.
._818__1" class="block_" lang="en">Trang 818# 1
Chương 1636: Lý do
Chương 1636: Lý do
Chương 1636: Lý do
Ánh mắt Trì Vũ Thập liếc sang, thu lại quang mang kỳ lạ thoáng qua trong khoảnh khắc trong mắt Vân Triệt vào trong mắt:
- Trụ Hư Tử? Hắn thật sự có truyền âm cho bổn hậu, muốn làm một giao dịch đặc biệt với bổn hậu. Nhưng mà “Đáp lễ” này, bổn hậu nghe không hiểu.
Trì Vũ Thập nhìn Thiên Diệp Ảnh Nhi, đối với đáp lễ không hiểu ra làm sao này lại được xưng là nặng có thể so sánh được với man hoang thần tủy, nhưng lại không cao giọng không giận dữ, giống như rất chờ mong đối phương cho nàng một giải thích tuyệt vời.
Thiên Diệp Ảnh Nhi còn chưa trả lời, một giọng nói lạnh lẽo đã truyền đến bên tai:
- Sao ngươi biết Trụ Hư Tử sẽ truyền âm cho nàng?
Người hỏi ra câu hỏi này là Vân Triệt.
Thiên Diệp Ảnh Nhi có thể nghĩ đến một vài chuyện mà hắn không cách nào nghĩ đến, chuyện này cũng không kỳ quái. Bởi vì hiểu biết đối với tất cả ở đông thần vực của nàng còn hơn xa hắn. Nhưng hắn cực kỳ khó chịu vì Thiên Diệp Ảnh Nhi không hề đề cập đến một chút nào về chuyện này với hắn.
Thiên Diệp Ảnh Nhi nói:
- Vân Triệt, ngươi rơi vào kết cục như hôm nay, một trong những nguyên nhân lớn nhất là tự nhận hiểu biết về Trụ Hư Tử người này.
Mắt Vân Triệt như kiếm lạnh, nhưng không phản bác.
Trì Vũ Thập mấp máy cánh môi, giống như tư thái đang nhìn xem, nhìn xem hai người Vân Triệt và Thiên Diệp Ảnh Nhi.
- Trụ Hư Tử trong nhận thức của ngươi, còn có đại đa số người đời là một người kế thừa ý chí Trụ Thiên, vâng theo chính đạo công nghĩa, còn cực kỳ cố thủ nguyên tắc. Những thứ này cũng không tính là sai. Nhưng nhân tính vốn là thứ phức tạp nhất trên đời này, nguyên tắc của hắn cũng không phải chẳng thể bị đánh nát, bằng không năm đó Hạ Khuynh Nguyệt sẽ không cố ý mời hắn đến làm chứng nhận ngươi hạ nô ấn cho ta.
- Còn có hứa hẹn của hắn đối với ngươi, cũng bởi vì cái gọi là chính đạo của hắn đã bị chính tay hắn dập nát.
Thiên Diệp Ảnh Nhi chậm rãi nói, trong mắt chớp động lên kim mang yêu dị:
- Mà có thể để cho hắn phá vỡ nguyên tắc, trừ bỏ chính đạo, còn có một, đó là Trụ Thanh Trần! Ngươi chỉ biết hắn là con trai trưởng duy nhất của Trụ Hư Tử và kẻ kế thừa tự thân lựa chọn, lại không biết phế vật này quan trọng với Trụ Hư Tử lão nhân kia đến mức độ nào.
- Sự tình liên quan đến Trụ Thanh Trần, cũng chỉ có khả năng vì Trụ Thanh Trần, không những có thể để cho hắn phá vỡ nguyên tắc, thậm chí kể cả “Chính đạo” đều có thể vứt bỏ ở trên trình độ nhất định.
- Chính đạo, a.
Vân Triệt cười lạnh một tiếng.
- Nửa năm trước, ngươi biến Trụ Thanh Trần thành ma nhân, hành động này chắc chắn khiến lão nhân kia điên cuồng hỏng mất. Nhưng sau đó, ta đột nhiên nghĩ đến một chuyện thú vị.
Nàng chuyển mắt nhìn về phía Trì Vũ Thập:
- Năm đó Thiên Diệp Phạm Thiên đã từng nói, vạn năm trước sau khi giao thủ, Trì Vũ Thập từng cố ý để lại một ma ngọc phong ấn truyền âm huyền trận, mà viên ma ngọc này được niêm phong cất ở Trụ Thiên giới.
- Người đời đều biết Trụ Thiên thần giới ghen ghét ma nhân nhất, đuổi giết đối với Vân Triệt cũng lấy Trụ Thiên thần giới dẫn đầu, mà nay thiếu chủ lại thành ma nhân, thật đúng là phấn khích. Nếu như là người khác, phải làm nhất chính là tiêu diệt. Nhưng Trụ Hư Tử nhất định sẽ không làm như vậy, hắn sẽ giấu kín Trụ Thanh Trần đi, sau đó không tiếc tất cả tìm kiếm phương pháp giải quyết.
