Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: truyenyy.com
Nam thần vực, một trong những nơi chư thần thời đại thượng cổ ở lại, sau này trở thành chiến trường thảm thiết nhất trong cuộc chiến thần ma, cũng bởi vì vậy, trong thần giới, nam thần vực là nơi có nhiều truyền thừa thần lực và khí thần lưu lại nhất, cùng với... chứa rất nhiều vật ma lưu lại chưa biết.
Nơi Tà thần Nghịch Huyền ở lại sau khi bỏ qua cái tên Sáng Thế Thần cũng ở trong khu vực nam thần vực hiện giờ.
Giống như đông thần vực, nam thần vực cũng do bốn Vương giới hùng cứ. Trong đó lấy Nam Minh thần giới cầm đầu, Thập Phương Thương Lan giới thứ hai, Tử Vi giới với Hiên Viên giới có thực lực tương đương.
Mặc dù đều là Vương giới, nhưng Tử Vi giới với Hiên Viên giới tương đối yếu thế, địa vị tương đương với Tinh Thần giới và Nguyệt Thần giới ở đông thần vực. Nhưng so ra lại hoàn toàn khác ở chỗ, Tinh Thần giới với Nguyệt Thần giới vĩnh viễn là địch, còn Tử Vi giới với Hiên Viên giới lại củng cố vị thế của bản thân ở nam thần vực, hai giới nhiều năm hòa hợp, đế tộc thông gia với nhau, chưa từng có xung đột gì lớn, đụng vào một giới chính là đụng vào hai giới.
Mặc dù hai giới liên hợp vẫn không bằng Nam Minh thần giới, nhưng đủ để hơn Thập Phương Thương Lan giới. Cho nên xu thế của Vương giới ở nam thần vực còn cân bằng củng cố hơn đông thần vực rất xa.
Chân tướng kiếp nạn đỏ ửng năm đó, trong khoảng thời gian ngắn từng Vương giới của đông thần vực ngã xuống, cùng với thủ đoạn ngoan lệ làm cho người ta sợ hãi kia của Vân Triệt... Biến động ở đông thần vực khiến nam thần vực cách xa xôi cũng bị rơi vào trong rung chuyển liên tục, cảm xúc phập phồng vừa hỗn loạn lại phức tạp.
Mà theo vô số huyền giả từ đông thần vực trốn tới, cũng trong lúc vô tình phóng đại lên kinh hãi với khủng hoảng ở nam thần vực.
Đều là Vương giới, khi tin tức Vương giới của đông thần vực liên tiếp ngã xuống biến mất truyền đến, đánh sâu vào mà bọn họ phải chịu không thể nghi ngờ còn hơn xa tinh giới bình thường. Mà trong bốn Vương giới của nam vực, bình tĩnh nhất không thể nghi ngờ là Nam Minh thần giới -- đây là chắc chắn với ngạo nghễ thuộc về Vương giới hạng nhất nam vực.
Không khí của Nam Minh thần giới hiện giờ không giống với bình thường, nhất là Nam Minh Vương thành trung tâm, đủ loại huyền trận lóng lánh, huyền quang tận trời.
Bởi vì hôm nay là thời điểm tiến hành buổi lễ long trọng Nam Minh sắc phong thái tử.
Đối với Vương giới hạng nhất nam vực mà nói, sắc phong thái tử không thể nghi ngờ chính là đại sự, bởi vì đó là đang tuyên cáo về phía người đời đế tương lai của Nam Minh. Mà đối tượng thái tử đã sớm được cả giới đều biết, chính là lúc này lại đặc biệt quái dị, hoàn toàn ngoài dự đoán của mọi người.
Chẳng những còn sớm hơn trong truyền thuyết nửa năm, hơn nữa quyết định đặc biệt vội vàng. Về thời cơ... đông thần vực vừa rơi vào tay bắc thần vực, chuyện Nam Minh thần giới nên làm nhất chính là dẫn dắt toàn bộ tinh giới của nam thần vực đối phó, theo lý thuyết không nên tổ chức việc trọng đại này nhất.
Mà rất nhanh, vô số huyền giả của Nam Minh thần giới đều càng ngày càng ngửi được mùi vị quỷ dị rõ ràng... Theo hai chiếc chủ huyền hạm của Vương giới đồng thời đến đây, Tử Vi đế với Hiên Viên đế cùng nhau đến, đế uy lăng thế.
Sắc phong thái tử, cũng không phải tân đế đăng cơ, để một hai người thừa kế thần lực dưới trướng đến ăn mừng đã đủ rồi, nhưng lần này hai thần đế của Tử Vi giới và Hiên Viên giới lại đều đích thân đến.
