Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1667 - Chương 1759. Hồng Mông Sinh Tử Ấn (Hạ)

Chương 1759. Hồng Mông Sinh Tử ấn (hạ)
Chương 1759. Hồng Mông Sinh Tử ấn (hạ)

Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

- Sao vậy.

Nghe thấy giọng nói đột nhiên im bặt, Vân Triệt rõ ràng đang ngẩn người, Thiên Diệp Ảnh Nhi nhíu mi nhỏ lại, nghi vấn nói.

“...” Ánh mắt Vân Triệt dừng hình ảnh, không nói gì.

Đó là giọng một nữ tử, là giọng nói mơ màng mộng ảo nhất đời này hắn từng nghe thấy.

Còn mềm mại hơn mây bay, còn chậm rãi hơn gió nhẹ, giống như đến từ viễn cổ cực kỳ xa xôi, lại giống như đến từ cảnh trong mơ xa xôi nhất.

Chính là, trong yên tĩnh, giọng nói kia lại không hề vang lên nữa. Hắn nhắm mắt ngưng tâm, cũng không cảm nhận được linh hồn gì tồn tại... Ý niệm của hắn giống như đang tự chủ nói cho hắn, giọng nói vừa rồi chính là ảo giác.

- Ngươi là ai?

Hắn đang tự hỏi trong tâm hồn mình... Nhưng hồi lâu không nhận được đáp lại.

Lại giơ tay, chạm lên Hồng Mông Sinh Tử ấn, hồi lâu, trong lòng đều không hề vang lên bất cứ âm thanh gì.

- Rốt cuộc có chuyện gì vậy?

Nhìn dị trạng của hắn, Thiên Diệp Ảnh Nhi lại hỏi.

Vân Triệt dời ngón tay khỏi Hồng Mông Sinh Tử ấn, bình tĩnh nói:

- Không có gì. Đều là Huyền Thiên chí bảo, Thiên Độc châu có cảm ứng đặc thù mà thôi.

Nghịch... Huyền...

Đây là tên của Tà thần...

Thật sự chỉ là ảo giác sao?

Thiên Diệp Ảnh Nhi liếc hắn, không hỏi tới, mà chậm rãi nói:

- Hồng Mông Sinh Tử ấn do Phạm Thiên thần đế ba thời đại trước vô tình tìm được trong một di tích bên cạnh phía nam đông thần vực, như lời ngươi nói, là một tử ấn. nếu không phải vì ngoại hình của nó giống trong ghi chép lại như đúc, chỉ bằng khí tức, kể cả phát hiện ra nó đều rất khó, chứ đừng nói tới tin tưởng kia chính là chí bảo viễn cổ thứ ba.

Vân Triệt nhíu mày yên lặng nghe.

Giống với Thiên Độc châu, Trụ Thiên châu, nguyên linh của Hồng Mông Sinh Tử ấn cũng đã chết.

Dựa theo tin đồn viễn cổ mà hắn biết rõ, nguyên chủ của Hồng Mông Sinh Tử ấn là Sinh Mệnh sáng thế thần Lê Sa, sau khi Lê Sa mất, Hồng Mông Sinh Tử ấn rơi vào trong tay ma tộc rồi không còn tin tức... Nhưng khi Phạm Đế thần giới phát hiện ra Hồng Mông Sinh Tử ấn đã chết đi lại ở phía nam đông thần vực?

Thiên Diệp Ảnh Nhi hơi đùa cợt cười nhẹ một tiếng:

- Nhưng mà, thứ “Bất tử” này là thứ hầu hết có thể khiến cho người ta điên cuồng. Vì có thể khởi động lực lượng bất tử của Hồng Mông Sinh Tử ấn, Phạm Đế thần giới dùng hết vô số phương pháp, rất nhiều phương pháp cực kỳ tàn nhẫn, số lượng sinh mệnh hiến tế nhiều đến vượt xa sự tưởng tượng của ngươi.