- Mà sau khi tất cả không có kết quả, hắn cuối cùng nghĩ đến sẽ là gì chứ?
Trì Vũ Thập chậm rãi nói:
- Có thể cố tình cắm Hắc Ám huyền lực vào trong cơ thể của một người, như vậy cũng có khả năng bài trừ. Cho nên hắn truyền âm cho bổn hậu, còn đưa ra một bảng giá khiến bổn hậu thật sự khó có thể cự tuyệt.
Vân Triệt: “...”
Lời Trì Vũ Thập nói không thể nghi ngờ đang chứng minh tất cả đều như suy nghĩ dự đoán của Thiên Diệp Ảnh Nhi.
Trụ Hư Tử nằm mộng đều muốn bắt được Vân Triệt, cho dù vì “Tiên đoán ma thần” của hắn hay là vì Trụ Thanh Trần. Nhưng Vân Triệt ẩn núp ở bắc thần vực, một thế giới mà hắn không thể đặt chân đến.
Mà nắm trong tay bắc thần vực là ba đại Vương giới Diêm Ma, Phần Nguyệt, Kiếp Hồn.
Vì thế ma ngọc năm đó Trì Vũ Thập đã lưu lại là một môi giới giống như cây cỏ cứu mạng.
Cho Trì Vũ Thập một lợi thế cực lớn, với sự cương đại của nàng và thực lực ở bắc thần vực, chỉ cần nàng nguyện ý, cho dù Vân Triệt có vạn cái mạng đều không thể thoát khỏi được năm ngón tay của nàng. Đến lúc đó, mối họa ma thần của hắn, thân thể ma nhân của Trụ Thanh Trần đều có thể giải quyết, nhất cử lưỡng tiện.
Nhưng đây là giao dịch với ma nhân, trước ngày ấy có lẽ Trụ Hư Tử sẽ vĩnh viễn không nghĩ đến, cũng sẽ không tin tưởng bản thân sẽ làm ra lựa chọn với hành động như vậy.
Sự kiện này cũng vĩnh viễn không có khả năng công khai.
Nhưng đáng tiếc, Trụ Thiên thần đế đều nằm mơ cũng khó có khả năng nghĩ đến trong khoảng thời gian cực ngắn, Vân Triệt và Thiên Diệp Ảnh Nhi đã phát triển đến mức độ nào. Hắn cho rằng Ma hậu bắc vực có thể thoải mái khống chế vận mệnh của Vân Triệt, nhưng hiện giờ lại bị Vân Triệt chủ động dẫn tới trước.
Trì Vũ Thập cười tủm tỉm, mềm mại nói:
- Phạm Đế thần nữ, có hứng thú nghe bảng giá Trụ Hư Tử cho không? Nói không chừng sau khi ngươi nghe được sx lập tức ép nam nhân này trở về đông thần vực đó nha.
Thiên Diệp Ảnh Nhi lại đáp lại bằng cười lạnh:
- Đáng tiếc, nếu như ngươi giống như ta, ở bên cạnh hắn mấy năm rồi sẽ biết cho dù Trụ Thiên lão nhi kia cho dù chuyển toàn bộ Trụ Thiên thần giới qua... đều không đủ!
Tầm mắt của Trì Vũ Thập thong thả dao động ở trên mặt Thiên Diệp Ảnh Nhi, ánh mắt giống như nghiền ngẫm, giống như ái muội:
- Hả? Như thế nói đến, cái gọi là lễ trọng của ngơi chính là mượn nó dẫn dụ Trụ Thiên thần đế đến, sau đó làm thịt hắn? Ta nghĩ Phạm Đế thần nữ ngươi còn không đến mức ngây thơ như vậy đi.
Giọng điệu của Thiên Diệp Ảnh Nhi chậm dần:
- A, ngây thơ chính là ngươi. Chỉ bằng Trì Vũ Thập ngươi, trừ phi có thể dẫn hắn tới trung tâm bắc vực, bằng không giết Trụ Thiên thần đế không thể nghi ngờ là chuyện nằm mơ giữa ban ngày. Trì Vũ Thập, phần lễ trọng trong quà đáp lễ của chúng ta là một “Lý do”.
Lý do, hai chữ quá mức phổ thông đơn giản. Nhưng khi hai chữ này được phun ra từ trên môi Thiên Diệp Ảnh Nhi, thế giới đột nhiên im lặng đi.
Hai nàng đều không nói nữa, giây lát sau, đôi mắt nâu của Trì Vũ Thập chợt chuyển, đột nhiên lóe lên chút mị quang âm u... Đó là quang mang kỳ lạ mà kể cả chín ma nữ đều chưa từng thấy.