Sau nửa canh giờ, một bóng đen khổng lồ mang theo một luồng uy áp làm cho người ta sợ hãi cấp tốc bay vút tới Nam Minh thần giới. Các huyền giả ngẩng đầu nhìn lại, sau đó sắc mặt đều thay đổi.
Đó là một bóng hình xanh đen, lớn trăm dặm, vây như thiên đao, mắt như hải vực, răng nhọn hơi lộ ra phản xạ hàn mang kinh hồn bạt vía... Rõ ràng là một đầu cá mập lớn.
Uy danh của nó, nam thần vực không ai không biết.
- Thương hải nộ sa!
Vô số huyền giả Nam Minh kinh hô ra tiếng. Con cá mập lớn này là mãnh thú trấn giới của Thập Phương Thương Lan giới, cũng là tọa kỵ chỉ thuộc riêng thần đế.
Nói cách khác, Thích Thiên thần đế cũng đã đích thân tới Nam Minh thần giới!
Một đại điển lập thái tử, nhưng lại khiến tất cả các thần đế của nam vực đều đích thân tới. Cho dù là ai đều có liếc mắt đã dòm thấy được bất thường trong đó.
Bóng dáng cá mập lớn dừng lại trên không Nam Minh Vương thành, Thương Thích Thiên từ trên không hạ xuống, phía sau chỉ có hai người đi theo, một nam một nữ, đều một thân áo lam, rõ ràng là hai đại hải thần.
Theo Thương Thích Thiên hạ xuống, trong Vương điện, Bắc Ngục minh vương Nam Phi Hồng ra nghênh đón, hơi khom người:
- Cung nghênh Thích Thiên thần đế, Vương thượng đã chờ lâu, mời.
Thương Thích Thiên không thốt một lời, mặt không biểu cảm lập tức đi vào trong Vương điện. Trong điện đã bày đầy thịnh yến, Tử Vi đế, Hiên Viên đế đều ngồi đó. Nhìn Thương Thích Thiên đi vào, Nam Vạn Sinh đứng dậy cười:
- Thích Thiên thần đế, đã đợi lâu ngày. Nhưng mà thoạt nhìn tâm tình của ngươi dường như không hề sung sướng.
Thương Thích Thiên quét nhìn Tử Vi đế và Hiên Viên đế, hắn trong ngày thường kiêu ngạo là thế lại lộ ra chút ý cười nhạt hơi âm trầm:
- Thế nào? Vui sướng khi người gặp họa?
Nam Minh thần đế hơi nheo mắt:
- Nào có. Hai đại hải thần bị người ám sát, đây là đại họa khắp cả nam thần vực. Nếu như bên chỗ Thích Thiên thần đế có chút manh mối, chỉ cần một lời, bổn vương còn có Tử Vi, Hiên Viên hai vị thần đế sẽ toàn lực hỗ trợ.
- Ha ha, đây là tự nhiên.
Tử Vi thần đế vuốt chòm râu dài, cười hề hề nói.
- Chuyện này, thật sự không phải do bên bắc thần vực kia gây nên sao?
Hiên Viên đế nghiêm mặt nói.
Thương Thích Thiên hừ lạnh một tiếng, liếc nhìn về phía Nam Vạn Sinh:
- A, đang ác chiến với đông thần vực lại đồng thời thò dấu tay đáng sợ như thế đến trêu chọc Thập Phương Thương Lan giới ta? Bổn vương cũng không cho rằng Vân Triệt và Trì Vũ Thập ngu xuẩn như thế. Nếu như đây là thủ đoạn của Vân Triệt, lấy ân oán giữa Vân Triệt với Nam Minh thần đế, sợ rằng cũng nên rơi lên trên người Nam Minh ngươi trước.
Hai đại minh vương và các minh thần trong điện đều hơi biến sắc.
Nói xong, bóng dáng của Thương Thích Thiên lóe lên, đã ngồi trên bàn tiệc tôn quý trước nhất phía bên phải. Thân là thần đế thứ hai của nam thần vực, khi hắn làm khách ở Nam Minh, vẫn luôn ngồi trên thủ tịch.
Đông Ngục minh vương lại đột nhiên lên tiếng, giơ tay lên nói:
- Thích Thiên thần đế, ghế ngồi của ngươi với hai vị hải thần đã chuẩn bị xong, mời vào chỗ, nếu như có gì cần, cứ việc phân phó.
Ý tứ của Đông Ngục minh vương rõ ràng là chiếc ghế thứ ba bên trái.
Thương Thích Thiên liếc mắt, không hề tức giận, ngược lại cười quỷ dị:
- Thì ra là thế.