Vân Triệt: “...”

- Cuối cùng, vào một thế hệ của Thiên Diệp Vụ Cổ này, bọn họ chiếm được một “Vật thí nghiệm” thành công. Vật thí nghiệm này chính là Cổ bá.

Thân phận của Thiên Diệp Vụ Cổ là cụ cố của Thiên Diệp Ảnh Nhi. Nhưng nàng lại thật bình thản gọi thẳng tên riêng.

Bởi vì bây giờ nàng không phải là Thiên Diệp Ảnh Nhi mà là Vân Thiên Ảnh!

Một điểm này cũng không vì Thiên Diệp Phạm Thiên chết đi và nàng tiếp nhận Phạm Hồn linh mà.

Vân Triệt liếc nhìn Hồng Mông Sinh Tử ấn, nói:

- Thành công như thế nào?

Muốn trở thành linh của Huyền Thiên chí bảo, đương thời chỉ có Hòa Lăng có thể làm linh. Như Trụ Thiên thái tổ nhân vật có ngọc lưu ly tâm nhận chủ trước đó cũng đều cực kỳ miễn cưỡng. Phạm Đế thần giới tự nhiên không có khả năng khiến Hồng Mông Sinh Tử ấn kết hợp ra chân linh.

- Phạm hồn cầu tử ấn.

Thiên Diệp Ảnh Nhi hạ thấp giọng, nói ra đáp án khiến Vân Triệt lộ vẻ kinh dị.

Nàng nghiêng mắt, nói:

- Huyền trận dưới chân này do một trận bàn đặc thù từ thời thượng cổ để lại sinh ra, có tên là Phạm Hoàng Dương Thiên trận, là lực lượng huyền trận cấp bậc cao nhất ở Phạm Đế thần giới, có thể cưỡng ép kích phát tiềm lực trong huyền mạch, nhưng cũng kèm theo phiêu lưu cực cao. Hồng Mông Sinh Tử ấn xuất hiện cảm ứng mỏng manh chính là ở trong trận này.

- Chính là, cùng tồn tại bên cạnh Hồng Mông Sinh Tử ấn, tuổi thọ của Cổ bá bị can thiệp rõ ràng, nhưng Thiên Diệp Vụ Cổ và những người khác lại không có cách nào hấp thu thần tức đến từ Hồng Mông Sinh Tử ấn, sau này phát hiện ra chính là bởi vì phạm hồn cầu tử ấn ở trên người Cổ bá.

- Cổ bá là vật thí nghiệm Thần Chủ cảnh duy nhất mà Thiên Diệp Vụ Cổ tìm được, vì đề phòng phản bội nên dùng Phạm Hồn linh hạ phạm hồn cầu tử ấn, lại ngoài ý muốn chiếm được kết quả chỉ có người bị phạm hồn cầu tử ấn mới có thể hấp thu thần tức bất tử. Đại khái bởi vì phạm hồn cầu tử ấn tác dụng lên tất cả mạch lạc toàn thân, mà nó lại sinh ra phù hợp nào đó với thần tức của Hồng Mông Sinh Tử ấn, thật đúng là cực kỳ châm chọc.

- Nói như vậy, Thiên Diệp Vụ Cổ và Thiên Diệp Bỉnh Chúc có thể sống được đến bây giờ... Trên người bọn họ cũng bị hạ phạm hồn cầu tử ấn?

Vân Triệt nói.

Ánh mắt Thiên Diệp Ảnh Nhi sâu thẳm:

- Đương nhiên. Cho nên ta nói, hai chữ “Bất tử” là thứ hầu hết có thể khiến cho người ta điên cuồng mất trí. Phạm hồn cầu tử ấn trên người Thiên Diệp Vụ Cổ, Thiên Diệp Bỉnh Chúc, còn có Cổ bá đều là ấn vô chủ, đều do Phạm Hồn linh hạ xuống.