- Nói tiếp.
Nàng chậm rãi mở miệng, vẫn là ma âm nhưng đã thiếu đi vài phần lười nhác yêu dị.
Thiên Diệp Ảnh Nhi không nhanh không chậm nói:
- Ngươi muốn mang bắc thần vực thoát khỏi nhà giam, tất nhiên phải đối mặt với ba thần vực coi ma nhân, bắc vực là mặt tiêu cực. Khi ngươi cho rằng thời cơ đầy đủ, dẫn dắt chúng ma nhân lao ra khỏi nhà giam, cường công ba thần vực, huyền giả của ba thần vực sẽ khủng hoảng, hỗn loạn trong ngắn ngủi, sau đó là phẫn nộ với cùng chung mối thù, kèm theo... ba phương thần vực toàn diện liên hợp trong khoảng thời gian cực ngắn.
- Mà một phương bắc thần vực đối mặt với ba thần vực vô cùng cường đại, lại lưu lại cho bọn họ bóng ma vô số năm, không thể nghi ngờ sẽ khủng hoảng, khiếp đảm, sợ hãi. Hơn nữa cho dù Trì Vũ Thập ngươi thâu tóm Phần Nguyệt với Diêm Ma, bắc thần vực to lớn, ma nhân có thể chân chính tự nguyện theo hiệu lệnh của ngươi đi đối mặt với ba thần vực lại có bao nhiêu chứ? Một thành? Hay là nửa thành đây?
Trì Vũ Thập: “...”
Thiên Diệp Ảnh Nhi thoáng dừng lại, sau đó từng chữ âm trầm:
- Nhưng mà... nếu như đông thần vực xâm chiếm bắc thần vực đầu tiên thì sao?
- Nhiều thế hệ ma nhân bắc vực bị ba thần vực vây khốn trong lồng giam, suốt đời không cách nào rời đi. Thân ở trong nhà giam, còn bị đuổi tận giết tuyệt, đọng lại vô số năm, vô số thống khổ, không cam lòng, oán hận cũng sẽ ở dưới kích thích này hóa thành phẫn nộ với điên cuồng vô tận, cuối cùng kết hợp thành sẽ là ý chí quyết tử phản công.
- Đến lúc đó, sẽ không cần Trì Vũ Thập ngươi đi hiệu lệnh, đi động viên, đi mê hoặc. Chỉ cần ngươi nói một câu phản kích đông thần vực sẽ có thể dẫn cháy lên ma diễm mà có lẽ còn vượt xa tưởng tượng của ngươi.
- Mà bên chỗ đông thần vực sẽ đối mặt không phải là xâm nhập của bắc thần vực mà là phản kích! Đều là giao chiến, nhưng quả quyết sẽ không kết hợp ra cùng chung mối thù như trước, thay vào đó càng nhiều hơn sẽ chính là bất mãn hoặc oán giận vì chủ động trêu chọc bắc thần vực. Chiến cuộc do hai thứ này mang đến chính là khác nhau một trời một vực.
Thiên Diệp Ảnh Nhi tiếp tục nói:
- Còn có một điểm quan trọng nhất. Chủ động xâm nhập, nghênh đón sẽ là ba thần vực cấp tốc liên hợp. Nhưng phản kích lại là đông thần vực “Tự ăn ác quả”. Cái nồi của bản thân đông thần vực, sao tây thần vực và nam thần vực sẽ hy sinh lực lượng của bản thân đi hỗ trợ gánh vác được, không bỏ đá xuống giếng đã là không tệ rồi.
Nàng nhàn nhạt cười lạnh:
- A, quan hệ giữa ba phương thần vực còn vi diệu hơn tưởng tượng và hiểu biết của bắc vực Ma hậu ngươi nhiều.
- Chính là ma nhân của bắc thần vực, còn thoát ra khỏi ma vực của bản thân, cố tình xâm nhập vào đông thần vực, hai thần vực tây, nam sẽ không cho rằng đông thần vực không đối phó được, nhiều lắm là thương tổn chút nguyên khí, bọn họ chỉ biết vui sướng khi người gặp họa.
Khóe môi Thiên Diệp Ảnh Nhi nhếch lên một độ cong nguy hiểm lạnh như băng:
- Mà khi bọn họ phản ứng kịp, vương của đông thần vực này đã là của Trì Vũ Thập ngươi.
Bốp!
Bốp!
Bốp!
Trì Vũ Thập chậm rãi vỗ tay, cách hắc vụ có thể mơ hồ nhìn thấy được đường cong cánh môi tươi đẹp như mị như yêu của nàng:
- Lời nói phen này của Phạm Đế thần nữ thật sự vô cùng phấn khích, còn tốt đẹp không tưởng tượng nổi. Chính là...
