầu Vân Triệt ném cho nàng, nàng lại lựa chọn vài bộ hắc ám huyền công Kiếp Thiên ma đế lưu lại, tuy chỉ mấy năm ngắn ngủi, nhưng đã dễ dàng tu luyện toàn bộ đến cảnh giới đại viên mãn.
Tuy rằng cấp bậc của những hắc ám huyền công này không có khả năng so sánh được với hắc ám vĩnh kiếp, nhưng đều tuyệt đối không hề dưới Phạm Đế thần công mà nàng đã từng tu luyện, dùng hết mấy trăm năm mới tu luyện đến đại viên mãn.
Trong lúc trời đất run rẩy, gần sáu thành Hoàng Thiên khuyết đã hóa thành bột mịn trong bóng đêm. Công kích của Yêu Điệp càng cuồng bạo, mỗi một lần cánh bướm bay múa đều sẽ cuốn lên hắc ám phong bạo cuốn trời nuốt đất, lại từ đầu đến cuối đều không thể áp chế được Thiên Diệp Ảnh Nhi.
Ngược lại, áp chế về mặt cấp bậc cực kỳ trầm trọng kia giống như một ngọn núi cao chọc trời đang không ngừng đến gần, khiến cho tâm hồn của Yêu Điệp dần dần bắt đầu bất an.
Ầm rầm!
Hắc quang phá nát, một dòng xoáy hắc ám vĩ đại nở rộ trong hư không, thật lâu bất diệt.
Hai người cuối cùng tách ra xa xa, Yêu Điệp không ra tay nữa, nàng nhìn Thiên Diệp Ảnh Nhi, giọng nói mang theo trầm thấp thật sâu:
- Huyền công mà ngươi tu luyện đến từ đâu!
Thiên Diệp Ảnh Nhi hơi nheo mắt lại, dưới mặt nạ, đôi mắt yêu dị mà tươi đẹp rõ ràng pha trộn chút vặn vẹo, nàng nhẹ nhàng khẽ nói:
- Vấn đề này, ngươi nên hỏi chủ tử tương lai của ngươi, hơn nữa... tốt nhất nên hỏi trên giường.
“...?” Yêu Điệp hơi sửng sốt, sau đó nhẹ nhàng thở ra, nói nhỏ:
- Chủ nhân đã nói không thể giết hắn, nhưng chưa nói không thể giết ngươi.