- Nói cách khác, ta nắm giữ Phạm Hồn linh, thì cũng hoàn toàn nắm giữ lấy vận mệnh của ba người bọn họ trong tay. Cho nên, lo lắng mới vừa rồi của ngươi hoàn toàn là dư thừa.

Vân Triệt mấp máy khóe miệng, nói;

- Nhưng hiện giờ xem ra, Thiên Diệp Vụ Cổ và Thiên Diệp Bỉnh Chúc dường như cũng không có khát vọng quá lớn đối với bất tử này.

Thiên Diêp Ảnh Nhi cười nhạt:

- “Bất tử” cực kỳ không tự do này, ngược lại là một kiểu giày vò lâu dài. Nếu không phải bọn họ vì bảo vệ Phạm Đế thần giới, có lẽ đã sớm lựa chọn chết đi.

Vân Triệt không thể đưa ra ý kiến... Sợ chết, là bản năng của tất cả sinh linh.

Giống như ba diêm tổ, bọn họ tình nguyện làm dã quỷ hơn tám mươi vạn năm ở vĩnh ám cốt hải cũng thủy chung không lựa chọn tử vong.

Thiên Diệp Ảnh Nhi tiến lên, đột nhiên giơ tay cầm lấy Hồng Mông Sinh Tử ấn, sau đó ném thẳng cho Vân Triệt.

- Tặng nó cho ngươi.

Bốn chữ, bình thản giống như tiện tay tặng một viên ngọc thô quá mức bình thường.

Vân Triệt nhận lấy, nheo mắt lại:

- Ngươi xác định? Đây là bí mật lớn nhất của Phạm Đế thần giới và chí bảo quan trọng nhất.

Thiên Diệp Ảnh Nhi nói:

- Ngươi có thể thoải mái đoạt lấy Trụ Thiên châu từ trong tay Trụ Thiên thái tổ, nói không chừng Hồng Mông Sinh Tử ấn này cũng có thể sống lại trong tay ngươi.

- Một Ma chủ hắc ám bất tử sẽ mang đến âm u vĩnh hằng cho thế giới này... Chỉ mong ngươi làm được.

Sâu sắc nhìn Thiên Diệp Ảnh Nhi, Vân Triệt không nói nữa, rất bình tĩnh thu hồi Hồng Mông Sinh Tử ấn.

Đến lúc này, bảy đại Huyền Thiên chí bảo nhưng lại có bốn món ở trên người hắn... Chính là Hồng Mông Sinh Tử ấn rơi vào trạng thái tử vong; Trụ Thiên châu vì vài năm trước mở ra Trụ Thiên thần cảnh suốt ba vạn năm mà lực lượng khô kiệt; kể cả Thiên Độc châu, cũng vừa tiêu hao tất cả kết hợp những năm này để phóng thích ra thiên thương đoạn niệm độc.

Về phần Luân Hồi kính... Ngược lại vẫn luôn yên lặng.

Rời khỏi không gian dưới đất, các phạm vương, trưởng lão Phạm Đế đang ngay ngắn chỉnh tề quỳ bên ngoài, những thần sử Phạm Đế còn sót lại cũng đều giãy giụa đến đây, nhìn thấy Vân Triệt và Thiên Diệp Ảnh Nhi, trong đôi mắt tràn đầy cầu xin.

Nhìn Phạm Đế Vương thành hoàn toàn hỗn độn, tất cả giống như cách một thế hệ. Ngực Thiên Diệp Ảnh Nhi hơi phập phồng, nói:

- Đại lễ mà Thiên Diệp Phạm Thiên tặng không trước khi chết, ta không có lý do không cần. Trong khoảng thời gian này, ta sẽ ở lại đây, để cho bọn họ khôi phục giá trị lợi dụng lớn nhất trong khoảng thời gian ngắn nhất.