- Vì sao ngươi lại tự tin cho rằng đông thần vực kai sẽ đột nhiên tấn công bắc thần vực ta?
- Bắc vực ta vốn yếu hơn đông vực. Vả lại người bắc vực ta một khi rời khỏi nơi hắc ám, thực lực đều sẽ giảm mạnh, ngươi lấy đâu ra tự tin bắc vực ta có thể chiếm đông vực làm vương trước khi hai vực tây, nam kịp phản ứng đây?
Ánh mắt Thiên Diệp Ảnh Nhi nheo lại, lời dự đoán trước lại nói chắc chắn không thể nghi ngờ:
- Hắn sẽ. Ngươi không biết Trụ Thiên lão nhi coi trọng đứa con phế vật kia đến cỡ nào đâu, cũng không biết... nam nhân bên người ta hận Trụ Thiên lão nhi kia đến mức độ nào.
Mặt Vân Triệt không biểu cảm.
Thiên Diệp Ảnh Nhi liếc nhìn Vân Triệt một cái sâu sắc:
- Về phần vế sau... Mang chúng ta đi tới Kiếp Hồn giới của ngươi, ngươi sẽ nhanh chóng biết được đáp án.
Không hỏi tới cùng và chất vấn, Trì Vũ Thập đáp lại hoàn toàn trực tiếp với rõ ràng bất ngờ ngoài ý muốn, ánh mắt của nàng cũng dừng lại ở trên người Vân Triệt:
- Được. Nhưng mà không phải là các ngươi, mà là hắn.
- Hả?
Thiên Diệp Ảnh Nhi hơi nheo mắt.
Trì Vũ Thập cười nhẹ thản nhiên:
- Tất cả những chuyện này có một mình hắn đã đủ rồi, không phải sao? Về phần ngươi, ngươi xinh đẹp đến khiến bổn hậu đều ghen tỵ, lại quá thông minh, thân là một nữ nhân, sao ta có thể chấp nhận được ngươi.
Thiên Diệp Ảnh Nhi cũng cười nhẹ nhàn nhạt:
- Vậy phải khiến ngươi thất vọng rồi. Tất cả thật sự chỉ có một mình hắn là đủ, nhưng nam nhân này không thể rời khỏi ta được.
Vân Triệt: “...”
- Trừ phi ngươi có thể thay thế ta trở thành lô đỉnh và đồ chơi của hắn.
Nhưng lập tức, giọng nói của nàng lại chuyển, từng chữ trào phúng:
- Nhưng mà đáng tiếc thay, ngươi thân mình không sạch sẽ qua tay không biết bao nhiêu nam nhân rồi, sợ rằng hắn sẽ không thích.
- Khanh khách khanh khách khanh khách!
Trì Vũ Thập chẳng những không giận, ngược lại còn cười khẽ, cười đến thân thể yêu mị không ngừng run rẩy, khiến Thiên Diệp Ảnh Nhi nhíu kim mi lại.
- Lô đỉnh...
Trì Vũ Thập lẩm bẩm hai chữ này, sau đó chậm rãi nói:
- Không trách được mới tu luyện Hắc Ám huyền lực không đến ba năm lại có thể khống chế được đến khiến Yêu Điệp hài tử kia đều kinh thán. Hóa ra trên người ngươi trừ bỏ man hoang thế giới đan ra còn có...
- Máu của ma đế.
Bốn chữ này vừa ra, Vân Triệt và Thiên Diệp Ảnh Nhi đồng thời chuyển mắt.
- Ngươi đã gặp Kiếp Thiên ma đế!?
Vân Triệt mở miệng, dưới chân cũng đã bước về trước nửa bước.
Trì Vũ Thập không trả lời thẳng, mềm nhũn nói:
- Năm đó hai người các ngươi chạy ra khỏi đông thần vực, đặt chân vào bên trong bắc vực ta, giống như hai con chim sợ cành cong, nghe được tên của bổn hậu, phản ứng đầu tiên chính là trốn xa, lại giống như đã quên cẩn thận suy nghĩ một chút, vì sao bổn hậu lại tung ra hai chữ “Hợp tác” với hai con chó nhà có tang mới vừa chạy trốn tới bắc vực?
- Lấy năng lực lúc đó của các ngươi, Thiền Y chỉ với lực lượng trong nháy mắt đã có thể chế trụ được các ngươi, trực tiếp ném tới trước mặt bổn hậu. Nhưng nàng chưa bao giờ làm thế, ngược lại còn bị các ngươi ám toán.
- Các ngươi thật sự cho rằng Thiền Y vốn là người nương tay không cương quyết sao? Nếu như nàng như vậy, sao có khả năng trở thành ma nữ của bổn hậu chứ.