Nói xong, bóng dáng của hắn hư hóa, chân thân đã ngồi vào chỗ, ngồi xéo cẩu thả trên đó, mở miệng lần nữa nói:
- Nói như vậy, người của Long Thần giới xác định sẽ đến?
Nam Vạn Sinh nói:
- Đương nhiên. Đường đường một Trụ Thiên thần giới, bị tàn sát sạch sẽ trong vòng một ngày, Nguyệt Thần giới to lớn, nói không có sẽ không có, Phạm Đế thần giới còn chưa hành động đã quỳ xuống. Như thế, sao Long Thần giới có thể ngồi yên được chứ. Hôm nay cũng là một cơ hội rất cần thiết đối với Long Thần giới bọn họ mà nói.
- Long Hoàng đâu? Vẫn không có động tĩnh sao?
Đôi mắt quỷ dị của Thương Thích Thiên chợt lóe lên.
- Không có, đây cũng là chỗ lạ nhất của tây thần vực.
Nam Vạn Sinh nói.
Tử Vi đế chậm rãi nói:
- Đông thần vực bị thất thủ đến nay, cho dù là cấm kỵ lớn cỡ nào, các long thần cũng đã sớm nên bẩm báo cho Long Hoàng. Nhưng cho đến hôm nay Long Hoàng vẫn không hề thấy bóng dáng. Hơn nữa, bốn chữ “Long Hoàng bế quan” này vốn không bình thường.
Từ mười mấy vạn năm trước, Long Hoàng đã đạt đến cực hạn đương thời, một cực hạn mà trong nhận thức không có khả năng lại có đột phá chân chính gì. Cũng bởi vì vậy, hắn không cần phải bế quan.
- Nếu cho đến nay Long Hoàng vẫn hoàn toàn không biết gì về đông thần vực thay đổi, nơi hắn có khả năng tồn tại nhất đó chính là thái sơ thần cảnh. Mà cho dù ở trong thái sơ thần cảnh, chín long thần cũng chắc chắn tìm được hắn, hoặc có phương pháp truyền âm cho hắn... Trừ phi, hắn đang làm chuyện gì quá mức quan trọng và “Cấm kỵ” nên tự mình phong bế tất cả phương pháp có thể tìm được hắn, do đó không bị bất cứ kẻ nào quấy rầy.
Hiên Viên đế nói:
- Nếu thật sự như vậy, rốt cuộc là chuyện gì lại khiến Long Hoàng làm đến mức như vậy? Hơn nữa thời cơ này cũng thật sự quá mức trùng hợp.
Nam Minh thần đế mỉm cười nói:
- Phỏng đoán như vậy chỉ biết quấy nhiễu tâm thần, người của Long Thần giới đến, từ đó cũng biết được manh mối. Hơn nữa kia dù sao cũng là chuyện của tây thần vực, nam thần vực ta nên làm... đều vào hôm nay.
Tình huống xuất hiện ngưng trọng trong khoảnh khắc, Nam Minh thần đế nheo mắt lại, chậm rãi hỏi:
- Các ngươi đoán, Vân Triệt sẽ mang theo bao nhiêu người đến đây?
Mục đích chân chính của đại điển sắc phong thái tử này, bọn họ cùng với bên bắc thần vực đều biết rõ trong lòng.
Vân Triệt đáp ứng lời mời, đã là một khởi đầu không tệ. Mà hắn lấy trận thế nào đến đây, về cơ bản đã đại biểu cho thái độ của hắn đối với nam thần vực.
Thương Thích Thiên cười khẽ:
- Hừ. so với việc này, bổn vương càng cảm thấy hứng thú với Ma hậu kia hơn.
Nam Minh thần đế mỉm cười nhàn nhạt, tràn đầy tự tin nói:
- Thích Thiên thần đế yên tâm đi, Ma hậu nhất định sẽ đến. Bắc thần vực đối với xu thế của đông thần vực, dù thế nào cũng không có khả năng xuất từ tay Vân Triệt. Xu thế của bắc thần vực, Vân Triệt là Ma chủ, Ma hậu mới là trung tâm. Thứ nhất, nàng không thể nào yên tâm để một mình Vân Triệt đến đây, thứ hai, sao nàng lại có thể buông tha cho cơ hội đặt chân lên nam thần vực lần này chứ.
Thương Thích Thiên cũng nở nụ cười:
- Xem ra, Nam Minh thần đế đã tính trước kỹ càng “Buổi lễ long trọng” hôm nay rồi.
Nam Minh thần đế lại lắc đầu:
- Không không không, có nhiều thứ không cần nghĩ nhiều vậy. Dù sao, chúa tể của mảnh đất này đều ở đây, ha ha ha... ha ha ha ha ha!