Khi Thiên Diệp Ảnh Nhi nói những lời này, không hề mang theo tình cảm gì.

Thật sự thuần túy đang lợi dụng hay chung quy có tình cảm với nơi xuất thân này... Có lẽ kể cả chính nàng cũng không biết.

Vân Triệt trực tiếp đáp ứng, sau đó nói:

- Được. Thuận tiện điều tra rõ một chuyện giúp ta.

- Hả?

Thiên Diệp Ảnh Nhi liếc mắt sang.

Vân Triệt nói:

- Năm đó, vào thời kỳ hạ nô ấn cho ngươi, ta đã từng hỏi ngươi một chuyện: Người trong Phạm Đế thần giới từng ra tay với vương tộc mộc linh, khiến phu thê tộc trưởng mộc linh mất mạng rốt cuộc là ai?

- Ngươi kêu ta điều tra rõ, chính là sự kiện này?

Trên mặt Thiên Diệp Ảnh Nhi lộ vẻ ngạc nhiên.

Nàng nhớ được năm đó mình đã từng trả lời hắn rằng không thể nào là người ở cấp bậc rất cao làm ra, bằng không tuyệt đối không có khả năng có người chạy trốn được.

Vân Triệt tỏ vẻ nghiêm nghị:

- Đúng. Chuyện này rất quan trọng đối với ta. Đương nhiên, có khả năng kẻ đó đã chết. Nếu không chết... Nhất định phải dẫn hắn còn sống đến trước mặt ta.

- Thời gian cụ thể?

Thiên Diệp Ảnh Nhi trầm ngâm ngắn ngủi, hỏi.

- Mười lăm năm trước.

Thiên Diệp Ảnh Nhi đáp ứng:

- Được. Nhiều nhất ba ngày.

Vân Triệt gật đầu, định phi thân rời đi.

Thiên Diệp Ảnh Nhi đột nhiên nghĩ tới điều gì, nàng nhìn Vân Triệt, ánh mắt nheo lại:

- Đợi chút. Ngươi xác định là do người của Phạm Đế thần giới gây nên?

Vấn đề này khiến Vân Triệt khẽ chau mày.

Phụ mẫu của Hòa Lăng và Hòa Lâm bị người của Phạm Đế thần giới ép chết, đây là do trưởng giả mộc linh tên Thanh Mộc năm đó ở nơi mộc linh ẩn náu trong Hắc Gia giới, người đã tặng hắn mộc linh châu nói cho hắn biết.

- ... Sau này, tộc trưởng và tộc trưởng phu nhân trải qua ngàn đau vạn khổ và vô số khó khăn, cuối cùng cách một trong những Vương giới càng lúc càng gần, mấy người tộc trưởng vốn tưởng rằng gần đến hy vọng, lại không nghĩ rằng, một trận tai họa đột nhiên giáng xuống... Trong trận tai họa kia, tộc trưởng, tộc trưởng phu nhân, còn có mấy ngàn tộc nhân gặp nạn bọn họ liều chết đấu tranh cũng muốn khiến thiếu tộc trưởng và công chúa chạy ra tìm được đường sống...

- Ta... nhận được hồn âm do tộc trưởng truyền đến lúc mất mạng, chỉ có bốn chữ.

- Phạm... Đế... thần... giới.

Nhớ lại lời nói năm đó Thanh Mộc đã nói cho hắn, Vân Triệt chậm rãi gật đầu:

- Bốn chữ Phạm Đế thần giới này là truyền âm đến từ tộc trưởng mộc linh trước khi tử vong, sẽ không sai.

- Tộc trưởng mộc linh đã tử vong kia, tu vi của hắn là cảnh giới nào?

Thiên Diệp Ảnh Nhi lại hỏi.

- Hòa Lăng, tu vi của phụ vương ngươi là gì?

Vân Triệt hỏi Hòa Lăng.

- Thần Linh cảnh trung kỳ.

Nhận được đáp án từ Hòa Lăng, Vân Triệt nói cho Thiên Diệp Ảnh Nhi.

- Thần Linh cảnh?

Thiên Diệp Ảnh Nhi nhíu mày thật sâu.

- Có vấn đề gì?

Vân Triệt nói.

Thiên Diệp Ảnh Nhi lắc đầu, mắt vàng híp lại, nói;

- Đại khái là ta suy nghĩ nhiều. Đường đường trong Phạm Đế thần giới, lại còn tồn tại đồ ngu xuẩn khi đối mặt với chính là Thần Linh cảnh còn để bại lộ thân phận, hiện giờ ta còn hoài nghi hơn ngươi đồ ngu xuẩn này là ai, quả thật là sỉ nhục của Phạm Đế.

Trong lời nói của Thiên Diệp Ảnh Nhi chứa đầy hàm ý rõ ràng.

Mà vào lúc này tiếng lòng của Vân Triệt cũng trùng trùng chấn động.

Hắn đột nhiên ý thức được một chuyện chưa bao giờ nghĩ tới...

Đáp án “Phạm Đế thần giới” này là do Thanh Mộc nói cho hắn biết, mà Thanh Mộc lại biết được thông qua truyền âm của tộc trưởng mộc linh trước khi chết.

Nhưng mà... truyền âm của tộc trưởng mộc linh, thì nhất định là đúng sao?

Lấy hiểu biết từng bước những năm này của Vân Triệt đối với Phạm Đế thần giới, Phạm Đế thần giới có thể làm Vương giới hạng nhất đông thần vực, một nguyên nhân quan trọng là có tín niệm và cảm giác vinh dự cực cao.

Chuyện liệp sát mộc linh sẽ lưu lại vết dơ bẩn vĩ đại này, nếu là người của Phạm Đế thần giới ra tay, nhất định sẽ một kích trí mạng, lại sẽ không lưu lại bất cứ dấu vết gì. Bằng không, nếu để lại vết dơ, nhất định sẽ là trọng tội.

Mà sự thật lại là rất nhiều mộc linh trốn thoát đi, trước khi chết tộc trưởng mộc linh còn biết được thân phận của đối phương.

Mộc linh sẽ không ác ý nói xấu, cho nên hắn chưa bao giờ hoài nghi lời Thanh Mộc nói. Những năm này cũng chưa bao giờ có suy nghĩ nghi ngờ... Nhưng vẻ nghi hoặc mà Thiên Diệp Ảnh Nhi biểu lộ ra cũng lập tức cảm nhiễm đến hắn.

Hơn nữa, theo như lời Thanh Mộc nói, trước khi tộc trưởng mộc linh gặp nạn, dường như chưa bao giờ có tiếp xúc chân chính với bất cứ một Vương giới nào. Như vậy trước khi hắn chết, rốt cuộc thông qua cái gì mà đoán được đối phương là người của Phạm Đế thần giới?

- Ngươi về Trụ Thiên trước đi, ba ngày sau, ta sẽ cho ngươi đáp án.

Trong mắt Thiên Diệp Ảnh Nhi xao động lên quang hoa khác thường... Lần đầu tiên tiếp xúc đã nhận ra đó là Phạm Đế thần giới cùng với mấy chữ “Mười lăm năm trước” này khiến cho nàng mơ hồ nghĩ đến điều gì.

Vân Triệt bay lên không trung, quang mang tinh lọc theo đó phủ xuống, hắn thuận theo lựa chọn của Thiên Diệp Ảnh Nhi, tinh lọc thiên thương đoạn niệm cho Thiên Diệp Vụ Cổ, Thiên Diệp Bỉnh Chúc cùng với toàn bộ Vương thành, sau đó trở về Trụ Thiên.

Một màn kịch đang đợi hắn đến làm diễn viên chính.
Hết chương 1759.
Bình Luận (0)
Comment