... ...
Ngoài cửa chính Nam Minh Vương thành, một huyền chu màu đen cỡ nhỏ chậm rãi hạ xuống.
Vân Triệt thong thả bước ra, phía sau là Diêm Nhất Diêm Nhị Diêm Tam.
Cửa Vương thành mang theo thiên uy, không ai dám gần. Mà theo Vân Triệt thong thả đi tới, toàn bộ Nam Minh thành vệ này lại như bị định thân, không ai nhúc nhích, không ai lên tiếng, chỉ có tròng mắt của bọn họ đang kịch liệt co rúm lại.
Tuy rằng chưa bao giờ chân chính gặp Vân Triệt, nhưng hình ảnh của hắn lại đã sớm đâm sâu vào trong tâm hồn của tất cả huyền giả Nam Minh trong khoảng thời gian này, bọn họ vừa liếc mắt đã nhận ra.
Mà khiến cho bọn họ hồi hộp như thế lại không phải là Vân Triệt mà là... ba bóng đen phía sau Vân Triệt.
Thân ở nam thần vực vừa gặp huyền giả hắc ám nhất định phải giết, bọn họ chưa bao giờ phải thừa nhận uy áp hắc ám kinh khủng như thế, hơn nữa còn là ba luồng.
Khi khí tức hắc ám của ba diêm tổ buông xuống, bọn họ có lực lượng Thần Vương lại trước mắt biến thành màu đen, trong tầm mắt không thấy ánh sáng, cả người giống như cấp tốc rơi vào một vực sâu hắc ám không đáy... Vĩnh ám vĩnh hằng, vĩnh viễn không có tận cùng.
- Làm phiền thông báo cho Nam Minh thần đế, Ma chủ bắc vực Vân Triệt đáp ứng lời mời đã đến.
Đứng ở trước mặt thành vệ, Vân Triệt lấy thiệp mời ra, thần sắc, giọng nói đều bình thản.
Trong giọng nói của Vân Triệt, hắc ám trước mắt lập tức tan vỡ, toàn bộ các thành vệ đều chấn động thân hình, giống như gặp ác mộng hắc ám. Thành vệ cầm đầu cuống quýt cúi đầu, giọng nói run rẩy:
- Cung... cung nghênh Ma chủ bắc vực... Ngô vương đã chờ lâu ngày, tại hạ lập tức đi thông báo.
Trong Vương điện, bên tai Nam Vạn Sinh đã vang lên truyền âm đến từ thống lĩnh thành vệ:
- Vương thượng, Vân Triệt đã đến, đang... đang chờ trước chủ môn.
“...” Nam Vạn Sinh khẽ nhíu mày, sau đó nói khẽ:
- Đang chờ? Hắn không xông thẳng vào?
- Dạ.
- Hắn mang theo bao nhiêu người?
Nam Vạn Sinh hỏi.
- Ba... người.
“...” Trong mắt Nam Vạn Sinh hiện lên quang mang kỳ lạ, tất cả đều cực kỳ không giống với dự tính của hắn.
Nhất là... Vân Triệt lại chỉ dẫn theo ba người, đã bước vào Nam Minh Vương thành hắn!?
- Nhanh chóng dẫn hắn vào Vương điện! Nhớ lấy, không được thất lễ.
- Dạ.
Giọng thống lĩnh thành vệ vẫn hơi run run. Nghĩ đến ba bóng đen chỉ cần lườm một cái thôi đã toàn thân lan tràn sợ hãi, lại cho hắn một vạn lá gan, cũng không dám có nửa phần thất lễ.
Ở dưới sự dẫn dắt nơm nớp lo sợ của thống lĩnh thành vệ, Vân Triệt chính thức bước vào Nam Minh Vương thành... nơi trung tâm tượng trưng cho quyền thế tối cao của nam thần vực.
Làm Vương thành của Vương giới hạng nhất nam thần vực, khí tràng của nó hoàn toàn khác với Vương thành của Phạm Đế, mang đến cho Vân Triệt cảm nhận trực quan nhất đó là hết sức xa hoa, mỗi một viên gạch một mảnh ngói, từng ngọn cây cọng cỏ nơi này, thậm chí mỗi một sợi khí tức đều lộ ra xa xỉ với đẹp đẽ quý giá, chiếu ra cũng là xa hoa tột đỉnh không hề che giấu.
Ánh mắt Vân Triệt khẽ động, khóe miệng hơi nhếch lên một độ cong vô cùng nhẹ.
Thật là một nơi tráng lệ, đẹp đẽ quý giá chói mắt, làm cho người ta bức thiết muốn hủy sạch đi!
Hết chương 1772.